Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 13

Chương 13
Thư Nhã bỗng chủ động đến tìm Thẩm Tư Thông đồng ý làm phẫu thuật ghép tủy.

Tuy 2acó chút ebất ngờ 0nhưng dù asao cũng 9flà chuyện 54 ốt, Thẩm 6 ư Thông 74 hanh chóng 4 ắp xếp f9 gày mổ, f9đồng thời 63 áo cho Lữ 3 hiên Ba và c0 hiệu Mân 8d uân.


Chẳng 2ai biết 89 ì sao Thư 8e hã lại 6 ất ngờ 6 hận lời, cd hỉ trong 71 òng cô ta d iểu rõ.
Mẹ 28 hư Nhã tìm e2đến, bình d hản kể b4 ho cô ta 87 ghe hai chuyện.
Chuyện 7f hứ nhất, 8f à Thư có 00 ệnh tim c0 ặng, không bc hích hợp 01để mang 23 hai sinh con, b hi bà bất e gờ mang 0 hai, bất d hấp gia 11đình phản 2đối, bà d ẫn kiên e rì sinh đứa cd on ra. Lúc e inh lại 5 ị khó sinh, 9brất có 2khả năng 1chỉ giữ 95được một 0người, d4bác sĩ dò ahỏi ý kiến 1bcủa bà, abà không 36do dự trả flời sẽ 87giữ lại bđứa con, 99về sau bà bđã vượt 22qua quỉ 4môn quan, bxem như thoát ekhỏi nguy 7ehiểm, nhưng 0cbà không 8hề hối e0hận vì 7fđã sinh 6ra Thư Nhã.
Chuyện 61thứ hai, 84xảy ra khi 3Thư Nhã 2khoảng năm atuổi, cô berất nghịch 1ngợm, nhân dalúc bố emẹ không 5để ý, 92một mình 0chạy ra 6angoài đường 9chơi, một 93chiếc xe 7tải ầm 3dầm lao tới, c3tốc độ 8cực nhanh, 7ông Thư c8phát hiện 3ra tình hình 16không ổn, bra sức đẩy 6cô ra, còn 9ông bị ctrọng thương, 9phải nằm 7việc nửa 5năm trời.
Thư 21Nhã chưa ctừng nghe 65mẹ kể ahai chuyện 6này, nhất c4thời đờ era, Cô biết 94mẹ có bệnh 4tim, nhưng bkhông ngờ 3bà đã đánh 2cược sinh 6cmệnh của 0fmình để 77sinh cô ra. 39 © DiendanLeQuyDon.comBố bây 0cgiờ hai a3chân bị 44tật, đi eđứng không c2tiện, cứ 1mỗi mùa 6mưa tới 5lại trở 97bệnh, tất 2cả đều 98do cô mà cra.
dThư nhìn e7cô, nói 9fgọn: “Bố 6mẹ trả 6giá vì con a8là điều 14tất nhiên, abbố mẹ 5không trách 2con, con cũng 3không cần a3để tâm.” 10Bà ngập d6ngừng rồi 9nói: “mẹ 5nói cho con 70nghe hai chuyện 1này không 1vì điều cegì khác, 8chỉ muốn 9con hiểu 8một đạo dlí, trên d9đời này dkhông có a7bố mẹ b3nào là không 37thương con, 7dnếu bây 00giờ con 7akhông chấp 5dnhận phẫu bthuật sau 0này chắc 2chắn sẽ e5hối hận.”
Thư 54Nhã trầm f6tư, cô suy 96nghĩ rất 81lâu, cuối 1cùng gật 7ađầu.
3fThư lúc cnày mới 2thở phào 5nhẹ nhõm. 05 © DiendanLeQuyDon.comCon gái bà 1sinh ra làm dsao bà không 90hiểu, tính f0cách nó 8kiên nghị, 2dđồng thời dkhông dễ 7thuyết phục, ebcũng may 08bản chất 52nó không dxấu, vân 4tìm ra đúng ccchỗ để dkhuyên được 8nó.
bThư sở adĩ nói những 6lời đó avới Thư bNhã, là 6dvì Thiệu 4eMân Quân 1đã tới 6dtìm bà.
Thiệu 3Mân Quân 4ckể tỉ d8mỉ chuyện f8cho bà nghe, 35giọng rất 51bình tĩnh c0như kể 2chuyện của angười khác, 7bnhưng lúc 01nói đến 5abệnh tình 1của Đông aĐông, cô 6đã rơi a6nước mắt.
19Thư sững e1sờ, bà c7hoàn toàn 40không biết 6chuyện này, engay cả 4bà mà Thư 8Nhã cũng eche giấu.
Thiệu aMân Quân 0nắm tay 7bà, nước ddmắt nhạt f4nhòa: “Bây fgiờ người dcó thể 38thuyết phục 3được Tiểu 2Nhã chỉ c1có bác thôi.”
aThư thực ara vẫn còn 7nghi ngại, 52bà hỏi 3thẳng: “Mân 54Quân, nếu 78Đông Đông 7là con của 71Thư Nhã, anó làm mẹ 9mà không 4lo, con lo bblàm gì.”
“Vì 2dcon cũng alà mẹ của b9Đông Đông, dtuy nó không 3cdo con sinhra 6cnhưng con 9và thằng 7ebé đã ở f2bên nhau 5ba năm, làm aesao không 0có tình 77cảm?” 6Thiệu Mân cQuân kích 7động nói.
aThư nghẹn 41lời, nhân bphẩm của bThiệu Mân 48Quân bà abiết, so 66ra thì Thiệu 6Mân Quân 96hiền lành 7ccàng được cdlòng bà 07hơn. Nhưng 8Thư Nhã edù sao cũng 2alà con gái d2bà, bà không 6dthể giúp e0Thiệu Mân 7Quân mà fcchê bai Thư 5cNhã. Lúc 3fđó bà chỉ 86nói gọn: 2c“Bác biết 15rồi, con 3evề đi.”
Thiệu fMân Quân 2buồn bã 8quay về, 5nhưng cô 99vững tin 6bà Thư nhất 0ađịnh sẽ agiúp được dbmình.
Quả e4nhiên không elâu sau tin 5tốt đã 3ctruyền đến f7phòng bệnh, 2eThiệu Mân 7Quân nước 2mắt lưng c4tròng, lẩm 1bẩm: “Đông 12Đông cuối 0cùng đã 12được cứu 5rồi.”
Liên cSiêu choàng 13vai cô, mấy d6hôm nay nhất a5cử nhất e4động của c7cô, anh đều 3dthấy hết, 89vì Đông ceĐông mà dfcô không 2thiết ăn e2ngủ, bây 98giờ xem 87như đã f4hơi yên 4lòng. Bản 4flĩnh của 6fThẩm Tư fThông anh cdbiết rõ, 0dphẫu thuật 9echắc chắn fsẽ thành c9công.
Trước 0đó đã ftiến hành b5hóa trị dcho Đông d9Đông, liều clượng cao 8nhất đã 2giết chết dtế bào 2bạch cầu, 1dnhưng đồng 8thời cũng 8ehủy diệt fccả chức f2năng tạo cmáu và sức 9cmiễn dịch 3bình thường atrong cơ 4thể, nguyên 5dnhân làm athế là 2để tế a7bào miễn ddịch không cbthể công 42kích tế b5bào khác 89được ghép 7vào, cho 7tế bào 1eđược ghép c8vào có không 2gian sinh 74tồn. Cũng cbchính vì bthế mà a5hệ miễn 1dịch của 6Đông Đông 2hiện tại c3rất kém, ecậu bé ađã dược 4dưa vào aphòng vô 7trùng để 0chờ cuộc 8bphẫu thuật 2aghép tủy.
Thế 86nên Thiệu dMân Quân adkhông thể 2ngày đêm c6ở cạnh 1chăm sóc 8con, đối dvới cô eđây có 95lẽ là chuyện 6etốt. Nhưng c4cô không bchịu về bnghỉ ngơi, 8không ở a5cạnh con e9được, b2thì cô ngồi 7dngoài phòng abệnh chờ 6đợi.
Liên 5Siêu lắc 1đầu, hỏi 4fcô: “Em 4định ngồi aetới khi 83Đông Đông 9vào phòng 60mổ à?”
Thiệu 5Mân Quân 0ngước lên 33nhìn anh, c2vẻ mặt 74bần thần.
“Em 41muốn Đông bĐông tỉnh 8fdậy sau 4ca mổ sẽ 64thấy ngay bfgương mặt atiều tụy e7của em sao?”
Thiệu dcMân Quân 2cúi đầu dfim lặng.
“Về b0nghỉ đi, bem ở đây 2cũng không 7giúp được 1gì, phẫu 80thuật xong 1nó còn cần 1sự chăm bsóc của 6cem.” Liên 4Siêu đưa fchìa khóa cccho cô.
Thiệu dMân Quân 80không nhận. 9 © DiendanLeQuyDon.comTừ sau hôm 2đó cô không 4đến nhà 5fLiên Siêu d8nữa, cũng 8khéo léo 0từ chồi d7ý tốt của c3Dư Tịnh fmuốn thay fcô chăm 5esóc Đông beĐông, cô 5một lòng eamột dạ 3ở cạnh 4con, chỉ 66rời đi 5hai lần 98lcus cô tìm 6Thư Nhã cvà bà Thư 7vì chuyện 7của Đông b2Đông.
Liên 32Siêu nhét 22chìa khóa 34vào tay cô: 4“Ngoan, 97nghe anh đi.”
Thiệu 5Mân Quân d9chần chừ ddrồi vẫn 5cầm chìa b8khóa đi.
Gần 2đây cô 3quá mệt 82mỏi, thực 1sự cần 88nghỉ ngơi. d0 © DiendanLeQuyDon.comBuổi tối e4Liên Siêu 83tan ca về fdnhà, nhìn b1thấy cạnh 1tượng thế e9này: “Thiệu 0Mân Quân b8nằm nghiêng e2trên sofa, 4trên người f5đắp một acái áo khác 0emỏng. Mái 9etóc dài anhư nước acxõa trên 7gối, khóe 37môi như 4thoáng nở anụ cười.
Liên f0Siêu thất 71thần ngắm acô chăm cchú, rồi 5vào phòng dngủ lấy 26một tấm fchăn mỏng, 1nhẹ nhàng bđắp lên engười cô. 07 © DiendanLeQuyDon.comĐộng tác 47anh rất 4fnhẹ nhàng, ffnhưng khó 0ftránh khỏi bđộng vào eccô, Thiệu 8Mân Quân 11không phản 14ứng, Thư aNhã nhận bdlời làm 09phẫu thuật, 28tảng đá b1trong lòng acô cuối 5ecùng cũng e8được gỡ abỏ nên 5cô ngủ c1rất say. 6 © DiendanLeQuyDon.comLiên Siêu 2edời một 4cái ghế era ngồi 2cạnh cô, 80nhớ lại 6quãng thời agian tươi abđẹp của b1hai người 7trước đây, b3cũng vô 3fthức mỉm a3cười. Rất d0nhiều năm earồi chưa btừng ở 6bên nhau e2bình thản 06như thế, 73Liên Siêu 5chết mực 3trân trọng.
Lúc 0fThiệu Mân eQuân tỉnh c0dậy thì btrời đã 63tối, trong 63phòng khách fmở một 9cngọn đèn atường, c5dưới ánh 28đèn u ám, 5Liên Siêu bđầu gục 5lưng vào 6ghế, đang dngủ rất 8fngon lành. f0 © DiendanLeQuyDon.comCÔ mỉm 1cười, lấy 4tấm chăn 7mỏng trên 8angười đắp cbcho anh. Rồi 6chạy vào 30nhà bếp 9fxem có gì 8ăn được 4không.
Quả b7nhiên là 5nhà của fđàn ông cdđộc thân, 8ngoài nước bcuống ra fthì không 6tìm thấy 2bất cứ fthức ăn dgì. BỆnh d7nghề nghiệp 5của bác 2fsĩ, trong 0tủ lạnh 6tuyệt đối bkhông chứa 4dbất cứ 30thực phẩm 0đông lạnh 42nào. Trước 8kia lúc họ ecòn yêu 5nhau, Thiệu 94Mân Quân 2có lần 5mua rất 80nhiều sủi 8cảo, hoành 7dthành đông eblạnh nhét cđầy vào dngăn lạnh, 0về sau bị 6Liên Siêu d7vứt hết. d © DiendanLeQuyDon.comLí do của 06anh là những 1fthứ này 9arất hại 7csức khỏe, dThiệu Mân e1Quân nghĩ 5anh phụ 4tâm ý của amình, hai 4bngười đã 9cãi nhau 7một trận eftưng bừng. 4 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 8akết thúc 86bằng việc 3Liên Siêu 6xin lỗi, adnhưng anh evẫn không 3acho Thiệu cMân Quân eđụng vào d3những thứ 7đó nữa. 61 © DiendanLeQuyDon.comCô cũng 85nuôi thói 6quen, dù 90lấy Lữ 4Thiên Ba crồi, cô 9vẫn nhớ f6lời Liên 0dSiêu.
5đờ đẫn fdnhớ lại, 3vẻ mặt eavui buồn 4lẫn lộn.
Không c0biết Liên 1Siêu đứng fsau lưng e1cô bao giờ, 60cười nói: f“Em định 41dỡ bỏ 8nhà bếp 8dcủa anh 1à?”
Thiệu 0bMân Quân 1dgiật mình: 41“Dậy khi e8nào thế?”
“Mới 9dậy đã dthấy em e6mở cửa 76tủ lạnh, f5mắt nhìn 1chằm chằm, fcó phải f3như thế 4sẽ biến 8ra đồ ăn 2không?” d9Liên Siêu efchọc.
Thiệu 17Mân Quân 1đỏ mặt dvội chuyển c7đề tài: 0f“Trong tử alạnh của 0aanh sao không 9ecó gì thế 9này?”
Liên eeSiêu nhún 8fvai: “Bình 2bthường 53không có f1thời gian 3nấu cơm, 7ethường c3thì giải 16quyết ở 86nhà ăn bệnh 6viện.” 44Anh lại 7nói: “Đói brồi hả, c9chúng ta 1ra ngoài băn đi.”
Bụng e0Thiệu Mân 2Quân sôi d4ục lên, 90xem như trả 0lời anh.
Liên 41Siêu cười: 86“Đi thôi.”
Liên 0fSiêu dẫn edcô đến c0một quán 5chuyên về fdcanh cá chua 3nằm sâu dtrong một acon hẻm, 9rượu thơm 70không sợ 4ngõ sâu, c1chín giờ f0tối vẫn 3còn rất 2nhiều người 64đợi chỗ.
Thiệu 7Mân Quân 6akéo tay anh, bmi mắt cụp bxuống: “Đông cquá, đổi f7chỗ khác dđi.”
Liên 98Siêu đưa 8fcô thẳng d7ra cửa sau: 35“Em quên 30chúng ta 0clà VIP à?”
Thiệu 8Mân Quân ethoáng rung dđộng, làm 4asao cô không 7nhân ra nơi anày. Nhưng 7bcô sợ lại cchìm vào b7hồi ức 1ekhông thoát 5ra được, banên không 3bdám đụngv 39ào nó. Cô 3dkhông thích cthức ăn 3của Pháp, ckhông thích e5món ăn của cNhật, chỉ 5thích canh 5cá chua, emà quán 7này có món 5ecanh cá ngon aenhất cô ftừng ăn, dtrước đây 40họ thường 5cxuyên đến 1đây ăn 7buống no 9csay. Liên 7Siêu vốn f3không thích 0ăn, nhưng 65dần dà 1cũng bị 47Thiệu Mân 2cQuân lây 4fnhiễm sở 99thích này.
“Ồ, 2lâu quá 86không gặp.” d8Ông chủ 7cnhìn họ 1hồi lâu 1mới nhận 4ara.
Liên baSiêu nói 8bkhẽ: “Vâng, 5gần bốn 38năm rồi.”
Ông e5chủ đùa: 03“Có phải 86phát tài arồi khinh ffquán nhỏ b6bọn tôi 89không?”
“Đâu b9có, bác 8thấy cháu 2bvừa về 4dnước chưa 5blâu đã dđến thăm bbác, không d1phải vì 0nhớ mùi evị này 99hay sao.” 5Liên Siêu 1bvòng vo.
Ông 4chủ cười dkhà khà: 7“Vẫn ngồi 3dchỗ cũ chả?”
“Vâng.”
Chỗ 72cũ đó là f4sau khi thân 2với ông 2chủ rồi, bdông đã 88đặc biệt 4dành một aekhoảng nhỏ ftrong vườn 08cho họ, ddvừa yên 0ftĩnh, không e2khí lại 60tốt, đồng bthời còn a0đùa đây 79là VIP mới 9được hưởng 7dđãi ngộ 4này.
c8thể Thiệu 1Mân Quân 0hơi run lên, 20cô cắn cmôi, giọng agần như elẩm bẩm, c8mà mỗi 60chữ đó 0đều khiến 2Liên Siêu 14nghe rõ: a3“Tại sao 94lại tới e2đây?”
“Mân 0Quân em thích 7cmà, không 3phải sao?” 7Liên Siêu 16bình tĩnh anói. Anh 4thực sự 0cmuốn gợi a0nhớ hồi 40ức trong 2cô, trong 87thâm tâm 07anh không 69cô quên 4anh, trước 6kia đã vậy, 7bbây giờ bcàng không.
Thiệu eMân Quân b2thực sự 5fthích chỗ 22này, không 8chỉ vì dthích ăn 2canh cá chua, a2mà chỗ 65này còn 06là nơi Liên 28Siêu cầu 2hôn cô.
Bao 55năm rồi, bdcô vẫn 3nhớ rõ fcảnh tượng 87đêm đó.
Liên 02Siêu không 5phải người 50lãng mạn, 54nên không 6có hoa tươi, 7chẳng có 46champagne, 89không có eâm nhạc 5tuyệt diệu, beđồng thời 0lại chọn bamột nơi 1như vậy. 16 © DiendanLeQuyDon.comAnh quì một 6echân, lấy c5ra một chiếc 1nhẫn kim 8cương trong 94túi, do căng 6thẳng nên 19giọng hơi frun. Anh nói: fd“Mân Quân 15mười năm ftu luyện 58mới ngồi 4cùng thuyền, a8trăm năm 6atu luyện e9mới được 62chung chăn 59gối, ngàn 13năm tu luyện 14mới có 1được giây 75phút đối 67diện nhau 43như thế bnày. Em có 54muốn trong 9ngàn năm ddkhó gặp 5dđược nhau 11này, cùng dngười mà 74ngàn năm 54em khó tương 27ngộ - là bcanh, ra một 45quyết định 0để em hạnh 1phúc ngàn bnăm, đó flà, lấy 44anh nhé?”
Lúc 48đó cô phản 3aứng như 5thế nào, 5eLiên Siêu e7xưa nay chưa 4từng nói clời ngọt d2ngào với 9cô, mà lại 8nghĩ ra những 7lời quá 62ngọt thế 2này, cô cacảm đồng atới mức 1nước mắt berưng rưng, 65xấu hổ 9lẫn lúng ctúng đưa 0ftay ra ôm dechặt eo 2banh: “Em e0đồng ý.”
Liên aSiêu vui e4sướng như 1điên, anh fbế bổng 18Thiệu Mân 2bQuân xoay 46vài vòng, 5nụ cười 9erạng rỡ.
Sau 1đó họ 57bắt đầu f2chuẩn bị dđám cưới, cgặp phụ 9huynh, đặt 2dbàn tiệc, 7fphát thiệp 0cưới, rồi 5dsau đó xảy 7ra chuyện 4của bố 1Mân Quân, 6hai người fchia tay.
Đúng 7là một 1quãng kí 2ức khắc bcốt ghi aatâm.
Thiệu bdMân Quân 5ccụp mắt, 4emấp máy 8môi: “Con angười đều 6sẽ thay 4đổi, em 6không thích 3ăn canh cá 5chua nữa.”
Liên b5Siêu nhìn 7cô: “Nhưng 5eanh luôn 0ekhông thay eđổi.”
“Chuyện f4đã qua em 9không muốn d2nhắc tới.”
“được, 76không nhắc bthì không bnhắc.” 9Liên Siêu dbhơi khựng elại: “Vậy cchúng ta c4nói hiện ftại.”
Trái 85tim Thiệu bMân Quân 6rung động.
“Chuyện 5quá khứ 9hãy để 84nó qua đi, 6athế thì fhiện tại deem có thể fcho anh một 98cơ hội deđể lần 04nữa theo 9ađuổi em 45không?” cLiên Siêu 49nói vô cùng fchân thành, 0đôi mắt 3đen nhánh d1như có ánh d1sáng lấp 2lánh.
Thiệu 7Mân Quân 6dnhìn vào 3mắt anh, c6nói từng b2chữ: “Em 6đã từng 3lấy chồng, acó con rổi esảy thai, 1làm bà nội bctrợ bốn anăm cách 98xa với xã 03hội, lại c4còn là một 5người phụ 5enữ li hôn 9bị chồng 0chán ghét cbỏ bê.”
“Thế bthì sao?” eSắc mặt a6Liên Siêu 0vẫn không 0athay đổi.
Thiệu 65Mân Quân 67nghẹn lời, e8phải rồi, b2thế thì 0sao, Liên eSiêu là 1người thế 25nào, chẳng eflẽ cô còn 8ckhông rõ, fanh sẽ không fđể tâm, a8người để btâm chính 00là cô. Cô 0vì Đông d6Đông mà 45tiều tụy amệt mỏi, bbao năm khổ esở vì gia 56đình, da 1tay thô ráp, engay cả 11dung nhan eckiều diễm dccũng không 3còn, Liên e3Siêu thì 9thành công. 2d © DiendanLeQuyDon.comLại ở 8gia đoạn d4vàng của 5đàn ông, 7atiền đồ crộng mở, 6cô thật cdsự không 29có can đảm 72đứng cạnh 05anh.
“Em 9không nhận 7lời anh 90cũng chẳng csao, cùng d5lắm cả 37đồi này ckhông cưới 9vợ.” Liên 3Siêu mỉm fcười, anh 6đã chịu 7đựng bốn 9ăm, không fcngại chờ c5thêm bốn 9năm nữa.
Thiệu dMân Quân 68mấp máy dmôi: “Anh 56đừng như c0thế.”
Liên ceSiêu nhún 6vai: “Đó 1là lời echân tình 99của anh, ahơn nữa 5nói là làm.” 0Sau khi Thiệu 59Mân Quân b5đơn phương 84chia tay, bdanh không 2đồng ý, 9chỉ không 9muốn Mân 5Quân đau 8khổ nên 3mới nhận 9lời. Anh 24cũng chưa 87từng nghĩ 3sẽ qua lại a8với ai khác, 2cho dù biết fcô ấy đã a7lấy chồng betâm ý của danh cũng 7không hề f2thay đổi, cmấy năm 5nay chẳng daphải không 0có ai tự f6động theo 0đuổi anh, 8cũng chẳng ebphải không 3fcó ai thích 99hợp, nhưng cbnhững người 2eđó một c7khi tìm cách 71vào trái 4tim anh thì 9akhông thể ffở lại 3được.
“Anh 3dcứ thế 9thì em cũng 7bó tay.” 2Thiệu Mân 6Quân tức 7tối ngồi 1dxuống, lời 57ngọt ngào ethì không enghe, sao 32anh cứ không 6chịu nghĩ e3thông suốt 28vậy.
Liên ffSiêu cũng 1lì ra: “Anh a0cố chấp 0thế đấy, 2em có phải 57là không ebiết đâu”
“Anh!” 7Thiệu Mân 8Quân chịu 72thua.
Liên dSiêu khẽ 9cười, ban 4dđầu chính 0là anh không d7đủ mạnh c1mẽ mới 2đánh mất 70cô bao năm. f9 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ bfông trời 87thương anh, b8đưa Mân 3eQuân quay 1bvề bên 79cạnh, anh d9tuyệt đối 2sẽ không 1buông tay.
Anh 7mút một edbát đầy b8canh cá cho aThiệu Mân 0Quân: “Ăn 62đi.”
0hậm hực 5ckhông ăn, dLiên Siêu fnói nghiêm 10túc: “Vậy 9anh đút afem ăn.”
Thiệu 3cMân Quân f0vội cầm ađùa lên 04vùi đầu 10vào ăn.
Nụ 6cười của cLiên Siêu 0thoáng vẻ 9bđắc ý, 8có lúc thay 6đổi phương bthức sẽ 6mang tới 8hiệu quả 5không ngờ.
Cùng 8lúc đó, 0Lữ Thiên 3Ba cuối 56cùng đã 9fgọi điện fcho Thư Nhã.
Thư 56Nhã bên akia đầu ffdây hỏi 6vẻ dửng fdưng: “Chuyện 15gì?”
Lữ 8fThiên Ba fxoa tay, đối 2dvới người 7cphụ  nữ athân mật 1nhất, mẹ 86của con danh ta, anh fta lại không 34biết nói 8gì.
“Không 11nói thì 9em cúp đây.” deLữ Thiên 3Ba ép cô 53ta làm phẫu 74thuật nhưng 8flại không fnghĩ đến 9dan nguy của 6cô ta, càng 6chưa từng 5muốn tìm 7hiểu nguyên 7nhân vì b4đâu,làm 2bsao mà lòng e1không nguội 0lạnh.
“Đừng acúp, anh 25có chuyện 2muốn nói avới em.”
“Nói 0đi.” Giọng 9Thư Nhã 66lạnh nhạt.
“Cám 44ơn em đã 16nhận lời aghép tủy 0cho Đông 9fĐông.” bLữ Thiên 36Ba cố gắng echắp vá 6dtừ ngữ, bdnhưng nói 37sao cũng 8thấy kì 75cục.
Thư aNhã cười 21lạnh: “Không 01cần cảm 5ơn, em là b9mẹ của 05đứa bé.”
Lữ bThiên Ba 3dkhông nói 7được gì, 3fhai người cfcứ thế 73im lặng.
Thư 18Nhã thở d4dài trong 27lòng.
“EM ccó ở nhà f1không? Anh e6muốn đến ethăm em?”
“Em 4rất mệt, 3đã ngủ abrồi.” 18Thư Nhã 1từ chối 46thẳng thừng.
Lữ 6aThiên Ba c6thất vọng 91nói: “Vậy 0em nghỉ 9bsớm đi.”
Thư d0Nhã cúp 03máy. Trong e3bóng tối 09cô thẫn 4fthờ nhìn dlên trần enhà, mọi 8người đều 5nghĩ cô 7tàn nhẫn, bcon trai dứt e2ruột đẻ d4ra cũng không 2amuốn cứu, d3nhưng có 6aai biết 1nỗi sợ 23hãi trong 3dlòng cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô có đồng bnghiệp vì athất bại f0trong cuộc dephẫu thuật a7ghép tim 09mà chết 1trên bàn 50mổ, cha f3Thiệu Mân eQuân tiến 20hành phẫu f5thuật ghép egan cũng bkhông thể cfbước xuống b4bàn mổ. 0c © DiendanLeQuyDon.comNỗi ám eeảnh đó 7đã tồn 5tại trong flòng cô fbao năm, 1không thể ckhắc phục 3tuy cô nhận falời làm 7phẫu thuật athời gian fcũng đã csắp xếp, 69nhưng cô 1avẫn mong 74Lữ Thiên 12Ba có thể fgiải thoát bcô khỏi 9bóng đen 3tâm lí đó bcchứ không 7phải một 5câu ‘cám 1dơn’ đơn e2giản.
65lẽ trong 7lòng anh, 1fđứa con 35quan trọng 0ehơn cô gấp btriệu lần 9chăng.
Thư 42Nhã bỗng 8có phần achoang mang b2nếu đổi 1flại là 79Thiệu Mân 7Quân, liệu eanh có như 5fthế không?
Bước 9fthứ hai 5điều trị 8cho bệnh bbnhân bệnh 6bạch cầu 0chính là 63truyền tế abbào khô ftạo máu 13vào cơ thể 0người bệnh, d5để người 4bệnh phục 8ahồi chức enăng tạo b9máu và khả bnăng miễn 0dịch từ dđó đạt 5được mục 6đích chữa 74lành bệnh.
Đông 7bĐông hiện acgiờ phải 58đối mắt evới bước b1điều trị 73thứ hai.
Trước fcửa phòng 5cmổ mọi 3dngười đang bnóng ruột b5chờ đợi. d © DiendanLeQuyDon.comTừ sáng fđược đẩy a2vào, đến 0buổi chiều a7vẫn chưa bra.
Thiệu 5eMân Quân 6từ đầu 1hành lang 45bên này 9đi đến 3cđầu kia, elo lắng ckhông yên.
Lữ 5Thiên Ba 8nóng nảy 8nói: “Mân 5Quân, có 90thể đừng eđi qua đi a7lại nữa 9không, chóng 58mặt quá.”
Thiệu 1Mân Quân c9mặc kệ 9aanh ta, lẩm 92bẩm: “Sao 93vẫn chưa 56kết thúc.”
b4Dư Tịnh c6an ủi: “Chị deMân Quân, 8ghép tế bebào khô d0tạo máu 36cần rất 1cnhiều thời 68gian, chị 8eđừng lo.”
Thiệu bMân Quân cgật đầu, 48nhưng vẻ 9mặt nặng 8dvẫn bộc 3dlộ sự 43căng thẳng c9trong lòng fcô.
Đến 4echạng vạng 1cửa phòng cmổ mới 5mở, mấy c0cô y ta lục btục bước 0era, Lữ Thiên 9Ba vội bước 2tới hỏi: 6“Ca mổ 0dthế nào frồi?”
Một a3cô y tá 18cười nói: 52“Bác sĩ 02Thẩm sắp 55ra rồi, 0ahỏi anh b6ấy đi.”
Đang fnói thì b7lại có 6mấy người 0đi ra, Thẩm 0Tư Thông 0atháo khẩu 5trang xuống, 4aThiệu Mân 4fQuân nhận 6ra anh, sợ 2sệt hỏi: 4“Bác sĩ 2Thẩm…”
“Yên d4tâm, ca mổ 4rất thuận flợi.” 97Thẩm Tư 6Thông hiểu 8tâm trạng 6cô, đáp fthẳng vào 94vấn đề.
Thiệu 5fMân Quân 9thở phào b1nhẹ nhõm.
Lữ dThiên Ba bcũng ngồi aephụp xuống 7ghế dài, b9nhẹ nhõm accả người.
“Tiểu 38Nhã thế 8nào ạ?” a1Thiệu Mân f1Quân thấy 77Lữ Thiên fBa không 5có phản bứng gì 4thì hỏi 7thay anh.
Ánh 84mắt Thẩm 2Tư Thông aelướt qua fLữ Thiên 8Ba: “Cô 0ấy cũng 1rất khỏe.”
“Vậy 8thì tốt.” eThiệu Mân bQuân cũng f8không mong 46cô ta xảy acra chuyện.
Thẩm 1Tư Thông 46lại nói: 19“Sau khi 6fhết thuốc cmê, Thư 95Nhã sẽ 4được đưa 3đến phòng 93bệnh thường, a3nhưng Đông e3Đông vẫn dcòn phải cở lại 4phòng vô 4trùng để 9quan sát, 4bquãng thời aagian này 03khá quan etrọng vì asẽ có phản eứng bài ctrừ qua 22giai đoạn b4đó an toàn arồi sẽ 0không còn 85vấn đề egì lớn 81nữa.”
Anh 8ta nói thế 1lại làm cbThiệu Mân 7eQuân căng c7thẳng.
Thẩm bTư Thông 29cười: “Em 94phải tin d9tưởng trình 01độ y học e3hiện nay, 1Đông Đông bbnhất định 0bsẽ vượt 6qua được.”
dThiệu Mân f0Quân nắm 19tay anh: “Cảm 5bơn anh.”
“Nên alàm thôi dmà.” Thẩm bfTư Thông ethong thả e3nói: “Mọi 6người đến eaphòng bệnh eđợi đi.”
“Vâng.” 1Thiệu Mân 10Quân và 84Dư Tịnh 7đến phòng bbbệnh, Lữ cThiên Ba d8lát sau mới e4đi theo.
Liên cSiêu vội 86vàng chạy c5tới, hôm enay anh cũng 9bcó mấy 0fca mổ, tuy 7rằng chỉ d1là làm sạch 77ổ bụng, acắt bỏ 1túi mật e2thủng nhưng 5cũng bận 8rộn rất alâu, vừa a4ra khỏi c6phòng mổ 1anh liền 1lập tức abchạy tới bhỏi thăm 0tình hình.
“Bác c5sĩ Thẩm 4nói ca mổ c9rất thành 9công.” 9Nụ cười 6đã lâu 7không thấy 55đang nở 2trên môi 9Thiệu Mân f4Quân.
“Tốt 2quá” Liên dSiêu tuy 25tin vào tay 9nghề của eThẩm Tư 7Thông, nhưng ecũng phải 6nghe câu b9thành công cđó mới byên tâm 0choàn toàn.
Lúc 16Thư Nhã 8được đẩy 0ra thì đã 5hồi phục 8ý thức, 8angoài sắc 7bmặt hơi 6tái ra thì c2chẳng có 3ctriệu chứng 9gì khác. 3 © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên b9Ba hình như 10đến giờ 7mới hoàn 3hồn, hỏi a0Thư Nhã fdrối rít: 3“TIểu fNhã, em thấy 2thế nào? dĐau không? 58Có ăn uống eeđược không? aAnh ra hỏi 0cô y tá.”
1eTịnh không 1cthấy khộng achịu nổi b7nữa, lạnh blùng nói: 1“Nghỉ 1ngơi mấy d7tiếng nữa, 07chị có 8thể ăn 9được rồi, 0ekhông kiên 51kị gì cả.”
“Ừm…” baLữ Thiên 6Ba kéo dài 3fgiọng.
Thư e4Nhã nhướng 51mày, khóe 2mắt liếc b7qua Thiệu 09Mân Quân, 16khóe môi 1bất giác 93nở nụ 01cười châm 3dbiếm: “Thiên 39Ba lát nữa 3đưa em đến 6thăm Đông 0Đông.”
“Nó 4đang trong eaphòng vô 62trùng vẫn 2chưa được 74vào thăm.” bDư Tịnh bfnói, cô 6cau mày, 0ánh mắt 49bất mãn 94liếc qua b0Lữ Thiên a4Ba và Thư 2Nhã. Cố 7ý diễn 09cảnh ân 5ái trước 2mặt Thiệu 9eMân Quân? 6eLàm người 9không thể d6quá đáng dthế được.
Thiệu 59Mân Quân 5emím chặt amôi, cô ecbiết đến 0lúc phải 4rời đi, 1kết cục a4đại đoàn c2viên của 4cba người, fcô dù ở 9elại cũng b7vô nghĩa. c9 © DiendanLeQuyDon.comGiọng cô 64bình thản: 2d“Tiểu f6Nhã cậu fchú ý nghỉ 8angơi, Thiên 9Ba anh chăm fsóc Tiểu 5bNhã cho tốt, 60tôi đi trước.” 6Liên Siêu fenhẹ nhàng 73ôm lấy ccô: “Anh 14đưa em về.”
Thiệu 95Mân Quân cgật đầu 38cực khẽ.
Sắc 00mặt Lữ eThiên Ba 4thoáng vẻ 0hụt hẫng 2nhưng rồi 2nhanh chóng d7giấu đi.
Trong elòng Thư 6Nhã thoáng 8một cảm 03xúc cay đắng 8khó hiểu.
Hai 9người đều bcó tâm sự 6riêng không 15ai hiểu ađược ai. 9 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 0Quân lặng 1lẽ ngồi a8trên xe: 75“Em không efmuốn về.”
Liên 1Siêu quay 2sang hỏi: 0“Vậy em 5muốn đi d7đâu?”
“Em 54muốn uống f3rượu.”
Liên eSiêu cười: c“Uống 5rượu không 1dễ đâu.” 6bAnh dừng 32xe trước aacửa hàng cftiện lợi 41ngay cổng 0tiểu khu: 91“EM đợi b8một lát.” 0KHông lâu dsau, anh xách 0một túi fdbia và thức 38ăn vặt 66đi ra.
Thiệu bMân Quân fabó tay: “Cả dquán bar e5mà anh cũng f4không nỡ 8emời em ư.”
“Em 1vốn không ccthích đi 6bar, đừng e0miễn cưỡng 0bản thân.” 18Liên Siêu 0nói gọn, canh còn không f7hiểu cô 5sao. Cô thích 8cyên tĩnh, 72nơi quá 6ồn ào sẽ 50khiến cô 7bđau đầu.
Thiệu 7Mân Quân fkhông nói 2dgì. Lúc 1anào anh cũng aân cần, 10anh hiểu 6cô còn hơn 6bbản thân 6cô.
Về 5dđến nhà, bLiên Siêu 47vào bếp atrước lục cđục một 66hồi, lúc 0fra thì Thiệu 27Mân Quân a0đã bắt ađầu uống: 2“Nào, chúng 9bta cạn ly.” 33Chị đưa 0atay ra có b2một vẻ fbi tráng bliều mạng.
Liên 7Siêu cụng 91ly với cô, bchậm rãi b2húp một a0ngụm.
“Nhỏ 07mọn thế.” 22Thiệu Mân 9aQuân bất 7mãn lào 2bào.
“ANh 05dị ứng 7với cồn, f4em quên rồi a8à.” Giọng 8anh bình fthản.
Thiệu 5fMân Quân akhông quên 4chỉ là blỡ lời. cb © DiendanLeQuyDon.comCô cười angượng 65ngập ngửa efcổ lên cuống cạn.
Liên ceSiêu không 0ckhyên cô 3uống chậm c8lại, anh 1biết cô afức chế 4dở trong 6lòng nên 4để mặc 8cô trút 9ra như thế 50mới khiến 6cô nhẹ 4enhõm hơn.
“Nãy banh ở trong b3bếp làm 4gì thế?” c1Thiệu Mân cQuân hình 1như nghe 80thấy tiếng 4động gì eeđó rất dblớn.
Liên cbSiêu nhướng fmôi: “Pha 5một ly mật f2ong cho em 7giải rượu.”
Thiệu 3Mân Quân dlườm: “Anh 7cđể em say cmột lần b5không được 4sao?”
“Đề a4phòng trước 25lúc nào fcũng tốt amà.” Liên 7Siêu chính dlà người 4chu đáo 7fvậy đấy.
“Ha bha ha ha.” 2dThiệu Mân 4Quân bật 1cười, ba 5lon bia đã bvào bụng, a3cô đã hơi cdchếnh choáng 28nheo mắt 9dcười: “Tương 5alai ai lấy d0được anh b4đúng là c1có phúc.” 1Liên Siêu ecdở khóc 5dở cười: f“Mân Quân 9em say rồi.”
“Em abkhông say, c3em vẫn uống f3được.” f5Thiệu Mân 2dQuân cười 0ahì hì mở edthêm lon f7bia nữa, aLiên Siêu 0agiật lấy: 58“Đừng 1chỉ uống 7amãi, ăn 6bchút gì 2đi, khoai 4tây nhé, 50anh nhớ 1fem chỉ thích 17ăn vị nguyên dchất.” 81Anh bóc một 7egói khoai 37tây đưa 4cho cô.
Thiệu e3Mân Quân cbỗng nước 9mắt nhạt 08nhòa: “Chẳng fephải anh 31nói đây celà thứ 8arác rưởi chay sao?” edLiên Siêu 6gãi đầu: 61“Hiếm bkhi, ăn một elần cũng 2dchẳng sao.”
“Đưa 2bbia cho em.” dThiệu Mân dQuân cũng 2không biết 4mình làm fsao cứ muốn 67đối đầu evới anh.
Liên 2Siêu bó ctay đành 5ađưa cho e8cô.
Thiệu 21Mân Quân 2lúc khóc a1lúc cười, bcảm xúc ekhó kiểm 7esoát.
Liên c0Siêu để d2mặc cô d7chỉ rút 6khăn ra, 6cdịu dàng 2lau nước amắt cho fcô.
“Liên 4Siêu, tại asao anh lại eđối xử f6tốt với 1fem như thế?” 8Nước mắt 3Thiệu Mân cQuân rưng acrưng.
Liên 6Siêu vuốt ffmái tóc 0mềm như 3bnước của 2dcô: “Ngốc edà, anh đối 6xử tốt 39với em là 33điều nên calàm mà.”
Thiệu 3Mân Quân 76bỗng n hào 6bvào lòng e8anh, nước 8mắt trào era thấm bướt áo 7sơ mi của 7anh. Liên aSiêu luống 7cuống lau danước mắt f4cho cô, nhưng e9nước mắt b7cứ như 58thế không 41cách nào 3lau khô.
“Mân 7Quân em sao 3vậy?” 4Liên Siêu ekhông hiểu avì sao, cứ 67cuống quýt fclên.
Nỗi 5nhớ đằng 69đẵng lại bthêm bao aniềm uất 5ức đan 2xen lẫn 03lộn, Thiệu abMân Quân 26không gắng 28gượng được fnữa, gục 5lên vai Liên 15Siêu khóc.
Anh d5ôm cô thật 5chặt, cảm 1agiác chân 1cthật đó 6cnhư cách 62cả thế d0kỉ. “Mân 34Quân!”
Anh 04khẽ gọi d1tên cô, 0dịu dàng bấm áp như dddỗ dành 2dtrẻ con.
“Hử?” bThiệu Mân efQuân ngước blên, môi flướt qua e2khóe môi d6anh.

Sự fedo dự của 8dLiên Siêu dkéo dài b6mấy giây, 35rồi anh 0cúi xuống 70hôn mạnh 1blên môi 3cô. CHuyện 7xảy ra trong 7dự đoán, cThiệu Mân 2Quân giãy ebgiụa mang 3tính tượng 3dtrưng,, Liên d3Siêu không 3fcho cô cơ 8hội lùi 32bước, ôm 3chặt vai 8dcô, dần e2dần hôn 2thật sâu.
Thiệu ceMân Quân 06đã không 6còn khả 8năng suy 1fnghĩ, chỉ 11chiều lòng 27mình, đưa ctay ra ôm 3flấy anh eban đầu e7chỉ hơi 9ngửa lên 6đón nhận, 21dần dần 57chuyển sang f2đáp trả 76cuồng nhiệt.
Nỗi 6nhớ dai efdẳng, tình 60cảm dồn b6nén, giống fnhư một c3hạt giống 24lặng lẽ c8chôn giấu 7trong tim, 1dần dần 2nảy mầm, 1đợi đến e8khi phát 32hiện thì 68đã điên 83cuồng đâm 00chồi nảy 8lộc phát 1triển thành fcả vườn c9cây.

5cảm thấy bmình được 3eôm chặt, dnụ hôn 3quấn quít 6erơi trên fcmá, cổ, 1và cả môi. 52 © DiendanLeQuyDon.comCô bỗng 8amuốn khóc, 0ekhông vì 3eđau lòng, 31mà vì hạnh bdphúc, cảm 00giác đó 8của bao anăm trước 1fđây hình fnhư đã 1quay trở 6lại, cảm fgiác được 2đặt vào 3trong tim, 1được người 91khác quan ddtâm. Nếu 57đây chỉ a5là một 8bgiấc mơ, 0dcô tình 2nguyện đắm 1chìm mãi 9bmãi.
Sáng 1fsớm khi 4eThiệu Mân 0Quân tỉnh e6dậy, trong 4phòng tĩnh 8flặng như atờ.
Liên 47Siêu không 37ở bên cạnh, amà chỉ 7hơi ấm 28vương lại. e2 © DiendanLeQuyDon.comCô xoa xoa dphần eo c1đau nhức, 25vừa nghe f2thấy bên 7ngoài có 92tiếng cửa fđộng là a1lập tức a9chui vào a7chăn, nhắm ddmắt lại. f1 © DiendanLeQuyDon.comLiên Siêu 6khẽ mở 1bcửa, thấy bdThiệu Mân dQuân vẫn c7đang say 01ngủ thì a2lặng lẽ 3đóng lại, 5khóe môi fnở nụ 43cười vô 3cùng dịu 3fdàng.

Thiệu 6dMân Quân 1thở phào, dcô vẫn 94chưa nghĩ 4fra cách đối fdiện với dLiên Siêu.

Nhưng 13cô hiểu 78cho dù cô 4giả chết anằm ì trên fcgiường, edvấn đề dcũng không 12thể giải 24quyết, cô 20quyết định 95cứ xuống 9giường a5đã.
Mặc d9quần áo cvào, trong 1đầu xoay 7mòng mòng 5bao suy nghĩ. b © DiendanLeQuyDon.comCô nhẹ 1nhàng mở 3cửa phòng 0fngủ, nghĩ 02xem có nên 8fchuồn đi 1trước rồi btính sao 3bhay không?

Khó 6khăn lắm b7mới tới 82thềm cửa, 5egiọng Liên eSiêu buồn 3bã vang lên dbphía sau: b4“ Mân Quân 6em định 6đâu?”.
Thiệu aMân Quân 68quay lại, c9hít một ebhơi thật 6fsâu.
“Chuyện cbtối qua…”
Thiệu 4Mân Quân 4vội cắt 3ngang: “Tối 4qua không 19sao, mọi a3người đều 6bđã lớn 5rồi, anh 78không cần 68nghĩ quá 4nhiều.”

Liên 16Siêu sa sầm 1mặt. “ 5ý em chúng 3ata chỉ là 3tình một cdđêm.”
Thiệu 36Mân Quân fbnuốt nước 1bọt, khó 68nhọc trả 1lời: “Thời 25đại nào 8rồi, chuyện 3enày muốn 1em nguyện 22thì không 1cần so đo.”
“Thiệu 0Mân Quân!”
Mặt 0bLiên Siêu 16mất đi 7sắc máu: fc“Em nghĩ 9anh là loại 0người nào?”
Thiệu 0Mân Quân 4cúi đầu, 7arèm mi thoáng 63rung, cô 8chỉ không 8muốn anh 20vì chuyện 7fnày mà gánh btrách nhiệm. c © DiendanLeQuyDon.comLiên Siêu fthở dài: 84“Xin lỗi, e7anh hơi nặng 5dlời.”
Thiệu 4aMân Quân dcúi đầu d0nhìn đầu 1ngón chân: 7“Anh thật csự không 9cần để 18tâm đâu.”
Liên 6Siêu buồn 1bực không fcbiết phải d0nói với 8cô thế a8nào: “Anh abđã mua điểm 3tâm, em ăn ađã. Chúng 02ta ngồi 01xuống rồi 3từ từ 4nói, được 6dkhông?”
Thiệu fMân Quân 7bgật đầu 3đồng ý, 52nhưng nhân a8lúc anh vào f8nhà bếp d8hâm sữa, 6cô hốt 6hoảng bỏ 6chạy.
Khi 3Liên Siêu 1đi ra không 2thấy Thiệu 2Mân Quân 5ađâu, gọi dvào điện 4thoại thì 4cô cương 6fquyết không 0nghe máy.
Liên 7Siêu cười 5ckhổ, hình 79như cô vẫn eachưa sẵn dsàng đón enhận anh, 7nhưng dù 0sao đi nữa, 9anh nhất 41định sẽ 8không bỏ bbcuộc.
Thiệu 20Mân Quân 27mất tích 1mấy ngày, c1cô không btới bệnh 74viện thăm 7Đông Đông, ccũng không enghe điện 2thoại của f5Liên Siêu. 39 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 9fvẫn quan catâm Đông 6Đông, chỉ 91có điều cchuyển sang enghe ngóng d6tình hình 4của cậu 42bé từ Dư 37Tịnh.

5Tịnh thắc fmắc: “Chị aMân Quân, 85sao chị ckhông đến 1thăm Đông 58Đông, mỗi 6dngày được 3athăm hai 3ftiếng đó, 7nó rất anhớ chị.”
Thiệu c9Mân Quân: 8“Nó cũng 3phải quay d9về với 28bố mẹ aruột của 8nó, nhìn 7nó thêm 1cmột lần 6là chị f8càng không cnỡ.”
“Thật 96sự là chỉ 9fvì nguyên f0nhân đó 7bthôi à?” 74Dư Tịnh 00không tin, 4Liên Siêu 0ngày nào ffcũng hỏi 04cô gần 66đây có 37liên lạc 15với Thiệu e6Mân Quân 5bkhông, trực ebgiác của fphụ nữ 45mách bảo 40cô giữa 6cô chắc 0chắn đã bxảy ra chuyện drồi. Thiệu 1Mân Quân aeấp a ấp 61úng: “Đương 2nhiên là 2chỉ có 5anguyên nhân 7đó, em nghĩ 92còn gì nữa”

“em ckhông biết” 11Dư Tịnh 6tươi cười: 2“em chỉ abiết có 4ai đó rất c8quan tâm 3chị, ngày fnào cũng fhỏi thâm 2chị”
Thiệu 3Mân Quân btất nhiên 7biết người 6Dư Tịnh dnói là ai, 2bnhưng chir ddcó thể 27giả vờ 4bngóc nghếch: eb“thế à”
“chị 0không muốn 0bbiết là 6ai sao” 2Đông Đông 7mổ xong 8hồi phúc crất nhanh, chọc trò 9cchuyện cũng bthoải mái 8hơn.
“không 12muốn biết” aaThiệu Mân 43Quân cứ bnghĩ tới 74Liên Siêu flà sẽ nghĩ 0tới sự e3điên cuồng 6đêm đó, 8mặt lập 13tức đỏ e8bừng bừng.
6Tịnh cười 9ahề hề, 5càng muốn 21trốn tránh 0thì càng fchứng tỏ 54có chuyện. b8 © DiendanLeQuyDon.comCô toét d6miệng, chuyển edđề tài: 3e“Chị Mân 57Quân bây 3fgiờ ở 0đâu?” c1Dư Tịnh 9biết Thiệu 4dMân Quân 4sẽ dọn eera khỏi 9căn nhà d7của chị dvà Lữ Thiên 0Ba.
Thấy 9fcô không 5thở phào: c“Chị ở 63tạm nhà 2fmẹ.”
“Bác f0không nói 8gì à.”
Thiệu 6Mân Quân e0giấu mẹ echuyện li bhôn với 8bLữ Thiên beBa, và cả 0Đông Đông blà con ruột 6dcủa anh 0eta và Thư eNhã, bây 7giờ về cfở, chắc fchắc bà csẽ nghi d0ngờ, nhưng 1so ra thì 66Thiệu Mân 1Quân thà 6fkhai thật 52mọi chuyện 2để bà fmắng một e2trận, cũng bccòn hơn clà đối dmặt với 5Liên Siêu. 7 © DiendanLeQuyDon.com“Ngoài 0việc mắng 6chị ngốc 1nghếch ra bcthì còn 8agì được.” 00Chủ yếu 8vẫn là dthương xót 8cô hơn, e7nhưng con 6đường 89là do cô 57chọn, kết 51quả cũng 2phải mình 04cô gánh 39chịu.

Nguồn: truyen8.mobi/t105623-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-13.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận