Sư sĩ truyền thuyết
Chương 128: Kết thúc? Bắt đầu?
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch giả và biên tập: quocvuong
Nguồn: Tàng Thư Viện
Không rãnh để suy nghĩ, Diệp Trùng cong người xông tới, trủy thủ trên tay nhanh chóng vạch ra!
Tuy rằng đối phương cứu mình 1 mạng, Diệp Trùng vẫn không ngốc mà cho rằng đối phương thật sự đối tốt với mình, nếu như không cho đối phương, đặc biệt là cái quang giáp trước mắt này một chút phiền phức nhỏ, vậy thì với tốc độ nó vừa thể hiện ra, mình và Mục muốn chạy thoát, phỏng chừng cũng là 1 việc có xác suất rất nhỏ! Cơ hội tốt thế này, thế nào có thể bỏ lỡ?
Diệp Trùng liền giống như 1 phát đạn màu vàng kim, giận dữ bắn về phía cái quang giáp trước mặt này!
Trong lòng Phượng Túc bỗng hoảng sợ mà không chút dấu hiệu nào, theo bản năng điều khiển Niết Vũ lướt sang bên cạnh, cánh xếp to lớn sau lưng mềm mại như cánh của loài chim làm người ta không thể tin được, từ phía sau gấp ra phía trước, che chắn chỗ yếu hại của Niết Vũ. Một loạt thao tác này trong khoảng thời gian lướt qua trong đầu Phượng Túc đã được hoàn thành!
Tin tưởng vào trực giác của mình! Đây là niềm tin kiên định không đổi của tất cả Thuật thừa sư, cũng là điểm căn bản nhất của sức mạnh của bọn họ! Mà cái này đối với Phượng Túc, gần như đã trở thành một loại bản năng!
Động tác của Phượng Túc cực nhanh! Nhưng động tác Diệp Trùng điều khiển Thủ hộ càng nhanh hơn!
Không có vẻ sắc lạnh do múa may hình thành như vũ khí thông thường, lưỡi đao của 2 thanh trủy thủ này được vung lên ở tốc độ cao, thân đao giống như bỗng nhiên biến mất trong không khí, không khí bị khuấy động dao động như sóng nước! Quả thật là quá nhanh!
Bất quá Diệp Trùng cũng không ngờ mình đột nhiên đánh lén mà đối phương lại giống như sớm có chuẩn bị, né tránh phần lớn công kích của mình!
Do ý thức được khai phá với mức độ khá cao, thuật thừa sĩ đều có năng lực dự cảm cực mạnh. Loại năng lực dự cảm này tùy theo sự tăng lên của việc tu dưỡng tinh thần của hắn mà không ngừng được nâng cao! Loại năng lực này trong chiến đấu cực kỳ hữu dụng, năng lực dự đoán trước, có thể làm cho ngươi trong chiến đấu đi trước kẻ địch 1 bước, mà đây cũng có nghĩa là tỉ lệ thắng của ngươi được tăng lên rất nhiều!
Đương nhiên, chiến đấu vô cùng phức tạp, cho dù ngươi có thể biết trước ý đồ của đối phương, nhưng không hề có nghĩa là ngươi có thể khống chế cả trận đấu. Tinh thần ý thức chỉ là 1 phương diện, đối với sự điều khiển quang giáp, thực lực của bản thân ngươi,v.v... những thứ này đều có ảnh hưởng tới chiến đấu. Quyết định thắng bại cuối cùng của trận đấu là do nhiều nhân tố, phương diện quyết định cuối cùng!
Sư sĩ của 3 bên, thân thể mạnh mẽ của Hắc giác, ý thức xuất chúng của Quỹ hình khuyên, xem ra Hiệp hội sư sĩ là yếu nhất, nhưng Hiệp hội sư sĩ về mặt quang giáp lại hơi tiên tiến hơn 2 bên còn lại, cho nên tóm lại, cùng 1 đẳng cấp, thực lực 3 bên tương đương, đều là kẻ tám lạng người nửa cân.
Phượng Túc là át chủ bài trong sư sĩ của Quỹ hình khuyên. Thực lực bản thân xuất chúng, mà phương diện ý thức càng có thành tựu thâm sâu. Nàng tuy rằng không phải sư sĩ lợi hại nhất của Quỹ hình khuyên, nhưng khẳng định là sư sĩ có trực giác và dự đoán nhanh nhất, chuẩn nhất trong Quỹ hình khuyên.
Dù là trong tình huống thế này mà vẫn bị nàng né tránh được phần lớn công kích của Diệp Trùng! Có thể thấy được sự dự đoán chuẩn xác kinh người của nàng!
Diệp Trùng kinh hãi trong lòng, cái này, cái này không thể nào! Cho dù là Mục, Diệp Trùng tin rằng trong tình huống vừa rồi cũng không thể nào né tránh được công kích của mình!
Nhưng sự thật hiện giờ là, đối phương lại thật sự né tránh được!
Mấy đao đánh hụt, mấy đao đánh chệch ra khỏi mấy đường ngang dọc, là kết quả sau khi Thủ hộ phân tích đưa ra.
Trùng hợp? Hay là đối phương có năng lực nào đó mà mình không biết? Trong lòng Diệp Trùng đầy nghi hoặc.
- Diệp tử, mau chạy! Giọng nói của Mục gấp gáp, Diệp Trùng không dám chậm trễ, thuận thế dùng mũi chân đạp lên thân quang giáp đối phương 1 cái. Bỗng nhiên phát lực, cả người giống như một mũi tên màu vàng bắn về phía Ngư do Mục điều khiển, Mục và Diệp Trùng vô cùng ăn ý, Ngư cũng bay với tốc độ cao về phía trước. Diệp Trùng ở phía sau chỉ trong chớp mắt đã xông lên tới nơi, vươn 2 tay ra, giống như 1 con vượn biến dị, nhẹ nhàng treo trên cánh tay còn lại của Ngư!
Một đạp của Diệp Trùng vừa rồi đã được Thủ hộ phóng đại, sức mạnh cực lớn, Niết Vũ vậy mà lại bị đẩy lùi ra sau mấy bước!
Dưới sự điều khiển tinh chuẩn của Mục, tốc độ của Ngư trong thời gian ngắn nhất được đẩy lên tối đa, mang theo Diệp Trùng, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng!
Mà lúc này cảnh tượng trước mặt hồi phục lại như thường, mọi người ngơ ngẩn nhìn nhau. Đột nhiên, bình tĩnh trở lại, mọi người mới phát hiện bên cạnh có không ít kẻ địch, lập tức chiến trường đại loạn, quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, Quỹ hình khuyên nhao nhao tập trung lại với nhau. Rốt cuộc là số lượng quang giáp của Quỹ hình khuyên nhiều hơn, cũng chuyên đánh tập thể hơn, bọn họ yểm hộ lẫn nhau, mau chóng bao vậy đám Bạch Khả của Hiệp hội sư sĩ lại.
Nhìn thấy ánh mắt như hổ rình mồi của nhiều quang giáp Thần thức như vậy, đám sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ tuy rằng không sợ chết, trong lòng cũng không tránh khỏi khẩn trương. Bọn họ chỉ thận trọng cảnh giác, vũ khí trên tay đã sớm tích đầy năng lượng, chỉ đợi thời khắc cuối cùng tới!
Đám sư sĩ của Quỹ hình khuyên đợi mệnh lệnh của Phượng Túc, chỉ đợi nàng hạ lệnh một tiếng, thì hôm nay sẽ lưu lại tất cả đám sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ này lại đây. Đối với mấy sư sĩ lẻn vào Quỹ hình khuyên này, bọn họ không có chút hảo cảm nào! Với lại lần hành động này còn chết 1 huynh đệ, tuy rằng là chết trên tay người vàng kia, nhưng quy tới cùng, mấy người trước mặt này cũng thoát không khỏi liên đới!
Sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ làm thế nào cũng không nghĩ tới bọn họ lại trở thành dê thế tội cho Diệp Trùng! nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Một bên tự biết mình ở thế yếu, không dám tự tiện khai chiến, bên còn lại lại chờ đợi mệnh lệnh của Phượng Túc!
Do đó 2 bên liền yên lặng nhìn nhau! Tình hình cực kỳ ngụy dị, một khoảng không không rộng mấy trôi nổi hơn 50 cái quang giáp, nhưng 1 chút âm thanh cũng không có, yên tĩnh đến đáng sợ!
Sự kinh ngạc trong lòng Phượng Túc không gì có thể so sánh, hoàn toàn không chú ý việc bên cạnh. Tầm nhìn của đối phương lại không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mạnh, thật ra ngoài ý liệu của người khác! Nhìn thấy đường cảnh báo đã tới mức màu vàng, trong lòng Phượng Túc ngạc nhiên nhưng không kiềm được sinh ra chút phẫn nộ, Niết Vũ trước giờ chưa từng bị thương lại để lại vài vết thương, đây chính là sự kiêu ngạo của át chủ bài đó nha!
Vết thương sâu không tới 30 cm đối với một cái quang giáp cao hơn 10 mét mà nói thực sự chẳng là gì, nhưng mấy vết thương này lại phân bố ở khu vực khá mỏng manh trên thân giáp, không thể không làm người ta kinh hoảng! Cẩn thận nhớ lại động tác vừa rồi của mình, trong lòng Phượng Túc càng phát hoảng, nếu như không phải mình tránh lẹ, mấy đao này tuyệt đối là chém vào mấy chỗ yếu ớt nhất trên thân giáp của mình, cho dù vết thương chỉ sâu không tới 30 cm, nhưng chỉ cần mấy đao này có 1 đao chém trúng, vậy hâu quả sẽ...
Nghĩ tới chỗ này, Phượng Túc không kiềm được phát run 1 cái! Chính trong lúc bị chiếu vào mặt này, đối phương đã có thể tìm ra chỗ trí mạng của quang giáp của mình, đây thực sự là quá đáng sợ rồi!
Là ánh mắt sư sĩ đối phương lợi hại hay là do cái quang giáp đó thần kỳ?
Bề mặt vết thương bóng loáng vô cùng! Làm sao có thể? Niết Vũ là quang giáp cấp bậc cao nhất trong Quỹ hình khuyên, vỏ giáp của chủ thể quang giáp cứng rắn vô cùng, cho dù là ở nơi thần bí đó, cũng tuyệt đối được coi là quang giáp mạnh mẽ, nàng tin rằng, cho dù là át chủ bài của Hắc giác nổi tiếng cận chiến từ trước tới giờ, quang giáp hắn điều khiển cũng không thể dễ dàng như vậy mà gây ra tổn hại cho Niết Vũ!
Cái quang giáp mini đó quả nhiên là làm người ta ngạc nhiên a! Chẳng trách Hiệp hội sư sĩ vì hắn mà lại không tiếc tất cả! Chỉ e hôm nay sau khi mình báo cáo lên cấp trên, cấp trên cũng sẽ không tiếc mọi giá!
Không ngờ ở chỗ này lại có 2 người! Tình báo sai sót! Sư sĩ trong cái quang giáp còn lại cũng là một cao thủ tuyệt đỉnh giống như vậy! Chính xác! Không có chút sai sót lầm nào, cũng không có bất cứ một thao tác dù chỉ một chút vô ích nào! Thêm vào năng lực tính toán siêu mạnh và cái nhìn toàn cục, lấy thực lực bản thân sư sĩ mà xét, Phượng Túc cho rằng hắn còn mạnh hơn sư sĩ ben trong quang giáp mini màu vàng kim! Mà thiết kế của cái quang giáp đó cũng vô cùng đặc biệt, hộp bắn đạn cũng diệu dụng vô cùng a! Cũng không biết tên thiên tài nào mà nghĩ ra ý tưởng này!
Hai người thật đáng sợ! Phượng Túc kiềm không được mà khen ngợi trong lòng. Đồng thời trong lòng không khỏi có vài phần hiếu thắng, lần sau nếu như gặp được bọn họ...
Phượng Túc không khỏi có chút trông mong và chờ đợi!
Phượng Túc từ trong trầm tư hồi thần trở lại liếc nhìn xung quanh 2 cái liền hiểu rõ tình huống như lòng bàn tay!
Tuy rằng nhiệm vụ này không hoàn thành, nhưng lại không phải là không có thu hoạch gì! Đầu tiên, người của Hiệp hội sư sĩ lẻn vào trong Quỹ hình khuyên do lần hành động này, tuyệt đại bộ phận đểu lộ ra hết! Tiếp theo, cho dù không bắt được mục tiêu lần này, nhưng chỉ cần đối phương vẫn ở trong Quỹ hình khuyên, cơ hội bên mình so với 2 bên kia nhiều hơn nhiều! Bọn họ có thể phát động tất cả lực lượng để tìm kiếm người này, điều này 2 bên kia không cách nào làm được! Động tĩnh lớn như vậy, tin rằng Hắc giác nhất định đã nhận được tin tức!
Phượng Túc hiểu rõ Quỹ hình khuyên tịnh không phải đi ra dễ dàng như vậy!
Điều quan trọng nhất là, chứng thực được giá trị của cái quang giáp mini này, lại lấy được thông tin đầu tiên liên quan tói cái quang giáp mini này!
Đối với mấy người của Hiệp hội sư sĩ này, Phượng Túc cũng có chút khó xử! Bỏ qua như vậy sao, tự nhiên là không ổn! Nhưng nếu như giết chết, bên mình khẳng định là thương vong không ít, với lại điều này cũng có nghĩa là thẳng thừng rạch mặt Hiệp hội sư sĩ, chỉ e kết quả trực tiếp chính là khai chiến!
Khai chiến, đây cũng không phải là kết quả cấp trên muốn!
Ngay khi Phượng Túc lưỡng lự khó quyết, phía chân trời bay tới 1 đám quang giáp, đều là quang giáp Thần thức, dày đặc , chi chít, chỉ e có không dưới 100 cái, xếp thành đội hình chỉnh tề nhanh chóng bay về phía bên này!
Lập tức, 25 quang giáp của Hiệp hội sư sĩ bị vây ở giữa không khỏi lao xao một trận!
Đội quang giáp Thần thức mới tới chia thành 10 nhóm nhỏ, giống 10 con rắn dài vây thú săn, mau chóng đứng vào vị trí chiến đấu thích hợp, gia cố thêm cho vòng vây!
Sư sĩ trong 29 cái quang giáp Thần thức ban đầu không khỏi vô cùng hưng phấn, thực lực 2 bên trở nên chênh lệch quá xa, chỉ cần Phượng Túc hạ lệnh một tiếng, chỉ e trong đợt tấn công đầu tiên của mình, đối phương đã biến thành khói bụi! Một số phần tử hiếu chiến thậm chí vì quá hưng phấn mà thân thể khẽ run rẩy!
Phượng Túc lúc này cũng nhận được mệnh lệnh cấp trên truyền đạt tới!
Phượng Túc đi vào trong vòng vây! Hai mươi cái quang giáp Thần thức lập tức tập trung bên cạnh Phượng Túc, bảo hộ Niếp Vũ vào trong!
Giọng nói của Phượng Túc thông qua hệ thống khuếch âm của Niết Vũ làm cho mọi người có mặt đều nghe rõ ràng!
- Các vị cũng đã nhận được mệnh lệnh cấp trên ra lệnh cho các người đầu hàng rồi! Vì tránh xung đột không cần thiết, mời các vị lập tức điều chỉnh hỏa lực của quang giáp về trạng thái ngủ đông, rồi hạ xuống mặt đất, thu quang giáp của các ngươi lại. Quang giáp của các ngươi sẽ do chúng ta bảo quản, đến khi đưa các ngươi rời khỏi Quỹ hình khuyên sẽ trả lại! Xin hãy hợp tác! Phượng Túc nói xong liền mau chóng lùi ra ngoài vòng vây!
Đám sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ, ai nấy đều cắn chặt môi, dáng vẻ thẫn thờ! Chính ngay vừa rồi, bọn họ lần đầu tiên mang quang giáp họ quý như tính mạng chắp tay giao cho người khác, không ít sư sĩ hơi trẻ tuối đều rơi lệ! Mấy dũng sĩ ngay cả chết trong chiến đấu cũng không sợ này, lúc này lại chỉ có thể tiếp nhận vận mệnh cam chịu thế này! Nỗi đau đớn khắc cốt trong ánh mắt thậm chí làm rất nhiều sư sĩ của Quỹ hình khuyên không nhẫn tâm nhìn!
Phụng Tức lặng lẽ nhìn tất cả, nàng biết, cấp trên nhất định là đã đạt được hiệp nghị gì đó với Hiệp hội sư sĩ! Nếu không, với sự kiêu ngạo của Hiệp hội sư sĩ, làm thế nào lại dễ dàng cúi thấp cái đầu cao quý của họ như vậy chứ?
Ôi, chỉ e mọi việc lúc này mới chỉ bắt đầu! Suy nghĩ của Phượng Túc càng bay càng xa!