Tinh Ngự Chương 38 : Thuật Luyện Sư cao cấp.

Tinh Ngự
Tác giả: Thất Nguyệt Hỏa

Quyển 3: Tinh Lam! Tinh Lam!
Chương 38 : Thuật Luyện Sư cao cấp.

Nhóm dịch: Dung Nhi
Sưu Tầm: 4vn.eu

Thương nghị xong, Kiều Sâm Đặc cùng Mạch Kha lần lượt rời đi, để lại hai người Lăng Phong và Tang Phi, trong lúc nhất thời lại lâm vào trường hợp xấu hổ, sau một lúc lâu, Lăng Phong nói:
- Chuyện hôm nay cảm ơn huynh rất nhiều, sư huynh!

- Không phải cảm ơn ta, chỉ là ta không muốn bị sư tôn trách móc thôi.
Tang Phi vẫn lạnh nhạt như trước.

- Nhị đệ, Kiều nguyên soái và Mạch Kha sư phụ đã đi chưa? xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Ngoài cửa phòng, Tang Khắc Tư nhẹ giọng hỏi:
- Chúng ta về thôi?

- Vậy đi thôi!
Tang Phi lên tiếng rồi quay đi. Tay hắn cầm chốt cửa, đột nhiên ngừng lại một chút, rồi quay lại Lăng Phong nói:


- Bất quá, hôm nay cùng ngươi chiến đấu, ta rất thoải mái!

Nhìn bóng dáng hắn biến mất, Lăng Phong nở nụ cười:
“Vị tứ sư huynh này thật đúng là đặc biệt!”

Lăng Phong theo sau cũng đi xuống bậc thang, phía dưới Ny Khả đang dặn bảo thầy thuốc trị liệu cho đám người bị thương. Lăng Phong lập tức đi tới trước mặt Bùi Nặc:
- Giờ ngươi có thể nói cho chúng ta biết đích xác lai lịch tên Á Sắt kia chứ?

- Ừ!
Khẽ gật đầu, sự tình đã đến mức này, Bùi Nặc cũng không định giấu diếm gì cả, trả lời:
- Thiếu gia Á Sắc họ Ai Nặc.

Ngoại trừ Lăng Phong còn có chút không hiểu gì, đám người Ny Khả đều hiểu rằng:
- Hóa ra là Ai Nặc gia tộc sao, hắn là con trai của thân vương?

- Ừ, hắn là con trai độc nhất của thân vương Ai Nặc, cũng là đồ đệ duy nhất của Tất Phong!

Sau khi hỏi mọi người Lăng Phong mới hiểu rõ. Hóa ra quốc quân khai quốc Tinh Lam công quốc họ Hoàng Phủ , giờ đây hậu đại truyền xuống cũng chính là vương thất nhất mạch. Năm đó chinh chiến tứ phương , hắn còn có một gã huynh đệ khác họ là Ai Nặc giúp đỡ, người này có công xây dựng đất nước rất lớn, lập nhiều công lao. Sau này, quốc vương cũng không giống như nhưng tiểu thuyết thường thấy, thực hiện hành động “thỏ chết thịt chó săn”, đặc biệt đối đãi với Ai Nặc rất rộng rãi, thậm chí ban tặng lãnh địa rộng lớn đồng thời ban tặng chức vị thân vương.

Vị thân vương Ai Nặc này quả thật đối với đất nước rất tận tâm, giúp đỡ quốc vương Hoàng Phủ xây dựng Tinh Lam càng thêm mạnh mẽ. Thế nhưng mấy trăm năm trôi đi, trải qua nhiều đời truyền thừa, hậu đại của hắn dần dần biến chất, không hài lòng với tước vị thân vương, bắt đầu với mưu đồ ngai vàng, làm quan hệ giữa chi hệ thân vương với quốc quân rất căng thẳng, nếu không phải bị Kiều Sâm Đặc đàn áp, lại thêm uy hiếp của Mạch Kha, bọn họ đã sớm khởi binh làm phản!

Tất Phong thân là cường giả thánh vực trong lãnh địa Ai Nặc, từ nhiều năm trước đã cùng Kiều Sâm Đặc qua lại, vì lập trường hai bên khác nhau, lúc đó không biết đã đấu qua bao nhiêu trận, bởi vì tu vi ngang nhau, nên ai cũng không thể làm được gì đối phương!

Rõ ràng mọi gút mắc bên trong, Lăng Phong nghĩ thầm, không biết lần này Tất Phong đã luyện thành chiêu gì, cư nhiên có khả năng khiến Kiều Sâm Đặc sợ hãi, thậm chí vì vậy mà đánh mất niềm tin thắng lợi!



Trước khi không gặp được Sang Sư, Lăng Phong chưa hề vọng tưởng sẽ có một ngày có cơ hội đối chiến với cường giả thánh vực, thậm chí khiến đối phương bị thương! Càng không nghĩ có thể tùy ý đặt chân đến hoàng cung mà lại được nghênh đón bằng rất nhiều ánh mắt kính nể.

Tất cả đã được thực hiện!

Sáng sớm, theo hai người Mạch Kha, Lăng Phong đi tới hoàng cung Tinh Lam. Kiến trúc của hoàng cung với màu hoàng kim là chính, hòa với ánh nắng sớm ban mai. Xuyên qua một hành lang dài, hai người Mạch Kha quen đường, thẳng hướng sau hoàng cung đi tới, thân phận bọn họ vô cùng cao quí, trên đường gặp bọn thị vệ đều nhao nhao khom mình cúi chào.

Ở cuối hành lang, có một gã trung niên đang chờ, trông y phục hết sức đơn giản, nhưng nhìn ra được quần áo rất đắt giá xa xỉ, y phục đính ngân tuyến tinh xảo, chính giữa là thủ pháp “ẩn thiêu” tranh sơn thủy, theo sát hắn là hai tên thị vệ, hai người chỉ lẳng lặng đứng nhưng cũng gây ra áp lực vô cùng mạnh mẽ.

- Nguyên soái, Mạch Kha sư phụ!
Người trung niên hô lên, trên mặt hắn hiện lên một nỗi lo âu không rõ ràng:
- Nghe nói Tất Phong đã đến Tinh Lam?

- Vương thượng!
Hai người Mạch Kha cúi người đáp lễ. Kiều Sâm Đặc trả lời:
- Hẳn là vài ngày trước đó đã tới nơi rồi, bất quá đến hôm qua mới có tung tích.

Nghe bọn họ xưng danh, Lăng Phong mới biết được trung niên trước mắt chính là quốc vương Tinh Lam công quốc hiện nay, Hoàng Phủ Lập!

- Nguyên soái ngươi…
Hoàng Phủ Lập muốn nói lại thôi, hắn hiển nhiên muốn biết Kiều Sâm Đặc có tin tưởng chiến thắng đối với cuộc ước chiến này hay không, dù sao thì Kiều Sâm Đặc và Tất Phong chính là vương bài lớn nhất của hai bên, kết quả thắng thua của bọn họ quan hệ trực tiếp tới hướng đi đối lập giữa thế lực vương thất và Ai Nặc nhất mạch!

- Vương thượng, Bản Hách đại sư hẳn là đã thức dậy rồi?
Mạch Kha ngắt lời hắn nói, hắn không muốn bất cứ kẻ nào quấy nhiễu đến Kiều Sâm Đặc.

- Uhm, ta vừa mới đến, nghe hoàng nhi nói đại sư đã thức dậy rồi!
Hoàng Phủ Lập thức thời đổi sang đề tài khác, hắn nhìn về phía Lăng Phong:
- Vị này hẳn là ái đồ Lăng Phong, đồ đệ mới thu của Mạch Kha đại sư?

- Đúng là tại hạ.
Lăng Phong đúng mực đáp lễ, hắn thật không ngờ ngay cả Hoàng Phủ Lập cũng biết đến tên mình, trong lòng dâng lên một chút phấn khởi.

- Tốt tốt tốt, có thể làm cho Tất Phong ăn chút vị đắng, tốt lắm!
Hòa nhã vỗ vai Lăng Phong, Hoàng Phủ Lập nói:
- Ban đầu bản vương muốn ngươi tổ chức một yến tiệc để chúc mừng, nhưng vì lần khiêu chiến Tất Phong này quá mức khẩn cấp, cho nên tạm thời phải hoãn lại, đợi vài hôm nữa nhất định sẽ bổ xung.

Lăng Phong có phần kinh ngạc, cho dù mình là đồ đệ của Mạch Kha cũng không cần phải long trọng như vậy chứ?

Nhưng như vậy vẫn chưa hết, Hoàng Phủ Lập lại lấy ra một khối ngọc bài đưa cho Lăng Phong, nói:
- Khối kim long ngọc bài này là tượng trưng cho hoàng tộc, có được nó bất cứ quan viên nào cũng không được tùy ý làm phiền ngươi, ngươi cũng có thể dùng nó trừng phạt bất cứ quan viên nào dưới nhất phẩm, còn có yêu cầu gì bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể tùy ý đưa ra, chỉ có điều bảo bối nơi Mạch Kha đại sư không hề ít hơn so với vương thất, không chừng ngươi cũng, phòng chừng ngươi cũng không để ý tới chút đồ vật chỗ ta!

Ban thưởng lớn như vậy?

Mạch Kha cười, nói:
- Cầm đi, đây là điều ngươi nên được. Hôm nay vương thượng trả giá nhiều như vậy, sau này nhất định sẽ lấy lại được gấp trăm lần.

- Đại sư cứ lấy ta trêu đùa.
Hoàng Phi Lập cười, nói:
- Nguyên soái, các ngươi có việc, bản vương sẽ không quấy rầy thêm.
Hắn mang theo thị vệ theo sau rời khỏi đây.

Thưởng thức hình rồng được điêu khắc rất sống động trên ngọc bài Kim Long, tiện tay để vào trong tiết văn. Lăng Phong tò mò hỏi:
- Sư tôn, Bản Hách đại sư rốt cuộc là ai? Làm thế nào các người lại…

- Ngươi cảm thấy kì quái vì sao chúng ta lại tôn kính Bản Hách đại sư như vậy?
Mạch Kha cười cười, hắn sớm biết rằng trong lòng Lăng Phương tràn đầy nghi hoặc, nhưng cố tình không giải thích, ý định muốn thấy bộ dạng khó hiểu của đồ đệ yêu quí này. Bất quá, thấy Lăng Phong trợn mắt nhìn, hắn cũng không thừa nước thả cái:
- Đó là bởi vì Bản Hách đại sư chính là thuật luyện sư cao cấp!

- A?
Kết quả ngoài dự đoán, Lăng Phong ngây cả người.

Mạch Kha nghĩ rằng hắn khiếp sợ thân phận của Bản Hách, tiếp tục nói:
- Bản Hách đại sư là thuật luyện sư cao cấp duy nhất của Tinh Lam công quốc của chúng ta, thực lực thuật luyện của người đến cả thuật luyện sư cung phụng của hoàng thất cũng phải khen ngợi, từng có ý chỉ Áo La đế quốc truyền tới, nói rõ muốn mời Bản Hách đại sư, nhưng Bản Hách đại sư đã không đồng ý, mà đã lựa chọn tiếp tục ở lại Tinh lam.

Lăng Phong có phần dở khóc dở cười, náo loạn nửa ngày nguyên lai là một thuật luyện sư cao cấp.

Nguồn: tunghoanh.com/tinh-ngu/quyen-3-chuong-38-yQfaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận