Sắc Yêu Ngọt Ngào Chương 54

Chương 54
Gần đây Lục Tống Thụy phát hiện việc lạ, đứa con bất hiếu trước kia ít về nhà gần đây mỗi tuần đều đúng hạn về nhà báo danh

còn luôn mang theo chút thuốc bổ đến, bằng không chính là đột nhiên mua về nhà máy tập thể hình, ngay cả thời gian làm việc buổi tối, cũng không quên gọi điện về nhà hỏi thăm, quả thực khác hẳn anh trước đây.

Lục Tống Thụy thấy vậy hỏi Lục Chương Viễn: “Ông Lục, con trai mình trúng tà à?”

Lục Chương Viễn ở trước gương lớn sửa sang lại quân trang của mình, mày rậm nhíu lại: “Ai biết thằng con chó chết kia đang chơi cái trò gì.” Vợ ông ru rú trong nhà, đại khái không biết, như ông có thể nghe được, đứa con bất hiếu kia có bạn gái, công khai đưa vào tầm mắt công chúng, cũng không biết là loại người gì. Nhưng không đưa về nhà, chưa chính thức thông báo, ông cũng không để ý đến.

Lục Tống Thụy nghe vậy cẩn thập gấp quần áo, từng góc đều gấp thành góc vuông 90 độ: “Cho dù là gì, nó có thể thường xuyên về nhà thăm, thay đổi như vậy không phải em anh đều hy vọng nhìn thấy sao?”

Lục Chương Viễn ngày thường diện mạo lạnh lùng cứng rắn, làm cho người ra vừa nhìn liền cảm thấy xa cách, khi ông không cười, người khác nghĩ ông đang tức giận, khi ông cười, người khác nghĩ ông đang cười lạnh. Nghe vợ nói, hai đường lông mày rậm nhíu lại của ông dường như giãn ra chút, đội mũ quân nhân lên đầu, liền đi nhanh ra khỏi phòng ngủ, bước đi nổi gió.

Buổi tối khi Lục Xuyên về nhà, dì Trương đang bưng canh đặt lên bàn cơm, vừa thấy anh liền tươi cười rạng rỡ: “Dì vừa nói vơi mẹ con, sợ con bị tắc đường chút, đồ ăn này chờ con đến rồi làm, nhưng mẹ con lại kiềm chế không được.”

Dì Trương từ khi anh sinh ra đã làm việc trong nhà bọn họ, thân như mẹ anh, Lục Xuyên nới lỏng cổ áo, ngồi xuống trước bàn ăn, cười nói : “Dì xem con đến rất đúng lúc, vừa vặn tới lúc thức ăn mới ra lò.”

Lục Tống Thụy nghe thấy từ phòng bếp đi ra, cởi tạp dề xuống, lộ ra sườn xám hoa xanh xinh đẹp, sau khi ngồi xuống, bà hỏi: “Gần đây con không bận sao? Sao luôn chạy về nhà vậy.”

“Bận a, nhưng bận mấy cũng phải đến thăm các ngài không phải sao. Ba đâu?” Lục Xuyên cầm đũa lên, gắp cho bà con tôm lớn, Lục Tống Thụy thấy bưng bát lên nhận: “Ba con trở lại quân khu.” Bà đánh giá con mình: “Trước đây con không phải như vậy, có thời gian cũng sẽ không trở về.”

“Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, người luôn luôn thay đổi.” Tiểu Hạ cuối tuần đều đi thăm ba ba cùng bà nội, anh cũng mượn cơ hội này trở về nhà, tạo quan hệ tốt trước, làm bàn đạp để sau này mang Tiểu Hạ vào cửa.

Lục Tống Thụy nghe như hiểu được cái gì, bên môi nở nụ cười nhẹ: “Có bạn gái? Khi nào mang về nhà để cho mẹ nhìn? Có thể làm cho con thay đổi như vậy, mẹ rất ngạc nhiên.”

Lục Xuyên cố ý tránh không đáp, chuyển đề tài: “Mẹ, con nói cho mẹ một chuyện lạ, gần đây Trầm Dục để ý một cô gái, đường đường chính chính theo đuổi người ta.”

Lục Tống Thụy nghe vậy đuôi lông mày nhẹ nhàng cong lên: “Phải không? Này thật đúng là rất không dễ dàng.” Hai nhà Lục Trầm quen biết nhiều đời, bà tuy rằng không thích giao thiệp, nhưng cũng coi như rất thân với Lâm Tú Dung, thường xuyên nghe bà ấy nhắc đến muốn ôm cháu trai, nhưng đứa nhỏ Trầm Dục này bộ dáng thật đẹp, tâm hồn ăn chơi lại quá nặng, thật sự khó mà an tâm được, bây giờ có thể đứng đắn theo đuổi một cô gái, đã xem như là tiến bộ rất lớn.

Nghĩ vậy, bà không khỏi nhắc nhở Lục Xuyên: “Chuyện này bây giờ chưa chắc chắn, con cũng đừng loan báo đến chỗ dì Lâm, miễn cho bà ấy lại ước vọng ôm cháu trai, kết quả lại thất vọng.”

Lục Xuyên tình ý sâu xa liếc nhìn mẹ mình cái: “Mẹ, người đây đang nói đến dì Lâm, hay là nói chính mình vậy? Sao lại chân thành xúc động như vậy.”

Lục Tống Thụy nghe vậy không nhanh không chậm liếc xéo anh một cái: “Con nếu có thể sớm sinh con đẻ cái một chút, thừa lúc mẹ bây giờ xương cốt còn khỏe mạnh, có thể thay con chăm đứa bé. Hơn nữa nếu con còn lề mề, ngay cả Trầm Dục cũng chạy trước con.

Lục Xuyên cười thầm: “Mẹ, con đây không phải đang cố gắng sao, người đừng có gấp.” Anh biết tuy rằng mẹ mình bình thường ngoài miệng không nói, trong lòng cũng muốn ôm cháu.

Lục Tống Thụy nghe vậy con ngươi sáng lên, nói như vậy thật đúng là có bạn gái: “Trước mang người về đây cho mẹ và ba con nhìn kỹ hẵn nói, là cô gái như thế nào, có điều phải qua được cửa ba con?”

nói đến qua cửa, Lục Xuyên nhớ đến Kỳ Thư, năm đó anh mang cô về nhà, tuy rằng mẹ anh cũng không rất vừa lòng, nhưng phản đối nhất là ba anh. Cầm chén đặt xuống, anh cố ý thở dài: “Lại nói, bây giờ thời cơ chưa chín mùi, hơn nữa hai người lại luôn soi mói như vậy, con nào dám tùy tiện mang người đến nhà.”

Lục Tống Thụy nghe thấy cũng nhớ đến cô gái nhỏ duy nhất nhiều năm trước con mang vê, bộ dáng thì rất tốt, nhưng xuất thân không tốt lắm, cha là nhân viên bảo vệ, mẹ là người bán hàng. Lúc ấy bà cũng không vừa lòng lắm, nhưng nhịn không có nổi giận, nhưng ông Lục tính tình có chút nóng nảy, lập tức không cho cô gái nhỏ kia sắc mặt tốt.

Chắc chắn chuyện này tạo thành thương tổn cho Lục Xuyên, mới có thể nhiều năm trở lại đây, trừ người đó, cũng không mang cô gái khác về nhà. Lục Tống Thụy nghe thấy rót cho anh bát canh, lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ: “Chờ con cảm thấy thích hợp, vẫn mang về để cho chúng tôi xem, mẹ cam đoan lần này ba con không giẫn dỗi lung tung.”

Khóe miệng Lục Xuyên nâng lên một độ cong cực kỳ nhỏ, rất nhanh liền tan đi, cố ý nói: “Lại nói, con cũng không vội.”

Lục Tống Thụy nghe thấy ngầm trừng mắt liếc anh một cái,anh thì không vội, nhưng bà muốn ngậm kẹo đùa cháu a, ông già cả ngày lo nghĩ chuyện quân khu, thằng nhỏ lại không ở nhà, vậy nếu có đứa cháu cùng bà, thật là tốt biết mấy.

Lục Xuyên làm bộ như không phát hiện bà trừng mắt, vùi đầu uống hết canh trong bát, liền đi đến sofa ngồi xem tivi, dì Trương thu dọn bát đữa đi vào phòng bếp rửa, Lục Tống Thụy cắt đĩa hoa quả đi ra, trong TV trùng hợp chiếu chương trình của Kỳ Thư, bà thấy con mình nhìn chằm chằm màn hình, nhất thời hết hồn. Bạn gái của anh, sẽ không phải vẫn là cô gái này chứ?

không yên đem hoa quả đặt lên bàn trà trước mặt anh, bà ngồi xuống bên người anh, cẩn thận quan sát sắc mặt của anh, thử: “Cũng không biết cô ta về nước khi nào?”

Lục Xuyên nhún vai: “Nghe nói là mấy tháng trước.”

Lục Tống Thụy nghe vậy trái tim trầm xuống: “Các con gặp mặt rồi?”

Lục Xuyên gật đầu, xoay qua nhìn bà: “Mẹ, lúc trước vì sao hai người không thích Kỳ Thư như vậy?”

Lục Tống Thụy nghe vậy than nhẹ, thẳng thắn thành khẩn nói: “Bởi vì xuất thân của cô ta không tốt, môn không đăng hộ không đối với nhà chúng ta, khi đó con còn trẻ, mẹ và ba con đều muốn cho con nhiều lựa chon hơn.

Lục Xuyên lắc đầu: “Môn đăng hộ đối quan trọng như vậy? Con thích mới là chính.”

Lục Tống Thụy nghe thấy lời này của con có chút suy nghĩ sâu xa, nghĩ đến anh ám chỉ Kỳ Thư, liền vội giải thích: “Kỳ thật con bé Kỳ Thư này, không phải như tưởng tượng của con.”

Lục Xuyên im lặng một lát, mày hơi nhíu lại: “Hả?”

Lục Tống Thụy nhớ lại ký ức năm đó, một tiếng thở dài: “Sau khi con mang cô ta về nhà, ba con một mình đi tìm cô ta nói chuyện, mẹ lúc đó, chúng ta đều thấy được các con tuổi quá nhỏ, chuyện kết hôn này càng không thận trọng, hơn nữa xuất thân cô ta không tốt, chúng ta lo lắng cô ta không phải thích bản thận con, mà là thích thân phận địa vị của con.”

“Cho nên ba con chuẩn bị chút tiền, nói cô ta nếu đồng ý chia tay với con, số tiền này sẽ thuộc về cô ta, nhưng cô ta cự tuyệt, chúng ta nghĩ cô ta ngại ít, liền đưa cho cô ta tấm sec, cô ta hỏi chúng tôi có phải vĩnh viễn không để cho cô gả vào nhà họ Lục, ba con nói đúng, cô ta bảo chúng ta đưa cho cô ta số tiền kia, cho cô ta đi Mĩ du học, bao tất cả chi phí cho cô ta, như vậy cô ta sẽ chia tay với con.”

Lục Xuyên rơi vào trầm mặc, Lục Tống Thụy thấy vậy tiếp tục giải thích: “Chúng ta cũng nói rõ với cô ta, bảo cô ta không được nói chuyện này cho con, lúc ấy con với ba con vì chuyện thi vào nhà nước mà cãi nhau túi bụi, mẹ không muốn cho con thêm lý do chán ghét cha con, con thích cô ta như vậy, nhất định sẽ cho rằng chúng ta đi ép buộc cô ta. Đương nhiên chuyện này chúng tôi có lỗi, nhưng cô ta cũng khó tránh tội, nếu có thể kiên định với con một chút nữa, chúng tôi cũng không làm gì được cô ta.”

Cho nên, tiền cô ta đi Mĩ không phải là học bổng, mà là cha mẹ anh cho. Anh biết gia đình cô ta không chịu nổi chi phí cho cô ta đi Mĩ du học, anh vẫn luôn chắc ăn cho rằng cô ta nhận học bổng ra nước ngoài. Cho nên cô ta không phải vì sợ cha con bọn họ bất hòa chia rẽ, lại càng không phải vì ba anh đe dọa cô ta mới rời đi, chính cô ta lựa chọn tiền tài cùng tương lai sáng lạn, cho nên cô ta rời đi.

Lục Xuyên cảm thấy quá khứ mình chính là một câu chuyện cười, bỗng nhiên anh hy vọng Kỳ Thư không về nước, như vậy ít nhất anh còn có thể lưu lại ký ức tốt đẹp. Lục Tống Thụy cẩn thận quan sát sắc mặt anh: “Con, bạn gái bây giờ của con, không phải là cô ta chứ? Mẹ nghe ba con nói, thanh danh cô ta ở nước Mĩ không được tốt, con cũng đừng đến gần cô ta nữa.”

Lục Xuyên tất nhiên hiểu không tốt là chỉ cái gì, anh dựa vào lưng sofa, đổi kênh tivi: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng vớ vẩn, con và cô ta không có khả năng lại có cái gì.”

Lục Tống Thụy nghe được giọng điệu kiên định của anh, không giống có lệ, hơi chút an tâm: “Con không tức giận mẹ cùng ba con?”

“Có gì tức giận, đều là chuyện đã qua rồi, lại nói nếu hai người không thử, con cũng sẽ không biết cô ta là hạng người gì. Sao hai người không sớm nói cho con biết?”

“Lúc ấy nếu như nói cho con, con có thể bình tĩnh ôn hòa chấp nhận giống như bậy giờ sao? Con chắc chắn nghĩ mẹ và ba ba con phá vỡ một đôi uyên ương, một người phản nghịch thì lại càng không nghe chúng ta, chúng ta tình nguyện để cho con tin rằng chính cô ta muốn chia tay.”

Lục Xuyên im lặng một lát, gật đầu đồng ý, nếu lúc ấy nói cho anh, chính mình nhất định không chịu tin, nhất định sẽ cho rằng ba mẹ ra tay, nhưng bây giờ, cho dù ba mẹ anh cùng Kỳ Thư bên nào đúng, đều không có căn cứ xác thực để chứng minh, ngược lại anh càng bằng lòng tin tưởng cha mẹ anh.

Lục Tống Thụy nghe thấy vẻ mặt bình thản của anh, nhìn ra không vết thương nào, tin tưởng đoạn quá khứ đó đã thật sự trôi qua, liền hỏi: “Vậy bạn gái bây giờ của con, rốt cuộc là ai?”

Lục Xuyên thừa nước đục thả câu: “Đến lúc mang đến trước mặt mẹ, mẹ sẽ biết. cô ấy không giống Kỳ Thư, hai người nếu có gì không hài lòng, thu lại, con không muốn cô bởi vì nguyên nhân bất ngờ nào mà bị tổn thương.”

Nguồn: truyen8.mobi/t124796-sac-yeu-ngot-ngao-chuong-54.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận