Từ Trung Hòa Quận đến Vân Châu, một đường bình an, thật ra trên đường cũng không có gì có thể uy hiếp được hắn. Trên đường đụng phải mấy đám cường đạo, đều là một ít nông nhân cùng đường, cũng không giao thủ. Tiểu Báo Tử tự nhiên cũng không muốn cùng bọn chúng giáo huấn một trận liền thả bọn chúng đi.
Bảy ngày sau, đến Vân Châu Tần Lăng Quận Thành.
Tần Lăng Quận Thành cùng lúc hắn rời khỏi không có biến đổi quá lớn. Đây tự nhiên cũng không có gì lạ, hắn mới rời khỏi có nửa năm mà thôi. Duy nhất có dị dạng là tựa hồ người trong Tần Lăng Quận Thành đều có chút hưng phấn phảng phất như dang đợi hảo sự nào đó phát sinh.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenyy.com
Sau khi nghe ngóng, mới biết được, cư dân Tần Lăng Quận Thành dĩ nhiên là vì Mã đại tiểu thư xuất giá mà hưng phấn. Đây cũng không phải vì bọn họ ước gì vị tiểu thư này xuất giá. Thuần túy bởi vì bọn họ nghĩ đây là một thiên đại hỷ sự. Nữ nhi Mã tổng đốc xuất giá, không chỉ là sự tình của một mình hắn, còn là chùyện của cả Vân Châu.
- Hừ, chẳng phải là nữ nhi xuất giá thôi sao, hưng phấn như vậy làm cái gì?
Ngồi ở trên tửu lâu, Tiểu Báo Tử có chút khinh thường nhìn mọi người vui sướng trên đường, thật là khó hiểu.
- Sư đệ a, ngươi xuất thân sơn thôn, lại nương tựa Mãng Thương, tự nhiên là không biết Tổng đốc đại nhân rất có uy vọng tại Vân Châu a. Phải biết rằng, nếu như không phải Mã tổng đốc, Vân Châu hiện tại vẫn là một tiểu châu biên thùy. Hàng năm đều bị Bắc Nguyên uy hiếp, thảm hoạ chiến tranh mấy năm liên tục từ lúc Mã tổng đốc đến, ngươi xem, nhà nhà an cư lạc nghiệp, cũng không buồn phiền ở nhà. Ngay cả tên khất cái trên đường cũng rất ít nhìn thấy. Có thể nói Vân Châu đã đại trị, ngươi nói, bọn họ có thể không cảm tạ Mã tổng đốc sao? Ở trong mắt người dân Vân Châu, Mã tổng đốc chính là phụ mẫu tái thế của bọn họ a! Ngươi nói, nữ nhi Mã tổng đốc xuất giá, bọn họ có thể không hưng phấn sao?
Ngồi đối diện Tiểu Báo Tử, Tiểu Lâu cho hắn một chén rượu, nói rằng.
Tiểu Báo Tử cười cười, không có nói nữa. Lực ảnh hưởng cùng uy vọng của Mã Thiên Trường này tại Vân Châu xác thực không phải bất kỳ ai có thể bằng được. Đó là triều đình cũng xa xa không có thanh danh như vậy. Cho nên mới có người nói, Vân Châu chỉ biết có Mã tổng đốc mà không biết triều đình.
- Đúng rồi, Kim sư huynh có chùyện gì xảy ra a, sao hiện tại lại thành thân? Ô Vân Thiên kia vừa mới chết chưa tới nửa năm a, đây không phải còn hiếu kỳ sao?
- Chùyện này ta cũng thấy kỳ quái, không chỉ có ta mà ngay cả Kim sư huynh cũng vậy!
Nói tới chùyện này, nét mặt Kim Nam Thanh lộ ra thần sắc cực cổ quái:
- Nghe nói hình như là ý tứ của cấp trên, chúng ta cũng không rõ ràng lắm.
- Như thế có chút kỳ quái!
Tiểu Báo Tử ngoài miệng nói trong lòng cũng âm thầm:
- Không phải là Vương Xà vì kiếm cớ cho ta rời khỏi Trung Hòa Quận Thành, cho nên mới làm ra sự tình như vậy chứ? Đúng vậy, nhất định là thế, không phải thì sao lại xảo hợp như vậy? Ngày hôm đó cũng chính là sau ngày Lục Thiểu Du đón dâu một ngày, hắc hắc. Tên gia hỏa đáng chết này, Thiên Long Đạo trên danh nghĩa là chỗ dựa vững chắc của Ô gia. Thế nhưng đây dù sao cũng là việc riêng của Ô gia, hắn dĩ nhiên có thể lên tiếng, lại có thể không ai biết thôi động tất cả, lợi hại a!
Trước đây, hắn chỉ là nghĩ Vương Xà này võ nghệ cao cường, hành sự kỳ quái, thế nhưng ngày hôm nay, hắn ngạc nhiên phát hiện thì ra ngoài võ nghệ, Vương Xà tại Thiên Long Đạo lực ảnh hưởng cũng không nhỏ a!
Yên lặng uống một ngụm rượu, Tiểu Báo Tử mới hơi giãn lông mày ra, nói:
- Lâu sư huynh, sư phụ ta rốt cuộc đi làm cái gì? Ngươi có tin tức gì không?
- Ta đâu có tin tức gì a, không chỉ có Từ trưởng lão, còn có ba vị trưởng lão khác cũng cùng đi!
Nói đến đây, nét mặt hắn lộ ra một bộ dáng dấp thần bí, thân thể chậm rãi tiến đến trước mặt Tiểu Báo Tử:
- Bất quá ta nghe nói bọn họ phải đi Bình Châu!
- Bình Châu?
Tiểu Báo Tử có chút ngoài ý muốn nói:
- Bọn họ đi Bình Châu làm cái gì?
- Hình như là Bình Châu Lý thị có được một khối thiên ngoại vẫn thạch, phẩm chất rất tốt, muốn chế tạo một kiện thứ thần binh, do đó liền để mấy vị trưởng lão của chúng ta đều mời tới. Không chỉ có Ô gia chúng ta còn có trưởng lão của Giản La Bùi tam gia.
- Bình Châu Lý thị, thứ thần binh?
Tiểu Báo Tử lại nhíu mày, cười nói:
- Thực không nghĩ ra, dĩ nhiên cũng chạy tới nơi đó!
Trong thành sớm đã đầy người, thật không tìm được chỗ ở tự nhiên là phải ở tại một vài thôn xóm, thị trấn thậm chí tiểu điếm ven đường ngoài Tần Lăng Quận Thành tìm chỗ ngủ trọ.
Tiểu Báo Tử buổi chiều nhận được tin tức của Vương Xà, nói hắn đã đến bên ngoài Tần Lăng Quận Thành.
Tiểu Báo Tử cũng không có vội vã đi ra ngoài hội hợp, mà là nhàn nhã ở trong thành ăn cơm chiều, thẳng đến sắc trời xẩm tối, mới từ Ô gia chuồn ra ngoài thành.
Làm Ô gia nội môn hạch tâm đệ tử, trở lại Tần Lăng Quận Thành, hắn đương nhiên sẽ không đi ở khách sạn, mà vào ở trong tiểu viện thuộc về hắn và Từ Ung trong Ô phủ.
Hiện tại ở Ô phủ hắn có địa vị thập phần đặc biệt, tuy rằng danh hiệu không cao hơn bao nhiêu, nắm giữ nhiều quyền lực, thế nhưng tại Ô gia, ngoại trừ Từ Ung cũng không có ai quản được hắn, cũng sẽ không có ai đi quản hắn.
Lấy Ô gia gia chủ làm hạch tâm vòng tròn quyền lực, đối với hắn xuất hiện cũng không thèm để ý không thèm để ý. Chỉ là tại ngày đầu tiên trở lại, Ô gia gia chủ Ô Duyên Thắng triệu kiến hắn một lần, thăm hỏi tượng trưng một vài tình huống của Địa Để Hỏa Mạch ở Trung Hòa Quận Thành kia. Sau đó lại động viên hắn vài câu, liền không còn quản đến hắn nữa.
Tại Ô gia, hắn lại có một tiểu viện của riêng mình, khi Từ Ung không ở đấy, hắn hành động thập phần tự do.
Lúc trở lại Ô gia cùng một đám đệ tử quen biết tụ tập một phen, chạy đến chỗ Kim Nam Thanh, hảo hảo chúc mừng một phen. Đương nhiên liên hệ với mấy đệ tử cùng tác nhiệm tại Trung Hòa Quận Thành, cùng hắn giao tế một phen. Náo nhiệt vài ngày, tại hôn kỳ sắp tới, mới chậm rãi bình yên lại.
Từ Ung không ở đây, cuộc sống của Tiểu Báo Tử cũng Từ Ung nhàn nhã, thẳng đến khi thu được tin tức của Vương Xà.
Đem ngoại đan đeo ở tai tháo xuống, đeo ở trước ngực, mang mặt nạ, bên ngoài chùm một chiếc áo choàng đen, lại đeo Lục Châu kiếm ở bên hông, vận khởi Thiên Xà Liễm Tức Thuật, thần không biết quỷ không hay rời khỏi Ô phủ. Thẳng đến điểm hội hợp ngoài Tần Lăng Quận Thành, tuy rằng lúc này, cửa thành đã đóng, nhưng tường cao ở đây đã không ngăn được Tiểu Báo Tử.