Thám Tử Sherlock Holmes (Toàn Tập) Tập 3

Tập 3
Người làm thuê cho nhà mô giới chứng khoán

Sau đám cưới ít lâu, tôi đã m được phòng mch ca riêng mình ti khu Paddington. Phòng mch này ca Farquhar, mt người quen cũ, nhượng li phân na cho tôi. Sut ba tháng sau ngày m phòng mch, tôi rt ít có thi gian ri đ ghé thăm Holmes mt dù phòng mch ca tôi cách ph Baker không xa. Bi vy vào mt bui sáng tháng 6, tôi rt ngc nhiên khi nghe tiếng chuông gi ca. Tiếp theo đó là cái ging lanh lnh ca anh bn già.


- Watson thân mến! - Holmes reo lên khi bước vào phòng khách - Tôi vui mng được gp li anh. Bà Watson đã hoàn toàn qua khi nhng xúc đng nh trong v “Du bt” chưa?
- Cám ơn anh, v chng tôi đu mnh gii. – Tôi tr li, nng nhit bt tay anh.
Khi ngi vào cái ghế xích đu, Holmes nói tiếp:
- Ông bác sĩ còn quan tâm đến nhng vn đ v lý lun ca chúng ta ch?
- Đúng vy. Ti hôm qua tôi còn chúi mũi vào nhng ghi chú cũ đ sp xếp li mt vài kết qu mà chúng ta đã đt được.
- B sưu tp đã đy đ chưa?
- Chưa đâu! Tôi mong nó được phong phú thêm, vi nhiu kinh nghim mi hơn na.
- Như ngày hôm nay chng hn?
- Phi. Nếu như anh mun như thế.
- Và đáp tàu ti tn Birmingham?
- Chc chn ri.
- Thế còn các thân ch?
- Nhiu ln, tôi chăm sóc cho thân ch ca đng nghip láng ging. Nay bt ông y “tr n”.
- Thế là n ri! - Holmes reo lên, buông mình lt sâu xung ghế. - Tôi nghĩ rng anh va mi không đuc khe. Nhng đt lnh gia mùa hè thường gây ra nhng rc ri nho nh.
- Đúng vy. Tôi ph trong nhà sut 3 ngày hi tun trước. Tuy nhiên tôi nghĩ là tôi đã không còn du tích gì ca chuyn đó na.
- Vy mà có đy. Anh trông khá khe mnh.
- Thế thì sao? Làm sao anh biết đuc chuyn đy?
- Anh bn thân mến, anh biết là tôi có nhng phương pháp ca tôi.
- Anh suy din nó à?
- Tt nhiên!
- T đâu mi được?
- T đôi dép anh đang đi đy.
Tôi liếc nhìn xung đôi dép kiu mi mà tôi đang mang.
- Thế nào mà...?
Holmes ngt li tôi khi tôi còn chưa kp hi xong:
- Nhng đôi dép ca anh còn rt mi. Anh không th có nó hơn vài tun. Tuy nhiên, dưới đế li có nhng vt xém nho nh. Lúc đu tôi nghĩ rng, có lúc nó b ướt và anh đã hong chúng cho khô. Nhưng, ch gn cái quai dép vn còn có nguyên t nhãn ca ca hiu. Nếu đôi dép b ut thì t nhãn s b bong ngay. Ch có th có mt cách lý gii là anh đã ngi dui chân vào lò sưởi. Mt người đàn ông ít khi nào  trng thái như thế trong nhng ngày ướt ca tháng 6 tr phi anh ta không được khe.
Như mi khi, nhng suy din ca Holmes lp tc tr nên đơn gin khi được gii thích. Anh đc thy điu này trên khuôn mt tôi và n mt n cui thoáng có v cay đng:
- Tôi s là tôi đã gii thích quá nhanh chóng - anh nói - Mt s s vic din ra mà không có nguyên nhân còn gây nhin tượng hơn. Anh đã sn sáng đi Birmingham ri ch?
- Sn sàng. Mà v gì vy?
- Tôi s k trên tàu. Thân ch ca tôi đang ch trên chiếc xe ng bên ngoài. Anh đi ngay nhé?
- Ch tôi mt chút.
Tôi nguch ngoc vài ch gi ông bn láng ging, leo lên cu thang đ báo cho nhà tôi biết, ri tr xung.
- Ông hàng xóm ca anh cũng là mt bác sĩ - Holmes va nói va ch vào tm bin đng thau.
- Vâng. Anh cùng thc tp chung vi tôi.
- Người ch cũ à?
- Không. Cũng như tôi. C hai cùng đt phòng mch trong ngôi nhà này.
- Và anh đang gi cái tt nht...
- Tôi nghĩ là vy. Nhưng làm sao anh biết?
- Da trên các bc ca, cu bé . Bên anh sâu hơn bên kia đến 3 inch. Anh Watson, đây là ông Hall Pycroft, thân ch ca chúng ta. Cho nga chy đi bác xà ích!
Người ngi trước mt tôi còn tr, có thân hình cân đi nước da sáng. Khuôn mt ci m, lương thin và hàng ria mép vàng hoe xoăn li.
- Chúng ta có 70 phút trước khi ti nơi - Holmes báo - Tôi yêu cu thân ch vui lòng thu< span>t li cho bn tôi biết ni gian truân rt lý thú ca ông.
Người tr tui nhìn tôi vi mt ánh mt tinh nghch, ri nói:
- Trước đây tôi làm vi hãng Coxon and Woodhouse, nhưng vào đu mùa xuân va qua, hãng đó b phá sn. Hai mươi by người như chúng tôi đu b tht nghip. Tôi gõ ca xin vic nhiu nơi, nhưng đu tht bi. Trước kia, ti hãng cũ, tôi lĩnh 3 bng mi tun và dành dm được 70 bng. Chng bao lâu, tôi ch còn đ tin mua tem đ viết thư gi ti nhng nơi “cn người”. Nhưng vn chng có tin vui nào. Sau cùng, tôi được biết công ty Mawson and William’s, công ty môi gii chng khoán ln ti phLombard, có mt ch đang khuyết người. Theo li rao đăng trên báo thì phi tr li bng thư. Tôi vi gi đến đó đ các giy chng nhn kh năng chuyên môn cùng bn lý lch, nhưng lòng không hy vng lm. Thư phúc đáp, nói rng tôi có th ti nhn vic ngay nếu ngoi hình ca tôi coi được. Khi đu lương tôi cao hơ hãng cũ mà công vic thì như nhau. Ngay bui ti ca ngày nhn thư hi âm, tôi đang hút mt điếu xì gà, trong lòng thư thái, thì người ch nhà cht leo lên phòng tôi, đem theo mt tm danh thiếp trên đó có hàng ch: “Arthur Pinner, đi lý tài chính". Tôi chưa bao ginghe nói đến cái ông Pinner đó, nhưng tôi vn mi ông lên.
Đó là mt người tm thước, tóc nâu, mt đen, cái mũi có dáng v là dân Do Thái. ông nói ngn gn, ta như mt người biết rõ giá tr ca thi gi.
- Ông là Hall Pycroft?
- Vâng, chính tôi.
Tôi đy ghế mi ông ngi.
- Mi đây ông làm vic cho hãng Coxon and Woodhouse phi không? - ông ta hi tiếp.
- Vâng.
- Và gi đây được hãng Mawson thâu dng?
- Thưa vâng.
- Ông còn nh ông Parker, qun lý  hãng Coxon ch? Ông y nói rt tt v ông.
- Tt nhiên, tôi rt vui khi nghe chuyn đó.  văn phòng, tôi luôn luôn làm vic cn mn, nhưng tôi chng bao gi ng được thiên h nói nhiu v tôi đến thế.
- Ông có trí nh tt đy ch? - ông ta hi tôi.
- Cũng tm được! - Tôi nói mt cách khiêm nhường.
- Ông vn tiếp xúc vi th trường chng khoán trong nh ng ngày ông không có vic làm?
- Sáng nào tôi cũng đc thông báo ca các chng khoán.
- Đó là cách người ta làm giàu đy nhé! Ông s không gin, nếu như tôi th thách ông. Các c phn Ayrshires hôm nay tr giá bao nhiêu?
- 106,25 đi ly 105,78.
- Thế còn công trái hp nht ca New Zealand?
- 104.
- Và nhng công trái Broken Hills ca nước Anh?
- 7 đi ly 7,6.
- Tuyt vi - ông ta giang hai cánh tay ra mà reo lên - Chính tôi cũng s tr li đến thế thôi. Chú em này, chú tht quá gii đ vào làm cho hãng Mawson.
- Qu vy - Tôi nói vi ông Pinner - Nhưng người khác không đánh giá tôi như ông. Tôi s làm hết sc mình đ khi ph lòng ông.
- H, anh bn thân mến! Anh phi bay lên cao hơn mi được ch. Hãy cho tôi biết, bao gi anh đến trình din ti hãng Mawson?
- Th hai.
- Tôi sn lòng chi mt s tin nh đ anh không đi làm cho hãng Mawson.
- Không đến Mawson sao?
- Đng đến! Ngày th hai anh s làm giám đc thương mi ca công ty trách nhim hu hn Franco-Midland, chuyên kinh doanh hàng kim khí, có 134 chi nhánh trong các th trn và làng mc ti Pháp, chưa k ti các chi nhánh  Brussels và San Remo.
Tôi như b ht hơi. Tôi thì thm:
- Nhưng tôi chưa bao gi nghe nhc đến công ty đó?
- Chng có gì đáng ngc nhiên. Tt c điu đó đã được gi rt bí mt. Vn hoàn toàn do các tư nhân đóng góp: ông anh tôi, Harry Pinner là qun tr viên đượy nhim. Anh đã yêu cu tôi tìm mt người trung hu... có nghĩa là mt người tr tui, năng đng, đy ngh lc. Parker đã nói vi tôi v anh. Vì thế ti nay tôi mi ti đây. Chúng tôi ch có th tr cho anh mc lương khi đim là 500 bng.
- Năm trăm bng mt năm à? - Tôi hét lên.
- Ch là đ bt đu. Anh còn được mt khon hoa hng là 1% trên tt c mi thương v. Vi khon hoa hng đó, lương ca anh coi như được tăng gp đôi.
- Nhưng tôi không biết kinh doanh hàng kim khí.
- Sut, chàng trai ơi, anh biết rành ngh đó qua nhng con s.
Tiếng vo vo trong đu làm tôi ù c tai. Tôi rt mun gi cho mình bình tĩnh, nhưng qu tht là khó.
- Hãng Mawson ch tr cho tôi có 200 bng, nhưng Mawson là mt doanh nghip đng đn. Tht ra, tôi biết quá ít v công ty ca ông nên...
- A, được lm! Hoan hô! - ông ta kêu lên trong mt trng thái như xut thn - Anh đúng là người mà chúng tôi cn. Người ta chng th la di ni anh và anh đã rt có lý. Cm ly này, đây là t giy bc 100 bng. Nếu anh nghĩ là chúng ta có th tha thun vi nhau, anh ch vic nhét khon tng đó vô túi.
- Ông rng rãi quá. Khi nào tôi bt đu nhn vic?
- Ngày mai, lúc mt gi, anh hãy có m Birmingham. Trong túi tôi có sn mt lá thư mà anh s trao li cho anh tôi. Anh s gp anh  126B ph Corporation, là nơi đt văn phòng tm ca công ty.
- Tht vư, tôi không biết ly gì đơn ông.
- Có gì đâu. À, mà tôi mun thu xếp vi anh. Anh có sn giy không? Tt. Anh hãy viết: “Tôi ký tên dưới đây... đng ý nhn chc v giám đc thương mi ti công ty kinh doanh hàng kim khí Franco-midland, vi s lương ti thiu là 500 bng mi năm”.
Tôi làm theo điu ông yêu cu và ông ta nhét t giy vào túi.
- Còn mt chi tiết na - ông ta li nói - Anh có ý đnh như thế nào đi vi nhà Mawson?
- Tôi s viết thư t chi.
- Đó là điu mà tôi không mun. Anh hãy mường tượng là tôi và nhà Mawson đã tranh nhau mi cho được anh. Ông y đã kết ti tôi là mun phnh ph anh đ làm cho anh ri b hãng ông ta. Ti phút cui, tôi mt bình tĩnh, đã nói vi ông ta: "Nếu như ông mun thuê được nhng người giúp vic gii thì ông phi tr lương cao". Ông ta đáp: "Người đó thà lãnh lương th ch chúng tôi hơn là lãnh lương cao ca ông!". Tôi tc ti, tr miếng lin: "Tôi dám đánh cuc vi ông năm bng rng anh y s nghe nhng li đ ngh ca tôi và ông s mt anh y". Ông ta bo tôi: "Bt đy? Chúng tôi đã moi anh ta lên t cnh đê hèn, anh ta s không buông rơi chúng tôi đâu”.
- Đ xc xược! Tôi đã thy hn bao gi đâu! V chăng ti sao tôi li bn tâm đến hn? Nếu ông mun tôi không viết cho hn, thì tôi s không viết?
- Tt! Như vy là đã ha vi nhau ri nhé! – ông ta nói vi tôi khi xô ghế đng lên - Đây là khong trước 100 bng và đây là lá thư. Ngày mai lúc mt gi. Xin chúc anh mt đêm an lành.
Thưa bác sĩ Watson, tôi hài lòng biết bao vi cơ may này! Sáng hôm sau, tôi vi vã đến Birmingham và tìm ti đa ch đã được dn. Tôi đến trước gi hn 15 phút. Đa ch126B là mt dãy hành lang gia hai ca hàng ln, dn ti mt cu thang xoáy trônc, trên đó có nhiu phòng cho thuê, dùng làm văn phòng các công ty. Tên nhng người thuê nhà được viết bng vôi trên mt tm bng, nhưng tôi không thy có tên công ty Franco-Midland. Tôi sng s, t hi v này phi chăng là mt s phnh la... Thế ri có mt người hin ra và ng li vi tôi. Người đó rt ging vi người mà tôi đã gp trong bui ti hôm trước, nhưng không có râu mà mái tóc li có màu sáng hơn.
- Có phi ông là Hall Pycroft?
- Phi.
- A, tôi ch ông đây, ông đến hơi sm mt chút. Sáng nay tôi có nhn được thư ca em tôi. Chú y ca ngi ông hết li.
- Tôi đang tìm văn phòng ông.
- Chúng tôi chưa kp cho ghi tên lên bng. Thôi, ông hãy theo tôi, chúng ta bàn công vic.
Tôi theo ông ta lên lên tít trên cu thang, sát dưới mái nhà lp đá đen. Ti hai căn phòng nh trng trếnh, đy bi bm, không tri thm và không có màn che ca, ông ta đy tôi vào. Tôi đã nghĩ ti mt văn phòng ln vi nhng cái bàn bóng loáng, nhng nhân viên xếp hàng đng sau, như tôi vn quen t thu nào. Thế là tôi bàng hoàng ngm nhìn hai cái ghế ta lung lay và mt cái bàn nh mà, cũng vi mt cun s và mt cái gi đng giy vn. Đó là tt c đ đc trong nhà.
- Đng có nn lòng, Pycroft - ông ta nói ln khi trông thy cái v mt tht vng ca tôi - Th đô La Mã đâu có được dng lên trong mt ngày? Chúng ta có rt nhiu vn liếng, du rng chúng ta không có mt văn phòng loè lot. Hãy ngi xung và cho tôi coi lá thư.
Tôi đưa lá thư ra. Ông ta đc hết sc cn thn.
- Dường như anh đã to ra mn tượng rt mnh nơi chú em tôi - ông nói khi đt lá thư xung - Chú y có tài phán đoán. Mong anh coi như đã được thu nhn thc s.
- Tôi phi làm vic gì?
- Anh s sp xếp kho hàng ln ca chúng ta bên Paris, là nơi sp tung ra th trường mt lot đ sành và đ gm Anh trong nhng ca hàng ln thuc 134 đi lý ca hãng ta  bên Pháp. Vic mua hàng s được thc hin xong trong tun này. T nay ti đó anh s  li Birmingham và anh s tr thành hu ích.
- Bng vic gì?
Thay cho câu tr li, ông ta rút trong ngăn kéo ra mt cun sách ln màu đ.
- Đây là cun danh sách nhng cư dân  Paris, và ngh nghip ca h. - ông nói vi tôi - Anh có th mang cun sách này v nhà, ghi tên tt c nhng nhà đi kim khí và đa ch ca h. Bn danh sách s giúp ích cho tôi rt nhiu.
- Chc chn là nó đã có trong nhng cun sách niên giám ch?
- Không th tin vào nhng cun niên giám đó. H thng đó khác vi phương thc ca chúng ta. Anh hãy làm và đem cho tôi bn danh sách do anh lp ra vào sáng th hai tun ti, lúc gia trưa. Hn gp li.
Tôi quay v nhà tr, trong lòng xn xang nhng tình cm mu thun nhau. Mt bên tôi có ch làm, trong túi đang có 100 đng bng; còn bên kia là cái văn phòng nghèo nàn. Nhưng du sao đi na, tôi đã có tin, ri mun ra sao thì ra. Thế là tôi bt tay vào vic. Sut ngày ch nht tôi cúi gm trên cun danh sách, thế mà qua ngày thhai tôi ch mi fff8 ti được vn H. Tôi quay li gp ông ch tôi. Vn gp nhau trong căn phòng trng tri. ông bo tôi c tiếp tc và hãy quay tr li vào ngày th tư. Th tưtôi vn chưa làm xong. Tôi ráo riết làm vic, cho ti th sáu, có nghĩa là ngày hôm qua.Thế là tôi đem danh sách ti cho ông Harry.
- Cám ơn anh nhiu lm! - ông ta nói - Danh sách này rt hu ích cho tôi.
- Tôi đã mt khá nhiu thì gi.
- Gi đây, - ông ta nói tiếp - Tôi yêu cu anh lp cho tôi bn danh sách nhng nhà bán hàng trang trí ni tht, bi vì nhng ca hàng đó thường bán c đ kim khí na.
- Được lm.
- Ti mai, anh đến đây lúc by gi đ cho tôi biết là anh đã làm được đến đâu. Đng có làm vic quá sc đy. Hai gi đi nghe nhc trong bui ti s không làm hi anh.
Thế là ông ta bt đu va cười va nói vi tôi và tôi cht nhìn thy cái răng th hai bên mé trái được bt vàng, rt xu xí.
Sherlock Holmes xoa xoa hai bàn tay vào nhau, dáng v rt thích thú, trong lúc tôi ngơ ngác nhìn người thanh niên.
- Phi, ông qu có lý khi t ra sng s, bác sĩ Watson - Anh ta nói vi tôi - Tuy nhiên chuyn là như thế đó. Khi tôi nói chuyn vi cái ông kia  London thì ông ta cười trước cái ý kiến là tôi s không đi ti hãng Mawson. Ln đó tôi đã đ ý thy cái răng bt vàng ca ông ta rt chính xác, nó y ht như cái răng mà tôi đã thy ngày hôm qua. Khi tôi nghĩ rng ging nói và dáng dp cũng như nhau, và ch có nhng nét đc trưng là khác nhau (có th đã do tác dng ca mt lưỡi dao co hoc mt mái tóc gi), thì tôi t nh rng chc chn đây hai người ch là mt mà thôi. Tt nhiên là có th có hai anh em ging nhau, nhưng không ging ti mc có cùng mt cái răng được bt vàng theo cùng mt cách...
Trên đường v, tôi không biết mình đang đi bng chân hay bng đu na. Tôi quay tr li khách sn, nhúng đu vào trong nước lnh và c suy nghĩ. Ti sao hn ta li bt tôi ri London xung Birmingham? Ti sao hn li đến Birmingham trước tôi? Ti sao hn viết thư gi cho chính hn? Tôi chng hiu ni điu gì. Và bt thình lình tôi biết rng nhng điu ti đen đi vi tôi có th li sáng như ban ngày đi vi ông Holmes. Thế ri tôi đã đến đây".
Khi câu chuyn chm dt, có mt khong thi gian im lng khá lâu. Sherlock Holmes nháy mt ra hiu vi tôi, ng người vào gi đm.
- Không d, phi không Watson? Trong v này có mt chi tiết làm tôi ưng ý. Vy thì mt cuc nói chuyn vi ông Harry s hp dn đy nh?
- Nhưng phi làm thế nào? - Tôi hi.
, rt d! - Pycroft reo lên mt cách vui v - Hai ông là hai người bn ca tôi, cùng đi ti đó tìm vic làm. Có gì là không bình thường khi tôi gii thiu hai ông vi viên qun tr đượy nhim kia ch?
- Rt tuyt! - Holmes nói - Tôi mun nhìn tn mt nhân vt đó và th tìm hiu trò chơi ca y.
Ti hôm đó, lúc 7 gi, chúng tôi đi b đến văn phòng công ty.
- Chng cn đến sm làm chi - Thân ch ca chúng tôi gii thích - Chc là hn ch ti đó đ gp mt mình tôi thôi. a kìa! Hn đang đi trước chúng ta kìa.
Anh ta ch cho chúng tôi thy mt người tóc hoe, ăn mc bnh bao, đang ro bước trên va hè bên kia. Hn nhìn mt thng bé bán báo đang rao toáng lên nhng tin tc git gân, ri thình lình hn xông vào gia nhng c xe và xe buýt đ mua mt t báo và biến khut sau mt khung ca.
- Ch đó đy! - Pycroft kêu lên - Hn đang leo lên văn phòng. Hai ông hãy li đó vi tôi.
Chúng tôi leo năm tng lu, Pycroft gõ lên mt cánh ca hé m.
- C vào!
Lúc đó chúng tôi thy mình đang  trong mt căn phòng trng tuếch. Ngi trước cái bàn duy nht là người đàn ông mà chúng tôi đã thy ngoài đường ph, t báo tri rng dưới mt. Khi người đó ngng lên, tưởng chng như tôi chưa bao gi trông thy mt khuôn mt nào mang theo nhng du vết rã ri hơn. Vng trán bóng đm mhôi, đôi mt long lanh mt tia nhìn hoang di, ông ta như không còn nhn ra người giúp vic ca mình na.
- Ông có v b đau, thưa ông ch? - Người thanh niên nói ln.
- Phi, tôi không được kho - Người kia tr li, c gng trn tĩnh li. ông ta thè lưỡi liếm môi trước khi hi: - Các ông đây là ai vy?
- Đây là ông Harris  Bermondsey, ông này là Price  ti đây - Pycroft tr li trơn tru - Đây là hai anh bn tôi, nhng người giàu kinh nghim nhưng nay li b tht nghip. Tôi hy vng ông s s dng kh năng ca h trong công ty.
- Có th lm ch - Người đc báo nói vi n cười d s - Phi, chúng tôi có th làm được cái đó cho hai ông. Thế ông làm ngh gì, thưa ông Harris?
- Tôi làm kế toán - Holmes tr li.
- Thế à? Va đúng lúc chúng tôi đang cn mt người gi s sách. Thế còn ông, thưa ông Price?
- Thư ký hành chính - Tôi tr li.
- Công ty s thu nhn ông. Tôi s báo tin, khi nào chúng tôi quyết đnh. Và gi đây, tôi mong các ông hãy đ cho tôi được yên, đượ đây mt mình.
Nhng li sau chót vt ra khi ming người đó ta h như s gò bó lâu ngày, mà ngày nay bt thình lình s câu thúc bng b v tan tành. Holmes và tôi trao đi mt tia nhìn và Pycroft tiến mt bước lên phía cái bàn, anh nói:
- Thưa ông, ông quên mt rng ông đã hn tôi đến đây đ cho tôi nhng ch th hay sao.
- Chc chn ri - Người n tr li bng mt ging bình tĩnh hơn - Các ông có th chtôi mt lát...
Hn đng lên trong mt dáng điu rt lch s, nghiêng mình khi đi ngang qua chúng tôi, m mt cánh c phía đu bên kia văn phòng ri khép li sau lưng hn.
- Như vy có nghĩa là gì? - Holmes thì thào - Liu hn có vut thoát khi tay chúng ta chăng?
- Không th được! - Pycroft tr li.
- Ti sao?
- Cánh ca này m vào mt căn phòng trong.
- Không có li ra sao?
- Không có li ra nào khác.
- Phòng có bày đ đc không?
- Cho đến ngày hôm qua thì nó còn trng trơn.
- Thế thì hn có th làm gì trong đó nh? Mt cái gì đó vut khi tôi trong v án này? Điu gì đã làm cho hn run s đến thế?
- Hn nghi chúng ta là cnh sát. - Tôi nói.
- Đúng vy! - Pycroft nói.
Holmes lc đu.
- Hn đã nht nht trước khi chúng ta vô đây. Rt có th là...
Câu nói ca anh b ngt ngang bi mt tiếng "tc tc" khá mnh t trong cánh ca phòng bên vng ra.
- Ma xúi qu gic gì mà hn li gõ vào cánh ca ca hn như vy? - Pycroft kêu lên.
Thêm ln na và thêm nhiu tiếng "tc tc" mnh hơn na. Chúng tôi bc dc. Tôi quay li phía Holmes và thy anh im lìm, nghiêng mình xung phía trước vi mt skích đng mãnh lit. Bt cht chúng tôi nghe mt th tiếng “òng c" và mt tiếng gõ trên g d di.
Holmes nhy vt qua căn phòng như mt k điên lon và đy mnh cánh ca. Nó được đóng cht t bên trong. Chúng tôi hp sc dc toàn lc xô mnh vào cánh ca. Mt cái bn l long ra, ri tiếp theo là mt cái khác na; sau chót cánh ca bt tung. Chúng tôi xông ba lên nhng mnh vn.
Căn bung rng không.
Chúng tôi bi ri mt giây. Trong mt góc, cái góc gn nht vi căn phòng là nơi mà chúng tôi đng ch đi còn có mt cánh ca th hai. Holmes nhy vt ti, m cánh ca đó ra. Dưới đt có vương vãi tm áo vét và áo gi-lê. Móc vào mt cái móc gn sau cánh ca, dùng nhng di đeo qun ca chính mình qun vào quanh c, nhà qun tr đã t treo c mình lên. Đu gi hn co qup, tiếng nhng gót chân đng vào cánh ca là tiếng đng làm ngt ngang câu chuyn ca chúng tôi. Trong mt thoáng, tôi đã đ ly thân mình hn, nâng lên, Holmes và Pycroft tháo g nhng di dây ra. Chúng tôi khiêng hn sang phòng bên. Hn nm dài  đó, mt hn có màu sm ca da đen. Theo tng nhp th, đôi môi đ ca hn phng lên ri xp xung.
- Anh nghĩ sao, Watson? - Holmes hi.
Tôi cúi nghiêng mình xung đ tiến hành cuc khám nghim ngn. Mch đp yếu và không đu. Nhưng s hô hp ca y li bt đt khúc và đôi mi mt run run hin ra mt chút lòng trng.
- Chm mt chút na là ri đi! Nhưng gi đây thì hn s sng. Làm ơn m ca s ra và mang nước li đây.
Tôi m c áo hn ra, ry nước lên mt hn và làm hô hp nhân to. Lát sau hn phát ra mt hơi th dài và bình thường.
- Ch còn là vn đ thi gian thôi. - Tôi nói khi b mc hn nm đó.
Holmes đng gn bên hai cái bàn, hai bàn tay thc sâu trong túi qun và cái cm gc xung ngc:
- Gi đây chúng ta phi mi cnh sát ti. Tuy nhiên, tôi ưa thích giao li cho cnh sát mt v đã được làm sáng t.
- Tt c v này là khó hiu - Pycroft va gãi đu kêu lên - Ti sao bn chúng li mun cho tôi lên và gi tôi li đây? Thế ri sao na?
- H! - Holmes buông ra vi ging mt kiên nhn - Tt c đã rõ ràng ri. Ngoi tr cái hành đng đt ngt sau chót này.
- Vy ông đã hiu nhng gì còn li?
- Phn còn li, là mt s hin nhiên. Anh nghĩ sao Watson?
- Tôi chng hiu gì hết.
, coi nào, nhng nguyên nhân đu tiên đu dn ti có mt kết lun thôi mà!
- Thế thì, lp lun ca anh là gì?
- Tt c ni v da trên hai đim. Đim th nht là bn xác nhn mà người ta buc Pycroft phi viết và sau đó anh phi làm trong cái công ty qu quái này. Anh không thy tm quan trng ca điu đó hay sao?
- Không.
- Xem nào! Ti sao bn chúng li cn đến nhng giy đó. Đâu phi cn làm cho đúng phép, bi vì nhng thu xếp thuc loi này thông thường là li nói. Vy thì ti sao nó được là mt ngoi l? Anh há chng thy sao, anh bn tr ca tôi, rng h mong mun thu được mt mu ch viết ca anh đ t đó h s có được cái h cn có.
- Tôi chng hiu gì c.
- Mt người nào đó mun tp viết ging kiu ch ca anh và hn ta c kiếm cho ra mt bn mu. Và gi đây, nếu chúng ta chuyn qua đim th hai, ta s thy rng điu th hai làm sáng t cho điu th nht. Đim th hai là như thế này: Pinner yêu cu anh đng có viết thư xin thôi vic, vì ông ta mun đ cho ông giám đc hãng Mawson tin rng có mt ông Pycroft mà ông ta chưa tng gp mt ln nào, s ti nhn vic vào bui sáng th hai.
- Ly Chúa - Thân ch ca chúng tôi kêu ln - Tôi kh kho nht trên đi.
- Gi đây thì anh đã ước lượng được tm quan trng v bn xác nhn ch viết tay ca anh chưa? Gi s có ai đó ti nhn ch làm dành cho anh và rng ai đó li có mt kiu ch viết rt khác bit vi kiu ch mà anh viết trong đơn d tuyn thì s gian trát hn là s b khám phá ra. Nhưng nếu tên vô li có kiu ch viết ging anh thì đa vca hn đã được an toàn, bi vì tôi phng đoán là chng mt ai trong hãng đó biết mt anh.
- Không mt ai! - Pycroft rên r.
- Mun cho anh không suy nghĩ nhiu v điu đó, mun kéo anh ra khi mi s tiếp xúc đ anh không có kh năng tìm hiu được là có mt người trùng tên trùng h vi anh đang làm vic ti hãng Mawson, chúng đưa cho anh mt s tin ln và gi anh ti Midland, là nơi chúng bt anh phi làm vic bù đu, khiến anh không th tr vLondon mà khám phá ra cái mưu mô nh bé ca chúng. Tt c mi vic đu đơn gin.
- Nhưng ti sao người này li làm ra v là anh rut ca y?
- Trong âm mưu này, chúng phi có hai người. K kia đang gi danh anh làm vivăn phòng, còn gã này thì chơi trò tuyn dng anh. V li, hn không th nào tìm cho anh mt ch nhân mà li không có ông ch, tc là mt nhân vt th ba. Đó là điu hn không mun chút nào. Vy là hn đóng luôn vai anh rut ca hn (ông ch) bng cách hoá trang. Anh không th nào nhn ra, nếu không có "cái răng vàng".
Pycroft giơ hai bàn tay lên cao mà kêu lên:
- Thế là trong lúc tên Pycroft th đây thì cái gã Pycroft gi-mo-kia làm trò gì hãng Mawson? Chúng ta phi làm sao, ông Holmes?
- Cn phi đánh đin cho hãng Mawson.
- Ngày th by h đóng ca ngh vào bui trưa.
- Không h gì.  đó thế nào cũng có người gác cng hoc bo v.
- Phi đó! H có thuê mt người bo v thường trc đ gi gìn các t st cha nhng c phn. Tôi nh đã nghe nói ti vic đó trong khu City.
- Tt lm. Chúng ta s đánh đin cho người bo v đ hi xem tt c có an toàn không và xem có mt người nào mang tên anh làm vic trong hãng đó không. Vic này thì khá rõ ràng, còn vic kém rõ ràng là ti sao mt tên vô li ch vì trông thy chúng ta mà li đi treo c.
- T báo - Mt ging nói kèn kt phát ra phía sau chúng tôi.
Tên vô li đã ngi dy, tay y xoa bóp mt cách nôn nóng các vết ln đ lõm sâu quanh c.
- T báo? Đúng thế! - Holmes kêu ln lên trong tâm trng kích thích cc đ - Tôi đã ngu ngc làm sao.
Anh tri rng t báo trên mt bàn và mt tiếng kêu chiến thng vang lên.
- Đây là t báo xut bn ti London, t Evening Standard. Hãy xem nhng tít này. "Mt ti ác trong khu City. Án mng trong hãng Mawson and William’s. Mt v xếp đt đ hi người. Bt được tên ti phm". Watson, anh hãy đc bài báo tht to cho chúng tôi nghe đi.
"T ít lâu nay, Mawson and William’s, nhng nhà môi gii chng khoán rt ni tiếng, đm nhim vic ct gi nhng phiếu c phn mà tng s vượt quá mt triu sterling. V giám đc rt có ý thc v trách nhim ca mình, đã cho đt nhng két st kiu mi nht và mt giám th có vũ trang gi nhim v canh gác ngày cũng như đêm trong ngôi nhà. Tun l va qua, mt nhân viên mi, có tên là Pycroft được công ty thu dng. Anh chàng này không ai khác hơn là Beddington, k làm gi ni tiếng và là ktrm. Bng nhng phương pháp còn chưa được xác minh, y đã mượn tên gi, xin được mt ch trong hãng, y lm dng đa v ca mình đ ly du nhi khoá khác nhau và tìm biết nơi đt nhng két st.
 hãng Mawson, nhân viên ri s làm vào trưa th by. Trung sĩ Tuson, thuc scnh sát khu City, đã ly làm ngc nhiên khi thy mt người có xách theo cái túi du lch đi xung nhng bc thm vào hi 1 gi 20. Ông nghi ng và theo dõi người đó. Vi s ph giúp ca cnh sát viên Pollock, ông đã bt gi người n. Ngay tc khc, ông phát hin ra mt v trm rt táo bo. Gn 100.000 bng Anh trái phiếu ngành đường st M, và mt lượng ln nhng chng khoán khác, được kim kê trong cái túi. Cuc xét nghim hin trường đưa ti vic phát hin t thi ca người bo v bt hnh, b gp làm hai ri b nhét và trong cái két st ln nht t phía sau. Em y, thường sát cánh vi y, li không thy xut hin trong v này. Hin nay cnh sát đã m cuc điu tra xem y đang  đâu.”
- Vy thì, chúng ta có th giúp cnh sát mt tay - Holmes nói, liếc nhìn cái thân hình đang co rúm gn bên ca s.
Hết

Nguồn: truyen8.mobi/t70313-tham-tu-sherlock-holmes-toan-tap-tap-3.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận