Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Ảo Quang chân nhân hiện giờ có một niềm tin trước nay chưa từng có về sự phát triển của Tinh Cực tông.
Có Độn thuật còn cao cấp hơn cả tối cao mật điển của Ngũ Hành tông, cùng với Liễm tức thuật phi thường, tương lai Tinh Cực tông còn có thể bị hạn chế hay sao?
- Lý Dương a, con quả là làm khó cho gia gia rồi!
Ảo Quang chân nhân cười khổ nhìn Lý Dương.
Trước đây thực lực Tinh Cực tông đã mạnh mẽ, tương lai của Tinh Cực tông Ảo Quang chân nhân cũng đã vạch ra được, nhưng hiện tại có thêm Độn thuật cùng Liễm tức thuật, thực lực của Tinh Cực tông liền đại tăng, Ảo Quang chân nhân lại phải xem xét lại một phen.
Bất kể ra sao, thực lực tăng cường vẫn là chuyện tốt.
Lý Dương không khỏi bật cười nói:
- Gia gia, người cứ từ từ suy nghĩ đi, con xin cáo lui trước!
Đem Độn thuật cùng Liễm tức thuật tặng cho gia gia, gia gia tính toán ra sao là việc của gia gia, Lý Dương ngược lại không phải lo lắng gì.
Nhìn thấy bóng của Lý Dương rời đi, trên mặt Ảo Quang chân nhân lộ vẻ vui sướng. Cháu của mình hành động như thế, hắn quả thực rất cảm động. Dù sao mới xem qua Độn thuật cùng Liễm tức thuật, hắn cũng đã biết được hai loại bí kỹ này trân quý ra sao, hơn nữa đây lại là do người khác truyền cho Lý Dương, Lý Dương tịnh không nhất thiết phải cấp lại cho Tinh Cực tông.
"Chưa đạt tới Độ Kiếp kỳ, lại có thể hủy được thân thể của hai Đại Thành kỳ trưởng lão của Thượng Thanh cung, cháu của ta quả là có không ít bí mật!
Ảo Quang chân trân trong lòng cảm thán, hắn sớm đã biết cháu của mình không phải loại tầm thường.
Đao mang của Tinh Cực tông tuy lợi hại, nhưng vẫn chưa tới mức một đệ tử Độ Kiếp kỳ còn chưa đạt tới có thể hủy được thân thể của Đại Thành kỳ trưởng lão của Thượng Thanh cung, hiển nhiên Lý Dương còn có tuyệt kỹ gì đó bên mình.
"Con đường sau này của đứa cháu bảo bối này ta cũng không thể nào đoán định được, không biết vị thần bí cao thủ giúp đỡ cho Lý Dương rốt cuộc là ai? Không ngờ lại có được loại Độn thuật cùng Liễm tức thuật như vậy. Có được hai tuyệt kỹ này, cho dù là tại Côn Luân tiên cảnh khai tông lập phái cũng dễ như trở bàn tay!
" Ảo Quang chân nhân không cách nào nhìn ra được người thần bí đứng sau lưng Lý Dương.
Trong chỗ ở của Lý Thạc.
- Tiểu Khả Khả, lại đây, lại đây với đại bá!
Lý Dương cười vui vẻ gọi, kêu tên đứa cháu nhỏ của mình.
Tiểu Khả Khả giờ đây đã năm tuổi rồi, nó không xui xẻo như Lý Dương cùng Lý Thạc từ nhỏ không có nội công để tu luyện, tiểu Khả Khả vừa mới vào Tinh Cực tông đã được Ảo Quang chân nhân cùng Lý Phong Du tới giúp cho thoát thai hoàn cốt, sau đó lại được Lý Thạc dạy dỗ, chăm chỉ tu luyện, đương nhiên là tu luyện công pháp của Tinh Cực tông.
- Đại bá, bế!
Tiểu Khả Khả khoác một bộ áo lạnh màu trắng lập tức vội vàng chạy tới, lao mạnh vào ngực của Lý Dương. Tinh Cực tông tại Thiên Vân sơn mạch quanh năm Tuyết phủ, dù Tinh Cực tông có đại trận bảo vệ, nhiệt độ tuy không thấp nhưng tiểu Khả Khả chỉ là đứa trẻ năm tuổi, mặc áo rét vẫn tốt hơn.
Lý Dương đưa tay ôm lấy tiểu Khả Khả, mỉm cười rạng rỡ, hắn vốn rất thích trẻ con.
"Nếu năm đó khi còn ở An Toàn cục tổ chín, cùng với Tuyết kết hôn, nói không chừng giờ con của ta cũng lớn thế này rồi!" Lý Dương trong lòng cảm thán, trong tiềm thức, hắn đã xem tiểu Khả Khả như là con của mình.
- Anh! Anh vẫn cứ nuông chiều Khả Khả như vậy, phải dạy dỗ thật nghiêm. Khả Khả, hôm nay đã đọc đường thi (thơ đường) chưa?
Lý Thạc làm ra vẻ một ông bố nghiêm khắc, vợ hắn là Điền Nhan đứng bên cạnh cũng không khỏi bật cười, Lý Thạc yêu quý tiểu Khả Khả tới mực nào, Điền Nhan biết rất rõ, ban đầu là Lý Thạc cố ý làm ra bộ dạng nghiêm túc với Khả Khả.
- Trẻ con thôi mà, không cần quá nghiêm túc thế! A Thạc à, năm xưa khi chúng ta còn bé cũng không có được hạnh phúc như Khả Khả!
Lý Dương thở dài nói.
Lý Thạc gật gật đầu, nói:
- Năm xưa, mẹ vì chuyện của cha, cho nên dồn toàn bộ tâm trí vào công việc. Hai huynh đệ ta suốt ngày cùng chơi với nhau, rất ư nhàm chán, đôi khi thì so bì phi đao. Mãi cho tới sau này em gặp được sư tôn, sư tôn người giúp em đả thông chút kinh mạch, rồi từ đó mới có thể chân chính tu luyện. Đúng rồi, anh, em cho tới giờ vẫn còn chưa biết vấn đề kinh mạch của anh làm thế nào để giải quyết vậy?
Lý Dương nhớ tới nhiệm vụ năm đó, cũng chính nhờ nhiệm vụ này mới có được Tẩy Tủy đan.
- Nhân duyên xảo hợp, anh nhờ đoạt được Tẩy Tủy đan mới thoát thai hoàn cốt, tu luyện có được thành tựu này!
Lý Dương cười nói.
- Tẩy Tủy đan? Vận khí của anh quả là không tồi!
Lý Thạc thở dài nói, Lý Dương không khỏi cười khổ, cùng với việc đoạt được Tẩy Tủy đan, trong vòng chưa tới một tháng, bản thân đã gặp phải những biến cố của cả đời người, Lâm Thiên Vũ đến, cái chết của Tuyết, Lý Dương đi theo ma đạo…
- Huynh đệ các con đang nói chuyện gì thế?
Lý Phong Du cùng thê tử Lan Hân thần đi tới.
- Ông nội, bà nội!
Tiểu Khả Khả ngọt ngào gọi, Lý Phong Du cùng Lan Hân nhất thời vui vẻ mỉm cười, đi đến bên tiểu Khả Khả…
Nửa ngày sau.
Lý Dương trở về chỗ ở của mình.
Mấy ngày này, Lý Dương vẫn thường tới chỗ của cha mẹ nói chuyện phiếm, hoặc tới chỗ con của Lý Thạc, cùng với đứa cháu này chơi đùa, thời gian tu luyện đao mang cùng Phá Sơn Liệt Không cũng không tính là nhiều.
- Lý Dương, ngươi đã quên mục đích tới Côn Luân tiên cảnh rồi sao?
Tiếng của Hạng Vũ vang lên trong đầu Lý Dương. Hạng Vũ quả thực đã không nhịn nổi nữa, thời gian gần đây Lý Dương tựa như đã chìm đắm trong tình thân, quên mất mục đích tới Côn Luân tiên cảnh.
Ba năm tại Tiêu Diêu tiên phủ còn có thể chấp nhận, dù sao nghiên cứu Phá Sơn Liệt Không đối với tâm cảnh của Lý Dương cũng có nhiều chỗ tốt. Nhưng mấy ngày này, thời gian tuy ngắn, nhưng tốc độ tiến bộ của Lý Dương quá thấp, Hạng Vũ quả thực là có chút nóng nảy.
Lý Dương ngẩn người, mục đích tới Côn Luân tiên cảnh?
Không phải là độ kiếp sao? Tại Phàm Nhân giới có một cấm chế vô hình, không cách nào đột phá được Nguyên Anh hậu kỳ để tiến lên Độ Kiếp kỳ, cho nên Lý Dương liền tới Côn Luân tiên cảnh. Chỉ là tới Côn Luân tiên cảnh gần bốn năm qua, Lý Dương tuy có tu luyện ba năm trong Tiêu Diêu tiên phủ, nhưng phần lớn là nghiên cứu Phá Sơn Liệt Không, thời gian tu luyện chân chính thay vào đó lại không nhiều.
Dùng Hắc Diệm linh châu tu luyện, cũng chỉ để khôi phục đao mang bị tiêu hao.
- Độ kiếp, nhanh chóng độ kiếp, nhanh chóng phi thăng, nhanh chóng đi tìm Tuyết. Ngươi con nhớ mục tiêu khi trước không? Hiện giờ ngươi ra sao, tự hồ như đã quên mất Tuyết. Nếu ngươi cứ tiếp tục như vậy, từ nay về sau bổn Bá Vương cũng không nói nữa, dù sao đối với bổn Bá Vương, kéo dài thêm vài chục năm vài trăm năm cũng không tính là gì!
Hạng Vũ tức giận nói.
Hắn quả thực không quan tâm, bị khốn ở Phàm Nhân giới đã hơn hai ngàn năm, thêm vài chục năm nữa cũng có là gì.
Quên Tuyết?
Lý Dương sững người, lập tức kích động nói:
- Không, Bá Vương, ta không quên, ta sao có thể quên, mỗi khi đêm về khuya, ta lại nghĩ tới Tuyết, ta làm sao có thể quên Tuyết. Thời gian này ta không tu luyện gì cả, chỉ vì muốn ở bên cạnh cha mẹ người thân, chỉ như vậy mà thôi.
- Bá Vương, ngươi có cảm giác được hiện tại ta ở Phàm Nhân giới cũng không còn bao lâu nữa? Có được Hắc Diệm linh châu, tu luyện ngày đi ngàn dặm. Nhưng một khi ta phi thăng, ta sẽ phải tới Ma giới, còn cha mẹ ta bọn họ dù có phi thăng, cũng là tới Tiên giới. Tiên giới cùng Ma giới đối lập, ta sau này làm sao có thể gặp lại cha mẹ được nữa, thậm chí cả đứa em của ta là A Thạc cũng khó có thể gặp lại!
Hai mắt của Lý Dương đã thoáng ửng lên.
Đích xác, sau khi tiến nhập Ma giới, Lý Dương làm sao có thể gặp lại cha mẹ người thân đây?
Dù sao Lý Thạc và cha mẹ cho dù tu luyện cũng là tiến nhập Tiên giới. Tiên giới cùng Ma giới từ trước đến nay luôn đối lập. Nói cách khác thời gian Lý Dương ở bên cạnh người thân đã không còn bao lâu nữa, cũng chỉ có như vậy mà thôi, một khi phi thăng, có lẽ cũng là lúc vĩnh biệt tất cả.
- Bá Vương, một tháng, một tháng được không? Để ta cùng với cha mẹ huynh đệ vui vẻ một tháng thôi, một tháng sau, ta sẽ bế quan tu luyện!
Lý Dương run rẩy nói.
Một tháng, Lý Dương cũng chỉ mong cùng người thân vui vẻ bên nhau một tháng mà thôi.
Hạng Vũ chấn động.
Hắn mặc dù ở trong đầu của Lý Dương, nhưng làm sao biết được trong lòng Lý Dương đang nghĩ gì? Dù sao nếu không phải Lý Dương cố ý muốn nói chuyện với hắn, Hạng Vũ cũng không cách nào biết được Lý Dương nghĩ gì.
- Hà, Lý Dương à, bổn Bá Vương trách lầm ngươi rồi.
Hạng Vũ thở dài nói, Hạng Vũ không ngờ lại nói câu xin lỗi mà rất hiếm khi người ta thấy được.
Hắn vốn tưởng rằng Lý Dương đã quên mất mục tiêu lúc đầu, quên Tuyết, Hạng Vũ rất khinh thường loại người như vậy.
Hiện giờ Lý Dương nói như thế, hắn mới nhận ra!
Lý Dương là tu ma giả, nhưng Lý Thạc, Lý Phong Du cả bọn đều là tu tiên. Sau này Lý Dương tiến nhập Ma giới sẽ không còn cơ hội gặp lại người thân nữa, Ma giới cao thủ muốn tiến nhập Tiên giới, trong lịch sử ngoại trừ ba vị đại tôn, hình như vẫn chưa từng thấy một ai khác.
- Ngươi cứ cùng mọi người vui vẻ đi, bổn Bá Vương cũng quên mất, sau khi ngươi phi thăng sẽ không thể gặp lại bọn họ nữa!
Hạng Vũ thở dài nói.
Lý Dương gật đầu, nhưng trong lòng cảm thấy chua chát.
- Cha, mẹ, A Thạc tha thứ cho con. Mọi người còn có người thân bên cạnh, nhưng Tuyết, nàng phải cô độc một mình, cô độc một mình tại Quỷ giới. Con chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng, con nhất định phải tới Ma giới rồi đi tìm nàng! Xin lỗi, cha, mẹ, A Thạc!
Nước mắt của Lý Dương rốt cuộc cũng rơi xuống, rơi xuống mặt đất, vỡ vụn ra, bay bốn phía.
Một tháng sau đó, Lý Dương thường xuyên ở cùng với một chỗ cha mẹ cùng Lý Thạc.
Thậm chí cả bọn Lý Phong Du cũng cảm thấy Lý Dương có chút bất thường, tựa như quá nhiệt tình với bọn họ, cả ngày tươi cười vô cùng vui vẻ, thậm chí Khả Khả vừa có yêu cầu gì, Lý Dương cũng đều làm theo, Lý Thạc cũng cảm thấy kỳ quái.
Lý Dương ở nước ngoài nổi danh lãnh khốc vô tình, nhưng sao mấy ngày này thậm chí còn vui vẻ rạng rỡ hơn cả Lý Thạc hắn?
Bọn họ làm sao biết được, Lý Dương cũng không có nói ra hắn là tu ma. việc này tới giờ chỉ có Tiêu Diêu tán nhân biết. Lý Dương cả với gia gia cũng không nói ra, sợ làm cho gia gia phải khó xử, dẫu sao gia gia hắn cũng vẫn là tu tiên giả.
Một tháng sau.
- Bá Vương, ta phải bế quan tu luyện rồi!
Lý Dương hít sâu một hơi, đứng lên khỏi ghế, lập tức chuẩn bị đi thông báo cho gia gia cùng với nghĩa phụ và mọi người một tiếng.
Đột nhiên, Lý Dương trong lòng máy động, hỏi Hạng Vũ:
- Đúng rồi, Bá Vương, một khi gia gia và mọi người hỏi ta phải bế quan bao lâu, ta nên trả lời ra sao, tốt xấu gì cũng phải đưa ra được một hạn định?
Hạng Vũ cười nói:
- Ừm, ngươi tới đây cũng chỉ với mục đích độ kiếp mà thôi. Việc này rất đơn giản, nếu dùng Hắc Diệm linh châu tu luyện, thân thể ngươi trong vòng một năm là có thể đạt tới Độ Kiếp kỳ. Còn như đao phách của ngươi! Ừm, đao phách của ngươi hiện tại mới là chanh sắc (màu cam) ngay cả thâm chanh sắc (cam đậm) cũng chưa đạt tới, có lẽ phải mất ba năm, ngươi cứ nói với bọn họ, cần ba năm thời gian.
Lý Dương gật đầu.
Tu chân giả tu luyện, thời gian tu luyện lâu nhất chính là Nguyên Anh kỳ, Độ Kiếp kỳ ngược lại tương đối ngắn. Như Lý Dương vì có Hắc Diệm linh châu, vốn cần ít nhất mười năm mới có thể đạt tới Độ Kiếp kỳ, nhưng có Hắc Diệm linh châu, cho dù là tu luyện cả đao phách cùng thân thể đạt tới Độ Kiếp kỳ cũng chỉ cần ba năm mà thôi.
Lý Dương đi xuyên qua một hành lang dài, hướng tới chỗ ở của gia gia.
- Nghĩa phụ!
Lý Dương bỗng nhiên phát hiện thấy bóng dáng của Tiêu Diêu tán nhân liền lập tức kêu lên. Hắn vốn sau khi nói với gia gia xong, sẽ tìm nghĩa phụ cùng cha mẹ để nói sau.
Tiêu Diêu tán nhân vừa nhìn thấy Lý Dương, lập tức mỉm cười đi tới.
- Lý Dương a, con có việc gì thế?
Lý Dương nói:
- Con phải bế quan tu luyện, có lẽ phải mất ba năm. Nghĩa phụ, người không phải đi tìm Thiết Oa chân nhân sao? Sao lại?
Lý Dương nghi hoặc hỏi, trở về Tinh Cực tông không bao lâu, Lý Dương đã đem Hạnh Linh Thất Sắc hoa trả lại cho Tiêu Diêu tán nhân.
Tiêu Diêu tán nhân lại phải đi tìm Thiết Oa chân nhân nên tới giờ mới quay lại, nhưng Thiết Oa chân nhân vẫn không thấy đâu.
Tiêu Diêu tán nhân lắc đầu than thở:
- Hà! Cái tên Tiểu tử béo Thiết Oa không ngờ lại phải độ đệ bát thiên kiếp. Tiểu tử này thật là, sớm không độ kiếp muộn không độ kiếp, lại độ kiếp vào lúc này.
- Vậy lúc nào hắn mới tới luyện chế hạnh linh đan?
Lý Dương lại hỏi.
- Tiểu tử béo Thiết Oa chỉ còn khoảng nửa năm nữa là độ kiếp. Đợi độ kiếp xong, hắn mới có thể tới được.
Tiêu Diêu tán nhân vừa nói xong bỗng nhiên lại cười lớn:
- Lý Dương, con không biết đâu, tên Tiểu tử béo Thiết Oa vừa nghe thấy Hạnh linh đan đã có bộ dạng hưng phấn ra sao, về phần tán tu cửu đạo thiên kiếp hắn cũng không nắm chắc!
Trong lịch sử Côn Luân tiên cảnh vẫn chưa có một ai vượt qua được cửu tán tiên thiên kiếp.
Đương nhiên, ngoại trừ Quỷ Cốc Tử, hắn chỉ là trốn trong Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trân, mấy đạo thiên kiệp uy lực lớn nhất của tán tiên thiên kiếp lần thứ chín đều bị đại trận ngăn trở, đương nhiên không thể nói Quỷ Cốc Tử có thực lực để độ kiếp.
- Tán tu chín lần thiên kiếp, từ lần đầu tiên tới lần thứ sáu thì uy lực từ từ tăng lên, mỗi lần đều mạnh hơn trước gấp hai lần. Lần thứ bảy tán tu thiên kiếp đột nhiên lại mạnh gấp bốn lần thứ sáu. Lần thứ tám gấp tám lần lần thứ bảy gì đó. Biến hóa quả thực quá nhanh, không biết đệ cửu tán tiên thiên kiếp uy lực rốt cuộc ra sao?
Tiêu Diêu tán nhân lúc này cũng không có tin tưởng tuyệt đối.
Dù sao từ cổ chí kim, đệ cửu tán tiên thiên kiếp còn chưa có một ai được thấy qua.
Theo Tiêu Diêu tán nhân được biết, vượt qua đệ bát tán tu thiên kiếp cũng chỉ có một mình hắn, hoặc giả sau này có thêm Thiết Oa, dù sao Thiết Oa thân là Hồng Hoang yêu thú, trời sinh đã cường đại.
Tập 6: Phong khởi vân dũng