Tam Cung Lục viện Thất Thập Nhị Phi Chương 412 : Đấu trà. (1)

Lý Mộ Vũ lạnh lùng nhìn ta nói :
"Mộ Vũ cũng muốn nghe cao kiến của Tiêu tướng quân!"
Ta mỉm cười nói :
"Tiêu mỗ chỉ là một người thô lỗ, có điều gì không đúng mong rằng các vị không phiền lòng. Ta cho rằng những gì Lý Đại Đô Đốc nói chẳng qua chỉ những cái khác nhau bề ngoài của trà đạo, nhưng lại quên rằng các lưu phái trà đạo có một điểm giống nhau rất lớn. .. "
Ta cố ý dừng lại một lát, đến khi ánh mắt mọi người trong đình tập trung hết lên người của ta, đương nhiên ánh mắt Huyền Anh vẫn yên tĩnh như nước, không bị thay đổi bởi bất kì chuyện gì bên ngoài, ta lớn tiếng nói :
"Các phái đều chú trọng bình thản, yên tĩnh, trên thực tế họ đều phát triển từ ý của Nho gia. Cho nên ta cho rằng, nguồn gốc của trà đạo chính là Nho gia, ba nhà theo như Lý Đại Đô Đốc nói chẳng qua chỉ là biểu hiện bề ngoài. Ví như nước sông, nước hồ, nước mưa, bề ngoài nhìn thì có vẻ khác nhau, trên thực tế đều là nước, không có bất cứ điều gì khác nhau. "

Ánh mắt Huyền Anh lặng lẽ nhìn về phía ta, dường như hơi tán thưởng đối với giải thích của ta .
Khuôn mặt tuấn tú của Lý Mộ Vũ ửng đỏ, bị ta khiển trách không nói gì được, chỉ yên lặng đi tới bức tường đổ .
Hoàn Tiểu Trác giúp hắn giải vây nói :
"Hai vị nói đều rất có đạo lý, nhưng Tiêu tướng quân nói về nguồn gốc của trà đạo, còn Lý Đô Đốc lại nói về các lưu phái của trà đạo. "
Ta thấy Hoàn Tiểu Trác ủng hộ hắn trong lòng đau đớn chua xót vô cùng khó chịu .
Cao Nguyên Viễn cười nói :
"Nếu như mọi người nói chuyện vui vẻ như vậy, ta cũng xin được chen ngang hai câu, nội dung chủ yếu mà trà đạo hướng tới là năm thứ, lá trà, nước trà, độ mạnh yếu của lửa, dụng cụ, hoàn cảnh uống trà. Hôm nay uống trà, độ mạnh yếu của lửa, nước trà do Huyền Anh sư phụ nắm giữ, trà cụ cùng hoàn cảnh do ta cung cấp, lá trá chính là Lý Đại Đô Đốc đưa tặng, không biết có thể diễn biến ra những loại biến hóa nào. "
Ta mỉm cười nói :
"Nhất định là tuyệt vời không sao tả xiết!"
Lý Mộ Vũ khinh thường nói :
"Không nhìn thấy trà cũng có thể ngửi thấy hương thơm của trà, Tiêu tướng quân có thể từ mùi hương đoán ra được đoán được ra trong bình rốt cục là loại trà nào sao?"
Hiển nhiên hắn muốn cố ý làm khó ta . Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Trước nay ta đã uống đủ loại danh trà trong thiên hạ, hơn nữa thiên phú về trà đạo rất cao .
Mặc dù không dám tự xưng đã đạt đến cấp bậc tông sư, nhưng tu vi trên phương diện này cũng thuộc về hàng ngũ cao thủ .
Lúc này nước trà đang sôi sùng sục, mùi thơm theo hơi nước không ngừng phả ra xung quanh, mùi thơm này trong lành kéo dài, bên trong lại thoang thoảng mùi hương của hoa Lan, thanh cao mà kéo dài, mang một phong cách riêng .
Lý Mộ Vũ cười lạnh nói :
"Không phải Tiêu tướng quân muốn chờ đến lúc trà được bưng đến trước mặt mới chịu đoán chứ?"
Ta hờ hững cười nói :
"Không nghĩ Lý Đại Đô Đốc còn vội vàng hơn cả ta!"
Ta quay sang nói với Huyền Anh :
"Huyền Anh sư phụ, trà nàng đang pha chế có phải là Kỳ Môn Hồng Trà?"
Sắc mặt Lý Mộ Vũ không nhịn được biến đổi, từ bộ dáng của hắn ta đã biết mình đoán đúng .
Huyền Anh nói :
"Tiêu tướng quân nói không sai, trà ta đang pha chế chính là Kỳ Môn Hồng Trà. "
Cao Quang Viễn khen :
"Tiêu tướng quân quả là cao thủ trên phương diện này. Chỉ từ mùi vị có thể phân biệt được rốt cuộc là loại trà nào, Cao mỗ bội phục, bội phục!"
Hắn tán dương ta chẳng khác gì âm thầm hạ thấp Lý Mộ Vũ. Lý Mộ Vũ bị mất mặt trước mọi người khiến cho sắc mặt của hắn càng trở nên khó coi .
Huyền Anh nói :
"Kỳ Môn Hồng Trà có mùi thơm đặc biệt, cao hương hình tú. Chỉ cần là người biết trà, rất dễ dàng đoán được tên của nó. Việc này đối với Tiêu tướng quân cũng không tính là khó khăn. "
Những lời này của nàng uyển chuyển vạch ra, cho dù ta đoán được tên trà cũng không hẳn đã có chỗ hơn người .
Huyền Anh bưng bình trà đi lại phía chúng ta, ta hơi khó hiểu nói :
"Huyền Anh sư phụ, có chuyện ta vẫn chưa rõ, trước đây ta đã từng uống qua Kỳ Môn Hồng Trà, nhưng trà cụ lần đó và lần này lại khác nhau hoàn toàn, không biết nguyên nhân là thế nào?"
Huyền Anh lạnh nhạt nói :
"Trà đạo yêu cầu phải tuân theo những quy tắc nhất định, trong trà đạo có chín cái khó, đó là : trông, thu hoạch, sao trà, dụng cụ, lửa, nước, lièu lượng, nấu trà, thưởng thức"
Cao Quang Viễn giật mình tỉnh ngộ nói :
"Nói như vậy, trà cụ ta chuẩn bị cũng không thích hợp pha chế Kỳ Môn Hồng Trà?"
Huỵền Anh nói :
"Trà đạo cũng chú trọng biến hóa, Kỳ Môn Hồng Trà chỉ là một loại trong số nghệ thuật uống trà, trà mà mọi người từng uống qua bất kể là dụng cụ uống trà hay phương pháp pha chế đều khác so với hôm nay, mùi vị hai loại đương nhiên cũng không giống nhau. "
Nàng ưu nhã rót cho chúng ta mỗi người một chén trà. Ngón tay nàng thon dài mềm nhẹ, làn da nhẵn nhụi như trẻ sơ sinh, mặc dù chưa uống trà, nhưng chỉ nhìn hai tay của nàng cũng có thể tưởng tượng trà được pha chế bởi đôi tay này hương vị sẽ thanh thuần như thế nào .
Chén trà đầu tiên có hương thanh u kèm theo mùi hoa Lan thoang thoảng, vừa vào miệng có cảm giác hơi ngọt, dường như không có một chút vị đắng. Thưởng thức tỉ mỉ, trong vị nhàn nhạt lại ẩn chứa một tư vị khác .
Uống tới chén thứ hai, đầu lưỡi đã thấm nhuần vị trà. Tới chén thứ ba, cổ họng đã ngọt lịm, thấm đẫm vị trà. Lúc này lại cảm nhận tỉ mỉ lần nữa, chỉ cảm thấy thơm ngọt đầy miệng, hương trà đầy bụng, không còn thanh u đạm bạc như lúc trước nữa .
Ta có cảm giác như đi tới bờ biển, ngồi trên một tảng đá xanh biếc, trơn nhẵn, để cho nước biển trong suốt cọ rửa đôi chân trần, bên chân có tảo biển xanh biếc và cá ngũ sắc bơi lội, mặt trời phía xa tỏa ra những tia nắng rực rỡ ấm áp, khiến trong lòng cảm giác được sự bình yên, có thể nghe được từng tiếng nỉ non của tảo biển .
Cảnh giới của trà đạo chú trọng đến một loại văn hóa cùng lạc thú, nói về sự đạm bạc, yên tĩnh của cuộc sống. Làm cho người ta ở trong không gian riêng hưởng thụ cảm giác bản thân hòa vào vẻ đẹp của thiên nhiên, không có ồn ào náo nhiệt, không có phân tranh của thế gian, chỉ có hoa thơm chim hót, nước suối, mây bay cùng âm thanh du dương của đản cổ, tinh thần cảm nhận được sự thăng hoa tột cùng .
Thần kinh căng thẳng của ta bất giác trở nên êm dịu và buông lỏng, từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên ta may mắn được uống trà ngon như vậy, ta thốt ra một câu thừa nhận từ đáy lòng :
"Trà ngon!"
Bất luận là Lý Mộ Vũ hay Cao Nguyên Viễn lúc này đều như ta, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ bình thản không màng danh lợi, không khí giương cung bạt kiếm vừa rồi đã biến mất trong hư vô .
Cao Quang Viễn chợt nhớ tới bánh trà ta mang đến, đưa tay mở ra .
Bánh trà cũng được chuẩn bị tỉ mỉ, do đầu bếp chuyên pha chế cùng ta đến pha, tất cả đều là trà bánh đặc sắc của Tần quốc. Việc này trong mắt người khác cũng không có gì đặc biệt, nhưng đối với Hoàn Tiểu Trác, ý nghĩa nhất định sẽ khác .
Quả nhiên Hoàn Tiểu Trác ngẩn ra, đôi mắt đẹp nhìn về phía ta, ta chỉ cảm thấy trong ánh mắt nàng tràn đầy sự hấp dẫn, bản thân liền bị ánh mắt nàng hắp dẫn, trong lòng thầm kêu không ổn .
Ta biết nàng am hiểu thôi miên mê hồn thuật, âm thầm điều hòa nhịp thở, thầm niệm Vong Tình thiên trong Vô Gian Huyền Công. Trong đầu liền trở nên sáng sủa, khôi phục lại trạng thái ban đầu .
Hoàn Tiểu Trác ý tứ sâu xa nói :
"Bánh trà Tiêu tướng quân chọn khá đặc biệt. "
Ta cười nói :
"Đầu bếp theo chúng ta đến đây chính là người Tần, am hiểu pha chế bánh trà của Tần quốc, Đoạn quốc sư cảm thấy đặc biệt ở chỗ nào?"
Hoàn Tiểu Trác lạnh lùng nói :
"Tiếc rằng trước nay ta không thích trà của Tần quốc. "
Lúc này Cao Quang Viễn đứng lên nói :
"Lý Đại Đô Đốc, ta có chuyện muốn nói với ngài. "
Lý Mộ Vũ không biết hắn cố ý muốn tạo cơ hội cho ta nói chuyện với Hoàn Tiểu Trác, mỉm cười nói :
"Tốt, nếu vậy chúng ta tới thư phòng nói chuyện. "
Ta cười nói :
"Nếu như Cao đai nhân muốn nói chuyên riêng cùng Lý Đại Đô Đốc, vây ta tránh đi một lát. "
Ta chỉ về cầu nhỏ ở phía trước nói :
"Đoạn Quốc Sư, chúng ta lên cầu ngắm cá được chứ?"
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/chuong-412/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận