Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
Chương 876: Ai dám kiêu ngạo như thế
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Nguồn: Vipvandan
Rời sơn môn Vô Kỵ thiên cung, bọn Ngụy Tác chuẩn bị về Tiên Giáp thành rồi đến Thiên Kiếm tông.
"Tào Dực hiện tại đạ tới mức đó rồi hả."
"Thiên Kiếm tông quả thật ngông cuồng."
Dọc đường tùy tiện tại một thành trì bỏ ra mấy viên linh thạch hỏi dò, bọn Ngụy Tác biết một trong hai nguyên hung hại chết cha mẹ Ngụy Tác là Tào Dực được Thiên Kiếm tông tông chủ chỉ định là người kế thừa thứ hai ngôi hạ nhiệm tông chủ.
Thiên Kiếm tông chân truyền đại đệ tử hiện là Thạch Tề Cổ, địa vị của Tào Dực tại Thiên Kiếm tông chỉ ở dưới người này, nếu họ Thạch mất mạng thì vị trí chân truyền đại đệ tử là của y.
Thiên Kiếm tông đã phát tin tức thề giết Ngụy Tác, còn nói với người ngoài là Ngụy Tác dám công khai lộ diện, họ sẽ giết gã.
Tin tức đó khiến Ngụy Tác tức xì khói.
Một siêu cấp tông môn không biết đã hại chết bao nhiêu tu sĩ vô tội mới bò lên được vị trí như hiện tại, xây trên nền của xương trắng của vô vàn đê giai tu sĩ, bị gã giết thần huyền đại năng và ngần ấy cao giai tu sĩ mà càng trở nên cùng hung cực ác, gã chưa tìm tới mà đối phương định giết y.
Để xem ai hơn ai.
Hiện tại Ngụy Tác gần đạt thần huyền, trừ có nhiều thủy hệ yêu đơn còn Thần hoàng thạch đơn, ba nhánh Đăng thiên tang, linh dược có linh khí kinh nhân lấy được từ các tông chủ và lão bất tử tại Chập Khí hải cùng trong Thất bảo mật địa: Thủy thần chi, Tiểu diệp kim gia, Hỗn nguyên thanh qua, xứng danh tích lũy kinh nhân.
Đương nhiên vì gã tu luyện Tiên căn ngũ mật, kim đơn lại cực lớn, lượng linh khí cần thiết hơn tu sĩ khác tu luyện thiên cấp đỉnh giai công pháp không chỉ hai lần, hiện những gì gã có chưa đủ, muốn thuận lợi h đột phá đến thần huyền thì thiếu một nửa nữa.
Thiên Kiếm tông có mấy nghìn năm tích lũy, siêu cấp đại tông môn như thế, dù không có nhiều yêu đơn và linh dược hữu dụng với Ngụy Tác thì số lượng pháp bảo, pháp khí và linh thạch của cả tông môn cũng thập phần kinh nhân.
Nếu quét sạch sơn môn Thiên Kiếm tông, tuyệt đủ cho Ngụy Tác đổi được những thứ cần thiết.
"Đừng để ta có cơ hội, chỉ cần năm thành trở lên thì ta sẽ diệt Thiên Kiếm tông, để Thiên Kiếm tông thành viên đá lót đường cuối cùng cho ta bước lên thần huyền!" Nghe tin Tào Dực và Thiên Kiếm tông công khai khiêu chiến thì gã sầm mặt, thầm thề.
Gã quyết định dù dùng cách nào cũng phải diệt Thiên Kiếm tông!
Để tránh bại lộ tung tích, dọc đường gã không sử dụng Động Hư bộ pháp hay Tùy tâm ảo hóa quyết, liên tục trung chuyển qua pháp trận nên tốc độ không chậm, không đầy một ngày đã quay về Tiên Giáp thành.
Mới rời truyền tống pháp trận, bọn Ngụy Tác đã nghe thấy nhiều người bàn luận rằng "Nạp bảo bảo khuyết" gặp phiền hà.
"Lăng Hư tông quá ỷ thế hiếp người liễu, phường thị phải giữ kín về khách nhân."
"Lần này không ai ngăn được Lăng Hư tông, Tiên Giáp tông tông chủ Độn Giáp chân nhân chết dưới tay kẻ đó, Tiên Giáp tông đô để cho Lăng Hư tông muốn làm gì thì làm."
"Nạp bảo bảo khuyết là của Chu gia thương hành, thực lực Chu gia thương hành căn bản không thể so với Lăng Hư tông, Lăng Tịch Chiếu đã liên nhân với một chân truyền nữ tu của Phá Hư tông, mất Lăng Tịch Chiếu, Lăng Hư tông tương đương với mất chỗ dựa nên mới tức giận như thế, giết Lăng Tịch Chiếu cũng là không nể mặt Phá Hư tông. Nếu làm căng, Chu gia thương hành không chịu thấu đâu..."
Ngụy Tác nghe kỹ đoạn đưa mắt ra hiệu với Linh Lung Thiên, trực tiếp thi triển phổ thông độn pháp lấy được từ Đông Hoang tông lao về "Nạp bảo bảo khuyết" của Tôn chưởng quỹ.
Hóa ra Lăng Hư tông hưng sư động chúng, không tìm được người giết Lăng Tịch Chiếu thì vây lấy phường thị của Tôn chưởng quỹ, nói là Lăng Hư tông hoài nghi người giết Lăng Tịch Chiếu có tham gia quá phách mại hội, hỏi gặng thì phát hiện Tôn chưởng quỹ nói sai. Lúc này Lăng Hư tông đnag ở trong "Nạp bảo bảo khuyết", không hiểu tình huống bức hỏi thế nào rồi.
"Có người dám phi độn trong Tiên Giáp thành?"
"Họ định làm gì?"
Tiên Giáp thành cấm chỉ thi triển độn pháp, Ngụy Tác lập tức khiến mọi tu sĩ chú ý, ai cũng cả kinh.
"Các ngươi làm gì hả! Lẽ nào không biết trong Tiên Giáp thành cấm chỉ phi độn yêu?" Rất nhanh, hai dải thanh sắc độn quang bắn tới mắng, là hai tuần thành tu sĩ của Tiên Giáp tông.
"Các ngươi không quản việc Lăng Hư tông bức bách phường thị, để ta." Ngụy Tác mặc kệ hai tuần thành tu sĩ, lướt đến chỗ Tôn chưởng quỹ.
"Ngươi!"
Hai tuần thành tu sĩ biến sắc, chưa kịp hiểu gì thì run lên, rớt xuống mấy trượng mới đứng vững được.
Ngụy Tác phát thần thức uy áp, hai tu sĩ Tiên Giáp tông không khống chế nổi cả tâm thần và chân nguyên.
"Tiên Giáp tông không muốn chết vô vị thì đừng nhúng vào." Ngụy Tác lạnh giọng.
"Các ngươi là ai?"
Rất nhanh, một trung niên tu sĩ mặc ngân hôi sắc pháp bào lạnh lùng chặn trước bọn Ngụy, sau lưng có năm, sáu tu sĩ vây lại.
"Các ngươi là tu sĩ Lăng Hư tông?" Ngụy Tác không dừng, lướt qua trung niên tu sĩ mặc ngân hôi sắc pháp bào. "Nếu tu sĩ tu vi tối cao của Lăng Hư tông không ở Nạp bảo bảo khuyết thì bảo y đến đố gặp ta."
Trung niên tu sĩ nhợt nhạt mặt mày, mồ hôi lạnh dầm dề.
Y đã đạt tu vi Phân niệm ngũ trọng hậu kỳ nhưng Ngụy Tác phát thần thức uy áp thì y như sa xuống hố băng, không dám xuất thủ, cách biệt giữa Phân niệm cảnh ngũ trọng và Kim đơn ngũ trọng, nhất là tu sĩ Kim đơn ngũ trọng như Ngụy Tác thì thật quá lớn.
Lau mồ hôi lạnh, liếc bọn Ngụy Tác đoạn y kích phát một đạo phù lục. Lam sắc quang diễm dấy lên, hình thành một quang cầu lơ lửng trên không.
"Các ngươi là ai?"
Cách "Nạp bảo bảo khuyết" không xa, lại có năm, sáu tu sĩ lao lên, thần sắc thập phần bất thiện.
"Cút!" Ngụy phát thần thức uy áp, trực tiếp đi vào cửa chính "Nạp bảo bảo khuyết". "Tôn chưởng quỹ," gã gọi to.
Bình thường, với tính Ngụy Tác thì sẽ bày trò đùa giỡn Lăng Hư tông, dã chưa biết chừng sẽ dùng những thủ đoạn nham nhở nhưng vì nghe ngóng được tin về Thiên Kiếm tông nên gã bực mình, không có hứng đùa với đối thủ dưới tầm.
"Ai!"
Ngụy Tác vừa lên tiếng, tu sĩ Lăng Hư tông đã nhận ra, lại có năm, sáu tu sĩ lao ra.
Đứng đầu là một lão nhân mặc lục sắc pháp y thêu đầy thúy trúc đồ văn, linh khí hình thành hình một kim cương trác, tu vi Kim đơn nhất trọng.
"Chát" truyện được lấy từ website tung hoanh
Các tu sĩ vừa hiện thân, Ngụy Tác trực tiếp phát thần thức, thần thức uy áp bao kín hơn nghìn trượng.
"Ngươi... Tiền bối..." Lão nhân vừa sầm mặt định mắng thì rùng mình vì uy thế của gã, tiếng quát nghẹn lại trong họng, chân run lên đổi xưng hô, tốc độ thay đổi nhanh đến mức Hàn Vi Vi có mặt tất cười thành tiếng.
"Ai dám nghênh ngang như vậy, không coi Lăng Hư tông ra gì!"
Cùng lúc, tiếng quát vang lên, một ngân phát lão sắc rực xích sắc linh quang, mặc hồng sắc pháp y thêu Hỏa kỳ lân, mặt mũi cau có xuất hiện.
"Ngươi dám thế hả?" Ngân phát lão giả vừa xuất hiện đã lộ hung quang nhìn Ngụy Tác, lạnh lùng quát.
"Sư huynh, đây là tiền bối... không được vô lễ." Ngân phát lão giả ngẩn ra vì lão nhân mặc lục sắc pháp y nhợt nhạt mặt mày nói, đồng thời truyền âm, "Ít nhất y cũng tu vi Kim đơn tứ trọng trở lên, chúng ta không phải đối thủ!"
"Lăng Hư tông ở đây, tu vi tối cao là ngươi? Tu vi Kim đơn tam trọng chưa xong?" Ngụy Tác lạnh lùng nhìn ngân phát lão giả, "Tôn chưởng quỹ đâu?"
"Không biết danh hiệu tiền bối thế nào? Lẽ nào coi thường cả Lăng Hư tông?" Ngân phát lão giả biến sắc.
"Cút!" Ngụy Tác bình tĩnh lên tiếng.
"A!" Ngân phát lão giả hộc máu văng đi.
Phường thị lặng ngắt, mọi tu sĩ Lăng Hư tông cứng người.
"Tôn chưởng quỹ đâu?" Ngụy Tác nhìn sang lục y lão nhân Kim đơn nhất trọng.
"Ở trong kia." Lục y lão nhân lạnh buốt người.
"Đưa ta vào gặp y." Ngụy Tác không hề khách khí.
Lục y lão nhân không dám cãi, nhợt nhạt quay đi dẫn Ngụy Tác. Thần thông của gã cao hơn lão tưởng tượng, biết tất cả xông lên cũng không phải đối thủ.
"Tôn chưởng quỹ, bọn họ có làm gì các vị không?" Ngụy Tác theo lục y lão nhân vào, thấy Tôn chưởng quỹ và mấy nhân vật chủ chốt của phường thị ở trong đó.
"Tiền bối..." Tôn chưởng quỹ thấy Ngụy Tác đi vào thì sáng mắt, lắc đầu.
"Lăng Tịch Chiếu do ta giết, các ngươi không phục thì ra ngoài thành đợi ta ra giảng lý lẽ." Ngụy Tác nhìn lục y lão nhân và mấy tu sĩ Lăng Hư tông trong đại sảnh, vốn cánh giữ bọn Tôn chưởng quỹ,còn đang ngơ ngẩn không hiểu chuyện gì.