Thần Ma Hệ Thống Chương 1702: Thằn lằn biến dị thất giai cường đại.

Sinh vật tiến hóa càng về sau lại càng khó khăn trùng trùng điệp điệp, nguyên khí tính mạng của thằn lằn biến dị thất giai này còn mạnh hơn cường giả bát giai nhiều lắm, nhưng mà chém giết một biến dị thú thất giai thì thực lực Nhạc Trọng chưa chắc tăng lên một bậc, còn cần phối hợp đủ loại thiên tài địa bảo mới có thể giúp hắn đột phá được.

Nhạc Trọng nhìn qua biểu hiện trên màn hình, nhìn qua chiến hạm to lớn đang bay lượn trên cao thì nghĩ thầm trong lòng.

- Bọn chúng cũng nên hành động nha? Bằng không những người bên dưới này chắc chắn sẽ sụp đổ.

Lúc này ba chi bộ đội tinh nhuệ của Địa Hạ Thành đã bắt đầu xuất hiện bại binh, rất nhiều bại binh mặc cơ giáp trên người và bỏ chạy ra ngoài, điên cuồng chạy thục mạng khỏi chết.

Nếu như cường giả nhân loại trên bầu trời lại không ra tay thì đoàn quân bên dưới chắc chắn sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Trên bầu trời, Lưu Khoát nhìn qua những chiến sĩ nhân loại ở bên dưới, trong mắt hiện ra thần thái trêu tức giống như đang nhìn thấy đám kiến đang giãy dụa vậy:

- Thực là một đám phế vật! Nhưng mà những kẻ này đúng là có chút tác dụng đấy! Động thủ đi!

Nói xong bọn người Lưu Khoát nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh.

Không lâu sau bên ngoài chiến hạm có cơ giáp hình người thân cao mười mét và thể trạng hoàn mỹ xuất hiện.

Cơ hồ cùng một thời gian, chủ pháo vốn không có chút động tĩnh nào của chiến hạm đột nhiên chấn động, trong nháy mắt hào quang từ trên cao giáng xuống, trực tiếp bắn vào biến dị thú lục giai bên dưới.

Trong một hô hấp thân thể biến dị thú lục giai xuất hiện trăm vàn vết lở loét, máu tươi giàn giụa, vết thương chồng chất, đã bị trọng thương.

Thừa dịp này một cơ giáp hình người từ trên cao nhảy xuống, giơ tay lên và một tầng hào quang hiện ra, thanh đao laser trong tay của nó chém vào đầu của thằn lằn biến dị lục giai, đao laser bỗng nhiên bành trướng ra hai mươi trượng đâm xuyên qua óc của thằn lằn biến dị lục giai ở gần đó.

Óc bị đâm rách cho nên con thằn lằn biến dị lục giai kia xụi lơ xuống đất, biến thành một cỗ thi thể.

Trong trung tâm chỉ huy, Nhạc Trọng nhìn nhìn thấy cơ giáp chỉ một kiếm là miểu sát hai con thằn lằn biến dị lục giai thì trong nội tâm cũng khen một câu:

- Thật là lợi hại!

Một kiếm kia vô cùng tinh chuẩn đâm xuyên óc của con thằn lằn biến dị, hiển nhiên những người máy cơ giáp máu nắm giữ thân thể của đám thằn lằn vô cùng tinh chuẩn, hơn nữa còn nắm thời cơ rất tốt.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Lúc này một cơ giáp lưng mọc hai cánh, hai vai hai bên eo có bốn khẩu pháo hạt không ngừng nã đạn vào người của một con thằn lằn biến dị lục giai khác, từng khẩu pháo không ngừng bắn thẳng vào con thằn lằn biến dị.

Chợt một viên đạn pháo bắn thẳng vào đầu của con thằn lằn biến dị lục giai. Đầu của thằn lằn biến dị lục giai xuất hiện một lỗ thủng. Bởi vì bị đạn pháo oanh kích cho nên con thằn lằn biến dị lục giai này giãy dụa hồi lâu, cuối cùng khi bắn óc của nó lộ ra ngoài và bắn nát đi mới tiêu diệt nó được.

Biểu hiện của sáu cơ giáp hình người này vô cùng chói mắt, chúng không ngừng xuyên thẳng, phối hợp, công kích tất cả biến dị thú lục giai cùng lúc, tuy biến dị thú lục giai vô cùng cường hoành, tuy nhiên chúng không có phản ứng linh hoạt. Càng không cần nói bị chiến hạm trên cao liên tục oanh kích bản thân.

Nhạc Trọng ở trên bầu trời nhìn qua cảnh này thì hiểu ra:

- Thì ra là thế, trách không được dám đánh chủ ý lên biến dị thú thất giai.

Tuy thằn lằn biến dị lục giai có khả năng chiến đấu vô cùng kinh người, tốc độ di động của chúng rất biến thái, lực phòng ngự kinh người, lực lớn vô cùng. Nhưng mà chúng không thể phi hành, cũng không thể làm gì được chiến giáp và chiến hạm đang bay kia. Hoàn toàn lâm vào cục diện bị động.

Trông thấy những con thằn lằn biến dị bị chiến giáp và chiến hạm đùa bỡn, con thằn lằn biến dị thất giai vốn bịt hương không nhẹ nhìn qua, bỗng nhiên nó chấn động và nhảy lên cao cực hạn.

Trong một cái chớp mắt đại địa chấn động, cát bụi cuồn cuộn. Con thằn lằn biến dị thất giai kia trong một giây đã tới gần một chiến giáp hình người gần nhất, thoáng cái đã tấn công vào chiến giáp hình người này.

Sắc mặt của người điều khiển khung chiến giáp hình người này thoáng cái tái nhợt, hắn dùng lực giãy dụa muốn cho cơ thể của mình thoát ra khỏi chiến giáp.

Nhưng mà cái đuôi của con thằn lằn biến dị cực nhanh. Xé rách không khí đánh tới, tránh không thể tránh được, cái đuôi giống như một ngọn núi nện thẳng vào chiến giáp này..

Oanh!

Dưới lực oanh kích cực lớn, khung chiến giáp hình người này thoáng cái biến thành sắt vụn. Vô số mảnh vỡ cùng với huyết nhục của người điều khiển đồng loạt bị đánh tứ tán.

- Lui! Mau lui lại!

Lưu Khoát nổi giận gầm lên một tiếng. Điều khiển chiến giáp của mình bay thẳng lên trời cao, bay vào trong tầng mây.

Những người sống sót lập tức điều khiển chiến giáp của mình nhanh chóng bay lên không trung.

Lưu Khoát và sáu người khác chỉ có thể điều khiển sáu cơ giáp lục giai, tính năng này ở trước mặt biến dị thú thất giai đúng là quá mức gầy yếu. Một kích của con thằn lằn thất giai kia đã nhanh chóng xé rách thân thể chúng.

Nhìn thấy máy móc hình người thoát đi, con thằn lằn biến dị thất giai quay lại mở to cái miệng của nó ra, đầu lưỡi của nó lập tức bắn thẳng ra ngoài bay vào bầu trời, cái lưỡi nhanh như tia chớp cuốn lấy một cơ giáp hình người.

Trong mắt của người điều khiển cơ giáp này nhanh chóng tuyệt vọng, hét to lên:

- Không, không muốn!

Cơ hồ trong một chớp mắt, từng âm thanh thảm thiết của người điều khiển trong cơ giáp lập tức tiến vào trong bụng con quái vật, vô số linh kiện, giáp bọc thép và cả người điều khiển đều bị nghiền thành phấn vụn.

Sáu người điều khiển cơ giáp còn sót lại nhìn thấy một màn này thì hoảng sợ, sáu cơ giáp hình người kia lập tức biến mất không thấy gì nữa, trong ánh mắt mọi người hiện ra thần sắc hoảng sợ.

Lưu Khoát nhìn qua phía dưới, sắc mặt có chút tái nhợt và trong lòng không ngừng nói thầm.

- Thật đáng sợ, biến dị thú thất giai quá mạnh mẽ! Những cơ giáp này vốn có lực lượng hủy thiên diệt địa, tốn hao một chút thời gian thì những thương thế nặng nhất cũng khôi phục lại như biến dị thú. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới thực lực biến dị thú thất giai lại mạnh như vậy. Bọn họ chủ quan cho rằng biến dị thú thất giai gần tử vong lại không đáng sợ.

Lưu Khoát ở tron cơ giáp hình người chợt vận dụng vũ khí từ xa điên cuồng oanh kích con biến dị thú thất giai.

Trên bầu trời còn có pháo của chiến hạm không ngừng oanh xuống, vô số chùm tia sáng giống như mưa bắn thẳng vào thân thể của biến dị thú thất giai.

Vô số hào quang lập tức bắn vào con biến dị thú thất giai gần chết kia.

Sau khi con biến dị thú thất giai nhảy lên mấy lần thì miệng vết thương nặng nề dưới oanh kích của vô số pháo hạm thì cũng vỡ ra, cũng chỉ có những đạn pháo từ cơ giáp bắn tới mới miễn cưỡng đánh nó bị thương một chút, những thứ khác chẳng là gì cả.

Trong một hô hấp thân thể đầy thương thế của biến dị thú thất giai cũng khôi phục, khôi phục một cách nhanh chóng.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/than-ma-he-thong/chuong-1487/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận