Thần Ma Thiên Tôn
Tác giả: Cửu Đương Gia
Chương 39: Phu Nhân, Huyền Dược Của Người!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vipvanda
Ngân Trì phu nhân tỏ ra rất độ lượng, dịu dàng vẫy vẫy tay, nói:
- Tiêu Ly, đưa gốc Huyết Thành Huyền Thảo tứphẩm ra cho Thiến Thiến Quận chúa. Không đúng… phải nói là một gốc cỏ dại không đáng một đồng mới đúng.
Thiếu niên tuấn tú đứng cạnh Ngân Trì phu nhân liền khẽ nhếch miệng cười, trong tiếng cười có chút mỉa mai, sau đó đưa cái hộp đựng Huyền dược cho Ngự Thiến Thiến.
Ngự Thiến Thiến lấy gốc thạch thảo ra khỏi hộp rồi nắm chặt trong tay. Quảnhiên không còn chút Huyền Khí và Dược khí nào.
Huyền dược này vốn đỏ s
ẫm như máu, bây giờlại biến thành màu trắng, trông chẳng khác gì loại thạch thảo bình thường.
Chấp sự thứsáu thấp giọng nói:
- Lúc ta đưa gốc thạch nào này cho Ngân Trì phu nhân thì nó quảth
ật là một gốc Huyền thảo tứphẩm. Ta một mực đi theo nàng ra khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, nhưng không thấy nàng mở hộp ra hoán đổi Huyền thảo. Đúng rồi, sau khi ra ngoài, thiếu niên đi bên cạnh Ngân Trì phu nhân đã mở hộp ra. Sau khi hắn chạm vào thì gốc Huyết Thạch Huyền thảo đã không giống lúc trước nữa. Cũng chính lúc ấy, hắn phát hiện gốc Huyết Thạch Huyền thảo này là giả.
Ngự Thiến Thiến cau mày, nhìn thoáng qua thiếu niên tên “Tiêu Ly”, nói:
- Không ngoài dự đoán của ta, nhất định là thiếu niên kia có dịchủng tâm cung. Hắn lợi dụng lực lượng dịchủng tâm cung của mình đểhút đi Huyền khí và Dược khí trong gốc Huyết Thạch Huyền thảo này. Bởi v
ậy cho nên gốc Huyền thảo tứphẩm này mới biến thành một gốc thạch thảo bình thường.
Chấp sự thứsáu nói:
- V
ậy bây giờphải làm gì? Cho dù chúng ta biết nàng giở trò quỷ, nhưng lại không làm gì được. Một khi tin này bịtruyền ra ngoài, sẽ đảkích rất lớn đến thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta.
Ngự Thiến Thiến hít vào một hơi th
ật sâu, khẽ lắc đầu, đây là tử cục, không giải được. Người ta đào hố b
ẫy bọn họ, giờbọn họ đã ngã xuống, muốn trèo lên thì cực kỳ khó khăn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thiến Thiến Qu
ận chúa, có thểđưa gốc Huyền dược này cho ta xem không?
Vừa rồi Ngân Trì phu nhân đã nói rõ thân ph
ận của Ngự Thiến Thiến, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên không thểgọi nàng là Ngự chấp sự được nữa.
Ngự Thiến Thiến đặt gốc thạch thảo vào lại trong hộp, sau đó đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, cười khổ nói:
- Ngươi cũng xem một chút đi! Lần này đã không còn cơ hội vãn hồi nữa rồi, lần này xem ra Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng sẽ tổn thất nặng nề rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nh
ận lấy cái hộp, ngón tay ấn lên thạch thảo, dùng Tâm Thần đểcảm nh
ận nó.
Gốc thạch thảo này quảnhiên bịngười ta rút hết Huyền Khí và Dược khí, biến thành một loại thạch thảo tầm thường.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên phát hiện Dược khí trong thạch thảo v
ẫn chưa bịhút hết, trên thực tế v
ẫn còn lưu lại một ít Dược khí nho nhỏ.
Từ đó cho thấy tu vi của tên thiếu niên gọi là Tiêu Ly kia cũng không cao, bằng không thì Dược khí trong Huyền dược đã bịhắn hút cạn rồi.
Gốc thạch thảo này v
ẫn còn lưu giữmột chút Dược khí, v
ậy thì dễ xử lý rồi.
Ninh Tiểu Xuyên mấy ngày gần đây đều luyện chế Huyết Thiềm Mộc. Mặc dù gần như tất cảHuyết Thiềm dịch đều bịMa kiếm hấp thu vào trong máu huyết, nhưng hắn v
ẫn còn lưu giữkhông ít Huyết Thiềm Mộc khí.
Dược khí của Huyết Thiềm Mộc có tác dụng tương tự với Huyết Thạch Huyền thảo. Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn có thểđổi rồng tráo phượng, truyền Huyết Thiềm Mộc khí vào trong gốc thạch thảo này, khiến nó lại trở thành một gốc Huyết Thạch Huyền thảo tứphẩm.
Chuyện này vừa nghe thì cảm thấy rất đơn giản, nhưng muốn thực hiện thì còn khó hơn việc rút đi Dược khí và Huyền Khí trong Huyền thảo rất nhiều. Cũng chỉcó người có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung như Ninh Tiểu Xuyên mới làm được chuyện này mà thần không biết quỷ không hay mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên đặt tay vào trong hộp, trên ngón tay toát ra một tầng huyết quang nhàn nhạt, bắt đầu truyền Huyết Thiềm Mộc khí vào trong Huyền dược.
Ở bên dưới, Ngân Trì phu nhân mỉm cười dịu dàng, nói:
- Thiến Thiến, Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng bán Huyền dược giả, các ngươi tính đền bù cho người mua thế nào đây? Hì hì, bổn phu nhân cũng không quan tâm chút tiền này, nhưng mà sau này e rằng ta không dám tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mua đồ nữa đâu. Được rồi, chúng ta về!
Một vài chấp sự và thịnữtrong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng nhìn thấy bộ dạng càn rỡ của Ngân Trì phu nhân, đều gi
ận đến run người. Nếu ánh mắt có thểgiết người thì Ngân Trì phu nhân đã bịgiết rất nhiều lần rồi.
- Ch
ậm đã.
Ninh Tiểu Xuyên cầm chiếc hộp trong tay, đi tới giữa đại môn của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, đứng ở b
ậc thang trên cùng.
Ngân Trì phu nhân vốn sắp bước lên xa giá, lại nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên hô lên, liền ngừng lại, xoay người cười yêu mị, nói:
- Tiểu ca, chẳng lẽ ngươi có gì muốn chỉgiáo ta sao?
Tiêu Ly đứng sau lưng Ngân Trì phu nhân, thoáng nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên với ánh mắt khinh thường.
Ngự Thiến Thiến và chấp sự thứsáu cũng hoàn toàn không hiểu Ninh Tiểu Xuyên muốn làm gì.
Chẳng lẽ hắn muốn vạch trần quỷ kế của Ngân Trì phu nhân? Cho dù hắn vạch trần được nàng thì cũng đâu có người nào tin tưởng, ngược lại còn làm cho Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng phải gánh thêm cái tiếng “hẹp hòi” nữa.
Ninh Tiểu Xuyên lấy gốc thạch thảo ra, cầm trong tay, nói:
- Thực ra đây là một gốc Huyết Thạch Huyền dược tứphẩm, chẳng qua trình độ Dưỡng Tâm thu
ật của Ngân Trì phu nhân quá thấp, học nghệ không tinh cho nên mới nhìn sai mà thôi.
Ngân Trì phu nhân nheo đôi mắt phượng, nhìn chằm chằm thiếu niên đứng trên b
ậc thang trên cùng, gi
ận đến ngứa răng. Tên tiểu tử này không biết từ đâu chui ra, dám nói nàng học nghệ không tinh, tạo nghệ quá thấp.
Phải biết rằng, nàng vốn là Dưỡng Tâm Sư trung cấp, địa vịtôn quý vô cùng, đám Dưỡng Tâm Sư sơ cấp kia làm sao có thểso sánh được với nàng.
Đôi môi của nàng hơi nhếch lên nụ cười quyến rũ, hàng mi chớp động, từ trong đôi môi hồng ướt át truyền ra thanh âm vũ mị:
- Thiếp thân quảthực không nh
ận ra đây là một gốc Huyết Thạch Huyền thảo tứphẩm. Chẳng hay tiểu ca có thểgiảng giải cho thiếp thân nghe không?
Nàng đã từng gặp qua một vài người có tài hùng biện cao minh, chỉsông nói không phải sông, thế mà ai cũng phải tin.
Thế nhưng, nàng không tin rằng trên đời này lại có người có thểnói kiểu gì mà khiến nàng tin một gốc thạch thảo là một gốc Huyền dược tứphẩm được.
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m Nàng đã từng gặp qua một vài người có tài hùng biện cao minh, chỉsông nói không phải sông, thế mà ai cũng phải tin.
Thế nhưng, nàng không tin rằng trên đời này lại có người có thểnói kiểu gì mà khiến nàng tin một gốc thạch thảo là một gốc Huyền dược tứphẩm được.
- Mọi người nhìn nhé! Thực ra đây là một gốc Huyền dược ẩn trong đá, bên ngoài bọc một tầng da đá. Phải cạo tầng đá ra mới có thểnhìn được bản thểcủa Huyền dược.
Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền Khí chấn vỡ tầng da đá bọc bên ngoài, l
ập tức từ bên trong lóe lên huyết quang lóa mắt, lộ ra một gốc dược thảo tràn ng
ập Huyền Khí.
Huyết Thạch Huyền dược.
Một màn này th
ật sự quá rung động, khiến toàn trường yên tĩnh, làm cho tất cảmọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Nhất là những người hiểu rõ nội tình, thì lại càng khiếp sợ đến tột đỉnh.
Ngự Thiến Thiến bất giác dùng ngón tay che miệng, đôi mắt toát ra thần sắc mừng rỡ, không khỏi càng xem trọng Ninh Tiểu Xuyên hơn. Nàng l
ập tức nắm lấy thời cơ, phản kích lại:
- Tầng da đá đó là do Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta cố ý lưu lại, đểngăn Dược khí trong Huyết Thạch Huyền dược không bịxói mòn. Người tầm thường đương nhiên không thểnhìn ra, nhưng chỉcần đạt tới trình độ Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, đều sẽ nh
ận thấy sự khác biệt của lớp da đá bao phủ quanh Huyền dược. Không ngờquý phu nhân là Dưỡng Tâm Sư trung cấp của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc, mà lại không nh
ận ra được, còn nói Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta bán thuốc giả. Đúng là oan uổng cho người tốt, th
ật khiến người khác đau lòng mà. Đồng thời, ta cũng không khỏi hoài nghi rốt cuộc trình độ của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc cao đến mức nào mà một Dưỡng Tâm Sư trung cấp lại không biết gì về Huyền dược bọc đá.
Ngân Trì phu nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thiếu niên tuấn lãng sau lưng, l
ập tức dọa cho thiếu niên kia sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.
Trên gương mặt xinh đẹp của Ngân Trì phu nhân cố nặn ra nụ cười, nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái th
ật sâu, cười cười:
- Không ngờDưỡng Tâm Điện Kim Bằng còn có nhân tài nhân kiệt như v
ậy, quảth
ật khiến cho thiếp thân phải ghen ghét mà. Không biết tiểu ca có thểcho thiếp thân biết tên được không?
Ngự Thiến Thiến đương nhiên biết Ngân Trì phu nhân là dạng người gì, quý phụ lẳng lơ này nổi tiếng nhất là câu d
ẫn nam nhân. Đặc biệt là loại thiếu niên lang như Ninh Tiểu Xuyên, chẳng mấy chốc mà trở thành đồ chơi trên giường của nàng.
Ngự Thiến Thiến sợ Ninh Tiểu Xuyên bịNgân Trì phu nhân mê hoặc, vội nói:
- Tiểu Xuyên là tuyệt thế quỷ tài, là người giỏi nhất trong các Dưỡng Tâm Sư sơ cấp của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Tương lai nhất định sẽ trở thành thành viên trung tâm của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta, phu nhân cũng đừng lôi kéo vô ích.
Gương mắt trắng như trứng gà của Ngân Trì phu nhân chợt lộ ra nụ cười ôn nhu, nói:
- Đãi ngộ của Dưỡng Tâm Điện Đế Quốc chúng ta tuyệt đối không ít hơn Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Tiểu xuyên, sau này nếu ngươi muốn tìm nơi nương tựa mới, có thểtới Tề Thiên Hầu Phủ tìm ta. Bất cứlúc nào, đại môn của Tề Thiên Hầu Phủ cũng đều có thểmở rộng vì ngươi.
Ngân Trì phu nhân có vóc dáng yêu kiều, giọng nói yểu điệu, không hề có chút nào giống với một nữnhân đã có chồng, mà nàng giống như một yêu nữkhuynh thành, thướt tha bước lên xa giá hoa lệ.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên cầu thang, nói:
- Phu nhân, Huyền dược của người!
Ngân Trì phu nhân ngoài đầu lại, cười nói:
- Là Huyền dược của ngươi!
- Bịch bịch…
Cỗ xe do mười tám đầu Huyền thú trắng như tuyết cùng kéo, ch
ậm rãi rời đi, người qua lại trên đường nhìn thấy đều phải tránh lui.
Ngân Trì phu nhân tất nhiên hiểu rằng Ninh Tiểu Xuyên đã lợi dụng thủ đoạn nghịch thiên đểbiến thạch thảo bình thường trở thành Huyền dược, nhưng nàng làm chuyện mờám trước, nên tất nhiên không thểvạch trần Ninh Tiểu Xuyên.
Lần này, nàng vốn định phá hỏng thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, không ngờlại bịNinh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến cấp cho một chầu nhục nhã.
Bây giờgặp phải chuyện mất mặt như v
ậy, trong lòng nàng tất nhiên không vui rồi.
- Th
ật là đáng h
ận, có cần ta đi giết tiểu tử của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng hay không?
Tiêu Ly ngồi bên cạnh Ngân Trì phu nhân, Huyền Khí chấn động, trong mắt lóe lên sát ý nhàn nhạt.
Tiêu Ly có “DịChủng Thú Hình Tâm Cung”, có thểtrong tình huống thần không biết, quỷ không hay mà hấp thu Huyền Khí và Dược khí trong Huyền dược.
Nhưng thân ph
ận hắn hèn mọn, chỉlà một tiểu tạp dịch trong Tề Thiên Hầu Phủ mà thôi.
Cho đến t
ận khi Ngân Trì phu nhân phát hiện hắn có được “DịChủng Thú Hình Tâm Cung”, mới ra sức đào tạo hắn. Tiêu Ly cũng không khiến nàng thất vọng, chỉtrong ba năm ngắn ngủi, đã từ Huyền Khí tầng thứba, vươn mình tới Thần Thểcảnh.
Sau khi Tiêu Ly đạt tới Thần Thểcảnh, Ngân Trì phu nhân liền d
ẫn hắn tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Nàng muốn lợi dụng chỗ đặc thù của Võ Đạo Tâm Cung của hắn, đểđảkích thanh danh của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.
Bởi v
ậy, mới xảy ra chuyện ngày hôm nay.
Ngân Trì phu nhân đang tức gi
ận, đôi mắt chợt lóe lên, thoáng nhìn bàn tay tay mảnh khánh trắng như tuyết của mình, sau đó vung mạnh, tát Tiêu Ly ngã xuống, cái tát không ngờkhiến cho nửa bên mặt Tiêu Ly sưng đỏ.
- Phế v
ật, vốn còn cho rằng thiên phú của ngươi có thểgiúp ta chèn ép Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, không ngờlại làm ta mất mặt như v
ậy. Cút!
- Phu nhân, phu nhân… Bây… bây giờta sẽ đi giết tên thiếu niên đã phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, xin phu nhân hãy cho ta một cơ hội.
Tiêu Ly tóc tai bù xù, quỳ trên mặt đất, ôm lấy chân Ngân Trì phu nhân, giống như một con chó bịchủ nhân vứt bỏ, đang cầu xin chủ nhân nhặt lại.
- Ta bảo ngươi… Cút!
Ngân Trì phu nhân lạnh lùng nói, trong đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia vô tình.
Lòng bàn tay của nàng ngưng tụ một dải huyền quang ngũ sắc, hóa thành ngũ sắc thủ ấn cực lớn, đánh bay Tiêu Ly ra ngoài.
Tiêu Ly văng ra khỏi xa gia của nàng giống như một con chó chết, rơi xuống bên đường. Toàn thân dính đầy máu và bụi đất, thoạt nhìn giống một kẻ ăn mày.
Cỗ xe ngựa băng băng rời đi, biến mất sau cuối con đường.