Thần Ma Thiên Tôn ​ Chương 657: Thánh Địa của Dưỡng Tâm Sư

Thanh âm của đại hán khôi ngô này quả thực giống như thiên lôi nổ vang, chấn động khiến màng nhĩ mọi người đều đau đớn.

Trên người của hắn tản mát một luồng khí tức cường hoành, chân thô to như cột trụ, cánh tay như thùng nước, thoạt nhìn giống như có thể tay không nhấc cả tòa núi lớn.

- Hắc Cốt Cự Nhân tộc.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh hãi.

Cự nhân cao 15 mét này chính là một vị Nhân tộc cao cấp, là “Hắc Cốt Cự Nhân tộc”, chiến lực cực kỳ đáng sợ, thân thể có thể ngạnh kháng với Lục Tí Bạo Long.

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay cúi đầu, nói:

- Tiền bối là cự Linh chiến tướng trông coi Bách Thảo Viên ư? Vãn bối tên là Ninh Tiểu Xuyên, là đệ tử của Mộc Lam đại sư, xin cự linh hãy đi thông báo một tiếng.

- Thì ra là đệ tử của Mộc Lam đại sư, Mộc Lam đại sư đã từng nhắc đến ngươi với ta, nếu là ngươi thì không cần thông báo, ta sẽ dẫn ngươi tiến vào Bách Thảo Viên.

Thái độ của cự linh chiến tướng trở nên hòa hoãn hơn, giọng nói vẫn rất lớn, vang dội gấp bảy, tám lần thanh âm của thường nhân.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Bằng hữu của ta cũng muốn tiến vào Bách Thảo Viên, ta có thể dẫn nàng vào hay không?

- Không được, chỉ có Dưỡng Tâm Sư mới có thể tiến nhập Bách Thảo Viên, bằng không, cho dù là Mộc Lam đại sư, cũng không thể dẫn ngoại nhân vào.

Cự linh chiến tướng nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Bằng hữu của ta là Dưỡng Tâm Sư cao cấp, hơn nữa cũng thông qua Thiên Môn khảo thí, sắp trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn rồi.

Cự linh chiến tướng trầm tư một lát, nói:

- Được rồi, các ngươi hãy đi theo ta!

Chỉ có Dưỡng Tâm Sư mới có thể tiến nhập Bách Thảo Viên, bất kể là ai cũng không thể trái quy định này, cho dù là chưởng giáo Chân Nhân của Thiên Đế Sơn cũng không thể tiến vào.

Cự linh chiến tướng nhấc chiến phủ lên, dựa theo một lộ tuyến kỳ diệu nào đó, tiến vào trong sương mù màu trắng.

Mỗi khi hắn bước về phía trước một bước, liền tiến xa ba trượng, mặc dù thân thể của hắn rất nặng nề, nhưng lại không lưu một dấu chân nào trên mặt đất.

Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến theo sát sau lưng cự linh chiến tướng, sợ bị đánh mất phương hướng trong trận pháp.

Trận pháp xung quanh Bách Thảo Viên thập phần cao minh, chỉ có cự linh chiến tướng mới biết cách làm thế nào để tiến vào Bách Thảo Viên, nếu có người dám xông vào, bất luận tu vi của hắn cao như thế nào, cũng tuyệt đối không thể tiến vào.

- Đây là trận pháp được bố trí theo Kỳ Môn Độn Giáp, Thiên Đế Sơn thật không hổ là Thánh Thổ, nhất định là có cao nhân đã từng học qua trận pháp trong Kỳ Môn Độn Giáp, như vậy mới có thể bố trí ra được Cửu Khúc Mê Tung đại trận huyền diệu như thế.

Ninh Tiểu Xuyên đã ghi nhớ toàn bộ “Kỳ Môn Độn Giáp” trong đầu, hơn nữa còn đặc biệt nghiên cứu “Trận Pháp thiên”, nên lúc vừa tiến vào màn sương mù màu trắng, liền hiểu rõ nguyên lý của cái trận pháp này.

Đương nhiên, hiểu rõ là một chuyện, còn phá giải lại là chuyện khác, người bố trí trận pháp có tu vi rất cường đại, với cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, căn bản không có khả năng phá vỡ được trận pháp này.

Ninh Tiểu Xuyên nghiên cứu trận pháp là để trợ giúp cho việc luyện đan, căn bản không nghĩ tới việc muốn trở thành Trận Pháp Sư.

Dưới sự dẫn dắt của cự linh chiến tướng, phải mất đến nửa canh giờ mới đi ra khỏi màn sương mù màu trắng, liền tiến vào một địa phương tựa như thế ngoại đào nguyên.

Trước mắt là từng mảnh dược điền phì nhiêu, bên trong dược điền đều trồng Huyền dược trân quý, trong đó còn có cả bán kỳ dược, toàn bộ đều là những loại hiếm có.

Linh tuyền từ trong chín cái linh hồ chảy ra, theo những rãnh lớn bên trong dược điền, tưới tiêu cho những kỳ hoa và Huyền dược trân quý khắp nơi.

Ngự Thiến Thiến bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người, khẽ hít một hơi thật sâu, liền ngửi thấy mùi dược nồng đậm.

- Lại có người mới đến Bách Thảo Viên rồi.

Dưới chân Ninh Tiểu Xuyên chợt truyền đến thanh âm.

Vừa cúi đầu nhìn, liền phát hiện một gốc linh chi hỏa diễm màu lam, chạy ngang qua dưới chân.

Gốc linh chi hỏa diễm này lái một cỗ xe ngựa lớn bằng nắm tay, trong miệng phát ra tiếng hét rất sảng khoái.

- Thông linh kỳ dược, Hỏa Chi ngàn năm.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lập tức lộ vẻ mừng rỡ.

Gốc linh chi hỏa diễm màu lam này vừa lái xe vừa la hét, lập tức kinh động những thông linh kỳ dược khác trong Bách Thảo Viên.

Rất nhiều thông linh kỳ dược đều chạy tới vây xem, bao vây Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến ở trung tâm giống như đang quan sát động vật hiếm có vậy.

Một gốc thông linh kỳ dược đã hóa thành nhân hình, thế nhưng lại mọc ra đầu trâu, đôi mắt chớp chớp, thực thà nói:

- Tiểu ca nhi, ngươi tên gì?

- Mỹ nữ, ngươi tên gì?

Một con ngỗng trắng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Ngự Thiến Thiến, trong miệng phát ra thanh âm của người.

Nó cũng là một gốc thông linh kỳ dược biến hóa mà thành, đã được 2000 năm rồi.

- Các ngươi đừng có chạy lại đây, đừng dọa hai người này sợ hãi, hãy nghe ta nói hai câu… Nghe ta nói hai câu được không? Tiểu ca nhi, lần đầu gặp mặt, không có thứ gì tốt, cái này tặng cho ngươi.

Một con vượn tay dài toàn thân mọc lông trắng chen tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, nhổ xuống một nhúm lông trắng trên mông, đưa vào tay Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đang muốn nhã nhặn từ chối, thế nhưng, nhúm lông trắng vừa rơi vào tay hắn, liền biến thành tám sợi rễ cây sáng long lanh.

Mỗi một sợi rễ cây đều tản mát bạch quang lóa mắt, từng đạo đường vân màu trắng lưu động trên rễ cây. Trong rễ cây thai nghén chất lỏng màu ngà sữa, tản mát mùi dược say lòng người.

- Đây là… Đây là rễ cây của Tuyết Anh Thụ, e rằng cũng phải được 6000 năm a?

Ninh Tiểu Xuyên khiếp sợ thốt lên.

Con vượn tay dài kia cười hắc hắc, cái lưng đã còng xuống, thanh âm khàn khàn:

- Lão hủ đã sống 6700 năm rồi, tiểu ca nhi, ngươi quả nhiên có chút nhãn lực, khó trách còn trẻ đã đạt tới Nguyên cấp Đại Dưỡng Tâm Sư rồi.

Không ngờ lại thật sự là một gốc thông linh kỳ dược hơn 6000 năm.

Một gốc thông linh kỳ dược 2000 năm đã có thể đổi được từ ba đến năm gốc thông linh kỳ dược 1500 năm.

Số năm của thông linh kỳ dược cứ tăng thêm một ngàn năm thì dược tính sẽ tăng lên gấp mấy lần, giá trị cũng tăng lên gấp mấy lần.

Thông linh kỳ dược 3000 năm đã vô cùng hiếm thấy rồi, chứ đừng nói chi là thông linh kỳ dược 6000 năm, nó quả thực là Dược Vương trong đám thông linh kỳ dược ở đây.

Tám sợi rễ mà nó đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, giá trị có thể so với một gốc thông linh kỳ dược 1000 năm.

- Tiểu nữ oa, tặng cho ngươi luôn, thiên tư của ngươi cũng không tệ, dung mạo lại xinh đẹp, không ngờ đã đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư cao cấp rồi.

Con vượn tay dài nhỏ một nhúm lông từ trên đỉnh đầu xuống, đặt vào trong tay Ngự Thiến Thiến, lập tức biến thành chín phiến lá cây bích lục như ngọc.

Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến hai mặt nhìn nhau, đồng thanh nói:

- Đa tạ.

- Ha ha, Tiểu Xuyên, ngươi đã đến rồi.

Mộc Lam đại sư mặc một cái áo choàng rách rưới, tựa như một lão khất cái, dáng vẻ lôi thôi lếch thếch, cười hì hì đi tới.

Những thông linh kỳ dược này vừa nhìn thấy Mộc Lam đại sư đi tới, liền lập tức giải tán, có cái thì bỏ chạy, có cái thì chui vào lòng đất, có cái trực tiếp biến thành đại thụ.

- Ngươi cũng thấy rồi đấy, Dưỡng Tâm Sư và dược liệu cũng không phải là địch nhân, có đôi lúc, thậm chí có thể làm bằng hữu.

Mộc Lam đại sư có vài phần thâm ý nói.

Ninh Tiểu Xuyên thu tám sợi Tuyết Anh Thụ lại, cung kính cúi đầu với Mộc Lam đại sư, nói:

- Bái kiến sư tôn. Hôm nay quả thực đã khiến cho đệ tử được mở rộng tầm mắt,thì ra Dưỡng Tâm Sư và thông linh kỳ dược cũng có thể chung sống hòa thuận với nhau.

- Không chỉ chung sống hòa thuận, mà thậm chí còn có thể trợ giúp lẫn nhau. Ngươi có biết tại vì sao mà Bách Thảo Viên không cho phép những tu sĩ khác tiến vào hay không? Chính là sợ những mãng phu không hiểu gì về dược vật nhiễu loạn sự hài hòa ở nơi đây.

Mộc Lam đại sư đưa mắt nhìn chằm chằm Ngự Thiến Thiến, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên, nói:

- Tiểu tử, thiên tư của tiểu oa nhi này không tệ, không chỉ trở thành Dưỡng Tâm Sư cao cấp, mà tu vi Võ Đạo cũng đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê rồi, có tiền đồ, rất có tiền đồ.

- Đại sư khen quá lời rồi, nếu không phải ăn vào Quy Nguyên Đan, tiểu nữ sao có thể nhanh chóng đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê như vậy được?

Ngự Thiến Thiến là tử tôn Hoàng tộc, lễ nghi đoan trang, nói chuyện nhã nhặn, lập tức cung kính hành lễ với Mộc Lam đại sư.

- Nói nhảm, nếu thiên tư không đủ cao, cho dù có ăn Quy Nguyên Đan thì cũng không thể đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê.

Mộc Lam đại sư trừng mắt vểnh râu nói:

- Tiểu Xuyên, nha đầu này là vợ của ngươi phải không, từ nay về sau, hai người các ngươi đều là đồ đệ của ta.

Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy, lập tức mừng rỡ ra hiệu với Ngự Thiến Thiến, nói:

- Đa tạ sư tôn.

Ngự Thiến Thiến cũng lộ vẻ vui mừng, lập tức quỳ xuống đất lễ bái, nói:

- Thiến Thiến bái kiến sư tôn.

- Ai dà dà, Tiểu Xuyên, thấy không, sư muội của ngươi còn hiểu nhiều cấp bậc lễ nghĩa hơn ngươi, rất hiểu chuyện, hãy học tập một chút đi.

Trên mặt Mộc Lam đại sư tràn đầy nụ cười, nói:

- Trận đấu khảo hạch đệ tử hạch tâm đã chấm dứt rồi sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Chưa xong, thực ra lần này đệ tử đến Bách Thảo Viên, chính là muốn xin một tấm đan phương Quy Nguyên Đan từ chỗ sư tôn.

- Đan phương Quy Nguyên Đan? Ngươi chuẩn bị luyện chế Quy Nguyên Đan ư?

Mộc Lam đại sư mừng rỡ nói.

Mộc Lam đại sư biết rõ Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới đột phá cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư không lâu, theo lý thuyết, cho dù thiên tư có cao đến đâu, cũng phải mất vài năm tích súc, như vậy mới có thể thử luyện chế Nhân cấp đan.

Bây giờ đã muốn thử luyện đan thì có chút nóng vội rồi.

Thế nhưng, nhìn ánh mắt của hắn, dường như cũng có vài phần nắm chắc, chẳng lẽ tiểu tử này thật sự có thể luyện chế được Nhân cấp đan sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nhân cấp đan quả thực thập phần khó luyện chế, đệ tử phải mất rất nhiều thời gian nghiên cứu Quy Nguyên Đan, bây giờ, cũng chỉ nắm chắc ba thành có thể luyện chế thành đan mà thôi.

- Mặc dù Quy Nguyên Đan là loại đơn giản nhất trong Nhân cấp đan, thế nhưng cũng không phải là thứ mà một mao đầu tiểu tử mới đạt tới Đại Dưỡng Tâm Sư có thể luyện chế được. Ba thành nắm chắc ư… chậc chậc, ngươi không khoác lác chứ?

Mộc Lam đại sư có chút không tin.

Mộc Lam đại sư chính là kỳ tài ngút trời trong giới Dưỡng Tâm Sư, thế nhưng, lúc mới đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, cũng phải mất mười năm mới có thể luyện chế ra một viên Nhân cấp đan.

Thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên cao hơn hắn, theo hắn dự đoán, dưới sự dạy dỗ của mình, Ninh Tiểu Xuyên ít nhất cũng phải đợi năm năm sau mới có thể luyện chế được một viên Nhân cấp đan.

Cho nên, Mộc Lam đại sư tất nhiên không tin Ninh Tiểu Xuyên bây giờ có thể luyện chế được Nhân cấp đan, vẫn ôm thái độ hoài nghi.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Nếu như lão sư chịu chỉ điểm đôi chút, nói không chừng ta còn có thể nắm chắc càng nhiều thành hơn.

Mộc Lam đại sư nhìn thấy dáng vẻ của Ninh Tiểu Xuyên rất nghiêm túc, lập tức nở nụ cười, nói:

- Hảo tiểu tử, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh đó, vậy ngày mai sẽ phái ngươi thượng tràng.

- Ngày mai? Có chuyện gì?

Ninh Tiểu Xuyên có chút nghi ngờ.

Mộc Lam đại sư đặt mông ngồi dưới đất, ngón tay khô quắt gãi gãi mái tóc lộn xộn trên đầu, nói:

- Còn không phải là nha đầu của Quang Minh Thánh Thổ kia sao? Nàng muốn đại biểu cho Quang Minh Thánh Thổ khiêu chiến với Dưỡng Tâm Sư ưu tú nhất thế hệ trẻ của Bách Thảo Viên, để chứng minh tạo nghệ của Quang Minh Thánh Thổ tại phương diện luyện đan còn trên Thiên Đế Sơn một bậc. Vì chuyện này, mấy lão già của Bách Thảo Viên chúng ta đều lo lắng đến mức sắp bạc cả tóc rồi.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/than-ma-thien-ton/chuong-656/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận