Thủy Nguyệt chỉ là một Kim Đan sơ kỳ, lẻ loi một mình muốn chiếm cứ nơi đây, thật là quá không thực tế.
Đợi không bao lâu, liền thấy được Càn Ly Kiếm Tông mang theo ba người Long Phong Tử ủ rũ từ xa xa đi tới.
Long Phong Tử không phải thực điên khùng, đương nhiên sẽ không hồ hồ cùng sống mái với Càn Ly Kiếm Tông. Dưới tình huống thực lực cách xa, phản kháng không phải gọi là dũng khí, mà là ngu xuẩn.
Đi vào chỗ đất trống trước điện, hơn mười vị tầm bảo giả tụ cùng một chỗ, chờ vị "Chưởng môn nhân" của Thiên Nhai Hải Các kia tống tất cả rời đi.
Thủy Nguyệt đứng ở trong điện, xa xa nhìn bọn họ nói ra:
- Xin chư vị chớ có chống cự, sẽ có một lực lượng tống xuất các ngươi ra bên ngoài kết giới.
Hơn phân nửa mọi người đều gật đầu đáp ứng, mấy người Long Phong Tử lại giữ im lặng, nhưng mà, mục quang nhìn về phía Thủy Nguyệt đều là bất thiện.
Vì bảo tàng này đầu nhập vào nhiều tinh lực như vậy, lúc này lại hóa thành bọt nước, bọn họ như thế nào cam tâm, như thế nào tình nguyện...
Nhưng mà, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu a!
Sư!
Mười mấy người biến mất vô tung.
Thủy Nguyệt đứng ở trong điện, lợi dụng đặc quyền chủ nhân nào đó, đưa bọn họ ra khỏi bí cảnh.
Một chỗ bên ngoài kết giới, bọn người Đạo Minh bị truyền tống đến tận đây, thở dài một tiếng, ảm đạm rời đi.
Ba người Long Phong Tử, Ngột Nhai cùng Lệ Huyết, lại tiến đến cùng một chỗ, âm thầm nói cái gì đó, cũng không có lập tức rời đi, mà là bay đến không trung bên ngoài ngàn trượng, huyễn hóa ra một đoàn đám mây che khuất thân hình, huyền phù bất động.
Trong bí cảnh, Càn Ly Kiếm Tông lộ ra khí phi phàm độ, chủ động nhìn Tô Triệt nói ra:
- Thiên Vũ sư điệt, còn có một chút tán tu không biết sâu cạn đang hợp lực phá giới, bốn người chúng ta sẽ đi ra ngoài đuổi bọn họ.
- Đa tạ Càn Ly sư thúc.
Tô Triệt và Thủy Nguyệt cùng một chỗ thi lễ.
Càn Ly Kiếm Tông cười hỏi:
- Một ngày thời gian, có đủ hay không?
- Khẳng định là đủ rồi.
Tô Triệt cũng mỉm cười gật đầu.
Ý tứ của Càn Ly là, bọn họ sẽ ở bên ngoài kết giới đuổi ngoại nhân trợ giúp hai người Tô Triệt, hơn nữa hứa hẹn, trong vòng một ngày, sẽ không có người tiến vào bí cảnh quấy rầy Tô Triệt thu hoạch bảo vật, một ngày thời gian là phi thường sung túc, nói như thế nào cũng đủ.
Bốn người Càn Ly đi ra ngoài, khóe mắt Thủy Nguyệt mang theo vẻ tươi cười, nhẹ nói:
- Sư huynh, không thể tưởng được, thân phận Thủ tịch chân truyền này của ngươi, không chỉ là trong tông môn chúng ta hoành hành không sợ, chạy tới địa bàn người khác cũng dễ dùng như vậy.
Tô Triệt cười ha ha nói:
- Đúng vậy a, nhiều khi, thân phận bối cảnh một người, xác thực rất là hữu dụng.
Nếu không có thân phận Thủ tịch chân truyền của Thiên Huyền Tông, mặc dù Tô Triệt không bị kiếm khí sắc bén của Càn Ly Kiếm Tông đánh chết, nhưng nghi thức truyền thừa của Thủy Nguyệt cũng sẽ không thành.
Nói như thế nào, đều khó có khả năng như bây giờ, hai người có thể thảnh thơi, không chút hoang mang thu bảo vật.
Giờ phút này, loại cảm giác này, thật là thoải mái đến cực điểm, thư sướng đến cực điểm!
Tàng Bảo Các dưới mặt đất.
Thủy Nguyệt đã được tông môn truyền thừa, muốn mở bảo khố ra, không cần cố sức phá giải cấm chế phòng hộ trên cửa, chỉ cần dùng thủ pháp đặc thù kích phát chìa khóa, một đạo bạch quang chiếu vào trên cửa.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.comLúc này, hai người sóng vai đi vào trong bảo khố, không có nữa gặp bất luận lực lượng gì xua đuổi, cực kỳ thông thuận đi đến trước ao bạch ngọc.
- Ngũ Hành Thiên linh hỏa, Thiên Nguyên Thủy Trọng...
Thủy Nguyệt nhẹ nói:
- Thủy hỏa khắc chế lẫn nhau, sư huynh ngươi trước thu linh hỏa, ta mới có thể thu Thiên Nguyên Thủy Trọng.
- Hảo.
Tô Triệt lấy Thanh Đồng bảo hồ ra, hướng về phía chén đèn dầu huyền phù giữa không trung kia, phóng thích lực trấn áp và hấp nhiếp.
Một đoàn linh hỏa cấp mười, tuy chỉ lớn bằng đầu ngón tay, nhưng nó là hỏa chủng đỉnh cấp thuần chính nhất, muốn thu nó vào bảo hồ, tối thiểu nhất cũng cần hai khắc chung mới được.
Bất quá, hiện tại có một biện pháp càng đơn giản hơn, chính là hút cả chén đèn dầu vào bảo hồ.
Linh hỏa dĩ nhiên là đi theo vào được. Ngọn đèn có thể chịu tải linh hỏa cấp mười, tất nhiên là một kiện pháp bảo cao cấp, nhưng mà tác dụng của nó chỉ có một, không có bất luận hiệu quả công kích gì.
Thanh Đồng bảo hồ không hổ là Linh bảo cực phẩm, chỉ dùng hơn mười tức thời gian, liền thu ngọn đèn vào không gian bên trong bảo hồ trấn áp.
Tô Triệt cần có dương hỏa cấp mười, cuối cùng tới tay.
Lại nhìn trong ao, đã không có linh hỏa tương khắc, một ít Thiên Nguyên Thủy Trọng lập tức sinh động, lại trong nháy mắt biến thành một hài đồng có tay có chân, sau khi nhảy ra khỏi cái ao, quay đầu nhìn về phía Tô Triệt và Thủy Nguyệt nhe răng trợn mắt, cũng không biết là uy hiếp cảnh cáo, hay là nghịch ngợm làm mặt quỷ.
Vô luận là cái gì, mục đích của nó chỉ có một, kia chính là muốn chạy trốn!
Thiên Nguyên Thủy Trọng đối với Thủy Nguyệt mà nói, đồng dạng là vô cùng trọng yếu, đã sớm làm xong chuẩn bị tương ứng, há có thể để nó chạy thoát.
Ba ba ba, đánh ra vài pháp quyết, lợi dụng đặc quyền nào đó của chưởng môn nhân Thiên Nhai Hải Các, điều tạm lực lượng của trận pháp bí cảnh, lập tức có một đạo lực lượng vô hình, định Thiên Nguyên Thủy Trọng ở không trung.
- Cô lỗ lỗ...
Thiên Nguyên Thủy Trọng biến hóa thành hài đồng, lại hướng về phía Thủy Nguyệt mở miệng nói chuyện, nó ra thanh âm cô lỗ mà ai cũng nghe không hiểu, giống như người nào đó miệng ngậm một ngụm nưới, nói chuyện mơ hồ không rõ.
- Tiểu tử kia lại sinh ra linh trí, có một ít bản năng tánh mạng?
Tô Triệt âm thầm kinh ngạc. Tục ngữ mà nói đúng là nó đã thành tinh.
Đối với cái này, Thủy Nguyệt cũng không cảm thấy ngạc nhiên, thông qua nghi thức truyền thừa, nàng đối với hết thảy sự vật trong bí cảnh này, sớm đã là rõ như lòng bàn tay.
- Tiểu khả ái, yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi tổn thương.
Thủy Nguyệt đi tới trước, tiếng nói nhu hòa câu thông với nó trong chốc lát, cuối cùng lại dùng phương pháp truyền thừa nào đó của Thiên Nhai Hải Các, thu đoàn Thiên Nguyên Thủy Trọng có đủ linh trí này vào một cái bình sứ.
Bình sứ này tất nhiên là một khí cụ chịu tải cao cấp, không gian bên trong sẽ không nhỏ, ngược lại đủ để tên tiểu tử kia hoạt động ở bên trong.
Đương nhiên chuyện này không có quan hệ với Tô Triệt, không cần mình đến quan tâm.
Hai kiện bảo bối trọng yếu nhất hai người đều tự cất kỹ, cùng đi đến khung trưng bày các loại đồ vật trước mặt.
Thủy Nguyệt cười nói:
- Thời điểm phân chia đã đến, sư huynh, ngươi chọn trước đi.
Lần tầm bảo này, Tô Triệt xuất lực nhiều nhất, Thủy Nguyệt chỉ là có Thủy Linh thân thể cùng với chìa khóa, nếu không có Tô Triệt, căn bản không có khả năng thành công.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, cũng không có khiêm nhượng, mơ hồ phán đoán một chút, trên kệ bầy đặt mười mấy món pháp bảo, đều là pháp bảo thủy hệ, đối với mình mà nói tác dụng không lớn. Bất quá có thể cầm lại vài món, đưa cho Xà Nữ, hoặc là tiểu Giao Long sử dụng.