Sư sĩ truyền thuyết
Chương 236: Chỉnh đốn (2)
Tác giả: Phương Tưởng
Dịch giả và biên tập: quocvuong
Nguồn: Tàng Thư Viện
Nhưng, khi Diệp Trùng nhìn thấy cái ý tưởng to lớn này, cho dù là với thần kinh mạnh mẽ của hắn cũng không khỏi kêu khổ 1 trận. Đây nào phải là cải tạo và sửa chữa chứ, đơn giản chính là làm lại 1 chiến hạm mới cực kỳ tốn kém. Lần trước, chỉ pháo điện từ và gắn thiết bị bắn tia laser đã làm Diệp Trùng mệt sống dở chết dở, lần này nhiều công trình to lớn như vậy, Diệp Trùng có thể khẳng định, nếu như chỉ có 1 mình mình, tuyệt đối phải làm mất mấy năm.
Dường như có thể đoán được nghi ngờ của Diệp Trùng, Thương cười hì hì giải thích: "Diệp tử, lần cải tạo này không cần ngươi ra tay, hì hì, chúng ta có không ít sức lao động nhỉ."
Tàu vũ trụ là công cụ vận chuyển và công cụ giao thông hải tặc chắc chắn phải có, cho nên gần như mỗi một hang ổ của hải tặc đều có 1, thậm chí vài phòng sửa chữa tàu vũ trụ, đối với thợ lành nghề ở phương diện này thì càng đếm không hết. Huống chi tên Liên Nguyệt này ở chỗ này lâu như vậy, tự nhiên biết phòng sửa chữa nào, mấy người nào có thể dùng để bóc lột.
Các loại thiết bị ở căn cứ này của Hyde cũng khá là hoàn chỉnh. Do bọn họ là hải tặc nhỏ, không đủ vốn để không ngừng mua quang giáp cao cấp từ mấy thương nhân đó. Huống chi, hàng hóa mỗi lần cướp đoạt đều không giống nhau, rất nhiều khi có 1 số thứ như khoáng thạch, mấy thứ này bán cho người khác lại không đáng tiền, quăng đi thì lại tiếc, hắn liền dứt khoát phí chút tiền mua 1 số thiết bị luyện kim, tự sản tự tiêu, nhưng do thiếu nhân tài chuyên nghiệp, mấy thứ này bọn họ vẫn dùng khá ít, mấy khoáng thạch đó phần lớn cũng bị bỏ trong kho, hơn nữa càng tích càng nhiều. May mà căn cứ chỉ có không gian là không thiếu. Hyde cũng không cần vì điều này mà bận tâm.
Nhưng hiện giờ, toàn bộ mấy thiết bị này đều bị Thương trưng dụng, ngay cả mấy khoáng thạch này cũng bị hắn cướp sạch. Đối với cái quang giáp cụt tay này, Hyde cực kỳ kính sợ, hơn nữa, với hắn, mấy khoáng thạch này vốn không đáng tiền, đã quăng đi không biết bao lâu, cho dù để lại cũng chiếm chỗ, do đó, rất dứt khoát đồng ý ngay.
Trên tay Thương có 1 danh sách mà Liên Nguyệt đưa cho hắn. Trên đó đều là 1 số hải tặc có thể dùng làm lao công. Nhìn thấy danh sách này, Hyde cũng không khỏi đau cả đầu, bởi vì trên đó có không ít kẻ đều nóng nảy, tàn bạo, hắn chỉ sợ lỡ như có tên nào đó quậy lên, vậy thì tiêu tùng rồi.
Chính lúc này, trên chiến hạm tàn tạ đó bay xuống 2 cái quang giáp.
Khóe mắt Hyde nhìn lướt qua, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quang giáp khác, trừ quang giáp trước mắt, trên tàu vũ trụ này. Cái nhìn này không vội vã, nhưng đồng tử của Hyde đột nhiên mở to hoảng sợ, đầu óc nổ oành 1 cái, vẻ mặt lập tức trắng bệch, 2 chân không ngừng run rẩy.
Không dễ dàng gì nghe cái quang giáp cụt tay trước mặt nói hết, trên tay hắn có thêm 1 thứ, Hyde hoàn toàn không nghe rõ cái quang giáp cụt tay trước mắt nói gì, hắn đã chạy biến ra xa.
Nhìn thấy Hyde bị dọa như vậy, Thương sờ sờ chỗ tay cụt. Hồi lâu sau mới khó khăn phun ra 1 câu có chút xấu hổ: "Ta tuy rằng cụt tay, nhưng ta không hề cụt tay thật sự a!" Lúc trước từng có 1 bộ phim tên là "Núi cụt tay" làm người ta si mê, thậm chí được gọi là kinh điển, đồng tính nam từ đó trở nên phổ biến, trở thành đề tài đẹp đẽ vĩnh viễn bất suy. Rành chuyện này, Thương có nghiên cứu cực kỳ sâu sắc với nó.
Trong đầu Hyde hiện giờ hoàn toàn bị cái quang giáp này chiếm cứ. Quang giáp tên hề! Chính là quang giáp tên hề! Cái quang giáp hài hước buồn cười, toàn thân đầy màu sắc giống như tên hề đó, đại biểu cho tử vong và hắc ám. Được tất cả hải tặc gọi là vua đi trong bóng đêm, "Tên hề hắc ám", siêu cấp thích khách có thể trong vòng bảo vệ trùng trùng của đối phương, thoải mái giết chết thủ lĩnh hải tặc, hơn nữa có thể thoải mái rút lui.
Quang giáp tên hề là đề tài nóng bỏng nhất trong giới hải tặc.
Trời ạ, số mệnh của mình sao tệ thế này, lại gặp phải nhân vật trong truyền thuyết nguy hiểm thế này. Hyde gào khóc trong lòng.
Hắn cuối cùng cũng biết chiến hạm này gọi là gì, Hoa hoa công tử,, thật là không ngờ, Hoa hoa công tử lại là 1 chiến hạm. Hyde bỗng nghĩ ra, Tên hề hắc ám và Hoa hoa công tử đều ở chỗ này, vậy sư sĩ bắn tỉa siêu cấp được gọi là "Tia sáng lam chết chóc" đó cũng nhất định là ở đây. Mình hình như không có nhìn thấy a, cái quang giáp kỳ quái có mang theo đôi cánh ở cùng với quang giáp tên hề hình như không phù hợp với trong truyền thuyết. Tia sáng lam chết chóc không phải có 1 cây súng năng lượng bắn tỉa khá lớn sao?
Đợi đã, súng năng lượng? Hyde bỗng nghĩ tới cây súng năng lượng khá lớn sau lưng cái quang giáp cụt tay đó, trong lòng run rẩy, chân mềm nhũn, suýt nữa té xuống.
Tia sáng lam chết chóc... Tên đó lại là Tia sáng lam chết chóc? Trong lòng Hyde không khỏi sinh ra vài phần cảm giác như đang mơ, nhưng đây không phải là giấc mơ đẹp đẽ gì, mà tuyệt đối là ác mộng trong ác mộng. Hyde khó khăn nuốt nước bọt, 2 tên này không phải là loại người từ bi, nhẹ tay gì, mình phải cẩn thận đối phó, nếu không cái đầu trên cổ này... giống như cảm thấy trên cổ mát lạnh vậy, hắn theo bản năng dùng tay sờ sờ cổ của mình.
Sở dĩ Diệp Trùng và Trúc Linh ra khỏi Hoa hoa công tử là bởi vì công việc lần cải tạo này quả thật quá lớn, bên trong đã là 1 cảnh tượng lửa đỏ ngút trời. Vì vậy Diệp Trùng và Trúc Linh liền dứt khoát đi ra, Liên Nguyệt vẫn ở trong phòng thí nghiệm kim loại. Chịu đựng tiếng ồn ầm ĩ, mỗi ngày vùi đầu làm việc, cũng không biết là đang làm gì, nghị lực này làm Diệp Trùng cũng không khỏi có chút khâm phục hắn, nhưng Diệp Trùng không có hứng thú đi xem hắn đang làm gì.
Quỷ lỗi vừa lộ dạng, Diệp Trùng kỳ quái phát hiện, người xung quanh vẫn luôn bận bịu đột nhiên đều dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mình, binh binh binh, không ngừng có tiếng vật nặng rơi xuống đất, tiếp đó, mấy người này liền dùng tốc độ nhanh nhất mau chóng nhặt những vật nặng rơi xuống trên mặt đất này lên, giống như chạy thoát thân, biến mất trước mắt mình.
Diệp Trùng ù ù cạc cạc nhìn những cử động kỳ quái của những người này, đầu óc mê muội.
Chính trong ngày đầu tiên này, cái tên của quang giáp tên hề và tia sáng lam chết chóc trở thành đề tài thường xuyên nhất trong căn cứ hải tặc không hề được xem là lớn này. Trong phạm vi 100 mét xung quanh Diệp Trùng hoàn toàn không có bất cứ ai dám tới gần. Còn Thương, do không ngừng đi lại, làm hại mấy tên hải tặc này, thần kinh bọn họ tùy theo bước chân loanh quanh của Thương mà không ngừng căng thẳng, ngày tháng thế này gần như làm người ta sụp đổ. Thương rất nhanh liền phát hiện 1 điểm này, trước giờ vốn tà ác, hắn hiển nhiên cho rằng đây là 1 thú vui mới. Do đó, trong thời gian khá dài, mấy hải tặc này đều phải sống cả ngày trong hoảng sợ.
Nhưng điều này cũng làm tốc độ của cả công trình được nâng lên cực lớn. Tốc độ liều mạng của mấy hải tặc này làm Diệp Trùng cũng cảm thấy không thể tin được, hắn cũng có mấy lần hoài nghi mấy hải tặc này là đang chế tạo chiến hạm cho chính bọn họ.
Thương chia cả công trình cải tạo tàu thành vô số phần nhỏ, mỗi tên hải tặc chỉ cần hoàn thành công việc của mình, đối với bộ phận ngoài công việc của mình, bọn họ không biết chút gì.
Diệp Trùng và Trúc Linh đã mò mẫm thấu triệt cả căn cứ hải tặc. Căn cứ này xây dựng khá là kín đáo, lối ra vào căn cứ giấu trong 1 hẻm núi rộng lớn, nếu như không phải có mấy hải tặc này dẫn đường, Diệp Trùng cũng rất hoài nghi mình có thể tìm thấy hay không.
Đây là 1 căn cứ vô cùng không tồi, trong lòng Diệp Trùng đột nhiên nảy ra ý nghĩ này, nếu như bố trí 1 chút pháo đạn ở trong này, vậy không còn gì phải nghi ngờ, nó sẽ có năng lực tự bảo vệ mình, 1 căn cứ kín đáo có năng lực tự bảo vệ khá là khó tìm thấy. Hơn nữa, nhánh hải tặc này tuy không hề mạnh mẽ, nhưng rõ ràng cũng có lịch sử lâu đời, từ việc bọn họ phát triển căn cứ của mình thì có thể nhìn ra manh mối. Cả lòng đất đã hoàn toàn bị bọn họ đục rỗng, tuy so với Cửu khai bất dạ thành mà nói, nó quả thật không xem là hùng vĩ, nhưng lượng công việc rất lớn, Diệp Trùng phỏng chừng ít nhất cũng tốn sự nỗ lực của mấy đời hải tặc. truyện copy từ tunghoanh.com
Diệp Trùng vẫn luôn ở trong 1 loại trạng thái phiêu bạt, từ thiên hà này tới 1 thiên hà khác, từ 1 hành tinh trôi nổi tới 1 hành tinh khác, trên ý nghĩa nào mà nói, có lúc những việc mà Diệp Trùng và Mục Thương làm, về mặt bản chất không khác gì với hải tặc.
Nếu như có 1 căn cứ của mình, trong đầu Diệp Trùng không khỏi nhảy ra ý nghĩ này.
Diệp Trùng không hề ý thức được, suy nghĩ vô ý này đối với hắn mà nói là 1 loại tiến bộ thế nào, hắn đã bắt đầu có ý thức về bộ thật của của thời đại hỗn loạn này.
Đáng tiếc, Diệp Trùng không hề nghĩ sâu hơn, ý nghĩ này chẳng qua chỉ mới thoáng qua trong đầu hắn, thì đã bị hắn bỏ qua 1 bên, loại việc phiền phức này, vẫn cứ giao cho Thương xử lý, Diệp Trùng khảo sát địa hình 1 lượt, xác định xung quanh không hề có chỗ này nguy hiểm đáng để chú ý.
Trúc Linh điều khiển Qua Dực vẫn luôn theo sau quang giáp tên hề, Qua Dực màu xanh lạt, làm nó cực giống 1 con chim xanh. Rẽ ngoặc linh hoạt biến hóa hoàn toàn không có chút miễn cưỡng, tiến thoái thong thả tự nhiên tỏ ra phong phạm của cao thủ, theo sau lưng quang giáp tên hề, tiêu sái nói không ra lời.
Diệp Trùng cũng có phần hâm mộ, quang giáp tên hề không biết thua kém Qua Dực bao nhiêu lần, nhìn thấy Trúc Linh điều khiển Qua Dực cũng làm người ta kinh ngạc như thế, Diệp Trùng quả thật không dám tưởng tượng Mộc Phi điều khiển Qua Dực sẽ là loại trạng thái thế nào. Điều hắn hiện giờ chúc mừng là, khi mình giết Mộc Phi, hắn không hề điều khiển Qua Dực.
Từ đó có thể thấy rằng, 1 sư sĩ thực lực có mạnh mẽ hơn nữa, trước khi vào quang giáp, cũng vô cùng yếu ớt. Muốn giết 1 sư sĩ, ra tay trước khi hắn chui vào quang giáp mới là thời cơ tốt nhất, mới đắc thủ dễ dàng nhất.
Vừa khảo sát xong, Diệp Trùng và Trúc Linh vừa chuẩn bị trở về, thì Diệp Trùng đột nhiên nghe thấy giọng nói của Thương: "Diệp tử, mau trở về, hì hì..." Trong giọng nói của Thương đầy vẻ vui mừng.
Diệp Trùng không hề suy nghĩ, quang giáp tên hề rẽ ngoặc 1 cú tuyệt đẹp, bay về phía căn cứ hải tặc, Qua Dực theo sát phía sau.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=55451