Quyền Thần Chương 395: Hãm hại.

Đào phần quật mộ, thiên lý không tha!

Tám chữ từ trong miệng Trang Uyên nói ra, bao gồm cả A Địch trong đó, lập tức trở lên biến sắc. Ba người này đều là những nhân vật thông minh tuyệt đỉnh. A Địch tuy rằng là người nước Phong, đối với văn hoá ba nước Trung Nguyên cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng tám chữ hàm nghĩa đó, hắn có thể hiểu được.

Quỷ lăng cất giấu bí quyết Quỷ Cốc thủ, nơi đó đều là phần mộ Quỷ Cốc qua nhiều thế hệ tiền bối.

Tiêu Linh Chỉ cắn cặp môi thơm, trong mắt Hàn Mạc hiện ra hung ác sát ý.

- Chỉ sợ các ngươi đã đoán được, sư đệ ta một minh bảo vệ quỷ lăng. Hắn lấy danh nghĩa thủ mộ âm thầm đào quật từng phần mộ của các tiền bối, tìm ra bí quyết luyện Quỷ Cốc thủ.

Trang Uyên đã không còn bình thản như trước, tuy rằng hắn cố gắng để khống chế bản thân mình, nhưng nước mắt hắn lại không kìm nổi mà theo giữa hai tròng mắt dòng ra, theo khóe mắt theo hai gò má khô héomà rơi xuống. . .

- Hạng người cầm thú! Hàn Mạc âm thanh lạnh lùng nói.

Hắn có thể hiểu được tâm tình của Trang Uyên, người này thật đáng thương, việc này là vết thương lòng, làm hắn thống khổ, không khác gì một loại tra tấn, làm sụp đổ tinh thần.

Thân là Quỷ Cốc phái tông chủ, bởi vì chính mình nhân từ nương tay, không ngờ khiến phần mộ Quỷ Cốc tiền bối bị đào móc, nhiễu loạn vô số anh linh Quỷ Cốc tiền bối, Trang Uyên trong lòng chả đau, cũng không cùng một ngôn ngũ nhưng có thể hình dung được.

Tiêu Linh Chỉ cắn chặt hàm răng, hành vi của loại cầm thú, khiến cô nương này cũng hận thấu xương.

- Một năm sau, khi hắn xuất hiện ở trước mặt ta, thì hắn đã luyện thành Quỷ Cốc thủ. Hắn đã có thể ở trong Quỷ Cốc muốn làm gì thì làm.

Trang Uyên chậm rãi nói:

- Đêm đó mưa sa gió giật, ta còn ở trên sa bàn suy diễn quân trận, hắn không được sự cho phép của ta, xông vào đẩy cửa phòng của ta, tiến vào trong phòng. Chốc khắc, ta chỉ biết nhân từ còn hắn thì ác độc mà phản kích. Đêm hôm đó, hắn dựa vào Quỷ Cốc phái mạnh nhất vũ kỹ, giết sạch tất cả sứ đồ Quỷ Cốc, làm lặng yên không một tiếng động, tới khi vào trong phòng của ta, hai tay hắn dính đầy máu tươi.

Một mảnh yên tĩnh, không ai dám lên tiếng.

Đêm mưa gió người nghe cũng phải kinh sợ, ai có thể nghĩ đến, bên trong thánh địa Quỷ Cốc, không ngờ đã xảy ra một cảnh tượng cực kỳ bi thảm.

Thời gian trôi qua, Hàn Mạc và ba người đều lẳng lặng mà nhìn Trang Uyên.

Trang Uyên thật lâu không nói gì, ánh mắt hắn nhắm chặt, nước mắt cũng không kìm nổi mà tràn ra rơi xuống.

- Hắn có Quỷ Cốc thủ, ta đã ngăn không được

Trang Uyên khàn khàn thanh âm một lần nữa vang lên:

- Ta thua ở trong tay của hắn. Hắn đánh gãy chân của ta cắt gân tay, nhưng không có giết chết ta. Đơn giản là hắn muốn cho ta nhìn thấy hắn công thành danh toại một ngày nào đó...

- Là hắn mang theo ngươi từ trong Quỷ Cốc đi ra?

- Phải, đêm đó, hắn mang theo ta đi, ly khai cuộc sống của ta hơn ba mươi năm ở Quỷ Cốc. Từ sau khi đó, ta không còn trở về Quỷ Cốc. Hắn đối đãi với ta như súc vật, mang theo ta bên người, trà trộn vào nước Nguỵ, rồi đến nước Khánh, cuối cùng là đến nước Yến... Đi tới quận Nghi Xuân... !

Chậm rãi nói:

- Chuyện đã xảy ra ba năm trước!

- Vì sao hắn ở lại chỗ này? T

iêu Linh Chỉ hỏi:

- Hắn nghĩ Hạ Học Chi là người anh minh đứng đầu, là .... Hạ gia có thể trở thành thống trị?

- Đều không phải là như thế. . .

Trang Uyên nói:

- Nước Yến có chín gia tộc lớn, khả năng trở thành thống trị, chỉ có tam gia!

- Tam gia?

Hàn Mạc nhìn Tiêu Linh Chỉ liếc mắt một cái:

- Thỉnh giáo tiên sinh, không biết tam gia đó là ai?

Trang Uyên nói:

- Tiêu, Hàn, Tô!

Hàn Mạc và Tiêu Linh Chỉ không hẹn mà cùng thoáng nhìn nhau, Hàn Mạc không kìm nổi hỏi:

- Lại không biết tiên sinh vì sao có lời này?

- Tiêu gia có Tiêu Hoài Ngọc, Tô Gia có mạng lưới quan hệ mạnh nhất, mà Hàn gia... có địa lý ưu thế và căn bản được lòng dân mà các thế gia khác không thể bằng được... !

Trang Uyên miêu tả sơ lược nói:

- Chỉ cần Tiêu Tô hai nhà tiếp tục giằng co, như vậy Hàn gia có một ngày sẽ vượt qua hai nhà này, cũng là có hi vọng nhất đạt được thống trị gia tộc!

Hàn Mạc ngạc nhiên.

Trang Uyên náy ở chỗ hang đá ngầm, mà hiểu được sự tình của nước Yến như lòng bàn tay, hơn nữa hắn nói Tiêu Tô giằng co thế sẽ không giảm, Hàn gia thừa cơ nổi lên, hiện giờ đang bắt đầu ở nước Yến.

Thật có điểm giống với thời đại tam quốc gia cát Khổng Minh đang ở Long Trung, cũng hiểu được ba phần của thiên hạ.

- Như vậy Hạ Gia đâu?

- Nước Yến có tam gia có có khả năng trở thành thống trị, cũng có tam gia không có khả năng đạt được thống trị!

- Ồ?

- Thứ nhất không thể đạt được sự thống trị, đó là Tây Môn gia. Tiểu nhân, bạc nhược, không đủ chống lại gia tộc. Ngô gia thì đứng hàng thứ hai. Diệp Ngô hai nhà liên minh, trên thực tế chính là Diệp gia khống chế được Ngô gia, Ngô gia bị quản chế bởi Diệp gia. Cuối cùng một thế gia không có khả năng đạt được sự thống trị , chính là Hạ gia!

Trang Uyên thản nhiên nói:

- Giống như Ngô gia, Hạ gia cũng là bị quản chế bởi Tiêu gia, Hạ gia tự cho là có thể mượn thế của Tiêu gia vùng dậy. Chỉ là bọn hắn không biết, dựa thế chung thật ra là kém thế, Tiêu gia thế lực, đủ để khống chế được Hạ gia!

Hàn Mạc híp mắt.

Rất dễ nhận thấy, theo như lời nói từ miệng Trang Uyên, có thể biết, một năm qua ở nước Yến đã xảy ra biến hoá long trời nở đất, chuyện hai nhà Diệp Ngô cùng với Tây Môn Gia, đã là mây khói, không còn tồn tại nữa.

A Địch lạnh lùng cười, hỏi:

Cái này thật kỳ quái, nếu Hạ gia không có khả năng đoạt được sự thống trị , người sư đệ kia vì sao phải lựa chọn phụ tá Hạ gia?

Trang Uyên liếc mắt xem xét A Địch một cái:

-Lời ta chỉ là phỏng đoán mà thôi, từ xưa đến nay rất nhiều chuyện biến hoá, cũng chỉ vì kỳ tài xuất hiện mà thay đổi.

- Kỳ tài?

- Lại nói tam quốc, Lưu Bị là hạng người chức hài phiến tịch, có môt cái gì đó để trở sự nghiệp thành đế vương? Hắn là thư sinh áo trắng, cũng tuyệt đối không thể có thể trở thành vua của một nước, nhưng vì sao có thể đạt thành mà không có khả năng công lao sự nghiệp?

Trang Uyên thanh âm lại bình thản:

- Đơn giản là hắn có người, văn có Khổng Minh, võ có Quan Trường, cũng có một đám kiệt xuất thân sĩ phụ tá giúp hắn, bởi vậy, hắn biến tài năng không có thành có. Ta luận thế Yến quốc chỉ là trước mắt mà thôi. Hạ gia tránh không thoát Tiêu gia, Ngô gia tránh không thoát Diệp gia, tuy nhiên là hiện nay hai nhà không ý chí đại tài chi sĩ phụ tá mà thôi, một khi xuất hiện hạng người thay đổin càn khôn, tiến vào hai nhà phụ tá, mới có thể thoát khỏi bị khống chế, tình thế tự nhiên là khác không tưởng tượng được!

A Địch hiển nhiên khó có thể lý giải lời nói Trung Uyên, cau mày, trong mắt hiện ra một tia mờ mịt.

Hàn Mạc cũng là hiểu được, trong thời đại vũ khí lạnh này, tràn ngập chủ nghĩa anh hùng cá nhân, thường một nhân vật anh hùng, có thể đủ thay đổi tiến trình lịch sử . . .

- Ý của tiên sinh, là lệnh sư đệ tự nhận mình là hạng người có thể xoay càn khôn sao?

Hàn Mạc hỏi.

Trang Uyên hơi trầm ngâm:

- Hắn mặc dù phẩm tính ti tiện, nhưng không thể phủ nhận, hắn tài cán... cũng là có thể thay đổi một sự tình...

- Đã có tài năng như thế, dấn thân vào làm môn hạ của một gia tộc mạnh mẽ, cứng rắn, chẳng phải càng dễ dàng đạt thành công lao sự nghiệp?

Tiêu Linh Chỉ nhẹ nhàng nói:

- Dấn thân vào gia tộc mạnh mẽ, cứng rắn, hắn càng có thể thi triển tài hoa chính mình!

Trang Uyên thở dài:

- Các ngươi cũng không rõ, nếu hắn kiệt ngạo bất tuân, dã tâm bừng bừng, đó là tự cho là tài cán thiên hạ không người có thể kịp.Chỉ có dấn thân vào chỗ không có khả năng đoạt được sự thống trị gia tộc, rồi sau đó đoạt được sự thống trị một phen, mới chứng minh được tài năng của mình, cũng là thoả mãn nội tâm hư vinh của mình thôi. Hơn nữa dấn thân vào gia tộc mạnh mẽ, cứng rắn, đoạt được sự ỷ lại và tôn kính, tất nhiên là ít hơn so với thế gia khác.

Trang Uyên vừa nói như vậy, Hàn Mạc và Tiêu Linh Chỉ dường như hiểu rõ đạo lý đó.

Thà làm đầu trâu, không làm đuôi phượng.

Cái việc sư diệt tổ tiên, tính tình ngạo mạn, tự cho là đúng, hy vọng được lễ ngộ và tôn kính, loại này hắn thích thoả mãn hư vinh, với gia tộc kém mạnh mẽ, cứng rắn càng dễ dàng có được, hơn nữa vì tỏ rõ bản thân mình có thể xoay càn khôn tung hoành thiên há, hắn phải lấy một gia tộc khởi điểm yếu kém làm gốc, hắn dã tâm tiến hành tung hoành thiên hạ.

- Với bản lĩnh của hắn, dễ dàng được Hạ Học Chi thu nhận.

Hàn Mạc thản nhiên nói:

- Hạ Học Chi đang lo Hạ tộc nhân tài không đủ, lúc này đột nhiên trời giáng một nam nhân kỳ tài Quỷ Cốc tung hoành gia, hắn tự nhiên cũng là mừng rỡ như điên, hai người này tự nhiên là ăn nhịp với nhau, ngưu tầm ngưu mã tầm mã.

- Không sai. . . .

Trang Uyên nói:

- Ba năm trước đây, sư đệ dấn thân vào Hạ tộc, từ đó trở thành phụ tá cho Hạ gia. Mà Hạ Học Chi lại đem bí mật lớn nhất của mình nói cho sư đệ, biểu hiện hắn đúng là tín nhiệm đệ... Các ngươi biết là cái bí mật gì!

- Âm dương cốc bát quái. Hàn Mạc lập tức nói.

Trang Uyên nói

- Đúng vậy. Đem bí mật đó nói cho sư đệ ta biết, có thể thấy được Hạ Học Chi cũng quả thật cần hắn. Mà ngày đó bắt đầu, ta bị mang đến nơi đây, nhốt như thế, cho tới hôm nay, ta không còn có xem qua thế giới bên ngoài ...

- Các hạ nói chuyện cũng quá khoa trương !

A Địch cười lạnh nói: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com

- Ở trong này ba năm, thần tiên cũng sợ bị chết đói chết khát, ngươi lại có thể sống đến bây giờ, chắc không phải ngươi thật đúng là thần tiên?

Trang Uyên cũng không để ý đến giọng nói chân chọc của A Địch, chỉ đáp :

- Ngươi cảm thấy sự đệ ta đạt được sự thống trị ở phía trước, nguyện ý nhìn ta chết sao? Cách ba ngày hắn sẽ tự mình đến gặp ta một chuyến, hạ thức ăn, nước uống cho ta mới có thể sống. Tất nhiên hắn sẽ không cho ta ăn no, nhìn ta bị tra tấn, đối với hắn mà nói, cũng là một loại hưởng thụ!

A Địch vội hỏi nói:

- Ngươi ở trong này ba năm, vậy ngươi cũng biết cái sống mắt ở nơi nào? Ngươi có biện pháp nào đưa chúng ta đi ra ngoài?

Trang Uyên cũng không để ý đến vấn đề của hắn, chỉ có điều nhìn Hàn Mạc hỏi:

- Người trẻ tuổi, ngươi cũng biết vì sao ta lại nói cho ngươi điều này, ta vốn là Quỷ Cốc tông chủ, ta vì sao phải nói bí mật cho các ngươi?

Hàn Mạc nhíu mày.

Trang Uyên với tinh lực khô kiệt, hao phí thời gian như vậy, lại trần thuật hết mọi bí mật thê thảm của Quỷ Cốc phái năm xưa cho mấy người xa lạ chưa bao giờ gặp qua, đương nhiên không phải Trang Uyên nhàn đến vô sự, lại càng không phải là vị Quỷ Cốc phái tông chủ này thích nói chuyện.

Hắn đem chuyện tình êm tai nói cho ba người, mục đích ở đâu, chỗ nào?

Thân là Tông chủ Quỷ Cốc, đương nhiên không có hứng thú kể chuyện xưa cho người khác để giải sầu.

Tiêu Linh Chỉ hơi trầm ngâm, rốt cục nói:

- Tiên sinh, vậy phải chỉ bảo chúng ta làm gì?

Trang Uyên đôi mắt tử lý hiện ra mỉm cười:

- Cô nương, các ngươi cùng ta không có gì sâu xa, ta lại dựa vào cái gì chỉ bảo các ngươi làm việc? Chẳng qua... Ta quả thật có một việc cần các ngươi giúp ta làm... Cho nên, ta nói chuyện ngày xưa của ta cho các ngươi là muốn cùng các ngươi làm một giao dịch.. Một giao dịch công bằng!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/quyen-than/chuong-394/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận