Thần Ma Thiên Tôn ​ Chương 295: Thiên Đường Có Lối Lại Không Đi

Tầng mây trên bầu trời càng lúc càng thấp, mây đen tụ tập, tầng tầng ngưng tụ, giống như muốn ép xuống mặt đất.

Thiểm điện xuyên qua tầng mây, phát ra tiếng nổ như thiên lôi.

Ầm ầm ầm...

Thủ ấn cực lớn ép xuống, dài chừng mấy trăm mét, tất cả đều do thiểm điện tụ tập mà thành, mỗi một tia lực lượng đều có thể diệt sát Võ giả, huống chi là hơn trăm vạn tia lực lượng tụ tập thành thủ ấn, uy lực quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Nữ tử áo đen đứng dưới chưởng ấn, có vẻ cực kỳ nhỏ bé, tựa như chỉ là một con kiến, bất cứ lúc nào cũng có thể tan thành mây khói.

Mặc dù toàn thân nữ tử áo đen đều bị hắc y bao trùm, thế nhưng cũng không thể che giấu nổi dáng người tuyệt thế, thướt tha yểu điệu, mềm mại như cành liễu. Trên người nàng bao phủ một tầng sương mù Huyền Khí màu xanh, tựa như một đoàn ma vân bọc lấy thân thể.

Nàng đứng thẳng trên mặt đất, mái tóc dài đen nhánh bay lên trong gió, trong mắt lộ vẻ kiên quyết, đột nhiên duỗi ra một ngón tay, chỉ thẳng lên trời cao.

Ầm ầm ầm...

Lấy thân thể nàng làm trung tâm, trên mặt đất đột nhiên phóng lên năm cái băng trụ.

Đường kính băng trụ vượt qua mười mét, giống như năm tòa băng sơn từ dưới đất mọc lên. Trong núi băng tản mát ra hàn khí thấu xương, nghênh đón bàn tay khổng lồ ép xuống.

Phành...

Năm tòa băng sơn sụp đổ, mặt đất lắc lư, băng thạch ngàn cân lăn xuống, đánh ngược lên người nữ tử áo đen.

Nữ tử áo đen liền chém ra 72 đạo hàn ảnh kiếm khí, thân hình lóe lên, cũng hóa thành 72 đạo hư ảnh xinh đẹp.

Kiếm khí chấn vỡ băng thạch, nhưng thân hình xinh đẹp cũng bay ngược ra ngoài.

Vụt...

Thân hình Nhạc Vũ Dương rất uy vũ, trên người mặc khải giáp, Võ Nguyên khí bao trùm toàn thân, từ trên trời hạ xuống, ánh mắt như điện, tựa như một vị chiến thần tuyệt thế.

Bàn tay của hắn biến thành kim loại, sắc bén như lưỡi đao, oanh kích đến phía nữ tử áo đen.

Thân hình nữ áo đen rất mềm dẻo, động tác nhanh nhẹn, tu vi thập hậu, Võ Nguyên khí trong cơ thể cuồn cuộn như hải dương, kéo dài không dứt.

Nàng một hơi đâm ra 360 đạo kiếm khí, tạo thành một tấm lưới kiếm khí, ngăn cản một chưởng phách thiên trảm địa của Nhạc Vũ Dương.

Vụt...

Kiếm khí như cầu vồng, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách 20 trượng, một kiếm đâm vào bàn tay Vân Trung Hầu.

Đây là Thần Thông Võ Đạo mà nữ tử áo đen thi triển ra – “Nhất Kiếm Như Hồng”, tốc độ bạo tăng gấp mười lần, tốc độ khủng khiếp kết hợp với lực lượng cấp bậc Võ Tôn, có thể bộc phát ra lực công kích nằm ngoài tưởng tượng của thường nhân.

Nếu là Võ giả khác, nhất định sẽ bị một kiếm này xé nát, biến thành đống thịt vụn.

Thế nhưng, một kiếm này lại không đâm thủng được bàn tay của Nhạc Vũ Dương, mà bị một tầng quang vụ hình tròn do Nhạc Vũ Dương đánh ra cản lại.

Đây là chiến khí Huyền Vũ chiến khí mà Nhạc Vũ Dương tu luyện thành, chính là Thần Thông phòng ngự đệ nhất của Ngọc Lam Đế quốc, được xưng là “bất phá chi thân”.

Nhạc Vũ Dương lạnh lùng cười, nói:

- Cấu kết với Xuyên công tử, mưu hại Vương Hầu, đây là tử tội a.

Sắc mặt nữ tử áo đen biến đổi, cảm thấy một luồng lực lượng khổng lồ từ trên thân kiếm truyền tới, cánh tay bị chấn động đến phát run, gần như mất đi tri giác.

Phốc…

Mũi kiếm của chiến kiếm, đột nhiên nứt ra, sau đó cả thanh chiến kiếm đều vỡ tan, hóa thành từng khối mảnh vụn.

Mảnh vỡ chiến kiếm bay ngược trở về.

Mỗi một mảnh vụn đều là một lưỡi đao sắc bén, có thể phá vỡ cả nguyên khí hộ thể của Võ Tôn.

Nữ tử áo đen triển khai “Vân Tung Bộ”, chân đạp hư không, giống như đang băng băng trong rừng, chỉ trong nháy mắt đã thối lui ngoài trăm trượng.

Phốc…

Phốc…

Mặc dù tốc độ của Vân Tung Bộ cực nhanh, thân pháp huyền diệu, thế nhưng vẫn có năm khối mảnh kiếm đánh lên người nàng, xuyên qua cơ thể, để lại năm đạo lỗ thủng đẫm máu.

Thân thể của nàng bị đâm xuyên, thụ thương nghiêm trọng, thế nhưng sương mù màu xanh trên người vẫn không tán đi, vẫn bao trùm vóc người tuyệt mỹ của nàng.

Rất hiển nhiên, nàng không muốn người khác biết được thân phận của mình.

Bước chân của Nhạc Vũ Dương vô cùng trầm ổn, thân hình giống như nặng vạn cân, giẫm cho mặt đất lay động, khải giáp phát ra hào quang xích hồng sắc, chiếu rọi cả bầu trời đêm thành màu hồng, đất đá xung quanh giống như bị hòa tan thành nham tương.

- Đồng đảng của Xuyên công tử, cũng là tử tội.

Thái Tử và Linh Nhất Quốc Sư từ hai hướng khác chạy đến, vây khốn nữ tử áo đen ở chính giữa.

Linh Nhất Quốc Sư lấy ra một viên Huyền thạch thượng phẩm màu xanh, ném vào trong một tòa linh huyệt cao trăm trượng, tạo thành vầng nguyệt quang màu xanh, phủ xuống 72 tia quang hoa, phong tỏa không gian, hóa thành một cái lồng giam thiên địa khổng lồ.

Lần trước, Linh Nhất Quốc Sư để Xuyên công tử trốn thoát khỏi lồng giam thiên địa, đã rút ra kinh nghiệm xương máu, cho nên đặc biệt bỏ ra một khối tài sản khổng lồ để mua sắm một viên Huyền thạch thượng phẩm.

Lồng giam thiên địa được hình thành từ Đạo thuật dùng Huyền thạch thượng phẩm thi triển, cho dù là Võ Tôn cũng khó mà phá vỡ được.

- Không ngờ lại để Xuyên công tử đào tẩu, quả thật đáng hận, trước hết phải bắt yêu nữ này lại.

Trong mắt Thái Tử lộ ra thần sắc ngoan lệ, hai tay tản mát ra kim mang chói mắt, tụ tập thành một đầu Cự Long hoàng kim khổng lồ.

Đây chính là Cửu Ngũ Thần Long Khí, Thần Thông cực kỳ bá đạo, chỉ có Hoàng tộc mới có thể tu luyện, lực công kích mạnh nhất trong Võ giả cùng cảnh giới.

- Grào...

Thân hình Cự Long hoàng kim uốn lượn bay đi, cái đầu cực kỳ to lớn, mắt mở to như đèn lồng, răng rồng như lợi kiếm, miệng phóng thần diễm, giương nanh múa vuốt, xông vào trong lồng giam thiên địa.

Nữ tử áo đen đối diện với Cự Long hoàng kim, quả thực giống như một cọng cỏ non yếu nhược.

Khóe miệng của nàng tràn ra máu tươi, ngực, chân, mặt đều bị mảnh kiếm cắt thương, nàng chậm rãi nâng cánh tay lên, ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm.

Đôi mắt xinh đẹp trầm xuống, dùng thế không gì cản nổi, chém xuống một kiếm.

Phành...

Long đầu bị kiếm khí đánh nát, hóa thành từng hạt ánh sáng màu vàng.

Thái Tử, Linh Nhất Quốc Sư, Nhạc Vũ Dương, hóa thành ba đạo tàn ảnh, cùng xông lên, đồng loạt đát ra Thần Thông Võ Đạo của mình.

Ầm ầm ầm...

Đại địa đột nhiên nứt ra, đê chắn sông hộ thành bị cũng bị phá vỡ, khiến cho một mảnh sóng nước tuôn trào, bao trùm cả đồng ruộng, núi rừng, không biết bao nhiêu kiến trúc đã bị dóng nước nhấn chìm.

Trận giao phong của bốn vị nhân vật cấp bậc Võ Tôn, mỗi một đạo Thần Thông đánh ra ngoài, đều ẩn chứa uy năng cực kỳ đáng sợ, khiến bầu trời biến sắc, khiến mặt đất phun ra nham tương.

Ninh Tiểu Xuyên đã chạy xa hơn trăm dặm, liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía Hoàng thành dày đặc mây đen, thiểm điện đan xen, một vầng nguyệt quang màu xanh lơ lửng trên hư không, phong tỏa toàn bộ không gian.

Loại đại chiến cấp bậc này, cho dù đứng cách xa mấy trăm dặm, cũng đều có thể trông thấy, vô cùng động lòng người.

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, không tiếp tục chạy trốn nữa, trong mắt lộ ra thần sắc lo lắng.

- Không thể bỏ nàng ta lại, nàng ta tuyệt đối không phải là đối thủ của ba đại Võ Tôn.

Ninh Tiểu Xuyên cắn răng một cái, lại vội vàng chạy trở về Hoàng thành, rất nhanh đã đứng trên một tòa núi nhỏ, nhìn chằm chằm đại chiến cách đó không xa.

Mặt đất vẫn không ngừng lắc lư, thân hình gần như không thể đứng vững nổi.

Đại chiến của bốn vị Võ Tôn, mỗi một đạo lực lượng tản ra, đều sẽ san bằng một tòa núi nhỏ thành bình địa, khiến cho mặt đất xuất hiện một cái hố lớn, đường kính hơn mười mét.

Ninh Tiểu Xuyên lấy Ánh Thế Kính ra, chiếu về phía Hoàng thành một cái.

Trên mặt kính, chợt xuất hiện hình chiếu của một tòa cổ thành khổng lồ.

Hình chiếu từ trong mặt kính bay ra ngoài, hóa thành một tòa thành trì thật lớn, đánh lên vầng nguyệt quang màu xanh.

Phành...

Vầng nguyệt quang màu xanh, từ trên không trung rơi xuống.

Lồng giam thiên địa mà Linh Nhất Quốc Sư bố trí, lập tức bị đánh nát, nữ tử áo đen cũng từ trong cấm chế bay ngược ra ngoài.

Thân thể của nàng rơi xuống đất, bị đẩy đi xa mấy chục thước, cày tung cả mặt đất, thân thể chìm vào sâu trong lòng đất, “Ọc” một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể Linh Nhất Quốc Sư hóa thành một đạo hào quang màu xanh, cầm phất trần trong tay điểm về phía mi tâm của nữ tử áo đen.

Nữ tử áo đen dưới sự vây công của ba đại Võ Tôn, đã thụ trọng thương, huyết mạch trong cơ thể đã đứt hơn mười chỗ, khó có thể tái chiến tiếp, vì vậy liền dứt khoát nhắm mắt lại.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên nhảy xuống trước mặt nàng, hai tay cầm một thanh đao, vạch ra một vòng tròn.

Đao phách chém xuống.

Đao khí của Thiên Đế Nhận tràn ra, mang theo một luồng uy thế quân lâm thiên hạ, lập tức chém nát đám râu của cây phất trần trong tay Linh Nhất Quốc Sư.

Linh Nhất Quốc Sư bị đao khí đẩy bay ngược trở về, trên cánh tay chảy máu đầm đìa, trong lòng giật thót.

- Đao pháp thật bá đạo.

Ninh Tiểu Xuyên lại chém xuống một đao, đánh Linh Nhất Quốc Sư bay xa mấy chục trượng, đạo bào trên người bị xé rách tan tác, biến thành mảnh vụn.

Ninh Tiểu Xuyên đưa Ánh Thế Kính cho Thiên Đế Nhận, trở thành lương thực cho nó, Thiên Đế Nhận cũng liền cho Ninh Tiểu Xuyên mượn lực lượng của mình.

Dùng một kiện Huyền Khí thất phẩm để đổi lấy lực lượng nhất thời, đây chính là vụ làm ăn lỗ vốn nhất mà Ninh Tiểu Xuyên từng làm.

Thế nhưng, hắn lại không thể không làm vậy, nếu không mượn lực lượng của Thiên Đế Nhận, hắn căn bản không thể nào chống lại Võ Tôn.

Thiên Đế Nhận cũng rất “có nguyên tắc”, không có một kiện Huyền Khí thất phẩm thì tuyệt đối không cho mượn lực lượng.

- Tiểu tử, ta cũng phải nhắc nhở ngươi trước, lực lượng mà ta cho ngươi mượn cũng chỉ có hạn, đủ để ngươi bảo mệnh mà thôi, không đủ để giết ba vị Võ Tôn đâu.

Trong thanh âm của Thiên Đế Nhận mang theo tiếng cười đắc ý, bắt đầu luyện hóa Huyền Khí thất phẩm “Ánh Thế Kính”.

Mỗi khi luyện hóa một kiện Huyền Khí, phẩm cấp của Thiên Đế Nhận sẽ tăng lên một bậc, cho nên tất nhiên là nó cao hứng rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn để cho đám người Nhạc Vũ Dương và Thái Tử biết hắn có được Thiên Đế Nhận, cho nên mới thay đổi hình thái của Thiên Đế Nhận, biến ảo thành một thanh đao dài hai mét, kiểu dáng cổ xưa.

- Tại sao ngươi lại quay trở lại?

Nữ tử áo đen từ dưới đất bò dậy, mặc dù vô cùng chật vật suy yếu, nhưng vẫn xinh đẹp tuyệt trần, da thịt lộ ra ngoài áo bào đen đều tinh tế như ngọc khắc, không hề có một tia tì vết.

- Ta cũng không phải kẻ chỉ biết chạy trốn một mình. Muốn đi thì cùng đi!

Ninh Tiểu Xuyên đứng trước mặt nữ tử áo đen, mượn nhờ lực lượng của Thiên Đế Nhận, tu vi lập tức tăng lên gấp mười lần, đủ để đánh ngang với Võ Tôn.

- Không ai có thể đi được, Xuyên công tử, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông vào.

Ống tay áo của Thái Tử vung lên, 18 viên minh châu to bằng chậu rửa mặt bay ra ngoài, lơ lửng trên trời, phát ra ánh sáng chiếu rọi cả màn đêm, tản mát ra 18 đoàn Long khí.

Đây chính là 18 viên Long nhãn.

Đây là mắt rồng thực sự, 18 viên Long nhãn va chạm vào nhau, lập tức hình thành một đầu Man Long cao hơn 70 mét, hai chân tựa như cây cột, lân phiến thô dày, trên người tràn ngập khí tức dã man hỗn độn.

Man Long giẫm một cước xuống, lập tức để lại một cái hố lớn hơn thân người, chấn động mặt đất rung rinh.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/than-ma-thien-ton/chuong-295/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận