Sư Sĩ Truyền Thuyết Chương 135 : Có chút thành tựu

Sư sĩ truyền thuyết

Chương 135: Có chút thành tựu

Tác giả: Phương Tưởng

Dịch giả và biên tập: quocvuong
Nguồn: Tàng Thư Viện


Một cánh tay máy sáng loáng kẹp lấy một phiến mỏng hình nửa vòng tròn, phiến mỏng dày cỡ lá cây, 2 mặt bị chà đến nỗi cực kỳ trơn bóng, trên mặt dày đặc vân xương màu đỏ, giống như một bức tranh trừu tượng tạo thành bởi các đường thẳng, chính giữa có 3 cái lỗ hình tròn to cỡ ngón tay, xếp thành hình tam giác.

Diệp Trùng cẩn thận quan sát phiến mỏng, trong lòng mau chóng tính toán, vừa nhớ từng chút từng chút kiến thức liên quan tới vật liệu xương mà ông lão truyền thụ cho mình, muốn từ trong đó tìm ra điểm bắt đầu cắt tốt nhất.

Không giống ông lão, Hắc tử bọn họ, Diệp Trùng có trình độ lý luận cơ sở cực kỳ thâm hậu, đó hoàn toàn nhờ vào phương thức dạy dỗ đặc biệt của mấy lão gia gia đó khi ở Cực quang.



Trong cái xã hội gấp rút, hiệu suất này, vô luận ngành học nào, lý luận cơ sở đều là môn học ít được quan tâm, còn lý luận cơ sở quang giáp do bao hàm nhiều ngành học, so với ngành học thông thường càng phức tạp hơn, càng rộng lớn hơn, cho nên căn bản vẫn chưa hình thành một hệ thống tương đối hoàn thiện, thống nhất. Kiến thức của Diệp Trùng, không cái nào không là tổng kết cả đời của mấy ông lão trong Cực quang đó. Cả đời bọn họ đều tiếp xúc với quang giáp, tới lúc già cỗi mới phát hiện, lý luận cơ sở không được coi trọng nhất lúc trước mới là căn bản chống đỡ tất cả. Vì vậy, để tránh Diệp Trùng lại đi trên vết xe đổ của bọn họ, mỗi một điểm kiến thức bọn họ truyền thụ cho Diệp Trùng đều phải thâm nhập tới chỗ cơ bản nhất.

Bất tri bất giác, Diệp Trùng được bọn họ bồi dưỡng thành 1 cơ giới sư đặc biệt nhất về tất cả các chủng loại quang giáp.

Trước mặt Diệp Trùng đặt 1 cái máng kim loại hình vuông, trong máng chứa đầy chất lỏng màu bạc, bề mặt chất lỏng bình lặng giống như 1 cái gương hoàn mỹ, soi rõ Diệp Trùng từng li từng tí. Hắc tử đứng bên cạnh xem, khẩn trương nhìn chằm chằm phiến mỏng bị cánh tay máy kẹp. Đây là 1 bước quan trọng nhất, ngâm phiến mỏng vào trong loại dung dịch cường hóa này, vị trí ngâm, góc độ, thời gian, v.v..., trực tiếp quyết định tính năng cuối cùng của bộ kiện này.

Công việc bước đầu của phiến mỏng này hoàn toàn do một mình Diệp Trùng độc lập hoàn thành. Việc trước mắt hiện giờ là trình tự cuối cùng, tẩm hóa. Gọi là tẩm hóa, cũng chính là mang bộ kiện này, thông qua phương thức đặc biệt ngâm trong dung dịch cường hóa thích hợp, từ đó có thể nâng cao tính năng các phương diện của vật liệu xương tới mức cần thiết.

Diệp Trùng vững vàng ngồi trước bàn điều khiển. Bàn điều khiển điều khiển trực tiếp cánh tay máy đó, mức độ phức tạp, tinh tế của bàn điều khiển vượt xa bàn điều khiển của quang giáp. Màn hình nổi do quang não của bàn điều khiển phát ra, phản ánh sâu vào trong mắt của Diệp Trùng.

Sắc mặt Diệp Trùng nghiêm túc, dù sao một mạch tới trước bước này, tất cả những thứ Diệp Trùng làm đều hoàn mỹ không sai sót, chỉ cần 1 bước này có thể thuận lợi hoàn thành, vậy bộ kiện này có thể sẽ là bộ kiện bằng xương hoàn mỹ thật sự đầu tiên.

Diệp Trùng từ việc chọn tài liệu cho tới thiết kế, trải qua vô số lần suy nghĩ và tính toán. Hắn chọn 1 miếng xương ức có chất lượng cực tốt của Nguyệt Huyết điểu. Hắn còn đặc biệt mang miếng xương của Nguyệt Huyết điểu đó đưa tới cho ông lão để ông xem xét lại 1 lần. Tiếp theo là thiết kế ngoại hình, Diệp Trùng sau khi cẩn thận phân tích miếng xương Nguyệt Huyết điểu này, mục tiêu cuối cùng được xác định là mang nó làm thành một miếng đệm động cơ quang giáp dạng nửa hình tròn. Tiếp theo là gia công thô, đánh bóng kỹ càng, mỗi 1 bước, Diệp Trùng đều phải suy đi nghĩ lại, còn thao tác của hắn, cũng cực kỳ đúng mực.

Trước giờ, tẩm hóa đều là bước phức tạp nhất, tính ngẫu nhiên cực kỳ lớn. Ngay cả ông lão hiện giờ sử dụng tẩm hóa cũng hoàn toàn là dựa trên kinh nghiệm, không có căn cứ lý luận.

Không giống với vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng Diệp Trùng lại vô cùng bình tĩnh. Không ai biết, thật ra Diệp đối với bước cuối cùng này cực kỳ tự tin. Diệp Trùng đã sớm bắt đầu phát hiện ra tính ngẫu nhiên của tẩm hóa, Diệp Trùng cẩn thận mày mò, thêm vào thử đi thử lại, cuối cùng tổng kết ra vài phương pháp có thể tăng mạnh khả năng thành công, mà trước mắt, chính là 1 cơ hội tốt để kiểm tra tổng kết của mình có chính xác hay không. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Diệp Trùng nhập vào quang não trên bàn điều khiển một loạt tham số mệnh lệnh, sau đó chuyển phương thức thao tác từ bằng tay sang tự động, rồi rời khỏi bàn điều khiển.

Hắc tử có chút khẩn trương, đột nhiên phát hiện Diệp Trùng xuất hiện ở bên cạnh mình, không khỏi ngẩn người: "Diệp tử, ngươi tại sao ra đây?"

- Cài đặt xong rồi, không cần ta thao tác nữa! Diệp Trùng bình tĩnh nói. Lời Diệp Trùng vừa dứt, cánh tay máy đó bắt đầu từ từ cử động.

- A! Hắc tử thất thanh la lên: "Diệp tử, ngươi tại sao lại dùng cách thức tự động? Mau đóng nó lại! Nói xong liền dự định xông về phía bàn điều khiển. Nhưng thân hình khựng lại, là Diệp Trùng kéo hắn dừng lại.

Thấy Diệp Trùng vẫn giống như người không có việc gì, Hắc tử không khỏi cuống quít: "Diệp tử, mau lên! Nếu không thứ đó tiêu tùng đó! Sư phụ tẩm hóa trước giờ đều không dám dùng cách thức tự động! Diệp tử, mau dùng lại, nếu không sẽ trễ đó! Giọng nói ồm ồm của Hắc tử đầy vẻ rối rít.

Tay Diệp Trùng giống như cái kẹp sắt, nắm chặt cổ tay của Hắc tử, Hắc tử làm thế nào cũng không thoát ra được, lúc này mới nghĩ tới sức mạnh to lớn của sư đệ này của mình, tuyệt đối vượt xa mình không biết bao nhiêu lần.

Diệp Trùng hiểu Hắc tử là do quan tâm mình, trong lòng tuy rằng cảm động, bề ngoài lại chỉ lãnh đạm trả lời: "Ừ, ngươi xem xong rồi hãy nói!"

Trong khi 2 người nói chuyện, cánh tay máy đó đã hoàn thành công việc, phiến mỏng đó đã nằm yên tĩnh trong cái hộp khô ráo.

Diệp Trùng lúc này mới buông cổ tay Hắc tử ra, Hắc tử với tốc độ nhanh nhất xông tới trước cái hộp khô ráo, gấp gáp mở cái rương khô ráo ra, từ bên trong lấy ra phiến mỏng, đặt trước mặt cẩn thận xem xét.

- A! Làm sao có thể? Hắc tử lại 1 lần nữa phát ra tiếng kêu kinh ngạc, không thể tin nhìn phiến mỏng trong tay.

Phòng làm việc dưới đất.

Ông lão cẩn thận đánh giá phiến mỏng nửa hình tròn trong tay, vẻ mặt tỏ ra vô cùng vừa ý. Miếng đệm này vô luận là từ phương diện nào mà nói, tuyệt đối đều là không thể bắt bẻ được! Mà điều càng làm ông lão cảm thấy vừa ý là Diệp Trùng có thể trong thời gian ngắn như vậy có thể làm ra tác phẩm xuất sắc như vậy, nghĩ tới nghề này có thể phát dương quang đại trên tay hắn, làm sao lại không làm ông lão cảm thấy vô cùng an ủi?

- Diệp tử, nghe Hắc tử nói, miếng đệm này, ngươi là dùng cách thức tự động để tẩm hóa? Ông lão híp mắt hỏi.

- Ừ, ta ngẫu nhiên phát hiện vài phương pháp có thể tăng xác suất tẩm hóa thành công, mấy cách này ta đều ghi lại trong con chip, đã đưa cho sư huynh! Diệp trùng không hề có chút biểu hiện khoe khoang, chỉ đơn giản quy việc này cho "ngẫu nhiên" phát hiện ra.

Hắc tử ở bên cạnh gật đầu, khen ngợi nói: "Đúng rồi, sư phụ, phương pháp của sư đệ thật là hữu hiệu, ta đã thử vài lần, toàn bộ đều thành công! Hắc tử nhoẻn miệng cười ngốc nghếch.

Ông lão khen ngợi gật đầu nói: "Ừ, không tồi, không tồi! Diệp tử, ngươi cơ bản vững chắc, ngộ tính lại cao, trí nhớ cũng tốt, tuy rằng ngươi học sau sư huynh ngươi, lại học hỏi sâu hơn sư huynh ngươi. Thành tựu sau này của ngươi không thể đo lường được, sư huynh ngươi là người thật thà, sau này ngươi phải lo lắng nhiều cho sư huynh của ngươi!"

- Vâng! Trả lời của Diệp Trùng đơn giản có lực, nhưng lại xuất phát từ trong đáy lòng.

- Khiếm khuyết của ngươi hiện giờ chính là kinh nghiệm, cái này ta không thể dạy được, ngươi chỉ có thể luyện tập nhiều mới có thể tích lũy kinh nghiệm, nhiệm vụ sau này của ngươi chính là mỗi ngày luyện tập, làm cái gì thì tùy ngươi, vật liệu xương ở chỗ này cũng tùy ngươi dùng. Ông lão lấy tay chỉ vật liệu xương chất đống như núi.

- Ừ! Diệp Trùng cũng gật đầu nói.

Ông lão trầm ngâm một lát nói: "Diệp tử, ngươi tuy rằng thông minh, những thứ này cũng học được không ít. Nếu như người đồng ý, có thể đi tới chỗ Quản Linh học điều bồi, dù sao, nếu như ngươi không biết điều bồi, dung dịch cường hóa chỉ có thể dựa dẫm vào người khác, như vậy rất dễ bị người khác khống chế! Chẳng qua, tính khí dì Quản của các ngươi không tốt lắm, đi nhất định là phải nhịn, ừ, cái này ngươi tự quyết định đi!"

Quản Linh chính là một Điều bồi sư sống ở gần đây, tất cả dung dịch cường hóa ở chỗ này đều do bà ta chế ra, là người có chút không bình thường, bình thường điên điên khùng khùng. Nhưng cách thức phối chế lại vô cùng cao minh, gần như tất cả dung dịch cường hóa đều là do bà ta theo yêu cầu của ông lão mà chế ra.

Không biết tại sao, đối với yêu cầu của ông lão, bà ta đều đáp ứng, đối với người khác, vậy thì phải xem tâm trạng của bà ta.

Cứ một khoản thời gian ngắn, khi dung dịch cường hóa ở chỗ này xài chẳng còn bao nhiêu, Diệp Trùng và Hắc tử đều phải đi tới chỗ bà ta lấy về. Hắc tử vô cùng không thích đi tới chỗ đó, về sau thấy Diệp Trùng không có chút phản ứng với người phụ nữ điên này, công việc đau khổ này liền rơi lên đầu Diệp Trùng.

Điều bồi sư cao minh như vậy, trong cả Quỹ hình khuyên lại không chút nổi tiếng, người biết cực ít. Điều này làm cho Diệp Trùng hơi có chút ngạc nhiên.

Công thức pha chế dung dịch cường hóa Diệp Trùng đã sớm biết rồi, hệ thống quét hình của Mục Thương quét qua 1 cái, tất cả công thức của dung dịch cường hóa đều bị ghi lại hết. Diệp Trùng cũng chỉ là sợ sau này không có dung dịch cường hóa dùng, dù sao mình cuối cùng sẽ rời khỏi chỗ này.

- Ý kiến hay! Diệp tử, ngươi đi tới chỗ bà ta học cho tốt! Bà ta tuyệt đối là 1 cao thủ, công thức của mấy loại dung dịch cường hóa này hoàn toàn là do bà ta tự mình chế ra, thật là lợi hại! Diệp tử, tốt nhất là có thể từ chỗ bà ta lấy được phương pháp bồi dưỡng Đa côn thạch! Woa, vậy chúng ta phát rồi! Thương nhịn không được chạy ra ngoài, cực kỳ hưng phấn.

Diệp Trùng cố sức nhịn không tỏ ra vẻ khinh thường, hắn không muốn tỏ ra bất kính trước mặt ông lão. Nhưng lời của Thương đích xác làm hắn cảm thấy khóc cười không xong, tên này lại là một kẻ ham tiền!

Bất quá điều này cũng khơi gợi lại ký ức ngày xưa của Diệp Trùng, mấy ngày ngắn ngủi ở học viện Lam Hải đó, đột nhiên có những hoài niệm không tên này, lại không biết rốt cuộc là hoài niệm cái gì.

Lời ông lão cắt ngang suy nghĩ của Diệp Trùng: "Ừ, Diệp tử, việc căn bệnh lạ của ngươi, ta biết! Đừng nôn nóng, chỉ cần đợi tay nghề của ngươi thật sự thành thục rồi, tuyệt đối có thể thông qua kiểm tra của Tông sở, lúc đó ngươi có thể rời khỏi Quỹ hình khuyên, đi khắp nơi tìm thuốc! Với lại, thực lực của Tông sở cực lớn, tập trung tinh anh ở các phương diện, bệnh của ngươi nói không chừng bọn họ có cách gì đó."

Quái bệnh của Diệp Trùng trong khoảng thời gian ngắn phát tác 2 lần, lúc đó dọa Hắc tử và Niếp Niếp chết khiếp. Đợi khi ông lão nghe tin chạy tới, Diệp Trùng đã lại hồi phục như thường rồi.

Cầu cứu Tông sở, với Diệp Trùng mà nói, đây quả thật là trò cười! Diệp Trùng tránh còn tránh không kịp, còn tự mang minh tới tận cửa, vậy không phải là tìm chết sao? Loại phương án này lập tức bị Diệp Trùng phủ quyết!

- Ừ, điều bồi sư... đa côn thạch... kiểm tra của Tông sở...

Một tia tinh quang lóe lên trong mắt của Diệp Trùng.



Nguồn: tunghoanh.com/su-si-truyen-thuyet/chuong-135-Hpiaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận