- Tiêu hao năng lượng?
Tô Triệt lập tức ý thức được, cái gọi là năng lượng kia, không có khả năng bịa đặt, như vậy, Tiên Ngục tiêu hao chính là loại năng lượng nào?
Tập trung tư tưởng suy nghĩ, tốt a, hơn năm vạn linh thạch được lưu giữ trong Tiên Ngục, lúc này hết sạch, một khỏa cũng không có còn.
Ngày bình thường, vì bảo hiểm để đạt được mục đích, Tô Triệt chỉ gửi ở bên trong túi càn khôn mấy trăm khối linh thạch, tất cả gia sản của mình, đều được lưu giữ trong Tiên Ngục, lần này thì tốt rồi, vạn linh thạch chuẩn bị mua sắm đan dược cho hơn một năm bị Tiên Ngục một ngụm nuốt tươi.
- Không có sao, không có quan trọng. . .
Tô Triệt an ủi mình:
- Linh thạch mà thôi, không có còn có thể kiếm lại, mình có được hai bảo tàng là Dược Viên che giấu và Âm Phong Hạp Cốc này, kiếm lấy linh thạch không là vấn đề.
Lão Hắc cũng nói:
- Đúng vậy a, chủ nhân, may mắn có nhiều linh thạch tồn trữ ở trong Tiên Ngục như vậy, nếu không, thời khắc mấu chốt, bảo tháp Tiên Ngục cũng không đủ năng lượng cứu trợ ngươi.
- Đúng vậy, mạng nhỏ mới cần nhất, linh thạch không sao cả, cái này không coi là tin tức xấu gì.
Tô Triệt dùng sức vung tay lên, ném linh thạch hao tổn ra khỏi đầu, lại hỏi:
- Nói tin tức tốt!
- Tin tức tốt là, lệnh kỳ kim sắc bị Tiên Ngục bảo tháp trấn áp xuống, chẳng khác gì là bị chủ nhân ngươi triệt để thu phục. Ngươi xem, ta cũng có thể cầm nó chơi đùa.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc nắm chặt lệnh kỳ này tùy tiện huy vũ vài cái.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu:
- Đã có thể để xác định, mặt lệnh kỳ này chính là một kiện thánh vật của Viễn cổ Vu tộc, Vu tộc đã di chuyển đến Tiên Giới, lại không thể mang nó đi. Hơn nữa, căn cứ ảo giác trong đầu ta sinh ra mà xem, tác dụng của lệnh kỳ này là hiệu lệnh dũng sĩ Vu tộc tác chiến với người tu tiên, hơn nữa, cướp đoạt nguyên thần của người tu tiên. Cái này có ý nghĩa, nhất định có liên quan trực tiếp với Di Tiên cảnh.
- Đúng vậy, chủ nhân, lúc này tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, phương diện an toàn, chúng ta cũng có càng nhiều bảo đảm.
Lão Hắc kẹp lệnh kỳ ở dưới nách, cũng không sợ làm hôi thánh vật Vu tộc này.
- Khó nói a.
Nhưng trong nội tâm Tô Triệt lại trầm ngâm:
- Làm không tốt, càng là mang theo lệnh kỳ này, càng đưa tới mầm tai vạ. Tóm lại, không đến thời khắc mấu chốt, không thể tùy tiện lấy nó ra.
Nói xong việc lệnh kỳ, Tô Triệt cố nén đau đầu, lại bắt đầu tinh tế dò xét cự thạch màu đen dưới thân.
- Lệnh kỳ đã thu, khối cự thạch màu đen này có thể cùng một chỗ mang đi hay không? Luôn phải chạy đến Âm Phong Hạp Cốc bế quan tu luyện, xác thực không thuận tiện...
Nghĩ như vậy, Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra lệnh kỳ kim sắc kia, nắm ở trong tay phải, sau đó, tay trái lại đè xuống hắc thạch, trong nội tâm thử thăm dò mặc niệm:
- Thu.
Đáng tiếc, không phản ứng chút nào.
Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.comNghĩ lại, lại hô lên:
- Thu.
Còn không có phản ứng.
Tô Triệt yên lặng tưởng tượng, lắc lư lệnh kỳ vài cái, hô lớn:
- Lệnh kỳ nơi tay, nghe ta hiệu lệnh, nhập ta lĩnh vực.
Hô xong, dưới chân Tô Triệt không còn, cả người lập tức ngã xuống.
Quả nhiên cự thạch màu đen biến mất không thấy, vị trí phía dưới hơn mười trượng, chính là huyệt động mà Tô Triệt đã từng đào móc ra để bế quan. Giờ phút này, nham thạch nóng chảy chung quanh còn chưa kịp khép lại, Tô Triệt ở giữa không trung rất nhanh tế ra Xích Viêm pháp luân, trong nháy mắt kích phát, một cổ hồng quang mịt mờ bao phủ quanh thân.
Phù phù, ngã xuống trong nham thạch nóng chảy, có pháp luân bảo vệ, cũng không có thương tổn. Xích Viêm pháp luân vốn là pháp bảo hỏa thuộc tính, đặc biệt thích hợp sử dụng trong hoàn cảnh như ở hỏa mạch dưới mặt đất này.
Nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, Tô Triệt đạp trên Xích Viêm pháp luân lại bay ra, ngưng thần nhìn lên, trong Tiên Ngục quả nhiên nhiều hơn một khối hắc thạch cự đại.
- Vào được, vào được, quả nhiên bị thu vào.
Lão Hắc vui sướng nói:
- Chủ nhân, cái này thuận tiện a, có khối Thạch Đầu này, tùy thời tùy chỗ ngươi cũng có thể tu luyện.
- Bì bõm.
Một đạo hồng ảnh từ đàng xa chạy tới, Xích Vĩ Hồ cảm ứng được cự thạch màu đen tồn tại, vô cùng vui thích chạy tới. Xích Vĩ Hồ nằm trên đá lớn gần trăm năm, tâm hồn có thể cảm ứng, cũng là bình thường.
- Cút đi.
Đối đãi phạm nhân trong Tiên Ngục, lão Hắc gần đây đều là sắc mặt Ác Ma, không quan tâm hắn là người hay là yêu, là nam hay là nữ, đều là đối đãi đồng dạng. Giờ phút này, cự thạch màu đen triệt để thuộc về chủ nhân, há lại cho con Hồ Ly này nhúng chàm.
- Không quan hệ.
Tô Triệt ngược lại là tính tình nhân hậu, trong nội tâm
cười nói:
- Tiểu Hồ Ly hấp thu không quá nhiều năng lượng, sau này, chỉ cần nó có thể đúng hạn hoàn thành nhiệm vụ, tận tâm tận lực giúp đỡ La Liên Kiều luyện đan, thời điểm nhàn hạ, có thể cho phép Xích Vĩ Hồ nằm trên đó, coi như là phần thuởng của nó.
- Vâng, chủ nhân.
Lão Hắc tinh thông ngôn ngữ yêu thú, chuyển đạt ý tứ của Tô Triệt cho Xích Vĩ Hồ, Tiểu Hồ Ly vui vẻ tại chỗ bốc lên vài cái bổ nhào, lại quỳ rạp trên mặt đất, liên tục gật đầu đối với lão Hắc.
- Nên cầm đều cầm, có thể ly khai.
Tô Triệt thúc dục pháp luân, rất nhanh ly khai hỏa mạch dưới mặt đất, sau, lại ở trong Âm Phong Hạp Cốc nghỉ ngơi một ngày, từ đại quân Âm Phong Thử thu được đặc sản giá trị hai ba vạn, bệnh trạng đau đầu cũng chậm rãi biến mất.
Về tới Thiên Huyền Tông, Tô Triệt lại bắt đầu thời gian nhàn nhã, đương nhiên, trong khoảng thời gian này vẫn đúng hạn đi Vật Hoa Phong bán đặc sản của Âm Phong Hạp Cốc, hơn nữa, còn ủy thác tộc thúc của Lôi Tiếu, bán đi vài cọng linh thảo trung phẩm dược linh năm trăm năm, chỉ đổi linh thạch, không cần cái khác.
Vì cái gì cần nhiều linh thạch như vậy?
Đây là bởi vì, có kinh nghiệm lần thứ nhất trấn áp lệnh kỳ Di Tiên, Tô Triệt biết rõ, bảo tháp Tiên Ngục không chỉ là một tòa ngục giam, có chút thời khắc mấu chốt, cũng có thể dùng phương pháp thôn phệ năng lượng cứu trợ mình, cho nên, vì gia tăng một loại thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cho mình, Tô Triệt tính toán thời thời khắc khắc để trong Tiên Ngục ít nhất mười vạn linh thạch. Khi nào bảo tháp Tiên Ngục muốn thôn phệ linh thạch, vậy thì cho phép nó thôn phệ, dù sao, Tiên Ngục mới là chỗ dựa lớn nhất của mình, nhu cầu của nó, phải nghĩ tất cả biện pháp thỏa mãn.
Thời gian cách Tiểu Di Tiên Cảnh mở ra còn không đến hai tháng, ngày này, Tô Triệt nhận được Huyền Cơ thành đưa tin, nói là có thân nhân của mình đến tìm, muốn gặp mặt mình.
Thân nhân?
- Thân nhân chính thức của mình đã sớm không còn trên nhân thế, như vậy, lúc này xuất hiện thân nhân, tất nhiên là gia tộc Tu Chân xuống dốc Tô gia rồi.
Tô Triệt âm thầm đoán rằng:
- Chính thức nhập môn đã hơn hai năm, trong khoảng thời gian này, một mực chưa từng liên lạc qua cùng Tô gia, hôm nay, bọn họ rốt cục cũng tìm tới...
Lão Hắc đề nghị nói:
- Chủ nhân, nếu ngươi không muốn quản bọn hắn làm khỉ gió gì, dứt khoát tìm cớ bế quan thoái thác.