Quang Minh Kỷ Nguyên Chương 11 0: Arthur chỉ là tấm lá chắn

Quang Minh Kỷ Nguyên
Tác giả: Huyết Hồng
Chương 110: Arthur chỉ là tấm lá chắn

Người dịch: Huyết Hồng
Nguồn: Mê truyện








Râu Đen lắc lư thân thể cao lớn chậm rãi đứng lên, Lâm Tề cũng theo đứng lên sát sau ông.

Phụ tử vai sóng vai đứng chung một chỗ, thế mới thấy Râu Đen vẫn cao hơn Lâm Tề một cái đầu, hình thể cũng thô to hơn một vòng. Thế nhưng ông lại không mập mạp như Lâm Tề , Râu Đen cao lớn, cường tráng, trên người không hề có vết sẹo lồi nào, thân thể giống như một pho tượng anh hùng thời thái cổ dùng sắt thép đúc thành, lộ mỗi cái cổ hùng mạnh không thể phá vỡ.

-Thay quần áo, đi theo ta!
Râu Đen lẩm bẩm một tiếng. Lâm Tề vội vàng chạy tới phòng để quần áo thay đồ, xỏ vào một đôi giầy xà cạp đế cao.



Râu Đen dẫn Lâm Tề ra khỏi phòng ngủ, đẩy mở cánh cửa ngầm phía cuối hành lang bên ngoài, theo một cầu thang kim loại hình xoắn ốc đi xuống dưới gần trăm mét, phía trước xuất hiện một thông đạo u ám. Râu Đen thấp giọng nói:
-Nhớ rõ thủ pháp mở và cơ quan đóng cửa ở chỗ nào, mật đạo này là một trong mười tám mật đạo trọng yếu của gia tộc.

Lâm Tề nhìn xem bốn phía, những vật thể trong mật đạo đều do kim loại đúc thành, vô cùng vững chắc. Hơn nữa vách tường và trần nhà, sàn nhà đều được điêu khắc những pháp trận rất nhỏ, được khảm cả bảo thạch ma pháp các màu nhỏ như những hạt đậu xanh, dũng đạo dường như có thể ngăn chặn mọi thiên tai xâm nhập, cho dù có bị con người tấn công cũng khó lòng phá hỏng được.

-Quỷ Tóc Đỏ là đồng minh của ta!
Râu Đen thân thể cao lớn gần như được lấp đầy với toàn bộ dũng đạo, y đi lên phía trước, Lâm Tề liền đi theo phía sau. Râu Đen ung dung đi về phía trước, không ngừng đóng các cơ quan ám khí trên tường ven đường, chờ cho phụ tử đi qua đoạn dũng đạo, Râu Đen lại một lần nữa mở những cơ quan ám khí từ một vị trí khác.

-Nhưng Quỷ Tóc Đỏ rất có dã tâm, ta biết. Hắn không cam lòng làm kẻ đứng đầu hải tặc, hắn muốn giống ta, không chỉ có một lực lượng lớn ở trên biển, mà còn muốn lực lượng của hắn tiến vào lục địa.
Cười lạnh một tiếng, Râu Đen thở dài nói:
-Nhưng đường biển phương bắc, đã cũng đủ chật chội , Quỷ Tóc Đỏ nếu muốn lên bờ, liền xếp dưới rất nhiều người.

-Nếu hắn nhất định phải làm như vậy, tất sẽ khiến cho đường biển phương bắc hỗn loạn, trận hỗn loạn này cuối cùng sẽ gây ra một cuộc chiến tranh hắc ám.
Râu Đen cau mày nói:
-Thế giới hắc ám tuy rằng không phải là đế quốc hay vương quốc, nhưng khả năng điều động nhân lực và vật lực của thế giới hắc ám cũng không thua kém gì một vương quốc.

-Nếu Quỷ Tóc Đỏ nhất định phải lên bờ, ở trên bờ thành lập cứ điểm, chiến tranh xảy ra là điều không thể tránh khỏi.
Râu Đen lắc đầu nói:
-Nhưng chiến tranh. . . Lâm Tề, chờ ngươi về sau là người cai quản gia tộc Hắc Hổ, ngươi sẽ hiểu được, lợi ích cân bằng là quy luật cơ bản duy trì sự tồn tại vĩnh cửu của thế giới hắc ám, một khi mất đi cân bằng, chiến tranh hắc ám so với chiến tranh giữa các vương quốc, đế quốc còn tàn nhẫn và đẫm máu hơn nhiều.

Lâm Tề nhìn bóng dáng cao lớn của Râu Đen:
-Cho nên, Quỷ Tóc Đỏ chết ra sao?

Râu Đen thản nhiên cười, y trầm giọng nói:

-Đương nhiên là do đụng phải hạm đội dị tộc đảo Ngũ Đại Liên, hắn chết như vậy đó. Bởi vì hắn đã phá hư sự cân bằng của sự ổn định nhiều năm, cho nên hắn nhất định phải chạm mặt với hạm đội dị tộc.

Thở sâu một hơi, Râu Đen lắc đầu nói:
-Thực đáng tiếc, một trợ thủ đắc lực. Càng đáng tiếc hơn chính là, hắn không ngờ lại trốn thoát, còn dẫn Arthur tới trước mặt ta, trước mặt nhiều người như vậy, còn cầu xin ta nuôi dưỡng Authur.

Xoay người sờ đầu Lâm Tề, Râu Đen thản nhiên nói:
-Ở thế giới hắc ám hỗn loạn, phải để mọi người biết, ngươi là một người đáng tín nhiệm. Ta đương nhiên là một người đáng tin cậy, cho nên ta tất nhiên phải thu dưỡng đứa con của Quỷ Tóc Đỏ. Hơn nữa ta dành cho Arthur điều kiện tốt nhất, chi phí ăn uống, bao gồm cả thị nữ hộ vệ, tất cả đều là tốt nhất, thậm chí còn tốt hơn cả so với con ruột ta.

-Cho nên tất cả các huynh đệ trên đường biển phía bắc đều nói Râu Đen ta, phụ thân Lâm Hổ của con nghĩa khí ngất trời, nhiệt tình chân thực.
Râu Đen đắc chí nói tiếp:
-Kỳ thực ta cũng vẫn muốn dùng sự nghĩa khí ngất trời, nhiệt tình hào hiệp đó để đối đãi với Authur, nhưng tên tiểu tử đó từ lúc được đưa tới đã rất hiểu chuyện, nó….đã là con sói không thể dưỡng được nữa. Nhưng ta phải nuôi nó, bởi vì nó cần sống tốt, cha con là ta trong mắt mọi người luôn là khôi thủ trong gia tộc Hắc Hổ nghĩa khí ngất trời bậc nhất Dunner.

Lâm Tề đã hiểu, Arthur chỉ là tấm lá chắn, thậm chí có thể nói thế này, hắn chính là tấm màng quan trọng nhất trên cơ thể một người thiếu nữ. Mặc kệ tầng màng này là do trời sinh hay là nhân tạo, nhưng chỉ cần Arthur còn sống, mỹ danh của Râu Đen sẽ được tất cả đại lão ở thế giới hắc ám đại lục phương Tây tương truyền ra ngoài, mỹ danh này sẽ có nhiều lúc hữu dụng.

-Nhưng Arthur tên sói mắt trắng này, thật sự là không quen thuần dưỡng!
Râu Đen âm thanh lạnh lùng nói:
-Từ khi nó mười ba tuổi đã ngủ với thị nữ của mình, lúc mười bốn tuổi thậm chí còn cố ý đẩy mạnh con xuống giếng nước, ngay tại ngày sinh nhật lần thứ mười lăm của nó, ta cho nó uống rất nhiều rượu, sau đó giống như hôm nay làm với con, ta khai thông kinh mạch cho nó, hao phí mạnh khí giúp nó một phen.

Lâm Tề mỉm cười một cách kì lạ, hắn là đứa con thân sinh của Râu Đen, Râu Đen hao phí nhiều tinh lực giúp hắn khơi thông kinh mạch, từ nay về sau Lâm Tề sẽ đạt tới nấc kỵ sĩ Thiên vị bậc trung, đấu khí tu luyện của Lâm Tề cũng sẽ khai thông. Nhưng Arthur thì sao, Lâm Tề nhớ rất rõ lần đó thiếu chút nữa Arthur đẩy hắn xuống giếng nước chết đuối, như vậy nếu Râu Đen khơi thông kinh mạch cho Authur, hậu quả có thể sẽ ra sao.

- Nó đã là một phế nhân, cho nên ta vẫn trói buộc con không muốn để con thật sự giết nó.

Râu Đen cau mày âm thanh lạnh lùng nói:
-Nhưng cũng bởi vì nó đã là một phế nhân, cho nên trong hai năm này ta cũng thả lỏng quản lí đối với nó, nó ở bên ngoài gây ra chuyện gì, ta cũng không quan tâm quá mức. Nhưng hiện tại xem ra, nó dường như có chút hơi quá đáng rồi.

-Vậy, cha à, cha chuẩn bị làm thế nào?
Lâm Tề cười ha hả vài tiếng.

Râu Đen trầm giọng nói:
-Chim non trưởng thành, ắt sẽ rời khỏi cha mẹ bay lượn tự do. Con tới đế đô phát triển Thiết Quyền Huynh Đệ Hội, Arthur ắt sẽ trở về kế thừa địa bàn của ta. Ha, ha, đứa con thân sinh của ta ở đế đô làm việc nhanh chóng, còn Arthur thì sao. . . Hải tặc luôn rất nguy hiểm .

Lâm Tề thoáng chút suy nghĩ, gật gật đầu, Râu Đen thản nhiên nói:
-Nếu ngày nào đó Arthur giống như Quỷ Tóc Đỏ, bị dị tộc đại quân giết chết, ta cũng sẽ vì nó mà báo thù. Kể từ đó, rất nhiều chuyện cũng rất viên mãn. Nhưng chuyện này cần thời gian đi bố trí, tiểu tử con cần phải học tập sự kiên nhẫn.

Lâm Tề cúi đầu nghe răn dạy, hắn đột nhiên phát hiện, hắn còn thua xa so với cha mình. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Authur chỉ là một tấm bia, căn bản phải để Râu Đen lợi dụng tới phút chót mới có thể đưa hắn tới chỗ chết được.

Nhưng cũng xứng đáng, ai kêu hắn dám mưu đồ gây rối với Lâm Tề và gia tộc Hắc Hổ?

Một mạch tiến về phía trước, đi đường ước chừng một tiếng đồng hồ, cuối dũng đạo bỗng xuất hiện một cửa lớn màu đồng thau.

Nguồn: tunghoanh.com/quang-minh-ky-nguyen/chuong-110-lkDaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận