Tình Phi Đắc Ý Chương 71


Chương 71
Xuất giá

Tiểu Cửu cư

Cuối xuân đầu hạ, trên bầu trời ôn hoà một đám mây không buồn không lo chậm chạp trôi, Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi trước cửa sổ, hơi hơi mơ hồ. Thật sự phải gả cho Liễu Liễu sư huynh sao? Thật sự, trong hôm nay? Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn bộ đồ mới Đại bá chuẩn bị tốt cho nàng, còn có Điêu Bì chờ ở một bên chuẩn bị hầu hạ nàng thay quần áo, có một cảm giác cực độ không chân thực. Buổi sáng ngày hôm qua vẫn còn vì Long Tại Thiên thử áo cưới, vui vui vẻ vẻ chuẩn bị hôm nay làm tân nương, chỉ chớp mắt, thay đổi bất ngờ, buổi sáng hôm nay lại vì nam nhân khác mà mặc áo cưới. Hơn nữa lập tức lập gia đình, để tay lên ngực tự hỏi, có phải bản thân quá lả lơi ong bướm hay không. Thật là một vấn đề hay, hỏi ngược bản thân.

Điêu Điêu Tiểu Cửu ngượng ngùng cười, dứt bỏ cái vấn đề ngu ngốc này. Long Tại Thiên đã là quá khứ, để hắn qua đi. Hắn vô tình vô nghĩa như vậy, chỉ nghĩ đến tên hắn, nàng đã thấy đau lòng. Mặc kệ là thừa nhận hay phủ nhận, Long Tại Thiên, thật sự đã chiếm giữ một phần nhỏ trong lòng nàng.

"Tiểu thư, sao vậy, không muốn gả cho Liễu Liễu sư huynh sao?" Điêu Bì đồng tình hỏi.

Hôm nay quả thực Đại bá tự tung tự tác tới mức nhân thần cùng phẫn nộ, chẳng những ở trước mặt tiểu thư một khóc hai nháo ba thắt cổ ép tiểu thư đáp ứng thành thân, còn tới chỗ Liễu Liễu sư huynh trình diễn một hồi thổ phỉ ác bá áp bức dân nữ, mãi cho đến lúc Liễu Liễu sư huynh nhẫn nhục rơi lệ đồng ý. Đại bá để Điêu Bì chuẩn bị, vội vàng để đôi tân nhân này bái đường vào động phòng. Nó một tiểu cô nương biết thế nào cử hành nghi thức a!

Điêu Điêu Tiểu Cửu bị Điêu Bì hỏi, bật cười: "Liễu Liễu sư huynh không tốt sao?"

Điêu Bì lắc đầu, Liễu Liễu sư huynh không phải không tốt, ở... trong này a, coi như Liễu Liễu sư huynh vẫn còn khá bình thường đi! Những người còn lại không phải biến thái cường thì nhất định là biến thái thật sự. Lập gia đình, gả cho tiểu mỹ nam yếu ớt như Liễu Liễu sư huynh, thật ra cũng tốt.

Điêu Điêu Tiểu Cửu cười: "Ngươi không biết tiểu thư nhà ngươi vẫn đều muốn gả cho hắn sao?"

Điêu Bì nhanh mồm nhanh miệng nói: "Đây là nhất thời, chỉ là nhất thời a. Ta cảm thấy Long vương gia kia thật sự không tệ nha, ngươi không hề... lo lắng nữa sao?"

Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt mày hớn hở: "Ta cảm thấy gả cho Liễu Liễu, sau này ta sẽ tùy thời tùy chỗ sai hắn làm đầu bếp cho ta ăn, sau đó, xiêm y của ta cũng không cần ngươi giặt, phòng cũng không cần ngươi quét dọn, đều để hắn làm, ngươi đỡ vất vả."

Điêu Bì cười: "Đúng vậy đúng vậy, gả cho Liễu Liễu sư huynh không tệ, tiểu thư cũng nhanh nhanh thay quần áo bái đường đi!" Nói như vậy, cái tên Long Tại Thiên kia cũng chỉ tốt bằng một nửa Liễu Liễu sư huynh! Hì hì, cũng mau đem Điêu Điêu Tiểu Cửu cùng Liễu Liễu sư huynh đưa vào động phòng thì hơn.

Điêu Bì luống cuống tay chân thay quần áo cho Điêu Điêu Tiểu Cửu, trang điểm, sau đó phủ một cái khăn voan đỏ, sau đó nói một tiếng, "Xong rồi."

Điêu Điêu Tiểu Cửu cười ngọt ngào mặt đỏ ửng nhanh chóng cúi đầu xuống trầm tĩnh, đúng vậy, Điêu Bì nói rất đúng: đây là nhất thời, chỉ là nhất thời, hiện tại, nàng cảm thấy gả cho Liễu Liễu sư huynh cũng không còn thú vị như trước kia nữa.

Không được, ta không thể như vậy, ta là ai a? Điêu Điêu Tiểu Cửu, yêu nữ nổi danh trên dưới khắp Sào hồ, sao có thể vì một nam nhân mà uể oải không phấn chấn, thật sự làm tổn hại yêu danh của nàng.

Nàng ở trong lòng phát hận với Long Tại Thiên nói: "Hôm nay là hôn sự của ta, hừ, ngươi không thích ta, ta chẳng lẽ lại không gả đi được sao? Nhìn xem, ta ban ngày trở về, buổi tối lập gia đình, hắc hắc, so với ngươi còn nhanh hơn. Ta liền muốn gả cho Liễu Liễu sư huynh, ta phải nhanh chóng vui vẻ gả cho hắn, để cái tên mắt mù Long Tại Thiên kia hối hận đi thôi!"

Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa nghĩ, vừa cực lực ở nặn ra một nụ cười trên mặt, đúng vậy, gả cho Liễu Liễu sư huynh thật là cái chủ ý không tệ, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa cười, vừa rơi lệ, từng giọt từng giọt, chảy bên tới má.

............

Long vương phủ

Nhạn đại sư huynh bắt đầu hơi mê mang, hắn nhìn Long Tại Thiên trước mặt, không biết phải làm thế nào mới tốt. Đã một ngày, người vây xem chung quanh bọn họ càng lúc càng nhiều, nếu không phải Long vương phủ tương đối có quy củ, sợ độc đấu đã sớm biến thành quần ẩu.

Pháp lực cùng pháp thuật của Long Tại Thiên rõ ràng đều kém hắn, nhưng thế công lại rất mạnh, muốn đánh chết căn bản không dễ dàng như vậy, huống chi cạnh đó còn có Long Chi Hưng giương giương mắt hổ đứng xem đây. Nhưng nếu như muốn Long Tại Thiên đánh ngã Nhạn đại, càng là không thể nào. Cho nên, hai người liền lâm vào khốn cảnh, Long Tại Thiên hết lần này đến lần khác bị Nhạn đại dùng thuật phong vũ lôi điện đánh sứt đầu mẻ trán, nhưng hắn dựa vào ý chí hơn người, hết lần này đến lần khác từ trong phong vũ lôi điện mà đứng lên...

Ai, đánh không chết tiểu cường(15)!

Thật sự là quá đáng ghét, Nhạn đại nhìn ánh mắt quật cường của Long Tại Thiên, thở dài một hơi, nói: "Thương lượng chút đi?" Trận này diễn biến thành vô lại phố phường đánh không lại lưu manh, tuyệt đối không hợp sự cao quý của Nhạn đại.

Trong mắt Long Tại Thiên có chút cảnh giác, trong lòng hắn đối với vị... nam nhân thoạt nhìn nho nhã, hành vi cử chỉ đều cực độ tuấn dật này sinh ra địch ý cực kỳ mạnh mẽ, Long Tại Thiên biết, địch ý này là từ chỗ Điêu Điêu Tiểu Cửu tới, nếu ai cùng hắn tranh Điêu Điêu Tiểu Cửu liền vĩnh viễn không có khả năng trở thành bằng hữu với hắn.

Nhạn đại tư thái cực kỳ hiu quạnh nhìn về phía phương xa, Điêu Điêu của hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, ai, nha đầu kia, mới một tháng không gặp hắn liền quan tâm như vậy, hắn muốn trở về hỏi rõ ràng xem có chuyện gì xảy ra.

Cùng cái tên Long Tại Thiên này đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì, không bằng thôi đi.

Đánh một hồi không có kết quả, cũng như ăn mà chắng no thêm miếng thịt nào, rất vô vị, hai cực phẩm nam nhân nhìn nhau một hồi, lòng có ý châm chọc đối phương.

Thoạt nhìn đánh cả một ngày, Long Chi Hưng cảm thấy rất khó hiểu, đệ đệ hiện tại trở nên rất mạnh, hơn nữa, mỗi lần nhìn ánh mắt hắn luôn nổi giận đùng đùng, đặc biệt lần này, lúc hắn mang theo một khuôn mặt bánh bao về nhà, đệ đệ càng chỉ dùng một ánh mắt hận thấu xương trừng hắn cả ngày, thật là khó hiểu!

Long Chi Hưng gần đây cũng dễ buồn bực, được rồi, trận này đệ đệ không đánh lại, hắn đánh tiếp.

Long Tại Thiên không biết dùng thuật biến đổi thời không, coi như hắn cưỡi con ngựa nhanh nhất đến Điêu môn cũng phải năm sáu ngày, mặc dù Điêu Điêu Tiểu Cửu không đến mức có hài tử, nhưng động phòng thật sự đã qua, đương nhiên, Long Tại Thiên cũng hoàn toàn không cần vội vã như vậy, bởi vì, hắn cũng không biết việc Điêu Điêu Tiểu Cửu về nhà sẽ cùng nam nhân khác thành thân.

Nhưng Long Tại Thiên cũng không muốn hôm nay không được nhìn thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu, bởi vì hôm nay, cũng là hôn kỳ tốt mà bọn họ thương lượng.

Cho nên, mọi sự đều là duyên phận, là tuyệt đối không sai.

.................

Điêu môn

Không có pháo hoa nhạc hỉ, bởi vì Điêu Bì thật sự không cần những thứ này, hơn nữa 3 sư huynh khác cũng không coi trọng sự kiện này. Vốn Điêu Điêu Tiểu Cửu lập gia đình là việc vui lớn nhất Điêu môn, chỉ bởi vì việc này không thông qua Tam Thiểu sư huynh, có khả năng sẽ biến thành một sự kiện gây tai họa phiền phức rất lớn. Cho nên, cái hôn lễ này liền trở nên vạn phần tinh giảm cùng tùy tiện.

Tuy là như vậy cũng đủ khiến chú rể cùng Điêu Bì lo việc đến chạy ngược chạy xuôi, đầu óc choáng váng.

Một hồi Điêu Bì gọi: "Nến không thể dùng màu trắng, còn phải là một đôi lớn như vậy, ai! Đây chính là hôn lễ của một mình ngươi"

Một hồi là Liễu Liễu oán giận: "Ngươi giẫm lên áo choàng của ta, ai, tại sao làm cho ta một kiện y phục chú rễ như vậy chứ?"

Một hồi có tiếng hừ lạnh: "Làm cho ngươi, ngươi coi chưởng môn là ai, là sau khi nhà người ta kết hôn liền không cần, chưởng môn xin lại, nói là cho chú rể của tiểu thư dùng, ai biết là cho ai dùng"

Liễu Liễu tức sùi bọt mép!

Hắn hôm nay là nam nhân vật chủ yếu nha, nếu hắn tiêu, ai thay hắn động phòng đi.

Hai người giương thương múa kiếm, ngươi tới ta lui, càng đấu càng thú vị, ai không biết còn tưởng rằng bọn họ là một đôi đây, cả Điêu môn, Liễu Liễu cũng chỉ dám tranh chấp cãi lộn với Điêu Bì.

Đại bá thì sao, hắn chính là chưởng môn vĩ đại, chỉ biết ngồi trên ghế dưới bóng cây râm mát, vừa phe phẩy quạt, vừa chờ Điêu Bì an bài thỏa đáng.

......

Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi trong hỉ phòng, kiên nhẫn chờ, lệ đã sớm không thấy đâu, dưới cái khăn che đầu chỉ có một tia cười kiên cường.

Nàng muốn thật vui vẻ mà sống, ân, chờ sau khi cưới, nàng muốn cùng Liễu Liễu sư huynh chu du các nước, nghe nói Vô Vi Quốc có một vị Tiểu Liễu Thái hậu tuổi trẻ mỹ lệ (ta nói nhỏ: đó là nữ chính "bị sắc dục loạn tình mê") có thể giết chồng phế con, làm vua thiên hạ, trong hậu cung còn nuôi ba nghìn nam sủng, vẫn luôn là đối tượng sùng bái của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

Còn có Hoàng hậu Tiểu Bảo nhi đáng yêu của Đại Hạ Quốc (ta nói nhỏ: đó là nữ chính "Sồ Phi"), có thể làm cho vua của một nước trừ nàng ra đến một phi tử cũng không có, thật sự là cấp mặt mũi cho nữ nhân thiên hạ. Điêu Điêu Tiểu Cửu đã sớm nghĩ đến việc gặp gỡ.

Nàng vừa nghĩ vừa cảm thấy chủ ý này không tệ, không khỏi mỉm cười!

Đã không có Long Tại Thiên, thời gian sau này cũng sẽ không phải luôn một mảnh mây đen sương mù.

Nàng, nhất định có biện pháp để cuộc sống của mình đặc sắc.

———-

Lưu Quang Cung

Hoàng thái tử không cao hứng nhìn Long Tại Thiên, thân thể hắn gần đây siêu kém, ai, cả Đại Tề đều đang đánh cuộc, xem hắn có thể... sống đến cuối tháng hay không, người duy nhất hắn có thể ỷ lại cũng chỉ có Long Tại Thiên. Nhưng người này háo sắc ham chơi, căn bản mặc kệ triều chính.

Ở phía sau, Long Tại Thiên lại-muốn-rời-khỏi-hoàng-cung-đi-tìm Điêu Điêu Tiểu Cửu!

Cái tên bại hoại này! Căn bản là không quan tâm sống chết của huynh đệ, cổ nhân nói trọng sắc khinh bạn nhất định là chỉ người như Long Tại Thiên đi. Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu kia thật sự rất thú vị, nếu không phải thân thể của mình... Có lẽ thật sự sẽ suy nghĩ... Haiz!

"Nhanh lên một chút." Long Tại Thiên không cao hứng thúc giục, Hoàng thái tử cũng quá không trượng nghĩa, không phải chỉ mượn có một con chim công thôi sao, mà hắn thì cũng sắp chết rồi còn yêu tiền như vậy làm cái gì?

Hoàng thái tử cười khổ nói: "Ngươi không dùng cái gì đặc biệt mà dám đến mượn thanh phượng, mỗi một con chim công nơi này đều có thể dẫn ngươi tới chỗ Điêu Điêu Tiểu Cửu tiểu thư. Nếu hỏi trên đời này chim công thật sự sợ ai mà nói, nhất định là Điêu Điêu tiểu thư, nàng ăn thịt chim công so với bất cứ người nào trên đời này đều nhiều hơn, tất cả chim công nghe thấy khí tức của nàng đều phải cúi đầu nghe theo. Ngươi chỉ cần đốt tóc Điêu Điêu tiểu thư trước mặt chim công, là có thể trực tiếp tới chỗ nàng rồi."

Long Tại Thiên không lên tiếng, xoay người chạy đi, tới cửa rồi, nhớ ra, khách khí một tiếng với Hoàng thái tử: "Nhớ, nhất định phải chờ ta."

Hoàng thái tử gật đầu, hắn tận lực rồi, ai, thân thể hắn, thật đúng là không tự nhiên!

Long Tại Thiên theo nếp triệu hồi một con chim công, đốt tóc đen của Điêu Điêu Tiểu Cửu, sau đó bước lên lưng chim, lăng không bay đi.

Ánh mắt Long Tại Thiên kiên định, thầm nghĩ:

"Tiểu yêu, ngươi lại dám ở trước hôn lễ chọc tức ta. Hừ hừ, ta nhất định phải hiểu rõ, đây là có chuyện gì xảy ra?!

Hôn lễ cuả chúng ta, ta không cho phép ngươi vắng mặt!

Chân trời góc biển, ta cũng muốn đem ngươi bắt về quy án, chịu pháp ngay tại chỗ!"

......

Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên hắt xì một cái, mẹ kiếp. Nàng đã thảm như vậy, ai còn đang mắng nàng a!

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/79667


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận