Ta Là Một Tên Trộm
Tác Giả: Quan Trào
Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Chương 9: Tinh linh thần xạ thủ
Người dịch: conchi xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Nguồn: 2T
Tinh Linh Thần Xạ Thủ trên tay cầm trường cung, một tầng hào quang lam sắc chớp động trên thân cung, trên người một thân trang bị lam sắc hết sức chói mắt, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, một đôi tai vừa nhọn vừa dài bị mái tóc hoàng kim óng ả phủ xuống che đi một nửa, thần tình nhàn nhã giương cung bắn Nghê Vượn Thú.
Lấy tên, giương cung, bắn tên, ba động tác chỉ trong một hơi thở, nhanh như thiểm điện, mũi tên lam sắc hợp thành một luồng quang tuyến, liên tục không ngừng bắn vào nơi yếu hại của Nghê Vượn Thú, liên tiếp nhảy lên -480. Nghê Vượn Thú chạy được vài bước, liền cắm đầu ngã trên mặt đất.
"Ta xem các ngươi trước tiên hãy tới nhà ta! Nơi này rất nhiều ma thú các ngươi không thể đối phó ." Tinh Linh Thần Xạ Thủ nói với Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân.
"Nhìn muội kìa, ăn đồ sống thật là khó coi a!" Bạch Vân đi ra phía trước, lấy ra khăn lau đi vết máu nơi khóe miệng do Tinh Linh Thần Xạ Thủ ăn thịt sống lúc nãy .
Tinh Linh Thần Xạ Thủ đứng im, mặc cho Bạch Vân giúp nàng lau.
"Ân, hiện tại cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước , " Mộ Dung Tiểu Thiên gật đầu, hiện tại cũng quả thật không có biện pháp tốt.
Hai người đi theo Tinh Linh Thần Xạ Thủ xuyên qua một mảnh rừng đào, nhìn thấy một khu rừng rậm rất lớn, tất cả đều cây ngân sam to lớn xanh um tươi tốt, nhìn thân cây to lớn tráng kiện, sợ rằng mỗi một cây đều ngoài trăm năm tuổi.
"Nhà của ta ở trong rừng, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ cánh rừng kia, trong ánh mắt lộ ra tình cảm thân thiết: "Lúc ta vừa mới xuất hiện ở đây, vẫn là lv 0, nếu không có rừng cây rậm rạp này, ta chỉ sợ đã chết từ sớm ở chỗ này ."
Tinh Linh Thần Xạ Thủ vừa mang theo hai người đi tới vừa giải thích: "Ta là người Tinh Linh Tộc, cho nên trong rừng cây ta có thể tự do ẩn dấu, tránh né, ta lợi dụng ưu thế này, ở trong rừng cùng ma thú tranh đấu, không ngừng bắn chết đối thủ mới từng bước một cường đại hơn, hiện tại khu rừng cũng giống như lãnh địa của ta, không có ma thú nào dám đến nơi đây quấy rối."
Khi nói chuyện mấy người đã tới bên trong rừng cây, Tinh Linh Thần Xạ Thủ xây một ngôi nhà gỗ nhỏ trên một gốc cây đại thụ rất to.
"Đây chính là nhà ta, " Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ ngôi nhà gỗ phía trên.
"Anh thấy chúng ta trước tiên ăn no bụng rồi nói sau, " Mộ Dung Tiểu Thiên thấy đã đến nơi, liền đưa ra đề nghị.
"Ân, cũng nên ăn một chút , chỉ số đói khát của em cũng chỉ còn 30% , " Bạch Vân cũng gật đầu đồng ý.
Tinh Linh Thần Xạ Thủ không nói gì, gật gật đầu, nàng cũng bởi vì đói bụng mới đi ra ngoài tìm thức ăn, vừa rồi chỉ ăn vài miếng thịt của Nghê Vượn Thú, hiện tại vẫn còn đang đói.
"Hai người đi hái chút rau dại đi, anh ở đây nhóm lửa, " Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn bốn phía có rất nhiều rau dại, liền hướng hai người bọn họ nói.
"Ân, " Bạch Vân đáp nhẹ, lôi kéo Tinh Linh Thần Xạ Thủ đi kiếm rau dại .
Phía dưới ngôi nhà của Tinh Linh Thần Xạ Thủ , hiển nhiên là được Tinh Linh Thần Xạ Thủ dọn dẹp qua, đều rất trống trải, Mộ Dung Tiểu Thiên thấy hai người rời đi, liền chọn một địa phương bắt đầu nhóm lửa, cành khô thì trong rừng có rất nhiều, về phần những thứ khác, trong hỗn độn giới chỉ của Mộ Dung Tiểu Thiên cũng không thiếu.
Đốt lửa, bắc lên một cái nồi, Mộ Dung Tiểu Thiên từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một túi nước, bình rượu, gà quay, vịt nướng, thịt bò chín, còn có các loại gia vị. Nấu cơm đối với Mộ Dung Tiểu Thiên mà nói là việc nhẹ nhàng, từ nhỏ hắn đã nấu cơm chăm sóc các em.
Mộ Dung Tiểu Thiên đổ nước vào nồi, đợi đến khi nước sôi lên, dùng chủy thủ cắt thịt thành từng miếng rồi bỏ vào trong nồi, sau đó cho thêm chút gia vị, thành một cái lẩu thập cẩm, cũng không có biện pháp khác, hệ thống quy định không thể mang sinh vật sống ở trong giới chỉ, chỉ có thể làm như vậy.
"Oa, thơm quá a!" Bạch Vân cùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ đã trở lại, Tinh Linh Thần Xạ Thủ ngửi được mùi thơm bốc lên từ trong nồi, liền kêu lên tiếng. Điều này cũng không có kỳ quái, nàng từ khi vừa sinh ra đã ở trong này ăn thức ăn sống, chưa từng gặp qua mấy thứ này.
"À, đúng rồi, Tên Trộm đại ca, " lúc này Linh nhi đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Mộ Dung Tiểu Thiên: "Đành ủy khuất huynh đi đến cây đại thụ khác nghỉ ngơi một đêm, đại thụ xung quanh đây đều ngoài trăm năm tuổi, phía trên rất rộng rãi, hơn nữa cành lá vô cùng xum xuê, chắc không bị lạnh đâu .
Mộ Dung Tiểu Thiên đang từ trên trời rớt xuống đất cái bịch, giả bộ cứng rắn nói: "Yên tâm đi, huynh có mang theo lều trại trong giới chỉ."
Bạch Vân mím môi cười khẽ, nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên nháy nháy mắt, xoay người đi theo Linh nhi lên phòng ngủ, khiến Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy xấu hổ.
"Thật là, không ngờ nhìn thấu suy nghĩ xấu xa của ta, " Mộ Dung Tiểu Thiên than thở một câu, lắc đầu, chọn một vị trí gần đống lửa, sau đó từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một cái lều cắm trại đơn giản, dựng lên rồi chui vào ngủ.
Một đêm yên tĩnh, khi tia sáng đầu tiên của ánh dương chiếu xuyên ra tán lá rậm rạp của rừng cây, Mộ Dung Tiểu Thiên đã nghe được tiếng nói chuyện của Bạch Vân cùng với Linh nhi, cuống quít đứng lên chui ra khỏi lều.
"Buổi sáng tốt lành, " Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cùng với hai người bọn họ chào hỏi, một bên thu hồi lều trại.
"Tối hôm qua ngủ có ngon không, " Bạch Vân giống như cố nín cười nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, vẻ mặt khôi hài.
"Rất ngon, ngủ rất ngon, " Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời, nhanh chóng thu thập lều trại để che dấu vẻ mặt xấu hổ.
"Chúng ta bước tiếp theo nên làm gì, " Bạch Vân thấy Mộ Dung Tiểu Thiên thu thập xong liền mở miệng hỏi.
"Nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, " Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán trả lời: "Bên ngoài còn rất nhiều chuyện tình chờ chúng ta đi làm, quyết không thể bị giam ở trong này." Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong triệu hồi ra Tiểu Bạch.
"A, chỉ một ngày không gặp, liền có thêm một tỷ tỷ xinh đẹp, Lão đại, ta thực bội phục ngươi!" Vì Mộ Dung Tiểu Thiên mãnh liệt yêu cầu, Tiểu Bạch rốt cục đáp ứng Mộ Dung Tiểu Thiên không kêu bằng ‘cha’ nữa, nhìn bộ dáng Tiểu Bạch, so với ngày hôm qua đã khá hơn nhiều.
"Tiểu Bạch, nếu mang chúng ta bay ra ngoài, ngươi phải đạt tới bao nhiêu cấp mới có thể làm được, " Mộ Dung Tiểu Thiên không để ý đến lời trêu chọc của Tiểu Bạch, mà là nói thẳng vào vấn đề.
"Muội sẽ không theo huynh đi, muội cũng không đáp ứng làm Anh Hùng của huynh, " Tiểu Bạch vẫn chưa trả lời, Linh nhi đột nhiên mở miệng .
"Huynh cũng không có yêu cầu muội làm Anh Hùng của huynh, nhưng rời khỏi nơi này không phải là điều mà muội vẫn mơ ước sao?" Mộ Dung Tiểu Thiên chăm chú nhìn Linh nhi: "Muội yên tâm, huynh sẽ không vì mang muội thoát ra ngoài mà yêu cầu muội làm gì, sau khi rời khỏi đây muội muốn đi đâu cũng được, "
Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, không nhìn Linh nhi, đem ánh mắt chuyển hướng về phía Tiểu Bạch, câu trả lời của Tiểu Bạch mới là chuyện trọng yếu lúc này, liên quan đến phương án hành động của bọn họ.
" Khoảng cách cao như vậy, ít nhất ta cũng phải đạt tới lv 20 mới có thể, "
Tiểu Bạch trả lời, Mộ Dung Tiểu Thiên một chút cũng không nghi ngờ tính chính xác, đừng thấy Tiểu Bạch ngày hôm qua có thể chở sức nặng hai người, đó là bởi vì đang rớt xuống, cho nên chỉ cần làm giảm tốc độ rớt xuống mà thôi, cùng với việc hướng lên trên bay đi là hai chuyện khác nhau.
"Xem ra phương án trông cậy vào Tiểu Bạch là không thể thực hiện được , " Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm suy nghĩ, luyện đến lv 20, cho dù có dồn hết điểm kinh nghiệm của tổ đội cho Tiểu Bạch cũng phái mất 10 ngày thời gian, thời gian dài như vậy, bọn họ căn bản là đợi không được.
"Chúng ta đi, trước quan sát tình huống bên ngoài sơn cốc một lần rồi nói sau, " Mộ Dung Tiểu Thiên suy nghĩ xong, hướng Bạch Vân với Linh nhi vẫy tay, dẫn đầu đi ra rừng cây.
Có Linh nhi dẫn đường, bọn họ thăm dò cũng nhẹ nhàng rất nhiều, vài con quái vừa gặp Linh nhi đã bỏ chạy, ở khu vực đám quái tụ tập thành bầy đàn thì Linh nhi đều dẫn bọn họ đi vòng qua.
"Tiểu Bạch, ngươi bay lên cao xem thử, có lối nào có thể thoát khỏi đây hay không, " Mộ Dung Tiểu Thiên thật sự tìm không được đường ra, đành phải để Tiểu Bạch đi thử thời vận, dù sao trên không trung nhìn rõ ràng hơn.
Mộ Dung Tiểu Thiên liền nhờ Linh nhi dẫn đầu, tìm một nơi an toàn ngồi xuống nghỉ ngơi đợi Tiểu Bạch quay về.
Trong chốc lát, Tiểu Bạch bay trở về, hướng Mộ Dung Tiểu Thiên nói: "Lão đại, toàn bộ xem qua , bốn phía sơn cốc đều là vách đá bằng phẳng, ngay cả chút lồi lõm để đặt chân leo lên cũng không có."
Mộ Dung Tiểu Thiên nhíu mày, ngồi trên một tảng đá lớn bắt đầu suy nghĩ, Bạch Vân các nàng đều im lặng ngồi bên cạnh, tất cả lâm vào trầm mặc.
"Không có khả năng a!" Mộ Dung Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm suy nghĩ, nhất định phải có một con đường ra. Hệ thống không có khả năng thiết lập một khu vực hoàn toàn đoạn tuyệt thông tin liên lạc cùng với bên ngoài, lại không cho người chơi logout, như vậy còn không phải là một tử cốc sao. Như vậy, chẳng phải là người chơi lạc tới sơn cốc này, chỉ có chết mới có thể rời đi?
Hệ thống sẽ sắp đặt như vậy sao? Mộ Dung Tiểu Thiên vừa tự hỏi vừa tự trả lời . Đường ra khẳng định là có , chỉ là mình bây giờ vẫn không phát hiện mà thôi, nhưng không biết phải bắt đầu tìm từ đâu? Mộ Dung Tiểu Thiên nhắm hai mắt lại bắt đầu yên lặng suy nghĩ!
"Có, " Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên kinh hỉ như điên nhảy dựng lên.
"Tiểu Thiên, có phát hiện gì, " Bạch Vân với Linh nhi cả người chấn động, trong ánh mắt đều lộ ra vui mừng, nhìn bộ dáng kích động của Mộ Dung Tiểu Thiên, các nàng biết Mộ Dung Tiểu Thiên nhất định có phát hiện mới.
"Nước, tiếng nước chảy, lúc chúng ta mới vừa rơi xuống, nghe được tiếng nước chảy, " Mộ Dung Tiểu Thiên kích động nhìn Bạch Vân: "Nếu sơn cốc này là hoàn toàn phong bế , vậy nước là từ nơi nào chảy tới được, rồi lại chảy đi đâu?"
"Đúng vậy, em sao lại không nghĩ tới điều này, " Bạch Vân cũng cao hứng vỗ tay cười rộ lên.
"Hai người không nên cao hứng quá sớm, " lúc này Linh nhi vẻ mặt uể oải, hắt một bát nước lạnh: "Ngọn nguồn con suối kia muội rất rõ ràng, ngay chỗ hai người rơi xuống đi về phía đông không xa, là đầu nguồn con suối, nước từ nơi đó phun ra."
"Vây hạ nguồn của con suối chảy tới đâu?"Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng hỏi.
"Muội cũng không biết, " Linh nhi lắc đầu.
"Như thế nào? Muội vẫn chưa đi tới đó ? Lúc thăm dò vừa rồi, cũng không thấy muội dẫn chúng ta đi theo phương hướng dòng nước."
Linh nhi hướng Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt, hung hăng nói: "Thứ nhất, con suối kia rất ngắn, dòng nước rất gần chân núi, thứ hai, quái mạnh nhất sơn cốc là tam đầu quái thường xuyên xuất hiện phụ cận con suối . Thứ ba, phía hạ nguồn dòng chảy chính là nhà của tam đầu quái, thứ tư, bởi vì muội không muốn đi chịu chết, cho nên vừa rồi muội mới không mang các người đi tới khu vực gần con suối, câu trả lời của muội , huynh vừa lòng chưa ?"
Một lần nữa, Mộ Dung Tiểu Thiên dám trăm phần trăm khẳng định đường ra ngay tại hạ nguồn của dòng nước cuối chân núi, chính là phía trong lãnh địa của tam đầu quái.
Đây là do trò chơi đặt ra, một cửa thử thách tam đầu quái này nếu không vượt qua , thì không thể đi ra ngoài!