Thần Ma Thiên Tôn Chương 255: Đêm Khuya Tửu Quán

Thần Ma Thiên Tôn
Tác giả: Cửu Đương Gia
Chương 255: Đêm Khuya Tửu Quán
  
Ads
Việc biên soạn "Binh khí bài danh phổ", Ninh Tiểu Xuyên chỉmới đưa ra ý tưởng, về phần chỉnh sửa cụ thể, thu nạp tình báo, biên soạn xếp hạng, tất nhiên sẽ do người khác làm, hắn chỉcần phân phó cho người dưới là được.

- TạMộng Dao, việc biên soạn "Binh khí bài danh phổ" sẽ giao cho ngươi toàn quyền phụ trách, sau khi biên soạn thành thì giao cho ta kiểm tra.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn lãng phí thời gian cho việc này, hắn còn có rất nhiều chuyện trọng yếu khác phải làm.

- Thuộc hạnhất định không phụ sự tín nhiệm của Trang chủ, sẽ chế định ra bản thảo "Binh khí bài danh phổ" trong thời gian ngắn nhất.

Trong lòng TạMộng Dao mừng rỡ, việc biên soạn "Binh khí bài danh phổ" chính là đại sự, một khi làm tốt chuyện này, tương lại địa vịở U Linh sơn trang, nhất định không gì sánh kịp.



Ngoài cửa chợt truyền đến thanh âm của Ngọc Ngưng Sanh:

- Ninh Tiểu Xuyên, ta muốn nói chuyện với ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát, sau đó đứng dy, đi ra khỏi phòng.

Ngọc Ngưng Sanh đứng dưới ánh trăng, trên người có một tầng Huyền Khí mông lung lượn lờ, che giấu toàn bộ thân hình xinh đem uyển chuyển của nàng.

Ninh Tiểu Xuyên đi theo Ngọc Ngưng Sanh, đi đến trúc đình, cười nói:

- Thánh Nữđiện hạcó gì chỉgiáo?

Ngọc Ngưng Sanh nói:

- Nơi này là Quan Ngọc Lâu, cũng là mt địa của Ma Môn, ta không hi vọng bịbại lộ thân phn, về sau tốt nhất ngươi không nên mang ngoại nhân tới đây. Mặt khác, ba vịTrưởng lão của Vô Sinh Đạo đều đã tới Hoàng thành, nếu như đểbọn hắn biết rõ ngươi đang ở đây, nhất định sẽ quay trở về Cửu Tử Nhai tung tin đồn thất thiệt.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nói:

- Điểm thiếu sót này quảtht ta chưa từng cân nhắc tới, ta sẽ mau chóng giải quyết hết phiền toái. Thánh Nữđiện hạcòn chuyện gì khác không?

- Không còn.

Ngọc Ngưng Sanh thoáng dừng lại một chút, cuối cùng vn không nhịn được mà lên tiếng:

- Hai ngày nay ngươi không về Quan Ngọc Lâu, đều là đi cùng các nàng?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gt đầu, nói:

- Thánh Nữđiện hạ, chẳng lẽ ta tiếp xúc với những nữtử kia, ngươi cũng muốn quản?

- Ta chỉthun miệng hỏi ột chút mà thôi, ngươi không muốn trảlời thì ta cũng không hỏi nữa. Ta chỉmuốn biết… Chúng ta còn có thểtrở lại như trước kia không?

Đôi tinh mâu của Ngọc Ngưng Sanh nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong con ngươi cực kỳ thanh tịnh, không nhiễm một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào, thuần khiết như hai đóa hoa trên mặt hồ thu.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết nên trảlời vấn đề này như thế nào, hít sâu một hơi, nói:

- Hai người bọn họ chỉlà thuộc hạcủa ta, không có quan hệ khác.

Dứt lời, Ninh Tiểu Xuyên liền rời đi.

Ngọc Ngưng Sanh đứng trong trúc đình, nhìn bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên rời đi, khóe miệng thoáng lộ ra một nụ cười vui vẻ, trong lòng ngọt ngào, giống như ăn phải mt đường.

Ninh Tiểu Xuyên giải thích với nàng, chứng tỏ trong lòng hắn, vn còn có nàng.

Còn chuyện gì đáng cao hứng hơn chuyện này nữa?

Cho dù là Thánh NữMa Môn, cũng sẽ có lúc yêu thích nam nhân, cũng có lúc ôm ấp tình cảm nữnhi, vì hắn mà bi thương, vì hắn mà hoan hỉ, đây là chuyện quá đỗi thường tình.

- Tiêu Dt Chi cũng là người trong Ma Môn, là thuộc hạcủa ta.

Nàng hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên mà nói, thấy Ninh Tiểu Xuyên không quay đầu lại, liền nói tiếp:

- Ta có thểgiúp ngươi biên soạn "Binh khí bài danh phổ".

Ninh Tiểu Xuyên thoáng dừng bước, nhưng cũng không quay lại, chỉnói:

- Cảm ơn.

Ninh Tiểu Xuyên biết rõ Ngọc Ngưng Sanh có tình với hắn, Ninh Tiểu Xuyên cũng rất có hảo cảm với nàng, nhưng loại tình cảm này còn rất mông lung, chưa đạt đến mức gọi là tình yêu nam nữ. Cho nên, hai người đều không nói toạc ra.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là không cần nữnhân, hắn cũng là nam nhân bình thường, tất nhiên cũng cần nữnhân, thế nhưng hắn còn phải suy nghĩtht kỹ, một khi xác định quan hệ với Ngọc Ngưng Sanh, tiếp theo sẽ ứng phó với phần cảm tình này như thế nào? Nên xử lý mối quan hệ giữa hai người ra sao?

Nếu như không thểnghĩkỹ, vy thì cứđểcho phần tình cảm này tiếp tục mông lung đi.

Đến nửa đêm, trên đường phố Hoàng thành, bóng người qua lại thưa thớt, ngoại trừ thỉnh thoảng có quân tuần thành ra, gần như rất ít người đi đường.

Bên cạnh đường, có một tòa tửu quán lóe lên ánh đèn, bên trong truyền đến thanh âm uống rượu, còn cảthanh âm đánh bạc, có tiếng nữtử thét chói tai, có thanh âm chén rượu đặt mạnh lên mặt bàn.

Nơi này rất náo nhiệt, đồng thời cũng rất hỗn loạn.

Tiền Tam Nguyên vn đang chưng rượu bên bếp lò, đã quá quen với cảnh tượng hỗn loạn bên trong tửu quán. Cho dù có nhìn thấy một đại hán đầu trọc độc nhãn đặt một thiếu nữmềm yếu lên bàn rượu mà cường bạo thì hắn cũng không thèm quản, bởi vì thiếu nữđó là do đại hán đầu trọc độc nhãn mang đến, muốn xử trí thế nào, tất nhiên đều do đối phương định đoạt.

Hắn chỉcung cấp một nơi uống rượu vào lúc nửa đêm, về phần khách nhân muốn uống rượu như thế nào, dùng phương thức gì trợ hứng, hắn đều sẽ không xen vào, cũng lười quản chuyện này.

Tửu quán này được Tiền Tam Nguyên kinh doanh đã bốn mươi năm, đã gặp qua muôn hình muôn vẻ người, từ quan lại quyền quý trong triều đình cho đến sát thủ hung ác, hung nhân trong Ma Môn, đám người này đều đã từng uống rượu trong tửu quán của hắn, trảtiền cho hắn.

Tối hôm nay, lại có một vịcông tử đến, ra tay rất hào phóng. truyện copy từ tunghoanh.com

Vịcông tử này mang theo một cái mặt nạvàng, trên người mặc áo trắng không nhiễm một hạt bụi, mái tóc trên đầu được chải chuốt chỉnh tề, trên lưng đeo ngọc lưu ly, dn theo một nữtử cực kỳ mỹ mạo đi vào tửu quán.

Nữtử này có dung mạo chim sa cá lặn, đôi mắt xinh đẹp, da thịt trắng tuyết mịn màng, ngực mông đầy đặn, vòng eo thon nhỏ, đường cong ưu mỹ, quảthực giống như tiên tử hạphàm.

Võ giảbên trong tửu quán đều an tĩnh lại, gần như tất cảmọi ánh mắt đều tp trung lên người nàng, nhìn nàng với ánh mắt nóng bỏng trần trụ, tựa như một đám ác lang khát tình.

Tiền Tam Nguyên tất nhiên là một người kiến thức rộng rãi, vừa thấy một nam một nữbất phàm này, liền chạy tới chào đón, cười híp mắt hỏi:

- Khách quan muốn uống rượu gì?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong tửu quán, nói:

- Không uống rượu, ta đợi người.

- Đợi người? Đợi người cũng phải trảtiền a.

Tiền Tam Nguyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên móc ra một thỏi bạc lớn, đưa cho Tiền Tam Nguyên, nói:

- Như vy có đủ không?

- Đủ rồi đủ rồi…

Tiền Tam Nguyên cho tới bây giờcũng chưa gặp qua người nào hào phóng như vy, liền nhn lấy thỏi bạc, sau đó lp tức quay trở lại chưng rượu, không quấy rầy vịkhách quý kia nữa.

Ninh Tiểu Xuyên tìm một vịtrí gần cửa sổ ngồi xuống, chm rãi nhắm mắt, vừa tu luyện vừa chờđợi.

Tư Đồ Phượng Vũ đứng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, tư thái duyên dáng yêu kiều, mỹ lệ động lòng người, lúc này nàng cảm thấy rất tò mò, tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại dn nàng đến nơi hỗn loạn thấp hèn như thế này?

Những tên Võ giảbên trong tửu quán đều là đám hung thần ác sát, cảđám đều dùng ánh mắt cực kỳ càn rỡ nhìn nàng, nhìn khắp toàn thân từ trên xuống dưới, khiến nàng cảm thấy rất không thoải mái.

Cách đó không xa, còn có một thiếu nữtoàn thân trần trụi nằm trên mặt đất, nàng đã hấp hối rồi, giữa hai chân chảy ra máu tươi, trên làn da trắng đầy vết bầm tím, căn bản không có người nào đểý đến nàng.

Trong góc, có 6 tên Võ giảđang đánh bạc, trong đó có một tên Võ giảbịthua bạc mà bịchặt mất một bàn tay, trên cổ tay quấn đầy băng cầm máu, nhưng vn tiếp tục đánh bạc.

- Nghe nói trên tế tự đại điển của Kiếm Các Hầu Phủ, Ninh Tiểu Xuyên đã lấy ra Thiên Đế Nhn, gọi được tinh hồn Thiên Đế, đại chiến một trn kinh thế với Cổ Ma ngàn năm, thiếu chút nữa là chôn vùi cảTổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ.

Một nam tử trung niên thấp giọng nói.

- Thiên Đế Nhn tht sự rơi vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên? Đây chính là bội đao của Thiên Đế lúc còn trẻ, một khi hiện thế, nhất định sẽ dn tới gió tanh mưa máu.

Một nữtử đội mũ rộng vành lên tiếng.

- Nghe nói Ninh Tiểu Xuyên được một vịcao thủ thần bí đưa đi, e rằng Thiên Đế Nhn cũng bịngười đó cướp đi rồi.

- Hiện tại Kiếm Các Hầu Phủ đang điều động một lượng lớn nhân mã, tìm kiếm khắp toàn thành mà vn không tìm thấy Ninh Tiểu Xuyên, e rằng vịtuyệt đại anh tài này đã vn lạc rồi.

Một vịVõ giảkhác lại nói:

- Ta lại không cho rằng là vy, lúc ấy cao thủ, Vương Hầu tụ tp tại Tổ địa của Kiếm Các Hầu Phủ, người nào có thểmang Ninh Tiểu Xuyên đi được? Ta cảm thấy, rất có thểlà Kiếm Các Hầu Phủ đã giấu Ninh Tiểu Xuyên đi, đểtránh tai họa rồi.

- Tht đúng là có khảnăng này, nghe nói Ninh Tiểu Xuyên đã đắc tội với rất nhiều đại địch, ngay cảcao thủ Ma Môn Vô Sinh Đạo cũng đã tới Hoàng thành đểlấy mạng hắn.

Tư Đồ Phượng Vũ nhìn thoáng qua đám người trong tửu quán, trong lòng cười thầm, nếu như đểbọn hắn biết được Ninh Tiểu Xuyên đang ngồi bên cạnh bọn hắn, không biết bọn hắn sẽ có cảm tưởng như thế nào?

Tư Đồ Phượng Vũ mỹ mạo động lòng người, sớm đã có không ít người có ý đồ với nàng.

Cuối cùng cũng có người ngồi không yên rồi.

Một đại hán đầu trọc một mắt đi về phía hai người Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía bầu ngực no đủ của Tư Đồ Phượng Vũ, cười nói:

- Cô nương, không bằng đến bồi Kim gia uống một chén?

Tư Đồ Phượng Vũ cười khinh thường, trầm trọng nói:

- Cút ngay!

Đại hán đầu trọc ngược lại cũng không tức gin, cười nói:

- Tính cách của cô nương tht là nóng, không biết là thiên kim tiểu thư nhà ai?

- Ngươi không sợ sau khi ta nói ra, hù chết ngươi sao?

Tư Đồ Phượng Vũ nói.

- Ai ôi… Hù ta sợ chết rồi, tht sự sắp chết rồi a… Ha ha…

Đại hán đầu trọc một mắt bt cười.

Ánh mắt Tư Đồ Phượng Vũ trở nên lạnh lùng, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thểnhanh chóng vn chuyển, lòng bàn tay ngưng tụ ra một đoàn hàn khí u lam, bổ ra một thủ ấn, đánh bay tên đại hán đầu trọc một mắt ra ngoài.

Phành...

Tên đại hán đầu trọc bay ra ngoài, đp nát một cái bàn, nửa người đều bịhàn băng đông cứng, toàn thân đều phát run.

Hắn bụm lấy ngực đau đớn như muốn nứt ra, hoảng sợ nhìn chằm chằm nữtử xinh đẹp này, thốt lên:

- Võ giảThoát Tục cảnh.

Người bên trong tửu quán, lp tức không còn dám cười nhạo nữa, tất cảđều câm như hến.

Một thịnữđã có được tu vi Võ Đạo Thoát Tục cảnh, vy thì nam tử mang mặt nạvàng này rốt cuộc có địa vịgì?

Trên đường lớn vắng vẻ, có ba lão giảđi tới, tất cảđều bảy, tám mươi tuổi, bên người mang theo Huyền thú chiến sủng, trên thân thểcó ma khí lưu động.

Bịch bịch…

Bước chân của ba đầu Huyền thú chiến sủng phát ra rất trầm thấp, gồm có một đầu mãng xà hắc lân, một đầu bò cạp dài hơn sáu mét, một đầu Bách Túc Ngô Công dài hơn mười thước.

Thân hình mãng xà thô to, đôi mắt như hai cái lồng đèn, bên hàm mộc ra nanh độc sắc bén.

Thân thểbò cạp thì bịmột tầng giáp xác màu vàng bao trùm, tản mát ra độc tính dày đặc, không ngờlại là một đầu Kim Sí Quỷ Vương Hạt.

Còn con rết thì mỗi cái chân đều sắc bén như móc sắt, lúc di chuyển, không ngừng bắn ra tia lửa do ma sát với phiến đá lát đường.

Trên người ba lão giảnày đều mang theo ba luồng Huyền Khí u ám, trên mặt đất lưu lại hàn băng, đứng bên ngoài tửu lâu, khiến cho toàn bộ không gian đều trở nên khắc nghiệt không gì sánh nổi.

Võ giảbên trong tửu quán đều kinh hãi không thôi, chẳng lẽ đại nhân vt của Ma Môn tới?

- Là ba vịTrưởng lão của Vô Sinh Đạo, Độc Xà Công, Hạt Tử Công, Ngô Công Công, bọn hắn đều là cao thủ dùng độc, địa vịtrong Ma Môn cực cao, bọn hắn tới đây là gì?

- Ngàn vạn lần đừng uống rượu, nói không chừng rượu trong chén đã biến thành rượu độc rồi. Những nơi mà ba tên Độc Nhân của Ma Môn đi qua, không khí và chất lỏng đều sẽ nhiễm độc tính, ngay cảtôm cá trong hồ nước cũng chết sạch, cây cỏ trên mặt đất thì khô héo.

- Tht sự khủng bố như vy sao?

Phành...

Tên đại hán đầu trọc chột mắt bịtrọng thương lp tức hét thảm một tiếng, liền trúng độc bỏ mình, làn da trên người biến thành màu đen.

Những Võ giảkhác đều cực kỳ sợ hãi, vội vàng vn chuyển Huyền Khí, bao trùm khắp toàn thân, ngăn cách không khí bên ngoài với thân thểcủa mình.

Nguồn: tunghoanh.com/than-ma-thien-ton/chuong-255-wvqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận