Thực Tâm Giả Chương 3

Chương 3
Phương Đăng muốn trèo ra ngoài bức tường của Phó gia hoa viên

 vì không tìm được điểm dừng chân thích hợp, so với lúc vào càng đi xa hơn rất khổ sở, tư thế cũng hết sức chật vật. Phó Kính Thù nhân lúc mưa đã tạnh tiếp tục cắt tỉa chậu hoa, đứng gần sát bên cô, thà ngửa mặt nhìn lên khối rêu xanh trên tường rào sắp tróc ra vì cô cố sức bám vào, cũng không hề đưa tay ra giúp cô một chút. Ngược lại Phương Đăng đối với chiếc kéo làm vườn sắc bén trong tay anh lại khá sợ hãi, chỉ e mình sơ ý rời tay té xuống, chẳng may bị cây kéo đâm thì chết chắc.

Lúc đã an toàn từ đầu kia của tường rào hạ xuống đất, cô nghe một giọng nam già nua từ trong sân truyền ra.

“Tiểu Thất, vào ăn cơm.”

Chắc đây chính là “Lão Thôi” người mà Phó Kính Thù nhắc đến.

Sau này Phương Đăng nghe được từ chỗ bà Đỗ, lão Thôi chính là người trông coi khu vườn nhà đối diện, thuận tiện nên cũng chăm sóc luôn Phó Kính Thù. Phó gia hoa viên lớn như vậy, hiện giờ cũng chỉ có hai người họ ở.

Phương Đăng không hiểu, Phó Kính Thù coi như không có mẹ, nhưng dù sao vẫn còn có cha. Dù là cha mẹ đều mất, người của Phó gia tại sao lại để một mình anh ta ở trên đảo làm bạn cùng khu vườn hoang phế, chỉ để cho người làm vườn chăm sóc cuộc sống của anh ta. Nói đến vấn đề này, bà Đỗ cũng không nói kỹ càng gì, đại khái chỉ giải thích tự nhiên là vậy.

Nguồn: truyen8.mobi/t109629-thuc-tam-gia-chuong-3.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận