Thám Tử Sherlock Holmes (Toàn Tập) Tập 6

Tập 6
Vụ án ở Reigate

Ngày 14 tháng 4 năm 1887 tôi nhn được mt bc đin gi t Lyon báo tin Holmes bngã bnh, phi nm lit giường  khách sn Dulong. Trong vòng 24 gi, tôi đã sang nước Pháp, ti tn bên giường anh và thy bnh không trm trng. Th trng anh cng cáp như st thép nhưng cũng không chu ni trước mt cuc điu tra kéo dài hai tháng; trong thi gian đó, mi ngày anh phi làm vic trên 15 tiếng đng h: anh còn xác nhn là có lúc anh không được ngh ngơi ly mt tiếng đng h trong 5 ngày liên tiếp. Ba ngày sau đó, chúng tôi quay v nhà  ph Baker. Nhưng đi tá Hayter, người bn thân mà tôi đã chăm sóc bên x Atghanistan, đã tu được mt ngôi nhà  gn Reigate, trong ht Surrey, và ông thường mi tôi và Holmes ti đó đ đi gió. Khi Holmes được biết đi tá là người đc thân thì anh lin đng ý. Thế là, mt tun sau ngày tr v London, chúng tôi ti nhà đi tá Hayter.


Bui ti hôm đến nơi, chúng tôi quây qun trong phòng trưng bày vũ khí. Holmes nm dài trên ghế trường k, trong lúc Hayter và tôi xem b sưu tp súng. Đi tá nói:
- Nhân đây, tôi s đem lên lu mt trong nhng khu súng lc này đ phòng nga trường hp chúng ta cn báo đng.
- Báo đng ư? - Tôi kêu lên.
- Phi, mi đây ông già Acton đã b trm ti viếng đêm th hai tun qua. Thit hi thì không đáng k, nhưng tên trm vn chưa b bt.
- Không có hướng điu tra nào sao? - Holmes hi, liếc nhìn ông đi tá.
- Cho ti nay thì không. Nhưng đây là mt v đáng k, mt v trm v thôn quê, hoàn toàn không đáng làm cho ông phi bn tâm sau cái v quc tế ln lao kia.
Holmes khua tay như gt b li khen ngi, nhưng n cười ca anh li chng t là anh ly thế làm khoái chí.
- Không có chi tiết đc trưng nào sao?
- Không. Bn trm đã lc tung cái thư vin. Tt c căn phòng đã b đo ln tùng phéo, các ngăn kéo b m tung, giy t b ném tung toé. Các món b mt ch có: mt cun sách, hai cây đèn nến bc quý kim, mt phong vũ biu nh bng g si và mt cun dây mnh.
- Mt lô hàng kỳ l! - Tôi thì thm.
, hin nhiên là bn trm đã vi quơ ly nhng gì mà chúng có th mang theo.
Trên ghế trường k, Holmes buông ra mt tiếng làu bàu:
- Cnh sát đa phương hn rút ra mt điu gì đó ch! Coi nào, tht rõ ràng là...
Nhưng tôi giơ mt ngón tay lên:
- Anh ti đây là đ ngh ngơi, anh ch có lao mình vào mt vn đ nào, trong lúc hthn kinh còn đang rã ri.
Holmes nhún vai, ném v phía ông đi tá mt tia nhìn mang du cam chu ri câu chuyn chuyn sang nhng đ tài bt nguy him hơn. Tuy nhiên chúng tôi đang dùng đim tâm thì người qun gia ca đi tá ùa vào trong phòng.
- Ông đã hay tin gì chưa, thưa ông?  đng nhà c Cunningham đó, thưa ông!
Ông đi tá bt đng v< span>i tách cà phê trong tay, lơ lng gia mt bàn và ming ông.
- Trm à?
- Mt v giết người!
Ông đi tác nghiến răng và rít lên:
- M kiếp! Ai b giết? Ông tòa hòa gii hay là con ông ta.
- Gã đánh xe nga. Mt phát trúng tim. Chết mà chng nói ly na li.
- Ai đã giết anh ta?
- K trm. Hn đã biến mt. Hn va b gãy ca s gian bếp ph thì William ti đó. William đã mt mng khi bo v ca ci cho ch mình.
- Lúc đó là my gi?
- Vào khong na đêm.
- Tt. Lát na, chúng tôi s ti đó. - Ông nói vi ging rt thn nhiên.
Ông ch cho người qun gia ra khi phòng ri mi nói thêm:
- Chuyn ti t! Ông già Cunningham là mt nhân vt rt có thế l đây, hơn na, ông là mt người trung hu. Ông s đau kh, bi vì người đánh xe là mt người đy t rt tt. Chc là cũng cùng nhng tên trm cướp đã ti viếng nhà Acton.
- Và là k đã ăn trm cái sưu tp quá đc bit đó ư? - Holmes hi vi v ngm nghĩ.
- Đúng vy.
- Hm!
- Thot nhìn s vic ra v kỳ cc. Thông thường mt băng trm cp hot đng ti mt vùng không h thc hin hai ln trong cùng mt thành ph, cách nhau có vài ngày. Ti qua, khi ông nói cn đ phòng, tôi đã nghĩ rng Riegate là giáo khu sau chót nước Anh b bn trm đ ý ti.
- Nếu vn đ là do mt tên chuyên nghi đa phương thì hin nhiên hai gia đình Acton và Cunningham là nhng nhà ln nht trong x này mà.
- Và là nhng nhà giàu có nht ch?
- H giàu t trước, song t nhiu năm qua, ch nhân ca c hai nhà đã dn vào mt cuc tranh tng kéo dài và nay h b st nghip, y là theo ý tôi. Ông già Acton hin đòi li phn na cơ nghip ca nhà Cunningham.  c hai bên, các lut gia đu đòi thù lao tht đt...
- Nếu là mt tên vô l trong vùng lân cn, hn người ta s tóm c hn d dàng. Holmes nói, c nén mt tiếng ngáp. Anh đng có lo s, anh Watson! Tôi chng can thip vào chuyn này đâu.
- Thanh tra Forrester đến, thưa ông!- ng ười qun gia loan báo khi m ca ra.
Người đi din ca cnh sát còn rt tr, trông có v đàng hoàng, bước vào trong phòng.
- Xin chào, thưa đi tá. Tôi hy vng làm phin đi tá? Nhưng chúng tôi được biết là ông Holmes đang có mt nơi đây...
Ông đi tá ch vào bn tôi. Viên thanh tra nghiêng mình chào.
- Thưa ông Holmes, chúng tôi mong rng ông sn lòng cùng đi ít bước vi tôi.
- S mnh đã chng li anh ri, Watson ơi! - Holmes va kêu lên va cười. - Chúng tôi đang bàn lun v v án thì ông ti đó, ông thanh tra. Ông có th cho chúng tôi biết vài chi tiết không?
Khi tôi thy Holmes ngi ng vào thành ghế da vi mt trong nhng tư thế được anh ưa thích thì tôi tht vng.
- Chúng tôi không có mt du vết nào trong v Acton. Nhưng chc chn là c hai vđu do cùng mt băng nhóm gây ra. Người phm ti đã b nhn din.
- A!
- Vâng, nhưng hn chun đi như mt cơn gió, sau khi dã n súng vào William Kirwan. C Cunningham đã trông thy y t ca s phòng c và Con trai c, ông Alec Cunningham, cũng đã trông thy t cánh ca sau, dành cho người giúp vic. Hi 23 gi 45 phút thì có tiếng báo đng. C Cunningham va vào giường, còn Alec thì đang hút thuc. C hai đu nghe tiếng anh William kêu cu. Ông Alec chy vi xung. Cánh ca sau m rng. Khi ti chân cu thang, ông thy bên ngoài có hai người đang đánh nhau. Mt trong hai người n mt phát súng, người kia gc xung, k sát nhân nhy b ra vườn và leo vượt hàng rào. C Cunningham t khuôn ca s phòng mình, cũng thy tên cướp nhy ra ti đường, và mt dng. Ông Alec đng li đ xem có th cu giúp gì được cho người hp hi, khiến cho k sát nhân có thi gi trn thoát. Ngoài chi tiết hn là người tm thước và mc vi sm, chúng tôi không còn ch du đc bit nào khác.
- Anh chàng William làm gì ti đó? Anh ta nói được điu gì trước khi chết không?
- Không mt li. Anh ta  cùng vi bà m trong nhà người gác cng, đó là mt người giúp vic tn ty; có l anh đã đi v phía ngôi nhà đ xem mi vic có bình thường không. Khi tên trm va chy phía xong cánh ca sau, thì William nhào lên người hn.
- William có nói gì vi m trước khi ra khi nhà không?
- Bà m rt già li điếc. Không tài nào moi được t nơi bà mt điu ch dn nào! Cái chết ca con trai đã qut sp bà. Tuy nhiên, có mt nguyên t cc kỳ quan trng. Ông hãy coi đây!
Viên thanh tra rút ra t cúon s tay mt mnh giy nh b rách và ông m rng ra trên đu gi.
- Mu giy này được tìm thy gia hai ngón tay cái và ngón tay tr ca nn nhân. Dường như đây là mt góc ca mt t giy ln hơn. Con s ghi trên mu giy này là gi mà William b h sát. K sát nhân đã git ly phn còn li ca t giy; nếu không, William đã có th giành ly nguyên vn t giy ri:
- ...Vào lúc 11 gi 45... s được biết... nhiu ... rt hu ích....[AT QUARTER TO TWELVE...LEARN WHAT...MAY]
Holmes cm ly t giy.
- C cho đây là mt cuc hn. - Viên thanh tra nói tiếp - Chúng ta có th ng rng, gã William mc dù có tiếng là lương thin, đã thông đng vi tên trm. Gã đã gp tên tr đó, hoc đã giúp tên trm cy ca, ri sau đó hai đa gây ln vi nhau...
- Miếng giy này hu ích biết bao! - Holmes thì thm sau khi quan sát nó rt k, - chúng ta b ngp sâu trong nước hơn là tôi tưởng.
Anh vùi đu trong hai bàn tay gia lúc viên thanh tra cười tha mãn trước s chú tâm ca chuyên gia ni tiếng  London. Holmes nói ngay sau đó:
- Điu nhn xét sau chót ca ông tht là tài tình, t giy này m cho chúng ta...
Ln na anh li gc mt vào trong lòng hai bàn tay và anh khép kín mình trong vài phút vào tư tưởng ca anh. Khi anh ngng đu lên, tôi ngc nhiên thy cp mt anh long lanh như trước nhng ngày chưa bnh. Anh nhy cng lên vi tt c năng lc cũ ca mình:
- Tôi đang nói gì vi ông nh: tôi mun xem xét nhng chi tiết ca v án. Nếu được ông cho phép, thưa đi tá, tôi s đi do mt vòng cùng vi ông thanh tra đ kim soát li mt vài ý nghĩ bông lông ca tôi.
Tôi s tr v trong na tiếng. Mt tiếng rưỡi đã trôi qua. Viên thanh tra quay li có mt mình nói:
- Ông Holmes đang đi bách b ngoài đng và mun chúng ta đi ti ngôi nhà.
- Ti nhà c Cunningham sao?
- Vâng, thưa ông.
- Đ làm gì?
Viên thanh tra nhún vai.
- Tôi không biết. Gia chúng ta vi nhau, tôi nghĩ rng ông Holmes chưa được hoàn toàn bình phc. Ông cư x mt cách kỳ l, sôi đng.
- Ông không cn phi lo âu. Anh y luôn luôn có phương pháp trong s điên r - Tôi nói.
- Ông Holmes đy nhit tình đòi đi, thưa đi tá. Nếu hai v sn sàng, chúng ta cũng nên đến đó.
Chúng tôi gp li Holmes ngoài tri. Anh đi tng bước dài trên đường, cm gc xung ngc, hai bàn tay thc sâu trong túi qun. Anh nói:
- V án có tm li ích đây. Anh Watson, chuyến đi chơi vùng quê này s là mt thành công đáng k. Tôi đã hưởng mt bui sáng thú v.
- Ông đã đi ti nơi xy ra v án à? - Đi tá hi.
- Phi. Ông thanh tra và tôi.
- Đưa ti thành công ch?
- Qu vy, chúng tôi đã thy nhiu điu khác nhau rt lý thú. Thot tiên, chúng tôi đã xem thi hài ca k bt hnh: anh ta chết vì mt viên đn súng lc, như các anh đã được cho biết.
- Anh nghi ng chuyn đó sau?
, luôn luôn nên kim tra tt c. Vic quan sát ca chúng tôi đã không vô ích. Sau đó chúng tôi có trao đi vi c Cunningham và con trai c. Alec hướng dn chúng tôi ti nơi mà k sát nhân đã chun qua khi vượt hàng rào, trn chy. Rt đáng quan tâm.
- Tt nhiên.
- Chúng tôi đã gp bà m đau kh nhưng không thu thp được điu gì. Bà đã quá yếu.
- Và kết qu cuc điu tra cho thy là...
- ... ti ác này không tm thường. Thưa ông thanh tra, gi đây chúng ta đã đng ý vi nhau v mu giy trên đó có viết gi chết ca nn nhân?
- Mu giy đó chng cho chúng ta mt điu ch dn, thưa ông Holmes.
- Nó cho chúng ta thy rõ: người viết bc thư đã lôi William ra khi giường trong đêm hôm khuya khot. Nhưng phn còn li ca t giy hi đâu?
- Tôi đã quan sát mt đt rt k vi hy vng tìm ra mu giy đó. - Viên thanh tra thì thào. Mnh giy đã được git ra khi bàn tay người chết. Bi vì t giy đã kết ti y nên y đã nhét vi nó vào túi mà không h đ ý thy mt góc b thiếu. Nếu thu hi được phn còn li ca t giy, thì chúng ta s kết thúc vn đ.
- Đúng. Nhưng phi làm thế nào bây gi.
- Điu đó đáng tn công. Còn mt đim này na. Lá thư đã được gi ti cho William. Người viết thư đã không t mình trao cho người nhn; nếu không, hn dùng li nói ch viết thư làm gì. Vy ai đã chuyn bc thư? hoc lá thư đã được gi ti qua đường bưu đin?
- Tôi đã cho điu tra v đim đó, - viên thanh tra tr li. - Hôm qua William có nhn được mt lá thư trong chuyến phát thư bui chiu. Anh ta hy cái bao thư.
- Tuyt vi! - Holmes kêu lên khi v lên lưng viên thanh tra. - Ông đã gp nhân viên đưa thư. Tht thích thú khi được làm vic chung vi ông! Tt! Đây là nhà người gác cng. Thưa đi tá, xin cho phép tôi được ch cho ông thy nơi xy ra ti ác.
Chúng tôi đi ngang qua căn bit th nh, nơi người đánh xe đã  và leo lên mt li đi vào hai bên có trng cây si, đưa ti mt ngôi nhà c kính. Mt cnh sát viên đng gác  ca sau.
- Xin ông vui lòng m ca ra. - Holmes nói. - Gi đây, các bn trông thy cái cu thang này: chính t nhng bc thang đó mà c Cunningham đã trông thy hai người vt ln nhau ti nơi chúng ta đang đng. Ông c đng  ca s này, cái th hai bên tay trái, và c đã trông thy k sát nhân b chy ngay bên trái bi cây. Alec cũng trông thy y na. Sau đó, Alec đã chy ti quỳ xung bên người b thương. Nn đt rt rn, như các bn có th ghi nhn: không có du vết nào đ hướng dn chúng ta. Trong lúc anh nói, có hai người đi xung li vào vườn, sau khi đã đi vòng quanh nhà. Mt người ln tui, có mt cái đu mnh m, nhưng có nét nhăn sâu, mí mt nng trĩu. người kia là mt thanh niên lanh li.
- Thế nào, vn còn v vic đó à? - Anh ta nói vi Holmes. - Nhng người t London đến, phi là nhng người không th đánh bi. Nhưng quý v không tiến ti được bao nhiêu.
- Cn phi cho chúng tôi mt ít thì gi. - Holmes tr li bng mt ging vui v hn nhiên.
- Quý v s cn nhiu thi gi na đây! - Alec nói dõng dc. - Dường như chúng ta không có mt ch dn nh nhoi nào.
- Mi mt, viên thanh tra tr li, chúng ta s tìm thy... Ly chúa tôi! Này ông Holmes, ông làm sao v
y? Ông Holmes!
B mt Holmes có mt dáng v đáng ghê s. Mt anh đo ln tròng, nét mt b cơn đau làm cho qun li, khi buông ra mt tiếng rên r, anh té lăn xung đt. Hong ht, chúng tôi khiêng anh vào trong bếp, đt anh vào mt ghế bành rng và anh ngi đó th nng n trong vài phút. Cui cùng, sau khi đã cáo li v s yếu đui ca mình, anh li đng lên, nói:
- Tôi va mi qua mt cơn bnh nng. Tôi vn còn d b nhng cơn cp phát thn kinh đt ngt đó.
- Ông mun v nhà bng c xe đc mã ca tôi không? - C Cunningham đ ngh.
- Tôi ph đây đ xác minh mt đim.
- Đim gì?
- Thế này: Không biết William đã ti trước hay là ch ti sau khi tên trm đã lt vào nhà. Quý v đã nói rng tuy cánh ca b cy phá, nhưng k trm chưa lt vào bên trong.
- Điu đó là hin nhiên ri. - C Cunningham tr li mt cách nghiêm trang. - Coi nào, Alec vn còn chưa vào giường chc chn là cháu nó đã nghe thy tiếng đng.
- Cy ng đâu?
- Trong phòng tm ca tôi, đang hút thuc và nhìn qua ca s - Ông c tr li.
- Ca s nào? - Holmes nói tiếp
- Ca s cui cùng bên trái, kế bên ca s phòng cha tôi. - Aléc đáp.
- Đèn nơi phòng anh và nơi phòng ông c vn còn thp sáng c ch?
- Không còn nghi ng gì c.
- Rõ ràng là có vài đim kỳ l trong v này. - Holmes cười nói. - Mt k trm vào nhà trong lúc đèn vn còn sáng và c hai người trong gia đình còn thc. Y phi cc kỳ bình tĩnh.
- Nếu v án mà không kỳ l, thì chúng tôi nh ông làm chi! - Alec nói: - K trm đã không ly đ trước khi b William bt gp, bng c là chúng tôi đâu có mt món gì và hin trường cũng không b ba bn.
- Cái đó còn tùy thuc vào bn cht ca nhng món đ. - Holmes tr li. - Chúng ta đang đi phó vi mt k trm thuc loi đc bit và hành đng theo cách đc bit, chng hn như, cái lô hàng  nhà c Acton ch là mt cun dây mành, mt cái phong vũ biu....
- Chúng tôi phó thác hoàn toàn nơi ông, thưa ông Holmes - C Cunningham nói.
- M đu, tôi mun c treo mt gii thưởng. Tôi đã son sn mt mu, c có ưng ký tên không? 50 bng là đ.
- Tôi sn lòng thưởng 500. - Ông tòa hòa gii nói, sau khi cm ly t giy mà Holmes đưa cho c. - Nhưng giy này chưa được đúng. C nói thêm khi đc lướt qua ni dung.
- Tôi viết nó khá vi...
- Coi này! Sao ông li bt đu như vy: “Xét rng, vào hi O gi 45 phút, mt mưu toan...” Nó là hi mt khc trước na đêm, 11 gi 45, nếu ông ưa thế.
S nhm ln đó khiến tôi bun. Holmes ni tiếng là chính xác v các s vic. Nhưng con bnh đã làm anh như đãng trí. Trong mt lúc, anh b bi ri. Viên thanh tra nhướn lông mày lên. Alec thì phá ra cười. Ông già sa ch viết sai và tr t giy li cho Holmes, nói:
- Ông cho in càng sm càng tt. Ý kiến ca ông tht là tuyt ho. - Holmes cn thn đt t giy vào trong bóp, ri nói: - Ta cùng đi khp nhà đ tìm xem cái tên trm kỳ quc kia đã mang đi món đ nào.
Trước đó, Holmes quan sát cánh ca đã b cy phá. Mt con dao cng hoc mt cây kéo được cm sâu vào  khóa và  khóa đã b bung ra. Nhng du vết trên g hãy còn thy rõ.
- Như vy là c không cn cho đt then chn ca? - Holmes hi.
- Chúng tôi thy không cn phi làm như vy.
- C có nuôi chó không?
- Có, chó được c phía bên kia nhà.
- Các gia nhân đi ng vào lúc nào?
- Khong mười gi.
- Thông thường thì William đi ng vào gi đó, phi không?
- Phi.
- Tht kỳ l! Vào đúng đêm đó, anh ta li thc khuya hơn thường l. Gi đây, thưa c, chúng tôi s rt hân hnh nếu được phép vô thăm nhà c.
Mt hành lang lát đá, đưa ti mt cu thang bng cây dn thng lên lu mt ca ngôi nhà. Trên bc thm dn lên mt cu thang th hai đi đến tin snh, người ta trông th đó nhiu cánh ca phòng khách cũng như ca nhiu phòng, trong s đó có ca phòng c Cunningham và phòng Alec. Holmes bước chm rãi, quan sát k. C theo vmt anh, tôi biết anh đang theo mt hướng điu tra nóng bng.
- Ông ho tâm ca tôi ơi! - C Cunningham kêu lên, v mt kiên nhn. - Điu này không cn thiết đâu. Phòng ca tôi là đây, nơi cui cùng nhng bc thang, và phòng con trai tôi là phòng kế cn. Nếu k trm lên đây thì cha con tôi đã nghe tiếng đng do hn gây ra ri.
- Ông hãy điu tra theo hướng khác thôi. - Alec nói vi n cười.
- Tuy nhiên, tôi xin quý v lượng th cho cái ý thích tht thường ca tôi. Chng hn như tôi mun biết tm nhìn t nhng khuôn ca s kéo dài ti tn đâu. Phòng ca anh Alec đây ? - Holmes hi khi đy cánh ca ra. - Và đây là phòng tm mà anh đang ngi hút thuc thì có tiếng báo đng. Cánh ca s m ra cái gì đây?
Anh băng ngang phòng, m mt cánh ca và liếc nhìn sang căn phòng  sát bên.
- Gi đây ông đã được tha mãn? - C Cunningham hi vi v hm hnh.
- Xin cơn. Tôi đã thy tt c nhng gì mun biết.
- Nếu tht là cn thiết, chúng ta có th vào trong phòng tôi.
- Nếu không làm phin c quá đáng...
Ông tòa hòa gii nhún vai và ông dn chúng tôi vào trong phòng riêng ca ông, đ đc đ tin nghi. Trong lúc chúng tôi đi ngang phòng ti hướng khuôn ca s, Holmes chm bước li đ sánh ngang tôi đi  cui toán.  chân giường có kê mt cái bàn vuông nh, trên có đt mt bình nước và mt gi cam. Khi đi ngang cái bàn, Holmes cúi xung và ht đ cái bàn. Bình nước v tan và trái cây văng tung toé.
- Đ qu, Watson. - Anh kêu lên mt cách lnh lùng. - Thế là anh đã ngược đãi tm thm ri!
Hoàn toàn bi ri, tôi cúi xung và bt đu tìm lượm trái cây. Hn là vì mt duyên cnào đó nên Holmes mi mun đ tôi cáng đáng cái trách nhim v s vng v này. Nhng người khác cũng lượm trái cam và dng cái bàn thng đng tr li.
- Coi kìa! - Viên thanh tra kêu lên. - Ông y đi đâu vy?
Holmes đã biến mt.
- Quý ông hãy đi tôi  đây. - Alec nói. - Cái ông này coi b thn kinh không bình thường. Hãy đi vi con đi, ba!
C hai chy vi ra khi phòng. Còn ba chúng tôi c đng đó, sng s nhìn nhau.
- M kiếp, tôi bt đu tin rng cu Alec có lý. - Viên thanh tra thì thm. - Có th đây là hu qu v căn bnh ca ông y, nhưng dù sao thì cũng...
Bng ông ngưng mt. Mt tiếng kêu, gn như mt tiếng hét, vang lên.
- Cu tôi vi! Sát nhân!
Như người điên, tôi phóng ra thm cu thang, bi vì tôi đã nhn ra ging Holmes. Nhng tiếng kêu cu đã biến thành tiếng rên r khàn khàn, không thành tiếng. Chúng thoát ra t căn phòng mà chúng tôi đã vào thăm trước hết. Tôi lao vào trong, ri chy vào phòng tm. Hai cha con Cunningham đang cúi trên cơ th l đi ca Holmes. Người con dùng hai bàn tay siết cht c hng Holmes, ông b thì vn c tay anh. Trong chp mt chúng tôi đã lôi được hai cha con ra. Holmes đng lên, xanh xao, lo đo.
- Hãy bt gi nhng người này, ông thanh tra! - Anh hn hn nói.
- V ti gì?
- Ti ám sát người đánh xe ca h.
Viên thanh tra ngơ ngác nhìn anh.
- Coi nào, coi nào, ông Holmes, ông đâu mun nói rng...
- Không à? Ông hãy nhìn h mà xem! - Holmes kêu lên.
Ông già Cunningham đ người ra, tưởng chng như hóa đá, khuôn mt nhăn sâu, in hn mt nét tàn nhn sâu xa. Người con trai đã mt hết thói ba hoa, thói nho báng, trong cp mt đen ca anh ta lóe lên tính hung d ca mt con thú hoang, nguy him. Viên thanh tra đi ra ca và rút cái còi ra. Hai cnh sát kéo ti nơi ngay đó.
- Thưa c Cunningham, - viên thanh tra nói. - Tôi hy vng rng chuyn này s chm dt bng s chng minh v s vô ti ca c. Nhưng c cũng có th thy rng... A, anh mun vy sao? Hãy buông ngay cái đó ra coi!
Ông vung tay v phía trước và mt khu súng lc rt xung sàn nhà.
- Gi ly tang vt này! - Holmes nói khi đt bàn chân lên khu súng. - Nó s có ích trong phiên tòa. Đây mi là cái chúng ta cn có hơn hết!
Anh giơ lên cao mt mnh giy nh đã b vò nát.
- Phn còn li ca lá thư? - Viên thanh tra reo lên.
- Chính nó.
- Ông tìm ra nó  đây vy?
 ch mà tôi tin chc là s tìm ra nó. Tôi s gii thích. Thưa đi tá, ông và Watson có th tr v nhà. Tôi cũng s v trong mt gi na. Ông thanh tra và tôi, còn phi nói chuyn vi các phm nhân.
Sherlock Holmes đã gi li. Khong mt gi sau, anh bước vào phòng hút thuc ca ông đi tá. Anh đi cùng vi mt ông lão mà anh gii thiu là c Acton. Holmes tươi cười nói:
- Thưa quý v, ngay t đu, tôi thy chìa khóa ca vn đ là mu giy nm trong tay nn nhân. Nếu chuyn k ca Alec là tht và nếu k trm b trn ngay tc khc, thì hn đã không git và làm rách t giy. Nếu không phi như vy thì th phm chính là Alec, bi vì trước khi ông già xung, nhiu gia nhân khác hn đã chy ti. Đó là mt chi tiết đơn gin nhưng ông thanh tra đã b qua, bi vì ông y cho rng nhng v chc trng quyn cao trong đa ht chng liên can gì ti v án. Thế là tôi nghiên cu tht k cái mu giy. Nó đây này. Nó gi ra mt ý nào không?
- Toàn ch không đu. - Ông đi tá nói.
- Ông bn thân mếơi, - Holmes kêu lên, - nó đã được viết bi hai người, mi người viết mt ch: Nhìn cách gch ngang khá rõ nét trên ch ”t“ trong nhng t ”phút“ thì quý v s tin chc rng toàn ch do hai người viết. Mt cuc phân tích ngn cho phép quý v xác nhn rng nhng t “s được biết” và “nhiu” được viết bi mt bàn tay rn ri, trong lúc t “hu ích” li được viết bi mt bàn tay yếu hơn.
- Sáng như ban ngày! - Ông đi tá kêu lên. - Ti sao li quái g khi cn đến hai người đ viết mt lá thư.
- Đây là mt v b i. Mt trong hai người có tính rt đa nghi, đã quyết đnh mi người có mt phn bng nhau v điu gì s xy ra. Nhưng trong hai người, k viết nhng ch “mt” và ch “rt” là k xúi gic gây ra v này.
- Do đâu ông đi ti cái kết lun đó?
- Tôi so sánh đc tính ca hai ch. Quý v hãy quan sát tht cn thn mu giy này: người có bàn tay rn ri đã viết trước, và cha li nhng khong trng đ cho người kia đin vào. Nhưng nhng khong trng đó không phi lúc nào cũng đ ch cho kviết sau. Người có bàn tay yếu hơn đã gp khó khăn, chng hn như khi ông y viết ch ”gi“ vào khong gia hai ch “mt” và “bn”. “Mt” và “bn” rõ ràng là nhng ch đã được viết t trước. Vy người được phép viết trước, là người ch mưu.
- Tuyt vi! - C Acton kêu lên.
- Hn quý v đã biết rng thông thường người ta có th xem xét nét bút mà đoán ra tui ca mt người, chênh lch chng mươi năm. Tôi nói thông thường, bi vì có nhng trường hp do bnh hon hoc do suy yếu cơ th thì kết qu s khác đi. Nhưng trong v này, khi quan sát ch rn ri ca mt người (du gch ngang trên các ch t rt rõ) và nét ch ngp ngng ca người kia (nhng ch t gn như mt hn nét ngang) chúng ta có th xác đnh rng trong hai người này, mt người còn tr và mt người tui đã cao, tuy hãy còn tráng kin.
- Tuyt vi! - C Acton kêu lên ln na.
- Tuy nhiên, gia hai nét ch này có nhng đim ging nhau. Thường thì nhng sging nhau đó xut phát t hai ch “e” Hy Lp mà c hai cùng viết ging nhau. Nhưng nhng nét ging nhau khác kém khng đnh hơn cũng cho thy cùng đim đó. Tôi tuyt đi tin chc rng có “mt nét ch gia đình” trong hai nét ch viết này. Thế là tôi vng tin rng cha con ông Cunningham là tác giá ca bc thư. Tôi đi ti nhà đó cùng vi ông thanh tra. Tôi thy rõ vết thương trên xác chết, đã gây ra bi mt phát súng lc bn cách xa hơn bn mét Trên qun áo nn nhân không có nhng vết sm đen gây ra bi thuc súng. Vy là Alec đã nói di khi khai rng hai người đang đánh ln thì súng n. Mt khác, hai cha con đu đng ý v cái nơi mà “hung th” đã b chy ra đường.  ch đó có mt vài h ngp bùn, nhưng không h có nhng du chân: nghĩa là chng h có mt k xa l nào can d vào v án. Tôi li còn phi khám phá cái đng cơ ca ti ác kỳ cc này. Trong mc đích đó, trước hết tôi phi tìm hiu v trm xy ra nơi nhà c Acton. Ông đi tá đã nói rng mt v tranh tng đã làm cho c Acton vi cha con Cunningham kình đch nhau. Ngay lp tc, tôi đoán là h đã xông vào thưvin nhà c vi ý đnh ly trm mt tài liu quan trng kh dĩ giúp h chiếm phn thng  phiên tòa.
- Tuyt vi! - C Acton li kêu lên y như hai ln trước. - Ý đnh ca h tht rõ. Tôi có đ giy t đ được hưởng phn na cơ nghip ca nhà đó. Nếu h cướp nhng giy t y, thì chúng tôi nguy mt.
- Chúng ta ti đích ri vy! - Holmes cười nói. - Đó là mt mưu toan khá liu lĩnh do Alec đ xướng. Lc soát khp nơi mà không tìm ra được cái gì, h đã làm như nhng tên trm tm thường đ đánh lc hướng cnh sát. Chính vì thế mà h đã quơ ly bt c cái gì h thy. Tt c điu đó đã khá sáng t, nhưng tôi còn mun thu hi li phn còn thiếu ca lá thư. Tôi tin chc rng Alec đã nhét vào trong túi áo ng. V chăng, anh ta còn có th đ nó vào đâu? tt c vn đ là tìm hiu xem nó có còn  đó không? Vì thế tt c chúng ta đu đi vào trong nhà. Cha con nhà Cunningham đã gp chúng tôi  bên ngoài, gn bên cánh ca nhà bếp. Cn phi tuyt đi không làm cho h nhli s hin hu ca t giy đó; nếu không, h s hy nó đi ngay tc khc. Viên thanh tra sp ám ch đến t giy khi gii thích vi h v tm quan trng ca nó. Lúc đó “tình c” tôi b mt và đ tài ca câu chuyn được thay đi.
- Tri đt thánh thơi! - Ông đi tá cười vang.
- Đóng trò khéo tuyt vi! - Tôi kêu lên khi nhìn Holmes vi lòng khâm phc.
- Có nhng trò h hu ích, - Holmes tr li. - Khi đng lên, tôi đã có sn mt mưu mo: làm cho ông già Cunningham viết ra 2 ch “gi” và “phút” đ có th so sánh nó vi 2 ch gi và phút viết trên mu giy.
, tôi ngu xun làm sao! - Tôi kêu lên.
- Lúc đó tôi có nhìn thy rõ lòng trn ca anh đi vi tôi! - Holmes cười nói. - Tôi ly làm tiếc đã gây cho anh mt ni bun nho nh. Khi lên lu, tôi vào trong phòng, thy cái áo ng treo  đng sau cánh ca, tôi xô ngã mt cái bàn đ chuyn hướng schú ý ca h trong chc lát và vi vã đi khám xét các túi áo. Tôi va mi tìm ra được t giy thì hai cha con nhào lên tôi. Tôi tht s tin rng h ch tâm giết tôi, nếu các bn không ti kp; người con thì siết c, còn người cha vn tay tôi đ tôi phi buông t giy ra. Sau đó, tôi đã nói chuyn ti ông Cunningham đ làm sáng t cái đng cơgây ra ti ác. Ông c t ra biết điu, trong lúc Alec vn c hung hăng như loài qu d. C Cunningham thú nhn rng William đã bí mt theo dõi hai cha con ông trong cái đêm h đã ăn trm nơi nhà c Acton. William đe da và đòi tin h. Nhưng Alec không thuc hng người d khut phc. Thế là William đã b gài by và b giết. Nếu cha con nhà Cunningham thu hi được nguyên vn lá thư (trong đó h hn gi gp nhau), và nếu h không sơ st mt vài chi tiết nh, thì chng bao gi h b nghi ng gì c.
- Thế còn cái lá thư tr danh đó đâu? - Tôi hi.
Sherlock Holmes đt nó trước mt chúng tôi khi ráp hai mnh giy li. Chúng tôi đc được:
“Nếu anh ti vào lúc 11 gi 45  ca sau, anh s biết được mt điu làm anh ngc nhiên nhiu và nó s rt hu ích cho anh cũng như cho c Annie Morrison. Nhưng chcó tiết l vi bt c người nào“.[2]
- Anh Watson, có điu là chúng ta chưa biết các mi liên h gia Alec Cunningham, William Kirwan và Annie Morrison là như thế nào; nhưng rõ ràng kỳ ngh ngn ngày ca chúng ta  nông thôn rt là thành công. Ngày mai, tôi s tr v nhà, hoàn toàn khe khon...

Nguồn: truyen8.mobi/t70316-tham-tu-sherlock-holmes-toan-tap-tap-6.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận