Tiên Ma Biến Chương 42: Lý do của ngươi, lý do của ta

Quyển 16: Đời người chính là một mặt gương
Chương 42: Lý do của ngươi, lý do của ta
Người dịch: Nhất Tiếu
Biên dịch + biên tp: Zeroman
Nguồn: tangthuvien.com





~~o0 0o~~


- Tại sao phải thần phục?

Nam tử mặc trường sam không nổi gin, chỉlà bình tĩnh hỏi câu này.

Vân Tần rộng lớn, ngoại trừ ba học viện lớn như Thanh Loan, Lôi Đình và Tiên Nhất, còn có hơn trăm nơi tu hành và học viện khác. Trong trăm nhà còn lại, học viện Bạch Lộ không quá nổi danh, nhưng phàm có thểtrở thành nơi tu hành truyền thừa lâu năm như vy, tất nhiên sẽ có những người được gọi là tông sư siêu quần bạt tụy, có sự kiêu ngạo của riêng mình.



Viện trưởng của học viện Bạch Lộ, Thượng Phụng Kiếm, cũng chính là tên nam tử mặc trường sam này. Tuổi không quá bốn mươi, nhưng tu vi đã sớm đạt đến Đại quốc sư đỉnh phong, cũng là một trong những người có khảnăng đạt đến Thánh sư nhất khắp hành tỉnh Tê Hà. Mà kinh nghiệm cuộc sống của hắn ta lại hơi phức tạp, trước kia là một tiên sinh dạy học, sau đó gia nhp biên quân, trở thành người tu hành, rồi được tiền nhân của học viện Bạch Lộ thu làm đệ tử thân truyền. So với những người tu hành bình thường, hắn ta càng có thêm một luồng khí chất siêu nhiên, gặp nguy mà không sợ.

Mấy ngày trước, hắn có nghe tin Lâm Tịch và Trương Bình đã từng quyết đấu trong thành Trung Châu. Nay lại có một tên thần quan núi Luyện Ngục xuất hiện trong mắt hắn, hắn có thểkhẳng định Trương Bình đã nhn được truyền thừa của người tu Ma còn sống.

Ngày xưa, núi Luyện Ngục và Thiên Ma qut chỉlà riêng mình chiếm được vài môn tu hành của người tu hành cổ bên trong Thiên Ma ngục nguyên, nhưng lại sớm trở thành thánh địa tu hành, đứng vững thế gian qua vô số năm. Hắn dĩnhiên biết được Trương Bình đã nhn được truyền thừa đầy đủ bên trong Thiên Ma ngục nguyên đáng sợ như thế nào. Nhưng cũng như việc mặc dù Hứa Châm Ngôn, Lãnh Trấn Nam và Dung gia đã dùng quân lực khống chế cảhoàng thành Trung Châu, nhưng cuối cùng vn không thểkhống chế hoàn toàn được, các địa phương khắp Vân Tần cũng đang có những trn chiến nảy lửa, Thượng Phụng Kiếm và nhiều người tu hành Vân Tần khác tất nhiên cũng có khí tiết của riêng mình.

Tùy tiện phái một người tới, nói mình phải quy thun, Thượng Phụng Kiếm cảm thấy việc này quá buồn cười.

Nếu như đổi là một người tu hành khác, sợ rằng hắn ta không chỉnói mấy chữ"Tại sao phải thần phục", mà chính là cười to nói:

- Tùy tiện phái một người đã muốn một học viện thần phục, hắn cho rằng mình là minh chủ giang hồ, người thống trịthế giới tu hành sao?

Tên thần quan núi Luyện Ngục mặc áo bào hồng ngẩng đầu nhìn Thượng Phụng Kiếm, đôi môi khẽ động. Nhưng hắn còn chưa kịp lên tiếng, đã có một kiếm sư mặc áo bào xanh, tay cầm trường kiếm, xuất hiện ở cửa vào học viện Bạch Lộ.

- Đúng vy, tại sao phải thần phục?

Tên kiếm sư này hành lễ với Thượng Phụng Kiếm, đồng thời nhẹ giọng nói.

- Triệu huynh.

Thượng Phụng Kiếm khom người đáp lễ, ánh mắt ấm áp.

Triệu Như Lăng này là kiếm sư nổi danh nhất của Triệu gia hành tỉnh Tê Hà. Ngày thường, Thượng Phụng Kiếm và Triệu Như Lăng này không có giao tình quá sâu, nhưng ngay lúc này lại đến tương trợ, tất nhiên khiến người ta cảm động.

- Người phụng Ma ta, tất được vĩnh sinh.

Tên thần quan núi Luyện Ngục này không biến sắc, bình tĩnh ngâm ca.

Thượng Phụng Kiếm khẽ nhíu mày, cười nhạo:

- Đạt được sức mạnh như sáu lão quái vt kia? Sáu lão quái vt đó không phải đã chết sao? Thế gian này có người nào có thểtrường tồn bất diệt? Chỉcó tinh thần và niềm tin có thểtruyền lưu bất diệt.

Thần quan núi Luyện Ngục hơi thất vọng nhìn Thượng Phụng Kiếm, lắc đầu nói:

- Không, trên thế gian này, còn có sợ hãi có thểtruyền lưu bất diệt.

- Trong sự sợ hãi lớn lao nhất, ý nghĩcon người sẽ trở nên đơn giản, chỉcó thểlựa chọn nên chết hay là tiếp tục sống, không thểsuy nghĩmình nên sống vì cái gì.

Sau khi dừng lại một chút, tên thần quan núi Luyện Ngục này bình tĩnh nhìn Thượng Phụng Kiếm và Triệu Như Lăng đã đi tới gần Thượng Phụng Kiếm, chm rãi nói:

- Ngươi đừng quên núi Luyện Ngục từng khiến cảĐại Mãng phải thần phục, nên các ngươi đừng tưởng Vân Tần sẽ không thểthần phục. Thời gian trôi qua, tất cảsẽ thay đổi.

- Vy trừ khi phải giết sạch những người Vân Tần như ta.

Thượng Phụng Kiếm nhìn tên thần quan núi Luyện Ngục này, chân thành nói.

Triệu Như Lăng mặc áo bào xanh đứng bên cạnh hắn ta cũng khẽ mỉm cười, rút trường kiếm trong tay mình ra.

Trường kiếm của hắn ta cũng có màu xanh lá, trên thân kiếm có đầy những phù văn tựa như nhiều bông hoa.

Thanh kiếm này chm rãi được đưa thẳng tới trước, chỉvề phía tên thần quan núi Luyện Ngục.

Nhưng ngay lúc trường kiếm được đâm ra, tay trái của Triệu Như Lăng bỗng nhiên run lên. Có một thanh nhuyễn kiếm mỏng như cánh ve, nhưng lại nhanh như rắn độc, vô thanh vô tức từ ống tay áo trái của hắn bắn ra ngoài, mạnh mẽ đâm vào bụng Thượng Phụng Kiếm.

Thượng Phụng Kiếm rống to, lp tức vung kiếm đáp trảTriệu Như Lăng.

Triệu Như Lăng nhanh chóng lui về mười bước, nhưng đầu lông mày của hắn lại đầm đìa máu tươi, một vết thương sâu tn tới xương hiện ra.

Bên ngón trỏ tay phải của Thượng Phụng Kiếm có quấn một thanh nhuyễn kiếm màu bạc rất nhỏ, tay trái của hắn ôm lấy bụng mình, máu tươi không ngừng phun ra ngoài.

Dựa vào khí tức hồn lực đểphán đoán, có thểdễ dàng nhn ra tu vi của tên thần quan núi Luyện Ngục này chỉlà Đại quốc sư trung giai, nhưng sau khi Trương Bình nắm quyền núi Luyện Ngục, thủ đoạn của núi Luyện Ngục càng lúc càng quỷ dị, nên Thượng Phụng Kiếm vn luôn chú ý đến tên thần quan núi Luyện Ngục này. Đợi đến khi phát hiện được một kiếm đánh lén của Triệu Như Lăng thì đã quá trễ, một kiếm này được Triệu Như Lăng dốc hết sức mạnh, phá vỡ cơ quan nội tạng trong bụng hắn.

- Ngươi là người Vân Tần.

Sắc mặt Thượng Phụng Kiếm tái nhợt, sự tức gin vừa trỗi dy gần như đã biến mất, hắn ta đang nhìn Triệu Như Lăng với ánh mắt khinh thường và đầy thương hại.

- Núi Luyện Ngục đã bịngười Vân Tần thống trị.

Triệu Như Lăng nhìn Phụng Thượng Kiếm, lấy một chiếc khăn gấm che vết thương đang chảy máu của mình, nhẹ giọng nói:

- Ta có sự lựa chọn của ta.

- Làm người không muốn, lại muốn làm chó.

Thượng Phụng Kiếm chm rãi ngồi trên mặt đất, ánh mắt bắt đầu mơ hồ, hơi thở yếu ớt đi hẳn, nhưng vn thấp giọng cười nhạo:

- Một con chó mạnh đến đâu, cũng chỉlà chó.

...

Núi Chân Long, đại điện Vô Cương.

Trương Bình ngồi trên ghế rồng màu vàng, cúi thấp đầu, nhìn một người nữđối diện.

Nữtử này có khuôn mặt rất đẹp, đôi môi mỏng như kiếm, chính là trưởng công chúa Vân Tần Trưởng Tôn Mộ Nguyệt.

- Ngươi biết hiện giờta đang làm gì không?

Âm thanh lạnh lùng của Trương Bình bắt đầu vang vọng khắp đại điện Vô Cương.

Trưởng Tôn Mộ Nguyệt nhìn người đã từng là đệ tử của học viện Thanh Loan, giữyên lặng.

Trương Bình còn rất trẻ, nhưng nhìn vào khuôn mặt của hắn hiện giờ, nàng căn bản không đoán được số tuổi của hắn.

- Ta phái rất nhiều người đi khắp Vân Tần, đi tìm những người tu hành dân gian, tới những nơi tu hành, sau đó nói với bọn họ phải thần phục với ta.

Trương Bình tiếp tục nói.

Trưởng Tôn Mộ Nguyệt ngẩng đầu lên, âm thanh lạnh lùng cất lên:

- Ngươi làm như vy là đang tự sát.

Trương Bình nhìn nàng, nói:

- Ta muốn nghe lý do của ngươi.

Trưởng Tôn Mộ Nguyệt cười lạnh, nói:

- Người Vân Tần trải qua mấy chục năm đã đứng thẳng người, trong một đêm mà ngươi muốn họ khom người làm chó? Ngươi làm như vy sẽ tự tạo kẻ thù cho chính mình. Hẳn ngươi cũng biết cho dù là trong thành Trung Châu hiện giờ, vn có quân đội đứng dy phản đối, chiến đấu không ngừng, càng không cần phải nói đến việc cảthế giới tu hành phải thần phục.

- Đây là lý do của ngươi.

Trương Bình lạnh lùng nói:

- Nhưng ta có lý do của ta. Ta bắt đầu từ vịtrí thấp nhất trong núi Luyện Ngục, ở đấy ta không chỉhọc được ma biến, càng biết được phương pháp thống trịthế gian của núi Luyện Ngục.

- Lâm Tịch muốn dùng phương pháp ôn hòa thay đổi Vân Tần, nhưng ta không phải là Lâm Tịch. Ta không đểý đến việc sống hay chết của một số người...Ta dĩnhiên biết có rất nhiều người ta phái đi đã thất bại, nhưng chỉcần ta làm như vy, ta sẽ khiến người tu hành Vân Tần phải đứng lên. Như vy ta sẽ phân rõ kẻ thù cũng như người mà ta có thểsử dụng được. Hơn nữa, ngươi cũng có thểhiểu rằng vn có một số người không kháng cự lại được sức mạnh tuyệt đối. Khi đó, bọn họ sẽ tự chém giết ln nhau, mà những đệ tử núi Luyện Ngục hiệu trung với ta chỉchết rất ít.

Nghe Trương Bình nói như vy, đôi môi của Trưởng Tôn Mộ Nguyệt càng trắng bệch, khẽ run rẩy nói:

- Ngươi là đồ điên.

- Việc này có quan hệ gì với ta? Trong lòng mỗi người đều có một ma vương, ta chỉthảma vương đó ra thôi.

Trương Bình khẽ ngẩng đầu, chăm chú nhìn Trưởng Tôn Mộ Nguyệt, nói:

- Từ ý nào đó mà nói, ngươi và ta đều giống nhau. Ngươi từ bỏ ca ca ruột của mình, ta từ bỏ học viện Thanh Loan, chúng ta đáng lẽ phải đứng chung một chỗ.

- Thảma vương trong lòng mỗi người? Vy thế gian này sẽ như thế nào?

Trưởng Tôn Mộ Nguyệt cắn răng, lạnh giọng:

- Mặc dù ngươi giết chết ta, ta cũng không thểđứng chung một chỗ với ngươi.

- Bọn họ sẽ sống trong sự sợ hãi, sau đó phải thần phục ma vương chân chính.

Trương Bình không gin, bình tĩnh nhìn Trưởng Tôn Mộ Nguyệt, thản nhiên nói:

- Ta sẽ khiến ngươi thay đổi ý định.

Nói xong câu này, hắn nhẹ nhàng phát ra một ngọn lửa.

Có một nữthần quan núi Luyện Ngục đi đến, thi lễ một cái với Trưởng Tôn Mộ Nguyệt, sau đó dắt Trưởng Tôn Mộ Nguyệt ra khỏi đại điện này.

Sau khi nữthần quan núi Luyện Ngục và Trưởng Tôn Mộ Nguyệt rời khỏi đại điện này, trong đại điện lạnh lẽo không còn bóng người, Trương Bình nặng nề đứng dy, mà khí tức của hắn càng lúc càng mạnh, khiến cho đại điện màu vàng này bỗng nhiên bịnhuốm hồng vì ngọn lửa của hắn.

Các mạch máu ẩn bên trong bắt đầu hiển lộ ra bên ngoài da thịt của hắn, tựa hồ những mạch máu này muốn nứt vỡ.

Đôi mắt lạnh lùng của hắn xuất hiện thần sắc do dự, nhưng chỉtrong một nháy mắt, ánh mắt của hắn lại trở nên lạnh lùng và kiên định.

Hắn lấy ra một chai thuốc bằng ngọc, mở ra, sau đó uống hết toàn bộ dung dịch ở bên trong.

Hơi thở của hắn dần bình lặng, sắc mặt cũng chầm chầm trở nên hồng nhun, ánh mắt càng lúc càng sáng ngời.

Hắn hít sâu rồi thở ra, hơi thở tràn ngp đại điện Vô Cương lại xen ln hương thơm của hoa Ma Nhãn.


~~o0 0o~~


QC: Phong Vân - Big Update - Long Thành Chiến


Nguồn: tunghoanh.com/tien-ma-bien/quyen-16-chuong-42-Aspbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận