Thiên Tài Tướng Sư Chương 34 0 : Giải quẻ (2)

Thiên Tài Tướng Sư
Tác giả: Đả Nhãn

Chương 340 : Giải quẻ (2)

Nhóm dịch Hana
Nguồn: Mê Truyện



Người bình thường đều cho rằng thầy tướng số khi nói cái gì mà thiên cơ bất khả lộ, chỉ là lời nói bọn họ lừa gạt người khác, kỳ thực không phải vậy, một câu nói dù ít hay nhiều, đều cũng ảnh hưởng tới thầy tướng.

Con người cả đời giữ mạng, đều là lần theo dấu vết,vô hình trong có một mạng lưới lớn luân hồi sinh lão bệnh tử của mỗi người, thầy tướng số là làm những chuyện như mở ranh giới của mạng lưới ấy, điểm một quả cầu, càng ít người dám đâm vào mạng lưới ấy.

Trước kia Diệp Thiên vì Lý Thiện Nguyên mà nghịch thiên cải mệnh, chính là đâm vào mạng lưới này, sau đó cũng không tiếp tục làm lại, thẳng mất đi mười năm dương thọ.



Tuy rằng nghịch thiên cải mệnh cùng tiết lộ Thiên cơ sẽ chịu khổ khác nhau, nhưng lão đạo sĩ cùng hắn thầy trò tình thâm, Diệp Thiên nguyện ý gánh vác kết quả này.

Nhưng Diệp Thiên cùng Văn Loan Hùng không thân chẳng quen, lại càng không cần như vậy.... Tiêu hao nguyên khí của mình, hao tổn dương thọ bản thân, hao tổn kiểu này tuy rất ít, nhưng gộp lại nhiều hơn Diệp Thiên cũng khó có thể chịu đựng được.

Diệp Thiên không chịu nói rõ, thật đúng là gây khó khăn cho Văn Loan Hùng, y vẻ mặt đau khổ nói:
- Vậy.... Đây rốt cuộc là thuyết pháp kiểu gì?

Nhìn thấy bộ dạng Văn Loan Hùng, Tả Gia Tuấn cười cười, bâng quơ nói:
- A Hùng, không cần suy nghĩ nhiều như vậy, đi ra Hồng Kông xem một chút đi!

Vừa rồi Diệp Thiên không chỉ dùng thuật bói toán bằng đồng tiền, bên trong còn có học vấn giải thích chữ, Tả Gia Tuấn am hiểu sâu đạo xem bói hỏi quẻ, liếc mắt liền nhìn ra ý tứ mà Diệp Thiên muốn biểu đạt.

- Đi ra Hồng Kông xem một chút?

Văn Loan Hùng suy nghĩ một chút, bỗng nhiên mắt sáng lên, hô:
- Diệp.... Diệp đại sư, ngài....ngài nói chẳng lẽ là Ma Cao ( không phải là chữ sai, mà tránh đi địa danh), ta sau này không thể đi đến Ma Cao sao?

Diệp Thiên gật đầu, chính Văn Loan Hùng tự đoán được, đương nhiên không tính là hắn tiết lộ Thiên Cơ, lập tức nói:
- Trong Ngũ Hành của anh thiếu Thổ, vốn mua bán bất động sản là thích hợp, nhưng anh là khí Kim quá bén nhọn, tin tưởng sẽ lấy Kim dẫn đường, sẽ gây cho anh gặp nhiều tai họa về sau, vùng đất kia, cố gắng hết sức tránh tới nơi đó.

- Diệp.... Diệp đại sư, ngài.... ngài làm sao biết ta muốn mua bán bất động sản?

Lời nói của Diệp Thiên làm mặt Văn Loan Hùng đột nhiên biến sắc, cho dù lúc nói đến nữ minh tinh kia, sắc mặt y cũng không khó coi như bây giờ.

Phải biết, từ năm 97 khi bắt đầu khủng hoảng tài chính châu á, trong đầu Văn Loan Hùng từ từ có ý nghĩ rời khỏi thị trường chứng khoán, nhưng người như y, tuyệt đối không cam lòng là người bình thường, rời khỏi thị trường chứng khoán, y nhất định phải tìm được một sân khấu để thể hiện giá trị bản thân.



Sau khi suy nghĩ cặn kẽ một phen, ánh mắt Văn Loan Hùng nhìn về thị trường bất động sản, thừa dịp năm 97 trở về Hồng Kông lòng người vô cùng hoang mang, Văn Loan Hùng liên tục ra tay, giá thấp thu thập không ít sản nghiệp.

Nhưng mà bất động sản Hồng Kông sớm bị đại gia giàu có thực lực hùng hậu chia nhau, hơn nữa đất đai Hồng Kông rất ít, muốn phát triển lớn tương đối khó khăn, cho nên nhiều năm gần đây, Văn Loan Hùng chú ý đến Ma Cao.

Ma Cao và Hồng Kông cách biển, chỉ cách nhau có 60km, trọng yếu hơn là Ma Cao phát triển nhất là cá độ và kinh doanh khách sạn, đối với kinh doanh bất động sản là khu biệt thự cao cấp, thì không thể không hứng thú.

Còn một điều nữa là mật độ dân số của Ma Cao cũng không bằng Hồng Kông, mua đất so với Hồng Kông dễ dàng hơn, cho nên tâm lý Văn Loan Hùng đã có ý tưởng tiến quân đến Ma Cao.

Nhưng cho tới bây giờ, đó chẳng qua cũng chỉ là ý nghĩ trong lòng Văn Loan Hùng mà thôi, y cũng chưa bao giờ bàn bạc với người khác, cho dù là bạn bè lâu năm và thuộc hạ thân tín cũng không biết.

Lúc này ý nghĩ này bị Diệp Thiên một câu vạch trần, Văn Loan Hùng cảm giác như bản thân giống như không mặc quần áo đứng trước mặt Diệp Thiên, trong lòng rất khó chịu cũng cảm thấy khủng hoảng.

- Anh Văn, đều là quẻ tượng biểu hiện ra, anh không cần lo quá...
Thấy vẻ mặt Văn Loan Hùng, Diệp Thiên cũng đoán được ý nghĩ của y, lúc tâm tư chính mình bị người khác nhìn thấy không ai có thể duy trì bình tĩnh.

- Văn mỗ ghi nhớ, cám ơn Diệp đại sư!

Sau khi Văn Loan Hùng nghe thấy thế, đứng lên cung kính bái Diệp Thiên, tuy rằng việc y vào tù chưa xảy ra, nhưng lời nói của Diệp Thiên cũng làm cho y sớm tìm cách tránh né.

Văn Loan Hùng không biết, nếu như không có lần xem bói này của Diệp Thiên, y một năm sau sẽ tiến quân Ma Cao kinh doanh bất động sản, hơn nữa vì thu mua một lượng lớn, y có thể dùng tiền bạc dẫn đường, trở thành một nhân vật có quyền lực tại Ma Cao.



Trong mười năm sau đó việc kinh doanh của y cũng sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng đến năm sáu mươi tuổi, những món nợ cũ bị lật ra, mà Văn Loan Hùng khó thoát tai họa ngục tù.

Đã được Diệp Thiên chỉ ra, quỹ đạo sinh mệnh Văn Loan Hùng đã thay đổi, vị nhà giàu người Hoa này sau đó vẫn phong sinh thủy khởi, lúc tuổi già cũng giữ được đường lui cho mình, đương nhiên, những điều đó sau này hãy nói.

- Được rồi anh Văn, đừng gọi là Diệp đại sư, hãy kêu tôi là Diệp Thiên đi, nói đến tôi còn nợ ân tình của anh đấy...

Nhìn thấy không khí trong phòng có chút ngưng trọng, Diệp Thiên đem khối Phỉ Thúy ra, cười nói:
- Hôm nay xem một quẻ này cho anh, sau này Phỉ Thúy tạo hình thành vật xong thì không có phần của anh đâu!

Thị trường chứng khoán biến số thật lớn, mà xem bói cho người tham gia thị trường chứng khoán, làm hao phí tinh lực vượt xa người bình thường, Diệp Thiên vừa rồi vận dụng năng lực trong đầu tiêu hao không ít nguyên khí, thì mới có thể nói ra những lời ấy.

- Về chuyện đó, Diệp huynh đệ hôm nay chỉ cho tôi nhiều điều, là chính bản thân ngu dốt không tiếp thu được thôi!

Văn Loan Hùng nghe vậy cười khổ, Diệp Thiên đều nói rõ y sẽ mất của, nhưng chính mình không tin, đem khối Phỉ Thúy thượng hạng chắp tay dâng cho, thật sự là không thể trách Diệp Thiên.

- Ha ha, anh Văn chỉ là không biết thôi, tốt lắm, không nói chuyện này nữa.

Diệp Thiên nở nụ cười, thuận tay đem khối Phỉ Thúy đưa cho Tả Gia Tuấn nói:
- Sư huynh, trước kia đệ được sư phụ dạy cho một ít tay nghề tạo hình, nhưng mà tạo cái vòng cũng không biết, đệ nghĩ nhờ huynh giúp đệ tạo hình khối nguyên liệu này thành hai bộ vòng tay, còn lại đệ tiếp tục tạo hình một số vật nhỏ, huynh thấy thế nào?

Diệp Thiên không phải thật sự không thể tạo hình khối Phỉ Thúy này thành cái vòng, chỉ là hắn không có công cụ thuận tiện, hơn nữa nếu muốn tạo thành vòng tay, để cho hắn làm, chỉ sợ lãng phí ít nhất một phần ba khối nguyên liệu này.

- Được, chuyện này giao cho sư huynh đi, nhất định sẽ giảm tối thiểu lãng phí khối nguyên liệu này.

Tả Gia Tuấn đáp ứng, bằng quan hệ giữa y và Diệp Thiên, đến lúc mài xong cái vòng Đế Vương Lục trưng bày trong tiệm thêm mấy ngày, nhất định sẽ khiến thanh danh tiệm châu báu của y vang xa.

- Vậy thật cảm ơn sư huynh!
Diệp Thiên gật đầu.

- Tốt lắm, mọi người ngồi trước, ta cùng Định Định đi gọi cơm!
Cầm khối Phỉ Thúy đứng dậy, Tả đại sư cũng có ý tưởng có nên khoe khoang một chút với những người cùng nghề?

Sau khi Tả Gia Tuấn rời đi, Văn Loan Hùng chợt nhớ tới một chuyện, nói:
- Đúng rồi, Diệp Thiên mai ta có một yến hội, muốn mời đệ tham gia, không biết đệ có thời gian không?

Vừa rồi nghe Tả Gia Tuấn nói bản lĩnh của Diệp Thiên còn lớn hơn y, Văn Loan Hùng còn tưởng là Tả Gia Tuấn khiêm tốn, nhưng sau khi trải qua chuyện xem bói hỏi quẻ vừa rồi, ông chủ Văn đã sớm tôn thờ Diệp Thiên.

Thái độ Tả Gia Tuấn làm đạo sĩ, duy trì quan hệ tốt đẹp với mọi người nhưng cũng rất khó tiếp cận, Văn Loan Hùng liền suy xét nên thân cận nhiều hơn với Diệp Thiên, sau này gặp khó khăn cũng thuận lợi cầu đến đối phương.

- Yến hội?

Diệp Thiên nghe vậy lặng đi một lúc, tiếp đó cười khổ nói:
- Anh Văn, hay là thôi đi, đối với chuyện này tôi không hứng thú lắm, hơn nữa, tôi ở Hồng Kông cũng không biết ai, đi đến đó cũng không thú vị.

Diệp Thiên nghĩ lại, bản thân mình lần nào tham gia yến hội cũng va chạm gây một ít chuyện, cho nên sau khi đi đấu giá từ thiện xong, Diệp Thiên rất ít xuất hiện ở nơi công cộng nhiều người.


- Đừng từ chối, Diệp Thiên, yến hội này rất thú vị, chủ yếu đều là người trẻ tuổi.

Nói tới đây, Văn Loan Hùng đột nhiên đối với Diệp Thiên đảo ánh mắt,cười nói:
- Yến hội lần này có rất nhiều ngôi sao Hồng Kông, tôi còn mời mấy ngôi sao đại lục, mà đều là tiện thể, cậu không muốn nhận thức một chút sao?

Văn Loan Hùng nghĩ, cho dù Diệp Thiên bản lĩnh lớn, cuối cùng cũng là người trẻ tuổi, đối với những ngôi sao nhất định ít nhiều có tâm lý sùng bái, sáng mai chỉ cần hắn vừa ý nữ ngôi sao nào, buổi tối chính mình sẽ khiến ngôi sao kia đi đến phòng Diệp Thiên.

- Việc này....

Nghe Văn Loan Hùng nói như vậy, Diệp Thiên đúng thật dao động tâm lý, từ nhỏ nhìn thấy một thế hệ điện ảnh Hồng Kông lớn lên, Diệp Thiên đối với những diễn viên người Hoa tiếng tăm lừng lẫy, thật đúng có vài phần tò mò, nhưng hắn cũng không có ý muốn xấu xa như Văn Loan Hùng.

Nhưng nghĩ đến số phận bản thân tham gia yến hội rất đen đủi, Diệp Thiên vẫn lắc đầu nói:
- Tôi không đi đâu, sáng mai có thể còn gặp Cung nữ sĩ.

Diệp Thiên từng đáp ứng Cung Tiểu Tiểu tìm kiếm thi hài chồng của nàng, hiện tai đã xử lý xong chuyện của mình, nên sớm giúp người phụ nữ số khổ ấy giải quyết chuyện này, coi như làm việc thiện tích đức.

- Cung nữ sĩ? Cung Tiểu Tiểu?
Văn Loan Hùng im lặng, tiếp đó hiểu ra, chuyện chồng Cung Tiểu Tiểu mất tích ở Hồng Kông có thể nói là người đi đường đều biết.

Văn Loan Hùng chưa từ bỏ ý định, tiếp tục thuyết phục:
- Diệp Thiên, dù sao cậu cũng ở lại Hồng Kông vài ngày, không tham gia yến hội ngày mai quả thật đáng tiếc, người trẻ tuổi quen nhiều bạn bè mới có lợi.

Yến hội ngày mai kỳ thật chính là do Văn Loan Hùng khởi xướng chịu trách nhiệm chính, danh nghĩa là tổ chức sinh nhật cho một vị hồng nhan tri kỷ, đến đó ngoại trừ một số bạn tốt từ bên ngoài, rất nhiều ngôi sao điện ảnh nổi tiếng Hồng Kông cũng sẽ tham gia, thậm chí còn có ông chủ mấy công ty truyền hình và mấy nhà điện ảnh Hồng Kông.


- Chú Văn, quen bạn bè gì vậy?
Lúc Văn Loan Hùng đang thuyết phục Diệp Thiên, cửa phòng bị Liễu Định Định đẩy ra, vừa vặn nghe thấy câu nói sau cùng của y.

Nhìn thấy Liễu Định Định đi vào, Văn Loan Hùng trong lòng khẽ động, nói:
- Định Định, mai nhà chú Văn tổ chức tiệc, mời một số bạn bè giới giải trí, cháu muốn đến tham gia không?



Thiên Tài Tướng Sư
Tác giả: Đả Nhãn

Nguồn: tunghoanh.com/thien-tai-tuong-su/quyen-1-chuong-340-6ACaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận