Quốc Vương Vạn Tuế Chương 162 : Quốc lực điên cuồng tăng trưởng.

Quốc Vương Vạn Tuế

Quyển 2: Tranh vanh sơ hiển.
Chương 162: Quốc lực điên cuồng tăng trưởng.

Tác giả:Loạn Thế Cuồng Đao
Dịch giả: Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn.eu



Trong một khắc tiếng chuông gõ lên, hồ mỗi người dân Hương Ba Thành đều có một loại xúc động, tất cả đều cảm thấy trong lòng thoải mái rất nhiều.

Lúc này đây, tiếng chuông vang lên không phải báo có địch tập kích.

Mà là báo hiệu quốc vương đã trở lại.

Hai đại Hoàng Kim Kỵ Sĩ, còn có lãnh đạo các cấp mặt chính trị và quân sự, đều vội vàng chạy tới hướng hoàng cung, đường phố đột nhiên trở nên yên tĩnh, toàn bộ người dân trong thành đều từ trong nhà ùa ra, nhìn về hoàng cung sừng sững phía bắc. Bọn họ bây giờ đã hoàn toàn bị quốc vương trẻ tuổi kia khuất phục, không nói đến việc đánh lui Hắc Giáp quân hay cửu quốc liên quân, cho dù là Alexander bệ hạ bế quan tạm thời biến mất trong một thời gian ngắn, toàn thành đều có thể cảm giác rõ ràng được lực ảnh hưởng mà Alexander bệ hạ lưu lại.



Trong thời gian này Hương Ba Thành đã xảy ra không ít việc đại sự.

Việc thứ nhất, nghe nói là mệnh lệnh mà quốc vương Alexander trước khi bế quan lưu lại, đó là đống rác rưởi ở trong thành trong vòng một tháng, bị giám ngục quan Oleguer dẫn người toàn bộ xử lí hết, đây là một phương pháp rất kì quái, ngay từ khi bắt đầu đã có rất nhiều người không thể lý giải nổi, nhưng sau khi chứng kiến quang cảnh đống rác rưởi trong bao nhiêu năm chỉ qua một số quy trình xử lí đơn giản, đã biến thành giấy, cả Hương Ba Thành thực sự sục sôi.

Đống rác lớn này bao nhiêu năm qua chất đống lên thành một cái u nhọt trong thành, mỗi khi mùa thu về, ruồi bọ bay loạn cả lên, bẩn thỉu vô cùng, đây cũng là nguồn gốc của nhiều loại bệnh, trước kia có một người để nghị tu sửa quy hoạch lại thành một khu rồi mang toàn bộ rác tống xuống sông Zuli, nhưng ý kiến này bị quốc vương bác bỏ, không ai dám nghĩ đến, cả đống rác thải này, lại có một ngày biến hết thành giấy.


Đại lục Azeroth không phải là không có giấy, nhưng ở một nước nhỏ bé như Hương Ba Thành thì giấy lại là một thứ đồ hiếm, ngay cả các bản ghi chép hay mệnh lệnh từ vương thất cũng chỉ được viết lên những tấm vải mềm, hoặc là da thú đã được chế biến, đối với họ thì giấy là một thứ đồ xa xỉ. Nhưng giờ đây, việc biến đống rác này làm thành giấy khiến người nghèo cũng có giấy để dùng.


Đối với rất nhiều người dân nghèo Hương Ba Thành thì rác biến mất cùng giấy xuất hiện đem lại cho họ rất nhiều lợi ích thiết thực, bởi vì phàm những người nguyện ý đến “Xưởng sản xuất giấy Hương Ba Thành” hỗ trợ thủ công, mỗi ngày cũng được hai đồng tiền bạc, đối với nhiều người thì đây chính là cơ hội kiếm tiền khó có, trong điều kiện tiết trời ở cuối thu, trời dần chuyển lạnh, nếu như có thể ở trong thành kiếm tiền qua mùa đông, thì ai còn muốn mạo hiểm tính mạng đi dẫn đường cho đám dong binh đi sâu vào phía sau núi Hương Ba Thành săn bắt ma thú?

Việc thứ hai, chính là vấn đề tu sửa hệ thống thoát nước trong thành, giờ đã bắt đầu được đưa vào sử dụng. Hệ thống thoát nước sớm đã tồn tại, chỉ có điều các quốc vương triều đại trước không chú trọng tu sửa, nên những hệ thống này đều bị tắc, lại là Alexander bệ hạ trước khi bế quan đã ra lệnh cho giám ngục quan Oleguer tân tân khổ khổ mang người đi khơi thông hệ thống thoát nước đã bế tắc không biết bao nhiêu năm. Ban đầu mọi người không hiểu, nhưng mỗi ngày đi giúp công cũng kiếm được bạc, cho nên bọn họ vẫn vui vẻ đi làm, sau khi hệ thống thoát nước được thông suốt, lại làm thêm một ít ống nước tới từng nhà, sau đó mọi người mới phát hiện, nguyên lai sau khi hệ thống nước được khôi phục, cuộc sống lại thoải mái hơn nhiều như thế. Cũng từ hai việc này mà ánh mắt của dân chúng khi nhìn giám ngục quan Oleguer đã thân thiết hơn nhiều, ngày xưa hắn chính là đại biểu chi những gì tàn khốc cùng âm u trong với người dân Hương Ba Thành, nhưng trải qua một quá trình làm giấy và thông hệ thống thoát nước, mọi người mới phát hiện, tên mập này không biết từ lúc nào đã chậm rãi cải biến.


Chuyện thứ ba, hơn một tháng thời gian rốt cục làm cho dân chúng Hương Ba Thành thích ứng với bộ Thanh Đồng pháp điển, thậm chí không chỉ bọn họ,mà đại lượng người ngoài tới Hương Ba Thành cũng hoàn toàn thích ứng. Không có biện pháp, không thể không thích ứng a, ngay từ đầu đã có rất nhiều có mắt không tròng cố ý phạm pháp, kết quả bị nhóm thánh sỹ cùng thành quản Hương Ba Thành vây lại đánh cho một trận, bắt vào trong “tiểu hắc ốc” vài ngày, vài lần như thế, toàn bộ mọi người từ trên xuống dưới đi vào Hương Ba Thành đều nhớ một chuyện đầu tiên là đi tới mười hai pho tượng võ sĩ có khắc pháp điển mà ngâm nga, tránh cho việc không biết tại sao đột nhiên bị đám chấp pháp khủng bố kia đánh thành chó chết.

Trong quá trình này, thực lực của Hương Ba Thành không ngừng được tăng cường.

Trước kia cứ đến cuối thu, sẽ có một ít dong binh, thương nhân, võ sĩ, tiểu thâu cùng đạo tặc… tiến vào Hương Ba Thành, vì mùa thu là mùa săn bắn tốt nhất, rất nhiều ma thú trong hai mùa xuân thu sẽ sinh con, đây chính là một thời cơ tốt cho mạo hiểm giả tranh thủ tích cóp. Những loại người đó vốn đã kiêu ngạo và ngang ngược, thường xuyên xảy ra xung đột với người trong Hương Ba Thành, lấy thực lực cùng địa vị Hương Ba Thành trong quá khứ, thì không thể nào bảo vệ được cho người dân của mình, đối với dân chúng Hương Ba Thành thời điểm này chính là ác mộng. Nhưng hiện tại bất đồng, quốc vương Alexander bắt đầu thanh danh hiển hách, dưới trướng có hai đại hoàng kim kỵ sĩ, thánh đấu cùng hơn hai trăm thành quản như lang như hổi, có thể đem đám người từ người tới chỉnh cho thành thành thật thật, trừ bỏ những ngày đầu tiên, hiện không kẻ nào dám ở trong thành nháo sự, dân bản địa Hương Ba Thành đi đường có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu, hưởng thụ ánh mắt kính sợ cùng lấy lòng của những người từ ngoài đến, ngay cả dĩ vãng một số kẻ hung ác ngang ngược lúc này cũng không thể không như chó cụp đuôi, tránh né ba phần!

