“Đi!”
“Nhưng mà tiểu thư……”
“Nàng không phải là một khối thịt .”
“Nhưng mà –”
Hắn lạnh lùng ,“Nếu không đi xuống, ta đem ngươi ném xuống lầu.”
“Không không……” Hạ Vũ Lâm nuốt một chút nước miếng,“Uyển Lăng, nghe hắn , mau.”
Hắn nhe răng cười,“Nàng rất biết điều.”
Nàng kinh hoảng đ lắc đầu,“Không phải, ta sợ ngươi làm Uyển Lăng bị thương”
“Thật không?” Hắn cười tà một tiếng, quay đầu lại nhìn Uyển Lăng vẫn đang bất động tại chỗ,“Nếu ngươi không đi, ta muốn động thủ .”
“Được!Được…. nhưng ngài đừng thương tổn tiểu thư nhà ta.”
“Nói nhảm!”
Uyển Lăng lo lắng nhìn tiểu thư một cái,sau đó đành phải đi xuống lầu,thân thể của tiểu thư bị Hạ thiếu gia vừa nhìn lại vừa sờ soạng, tiểu thư sau này không phải khó có thể lấy chồng sao?
Hạ Vũ Lâm nuốt một chút nước miếng,“Buông…… Buông ra.”
Hắn gật gật đầu nhưng tay vẫn không buông,“Lá gan của nàng bị ta huấn luyện thật không tệ nha, lại dám mở miệng muốn ta buông ra .”
“Nam — nam nữ thụ thụ bất thân.” Giọng nàng run rẩy, đôi mắt đẹp cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt hắn.
“Được mà nhưng ta còn có chút tò mò nàng tại sao lại thét chói tai, nàng nhìn thấy cái gì nha? Ta còn nghĩ rằng nàng chỉ có ở cùng với ta một chổ với ta mới thét lên thôi.”