Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư Chương 82  : Phỏng vấn người đặc biệt

Lạc Ngạo Thực rõ ràng nhìn thấy sự sợ hãi cùng với nỗi tức giận trong tầm mắt của Vũ Nghê

"Thật ra thì tôi mới vừa cùng cô Vũ Nghê/Lạc tổng giám đốc bàn luận sôi nổi về nhiều vấn đề trong cuộc phỏng vấn này" Lạc Ngạo Thực và Vũ Nghê đồng thời mở miệng , mà khi nói chuyện giọng điệu của hắn rõ to để lấn át tiếng của cô

Vũ Nghê nặng nề thở phào nhẹ nhõm , trên gò má chột dạ nên ửng hồng cả khuôn mặt

"Ha ha Lạc tổng , đối với lần phỏng vấn này ~ anh hài lòng với đài MBS chứ ?!" Tưởng Vũ Hàng giả vờ hỏi , nhưng thật ra trái tim đã kích động không dứt

Lạc Ngạo Thực nhìn chằm chằm đối phương , bộ mặt tỉnh bơ đánh giá :"À , cô Phó Vũ Nghê không hổ danh là chủ trì của đài MBS , ngay cả phỏng vấn cũng lạ hơn người khác . Nền tảng chuyên nghiệp sâu sắc , mà còn có cả phương thức đặc biệt , điều này thật sự khó tả !"

Vũ Nghê đứng ở một bên sắc mặt từ đỏ chuyển thành trắng , cô sao lại không hiểu lời nói ẩn ý của Lạc Ngạo Thực chứ . Trải qua hai lần giao chiến , mục đích của hắn như thế nào , cô đều có thể nắm rõ

"Cám ơn Lạc tổng đã có ý khích lệ . Lạc tổng đã đánh giá cao Vũ Nghê như vậy , nếu sau này bên phía công ty có cần tuyên truyền , thì tôi sẽ sẵn sàng phục vụ lần nữa !" Tưởng Vũ Hàng khách khí nói . "Tốt lắm , tập đoàn Lạc thị nếu có việc gì cần đến đài MBS , thì cứ gọi điện thoại cho tôi !" Tưởng Vũ Hàng khá cởi mở . Hiển nhiên đang cố khoe mẽ sự nổi tiếng vốn có từ MBS .

"Vậy thì quá vinh hạnh rồi , Tưởng tổng cũng biết rồi đấy , chi nhánh ở Lạc thị mới vừa đầu tư ở thành phố phương Bắc này , cũng đang cần tìm tới sự quảng cáo ở các đài truyền hình nổi tiếng để tạo uy thế" —— Lạc Ngạo Thực vui mừng nhướng mày , nhìn cứ như rất sung sướng

Không muốn tiếp tục phải nghe câu chuyện giữa hai người bọn họ nữa , cho nên Vũ Nghê cố gắng duy trì giọng điệu bình thản chen vào "Tổng giám đốc , buổi phỏng vấn cũng đã xong . Bây giờ em còn phải về đài để biên tập một chút tư liệu . Anh cứ cùng Lạc tổng giám đốc tán gẫu ở đây nhé , em xin phép đi trước !"

"Đợi một chút Vũ Nghê . Lạc tổng , tôi có việc muốn nói với Vũ Nghê một tý , thật thất lễ !" Sau đó Tưởng Vũ Hàng quay qua Vũ Nghê "Anh có vài việc cần giao phó cho em . Em ra xe đợi anh , sau đó chúng ta cùng về MBS ! Ừ , chìa khóa xe đây !"

Vũ Nghê nhìn chiếc chìa khóa treo trước mắt mấy giây , sau đó mới nhận lấy . Cô như vậy thì còn mặt mũi nào cùng Tưởng Vũ Hàng qua lại đây . Tín nhiệm của Tưởng Vũ Hàng làm cho cô cười khổ "Em ở trong xe chờ anh !"

Lạc Ngạo Thực nhìn về phía Vũ Nghê , đặc biệt nhắc nhở :"Vậy thì tôi chỉ cần một người phỏng vấn trong hành trình của mình thôi , về sau tuyệt đối không nên thay đổi người đấy !"

"Mặc dù điều này không phù hợp với yêu cầu cho lắm . Nhưng nếu là Lạc tổng mở miệng , tôi đây làm sao có thể không nể mặt" Tưởng Vũ Hàng lần nữa lấy thân phận ông chủ của Đài Truyền Hình MBS nói

Toàn thân Vũ Nghê trở nên cứng ngắc khi lời nói của Lạc Ngạo Thực vang lên , cánh tay tự nhiên buông xuống , lúng túng cười một tiếng , nụ cười tuy rất ngọt ngào , nhưng vẫn là giấu không nổi vẻ bối rồi cùng biểu cảm trắng bệch trên khuôn mặt !

"Lạc Ngạo Thực , anh là cái đồ khốn kiếp , tại sao cứ phải xen vào đời tư của tôi !" Bỗng nhiên Vũ Nghê khống chế không được , che lỗ tai nhắm mắt lại hô to

Bất ngờ uất ức kìm nén bấy lâu không kiểm soát được đều bị tuột hết ra ngoài , hai hàng nước mắt trong suốt từ từ rơi xuống . Nữ phát thanh viên bản tin buổi chiều lúc này gần như mất đi sự bình tĩnh thường ngày , vẻ mặt tỉnh táo trở nên đau khổ tột cùng , nhìn giống như một cô gái nhỏ đang khóc nức nở vòi kẹo . Nước mắt càng ngày càng nhiều , cứ như giọt trân châu tinh xảo không ngừng rớt xuống , đôi gò má tinh tế trong nháy mắt bị thấm ướt , chóp mũi đỏ dần lên , cánh môi không ngừng run run

******************************************************************

Tưởng Vũ Hàng nhìn Vũ Nghê một cái , sau đó trầm mặc khởi động chiếc xe màu đen lái trên đường lớn

Hắn không cách nào hiểu được , tại sao tâm tình cô lại mất khống chế đến vậy . Hắn cho xe chậm rãi dừng sát bên đường "Vũ Nghê , em vì sao lại cáu kỉnh như thế . Em phải biết rằng , công và tư , hai chuyện này hoàn toàn khác nhau . Chuyện phỏng vấn hôm nay là liên quan đến công việc , em nhất định phải hiểu rõ điểm này !"

Vũ Nghê đang ngồi trong xe , ánh mắt nhìn trên xấp tư liệu trên tay , nhưng thật chất cô đang miên man suy nghĩ chuyện khác . Tại sao lại như vậy , tại sao cô luôn gặp phải những loại chuyện thế này . Luôn luôn là người có lỗi trong chuyện tình cảm ?!

';Cạch'; Tiếng cửa xe đột nhiên bị kéo ra , Tưởng Vũ Hàng ngồi vào buồng lái nghi ngờ nhìn chằm chằm Vũ Nghê

"Vũ Nghê , nếu em có gì không hài lòng , có thể tâm sự với anh . Anh biết là bây giờ em chẳng vui vẻ gì" Tưởng Vũ Hàng trầm mặc , phá vỡ sự im lặng

Vũ Nghê do dự mấy giây , nhìn thẳng bên ngoài cửa xe , sau đó lầu bầu :"Hắn ta chính là chồng trước của em !"

Tưởng Vũ Hàng vững vàng nắm giữ tay lái , trong giọng nói tràn đầy dịu dàng "Anh cứ nghĩ rằng vì tình yêu của anh dành cho em , nên em sẽ không bao giờ nói cho anh biết điều này . Vũ Nghê , cám ơn em đã không giấu diếm anh !"

Vũ Nghê nhíu lên đôi mi thanh tú , con ngươi khẽ nheo lại , anh ta biết ?!

"Vậy anh không sợ chúng tôi tình cũ không rủ cũng tới sao ?!" Tưởng Vũ Hàng , anh thật không quan tâm đến em sao ?!" Hai mắt Vũ Nghê đẫm lệ nhìn bạn trai . Nếu như không phải do hắn để cô đi phỏng vấn Lạc Ngạo Thực , thì cô đâu có bị khi dễ thế này

~Tưởng Vũ Hàng kéo cô qua , phút chốc ôm vào trong ngực , thanh âm êm ái giống như sợ đang chọc giận cô "Ai nói anh không quan tâm em chứ . Ngày chúng ta ở khách sạn dùng cơm , sau đó anh mới biết hai người từng là vợ chồng , chỉ là anh muốn chờ em chủ động nói ra , nhưng mà em vẫn giữ kín !"

Rõ ràng hắn là bạn trai của mình , sao lại có thể thoải mái tạo cơ hội cho mình và chồng trước gặp nhau như thế . Rốt cuộc là hắn đang nghĩ gì ?! Cô bây giờ cũng không còn là một nữ sinh tính khí thay đổi thất thường như xưa , nhưng rõ ràng cô biết rằng cô vẫn chưa thể thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn này !

"Là anh cố ý an bài để em gặp mặt anh ta , để thử dò xét xem em rốt cuộc có còn yêu anh ta hay không , đúng không ?!" Vũ Nghê tức giận dùng sức đẩy bạn trai ra . "Anh đã biết như thế mà còn để cho em đi phỏng vấn Lạc Ngạo Thực . Anh quá độ lượng đó , anh coi em là cái gì chứ ?!" Vũ Nghê tức giận không thể hiểu được tại sao Tưởng Vũ Hàng lại làm vậy

"Không đúng , không đúng như em nghĩ đâu !" Tưởng Vũ Hàng dùng sức lắc đầu , hơn nữa còn giơ lên tay phải ra thề "Anh cam đoan với em , đây chỉ là vấn đề công tác mà thôi !

Vũ Nghê ngã vào trong ngực hắn , thật lâu sau mới nghe được tiếng tim đập ‘thình thịch'; dần dần bình tĩnh lại "Vậy sau này anh đừng để cho em tiếp xúc hắn , cũng không cần thử thách em có được hay không ?!"

Tưởng Vũ Hàng rất nghiêm túc nắm giữ cánh tay của Vũ Nghê , đôi mắt tràn đầy thâm tình "Vũ Nghê , nói cho anh biết . Nếu em thật sự yêu anh , thì dù cho Lạc Ngạo Thực có bày trò gì , em tuyệt nhiên cũng không quay lại với hắn ta , đúng không ?!"

"Làm sao em có thể quay lại với anh ta được chứ !" Vũ Nghê không hề nghĩ ngợi , trực tiếp thốt lên . Hiện tại cô chán ghét hắn đến ghê tởm . Phỏng vấn hắn thay vì đi trò chuyện với tội phạm cường bạo giết người vẫn còn hơn

"Anh không sợ giữa em và hắn sẽ xảy ra chuyện gì sao , một chút cũng không sợ ?!" Nước mắt từ từ dừng lại nhưng trong lòng cô vẫn còn có chút hoài nghi

"Anh rất tin em" Hắn khạc ra bốn chữ (Vũ Nghê đã bị làm thịt trong lúc phỏng vấn rồi , tin gì nữa chời )

"Đúng vậy nha , em không chỉ là bạn gái của anh , mà còn là một nữ phát thanh vô cùng ưu tú . Đến nổi hôm nay anh đang chuẩn bị lên máy bay mà trưởng đoàn còn gọi lại khen ngợi em hết lời"

"Vậy thì tăng lương cho em đi !" Vũ Nghê mượn cơ hội mánh khóe

"Tốt lắm , sẽ tăng cho em 10%" Hắn cười nói !

Tưởng Vũ Hàng có chút vui mừng , cao hứng ganh tị nói :"Tâm tình tốt lên là bỏ bạn trai sang một bên , rồi lại quay đầu tìm đến công việc , địa vị của anh trong lòng em thật sự quá thấp đi"

Vũ Nghê hé miệng nũng nịu :"Ai bảo em chính là bạn gái , còn là nhân viên của anh chứ . Nếu như anh thật nhớ em , thì có thể xem tin tức vào buổi tối bảy giờ rưỡi mà !"

Cô từ trong ngực của hắn gật đầu một cái "Được rồi , chúng ta trở về MBS đi!"

"Ừm , đừng để mọi người đợi lâu" Tưởng Vũ Hàng không quan tâm bên ngoài , ấn xuống một nụ hôn trên trán của cô !

Trích dẫn:P.S : Tập sau mới vui . Haha , có ai đoán được trong tập tài liệu mà LNT đưa cho VN là cái gì trong đó không . LNT nhà ta bây giờ mới lộ rõ bản chất
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tong-giam-doc-anh-la-hu/chuong-82/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận