Thần Ma Thiên Tôn
Tác giả: Cửu Đương Gia
Chương 139: Đại Sát TứPhương
Ads
Khoảnh khắc Diệt Thế chi khí sinh ra, khí chất của Ninh Tiểu Xuyên cũng phát sinh biến hóa, toàn thân càng trở nên sắc bén hơn.
Võ Nguyên khí, cấp bậc cao hơn Huyền Khí Võ Đạo.
Diệt Thế chi khí, lại càng ngưng thực hơn Võ Nguyên khí, năng lượng cũng càng mạnh hơn, hơn nữa còn ẩn chứa một luồng lực lượng khiến cho sinh cơ vạn vật tiêu vong.
Đương nhiên, trong cơ thểNinh Tiểu Xuyên chỉmới sinh ra một tia, vẫn không thểsử dụng, có thểdùng đểnuôi dưỡng Ma kiếm. Nhưng đây cũng là một dấu hiệu, một tiêu chí chứng minh Ninh Tiểu Xuyên đã chính thức bước vào Diệt Thế Đạo.
- Chỉbằng vào ngươi cũng muốn giết chết chúng ta, quảth
ật là cuồng vọng tới cực điểm.
Một tên Võ giảThần Thểtầng thứsáu cười châm chọc, căn bản không đểNinh Tiểu Xuyên vào mắt, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên chẳng khác gì một món đồ chơi trong tay hắn.
Vụt...
truyện copy từ tunghoanh.comThân thểNinh Tiểu Xuyên đột nhiên lóe lên, giống như một đạo cầu vồng bảy màu, tốc độ nhanh tới cực điểm, chỉtrong nháy mắt đã bắt lấy cánh tay của tên Võ giảThần Thểtầng thứsáu này.
Một luồng lực lượng to lớn từ cánh tay truyền vào trong cơ thểtên Võ giảkia.
- Rắc rắc rắc…
Xương cốt toàn thân tên Võ giảđều bịchấn vỡ, thân thểmềm nhũn ngã xuống đất.
- Tốc độ th
ật nhanh, thân thểlại hóa thành một đạo cầu vồng, đây là Thần Thông gì?
Hết thảy Võ giảđều gi
ật mình, không ngừng dụi mắt, tất cảđều cho rằng mình vừa hoa mắt, sinh ra ảo giác.
Lục Hồn Thiên cũng thoáng kinh hãi, vừa rồi ngay cảhắn cũng không thấy thân thểNinh Tiểu Xuyên di động như thế nào, chỉthấy một đạo hào quang bảy máu lướt qua trước người, l
ập tức một tên cao thủ Võ Đạo của Vân Trung Minh đã ngã xuống đất.
- Thất Thải Na Di.
Trong tay Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, thân thểlại lần nữa dịch chuyển ra ngoài, chém bay đầu một tên Võ giảThần Thểtầng thứtư.
Vụt...
Một đạo cầu vồng bảy màu xuyên qua đám Võ giảcủa Vân Trung Minh, những nơi mà nó đi qua, từng cái đầu người bay lên, máu tươi nhuốm đầy mặt đất.
Chỉtrong thời gian ba nhịp hô hấp, đã có 17 cao thủ Võ Đạo Thần Thểcảnh ngã xuống mặt đất, đầu lâu tách rời khỏi thân thể, biến thành những thi thểkhông đầu nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Những tên Võ giảcòn lại đều ướt đ
ẫm mồ hôi lạnh, hai chân như mềm ra, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ giống một vịSát Thần, dọa cho bọn hắn không ngừng lùi về phía sau.
- Ngươi đi chết đi!
Lục Hồn Thiên cắn chặt răng, h
ận ý ng
ập trời, cánh tay biến thành màu đỏ, hóa thành thú trảo, đánh ra một đạo lực lượng bài sơn đảo hải.
Thân hình Ninh Tiểu Xuyên phóng đi, mũi chân cách khỏi mặt đất, một đường giết tới, một chưởng đánh lên lòng bàn tay của Lục Hồn Thiên, đánh cho Lục Hồn Thiên thối lui ra ngoài.
- Phành phành phành...
Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đánh ra 13 chưởng, đánh cho Lục Hồn Thiên liên tiếp lui về phía sau 13 bước, ngay cảsức chống đỡ cũng không có, thân thểđụng vào vách tường, máu tươi trong miệng không ngừng tràn ra.
Vách tường dày hơn một thước bịLục Hồn Thiên đâm lún sâu vào, xuất hiện hàng loạt vết nứt.
Lục Hồn Thiên khiếp sợ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, không thểtin nổi Ninh Tiểu Xuyên lại có được lực lượng cường đại như v
ậy, giống như một cái búa tạhung hăng nện lên người hắn.
Hai mắt Ninh Tiểu Xuyên đỏ bừng, hai lòng bàn tay ngưng tụ ra thiểm điện sáng ngời, song chưởng đồng thời nện lên ngực Lục Hồn Thiên.
Phành phành phành...
Vách tường triệt đểsụp đổ, vỡ vụn thành từng mảng lớn.
Thân thểLục Hồn Thiên va lên vách tường, rơi xuống đường lớn, huyết nhục trên ngực trở nên mơ hồ, lục phủ ngũ tạng đều bịđánh cho trọng thương, trong miệng không ngừng thổ ra máu tươi.
Phành phành phành...
Mười bốn tên Võ giảcòn lại của Vân Trung Minh cũng từ trong phủ viện bay ra ngoài, trên ngực có một chưởng ấn đ
ẫm máu, có tên Võ giảtu vi hơi yếu, đã bịchưởng ấn này đánh chết tại chỗ.
Ninh Tiểu Xuyên từ trong phủ viện từng bước đi ra, áo bào nhỏ xuống từng giọt huyết châu, toàn thân lượn lờhào quang thiểm điện, hàn khí bức người, nhìn chằm chằm vào hơn mười tên Võ giảngã nghiêng trong đống đổ nát.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com- Vạn Kiếm Hóa Vũ.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên mở ra, màn mưa xung quanh thân thểngưng tụ thành kiếm, chớp động tia sáng lạnh lẽo và kiếm quang vô tình.
Phốc…
Phốc…
Toàn bộ kiếm ảnh đều chém xuống, trong đám phế tích không ngừng vang lên tiếng hét thảm.
Trong vũng máu, chỉcó Lục Hồn Thiên thân mang trọng thương, sau khi khởi động một tầng Huyền Khí tráo thì mới ch
ật v
ật ngăn cản được chiến kiếm.
Ninh Tiểu Xuyên đi đến trước mặt Huyền Khí tráo, nhàn nhạt nhìn hắn.
- Làm sao có thể? Làm sao có thể? Cho dù ngươi đột phá đến Thần Thểtầng thứsáu, cũng không có khảnăng mạnh như v
ậy.
Lục Hồn Thiên cắn chặt răng, trái tim không ngừng run rẩy.
Hôm nay thất bại quá thảm, vốn dĩđến đây đểloại trừ Ninh Tiểu Xuyên, nhưng lại bịNinh Tiểu Xuyên giết ngược hơn mười người, Võ giảcủa Vân Trung Minh gần như toàn quân bịdiệt.
Th
ật ra, bằng vào tu vi của Lục Hồn Thiên, hoàn toàn có thểchống lại Ninh Tiểu Xuyên, th
ậm chí còn mạnh hơn Ninh Tiểu Xuyên một b
ậc. Cho dù Ninh Tiểu Xuyên có được thân thểsánh ngang Thần Thểtầng thứchín, nhưng dù sao đi nữa, cảnh giới Võ Đạo cũng chỉlà Thần Thểtầng thứsáu mà thôi.
Sở dĩLục Hồn Thiên thất bại nhanh chóng như v
ậy, chính là vì hắn đã quá coi thường Ninh Tiểu Xuyên, lại càng không nên so đấu lực lượng thân thểvới Ninh Tiểu Xuyên, cho đến khi hắn phát hiện sai lầm của mình thì đã bịNinh Tiểu Xuyên đánh cho không còn sức hoàn thủ, cuối cùng bịNinh Tiểu Xuyên đánh cho trọng thương.
Không phải là lực lượng của hắn yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên, mà là tâm trí của hắn kém hơn Ninh Tiểu Xuyên.
- Muốn biết đáp án không? Xuống Địa Ngục mà hỏi Diêm Vương gia đi!
Một ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên kích phá Huyền Khí tráo của Lục Hồn Thiên, dưới ánh mắt tuyệt vọng của Lục Hồn Thiên, một chưởng nện lên đỉnh đầu của hắn, đánh cho đầu của hắn vỡ tung như dưa hấu, bắn ra từng mảnh xương máu.
Tiểu Long màu đỏ trốn ở đằng sau một cây cột, nhìn thấy một màn như v
ậy, l
ập tức bịdọa cho quay đầu bỏ chạy.
Sau khi tiến vào Thiên Đế thành, Tiểu Long màu đỏ đã biến mất không thấy bóng dáng, đến t
ận bây giờmới xuất hiện, vừa muốn bỏ chạy thì đã bịNinh Tiểu Xuyên túm lấy đuôi.
- Theo ta chiến đấu!
Ninh Tiểu Xuyên liền nói với nói.
Tiểu Long màu đỏ dùng sức lắc đầu, trong miệng phát ra tiếng “ngao ngao” kháng nghị.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Từ lúc ngươi sinh ra, đã quyết định cảđời này ngươi phải trưởng thành trong chiến đấu rồi. Ngươi chỉcó thểkhông ngừng lột xác từ trong giết chóc, cho dù ngươi không giết người khác thì người khác cũng giết ngươi. Ngươi theo ta thì đã không còn lựa chọn nào khác rồi, đây chính là số mệnh của chúng ta.
Móng vuốt của Tiểu Long màu đỏ chà sát vài lần, đôi mắt tròn nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, dường như đang đứng trước một quyết định rất gian nan.
Trong Thiên Lý Hội.
Đám người Nhiếp Hải, Kim Tước Hi, Nhạc Minh Tùng, Thạch Hải Lượng, Ninh Hinh Nhi, Mộ Dung Vô Song t
ập trung cùng một chỗ, thần sắc trên mặt đều bất đồng.
Thạch Hải Lượng đứng ở trên tường thành, sắc mặt cực kỳ nặng nề, nói:
- Thanh âm giết chóc đã ngừng lại rồi, xem ra… e rằng Ninh Tiểu Xuyên lành ít dữnhiều rồi.
- Ca…
Đôi mắt của Ninh Hinh Nhi đã khóc đến sưng lên, cầm theo Huyền Khí cổ kiếm, muốn xông ra ngoài, nhưng lại bịKim Tước Hi cản lại, không muốn nàng đi chịu chết.
Kim Tước Hi an ủi, nói:
- Thế lực của Vân Trung Hầu trong Đế Hư không phải chuyện đùa, ngay cảca ca của ngươi cũng không phải đối thủ của bọn hắn, ngươi mà đi thì chỉcó con đường chết.
- Ta mặc kệ, ta muốn ca ca.
Ninh Hinh Nhi một chưởng bức lui Kim Tước Hi, liều lĩnh xông ra ngoài.
Nhạc Minh Tùng đứng ở cửa chính, ngăn cản nàng lại, phiền muộn nói:
- Học muội à, nhân sinh khó tránh khỏi sinh lão bệnh tử, ngay cảVõ Tôn cũng khó tránh khỏi biến thành cát bụi, ngươi cần gì phải quá cố chấp? Ngươi đừng quên, trước khi ca ca của ngươi rời đi đã từng nói cái gì? Ca ca của ngươi đã phó thác ngươi cho ta, ta không thểđểngươi đi chịu chết, ta sẽ chăm sóc tốt cho ngươi, đểngươi trưởng thành… Á…
Huyền Khí cổ kiếm trong tay Ninh Hinh Nhi chém ra, vỏ kiếm đánh lên cổ Nhạc Minh Tùng, làm hắn trợn trừng cảmắt lên, sau đó ngất xỉu ngay tại cửa.
Ninh Hinh Nhi trực tiếp lao ra khỏi cửa, ý chí cực kỳ kiên định, không ai có thểngăn được nàng.
Một Võ giảkhoác áo choàng đen nói:
- Xem ra Ninh Tiểu Xuyên đã chết trong vòng vây của Vân Trung Minh rồi, một vịtuyệt đỉnh thiên tài cứnhư v
ậy mà v
ẫn lạc, tiếp theo e rằng sẽ nổi lên sóng gió càng lớn hơn rồi.
TạMộng Dao khoác trên người một tấm hắc bào, trên mặt mang mặt nạvàng, chỉlộ ra một đôi mắt sáng ngời, khẽ cau mày rồi thở dài một tiếng, nói:
- Vân Trung Hầu quảnhiên không hổ là anh kiệt trăm năm khó gặp, sát phạt quyết đoán, tuyệt đối không cho Ninh Tiểu Xuyên có cơ hội trưởng thành, phàm là những người tạo thành uy hiếp với hắn, đều bịloại trừ từ trong trứng nước.
Trong lòng của nàng v
ẫn có chút mất mát, dù sao thì Ninh Tiểu Xuyên cũng là Trang chủ của U Linh sơn trang, trong lòng nàng thầm nghĩ, xem ra phải l
ập tức báo tin này cho sư tôn, đểU Linh sơn trang đổi một chủ nhân khác.
Đúng lúc này, bên cạnh nàng chợt truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
- Trời đất ơi… Tình huống gì thế này?
TạMộng Dao cũng hiếu kỳ nhìn về phía cuối đường, chỉthấy một dòng nước kèm theo máu tươi từ trên đường chảy xuống.
Trong dòng nước này còn trôi nổi mười mấy cái thi thể.
Ninh Tiểu Xuyên đi trong dòng nước đỏ như máu, từng bước đi đến chỗ Trương Lâm Sơn, cuối cùng đứng đối diện đối phương, nhìn chằm chằm tên đệ tử thứtư của Vân Trung Hầu.
Đây chính là dòng nước do nước mưa tạo thành, sau đó lại bịmáu người nhuộm đỏ.
Sau khi dòng nước trôi đi, trên đường chỉcòn lại mười mấy cái thi thểngổn ngang lộn xộn, có thi thểkhông đầu, có thi thểbiến thành xác khô, lại có thi thểtàn khuyết không trọn vẹn.
Đây chính là một màn cực kỳ dọa người, không khác gì Tu La địa ngục, đủ dọa cho người bình thường mất ngủ mấy ngày.
TạMộng Dao nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đứng cách đó không xa, lúc nhìn thấy thân ảnh cao lớn mà oai hùng của Ninh Tiểu Xuyên và huyết thi đầy đất, trong lòng liền khiếp sợ đến mức t
ận cùng.
Hắn… Không ngờhắn đã giết gần sạch cao thủ Võ Đạo của Vân Trung Minh rồi.
Giờphút này, người cực kỳ kinh hoàng nhất v
ẫn là Trương Lâm Sơn, lúc trước hắn bịNinh Tiểu Xuyên hút đi một lượng lớn huyết khí, vì đề phòng cảnh giới thụt lùi, cho nên mới lưu lại nơi này đểcủng cố cảnh giới. Theo suy nghĩcủa hắn, có Lục Hồn Thiên d
ẫn đội và hơn mười vịcao thủ Võ Đạo trợ giúp, muốn giết một Ninh Tiểu Xuyên đã trọng thương, chính là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nào có thểngờrằng, kết quảlại trở thành như v
ậy?
Toàn bộ Võ giảcủa Vân Trung Minh đều đã bịdiệt, biết thành thi thểtrên đất, ngay cảLục Hồn Thiên tu vi đạt tới Thần Thểtầng thứtám cũng bịgiết chết.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Võ giảcủa các thế lực khác ẩn trong bóng tối cũng chấn động ngạc nhiên, trong lòng sinh ra một loại dự cảm bất tường, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên dường như không phải là một con thú bịvây khốn, mà là một đầu mãnh hổ sắp xổ ra khỏi lồng.
- Ninh… Tiểu… Xuyên…
Trương Lâm Sơn siết chặt nắm quyền, không thểtin được một màn phát sinh trước mắt, nhưng lại không thểkhông tiếp nh
ận sự thực này.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trong màn mưa, mái tóc dài rủ xuống, ánh mắt cực kỳ sắc bén, trên áo quần đều là máu tươi, giống như một Lệ Quỷ bước ra từ Địa Ngục.
Trên vai hắn, có một đầu Tiểu Long màu đỏ lười biếng, dáng vẻ từ đầu tới chân đều vô hại, còn không ngừng ngáp dài.