Cảm giác cường đại cùng được bảo hộ tuyệt vời này, làm cho mỗi người dân càm thấy được làm một thành viên trong Hương Ba Thành quả là một điều may mắn mà ông trời ban tặng cho họ.


Tất cả mọi người đều hiểu, chuyện này là do ai mang đến.


Hiện giờ người đó đã trở lại.


Còn hơn nửa tháng nữa sẽ diễn ra việc tối trọng đại của Zenit đế quốc —— đại hội diễn võ tác chiến, cơ hồ mỗi một người dân Hương Ba Thành, từ thanh niên đến bô lão, cho tới tiểu hài tử miệng vẫn còn mùi sữa, điều tin chắc chắn rằng Hương Ba Thành sẽ lấy đây là là cơ hội để quật khởi bước đầu tiên!


Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hoàng cung.


Nơi đó có một đạo thân ảnh, tạo nên lòng tin của bọn họ.

Cũng là tín ngưỡng của bọn họ.






Hoàng cung Hương Ba Thành.

Quốc vương nghị sự đại điện.

Ngồi trên vương tọa có song sư ma thú thạch tượng (bức tượng đá) vây quanh, Tôn Phi ánh mắt như điện, nhìn xuống quần thần.


Không khí trong đại điện làm cho Tôn Phi cảm thấy rất vừa lòng.


Trải qua một tháng, không có ai lười biếng, Tôn Phi liếc nhìn một lượt thấy thực lực của tất cả mọi người trong điện đã có bước phát triển vượt bậc.


Drogba và Pearce, hai tên đầu gỗ này thực lực đã tăng được đến nhị tinh cấp, thậm chí sắp có thể nha lên tam tinh cấp, thêm nữa bọn hắn đã có được Kim Ngưu đầu khôi và thánh kiếm, nếu như hai người thực sự gặp võ sĩ tam tinh cấp cũng có thể đấu một trận.


Thực lực thủ lĩnh thánh đấu sĩ Peter Cech càng làm cho Tôn Phi cảm thấy kinh hãi, lúc này hắn đã đột phá tới đến tam tinh trung giai tiêu chuẩn, người này trước kia chỉ là nhị tinh cấp, lại bị cựu truyền lệnh quan Barzel phá đi đấu khí biến phế nhân, sau mới được “Người Khổng lồ xanh dược tề” rèn luyện, thế nhưng tốc độ khôi phục quả thực nghe rợn cả người, lúc này nếu Cech giao đấu với đệ nhất cao thủ kiếm sĩ Landes của Hắc Giáp Quân ngày xưa, thậm chí có thể nháy mắt liền miễu sát đối phương. Bất quá Tôn Phi phỏng chừng còn chưa đoán được hết năng lực chiến đáu thực tế của Cech, vì nghe nói vị thủ lĩnh thánh đấu sĩ này là một thiên tài phòng ngự, ngày xưa khi còn ở cấp nhị tinh đỉnh đã có thể chống đỡ công kích của cao thủ tam tinh, trong các nước phụ thuộc cũng rất có danh khí, hiện tại Cech đã thăng đếm tam tinh trung giai tiêu chuẩn, hơn nữa cũng đã sử dụng “Người Khổng lồ xanh dược tề” nên độ mạnh mẽ của thân thể vượt xa bình thường, có thể phát huy ra năng lực chiến đấu thực tế dạng gì, tuyệt đối đáng để chờ mong.

Quân sự cự đầu Hương Ba Thành - Gordon Brooke cũng đã đạt đến nhị tinh cấp trung giai tiêu chuẩn. Mặc dù tốc độ tăng trưởng này so với đám người Drogba, Pearce cùng Cech còn kém nhiều lắm, nhưng nếu so sánh với võ sĩ bên ngoài cũng có thể nói là kinh người. Tôn Phi biết, xuất hiện loại tình huống này là có nguyên nhân, Brooke quản lí hai đại lực lượng là thánh đấu sĩ cùng thành quản, thường ngày công việc baạn rộn, dốc hết tâm sức để hoàn thành việc xây dựng hệ thống quân sự Hương Ba Thành theo thiết kế của Tôn Phi, tất nhiên thời gian tu luyện sẽ ít hơn, nhưng sự trung thành của Brooke tuyệt đối không thể nghi ngờ, so với hai kẻ lỗ máng là Drogba, Pearce thì hắn tâm tư cẩn mật hơn nhiều, so với Cech chỉ điên cuồng tu luyện lại càng thêm trí kế, có phẩm chất của một kỵ sĩ chân chính, bất luận là trước khi Tôn Phi quật khởi, hay lúc sau, Brooke đều nhận được sự kính yêu của dân chúng Hương Ba Thành, một người như thế, có thể thực lực không được cao lắm, nhưng có thể nhưng lại có thể phục chúng, có thể sử dụng mình mị lực cá nhân cuốn hút người khác, đây cũng là nguyên do Tôn Phi để Brooke làm quân sự đệ nhất nhân của Hương Ba Thành.

Thực lực của giám ngục quan Oleguer cũng tăng vọt, một thân đấu khí tiêu chuẩn tiếp cận nhị tinh trung giai, bất quá hắn tựa hồ giống như đám người Drogba thiên về cận thân nhục thể bạo lực tác chiến, trước kia không đến một thước bảy thấp bé mập mạp, mà giờ đây sau khi dùng “Người Khổng lồ xanh dược tề” gã đột nhiên khiến người ta không tin được, lần thứ hai dậy thì, thân cao vượt quá một thước chín, vẫn bộ dạng béo mập, nhưng càng lộ ra vẻ dữ tợn, không còn cái bộ dạng nịnh hót như trước đây nữa, mà chỉ làm cho người ta cảm giác đây là một cỗ máy giết người biết đi.


Đương nhiên trong tất cả mọi người, làm Tôn Phi cảm thấy vui mững nhất chính là đệ nhất cao thủ Hương Ba Thành ngày xưa - Frank Lampard, lúc này sau lưng Frank Lampard vẫn như cũ cắm một thanh hắc sắc cự kiếm, chỉ là một thân thủy hệ đầu phí mơ hồ tiêu tán mất, thay vào đó là điện hệ đấu khí mênh mông cường đại, Tôn Phi có thể cảm giác được, điện hệ đấu khí của LamPard mơ hồ đã đạt tới trình độ tứ tinh trung giai... Quá là nhanh, chỉ trong một tháng tu luyện điện hệ đấu khí, nhảy lên được cấp tứ tinh trung giai tiêu chuẩn, hắn làm thế nào vậy? Cho dù có điện hệ đấu khí bí tịch “Thiểm điện quang tốc quyền” Tôn Phi sáng tạo ra trợ giúp, cũng tuyệt đối không có khả năng có thành tựu như thế, sau lưng vị đệ nhất cao thủ này, rốt cuộc cất dấu bí mật gì? Tôn Phi có chút tò mò.

Trừ những người này ra, thị vệ quan bên cạnh Tôn Phi - Fernando Torres cũng có nhiều tiến bộ, thiếu niên có tấm lòng hiệp nghĩa này trải qua một thời gian tôi luyện, trên người rốt cục đã có một tia sát khí của quân nhân, đây là một thiếu niên rất có tiềm năng, thiên phú không tồi, Tôn Phi trước có nhờ Elena đưa cho thiếu niên này một quyển băng hệ đấu khí bí tịch có tên “Cực quang xử hình”, đây là một đấu khí bí tịch cấp tam tinh có 25 đường đấu khí thông đạo, thoạt nhìn Torres luyện không tệ, Tôn Phi có thể cảm nhận ra từ người thiếu niên này có ẩn chứa một cỗ băng phách lực kinh người, hẳn là đã tu luyện tới nhị tinh sơ giai.


Mấy người này đều là cao thủ bồi dưỡng trọng điểm, sự tiến bộ của họ làm Tôn Phi cảm thấy rất vừa lòng.

Ngoài ra, nhóm tráng hán từng tham gia cuộc chiến trên đầu đã thực lực cũng nhận được tăng trưởng, vì đã đều được “Người Khổng lồ xanh dược tề” nghịch thiên rèn luyện cùng cải tạo, thân thể thực lực đều đạt được nhất tinh trung giai, bất quá trong những người này đều không phải là mỗi người đều có thiên phú tu luyện đấu khí, dù đấu khí thông đạo được mở rộng, nhưng ở phương diện tu luyện đấu khí tiến triển không đồng nhất, có người đến giờ vẫn không sinh ra được một tia đấu khí cùng khí cảm.

Mà trừ bỏ những con người nguyên gốc Hương Ba Thành này đi, Elena, Fara, Cain, Ankara và Cascia từ thế giới Diablo đều xuất hiện trong đại điện, bởi vì trước đó bọn họ đã từng xuất hiện qua với tư cách lão sư trong “Anh Hùng thành”, cho nên tất cả mọi người không hề cảm thấy quái dị khi thấy bọn họ.

Về phương diện văn thần, tuy rằng Best bận rộn, nhưng bởi vì có Tôn Phi từng lặng lẽ an bài Angela ngày ngày trộn chung một chút “toàn diện khôi phục dược tề” vào thức ăn cho vị cha vợ này, nên tinh lực hắn bảo trì không tồi, thậm chí còn có cảm giác phản lão hoàn đồng, đáng tiếc lão bạch kiểm với tu luyện không hề hứng thú, đến bây giờ vẫn không hề có chút võ lực.

Trừ Best ra, tất cả nhân tài phương diện hành chính nhân của Hương Ba Thành khiến người ta nhìn mà xấu hổ, phụ tá của Best đều là những lão gia tử đức cao vọng trọng, đầu tóc bạc phơ, bộ máy già hóa nghiêm trọng, trước mắt Best kiêm nhiệm cả hai vị trí tả hữu thừa tướng, đầu não lục bộ đều là những lão gia tử này tạm thời đảm nhận. Tôn Phi hiện tại chỉ có thể đợi những nhân tài đang trong “Hương Ba Thành đại học” lớn dần, bất quá may mắn Hương Ba Thành tạm thời quốc gia nhỏ yếu, thần dân không nhiều lắm, việc quản lí cũng không có gì là khó khăn, hơn nữa trong cuộc chiến trên đỉnh Đông Sơn, Tôn Phi đã mượn đao giết người thanh trừ toàn bộ quý tộc và thế lực đặc quyền trong Hương Ba Thành, cho nên việc ban hành chính sách hoàn toàn thông suốt, không có gì khó khăn.


Tầm mắt Tôn Phi thong dong đảo từng người trong đại điện, một loại cảm giác thành tựu tự nhiên sinh ra.

Ngắn ngủn hơn bốn tháng, ai có thể nghĩ rằng, thực lực Hương Ba Thành lại có thể tăng trưởng một cách mạnh mẽ như thế?

Quốc lực lúc này, cho dù Hắc Giáp Quân đến xâm lược lần thứ hai, Tôn Phi hoàn toàn tin tưởng rằng, không cần phải co đầu rụt cổ mà tử thủ, cũng không cần phải giả chết, chỉ cần một lần xung phong là có thể đem toàn bộ Hắc Giáp Quân diệt sạch, về phần đám kỵ sĩ lúc trước cao không thể chạm kia, Hương Ba Thành thánh đấu sĩ tùy tiện có thể miễu sát bọn chúng.

- Diễn võ tác chiến sắp đến, ta biết mọi người rất chờ đợi thật sự vất vả rồi…
Tôn Phi mỉm cười. thanh âm tràn ngập uy nghiêm vang lên bên tai mỗi người:
- Diễn võ tác chiến lần này, chúng ta sẽ dùng hai tay của chính mình, đoạt lại hết thảy những gì từng mất!

Tôn Phi nói xong, đứng thẳng dậy nói:
- Truyền lệnh của bổn vương, ba ngày sau, toàn quân xuất động, đi tới đế đô St. Petersburg, tham gia diễn võ tác chiến so tài!

Nguồn: tunghoanh.com/quoc-vuong-van-tue/quyen-2-chuong-162-9LCaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận