Tiên Nghịch Chương 1012: Mộng hồi viễn cổ

Còn có đám Tiên nhân kia lại đồng loạt xông tới, thẳng đến mọi người phía dưới. Trong đó đa số người đều xông thẳng đến màn sương đen nơi Cổ Ma và lão già của Côn Hư Cảnh.
 
Còn có một số thẳng đến Thiên Vận Tử!
 
Trong phút chốc, nơi này chìm vào hỗn loạn!
 
Nhưng ngay tại khoảnh khắc hỗn loạn này, Thanh quang trong mắt phải Vương Lâm dựng lên tận trời, mảnh đất bị Thiên Vận Tử nhấc lên ầm ầm vỡ vụn. Từng đạo thanh quang tràn ngập bên trong, theo đại địa cao ngất trực tiếp xuyên thấu ra phía trước.
 
Theo thanh quang này xuyên qua, đại địa sụp đổ tầng tầng, gần như khoảnh khắc hóa thành một đống hoang tàn. Bụi đất nồng đậm tràn ngập, mọi người ở bên trên này lại phân tán ra.
 
Thân hình Vương Lâm bay lên, thẳng đến Thiên Vận Tử ở phía trước.

 
Tu Chân Liên Minh đột nhiên xuất hiện, thần thông của Vương Lâm thi triển ra, cảnh tượng này lập tức làm gợi sự chú ý của Thiên Vận Tử, khiến sắc mặt hắn cực kỳ ầm trầm. Lúc này Tam Xoa kích trong tay đảo qua tránh khỏi Mộc Băng Mi dây dưa, hét lớn:
 
- Ngươi đã muốn chết lão phu sẽ cho ngươi toại nguyện!
 
Mộc Băng Mi do dự một chút, đang định lên trước thì lúc này thanh âm lạnh như băng của Vương Lâm vang lên:
 
- Không cần ngươi giúp! Đan dược lúc nãy Vương mỗ sẽ nghĩ mọi phương pháp nhất định trả ngươi gấp mấy lần! Ân cứu mạng nhất định có cơ hội trả lại mấy lần!
 
Sắc mặt Mộc Băng Mi lập tức tái nhợt, trầm mặc lui về sau. Nàng cắn môi dưới, thậm chí có máu tươi chảy xuống, kinh ngạc nhìn Vương Lâm, la lớn:
 
- Ta muốn gặp hắn!
 
Thanh âm nàng lộ ra một nỗi đau xót, đây là ý niệm khát vọng nhất trong đầu nàng, quanh quẩn tâm thần nàng vô số năm thủy chung vẫn phức tạp tồn tại.
 
"Hắn" này người ngoài ai cũng không biết lại càng không hiểu, nhưng thân hình Vương Lâm chấn động. Hắn làm sao không hiểu, "hắn" này chính là – Vương Bình!
 
Không nói đến Vương Bình còn đỡ, nói đến hắn tim Vương Lâm đau như dao cắt. Cái loại đau này nếu không tự thân trải qua căn bản không thể cảm nhận được một phần vạn bên trong!
 
- Ngươi không có tư cách!
 
Vương Lâm đau đớn trong lòng, xông thẳng đến Thiên Vận Tử.
 
Mộc Băng Mi cười thảm, muốn nói điều gì nhưng lại không nên lời. Lúc này đám Tiên nhân của Tu Chân Liên Minh tới gần, Mộc Băng Mi ngẩng đầu nhìn bọn họ, ánh mắt lộ hàn quang.
 
Nỗi lòng nàng phức tạp sinh ra tức giận, lập tức phát tiết vào đám Tiên nhân này. Thân hình nàng nhoáng một cái, đoản kiếm trong tay lập tức đánh ra như sấm chớp, thẳng đến đám Tiên nhân này.
 
Tạm thời không nói đến Mộc Băng Mi. Thân hình Vương Lâm bay thẳng đến Thiên Vận Tử. Lúc này thanh quang mắt phải hắn như là một vầng mặt trời màu xanh, chiếu rọi toàn bộ mọi thứ trong thiên địa khiến cho toàn thân hắn tràn ngập một cỗ uy nghiêm không cách nào hình dung.
 
Thiên Vận Tử cầm Tam Xoa kích trong tay, lúc này không ngờ hắn có cảm giác kinh hãi. Thanh quang kia dưới cái nhìn của hắn, ẩn chứa một cỗ thần thông hắn nhìn không thấu.
 
- Đây là… - Thiên Vận Tử! Cuộc chiến giữa hai ta còn chưa chấm dứt!
 
Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, mắt phải thanh quang chợt lóe, Thanh quang thuẫn từ trong bay ra. Thanh quang thuẫn này vốn đã vỡ vụn nhưng lúc này dung hợp cùng một chỗ, sau khi xuất hiện lập tức "ầm" một tiếng, hóa thành vô số điểm sáng màu xanh tiêu tan ra bốn phía.
 
Trong nháy mắt này, tâm thần Thiên Vận Tử chấn động mạnh. Một cỗ nguy cơ không hiểu khoảnh khắc tràn ngập tâm thần hắn. Loại nguy cơ này cuộc đời hắn rất hiếm thấy, nhưng lúc này nguy cơ này mạnh mẽ khiến cho hắn ngừng thở, không chút do dự tay trái đặt lên mi tâm hung hăng cào xé!
 
Lập tức đạo phong ấn thứ hai ở mi tâm lập tức bị hắn mạnh mẽ xé ra một nửa!
 
Thiên Vận Tử còn chưa kịp hoàn toàn xé mở, một bàn tay to bỗng nhiên từ trên trời giáng lâm. Bàn tay này nắm lại thành quyền, ầm ầm hạ xuống trực tiếp nện lên người hắn.
 
Tiếng nổ "ầm ầm" không ngừng vang lên, mặt đất run rẩy kịch liệt, sau khi nắm tay kia thu về lập tức lại có một đôi chân to hạ xuống, ầm một tiếng rơi trên mặt đất.
 
Cùng lúc đó, tinh không bên ngoài vùng đất Yêu Linh này chợt xuất hiện biến hóa khôngthể tưởng tượng được. Chỉ thấy trong tinh không những tiếng nổ "ầm ầm" điên cuồng vang lên, giống như một lốc xoáy thật lớn nhanh chóng xoay tròn.
 
Lốc xoáy này to lớn vô biên vô hạn, tất cả những tinh cầu trong lốc xoáy bị bao phủ bên trong theo đó xoay tròn. Trong lốc xoáy này một cảnh giống như chân thật bất chợt xuất hiện.
 
Đó là những kiến trúc san sát nhau đột ngột mọc lên từ mặt đất, những kiến trúc này cực kỳ đơn giản nhưng lại có một cỗ khí tức tang thương lượn lờ. Đó là một mảnh đất, một mảnh đất màu đỏ như máu. Trong những kiến trúc vô biên vô hạn này, dường như toàn bộ thiên địa đã không tồn tại, chỉ còn lại những kiến trúc chống đỡ thiên địa đó.
 
Đúng lúc này một bàn chân khổng lồ từ trên trời giáng xuống, ầm một tiếng đạp ở trên mặt đất. Chân hạ xuống lập tức đại địa xuất hiện vết nứt truyền ra những tiếng nổ "ầm ầm" quanh quẩn.
 
Nơi chân hạ xuống là phía trên một tòa kiến trúc nhưng kiến trúc này lập tức ầm ầm sụp đổ trở thành một đống hoang tàn. Cùng lúc đó một tiếng rống giận long trời lở đất truyền khắp tinh không bỗng nhiên từ trong hư vô truyền ra.
 
Trong lốc xoáy khổng lồ kia, một cảnh tượng cực kỳ chân thật. Chỉ thấy trên đại địa, chủ nhân của cái chân là một người khổng lồ thân cao khoảng vạn trượng!
 
Đó là một Cổ Thần! Là một bát tinh Cổ Thần!
 
Nếu chỉ như vậy cũng còn không quá mức rung động. Nhưng bên cạnh bát tinh Cổ Thần đó không ngờ có gần trăm người khổng lồ như vậy!
 
Hơn trăm người khổng lồ này rõ ràng toàn bộ đều là bát tinh Cổ Thần!
 
Phía xa hơn còn có một thân hình càng thêm khổng lồ, bát tinh Cổ Thần ở bên người này căn bản không thể so sánh, giống như con kiến và con voi. Nhưng cho dù là hình dung như vậy cũng không đủ để biểu lộ độ cao của thân hình khổng lồ này!
 
Càng xa hơn yêu khí ngập trời, một đám Cổ Yêu đạp trong thiên địa, yêu khí vô tận tràn ngập thiên địa từng tiếng rít gào vang vọng. Ở xa xa lại là một đám Cổ Ma ma khí kinh thiên động địa mang theo ánh mắt khát máu điên cuồng tấn công đến!
 
Đây chính là đại chiến của ba bộ tộc Cổ!
 
Trên mặt đất cũng có vô số người như luyện khí sĩ. Nhưng những người này cường đại vượt rất xa so với luyện khí sĩ. Bọn họ lấy tộc lạc làm trung tâm, phía trên mi tâm có các loại sinh mạng ấn ký và đồ đằng, triển khai chém giết điên cuồng!
 
Chiến trường này thật sự là quá lớn, tinh vực hiện ra trong lốc xoáy chẳng qua chỉ là một góc!
 
Trong tinh không này, mọi người vùng đất Yêu Linh lúc này bỗng đột nhiên phát hiện vùng đất Yêu Linh biến mất.
 
Trước mắt hết thảy, toàn bộ đều biến mất hình dạng. Mà bọn họ lại xuất hiện trong chiến trường này, cảnh tượng bốn phía chân thật đến mức đáng sợ.
 
Nhưng hiển nhiên vẫn có người không tin chuyện này, chỉ cho là hư ảo. Một Tiên nhân của Tu Chân Liên Minh mặc dù khiếp sợ nhưng trong mắt lộ vẻ khinh thường. Mắt thấy đại địa dưới chân đột nhiên xuất hiện một bóng mờ, ngẩng đầu bỗng chấn động. Chân phải Cổ Thần nâng lên, hung hăng đạp xuống mặt đất!
 
Tiên nhân này căn bản không né tránh, trong giây lát, bàn chân kia ầm ầm hạ xuống, đại địa lập tức run rẩy dữ dội. Sau khi bàn chân nâng lên, Tiên nhân kia đã không còn, chỉ còn một mảnh máu thịt nát bươm, nguyên thần sụp đổ!
 
Cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người xung quanh ngừng thở. Đúng lúc này phía trước bỗng chìm vào bóng tối, một con phi điểu dài chừng nghìn trượng cất lên tiếng kêu dữ tợn, gào thét bay qua.
 
- Ầm! Ầm!
 
Cánh con phi điểu kia duỗi ra giống như phongnhận quét ngang đám tu sĩ Liên minh kết thành trận pháp. Ngay lập tức hơn trăm thân thể lập tức chia đôi, tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên, máu tươi tràn ngập… - Mộng… Mộng quay về viễn cổ!
 
Cổ Ma Tháp Già và lão già Côn Hư Cảnh còn có Tiên quân cùng với đám Tiên nhân đánh nhau lập tức ngừng lại ngơ ngác nhìn hết thảy mọi thứ.
 
Nhất là Cổ Ma Tháp Già, sau khi nhìn thấy cảnh tượng bốn phía, hai mắt không ngờ lộ ra vẻ sợ hãi.
 
- Viễn cổ! Đây chính là chiến trường viễn cổ?
 
Lão già Côn Hư Cảnh hít sâu một hơi lạnh.
 
Đây chính là thần thông bảo mệnh của bát tinh Cổ Thần để lại trong Thanh quang thuẫn của Vương Lâm. Thần thông được bát tinh Cổ Thần dùng bảo mệnh tuyệt đối không đơn giản.
 
Giấc mộng Cổ Thần. Mộng quay về viễn cổ!
 
Mà lúc này, đại địa run rẩy càng dữ dội hơn, chính là gần trăm Cổ Thần đang đạp lên mặt đất, nhấc chân hướng về phía mọi người ầm ầm giậm xuống!
 
Mà bộ tộc Cổ Yêu và bộ tộc Cổ Ma đồng dạng kêu vang điên cuồng tới gần. Dường như nơi mọi người đang đứng là trung tâm chiến trường!
 
Phía sau gần trăm Cổ Thần kia, thân hình khổng lồ không cách nào hình dung cũng đồng dạng nhấc chân lên… Mọi người ở mặt đất gần như lập tức cảm thấy da đầu run lên, nháy mắt toàn bộ tản ra. Mà Cổ Ma lúc này lại kinh ngạc nhìn về phía tộc Cổ Ma đang không ngừng tới gần, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.
 
Trên mặt đất phía xa xa, Thiên Vận Tử giãy dụa bò lên, phun ra một ngụm máu tươi. Vẻ bình tĩnh trong mắt hắn biến mất, tay trái hung hăng đặt lên mi tâm cào một cái. Lập tức đạo phong ấn thứ hai hoàn toàn được xé rách.
 
Trong nháy mắt này, Thiên Vận Tử rống giận long trời lở đất, khí thế không ngờ mạnh hơn vừa rồi mấy lần!
 
Khí thế này mạnh mẽ không ngờ ngay cả chiến trường viễn cổ trong thiên địa này cũng có dấu hiệu sụp đổ!
 
- Vương Lâm! Đi ra đây cho lão phu!
 
Thiên Vận Tử ngửa mặt lên trời rống dài, giờ phút này theo đạo phong ấn thứ hai được mở ra, hắn thay đổi thật lớn. Từ lúc trung niên khoảng năm mươi tuổi lập tức biến thành tráng niên khoảng ba mươi!
 
Đầu của Thiên Vận Tử lúc này tóc đã biến thành màu đen, một cỗ khí thế cực kỳ cường đại không chút giữ lại xuất hiện trên người Thiên Vận Tử. Sau khi xé đạo phong ấn thứ hai, tuôn ra tu vi Thiên Nhân nhị suy đã là cực hạn của hắn. Thiên Nhân Tam suy hắn không dễ dàng dám mở ra.
 
Vương Lâm này chỉ là tu sĩ nhỏ yếu lần lượt thi triển thần thông khiến hắn khiếp sợ. Sơ chi quy tắc kia vốn cũng đã cực kỳ mạnh mẽ, Thiên Vận Tử tưởng rằng đó chính là thực lực mạnh nhất của Vương Lâm. Không nghĩ rằng lúc này Vương Lâm liều chết lại có loại thần thông này.
 
- Vương Lâm! Đi ra!
 
Thiên Vận Tử rống giận rít gào.
 
Nhưng thanh âm hắn vừa mới nói ra, ngay lập tức trong thiên địa truyền đến chấn động "ong ong".
 
- Ta ở trước mặt ngươi!
 
Thanh âm "ầm ầm" kia so với tiếng sấm còn dữ dội hơn vô số lần, thay thế hết thảy thanh âm của chiến trường nơi đây. Thanh âm rơi vào trong tai mọi người lập tức vang vọng.
 
Càng có một số ít tu sĩ tu vi thấp kém trực tiếp hai tai đổ máu, tiếng kêu thảm vang lên liên tục.
 
Cho dù là Thiên Vận Tử cũng ngẩn ra, theo thanh âm ngẩng đầu nhưng lập tức sắc mặt tái nhợt!
 
Ở phía trước Thiên Vận Tử là thân hình khổng lồ vượt xa so với bát tinh Cổ Thần đang hiện ra trước mặt Thiên Vận Tử cùng mọi người. Thân hình khổng lồ này cao không cách nào hình dung. Thậm chí Thiên Vận Tử ở trong này đều không thể nhìn rõ mặt của thân hình đó, chỉ có thể nhìn thấy phần eo của thân hình khổng lồ này vô biên vô hạn không thấy cuối!
 
Trong nháy mắt Thiên Vận Tử ngẩng đầu, bên tai hắn vang lên tiếng gào thét kỳ dị chấn động phảng phất như có một vật gì từ vô tận phía trên hạ xuống bởi vì tốc độ quá nhanh mà giống như ma sát!
 
Trong chớp mắt, lập tức một cỗ cuồng phong từ trên trời giáng xuống. Cuồng phong này mạnh mẽ thổi lên đại địa ngay lập tức khiến cho đại địa ầm ầm sụp đổ, khắp nơi vỡ vụn!
 
Cũng có tu sĩ Tu Chân Liên Minh sụp đổ dưới cuồng phong này!
 
Cho dù là đám Tiên nhân kia mắt cũng lộ vẻ kinh hoàng. Nhất là Tiên quân đứng sau Trọng Huyền Tử trong Tu Chân Liên Minh sau khi nhìn thấy thân hình khổng lồ vô cùng kia, không ngờ thân hình run rẩy. Ánh mắt hắn lộ ra kinh hãi không cách nào hình dung.
 
Với tu vi, định lực của hắn, trong nháy mắt này mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống. Thân hình hắn run rẩy chỉ vào không trung, con ngươi hai mắt co lại mơ hồ muốn nói gì.
 
Nhưng lập tức hắn liền cười rộ lên điên cuồng. Chỉ có điều tiếng cười này lộ ra một cỗ điên loạn phảng phất trải qua kích thích nào đó không thể tưởng tượng mà bị điên.
 
Một ngụm máu tươi phun ra, nhưng Tiên quân ngày xưa này vẫn đang điên cuồng không ngừng lui ra sau, dần dần biến mất trong thiên địa không biết đi đâu.
 
Cảnh tượng bất thình lình này lập tức khiến cho mọi người bốn phía ngẩn ngơ.
 
Nhưng bọn họ không có thời gian nghĩ nhiều, lúc này cuồng phong giáng lâm không trung càng đậm, thổi tới đại địa. Lập tức có người ngẩng đầu nhìn bầu trời vô tận, có một điểm đen xuất hiện.
 
Điểm đen này càng lúc càng lớn, chỉ giây lát cuồng phong càng đậm, rõ ràng là một nắm tay khổng lồ không thể tưởng tượng. Nắm tay này giống như một mảnh đại địa, bóng tối che phủ không trung, ầm ầm hạ xuống. Vẻ mặt Thiên Vận Tử cực kỳ ngưng trọng, khí tức toàn thân đạt tới đỉnh. Tam Xoa kích trong tay hắn vung lên ném mạnh về khoảng không phía trước. Hai tay hắn bấm pháp quyết, quần áo toàn thân như có không khí bơm căng, hướng ra phía ngoài tuôn ra toàn bộ tu vi Thiên Nhân Nhị suy. Toàn thân hắn hóa thành hàng loạt cầu vồng thẳng đến bầu trời.
 
Nắm tay thật lớn điên cuồng hạ xuống, liên tiếp tạo nên những âm bạo "ầm ầm", nháy mắt liền tới gần Tam Xoa kích.
 
- Ầm!
 
Tam Xoa kích kia truyền đến tiếng động "rắc rắc", trong nháy mắt sắp sửa sụp đổ không ngờ bị nắm tay kia cầm lấy trong tay, tiếp tục hạ xuống đụng vào trăm ngàn cầu vồng do Thiên Vận Tử biến thành.
 
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
 
Tiếng vang dữ dội và trùng kích không thể tin nổi giống như gió cuốn mây tan quét ra bốn phía, giống như xốc lên bức tranh khiến cho chiến trường viễn cổ bốn phía lập tức bị xé rách sụp đổ, toàn bộ tiêu tan dưới chấn động.
 
Mọi vật trong thiên địa khôi phục, lốc xoáy tinh không ngoài vùng đất Yêu Linh đã biến mất, tinh cầu này cũng khôi phục lại vị trí cũ. Ngay cả hết thảy vùng đất Yêu Linh cũng giống như lúc trước không có bất kỳ biến hóa.
 
Biến hóa duy nhất chính là thêm một người điên, thiếu rất nhiều tu sĩ Liên minh và để lại chấn động vô tận.
 
Trong cơ thể Thiên Vận Tử truyền ra những tiếng vỡ "phanh" không ngừng rơi xuống mặt đất. Một ngụm máu tươi phun ra kèm theo vô số mảnh nội tạng vỡ, phía sau hắn là Cổ Ma Tháp Già.
 
- Cảm ơn… Thanh âm Thiên Vận Tử khàn khàn, lại phun ra một ngụm tiên huyết.
 
Sắc mặt Cổ Ma Tháp Già cũng tái nhợt. Hắn trong khoảnh khắc vừa rồi đồng thời chống cự cùng Thiên Vận Tử mới có thể bảo vệ sinh mạng dưới thần thông không thể tin này.
 
Ở phía trước Thiên Vận Tử, thân thể Vương Lâm từ trên trời rơi xuống, tại khoảnh khắc chạm đất thân hình hắn khẽ lật phun ra một ngụm máu tươi. Mắt phải vốn có một tia thanh quang, chỉ có điều thanh quang này nháy mắt sụp đổ, còn có cả Thanh quang thuẫn.
 
Thuẫn này hoàn toàn vỡ vụn… Ở trong tay Vương Lâm có thêm một vật, đó là Tam Xoa kích của Thiên Vận Tử. Lúc này Vương Lâm đã không còn bất kỳ lực chiến đấu nào, thậm chí đứng trên mặt đất hai chân cũng run rẩy. Nếu không phải có một cỗ kiên định hơn ngàn năm sợ là hắn đã sớm ngã xuống.
 
Mộc Băng Mi kinh ngạc nhìn hết thảy mọi chuyện. Cảnh tượng vừa rồi khiến cho trong lòng nàng đến giờ phút này vẫn còn rung động. Ngay cả lão già của Côn Hư Cảnh ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm đã có sự khác biệt rất lớn.
 
Bên tai lão dần dần vọng lại lời nói Mộc Băng Mi lúc trước.
 
- Hắn không phải tu sĩ tầm thường… Tu sĩ Liên minh bốn phía ánh mắt nhìn Vương Lâm lúc này lộ ra kiêng kị và kinh hãi. Cảnh tượng vừa rồi, cả đời này bọn họ đều vĩnh viễn không thể quên.
 
Chiến trường viễn cổ chân thật, cảnh tượng thê thảm kia, thân hình khổng lồ vô cùng ở trong mặt bọn họ để lại dấu vết không thể xóa mờ.
 
Cho dù Vương Lâm giờ phút này không có bất kỳ lực chiến đấu nhưng những người này không ai dám lên trước một bước!
 
Bọn họ giờ phút này, vì cảnh tượng phía trước mà trái tim rung lên mạnh mẽ, vẫn không còn ổn định lại… Thân hình Vương Lâm ở trong mắt bọn họ phảng phất chồng lên bóng dáng khổng lồ kia.
 
Hắn đứng ở đó còn có một cỗ uy nghiêm vô hình bao phủ.
 
Lão già Côn Hư Cảnh kia nhìn Vương Lâm, trong lòng thầm than. Hắn nhìn người trước mắt này không khỏi nhớ đến Bạch Hổ của Tứ Thánh tông năm xưa… Bạch Hổ năm xưa cũng giống như người này, dùng lực cá nhân ngăn cản rất nhiều người mạnh của Liên minh và Côn Hư ngang nhiên không ngã. Mặc dù sau khi chết đi vẫn khiến cho đám kẻ thù thật lâu không dám tiến lên… Một trận chiến này trong vùng đất Yêu Linh, Vương Lâm có thể nói là hoàn toàn nổi tiếng, bước vào hàng ngũ những người mạnh của Liên Minh Tinh vực. Mặc dù tu vi hắn không phải cao nhất nhưng không ai dám dễ dàng đắc tội!
 
- Vương Lâm! Ngươi nhất định phải chết!
 
Thiên Vận Tử nhìn chằm chằm Vương Lâm, tay phải nâng lên. Nhưng không đợi hắn thi triển thần thông, lập tức trên bầu trời gió mây lại nổi lên. Một người trung niên từ trong tinh không bước ra.
 
Người trung niên này chỉ là dạng nguyên thần nhưng có một cỗ uy nghiêm nồng đậm tràn ngập bốn phía. Phía sau hắn có vài chục người. Trong những người này có Thanh Long Thánh tông, có Huyền Vũ Thánh tông, còn có cả Bạch Hổ Thánh tông!
 
Phía sau mấy người này là đông đúc tộc nhân của Tứ Thánh tông. Bọn họ đến khiến cho thiên địa phảng phất như nổi lên sấm chớp, mọi người trên mặt đất đều ngẩng đầu!
 
- Ai dám giết Thánh Hoàng tương lai của chúng ta trước mặt lão phu!
 
Người đàn ông trung niên kia đúng là Chu Tước Thánh Hoàng. Thanh âm hắn bình tĩnh nhưng khoảnh khắc nói ra lập tức khiến cho vùng đất Yêu Linh run rẩy. Mọi người trên mặt đất có rất nhiều người đồng loạt đẩy lui, phảng phất không thể chịu được âm thanh này.
 
- Người quen cũ đến không ít… Ánh mắt người đàn ông trung niên này đảo qua mọi người.
 
- Chu Tước Thánh Hoàng… Vẻ mặt Thiên Vận Tử âm trầm. So với Chu Tước Thánh Hoàng, hắn xem như vãn bối. Trong Liên Minh Tinh vực này trừ một số ít người không ai cùng thế hệ với Chu Tước Thánh Hoàng.
 
Người đàn ông trung niên này bước một bước xuất hiện trước mặt Vương Lâm. Hắn nhìn thoáng qua Vương Lâm, dần dần trên mặt lộ ra nụ cười khen ngợi, gật đầu nói:
 
- Tốt! Tốt!
 
Mặc dù chỉ có hai chữ nhưng đủ để biểu lộ sự vừa lòng của hắn đối với Vương Lâm. Trên thực tế hắn đã sớm tới nơi này, sở dĩ không xuất hiện chính là mượn cơ hội này làm một lần kiểm tra Vương Lâm.
 
Sự thật chứng minh Vương Lâm khiến hắn cực kỳ hài lòng!
 
- Hiện tại cuộc tranh chấp này cũng nên kết thúc!
 
Ánh mắt Chu Tước Thánh Hoàng lóe lên, lộ ra vẻ linh hoạt, sắc bén. Hắn nâng tay phải, lập tức có một tảng đá màu trắng trong tay.
 
Tảng đá này vừa xuất hiện lập tức có một cỗ khí tức cực nóng trong thiên địa từ trong chậm rãi tràn ra. Bốn phía nơi này, hư không lập tức vặn vẹo giống như vật ấy không nên xuất hiện ở đây, xuất hiện sự bài xích!
 
Khoảnh khắc hòn đá kia xuất hiện, lập tức hòa tan, hóa thành một giọt máu tươi đang thiêu đốt bay phía trên lòng bàn tay người đàn ông trung niên. Hết thảy ánh mắt đều chiếu vào giọt máu tươi đang thiêu đốt này, phảng phất mọi người tại đây đều nuốt vào một ngọn lửa, tâm thần truyền đến cực nóng!
 
- Thái cổ Thánh khí Chu Tước tông!
 
Lão già Côn Hư Cảnh kia nhìn chằm chằm vật trong tay Chu Tước Thánh Hoàng, trầm giọng nói.
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-nghich/chuong-1012/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận