Thích Khách Vô Danh Chương 11

Chương 11
Chơi thuyền Tây Hồ

Tô Thức

Hắc vân phiên mặc vị già sơn, bạch vũ khiêu châu loạn nhập thuyền.

Quyển đích phong lai hốt suy tán, vọng hồ lâu hạ thủy liên thiên.

Phóng sinh ngư điểu trục nhân lai, vô chủ hà hoa đáo xử khai.

Thủy lãng năng lệnh sơn phủ ngưỡng, phong phàm tự dữ nguyệt trang hồi.

Vị thành đại ẩn thành trung ẩn, khả đắc trường nhàn thắng tạm nhàn.

Ngã bổn vô gia canh yên vãng, cố hương vô thử hảo hồ sơn.*

* Bài thơ Thủy Minh lâu còn có tên khác là Lục nguyệt nhị thập thất nhật Vọng Hồ lâu tuý thư của Tô Thức. Tuy nhiên, bản dịch ta tìm được chỉ có 4 câu thôi, hơn nữa nó cũng không giống hoàn toàn với bài thơ trong truyện này, nên ta chỉ tham khảo và mượn ý của bản dịch Nguyễn Khắc Phi, một phần thì tự dịch và nhờ bạn bè nên ko hay lắm đâu, tạm hiểu thôi nha mọi người.

Thủy Minh lâu.

(Tô Thức)

Mây đen vượt mực không che núi, mưa trắng rơi châu trút xuống thuyền.

… Cuốn đất gió đâu lùa thổi hết, dưới lầu màu nước tựa thanh thiên.

… Chim cá được thả quấn theo người, sen hồ vô chủ nở khắp nơi.

… Gối nước non trông như sóng gợn, trăng buồm cùng gió về nơi xưa.

… Ẩn dài không được thì tạm ẩn, nhàn hạ càng lâu càng thảnh thơi.

… Vốn đã không nhà càng không lộ, trở lại quê xưa đã khác rồi.

Nguồn: truyen8.mobi/t109363-thich-khach-vo-danh-chuong-11.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận