Tiên Hồng Lộ Chương 395: Tiến giai đại tu sĩ

Ngay lúc này, chúng tu sĩ nơi đây đều ngừng thở, gắt gao nhìn chằm chằm Thạch Thiên Hàn phái con Ngân Giáp Khôi Lỗi đi. Vì Thạch Thiên Hàn thực lực cường đại, khí thế có thể sánh với Kim Đan đại tu sĩ, lại phái ra con rối bậc cao khó gặp mọi người không khỏi sinh lòng chờ mong.
"Là hắn! Thạch Thiên Hàn!"
Cùng lúc Đặng Thi Dao ở xa xa nhìn bóng người cao lớn lãnh khốc cực điểm kia.
"Hắn không phải ở Bắc Tần sao làm thế nào cũng đi tới Thiên cầm Nội Hải thậm chí tiến vào Thiên Lan Điện?"
Đặng Thi Dao cảm thấy lẫn lộn. Từ lúc gặp ở phường thị tu tiên Thủy Lạc Bích Thiên, nàng cũng có gặp được Thạch Thiên Hàn vài lần. Nháy mắt này, nàng sinh ra liên tưởng: Thạch Thiên Hàn cùng Dương Phàm có thể là cùng một người hay không?

Thế nhưng ý nghĩ này hiện lên trong đầu nàng chỉ trong chớp mắt liền bị nàng phủ quyết. Chủ yếu là khí chất giữa Dương Phàm cùng Thạch Thiên Hàn khác nhau quá lớn công pháp tu luyện lại cách biệt một trời một vực thật rất khó hợp hai người một chỗ. Đồng thời trước đây nàng ở Bắc Tần quanh năm ở Triệu quốc không biết chuyện Ngư Dương Quốc cũng không biết được Thạch Thiên Hàn cùng Dương Phàm là một người.
- Đặng sư muội, muội làm sao vậy?
Thanh niên áo bào lam khó hiểu hỏi.
- Chúng ta đi xem có thể hắn sẽ thành công.
Đặng Thi Dao bình tĩnh ngước nhìn phương hướng Thất Linh Hồ. Lúc này, Thạch Thiên Hàn khống chế Ngân Giáp Khôi Lỗi đã tới gần hồ lô chứa Thất Linh Quỳnh Tương. Dựa theo kinh nghiệm trước đó chỉ cần không đụng tới hồ lô hay Thất Linh Quỳnh Tương trong hồ liền không xuất hiện tiếng long ngâm. Ngân Giáp Khôi Lỗi ngồi xuống, đột nhiên vươn tay, nhanh như chớp chộp lấy hồ lô xanh.
Rống ông!
Ngay khoảng khắc tiếng long ngâm khủng bố kinh hồn lại vang lên. Không chỉ vậy, trong phạm vi đó còn đầy rẫy uy áp tinh thần đáng sợ.
Xoạt!
Nhưng đúng lúc này, Ngân Giáp Khôi Lỗi biến mất giữa hư không. Cùng biến mất còn có hồ lô xanh trong tay Ngân Giáp Khôi Lỗi. Cái gì!
Chúng bậc cao nơi này ngây người. Khổng Tước Tiểu Yêu đứng quan sát ở xa xa kinh ngạc nói:
- Tình cảnh này, dường như ta thấy qua ở đâu rồi
Trước đó lúc chiến đấu với linh thú của Dương Phàm Lưu Ly Hàn Tinh Xà cũng biến mất giữa hư không. Tình cảnh đồng dạng lại xuất hiện trên người khôi lỗi này. Khổng Tước Tiểu Yêu lộ ra vẻ suy tư chỉ là nàng cũng khó liên hệ đến Dương Phàm cùng Thạch Thiên Hàn. Dù sao chênh lệch giữa hai người thật quá lớn. Dương Phàm ở hòn núi giả gần đó đang tĩnh dường linh hồn cảm nhận một cỗ mê muội rất nhỏ. Cũng may hắn phản ứng nhanh, Ngân Giáp Khôi Lỗi vừa nhặt được hồ lô liền lập tức thu vào trong Tiên Hồng Không Gian.
- Ha ha nhiều Thất Linh Quỳnh Tương như vậy, đủ rồi.
Dương Phàm tiến vào trong Tiên Hồng Không Gian cầm hồ lô màu xanh phát hiện bên trong chứa rất nhiều Thất Linh Quỳnh Tương. Bản thân hồ lô này là Pháp Bảo không gian bên trong rất lớn cất chứa tương đương một hồ nước Thất Linh Quỳnh Tương. Dương Phàm ngửa đầu nhấp một ngụm chỉ cảm thấy một cỗ khí tức tươi mát tràn khắp toàn thân cốt cách huyết mạch toàn thân đều được tẩy rữa. Thậm chí. ngav cả linh hồn bị hao tổn cũng được tẩm bổ. Vốn linh hồn hắn bị thương đã chữa trị gần tốt hiện giờ uống một ngụm Thất Linh Quỳnh Tương, không chỉ phép lực khôi phục, tinh khí thần toàn thịnh, ngay cả linh hồn bị thương cũng khôi phục lại.
- Uống một ngụm quả thật duyên thọ trăm năm!
Dương Phàm vô cùng mừng rỡ hắn nắm giữ lực sinh mệnh tự nhiên, duyên thọ bao nhiêu năm đều cực kỳ rõ ràng. Sau đó. hắn lại uống ngụm thứ hai phát hiện hiệu quả kém đi nhiều, chỉ duyên thọ mấy chục năm. Không hổ là Thất Linh Quỳnh Tương luyện chế Trường Sinh Đan, linh đan đỉnh cấp nhân gian, ngày sau hắn có cơ hội luyện chế loại đan này. Dương Phàm than thở không thôi, chỉ một ngụm nhỏ Thất Linh Quỳnh Tương, giá trị vượt xa một viên Duyên Thọ Đan bình thường.
Uống xong hai ngụm Thất Linh Quỳnh Tương. Dương Phàm chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể đột nhiên tăng trưởng, cốt cách toàn thân, thể chất, huyết mạch đều phát sinh biến hóa bay vọt
Đột nhiên Sinh Mệnh Lục Chủng chỗ trái tím phân hóa ra dòng sinh mệnh cuồn cuộn như thác lũ. Giờ phút này, hắn cảm giác sinh mệnh cơ năng của mình, thể chất thân thể, cảnh giới phép lực đã tăng lên gần như gấp đôi vượt qua một mức ngăn cách tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Cái gì! Ta thăng cấp rồi!
Dương Phàm kinh ngạc. Không những hắn giật mình ngay cả Thạch Thiên Hàn cách đó không xa cũng ngây ra như phỗng. Trong đầu Dương Phàm thoáng cái xẹt qua một tin tức. Vì sao lại thăng cấp?
Trước đó ở Thất Linh Hồ, thừa nhận oai long ngâm bồi hồi giữa sinh tử linh hồn bị thương. Sau đó hắn uống hai ngụm Thất Linh Quỳnh Tương, phép lực tăng mạnh. Hơn nữa tu vi Dương Phàm ở uẩn Chủng trung kỳ đỉnh, pháp lực cùng cảnh giới thần thức tiếp cận Nguyên Anh KỲ, Ngẫm lại nhân quả trước sau Dương Phàm dưới cơ duyên này thăng cấp uẩn Chủng hậu kỳ, như là nước chảy thành sông. Biết rõ nguyên nhân trong lòng Dương Phàm vô cùng vui mừng có thể nói là mừng như điên mừng rỡ hận không thể ngửa mặt hét to.
Đúng vậy, Kim Đan đại tu sĩ khó có thể tiến vào Thiên Lan ngoại điện. Thế nhưng ta ở Thiên Lan ngoại điện thăng chức đại tu sĩ cảnh giới hậu kỳ, không ai ngăn cản được.
- Ha ha ha!
Cùng lúc Thạch Thiên Hàn ngữa đầu cười to biểu đạt ra tâm tình vui sướng của Dương Phàm lúc này. Ngay chớp mắt khi hắn ngữa mặt cười to trên người tuôn ra một cỗ ma uy, khiến tu sĩ nơi này đều khẽ run sợ. Hắn là phân thân của Dương Phàm cảnh giới tu vi cũng nháy mắt bành trướng, chỉ là trình tự công phép còn cần một thời gian tăng lên. Thế nhưng, hắn tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng là đại tu sĩ cùng cấp.
- Người này che giấu tu vi, lúc này có thể mang tới uy hiếp cho ta.
Khổng Tước Tiểu Yêu nhìn chằm chằm Thạch Thiên Hàn lộ ra vẻ kiêng kỵ.
- Người này lấy được Thất Linh Quỳnh Tương, mọi người cùng lên cướp.
Không biết là ai hống lớn chúng tu sĩ yêu tu mới hồi thần lại đều giết về phía Thạch Thiên Hàn.
Vù!
Người ra tay chính là Kim Đan đại tu sĩ tóc bạc, một thân tu vi người này đã đạt tới Kim Đan đỉnh chớp mắt bay tới gần một chưởng cách không vỗ tới.
Ầm!
Một cỗ chưởng kình liên miên bàng bạc như núi đánh tới, không gian mơ hồ có thể thấy được một tầng ánh sáng màu vàng đất.
- Cút!
Thạch Thiên Hàn lộ vẻ không kiêng nhẫn một tay vung lên một chưởng ám màu đen mang theo tiếng xé gió thoáng cái xuyên thủng quầng sáng vàng đất va chạm lên chưởng kình của Kim Đan đại tu sĩ tóc bạc.
Phanh ầm!
Chưởng kình cường đại va chạm tiêu tán. Kim Đan đại tu sĩ tóc bạc hừ nặng một tiếng, bị cỗ lực lượng bá đạo tuyệt luận đánh bay mấy chục trượng, lảo đảo trên mặt đất mấy cái khó khăn lắm mới ổn định thân hình lộ ra vẻ kinh hãi. Hai vị Kim Đan đại tu sĩ giao thủ. liền phân cao thấp. Làn sóng giao kích cường đại tứ tán đánh tan những Kim Đan bình thường, dọa lui ra sau.
"Tiến giai cảnh giới hậu kỳ, quả nhiên không giống, đại tu sĩ bình thường căn bản không phải đối thủ của ta."
Dương Phàm ẩn nấp gần núi giả trong lòng mừng rỡ.
- Thất Linh Quỳnh Tương thuộc sở hữu của Thạch mỗ các ngươi còn ai dám cướp?
Thạch Thiên Hàn cười lạnh không thôi.
Bỗng nhiên, hai mắt hắn hóa thành vực sâu đen kịt vô hạn ẩn chứa lực lượng chấn nhiếp tâm hồn. Phàm là người bị hai tròng mắt đen kịt này đảo qua trong sát na tâm thần run lên. suýt nữa đánh mất lý trí rơi vào vực sâu không đáy. Nếu bị hai ánh mắt ác ma này tập trung, chắc chắn phải thừa nhận tinh thần công kích không thể tưởng tượng.
- Thâm Uyên Ma Đồng thuật!
Lập tức có mấy bậc cao kinh hô.
- Thâm Uvên Ma Đồng thuật, ta đoán quả nhiên không sai. Hắn tu luyện chính là Cửu u Hóa Thần Ma Công chấn động cổ kim.
Đô Cấm thấp giọng kinh hô.
Cùng lúc lão giả Kim Đan tóc bạc trở lại bên người hắn lòng còn sợ hãi nói:
- Thực lực người này thật đáng sợ lão hủ căn bản không phải đối thủ của hắn.
- Ngươi thua không oan.
Đô Cấm bình tĩnh nói:
- Người này tu luyện là Cửu u Ma Công trong truyền thuyết, cho dù hai người chúng ta liên thủ. cũng không có nhiều phần thắng.
- Chu Hồng, Khổng Tước Tiểu Yêu, tiểu Kim Giao còn có Thạch Thiên Hàn này. Thiên Lan ngoại điện còn có nhiều tên biến thái như vậy chúng ta làm sao còn có chỗ đặt chân?
Lão giả Kim Đan tóc bạc bị mất lòng tin.
- Đi. sức chiến đấu chỉ là một bộ phận của thực lực.
Đô Cấm lạnh lùng bỏ lại một câu lập tức chạy đi. Đại tu sĩ Kim Đan tóc bạc lấy hắn làm đầu cũng nhanh chóng đi theo. Thạch Thiên Hàn dùng Thâm Uyên Ma Đồng thuật quét nhìn mọi người, cười to một tiếng, liền bay về phía một khu vực trong Thiên Lan ngoại điện. Ngay nháy mắt hắn xoay người rời đi. Khổng Tước Tiểu Yêu trong tay cầm hai chiếc lông chim xanh đỏ lộ vẻ do dự. cuối cùng không ra tay. Hiển nhiên, nàng không nắm chắc lưu lại Thạch Thiên Hàn.
Một trận phong ba vì Thạch Thiên Hàn đại hiển ma uy mà cáo một đoạn lạc. Chúng cường giả bậc cao tham lam nhìn Thất Linh Hồ, nhưng lòng kiêng kỵ sợ hãi không dám tới gần. Cuối cùng. các tu sĩ đều rời đi, ngay cả cấp bậc như Khổng Tước Tiểu Yêu cũng không ngoại lệ. Nghĩ đến trong Kim Đan bậc cao không ai có thể lấy Thất Linh Quỳnh Tương mà toàn thân trở ra. Dương Phàm vẫn khoanh chân lưng dựa vào hòn núi giả thừa cơ hội ổn định cảnh giới một chút. Sự thật hắn thăng cấp uẩn Chủng hậu kỳ chỉ là chuyện nước chảy thành sông nếu muốn tiến vào cảnh ấgiới này, từ bốn năm năm trước đã thành công rồi Bằng cảnh giới thần thức tiếp cận Nguyên Anh Kỳ, củng cố cảnh giới một chút cũng không mt bao nhiêu thời gian. Còn ở một phía khác. phân thân Thạch Thiên Hàn cũng tìm một nơi bí mật củng cố ma công. Như vậy qua đi mấy ngày, ở gần Thất Linh Hồ cũng không thấy được hình bóng này, đa số tu sĩ yêu tu đều tiến vào sâu trong ngoại điện.
Dương Phàm khẽ thở ra một hơi chậm rãi thu công. Sau đó hắn nhìn Thất Thải Linh Châu trong lòng Thất Linh Hồ, âm thầm nói: "Tiếng long ngâm trước đó rõ ràng là tới từ Thất Thải Linh Châu này, viên châu này rốt cuộc có lai lịch gì? Chẳng lẽ là trong linh châu có Long Hồn trong truyền thuyết?"
Tuy rằng trong lòng vạn phần động tâm nhưng Dương Phàm vạn vạn lần không dám lấy thân mạo hiểm. Ngay lúc Dương Phàm quan sát Thất Linh Hồ, bỗng nhiên một tàn ảnh màu bạc mơ hồ chớp mắt xuyên qua đây.
Mục tiêu của nó chính là Thất Linh Hồ.
Cái gì!
Dương Phàm sắc mặt đại biến lẽ nào trong Kim Đan bậc cao còn có người dám tới Thất Linh Hồ.
Vù!
Dùng mắt thường chỉ có thể thấy một tia sáng bạc ngay cả bóng người cũng không nhìn rõ. Thế nhưng ở giờ phút này, Dương Phàm rõ ràng cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt. Theo lý thuyết hắn vừa lúc thăng cấp uẩn Chủng hậu kỳ, đủ để ngạo nghễ vô địch Kim Đan bậc cao. Có thể hình thành uy hiếp hắn như vậy, chỉ có Nguyên Anh Kỳ.
"Là yêu tu thần bí xuất hiện ở tầng ba cổ tháp lúc trước!" Dương Phàm tâm thần rùng mình thu liễm khí tức đến tận cùng.
Rống ông!
Đúng lúc này, ở sâu trong Thất Linh Hồ truyền đến một tiếng long ngâm khủng bố phạm vi trăm dặm đều rung chuyển. Nhưng trong nháy mắt long ngâm xuất hiện tia sáng bạc cứng đờ biến mất. Chờ sau khi tiếng long ngâm biến mất khoảnh khắc lại xuất hiện ở ngoài mấy chục trượng, chui vào trong Thất Linh Hồ.
"Cái gì? Nó làm sao được như vậy?" Dương Phàm tròng mắt bỗng nhiên co rụt lại.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-hong-lo/chuong-395/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận