"Tiểu thư, chưởng môn mời qua một chút." Điêu Bì thật xa hô một tiếng với Điêu Điêu Tiểu Cửu, liền bay nhanh chạy đi. Điêu Bì mỗi ngày việc vặt rất nhiều, cho nên trên cơ bản làm chuyện gì đều thích nhất chạy một mạch!
Điêu Điêu Tiểu Cửu chầm chập đi tới, ai, lúc này Đại bá gọi nàng, chắc chắn không có chuyện tốt.
Đại bá ở ngoài phòng thưởng thức trà kiêm đọc sách, sắc mặt không tệ. Thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu, còn nhướng mày cười nhạt, Điêu Điêu Tiểu Cửu có cảm giác được thương mến mà sợ hãi. Phải biết rằng Đại bá bình thường nhìn thấy nàng, trên cơ bản đều trừng mắt lạnh.
"Tiểu Cửu nhi, tới đây ngồi." Đại bá hôm nay uống lộn thuốc sao, thanh âm cũng dịu dàng như vậy, thật đáng sợ, nhất định có điều xảo trá!
Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi xuống, nhanh chóng hồi tưởng chuyện xấu lớn nhỏ mấy ngày gần đây đã làm, ai, nhiều lắm, cũng không thể một lần mà nói hết.
Tâm loạn như ma a!
"Tiểu Cửu nhà ta thật sự trưởng thành thành đại cô nương rồi." Đại bá cảm thán.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nghĩ thầm, mặc kệ là người là heo, chỉ cần đúng giờ cho ăn, trưởng thành là chuyện tất nhiên, có gì đặc biệt hơn người.
Đại bá đột nhiên nhón tay lên hoàng lịch đưa cho Điêu Điêu Tiểu Cửu: "Ngươi xem lúc nào tốt..."
Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết hắn muốn làm cái gì, không chút để ý tùy tiện lấy tay chỉ qua một chỗ.
Đại bá cúi đầu nghiên cứu qua, lắc đầu.
Điêu Điêu Tiểu Cửu tiếp tục chỉ, ai, mỗi lần đều phải chỉ đến thời gian tốt mà Đại bá đã sớm dự định trong lòng. Đại bá thật biến thái, hắn nói thẳng ra không được sao, luôn như vậy phiền phức, ướt át bẩn thỉu không chịu nổi!
Điêu Điêu Tiểu Cửu liền chỉ loạn xạ ba mươi sáu lần, thật vất vả mới chỉ đến thời gian Đại bá vừa ý.
Đại bá nét mặt già nua lộ ra nụ cười vui mừng: "Hóa ra Tiểu Cửu cũng nhìn giống ta sao?"
Điêu Điêu Tiểu Cửu rất muốn trở mình trắng mắt nhìn hắn cho trực tiếp hôn mê luôn đi. Chỉ hơn ba chục lần mới giống hắn, đáng cảm động như vậy sao? Nhưng cuối cùng cũng chỉ đúng, coi như thở phào nhẹ nhỏm. Điêu Điêu Tiểu Cửu cầm lấy cái chén của Đại bá liền uống, nàng thông thường không quá để ý cái vấn đề vệ sinh. Dù sao đều là cả nhà, không bệnh không tai họa, mà quan trọng nhất là, thuận tiện.
Một câu nói tiếp theo của Đại bá thốt ra, thành công khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu phun trà ra ngoài, "Ngày hôm đó quá gấp, ngươi ngày mai liền cùng Long vương gia trở về đi thôi, gặp bà bà một lần, ở luôn bên kia thành hôn, tiết kiệm hai lần đi lại, đỡ lãng phí tiền."
"Cái gì? Ngươi để ta chọn cái thời gian gì vậy?" Điêu Điêu Tiểu Cửu phát hỏa, này cũng đùa quá trớn đi, muốn giỡn mặt với ôn thần sao?
"Tự mình ngươi chọn thời gian cưới, trong vòng mười ngày sau. Từ đây đến Long vương phủ đại khái phải bảy tám ngày lộ trình, ngươi không lập tức động thân, sao theo kịp hôn lễ của bản thân." Đại bá quang minh chính đại chơi xấu.
Điêu Điêu Tiểu Cửu tức muốn hôn mê: "Ta không lấy chồng!"
"Ngươi không lấy chồng ai lấy!" Đại bá giận tái mặt so với Điêu Điêu Tiểu Cửu càng đáng sợ hơn. Phải biết rằng Điêu Điêu Tiểu Cửu sinh ra cha mẹ đều mất, hoàn toàn là Đại bá nuôi nàng lớn, trong Điêu môn này ai cũng có thể không tôn trọng Đại bá, nhưng nàng không thể.
Điêu Điêu Tiểu Cửu cúi đầu hậm hực nói: "Liễu Liễu sư huynh, Tiểu Bạt sư huynh cũng có thể, thậm chí, Điêu Bì cũng không tệ a! Nếu như cưới Điêu Bì, Long gia chẳng những có thêm một cô con dâu, còn nhân tiện có thêm một đứa giữ cửa, một thị nữ, một đầu bếp nữ, một cái..." Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu chỉ loạn, hết cách, Điêu Bì kiêm quá nhiều chức, đã vượt qua năng lực tính nhẩm của Điêu Điêu Tiểu Cửu.
"Ta chỉ muốn một vị Điêu Điêu tiểu thư đáng yêu làm Vương phi." Tay Long Tại Thiên cầm quạt hiển nhiên đã đi tới, hiện tại hắn toàn thân cẩm y ngọc đái, lại bắt đầu vênh lên. Cũng là người được ăn mặc nha! Không có y phục là không vực lên nổi đâu!
Điêu Điêu Tiểu Cửu ngọt ngào cười một tiếng: "Ta rất đáng yêu sao?"
Long Tại Thiên dùng cây quạt che dấu nửa khuôn mặt sắp tức giận đến co quắp, một lát sau mới để... xuống, vẻ mặt thâm tình chân thành nói: "Từ lúc bình sinh, ngươi là nữ tử đáng yêu nhất thông minh nhất ta từng thấy."
Xì, chỉ dùng chút lời ngon tiếng ngọt ấy mà đã muốn lừa nàng? Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêm mặt, nói với Đại bá: "Đáng yêu cũng tốt buồn cười cũng được, tóm lại ta là không lấy chồng!"
Đại bá nói: "Long vương gia là rồng giữa loài người, dư sức cưới ngươi."
Điêu Điêu Tiểu Cửu khinh thường nói: "Rồng giữa loài người, hắn chắc chắn là bọc mủ lớn trên người, ta không muốn cưới, nhất định không lấy chồng."
Mặt Đại bá không nhịn được nữa, cười cười xin lỗi với Long Tại Thiên, đứng lên kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu qua một bên nhẹ giọng nói: "Người này trong nhà có tiền, có người hầu, ngươi theo hắn đời này đều ăn uống không lo."
Điêu Điêu Tiểu Cửu chính nghĩa lẫm nhiên nói: "Nhân sinh không ngừng chỉ là vui chơi giải trí!"
Đại bá trở mặt cả giận nói: "Vậy ngươi ngày mai bắt đầu sẽ không ăn, thử nhìn xem, có thể chịu mấy ngày."
Điêu Điêu Tiểu Cửu suy sụp xụ mặt ra, đừng nói mấy ngày, đói một ngày cũng khó chịu a!
Mặt Long Tại Thiên lộ vẻ đắc ý, hiển nhiên là muốn đem Điêu Điêu Tiểu Cửu... lấy về nhà trước, rồi từ từ thu thập sau.
Đại bá thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu mờ mờ ảo ảo có ý buông lỏng, bắt đầu lấy lý động tình: "Ta đã thu của hắn rất nhiều lễ vật, ngươi không lấy hắn, vài thứ kia sẽ phải trả về. Vì ta, ngươi liền cưới lần này đi?"
Điêu Điêu Tiểu Cửu hoài nghi nhìn Đại bá liếc mắt, ngươi lừa kẻ ngu sao? Nữ hài tử có thể cưới lần thứ hai lần thứ ba sao? Ai mà không một lần liền xong. Nàng vừa mếu máo vừa cố ý lớn tiếng nói: "Ta muốn gả cho Liễu Liễu sư huynh!"
Đại bá quả quyết nói: "Ta nuôi không ngươi, sao lại không có đầu óc như vậy đây? Trong tám người sư huynh của ngươi, thì nhà Liễu Liễu... tệ nhất, không, hắn căn bản không có nhà, là cô nhi ta thu dưỡng. Hơn nữa người vừa nát lại mềm yếu, ngươi chọn trời chọn đất cũng không thể chọn hắn!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu biết nghe lời phải: "Được, tám người sư huynh ngươi cứ nói ai tốt, ta cam đoan đem hắn bắt lấy!"
Đại bá nhìn nàng một cái: " Tam Thiểu sư huynh của ngươi gia cảnh tốt, ngươi nguyện ý sao?"
Điêu Điêu Tiểu Cửu rùng mình một cái, nói thật ra cưới Tam Thiểu sư huynh không bằng cưới Long Tại Thiên thì hơn. So về cấp số chỉnh người cùng cấp số biến thái thì Long Tại Thiên thật ra còn kém xa Tam Thiểu sư huynh. Điêu Điêu Tiểu Cửu bị ăn khổ từ Tam Thiểu sư huynh ăn đến phát sợ. Lấy ví dụ gọi rời giường đi, mặc kệ gió thổi mưa đá tuyết rơi, lão nhân gia hắn mỗi ngày đều đúng giờ lật phòng ốc của nàng lên.
Nếu như Điêu Điêu Tiểu Cửu ở trước mặt hắn vớ vẩn lộ ra chút hành vi cử chỉ vô lễ, lập tức sẽ đã bị... bão tố đả kích. Chỉ lúc có Nhạn đại ở đây, Điêu Điêu Tiểu Cửu mới có thể không thèm nhìn Tam Thiểu sư huynh. Bởi vì Nhạn đại đặc biệt yêu thương nàng che chở nàng, mà Tam Thiểu sư huynh, thông thường là cực kỳ cho Nhạn đại mặt mũi.
Đại bá nói: "Đừng nói ta không nói đạo lý, ngươi nếu có thể theo đuổi Thất sư huynh của ngươi cũng được a! Ngươi biết trừ Tam Thiểu sư huynh ra thì Thất sư huynh của ngươi gia cảnh cũng tốt một chút."
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên phát hiện Long Tại Thiên cũng không quá quắt lắm. So với Cúng Thất Tuần sư huynh, nam nhân trên toàn thế giới đều là Bồ Tát!
So với Tam Thiểu sư huynh thì Cúng Thất Tuần sư huynh còn mạnh hơn. Tam Thiểu sư huynh chỉnh nàng cũng còn có nguyên nhân, trên cơ bản mỗi lần nàng cũng có chuẩn bị trong lòng. Nhưng Cúng Thất Tuần sư huynh thì sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu thật sự không rõ hắn mỗi lần chỉnh người là vì cái gì? Đối xử tốt với hắn hắn cũng chỉnh ngươi, phá hắn hắn đương nhiên cũng chỉnh, đối hắn qua loa không để ý, ách... Hắn càng chỉnh ngươi ác liệt hơn?! Nếu như không có Nhạn đại ngăn chặn lũ ngưu quỷ xà thần này, Điêu môn chính là cái địa ngục!
Cho nên mỗi lần Nhạn đại xuất môn, thông thường đều đem Tam Thiểu sư huynh cùng Cúng Thất Tuần sư huynh theo. Cái này cùng loại với... trò chơi qua sông. Một người mang theo sói, gà, dê, thỏ qua sông, nhưng mỗi lần hắn chỉ có thể mang hai con, hỏi hắn làm sao qua sông. Biện pháp duy nhất chính là người này tới tới lui lui vĩnh viễn đều phải mang sói ăn thịt theo bên người. Bởi vì nếu như hắn đem hai người kia để lại một kẻ mà nói, sau khi Nhạn đại trở về, rất có khả năng sẽ không còn cái Điêu môn này. Đương nhiên Điêu môn những... quần thể yếu thế này, cũng đã sớm mỉm cười nơi chín suối!
Nhìn vẻ mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu, Đại bá lộ ra nụ cười gian kế đã thực hiện được.