- Thục nhi, nàng cùng ta cùng đi sao? Tu luyện tới loại trình độ như Hắc Ám Đạo Quân này thì như thế nào? Ta rốt cuộc hiểu rõ, những cái khác đối với ta đều là thứ yếu, ta chỉ cần nàng có thể đi cùng ta.
Lam Ngọc Thần dường như không còn có chú ý Ninh Thành, mà là đưa mắt rơi vào trên người Lam Thục, ánh mắt của hắn tràn đầy chờ đợi.
Lời của hắn khiến người ta một loại cảm giác, đó chính là thấy kết cục Hắc Ám Đạo Quân, hắn đã nghĩ rõ ràng, Lam Thục so với tất cả bảo vật đều trọng yếu hơn.
Xung quanh tu sĩ bàng quan đều ở phía xa ôm quyền với Ninh Thành, khom người lui về phía sau. Hắc Ám Đạo Quân đều không phải là đối thủ của Ninh Thành, hơn nữa Ninh Thành dễ dàng liền đánh bại Hắc Ám Đạo Quân, có thể tưởng tượng Ninh Thành tuyệt đối là cường giả cấp bậc năm đại thánh chủ. Cường giả loại này, hoàn toàn có thể chúa tể sinh tử của bọn họ, đâu còn có người có dũng khí bất kính?
Ninh Thành biểu tình bình thường, cũng không nói lời nào, Lam Ngọc Thần điểm ấy mánh khoé hắn quá rõ. Xem tại thục tỷ mặt mũi, hắn hiện tại cũng lười đi giết người này.
Lam Thục gắt gao nhìn chằm chằm Lam Ngọc Thần, một lúc lâu sau đó mới khàn tiếng nói:
- Ngươi đã thay đổi, coi như là ngươi vì tìm kiếm đại đạo không từ thủ đoạn, lời như vậy đổi thành lúc trước, ngươi tuyệt đối sẽ không nói ra.
Lam Ngọc Thần sắc mặt cứng đờ, hắn dĩ nhiên hiểu rõ đối phương đã sớm biết chút tâm tư của hắn này.
- Ninh Thành, chúng ta đi thôi.
Lam Thục bỗng nhiên xoay người đi đầu bỏ đi.
Ninh Thành không để ý tới đáp lại Lam Ngọc Thần, theo Lam Thục trong nháy mắt rời đi. Mênh mông trong tinh không, người như Lam Ngọc Thần vậy thật sự là rất nhiều.
Lam Thục một đường cấp bách lẩn trốn, Ninh Thành có thể cảm thụ được sâu trong nội tâm nàng khó chịu, đơn giản không có ngăn cản nàng, mặc cho nàng đi nhanh như vậy.
Đủ qua mấy ngày, Lam Thục mới ngừng lại. Ninh Thành đuổi theo nói:
- Không cần để ý, mọi người sẽ thay đổi. Lam Ngọc Thần như bây giờ, không có nghĩa là Lam Ngọc Thần đã từng như thế này, cho nên ngươi cũng không nhất định khổ sở.
Lam Thục không trả lời Ninh Thành, nàng đi tới trước người Ninh Thành, dùng sức ôm lấy Ninh Thành.
Ninh Thành ngẩn ngơ, cử động của Lam Thục làm cho hắn quá kinh ngạc. Lúc này, hắn cũng chỉ có thể dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng Lam Thục. Nhưng không biết phải làm thế nào để khuyên bảo.
Mặc dù Ninh Thành đã Hợp Giới, nhưng hắn chỉ là trảm đạo không có trảm tình, hắn là một người có tình cảm, có thất tình lục dục. Thân thể mềm mại như siêu mẫu của Lam Thục tràn đầy hương thơm. Làm cho hắn có chút không được tự nhiên.
Lam Thục không biết có phải là cảm nhận được loại không được tự nhiên này của Ninh Thành hay không, thân thể của nàng hơi cứng đờ một cái, lập tức liền mềm nhũn ra, nước mắt lặng yên chảy xuống.
Ninh Thành thở dài một tiếng, thu liễm tâm thần. Trầm mặc cùng Lam Thục. Giờ khắc này, hắn bỗng nhiên vô cùng tưởng niệm tới Lạc Phi cùng Quỳnh Hoa, còn có Yến Tễ cùng Nhược Lan ở lại Thái Tố Giới.
Coi như là long trời lở đất, hắn cũng phải nhanh một chút trở lại Thái Tố Giới, sau đó mang theo Lạc Phi cùng đi Thái Dịch tìm kiếm Quỳnh Hoa.
Cũng không biết qua bao lâu, Lam Thục rồi mới từ trong lòng Ninh Thành chậm rãi đứng lên.
- Thục tỷ...
Ninh Thành còn chưa nói gì, Lam Thục đã vươn bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng che miệng Ninh Thành, thanh âm bộc phát hơi khàn khàn:
- Cảm ơn ngươi, nếu như không có ngươi ở bên cạnh ta. Tỷ tỷ không biết nên đối mặt như thế nào. Đáng tiếc tỷ tỷ và ngươi gặp lại quá muộn...
Ninh Thành há mồm muốn khuyên mấy câu, Lam Thục dường như biết ý nghĩ của Ninh Thành giống nhau, nhẹ nhàng xua tay nói:
- Chính ngươi hãy bảo trọng, Tạo Hóa Chi Môn này người người đều muốn đi vào, chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy. Thực lực của ngươi tuy mạnh, cũng phải cẩn thận một chút. Ta phải đi, chúng ta từ biệt tại đây sao?
- Thục tỷ, hãy cùng ta trở về Huyền Hoàng tông đi?, đó là địa phương của ta. Nhược Lan, Lạc Phi các nàng đều ở đây...
Ninh Thành nhìn Lam Thục đang chậm rãi xoay người, rốt cục nhịn không được khuyên bảo.
Lam Thục lắc đầu:
- Đó không phải là nơi Thục tỷ nên đi...
- Tỷ muốn đi đâu?
Ninh Thành có chút lo lắng hỏi.
Lam Thục nhìn thoáng qua mênh mông vô biên hư không, cô đơn nói:
- Ta cũng không biết, chờ ta đi mệt mỏi, có lẽ có một ngày sẽ dừng lại.
Nói xong, nàng vừa nhìn về phía Ninh Thành:
- Nếu là một ngày kia vừa lúc đó gặp lại ngươi, ta sẽ cùng ngươi đi tới chỗ của ngươi.
Nói bóng gió là. Một ngày kia nếu không có gặp được Ninh Thành, nàng sẽ tìm một chỗ bế quan đến vĩnh cửu, không xuất hiện nữa.
Nói xong những lời này, cả người Lam Thục hóa thành từng đạo vận biến mất tại trong mênh mông vô biên hư không. Lam Thục thân ảnh chậm rãi không rõ, sau đó chậm rãi từ trong thần niệm của Ninh Thành mất tích.
Ninh Thành trong lòng trống rỗng, hắn nhìn hư không hư Lam Thục biến mất, một lúc lâu sau đó mới thấp giọng than thở, có lẽ chờ sau khi ta bước vào Tạo Hóa Chi Môn, hết thảy hư không này đều sẽ ở tại dưới thần niệm của ta. Lúc đó tha hồ đi soi gái. Hí hí hí.
...
Tại trong Hỗn Loạn Nội Giới một góc sương mù, từng đạo cường đại đạo vận khí tức cuồn cuộn nổi lên, đi theo sau cường hãn đạo vận này, là hư không đạo vận bạo liệt tiếng sấm chi âm.
Sương mù xung quanh vô cùng vô tận thần linh khí bị cuồn cuộn nổi lên tạo thành một cái đường nối thật dài, biến mất ở trên hư không đạo vận bạo liệt. Hỗn Loạn Nội Giới vốn là thiếu khuyết thần linh khí, loại này nồng nặc thần linh khí hiển nhiên là bởi vì dùng thần linh mạch bố trí to lớn tụ linh trận.
Địa phương phía ngoài nhất, một người nữ tử mặc bikini màu xanh nhạt đang lo lắng chú ý.
- Ế đù, dĩ nhiên có người ở chỗ này Hợp Đạo?
Một người hòa thượng mập mạp kinh dị nhìn địa phương này có động tĩnh to lớn.
Chẳng những là hòa thượng này, còn có một vài tu sĩ đồng dạng tại Hỗn Loạn Nội Giới tìm kiếm bảo vật, cũng phát hiện động tĩnh lớn.
Hòa thượng mập lắc đầu, một cái Hợp Đạo Thánh Đế, trong mắt hắn, ngay cả con kiến hôi cũng không bằng, hắn còn thật không có để ở trong lòng. Năm đó cướp đoạt Hồng Mông đạo vận không đắc thủ, mấy năm nay, hắn vẫn tại Hỗn Loạn Nội Giới chung quanh cướp đoạt.
Không giành được Hồng Mông đạo vận, hắn liền đem tất cả mọi thứ còn lại nơi này đều cướp đoạt đi. Chỉ cần là tu sĩ gặp phải hắn, vậy cũng là thằng xui xẻo. Bởi vì 99% đều có thể bị hắn tiêu diệt, sau đó chém giết. Bất quá hắn có một cái thói quen lười biếng, giả như tu sĩ cùng hắn có một chút khoảng cách xa, hắn cũng lười qua đuổi theo giết. Đương nhiên, ngoại trừ tu sĩ kia chiếm được thứ tốt.
Có thứ tốt, dù địa phương xa, hắn cũng không chút do dự đuổi theo đem đối phương thông, sau đó đem đồ đạc làm của riêng.
Bởi vì tại năm đó sau khi tranh đoạt Hồng Mông, cường giả bình thường giống nhau đều rời đi Hỗn Loạn Nội Giới, hoặc là bế quan, hoặc là tìm kiếm địa phương luyện hóa dung hợp bảo vật mình ở Hỗn Loạn Nội Giới lấy được. Bởi vì những nguyên nhân này, hòa thượng mập hầu như không có gặp phải bất luận cái gì đối thủ cường đại. Hơn mười vạn năm, hòa thượng mập hầu như cướp đoạt đi rồi 20% tổng số đồ đạc của Hỗn Loạn Nội Giới.
Hơn mười vạn năm cướp đoạt, cũng đem hòa thượng mập nuôi mập thành heo. Một cái Hỗn Nguyên Thánh Đế Hợp Đạo, có thể có cái gì cần để ý?
Ở nơi này, lúc hòa thượng mập lắc đầu chuẩn bị rời đi, hắn bỗng nhiên hiểu ra cái gì, lập tức cả người liền từ tại chỗ biến mất, bay hướng về nơi tu sĩ kia Hợp Đạo.
Bình thường Hỗn Nguyên Thánh Đế Hợp Đạo đích thật là không có gì đẹp mắt, thế nhưng đây là địa phương nào? Hỗn Loạn Nội Giới a? Hỗn Loạn Nội Giới căn bản cũng không thích hợp Hợp Đạo. Đạo lý này, không muốn nói Hỗn Nguyên Thánh Đế, coi như là một cái thông thường Tố Đạo Thánh Đế cũng rõ ràng.
Lúc này có người ở Hỗn Loạn Nội Giới Hợp Đạo, này duy nhất khả năng chính là Hợp Đạo tu sĩ này tìm được đại cơ duyên. Loại cơ duyên này, làm cho đối phương phải ở nơi này Hợp Đạo.
Béo tu sĩ mới vừa vừa đuổi tới, một người nữ tử mặt quần xì líp màu vàng nhạt liền từ trong một mảnh sương mù đi ra.
- Lạc Phi tỷ, ngươi Hợp Đạo thành công rồi? Ngươi càng xinh đẹp hơn rùi nè.
Nữ tử mặc quần xanh nhạt mừng rỡ nghênh đón, vẻ mặt mang theo hài lòng.
Nữ tử quần xì líp màu vàng nhạt cũng mừng rỡ không thôi:
- Tễ muội muội, nơi này thực sự là địa phương tốt, ta chẳng những Hợp Đạo, hơn nữa còn hiểu rõ bản thân đại đạo.
Hai người này chính là Yến Tễ và Kỷ Lạc Phi đến Hỗn Loạn Nội Giới tìm kiếm Ninh Thành, Hỗn Loạn Nội Giới đối với các nàng loại tầng thứ này mà nói, quả thực quá mức khổng lồ. Tìm nhiều năm như vậy, hai người cũng không có tìm được bất kỳ tung tích nào của Ninh Thành, thậm chí ngay cả tin tức đều không có nghe được.
- Ha ha ha... Hai cái đều là muội muội, hảo muội muội...
Hòa thượng mập cười ha ha.
Tại Hỗn Loạn Nội Giới hắn cũng đã gặp mấy cái tuyệt thế mỹ nữ, đáng tiếc là, không có một ai là người hắn có thể động tới. Có một cô gọi là Hình Hi, đẹp như hoa hậu vũ trụ, đáng tiếc là hắn thiếu chút nữa bị nữ nhân kia giết chết. Còn có một nữ tử mặc xì líp màu tím, cô này hắn ngay cả nói chuyện cũng không dám tiến lên mở miệng, thực sự quá cường đại.
Hiện tại, hắn một lần đã nhìn thấy hai cô, hơn nữa hai cô gái này xinh đẹp như nhau, căn bản cũng không thua bao nhiêu so với Hình Hi.
Yến Tễ cùng Kỷ Lạc Phi lập tức song song đứng chung một chỗ, đề phòng nhìn chằm chằm hòa thượng mập trước mắt này. Những năm gần đây, các nàng không phải là không có gặp qua cường địch, thậm chí có một lần còn gặp một cường giả nửa bước Tạo Giới, bất quá tên kia vẫn bị hai người liên thủ đánh bại.
Hòa thượng mập càng nhìn hai nàng, trong lòng thì càng thoả mãn. Nhiều năm khô khan tầm bảo như vậy, hắn cũng nên tìm một vui thú.
Hai cô gái này chẳng những tuyệt sắc vô song, đầy ắp xinh đẹp, cả người mang theo tinh thuần đại đạo linh tính. Đem cho hắn béo gia hưởng dụng, thật sự là quá hoàn mỹ.
Tuyệt hơn chính là, một cô đã là tình phụ có kinh nghiệm chăn gối, còn một cô thì vẫn còn zin, đây quả thực giống như ý muốn trong lòng hắn roài.