Tiên Nghịch Chương 685: Lão tử rất lợi hại đấy

Cách xưng hô này ở La Thiên Tinh Vực cũng không phải dễ dàng nói ra, hơn nữa bọn họ lại là tu sĩ bước thứ hai, lại càng khó nói ra.
 
Chỉ có sau khi tâm phục khẩu phục một sự hùng mạnh nào đó mới có thể xưng hô là Tôn Chủ! Chiến Không Liệt không hề hoài nghi Thân Công Hổ đang làm bộ, bởi vì tất cả những chuyện này thật sự không đáng. Thân Công Hổ tính cách cuồng ngạo, người như thế, cho dù là chết trận cũng tuyệt sẽ không làm nhục tôn nghiêm của mình! Hơn nữa cho dù là hai người giao chiến, sợ là cũng rất khó có thể có chuyện tử vong, nhiều nhất cũng chỉ có trọng thương mà thôi.
 
Cho dù là bản thân Chiến Không Liệt cũng kiên quyết không thể tùy tiện xưng hô một người là Tôn Chủ chỉ để tránh một trận chiến thậm chí không thể có chuyện sinh tử.

 
Kết hợp với suy đoán lúc trước, câu trả lời hoang đường kia một lần nữa lại hiện lên trong lòng Chiến Không Liệt. Trong mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ, cứ như không còn có thể tin được.
 
- Chẳng lẽ… chẳng lẽ người đi vào vòng trong Lôi Trì mà không phải dựa vào pháp bảo, mà là ẩn giấu tu vi. Nếu không như thế, sao có thể khiến cho Thân Công Hổ cuồng ngạo này xưng là Tôn Chủ!
 
Chiến Không Liệt hít sâu, thân mình dần dần lùi ra sau. Tâm niệm hắn chuyển nhanh chóng, lập tức nói:
 
- Thân Công huynh không nên nóng nảy!
 
Thân Công Hổ trong mắt lóe lên hàn quang, bóp nát dược bình trong tay, bên trong chỉ thấy bắn ra một vài đan dược phát ra hồng quang bị hắn nuốt vào. Khí tức toàn thân trong nháy mắt lập tức điên cuồng hung ác dâng lên.
 
- Chiến Không Liệt, cùng ta quyết chiến một trận!
 
Trong tiếng gầm nhẹ, ngón tay phải của Thân Công Hổ chỉ ra, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng lao ra, trong khoảnh khắc một đạo thiểm điện giống như thần long ầm ầm từ trong hư không đánh xuống, làm cho Lôi Trì chấn động, vô số lôi quang chạy ra, hướng về Thân Công Hổ ngưng tụ.
 
Vương Lâm nhìn thần thông nguyên lực của Thân Công Hổ, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị. Thần thông này rất mạnh, dựa vào nguyên lực của bản thân, triệu tập sấm sét của trời đất, so với nguyên lực hóa đỉnh cũng không thua kém nhiều.
 
Tuy rằng không có nguyên lực hóa đỉnh, nhưng lớn như vậy, uy lực cũng càng mạnh hơn! Chiến Không Liệt biến sắc, thân mình lại lui ra sau. Cùng lúc đó dưới chân kích động, thanh kiếm gỗ lập tức bay lên, theo tay phải của hắn chỉ một cái, lập tức lóe lên lao ra, tử quang phía trên lan tràn, phát ra âm thanh ầm ầm kịch liệt.
 
Mắt Thân Công Hổ lộ ra chiến ý. Qua trận chiến này, hắn muốn đem thực lực của mình thể hiện ra. Bởi vì, tiền bối đang nhìn.
 
Một tiếng gầm nhẹ vang lên, tay phải hắn giờ phút này hơi run rẩy. Dù sao hắn cũng đang trọng thương, tuy đã có chút phục hồi, hơn nữa lại có đan dược của Lôi Tiên Điện áp chế, trong thời gian ngắn có thể đạt tới trạng thái đỉnh cao, nhưng thi triển Dẫn lôi thuật này vẫn có chút không đủ.
 
Trong tiếng gầm nhẹ, hắn cắn chặt răng, tay phải bỗng nhiên hạ xuống. Lập tức, đạo lôi quang từ trong hư không giáng xuống ầm ầm kia hóa thành một đạo thiên uy không thể tưởng tượng được, trực tiếp đánh xuống.
 
Chiến Không Liệt sắc mặt âm trầm, hai tay nhanh chóng biến hóa pháp quyết, lại phun ra một ngụm nguyên khí từ trong cơ thể trực tiếp lên trên kiếm gỗ. Kiếm này lập tức gào thét, tản mát ra kiếm khí nồng đậm, một đạo kiếm khí ngút trời lao thẳng đến Lôi Kiếp.
 
Hai bên va chạm, một tiếng nổ ầm vang khắp nơi lập tức truyền ra. Lôi quang tiêu tan, thanh kiếm gỗ kia lui lại, nguyên lực còn sót lại nơi đây giờ phút này nồng đậm tới cực điểm, đá vụn bốn phía trong tiếng bang bang phần lớn bị đập nát.
 
Thân hình Chiến Không Liệt nhoáng lên một cái, đạp đạp không ngừng lùi ra phía sau, sắc mặt tái nhợt, âm trầm nhìn chằm chằm Thân Công Hổ. Hắn cũng đã bị làm cho bực tức, giờ phút này chiến ý trong mắt lập tức nhen nhóm.
 
Thân mình Thân Công Hổ cũng lui ra phía sau, cho đến khi bước vào trong Lôi Trì mới đứng vững, khóe miệng chảy xuống một tia máu tươi. Hắn nhìn chằm chằm Chiến Không Liệt, cười lớn nói:
 
- Ta đã sớm thấy không vừa mắt với tên tiểu tử âm nhu nhà ngươi, không ngờ ngươi cũng có một chút bản lãnh!
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trận chiến vừa rồi, hắn theo dõi cực kỳ trực quan. Cảnh giới Dương Thật chiến đấu khiến hắn đã có chút hiểu ra, nguyên lực thần thông vừa rồi của hai người này, bất kỳ là của ai hắn cũng không thể tiếp được.
 
Tuy nhiên hắn cũng nhìn ra một vài vấn đề. Nguyên lực thần thông của Thân Công Hổ dường như cũng không hoàn thiện, việc dẫn hạ uy lực của Lôi Kiếp hình như đối với hắn có hơi quá sức.
 
Dù sao Vương Lâm cũng đã thấy được cấp độ bước thứ ba, trước khi bước vào vòng trong của Lôi Trì này lại mơ hồ thấy được quy luật của sấm sét, giờ phút này với tâm thái như vậy nhìn thần thông lôi hệ của Thân Công Hổ, có thể nhìn ra được vấn đề cũng không phải là kỳ quái.
 
Loại hiện tượng này trong giới võ lâm của phàm nhân cũng có xuất hiện. Một người dường như hoàn toàn không biết võ công, vì được xem nhiều sách quý, cảm thụ sâu sắc, vì vậy ở góc độ của người đứng ngoài quan sát, thường có thể chỉ ra chính xác những vấn đề trong chiêu thức của đối phương.
 
Tuy nói có thể nhìn ra, có thể nhận xét, nhưng bản thân cũng không thể đạt tới trình độ kia, không thể tự mình thi triển.
 
Giờ phút này, Vương Lâm cũng đang ở trong tình trạng như vậy. Hắn ánh mắt lóe lên, bình thản nói:
 
- Thân Công Hổ. Nguyên lực thần thông này của ngươi, tuy có lôi uy, nhưng không có lôi hồn, tuy đã dung hợp với đạo tâm của ngươi, nhưng lại không có sức mạnh của sấm sét!
 
Thân Công Hổ nghe vậy chấn động, lời nói này hắn không phải lần đầu tiên được nghe. Điện Chủ Lôi Tiên Điện và trưởng bối trong gia tộc mình cũng đã từng nói qua, nhưng giờ phút này từ trong miệng Vương Lâm nói ra cũng càng khiến hắn càng thêm khẩn trương, vội vàng cung kính nói:
 
- Xin Tôn Chủ dạy bảo!
 
Đừng nói là hắn, ngay cả Chiến Không Liệt ở phía xa cũng ngẩn người ra. Hắn càng ngày càng khẳng định suy đoán hoang đường kia trong lòng mình, vấn đề của Thân Công Hổ cũng tồn tại ở trên người hắn.
 
Trưởng bối của Chiến gia cũng đã nói cần phải tự mình cảm ngộ, loại chuyện này thật sự nói không rõ. Ngay cả bọn họ cũng đều đang phải mò mẫm, không biết cảm ngộ đúng sai thế nào, sao có thể dạy bảo được vãn bối.
 
Nếu đúng thì cũng thôi, nhưng một khi sai lầm thì… … Rốt cuộc, không ai biết được đạo lộ hiện giờ của mình cách xa khỏi đạo chân chính là đúng, hay là sai. Bởi vì bọn họ không biết con đường đến bước thứ ba ở nơi nào.
 
Nhưng Vương Lâm thì khác, hắn đã thấy được bước thứ ba chẳng khác nào đã thấy được phương hướng cần đi tới. Người khác vì không biết đúng sai nên không dám nói, cho dù có nói trong lòng cũng không chắc chắn.
 
Nhưng Vương Lâm thì không, hắn biết được lời nói của chính mình, nhất định là đúng!
 
Cảnh tượng giờ phút này tương đối quỷ dị. Thân Công Hổ và Chiến Không Liệt, hai người này trước đây một khắc chiến ý ngợp trời, nhưng sau đó không hẹn mà buông tay ngừng chiến, nhìn về phía Vương Lâm.
 
Ánh mắt của hai người này khác nhau. Thân Công Hổ sùng kính một cách mù quáng, Chiến Không Liệt thì có chút hoài nghi.
 
Vương Lâm không nói tiếp. Loại chuyện này vốn , mông lung hết sức, không thể nói quá mức rõ ràng. Hiểu, thì đó là đã hiểu, nếu không hiểu, thì cần phải có cơ duyên, bằng không vĩnh viễn sẽ không thể hiểu được.
 
Trong khi trầm ngâm, Vương Lâm nâng tay phải lên, tùy ý vỗ về phía trước một cái, một đạo lôi quang rơi vào lòng bàn tay. Uy lực của đạo lôi quang này, trong mắt của đám người Thân Công Hổ, không mạnh.
 
Nhưng tiếp theo cũng khiến cho hai người phải nín thở. Chỉ thấy ánh mắt Vương Lâm nhìn vào đạo lôi quang trong lòng bàn tay, trong mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, trong lúc đó tay phải run lên, đạo lôi quang này lập tức tiêu tan, nhưng vẫn còn ẩn hiện một chút ánh sáng!
 
Không thể duy trì quá lâu, chỉ trong khoảnh khắc, ánh sáng cũng biến mất. Vương Lâm nhắm hai mắt, che dấu vẻ mệt mỏi, nếu không phải giờ phút này quá mức nguy hiểm, thì hắn cũng không ra vẻ bí ẩn như vậy.
 
- Hiểu chưa?
 
Trong khi nhắm mắt, Vương Lâm chậm rãi nói.
 
- Căn nguyên… Trở về căn nguyên…… Trong mắt Thân Công Hổ tuôn ra tinh quang, toàn thân kích động run rẩy. Hắn không do dự hướng về Vương Lâm cúi đầu, vẻ sùng kính trong mắt càng nồng đậm hơn, gần như đã trở thành sùng bái.
 
Trong đầu hắn sáng tỏ thông suốt, như thể một tầng giấy ngăn cách mỏng manh đã bị xuyên thủng. Giờ phút này Thân Công Hổ giống như đã đắc đạo! Hắn xoay mạnh người, nhìn về phía Chiến Không Liệt, ánh mắt lộ tinh quang, chậm rãi nói:
 
- Ngươi và ta lại tiếp tục đánh!
 
Chiến Không Liệt giờ phút này da đầu run lên, suy đoán của hắn đối với Vương Lâm hiển nhiên đã đạt đến đỉnh điểm, không còn nghi ngờ cái ý tưởng hoang đường kia trong đầu mình nữa, hắn hướng về Vương Lâm cúi đầu thật sâu, miệng cung kính nói:
 
- Vãn bối Chiến Không Liệt, không biết tiền bối ở trong này, vừa rồi có mạo phạm, mong tiền bối bỏ qua, vãn bối lập tức rời khỏi!
 
Hắn có chút hâm mộ liếc nhìn Thân Công Hổ một cái. Giờ phút này hiển nhiên hắn đã hiểu được vì cái gì mà Thân Công Hổ lại cuồng ngạo như vậy, đó là dựa vào người khác để tồn tại.
 
- Chúc mừng Thân Công huynh!
 
Chiến Không Liệt giọng điệu có chút ghen tuông, ôm quyền nói.
 
Thân Công Hổ không nói lời nào, lạnh lùng nhìn Chiến Không Liệt.
 
Chiến Không Liệt cũng không để ý, cười nói:
 
- Thân Công huynh, tại hạ đã nhận được thư triệu tập của Lôi Tiên Điện, sau này, ta và ngươi sẽ cùng là sứ giả của Lôi Tiên Điện, cáo từ!
 
Hắn lại hướng về Vương Lâm cúi đầu, lập tức xoay người rời khỏi.
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-nghich/chuong-685/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận