Thiếp Thân Đặc Công Chương 3 06: Ngươi là Hỏa Xà ?

Thiếp Thân Đặc Công
Tác Giả: Lương Thất Thiểu

Quyển 1: Trở Về Đô Thị.
Chương 306: Ngươi là Hỏa Xà ?
Dịch: mrchelsea
Biên: Cosmo Queen
Nguồn: 4vn.eu
Được sự ủy thác của Tiểu Hắc nên mình sẽ tạm thời post tiếp TTĐC vì hắn đang bận. Mong mọi người ủng hộ:1 (11):

Ông chủ quán thịt nướng thấy thình lình một đám hung thần ác sát xông vào quán như vậy, trong lòng thầm than, nhìn tình thế này không nói hắn cũng biết đám người này đến quán để làm gì.

Quán của hắn sinh ý cũng nhỏ, tự nhiên là không chống lại được sức ép của cả đám người, nếu đám người này đều là đến gây sự vậy cuối cùng là chính hắn phải nhận lấy hao tổn.

Vốn trong quán còn không ít khách hàng đến ăn khuya, nhưng khi những người này thấy những tên hắc đạo xông vào đều chuẩn bị trước tâm lý phòng thân, ai cũng không muốn dính vào giữa trận lốc xoáy này.



Lúc này, một nam tử mặc âu phục có vẻ nhã nhặn lịch sự, trên mắt đeo kính gọng vàng đứng kế bên Hỏa Xà, đi đến trước mặt lão bản, nói hai câu, lão bản liền bắt đầu thu thập quán, xem ra là phải đóng cửa sớm.

Khóe mắt Tiểu Đao dư quang lóe lên sắc hỏa, sắc mặt ngăm đen nhìn không ra một chút biến hóa nào, trong mắt hiện lên một tia kinh thường, nhàn nhạt cười, nói: “Đại ca, những người này là do anh kêu tới sao? Cố ý gọi cả một đoàn đến cổ vũ cho tiểu đệ sao? Cái này không cần, long trọng như vây nhất thời em không thích ứng.”

“Kêu con mẹ nó, Tiểu Đao, ngươi khi nào trở nên hài hước như vậy? Không thấy bọn chúng đều là những tên xã hội đen? Đại ca trong sạch một đời, tất nhiên không biết mấy thứ này.” Phương Dật Thiên cười cười, thản nhiên nói.

“Chẳng qua, xem chừng mấy tên vương bát đản này là tới tìm đại ca hả, Đại ca có phải thay đổi khẩu vị, ngủ với nữ nhân của lão đại bọn chúng sao?” Tiểu Đao phát huy trình độ hài hước của mình, tận tình chế nhạo nói.

“Huynh đệ … Ngươi cũng biết đại ca không phải thứ thọc gậy bánh xe phải không, chẳng qua là … ta cũng đắc tội với không ít người.” Phương Dật Thiên nói xong liền nở nụ cười, Tiểu Đao nghe vậy cũng cười lớn, cầm lấy chén rượu, hai người lại làm một ly.

Giờ phút này, tại nơi mà bị hai mươi mấy tên đại hán vây quanh mà vẫn có thể chuyện trò vui vẻ không coi ai ra gì, có lẽ chỉ có Phương Dật Thiên cùng với huynh đệ của hắn là làm được, cái này không phải bọn hắn tự đại, mà là một loại tự tin qua nhiều năm tháng mới có được.

Đồng thời cũng là một loại ăn ý, Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao vào sinh ra tử vô số lần, mỗi lần gặp nguy hiểm là mỗi lần bọn họ lại trêu đùa lẫn nhau, mục đích chính là tự khiến thể xác và tinh thần mình trầm tĩnh lại, bọn họ ngoài mặt trêu đùa thoải mái, nhưng trong lòng sớm đã mắt xem tám hướng, tai nghe tứ phương.

Bọn hắn tuy nói tự tin nhưng cũng không phải cuồng vọng, khi bắt đầu, họ đã sớm nhìn ra bọn này đến không có ý tốt, âm thầm đem nhất cử nhất động của bọn chúng thu vào trong mắt, chẳng qua bên ngoài vẫn như là không xem bọn chúng ra gì mà vẫn ngồi uống rượu nói chuyện phiếm, dường như đám người này chưa từng xuất hiện.

Lúc này, Hỏa Xà đi tới trước mặt bọn người Phương Dật Thiên, đối với biểu hiện trò chuyện vui vẻ của Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao, ánh mắt hắn khẽ nheo lại, nhưng rất lễ độ nói: “Hai vị bằng hữu, không biết tôi có thể ngồi xuống cùng uống một chén?”

“Đại ca, hắn đang nói với anh kìa?” Tiểu Đao long mày nheo lại, hỏi.

“Nói đùa gì thế, ta với ngươi khi nào lại là bằng hữu?” Phương Dật Thiên nhàn nhạt nói.

Tiểu Đao cười, quay đàu lại nhìn về phía Hỏa xà, nhàn nhạt nói: “Này tên tóc đỏ, đại ca ta nói rồi, không quen biết ngươi, nhanh tránh chỗ khác đi, đừng quấy nhiễu ta cùng với đại ca uống rượu.”

Tiếng nói ồm ồm của Tiểu Đao truyền đi, hai mươi mấy tên bên cạnh biến sắc, trong mắt hiện lên hàn quang nhìn Tiểu Đao, dấu hiệu chỉ cần thủ lĩnh ra lệnh là lập tức xông vào.

“Hai vị cũng không nên không biết điều, tại Thiên Hải này người có thể khiến Hỏa Xà ca kêu một tiếng bằng hữu cũng không nhiều đâu.” Tên trung niên nam tử trầm xuống, nhàn nhạt diễn thuyết. Hắn tên là Lão Quỷ, chính là cao thủ phi đao, hắn đi theo Hỏa Xà cũng không ít năm, nhân vật nào cũng đã thấy qua. Trong mắt hắn hai người trước mặt cũng không phải là dạng tài giỏi gì, lại dám dùng giọng điệu như thế nói chuyện với Hỏa Xà ca, trong lòng âm thầm nghĩ bọn này chán sống rồi.

“Ta nói, tránh xa lão tử ra, đừng quấy nhiễu ta cùng đại ca uống rượu. Không phải đại ca ta không biết điều, mà là ta thừa nhận không chịu nỗi cách cư xử của các ngươi.” Tiểu Đao ngữ khí lạnh lùng nói.

Phương Dật Thiên lúc này mới thoáng ngẩng đầu lên, ánh mắt cực kì bình tĩnh nhìn về phía Hỏa Xà, nhàn nhạt hỏi: “Ngươi là Hỏa Xà?”

Hỏa Xà trên giang hồ cũng là chém giết tàn nhẫn, không biết như thế nào, khi bị Phương Dậtt Thiên dùng ánh mắt bình tĩnh kia nhìn chăm chú, hắn ẩn ẩn có loại cảm giác bị lang sói nhìn thẳng vào, cảm giác như thế khiến trong lòng hắn một trận không thoải mái, chẳng qua ngoài mặt hắn vẫn biểu hiện cười cười nói: “Không sai, ta chính là Hỏa Xà. Nghe danh Phương tiên sinh đã lâu, hôm nay thật sự đúng là hạnh ngộ.”


Phương Dật Thiên từ trong miệng Quan Lâm cũng nghe nói qua Hỏa Xà, trong lòng hắn biết Hỏa Xà chính là người của hoàng đế trong bóng tối Cửu gia, hắn ảm đạm cười, nói: “Vô sự không lên điện tam bảo, Hỏa Xà ngươi lần này đến chỉ là muốn cùng ta uống một chén rượu? Ta thật không có thói quen uống rượu trước mặt nhiều người, mặc khác, ta với ngươi cũng không có giao tình gì, uống rượu thì xin miễn. Có chuyện gì có thể nói, không có việc gì thì xin mời rời đi.”

“Phương tiên sinh thật là người thẳng thắn, như vậy ta sẽ nói rõ,” Hỏa Xà ánh mắt phát lạnh, tiếp theo lạnh lùng nói: “Từ bây giờ đến 0h cũng là thời điểm ngày mai, ta hy vọng là tại Thiên Hải này sẽ không thấy tiên sinh nữa.”

Phương Dật Thiên nhướng mày, nhàn nhạt nói: “ Ý của người là muốn ta chủ động rời đi?”

“Phương tiên sinh quả thật là thông minh, một lời liền thông suốt, không sai, ta chính là có ý này.” Hỏa Xà cười, thản nhiên nói.

“Nếu ta không rời khỏi thì sao?” Phương Dật Thiên vẫn thong dong hỏi.

“Không rời khỏi? Như vậy Phương tiên sinh chỉ sợ không thể toàn vẹn tứ chi mà rời khỏi Thiên Hải này.” Hỏa Xà lạnh lùng nói.

Tiểu Đao nghe vậy nhất thời giận dữ, tâm huyết đang muốn phát ác thì Phương Dật Thiên đã cho hắn một ánh mắt âm trầm, sau đó Phương Dật Thiên nhàn nhạt nói: “Muốn ta rời đi không phải là ý của ngươi? Có phải là có người làm phiền Hỏa Xà ngươi làm như vậy?”

Hỏa Xà do dự một lúc, nói rõ: “Chuyện tình đến nước này ta cũng không giấu, đích thật là có người mời Phương tiên sinh rời khỏi nơi này. Nếu Phương tiên sinh thức thời theo ý ta rời đi, ta cũng không muốn cùng với Phương tiên sinh tổn hao hòa khí.
truyện copy từ tunghoanh.com
“Hòa khí? Ha ha … Cho dù ta tự nguyện rời đi, chỉ sợ nửa đường lại gặp chuyện gì không may? Tỷ như bị một người âm thầm ấm sát hay gì đó, nói trắng ra là Hỏa Xà ngươi không muốn ta tại Thiên Hải gặp chuyện gì bất trắc, ra khỏi Thiên Hải ta sống hay chết cũng không quan hệ gì đến một vài nhân vật quan trọng, đúng không?” Phương Dật Thiên nhẹ nhàng chuyển tay đến chén rượu, nhàn nhạt nói.

Hỏa xà biến sắc, ánh mắt nheo lại hiện lên một tia lạnh lẽo, hắn không nghĩ tới Phương Dật Thiên lại đoán trúng một tầng kế hoạch này của hắn.

“Nói như vậy Phương tiên sinh không muốn rời khỏi nơi này, đúng không?”Hỏa Xà ngữ khí lạnh lẽo nói, mang theo một tia sát khí.

“Hiện nay xã hội công bằng, tự do thân thể, tại Thiên Hải cũng không phải chỉ có một mình ngươi? Vì sao lại không buông bỏ một người không có danh tiếng gì như ta?” Phương Dật Thiên nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hỏa Xà, nói.

“Tốt lắm, tốt lắm, Phương tiên sinh một khi đã không muốn tự mình rời khỏi, như vậy ta không ngại tống tiễn tiên sinh một đoạn đường.” Hỏa Xà vừa nói vừa từng bước một lui về phía sau, đồng thời, hai mươi mấy tên xung quanh cũng bắt đầu đi lên.

Gần như cùng lúc đó, hai mắt của Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao phát lạnh, chẳng qua hai người mặt ngoài vẫn như trước lạnh nhạt cực kì, Phương Dật thiên nâng chén rượu lên, nói: “Tiểu Đao, ngươi sau khi trở về tâm huyết đã thu liễm rất nhiều, không biết là có bị xuống dốc không đó.”

“Ha ha, Đại ca, tiếp theo chẳng phải sẽ biết sao? Thằng nhóc cứng đầu không sợ chết trong lòng đã nhịn lâu rồi, vừa lúc có chỗ để phát tiết.” Tiểu Đao đem chén rượu trong tay uống cạn, lau miệng, hào sảng nói.

“Lúc này, hai tay Lão Quỷ bên cạnh Hỏa Xà vừa lật, hàn quang hiện ra, một khắc đó, Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao hai người như biết trước, dừng nói chuyện đồng thời hai người lật bàn uống rượu lên, ném ra ngoài.

Xuy! Xuy! Xuy!

Bàn rượu rõ ràng bị cắm xuyên qua ba phi đao long lánh.

Đúng là phi đao xuất từ hai tay Lão Quỷ, cùng lúc đó, hai mươi mấy tên kia không lên tiếng xông lên hướng tới Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao, các loại khảm đao, thiết côn đều được lấy ra.

Mà Hỏa xà cũng đã lùi về một bên, lạnh lùng nhìn hết thẩy, hắn cũng biết thân thủ Phương Dật Thiên cũng được, nhưng hắn đêm nay mang theo nhân thủ mỗi người trên giang hồ đều đẫm máu tanh, hắn không tin không đủ làm cho Phương Dật Thiên cùng Tiểu Đao hóa thành thịt vụn.

Hắn lấy điện thoại ra, đang nghĩ có nên kêu Dũng ca đến xem mình biểu diễn.

Bóng đêm bao trùm, một trận sát khí tỏa ra khắp bốn phía, giờ khắc này, chỗ này ngoài nhân thủ của Hỏa xà cùng với Phương Dật Thiên, Tiểu Đao ra đã không còn người nào khác. Ông chủ quán thịt nướng cũng với các thực khách đã sớm rời xa chỗ này.

Rất nhanh, xem ra một trận hỗn chiến kịch liệt mà như mắt thường nhìn thấy là nghiêng về một bên Hỏa Xà sắp diễn ra.

Nguồn: tunghoanh.com/thiep-than-dac-cong/quyen-1-chuong-306-FZaaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận