"Phải rồi, sư điệt, ngươi không phải họ Lý sao ? Vì sao lại đổi tên thành "Mộc Dịch
" đến địa hạ quyền đàn ?" Vương Thông lúc này mới hỏi đến vấn đề này.
Lý Dương lập tức nói :
"Vương sư bá, tôi tên thật là Lý Dương, "Mộc Dịch
" cũng tính là một cái tên khác !" Lý Dương nói
"Mộc Dịch" thì lại nhớ đến những ngày Khương Tuyết đã từng gọi hắn
"Mộc Dịch ca ca", sắc mặt không khỏi có chút tiêu tác, nhưng Lý Dương liền bình tĩnh lại tâm tình, tiếp tục nói với Vương Thông : "Còn vì sao phải đổi tên thành
"Mộc Dịch" để đến địa hạ quyền đàn, thì phải nói đến tập đoàn Thánh Lâm".
"Được rồi, chuyện cũ không nói nữa, sư bá cũng bất tất vì chuyện nhỏ của sư điệt mà để tâm". Lý Dương hiển nhiên là không muốn nói lại chuyện cũ.
Vương Thông sau khi nghe Lý Dương thổi
"Lương Chúc", đã minh bạch trong lòng sư chất có sự thương tâm, hơn nữa có thể cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh, cũng nói lên tâm tính Lý Dương đã từng chịu sự đả kích. Vương Thông cũng hiểu chuyện này không hỏi thì hay hơn, do vậy Vương Thông cũng không truy vấn tiếp.
Vương Thông cười nói :
"Sư điệt, "Thất diệu tinh cực
" ngươi cảm giác thế nào ?"Lý Dương nghe vậy, nhất thời sự sùng bái đối với tổ sư gia Lý Tầm Hoan không ức chế được mà phát xuất ra, kích động nói :
"Tổ sư gia Tầm Hoan chân nhân quả nhiên là thiên túng kỳ tài, "Thất diệu tinh cực
" này đúng là bí điển tuyệt đối khiến người không thể tưởng tượng, chỉ riêng "Kim đan toái, tinh cực thành
" đã khiến người ta kính phục không thôi, vô số tu luyện giả một khi thành tựu kim đan cảnh giới, mới chánh thức thành tu chân giả, người nói xem có tu chân giả nào lại dám toái liệt kim đan không ? Hơn nữa thối luyện đao mang lại phiền toái, còn nữa thất diệu tinh cực quy luật vận chuyển án chiếu theo hình chu thiên càn khôn cũng cực kỳ khó khăn, thực đúng là khiến tôi không thể tưởng tượng được, lúc xưa tổ sư gia rốt cuộc làm thế nào mà sáng tạo ra được vậy".
"Phải a, suy nghĩ của tổ sư gia không phải những đệ tử như chúng ta có thể tưởng tượng được". Trong ngữ khí Vương Thông sung mãn sự kính ngưỡng đối với tổ sư gia.
Lý Dương bỗng dưng nhíu mày nói :
"Phải rồi, "Thất diệu tinh cực
" này cần phải đạt đến Kim Đan cảnh giới mới có thể tu luyện, tôi hiện tại bất quá mới tiên thiên đại thành, cự li đến Kim Đan cảnh giới vẫn còn rất lớn, làm sao có thể tu luyện "Thất diệu tinh cực
" đây ?" Đã có được
"Thất diệu tinh cực", mà hiện tại lại không thể tu luyện, cái này không khỏi khiến Lý Dương buồn bực.
Vương Thông cười lớn ha ha : "Sư chất, ngươi đừng lo lắng,
"Thất diệu tinh cực" này phần quan trọng nhất là phương pháp làm sao tiêu hao chân nguyên lực để thối luyện đao mang, kỳ thật khi đó tổ sư gia đã đạt đến Kim Đan cảnh giới, người đương nhiên không biết cao thủ tiên thiên cảnh giới cũng có thể tu luyện, chỉ bất quá là tiên thiên cao thủ tiêu hao tiên thiên chân khí, uy lực của đao mang khi thối luyện ra thì kém hơn".
Lý Dương vừa nghe trên mặt liền xuất hiện nụ cười.
"Tiểu tử ngốc Lý Dương này, bổn Bá vương chỉ nhìn qua
"Thất diệu tinh cực" này là biết tiên thiên cao thủ có thể tu luyện, phương pháp thối luyện quả nhiên là phi thường, cái tên Lý Tầm Hoan gì đó quả nhiên lợi hại". Lý Tầm Hoan đối với Hạng Vũ cái tên ma giới Ma vương này mà nói, tuyệt đối là vãn bối trong vãn bối, tuy vậy hắn vẫn rất bội phục Lý Tầm Hoan.
"Phải rồi, sư điệt,
"Thất diệu tinh cực" tổng cộng có 7 tầng, đệ nhất tầng tương đương Kim Đan cảnh giới, đệ nhị tầng tương đương Nguyên Anh cảnh giới, đệ tam tầng tương đương Độ kiếp, đệ tứ tầng tương đương Đại thành cảnh giới. Ba tầng sau, án chiếu theo sự suy đoán của tổ sư gia, phân biệt ứng với tiên giới là thiên tiên, la thiên thượng tiên, đại la kim tiên. Bất quá đây chỉ là sự suy đoán của tổ sư gia, bởi vì ba tầng sau tại phàm nhân giới không có chỗ tác dụng, do vậy chỉ có những đệ tử tại Tinh Cực Tông sau khi độ kiếp mới có thể biết được, sư bá ta cũng chỉ biết được bốn tầng đầu
"Thất diệu tinh cực", cái ta truyền cho ngươi cũng là bốn tầng đầu, còn ba tầng sau, chờ khi ngươi quay về Tinh Cự Tông sẽ học tiếp !" Vương Thông nói.
Lý Dương vừa nghe không khỏi nghi hoặc nói :
"Tổ sư gia làm sao biết được thiên tiên, la thiên thượng tiên và đại la kim tiên ? Lẽ nào có tiên nhân xuống phàm nhân giới ?"Vương Thông nghe vậy, mặc dù biết xung quanh có cấm chế vẫn nhỏ giọng nói :
"Sư điệt, đích xác là có tiên nhân xuống phàm nhân giới, trong truyện thuyết, trong nội bộ hai phái mạnh nhất Côn Lôn tiên cảnh "Thượng Thanh Cung
" và "Thục Sơn kiếm phái
" cũng có tiên nhân. Cảnh giới của tiên nhân cũng từ đó mà chầm chậm truyền ra".
Bỗng dưng Vương Thông thán một tiếng nói :
"Ai, sư tôn người sở dĩ để đệ tử tu luyện "Tinh Cực tam cảnh
" cũng là vì Tinh Cực Tông chúng ta, tông phái ta đệ tử ít, căn cơ thấp. So sánh với các tông phái của Côn Lôn tiên cảnh thì lịch sử thật quá ngắn. Không kể những tông phái đã quá vạn năm, ngắn cũng có lịch sử vài nghìn năm, hơn nữa tiên giới còn có tiền bối tiên nhân ám trợ ! Chỉ có Tinh Cực Tông chúng ta có lịch sử vài trăm năm, tiên giới không có vị tiền bối nào, sư tôn người chỉ có thể để các đệ tử Tinh Cực Tông tu luyện "Tinh Cực tam cảnh
", gia tăng tốc độ tu luyện, để cao thủ Tinh Cực Tông chúng ta tăng thêm nhiều. Như vậy mới không bị các tông phái khác khi nhục".
Lý Dương nghe xong, cũng minh bạch được cục diện của Tinh Cực Tông trong Côn Lôn tiên cảnh.
Lực công kích của đệ tử Tinh Cực Tông cực cao, nhưng đệ tử bạc, chỉ có thể dựa vào
"Tinh Cực tam cảnh", gia tăng tốc độ tu luyện, như vậy mới có thể khiến cao thủ Tinh Cực Tông tăng lên, tại Côn Lôn tiên cảnh chiếm hữu được một chỗ.
"Ừm, ngươi về tu luyện đi, ta qua một thời gian sẽ đến tìm ngươi, đừng lo ta không tìm thấy ngươi, ha ha, chỉ cần ngươi còn ở New York, ta có thể dễ dàng dùng linh thức tìm ngươi". Nói xong, Vương Thông liền li khai, Lý Dương lập tức đưa tiễn.
Chờ Vương Thông ra khỏi Thái Bạch tửu lâu, Cát Phổ mới đến gần nói với Lý Dương :
"Mộc Dịch huynh đệ, lão giả này và ngươi có quen biết à ?"Lý Dương gật đầu nói :
"Là một vị tiền bối sư môn của tôi".
Lý Dương có được
"Thất diệu tinh cực" lập tức quay về biệt thự, chuẩn bị tu luyện.
Nhưng khi Lý Dương vừa đến bên ngoài biệt thự, liền đụng phải… … Điền Cương và Lỵ Lỵ đang chàng chàng thiếp thiếp, lúc này Lỵ Lỵ chính đang tiễn Điền Cương về, trải qua hai tiếng đồng hồ
"giao lưu", Điền Cương vốn đã có ý với Lỵ Lỵ nên phòng tuyến cuối cùng đã bị nàng công phá.
"A, Mộc Dịch !" Điền Cương nhất thời đỏ mặt, một đại hán như vậy mà lúc này lại ngượng ngùng xấu hổ. Còn Lỵ Lỵ cũng không còn phong phạm của nữ quản gia lúc trước nữa, biểu tình giống một người con gái bị bắt quả tang đang có tình nhân.
"Ha ha… …Điền Cương à, động tác của ngươi thật nhanh đó, chỉ thời gian ngắn đã cua được Lỵ Lỵ tiểu thư rồi, bội phục bội phục !" Lý Dương vừa nói vừa cười ha ha, liền đó nói :
"Hai người tiếp tục đi, ta vào trước đây !"Lý Dương để mặc lại cặp tình nhân trẻ Điền Cương và Lỵ Lỵ còn đang xấu hổ, một mình vào biệt thự.
Sau khi Lý Dương vào biệt thự, Lỵ Lỵ mới nghĩ ra :
"Ta rõ ràng thấy Mộc Dịch tiên sinh lên lầu, sao lại thấy bên ngoại biệt thự ? Lẽ nào ta hoa mắt, nhớ lầm ?" Lý Dương nguyên bổn muốn đi đến bên ngoài biên thự mới dùng độn thuật đi vào, nhưng không ngờ lại đụng hai người ở bên ngoài.
Trong phòng ngủ Lý Dương.
Lý Dương nhắm mắt xếp bằng, nổi trên mặt giường, từng đạo thanh sắc khí lưu tự nhiên tiến nhập thể nội, trong đầu bắt đầu lướt qua phương pháp làm sao thối luyện đao mang trong
"Thất diệu tinh cực", lập tức khống chế tiên thiên chân khí của
"tinh vân" trong thể nội, bất đầu tu luyện… …
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn