Tinh Thần Châu Chương 1161: Đôi nam nữ bị lăng nhục.

-"Lam Hải Tinh Hoa là cái gì, làm sao ta chưa từng nghe nói qua bao giờ?" Dược Thiên Sầu hoài nghi dò hỏi: "Hay là nó có quan hệ tới Lam Hải Tử Cảnh trong ngoại vực Lam Hải?"
 
Vi Xuân Thu diễn cảm ngưng trọng, khoát tay nói: "Không sai! Lam Hải Tinh Hoa có trong Lam Hải Tử Cảnh, muốn tìm được Lam Hải Tinh Hoa thì phải vào trong Tử Cảnh ở ngoại vực Lam Hải."
 
Dược Thiên Sầu nhức đầu nói: "Ngươi có thể lí giải rõ ràng hơn một chút nữa không? Lam Hải Tinh Hoa này rốt cuộc là thứ gì, vì sao có quan hệ đối với quá trình tu luyện Vạn Yêu Tâm Kinh của Bạch Tố Trinh."
 
"Chuyện này không cần nói đâu xa." Vi Xuân Thu chắp tay sau lưng, bày ra hình dáng nhớ tới chuyện tình năm xưa: "Theo truyền thuyết, biển rộng mênh mông bên ngoài kia, sở dĩ hình thành nên Lam Hải Tử Cảnh, chính là vì từ trên thiên không rơi xuống một khối lam tinh khổng lồ mà tạo thành. Từ đó trở đi, hải vực bốn phía xung quanh gần đó đều nhấp nháy quang mang màu xanh lam, thi thoảng vô tình có tu sĩ bay ngang qua trúng phải quang mang này, thì đều mất mạng. Dần dần, không một ai còn dám vào địa phương đó, liền đem nơi đó gọi là Lam Hải Tử Cảnh."

 
"Đó chỉ là những truyền thuyết ta nghe được, nhưng ta biết tài nguyên luyện khí tốt nhất trong Tam giới đều là do Lam Hải Kim Tinh sản sinh ra. Bất quá muốn tìm thứ này thì vô cùng khó khăn!"
 
Dược Thiên Sầu vừa nghe vừa kéo một chiếc ghế băng ra, ngồi xuống bắt chéo hai chân hỏi: "Đừng vòng vo thêm nữa. Nói thẳng xem chuyện này là như thế nào, để ta nắm chắc tâm lý tìm kiếm cho tiện lợi hơn."
 
Nghe Dược Thiên Sầu nói sốt sắng như thế, trên mặt Vi Xuân Thu liền bày ra diễn cảm ngưng trọng: "Người bình thường chỉ biết truyền thuyết đó thôi. Nhưng không ai biết Ma Thần Dạ và Thái Thúc Chính đã tìm thấy được Lam Hải Tinh Hoa ở dưới đáy biển Lam Hải Tử Cảnh, và cái tên Lam Hải Tinh Hoa cũng là do hai người bọn họ đặt ra. Trong Vạn Yêu Tâm Kinh có ghi chép, cũng vì trong lúc vô tình hai người được Lam Hải Tinh Hoa trợ giúp tẩy kinh phạt tủy, cho nên ngày sau mới tạo ra Ma Thần cùng Vạn Yêu Chi Tổ!"
 
Nghe vậy, lúc này Dược Thiên Sầu đứng ngồi không yên, giật mình cả kinh nói: "Lam Hải Tinh Hoa có công năng thần kỳ như thế ư? Đồ tốt đến mức này vì sao ngươi không nói sớm ra?"
 
Nói đến đây, trong đầu của Dược Thiên Sầu liền toát lên suy nghĩ...Nói không chừng ngày sau ta có thể đấu ngang tay cùng Tam Dạ ah!
 
"Nói sớm ra thì thế nào?" Vi Xuân Thu diễn cảm khinh thường nói: "Ngươi tưởng rằng mình có khả năng chui xuống dưới Tử Cảnh tìm kiếm được Lam Hải Tinh Hoa sao? Chuyện ghi chép bên trong Vạn Yêu Tâm Kinh, năm xưa cũng làm ta động tâm không thôi, liền chạy đi một chuyến thăm dò tình hình. Đừng nói là muốn xuống đáy biển, ngay cả muốn đến gần hải vực đều suýt mất mạng rồi. Nếu ngươi tự tin đầy mình, hiện giờ biết cũng chưa muộn. Bất quá nếu ngươi đánh mất cái mạng nhỏ của mình, thì đừng có oán trách ta đó."
 
Dược Thiên Sầu không cho là đúng, cười hắc hắc nói: "Ngươi đừng khinh thường ta, ở trên mặt đất so sánh ra thì ta không bằng cao thủ. Nhưng nếu ở dưới nước, ngay cả hải ngư cũng sẽ không phản ứng mau lẹ được như ta đâu. Lam Hải Tử Cảnh đối với người khác có thể sẽ nguy hiểm. Nhưng đối với ta căn bản là không thành vấn đề....Đúng rồi, hình dáng của Lam Hải Tinh Hoa như thế nào? Mau hình dung cho ta nghe."
 
"Vậy ta đây sẽ mỏi mắt chờ mong ah!" Vi Xuân Thu cười nhạo nói: "Trong Vạn Yêu Tâm Kinh ghi chép, Lam Hải Tinh Hoa là do Lam Hải Kim Tinh vùi sâu ở dưới đáy biển, chảy ra một cỗ lam quang mờ nhạt, dần dần theo thời gian mà ngưng tụ thành. Thực dễ dàng phân biệt, ngươi vừa nhìn liền sẽ nhận ra ngay."
 
"Hảo! Chuyện này ta sẽ ghi nhớ trong lòng, chỉ cần nó đúng là bảo bối chân chính, thì ta nhất định sẽ tìm biện pháp mang nó về." Dược Thiên Sầu hưng phấn xoa tay, cùng Vi Xuân Thu nói chuyện thêm một lúc nữa, sau đó ra bên ngoài tìm Trương Bằng giao phó mấy chuyện tình, kêu hắn phải thường xuyên huấn luyện mọi người.
 
Làm xong những chuyện này, Dược Thiên Sầu đang muốn rời đi tìm hiểu tin tức, thì bỗng nhiên giống như vừa nhớ ra chuyện tình gì đó. Kêu Trương Bằng quay lại, hạ thấp giọng dặn dò: "Lộng Trúc tiên sinh bởi vì ta mà trúng thương. Vi sư rời đi trong lòng thực không yên tâm, theo ta biết ngày trước hắn đã nhìn trúng một nữ nhân. Vi sư muốn cấp cho hắn một niềm vui to lớn, cho nên muốn thừa dịp hắn đang hôn mê, đưa người nữ tử kia đến hầu hạ hắn."
 
"Ách...." Trương Bằng nhìn biểu tình xấu xa của Dược Thiên Sầu, mơ hồ cảm thấy chuyện không phải như vậy, liền yết ớt hỏi: "Chẳng biết sư phụ cần nữ tử nào hầu hạ Lộng Trúc tiên sinh đây?"
 
Dược Thiên Sầu cười hắc hắc: "Quỳnh Hoa tiên tử, tông chủ Vọng Nguyệt Tông."
 
"A! Cái này không được đâu." Trương Bằng chần chừ nói: "Nữ nhân này ngày trước dù sao cũng là tông sư nhất phái, hiện giờ thời gian huấn luyện còn rất ngắn ngủi, sợ là không đến hầu hạ Lộng Trúc tiên sinh được. Và nàng chắc chắn cũng không đáp ứng, chẳng lẽ ngài muốn đệ tử dùng đến sức mạnh hay sao?"
 
"Dùng sức mạnh cái rắm, trước tiên ngươi đừng nói là đến hầu hạ người khác, chỉ cần thông báo rằng hắn có chuyện gấp muốn tìm nàng." Dược Thiên Sầu xoa cằm hưng phấn nói: "Bằng vào diện mạo của Lộng Trúc tiên sinh, thiên hạ này có thể tìm được nam nhân tuấn lãng hơn hắn sao? Ta cam đoan, ngay khi Quỳnh Hoa tiên tử vừa trông thấy hắn, khẳng định là sẽ chủ động ở lại. Bất quá ngươi phải ghi nhớ, thời gian đi đưa Quỳnh Hoa tiên tử đến đây, thì nhất định phải tránh mặt Tử Y cô nương, hiểu được ý ta nói hay không?"
 
Thật lòng, Trương Bằng càng nghe càng trở nên hồ đồ. Tuy nhiên vẫn gật đầu: "Đệ tử hiểu rồi."
 
Nghe vậy, Dược Thiên Sầu không nhiều lời thêm nữa, chân mày thoáng nhíu vào nhau, trong đầu nghĩ tới tràng cảnh bi thảm do Tam Dạ gây nên, trầm ngâm nhắc nhở: "Có chuyện này ngươi cần phải biết, người trong Tứ đại gia tộc và sư tổ Tất Trường Xuân của ngươi có mối quan hệ, mà sư nương ngươi là người trong Võ gia. Nếu bọn họ đi ra ngoài chinh chiến xảy ra chuyện gì, ta sẽ không thể hướng sư tổ và sư nương của ngươi công đạo. Nhưng ta lại muốn hết thảy đều phải thuận theo tự nhiên, không để cho lòng quân dao động. Ngươi cảm thấy chuyện này, cần phải làm như thế nào mới tốt?"
 
"Chuyện này....Đệ tử cũng từng suy nghĩ qua, muốn điều động nhóm người của Tứ đại gia tộc đi làm việc khác. Nhưng nhân mã của Tứ đại gia tộc có đến mấy vạn người, nếu rút hết toàn bộ thì sẽ dao động lòng quân, khiến người khác mơ tưởng hão huyền." Trương Bằng xấu hổ ho khan vài tiếng, giải thích nói: "Đệ tử nghĩ rằng, bắt đầu theo từ gia chủ của Tứ đại gia tộc, con cháu mỗi nhà đều sẽ điều động ra mười người trực hệ trong ba đời đi làm chuyện khác. Số người này cũng không đáng là bao, nếu thiếu hụt sẽ không ai nhận ra, sư phụ cảm thấy như thế nào?"
 
Dược Thiên Sầu âm thầm cân nhắc, như vậy thì theo Võ Tứ Hải đến cha mẹ và ca ca của Võ Lập Tuyết đều sẽ an toàn. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, nàng sẽ không tức giận với mình, đồng thời cũng là bảo lưu huyết mạch cho người của Tứ đại gia tộc. Đến lúc đó gặp sư phụ Tất Trường Xuân cũng dễ ứng phó!
 
Dược Thiên Sầu cao thấp liếc mắt đánh giá Trương Bằng, phát hiện ra chính mình quả nhiên đã không nhìn nhầm người. Theo sau mới ho khan vài tiếng, bày ra thần tình nghiêm túc nói: "Chuyện trong quân giao cho ngươi, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện ngươi quản lí như thế nào, hết thảy phải vì đại cục làm trọng. Điều phối nhân mã cách nào là do ngươi quyết định, ta tin tưởng ngươi sẽ xử lí thỏa đáng bất cứ chuyện gì!"
 
"Dạ, đệ tử sẽ đi giải quyết thỏa đáng ngay lập tức!" Trương Bằng chắp tay cáo lui, vừa đi ra bên ngoài thân mình liền run rẩy. Thầm nghĩ, ngươi trực tiếp phân phó là xong, không phải là muốn đổ trách nhiệm lên trên đầu của ta đó chứ?
 
Cái gì mà điều phối nhân mã là chuyện của ta. Nếu không có ngươi chỉ đạo, ta dám điều phối những người này đi hay sao?
 
Mấy ngày sau đó, Dược Thiên Sầu phải giải quyết thêm một số việc linh tinh, nên chưa thể rời đi nổi. Thẳng đến lúc nghe được thanh âm căm phẫn của Lộng Trúc vang vọng quanh cơ sở ngầm: "Dược Thiên Sầu, cái tên vương bát đản súc sinh này, mau lăn ra đây cho ta!"
 
Biết chuyện tình đã bại lộ, Dược Thiên Sầu liền buông tha hết thảy mọi công việc, nhanh chóng lóe sáng tan biến vào giữa hư vô.
 
Sau khi quay trở lại Tiên giới, liền trông thấy quang cảnh trên Tiên giới đã hỗn loạn cực điểm, tùy tiện giữ mấy người lại hỏi thăm tin tức, thì mới biết các danh môn đại phái trong Tiên giới đều đã bị san bằng!
 
Theo sau, thuấn di vào bên trong sơn cốc nằm ngoài Mê Huyễn Tiên Thành, Dược Thiên Sầu muốn âm thầm bắt vài tên vô danh tiểu tốt của Ma giới, để thăm dò tin tức về đại quân Ma giới, nào ngờ vừa phi hành qua mấy dãy núi, thì đã nghe thấy trong vách núi cách đó không xa đang truyền ra thanh âm đánh nhau hỗn loạn. Ngay lập tức, hắn âm thầm tiến vào.
 
Yên lặng đứng sau một thân cây trong khe núi nhìn ra, chỉ thấy trong hạp cốc rải đầy thi thể của hơn mười người cả nam và nữ. Có sáu gã hình dáng hung dữ, đang vây quanh một gã nam tử, điên cuồng đấm đá. Ngay phía bên cạnh, còn nhìn thấy thêm ba gã khác, đang giữ chặt người của một nữ tử, ra tay sờ soạng, thỉnh thoảng còn xé vải trên người của nữ tử kia, hung hăng cuồng tiếu.
 
Làn da tuyết trắng của nữ tử cũng hoàn toàn phơi bày ra bên ngoài, ba gã kia tự nhiên là sẽ không buông tha cơ hội chà đạp một phen.
 
Nữ tử kia nằm trong tay ba gã hình dáng hung dữ, yên lặng rơi lệ không nói câu gì. Cũng không làm ra hành động phản kháng, hiển nhiên là đang bị chế trụ. Nguồn: http://truyenyy.com
 
Còn người nam tử kia thì điên cuồng muốn lao đến, tựa hồ là muốn cứu mạng nữ tử kia, nhưng không cách nào ngăn cản nổi công kích của sáu gã khác. Sáu gã hình dáng hung dữ này, đối phó với người nam tử kia rất thong dong, lại không cố tình sát hại, dường như là muốn cho người nam tử kia xem cảnh tượng, bọn chúng lăng nhục nữ tử này.
 
Sau khi trông thấy rõ dung mạo của đôi nam nữ này, Dược Thiên Sầu lắp bắp kinh hãi. Đôi nam nữ này không phải ai khác, mà chính là Long Tiểu Tửu và Quảng Niệm Tổ của Ẩn Long Sơn Trang, ngày Thiên Hạ thương hội khai trương, Ẩn Long Sơn Trang đã phái hai người này đại biểu tiến đến chúc mừng. Long Tiểu Tửu cùng hắn có chút giao tình, Quảng Niệm Tổ tuy rằng không có giao tình, nhưng ở ngày khai trương Thiên Hạ thương hội, người ta có đến chúc mừng, ta làm sao có thể thấy chết mà không cứu giúp đây chứ?
 
Phong cách ăn mặc của đám hung đồ kia, Dược Thiên Sầu cũng đã từng nhìn thấy qua, hình như là thủ hạ dưới trướng của Lệ Thiên đại ma vương. Nhưng đoàn quân của Lệ Thiên đại ma vương, lúc trước đã bị Liên Minh Trừ Ma vây công giết sạch hết rồi. Đám người này nói không chừng là vừa mới từ Ma giới tràn sang....
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tinh-than-chau/chuong-1161/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận