Thích Khách Vô Danh Chương 13

Chương 13
Rừng trúc tập kiếm

Hôm sau, Vân Tê Trúc Kính.

Vân Tê Trúc Kính ở phía tây nam Tây Hồ, bờ bắc sông Tiền Đường, trong Vân Tê Ổ (Ổ là chỗ trũng xuống còn xung quanh thì cao) trên núi Ngũ Vân. Tương truyền trên núi Ngũ Vân có mây ngũ sắc, thường bay tập trung nơi trũng, lâu ngày không tan, nên gọi là "Vân Tê" (tê là dừng lại, vân tê là mây ngừng lại). Nơi đây rừng trúc đầy sườn núi, ôm trọn cả con đường mòn.

Mạc Hi thích nhất là hai mùa thu đông.

Trước lá vàng quấn quanh, cổ thụ yêu thầm;

Sau rừng vắng tĩnh lặng, chim bay mổ tuyết.

Bóng xanh che trời, khe nhỏ nuốt suối.

Mạc Hi không tiện luyện võ trong chùa, liền nhân lúc còn sương sớm vào rừng trúc tập kiếm.

Vào ở chùa, mỗi khi không có chuyện gì làm, liền nghiên cứu bản

Tỷ như đoạn này:

Bấy giờ, Tu Bồ Đề bạch phật: Thưa thế tôn! Kinh này tên gì? Chúng con cần phải ghi nhớ thế nào? Phật bảo Tu Bồ Đề: Kinh này tên là Kim cương Bát nhã Ba la mật, hãy nhớ tên kinh này như thế. Tại sao như vậy? Tu Bồ Đề! Phật nói Bát nhã Ba la mật, tức chẳng phải Bát nhã Ba la mật, đó mới là Bát nhã Ba la mật.

Thuyết tu hành nói:

Tinh thần của kinh, nằm trong tên kinh, do nó làm chủ. Kim cương là bản thể bất động, không bị cảnh bên ngoài làm lay chuyển; Bát nhã là sự tuyệt diệu của trí tuệ, biểu hiện trong cuộc sống; Ba La Mật là hoàn thành sự việc, thế nên muốn tinh tiến phải hoàn thành mỗi một chuyện. Cũng không câu nệ cách trong Kim cương Bát nhã Ba la mật, mới có thể dùng tốt.

Nguồn: truyen8.mobi/t109365-thich-khach-vo-danh-chuong-13.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận