Sau Tang Lễ Chương 11

Chương 11
Đôi mắt

Suzan đã đi nằm nhưng mãi vẫn không ngủ được. Cô đã trải qua một ngày khá mệt nhọc và nghĩ rằng mình sẽ ngủ được ngay, chưa bao giờ cô bị khó ngủ cả. Ấy vậy mà đã mấy tiếng đồng hồ rồi, cô vẫn không thể chợp mắt được, cô vẫn hoàn toàn tỉnh táo.

Có tiếng cọt kẹt của các đồ gỗ... có ai đó đang lén lút đi lại? Suzan bật đèn. Chẳng có gì cả. Chỉ là tưởng tượng thôi. Nào Suzan, hãy thả lỏng người và nhắm mắt lại. Cô tự nhủ.

Nhưng lần này là tiếng rên rỉ nho nhỏ hay tiếng ai đang làu bàu khe khẽ điều gì đó... tiếng kêu than của ai đó đang bị đau... "Ồ Suzan, đừng tưởng tượng như thế nữa, không nên thế". Suzan lại tự nói với mình.

Tiếng rên rỉ lại vang lên, lần này rõ hơn... Ai đó đang rất đau đớn.

Suzan lại bật đèn và ngồi dậy nghe ngóng. Những tiếng rên thực sự đang vọng lại từ phòng bên, qua các vách ngăn. Cô vội nhảy xuống giường, khoác chiếc áo choàng ở nhà rồi chạy sang. Dừng lại trước cửa phòng cô Gilchrist, cô gõ cửa một chút rồi đẩy cửa bước vào. Đèn trong phòng vẫn sáng và cô gái già đang ngồi trên giường, nhăn nhó vì đau.

- Cô Gilchrist, cô làm sao vậy? Cô bị ốm à?

- Vâng, tôi không biết... tôi đã bị làm sao.

Cô định gượng đứng lên nhưng lại quỵ ngay xuống, quằn quại nôn ọe.

Nguồn: truyen8.mobi/t87791-sau-tang-le-chuong-11.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận