Thần Ma Thiên Tôn
Tác giả: Cửu Đương Gia
Chương 154: Huyết Giới
Ads
Thiên Đế Mộ Lâm thập phần to lớn, phần mộ dày đặc khắp nơi trên mặt đất, mộ bia như rừng. Trên mặt đất phủ đầy bùn đất đen kịt, tản mát ra mùi máu tươi nhàn nhạt, trong không khí lơ lửng quỷ hỏa u lam sắc, đem xung quanh chiếu sáng lờmờu ám.
Hai người bọn họ cũng không biết ở trong mộ lâm chạy đi bao lâu, cuối cùng cũng đem gã U Minh Kỵ sĩsau lưng bỏ rơi.
Ánh mắt Nhạc Minh Tùng vẫn như cũ nhìn chằm chằm Huyền Thú Giám trong tay Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Cho ta mượn nghiên cứu một hồi đi! Ta nghĩkhối xương này có thểlà bảo vật vô giá!
Ninh Tiểu Xuyên ngược lại cũng không sợ hắn sẽ đoạt đi Huyền Thú Giám, vì v
ậy liền đưa Huyền Thú Giám cho hắn, đểxem hắn có phải th
ật sự có thểnhìn ra lai lịch Huyền Thú Giám hay không?
Hai tay Nhạc Minh Tùng cẩn th
ận cầm Huyền Thú Giám, tỉmỉnghiên cứu, quang mang trong mắt càng ngày càng sáng lên, trong miệng phát ra thanh âm ch
ậc ch
ậc:
- Không gian khí văn, tụ linh khí văn… V
ật báu vô giá! V
ật báu vô giá! Nói cái giá đi, ta muốn mua món bảo bối này!
Ninh Tiểu Xuyên quảquyết nói:
- Không bán!
Nhạc Minh Tùng tương đối thất vọng, lưu luyến không rời đem Huyền Thú Giám trảlại cho Ninh Tiểu Xuyên, v
ẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, nói:
- Ngươi lấy được món bảo bối này từ nơi nào v
ậy?
- Tàng bảo động của Kiếm Các Hầu Phủ!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhãn thần Nhạc Minh Tùng liền trở nên phức tạp, nói:
- Cái này rất có thểlà một kiện Siêu Huyền khí! Người bình thường nhìn không ra chỗ lợi hại của nó, nghĩnó chỉlà một khối xương cốt thông thường! Cho dù là phần lớn Luyện Khí Sư, sợ rằng cũng nhìn không ra thủ pháp luyện chế nó! Thế nhưng ta lại bất đồng, ta chính là hàng xóm của đệ tử của Thiên hạđệ nhất Luyện Khí Sư, nhãn lực của ta cao hơn người khác một b
ậc, chỉliếc mắt một cái cũng nhìn ra chỗ bất phàm của nó. Ngươi th
ật sự không bán sao? Giá cảgì ta cũng đều nguyện ý trả!
- Không bán!
Ninh Tiểu Xuyên trố mắt nhìn, nói:
- Siêu Huyền khí mà ngươi vừa mới nói, là có ý gì?
- Bảo v
ật và binh khí siêu việt Huyền khí Cửu phẩm, liền được xưng là Siêu Huyền khí! Mỗi một kiện Siêu Huyền khí đều là bảo v
ật vô giá, thần binh trong thiên địa, uy lực có thểlay động núi cao, chặt đứt sông ngòi!
Nhạc Minh Tùng cực kỳ hâm mộ nói.
Ninh Tiểu Xuyên nhất thời cũng kinh sợ.
Phải biết rằng uy lực của Huyền khí Thất phẩm cũng đã tương đối cường đại, rất nhiều Võ Tôn cũng không nhất định có thểtìm được một kiện Huyền khí Thất phẩm tiện tay.
Kiếm Các Tháp, Thần khí trấn phủ của Kiếm Các Hầu Phủ, cũng chỉlà một kiện Huyền khí Cửu phẩm, đã có thểthủ hộ Kiếm Các Hầu Phủ trường thịnh không suy tám trăm năm.
Mà khối xương này, chẳng lẽ lại là Siêu Huyền khí, so với Kiếm Các Tháp còn lợi hại hơn? Cái này…
Nhạc Minh Tùng nói:
- Nếu như ngươi lo lắng Huyền Thú Giám này sẽ mang tới cho ngươi họa sát thân, ngươi có thểgiao nó cho ta bảo quản! Ta không sợ bịngười khác mưu tài hại mạng a!
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Huyền Thú Giám lại, cười nói:
- Chúng ta v
ẫn là nên nghiên cứu xem làm thế nào sống sót rời khỏi Thiên Đế Mộ Lâm trước đã! U Minh Kỵ sĩbất cứlúc nào cũng có thểtìm được chúng ta! Một tên U Minh Kỵ sĩtuy rằng không đủ uy hiếp, nhưng nếu như có mười gã U Minh Kỵ sĩcùng tới, e rằng chúng ta sẽ dữnhiều lành ít a!
- Ô ô!
Tiếng kêu của Nhân Nhãn Nha chợt vang lên, giống như tiếng tiểu hài tử khóc.
Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một vầng trăng huyết hồng sắc, đem bầu trời chiếu thành huyết hồng sắc quỷ dị, mây đen âm trầm ở trên bầu trời không ngừng tung bay.
Một màn thiên tượng kinh khủng chợt xuất hiện trên bầu trời.
Lệ quỷ không đầu kéo theo xích sắt, quỷ hồn đứt lưỡi cất tiếng gào rống, quỷ xa bạch cốt từ trên bầu trời bay qua… Đây là một màn hình ảnh Bách Quỷ DạHành, giống như là cánh cửa đi thông âm giới đã bịmở ra, tất cảquỷ hồn bên trong đều được thảra.
- Thiên tượng Bách Quỷ DạHành lại xuất hiện!
Nhạc Minh Tùng nhìn lên bầu trời, lấy từ trong lòng ngực ra một tấm âm dương đồ, cùng với hai cái hộp con cờtrắng đen, sắp xếp những nước đi kỳ quái lên trên âm dương đồ.
Những con cờtrắng đen đặt lên âm dương đồ, hình thành nên những kỳ lộ quái dị.
- Đi! Chúng ta đến địa phương âm dương giao hòa, nhìn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhạc Minh Tùng tay cầm âm dương đồ, dựa theo con đường do các quân cờchỉd
ẫn mà đi tới.
Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên liếc mắt nhìn theo bóng lưng Nhạc Minh Tùng. Bảo bối trên người tên gia hỏa này th
ật đúng là không ít! Tấm âm dương đồ vừa rồi kia, chí ít cũng là Huyền khí Nhịphẩm.
Cho dù đối phương là Luyện Khí Sư, cũng không có khảnăng xuất ra nhiều Huyền khí như v
ậy.
- Loại thiên tượng Bách Quỷ DạHành này, giống như là khí tượng do địa phương âm dương giao hòa đản sinh ra, là do hai loại khí lưu âm dương tương xung tương khắc hình thành nên!
Nhạc Minh Tùng nói.
Hai người băng qua hai ngọn núi lớn, đi tới đỉnh chóp một ngọn núi cao, liền nhìn thấy một màn hình ảnh th
ập phần đáng sợ.
Bên kia ngọn núi cao đang chảy xuôi một dòng sông lớn, giữa dòng sông lượn lờsương mù huyết hồng sắc dày đặc.
Trên dòng sông lớn, bắc ngang ba cây cầu đá cổ xưa. Đang có đại đội U Minh Kỵ sĩ, âm binh, thi sát… thông qua ba cây cầu đá kia, hướng về phía bờsông bên kia bước đi, cuồn cuộn không ngừng đi vào trong một ngọn núi lớn.
Trên vách đá của ngọn núi lớn kia, có một cái động khẩu lớn đen ngòm. Ngàn vạn âm binh thi sát đi vào cái động khẩu kia, sau đó lại tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Cái động khẩu kia giống như là một cái miệng cự thú, đem chúng nó thôn phệ sạch sẽ!
Từng cỗ từng cỗ hàn khí từ dưới chân núi thổi quét lên, lạnh lẽo đến mức khiến cho người ta xương cốt tê dại.
- Mẹ cha ơi! Quảnhiên có đại động tĩnh a! Chẳng lẽ th
ật sự là cửa Địa Ngục mở ra?
Nhạc Minh Tùng hung hăng phun một ngụm nước miếng vào lòng bàn tay, chà xát mấy cái.
xem chương mới tại tunghoanh(.)comNinh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm dòng sông lớn phía dưới, liền nhìn thấy bên cạnh mỗi cây cầu đá đều có tám gã cường giảVõ Đạo bản thổ đang đứng.
Toàn thân bọn họ đều dán đầy bạch cốt, tay cầm trường thương, đi lại trên cầu tuần tra liên tục.
- Vì sao đám U Minh Kỵ sĩvà âm binh thi sát đó lại không công kích bọn họ?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Nhạc Minh Tùng cũng phát hiện ra đám cường giảbản thổ kia, nói:
- Ta đoán đám bạch cốt dán trên người bọn họ, đều là xương cốt lấy xuống từ trên người U Minh Kỵ sĩ, có tác dụng ngăn cách nhân khí trên thân thể, cho nên mới không bịchúng công kích! Khẳng định là đã có cường giảbản thổ tiến nh
ập thi động đối diện! Hay là chúng ta cũng liệp sát U Minh Kỵ sĩ, gỡ đi xương cốt trên người bọn chúng, may thành y phục, cùng vào thi động xem rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì?
- Cứtùy tiện xông vào như v
ậy, khẳng định ngay cảcây cầu kia cũng không qua được!
Ninh Tiểu Xuyên kéo Nhạc Minh Tùng trở lại, nói:
- Khẳng định là có cường giảbản thổ Thoát Tục Cảnh đang thủ hộ bên cạnh mấy cây cầu kia! Tuy rằng ta không thểtìm được vịtrí cụ thểcủa hắn, nhưng lại có thểcảm giác được khí tức trên người hắn!
- Võ giảThoát Tục Cảnh? Ách! Như v
ậy thì chúng ta đừng có tùy tiện hành động, đợi các trưởng bối Học cung tới rồi hãy tính tiếp a!
Nhạc Minh Tùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm ngọn núi lớn tại bờsông bên kia, cảm thụ được trong lòng núi truyền đến một cỗ lực lượng thần bí không nói nên lời, áp bách đến mức trái tim người ta cũng phải vỡ vụn ra.
Tiểu Long hồng sắc cũng đột nhiên trở nên xao động bất an, lủi động liên hồi trong lớp quần áo của Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi xem hình dạng của ngọn núi kia, có giống một ngôi mộ hay không?
Ngữkhí Ninh Tiểu Xuyên ngưng trọng nói.
Nhạc Minh Tùng được Ninh Tiểu Xuyên đề tỉnh, đột nhiên nghĩđến cái gì, vội vã đứng lên, từ trong lòng ngực lấy ra một cái gương đồng có chút tàn tạ, hướng về phía ngọn núi kia chiếu một cái.
Trên cái gương đồng kia l
ập tức tràn đầy huyết vụ, lan tràn ra âm khí nồng đ
ậm.
Thình thịch!
Luồng âm khí kia nồng đ
ậm đến mức cùng cực, trực tiếp khiến cho cái gương đồng nổ tung, biến thành mảnh đồng vỡ rơi đầy đất.
Nhạc Minh Tùng mắng lớn một tiếng:
- Quảth
ật đúng là một tòa mộ phần! Dùng một ngọn núi lớn đểlàm phần mộ, lại xây ở địa phương âm dương giao hòa, dùng một dòng sông v
ận chuyển âm khí đến nơi này, khiến cho âm dương nơi này đạt tới một loại trạng thái cân đối kỳ diệu! Lẽ nào… lẽ nào… nơi này chính là phần mộ của Thiên Đế?
- Má ơi! Phần mộ của Thiên Đế! Bên trong khẳng định có rất nhiều bảo bối, nói không chừng còn có Huyền đan có tác dụng khởi tử hồi sinh! Nếu như bịđám người bản thổ kia đạt được, như v
ậy thì lỗ lớn a! Xông vào! Chúng ta nhất định phải xông vào!
Nhạc Minh Tùng lúc này đã điên cuồng, liền quyết định phải liều mạng một phen.
Đây chính là phần mộ của Thiên Đế, bên trong khẳng định là có bảo v
ật khiến cho ngay cảVõ Tôn cũng phải điên cuồng cướp gi
ật.
- Nếu như ba cây cầu lớn qua sông đều bịphong tỏa, như v
ậy chúng ta liền chui xuống đất mà vào!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Ta ngất! Ngươi còn có Thần Thông có thểchui xuống đất sao?
Nhạc Minh Tùng kinh ngạc nói.
Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Thú Giám, triệu hồi Thái Tuế ấu thú ra.
Nhạc Minh Tùng dường như cũng nh
ận biết Thái Tuế Thú, trên mặt lộ ra thần sắc đại hỉ, không ngừng chà xát tay:
- Th
ật tốt quá! Có một đầu Thái Tuế Thú làm tọa kỵ, chúng ta liền có thểtới lui tự nhiên trong bùn đất, th
ậm chí có khảnăng trực tiếp xông vào lăng mộ Thiên Đế! Đây chính là Thần thú chuyên gia đào mộ trộm mảa! Nếu như ta có được một đầu thì tốt rồi! Ngươi có bán không?
- Không bán!
Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp cưỡi lên lưng Thái Tuế ấu thú, bùn đất trên mặt đất giống như là biến thành đống cát mềm mại, xuất hiện từng vòng sóng gợn, Thái Tuế ấu thú liền chìm xuống dưới.
Ninh Tiểu Xuyên cùng Thái Tuế ấu thú trực tiếp chui vào trong bùn đất, trong nháy mắt liền biến mất không thấy đâu.
- Rốt cuộc có phải là đội hữu hay không? Đi cũng không chịu mang theo ta!
Tại thời khắc cuối cùng, Nhạc Minh Tùng đã chụp lấy cái đuôi của Thái Tuế ấu thú, cũng theo đó chui vào trong bùn đất.
Thái Tuế là Hoàng giảđại địa, có thểtới lui tự nhiên trong thế giới dưới lòng đất, nếu như là Thái Tuế thành niên, chỉtrong nháy mắt, liền có thểdi chuyển cảngàn dặm.
Thế giới trong lòng đất Thiên Đế Mộ Lâm cũng là địa phương tương đối khủng bố, bất cứlúc nào cũng có thểnhìn thấy từng cỗ từng cỗ quan tài mai táng trong lòng đất. Có vài quan tài còn chứa sinh v
ật không biết là gì đang không ngừng ngọ ngu
ậy, vươn móng vuốt ra đánh lên nắp quan tài.
Thái Tuế ấu thú không ngừng đi xuyên qua đám quan tài dày đặc kia, tựa như bơi lội trong nước, không có bất kỳ v
ật gì có thểngăn cản nó.
Đột nhiên, âm khí trong lòng đất trở nên càng ngày càng nồng đ
ậm hơn, cho dù là có Cửu Dương Ích Tà Châu thủ hộ thân thể, v
ẫn như cũ cảm giác được có âm sát xâm nh
ập vào trong huyết mạch.
Bùn đất trong lòng đất, cũng dần dần thay đổi thành huyết hồng sắc, bịđại lượng tiên huyết ngấm vào, biến thành huyết thổ.
- Không thểđi tiếp về phía trước nữa! Nếu như ta đoán không sai, chúng ta đã đi tới phía dưới mộ phần Thiên Đế! Nơi này chính là Huyết Giới, một khi xông vào trong Huyết Giới, Võ Tôn cũng sẽ tao ngộ tai nạn!
Nhạc Minh Tùng lấy từ trong lòng ngực ra một hạt châu bạch sắc lớn chừng nắm tay.
Trong bùn đất, đột nhiên có vô số luồng huyết khí tràn vào bên trong hạt châu. Hạt châu bạch sắc rất nhanh biến thành huyết hồng sắc, sau đó ầm ầm bạo tạc.
- Quảnhiên là Huyết Giới! Không hổ là Thiên Đế Mộ!
Nhạc Minh Tùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên đối với kiến thức âm dương ngũ hành cũng không hiểu cho lắm, hỏi:
- Cái gì là Huyết Giới?
- Chí ít cần có tiên huyết trên trăm vạn gã Võ giảhội tụ tại một chỗ, trải qua hơn ngàn năm trầm tích, mới có thểhình thành Huyết Giới! Chính là thuộc loại địa phương hung sát mà người sống khó có thểđến gần! Tựa hồ chỉcó dưới lòng đất chiến trường Viễn Cổ hoặc là mộ phần t
ập thểtrên vạn người mới có thểhình thành Huyết Giới! Dù sao chỉcần chúng ta không đi tiếp về phía trước nữa là được!
Nhạc Minh Tùng nói.
- Thái Tuế, đi lên mặt đất!
Thái Tuế ấu thú đang định mang theo hai người Ninh Tiểu Xuyên phản hồi lên mặt đất, đột nhiên bùn đất huyết sắc phía trước chợt trào động, vô số huyết khí ngưng tụ thành một gã võ sĩthân mặc khải giáp, tay cầm bảo kiếm huyết hồng sắc, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém mạnh tới.
Đây là võ sĩdo huyết khí ngưng tụ thành!
nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.mThái Tuế ấu thú cũng bịdo cho hoảng sợ, quay đầu bỏ chạy.
- Grào...
Gã võ sĩhuyết hồng sắc kia đuổi theo không buông, trên người mang theo một cỗ sát khí kinh khủng, quảth
ật tựa như ác linh hóa thân, chiến lực so với U Minh Kỵ sĩcàng cường đại hơn gấp mười lần.
Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng đều cảm giác được cột sống gần như bịđông cứng lại, cảngười tràn ng
ập mồ hôi lạnh.
Gã võ sĩhuyết hồng sắc đã đuổi tới sau lưng bọn họ, diện mục nanh ác, giống như là chiến sĩquỷ hồn, mở miệng to như ch
ậu máu, lộ ra răng nanh đầy miệng.