Trái Tim Màu Hổ Phách Chương 23


Chương 23
Lênh đênh nơi ngoài vùng văn minh.

Ngọn alửa tức 66giận trong elòng Tiểu 9dÁi vẫn 3luôn âm 3ỉ, tuy ngoài 25mặt thì fcố tỏ bfra ngoan ngoãn, 21 thỏa hiệp, 2 nhưng trong bc lòng thì v74 ẫn dự t8 ính lái f2đi tiếp. 82 ©n DiendanLeQuyDon.com hân lúc 8 dung Kỳ không 6để ý, c1c ô cấp tốc 97đóng hệ 0 hống định vc ị toàn f7 cầu GPS và cđiện thoại b4 vô tuyến tần số cc2 ao, tiếp cđó làm 4 bộ làm tịch a tiếp tục t5e ựa vào e vô lăng.



“Còn 40 bao lâu nữa?” 7 dung Kỳ nhíu df mày hỏi.

“Khoảng e một tiếng 2 nữa thôi, e lúc em lái 5d thuyền ra 0 biển trời cv4 ẫn chưa 8 sáng thế 1 này.” Tiểu 2Ái cố ý e1 nói nhỏ, t4 ỏ vẻ đáng 9 thương đã 5 làm sai chuyện, 31 một tay còn 60xoa nhẹ 3clên bụng.

Anh 07liếc nhìn ađồng hồ, 83lúc này 5đã gần 3mười một 8cgiờ. Chợt 7nhớ ra tối 60qua cô chưa 12ăn tối 04đã ngủ 5frồi, hôm 37nay chắc dlại chưa 9eăn sáng, ekhông nhịn 52được anh 9thở dài: a7“Anh xuống ebếp nấu 8gì đó, 20em chăm chỉ amột chút! 9Nghe thấy c4chưa?”

“Vâng…” aTiểu Ái 4chớp chớp 87mắt, vô 7cùng khôn dkhéo.

Thấy canh đi rồi, 4eTiểu Ái 6clập tức 82lao về phía dtrước bàn 0amáy móc, 0ngón tay 8nhanh chóng 1thiết lập 42tuyến đường ctự động acho du thuyền. fc © DiendanLeQuyDon.comSauk hi đã delàm xong, bcô co người fngồi trên bbchiếc ghế 5điều khiển d2trộm cười, dccòn đắc 6ý mở đầu 5đĩa CD bên 0tay trái.

Trong atiếng nhạc a6dịu êm, 4Tiểu Ái 85ngửi thấy damùi thơm 2của thức căn, liền drời khỏi ebuồng lái, 8fbước đến f2phòng ăn. 80 © DiendanLeQuyDon.comTrong nhà 0bếp kiểu a0chữ L cạnh 6phòng ăn, 97Dung Kỳ 1đang rán 5trứng và f7lạp xưởng f8trên bếp ftừ. Trong 42máy làm dbcà phê, 5tràn ngập 2mùi hương bmê người.

Chiếc 6du thuyền efnày đúng 4là càng 6nhìn càng 4thích, chỉ cmột căn dbếp nhỏ 71lãi vô cùng dtiện nghi, fdngoài bếp 62từ và máy 2làm cà phê 9kiểu chìm 16thì lò vi 0song, tủ 8alạnh cái 2gì cũng dcó, thậm 2chí có cả 2cmáy làm 20đá. Cộng 36thêm nhà ddvệ sinh dhiện đại 6khéo léo, f5chiếc du c0thuyền này 2chính là 59một căn denhà di động, 0giống như 5kiểu xe 0nhà ở, dchỉ là 60căn nhà 3trên biển 2bnày tự 6do hơn, trời d2nam đất cbắc, muốn 5đi đâu 2thì đi.

Nhìn ethấy cô, 8banh không bnhịn được e5liền cau dmày: “Sao 9eem lại xuống fđây, du 2thuyền vẫn 76đang chạy dmà?”

“Không 2có vấn d1đề gì, eem đã thiết f6lập chế fđộng lái dtự động, 5hơn nữa 2ftốc độ 9hiện tại 4rất chậm, 1ngoài ra a5nếu thật 5sự xảy cra sự cố ddgì, máy 15dò ra-đa acũng sẽ 81phát cảnh 0abáo.” Tiểu f7Ái leo lên 3chiếc sô-pha 2arộng, mềm 91mại ở 5dbên trái 4ephòng khách, 2thoải mái bbduỗi lưng exuống: “Anh 3cứ yên 2tâm! Du thuyền 0của Thôi cThái Dạ 8so với chiếc 2này phức ctạp hơn 0nhiều, em d7cứ theo d0vậy mà blái.”

“Em 8hiểu rõ 5dmình đang 9làm gì là e8được.” 46Anh lạnh 0nhạt lườm a5cô một 2dcái, đặt ebtrứng và a8lạp xưởng adlên đĩa: 53“Em có 4bđiện thoại 2đấy.”

74ừ một betiếng, sau 3đó đi lật 81túi. Hôm cqua sau khi 7lên máy d2bay, cô tắt 4fmáy rồi 6sau đó cũng 4dkhông bật ealên nữa, 8nhớ là 21trước đó c8đã được 86thiết lập 88chế độ atự động 6bmở máy, 50nên điện e1thoại mới athông báo 5cuộc gọi.

7nhìn màn b2hình, có 7đến hai bmươi tám 98cuộc gọi 4nhỡ, đều 2là số của 02Thôi Thái 0Dạ, trong 7đó chỉ b2có một 72cuộc là ecủa Tư caNhã. Cô 8dthuyết phục cchính mình 73bạn bè 7khá quan ctrọng, nào 1ngờ điện b0thoại vừa c2kết nối 67Tư Nhã lập e3tức quát 9dtháo với 3cô: “Cậu 10chết ở 4nơi nào 89vậy? Thằng fcha nhà cậu 30kia, nửa 9đêm hôm 9qua gọi eđến bốn b2năm cuộc 92hỏi hành 56tung của acậu. Có 4để người 1ta sống bkhông vậy? a6Không biết 2mình gần 6đây  vì 16làm gấp 9arút mà phải 2bthức hai 3đêm không? ceCon nhóc f7chết tiệt! 2Sao cậu dkhông lên 14tiếng? Chột 3dạ rồi 6đúng không? 0bLại chạy cdđi đâu 9eăn chơi 1trác táng cdrồi?...”

Tiểu 0eÁi đau khổ 15đưa điện 9cthoại cách b5xa tai một fchút, thầm 52nghĩ lúc 5nãy thà 98gọi cho 1Thôi Thái 1Dạ trước 5thì đâu 5dphải nghe 07Tư Nhã mắng 5dchửi chứ. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô thực 9sự chịu 8không nổi 69nữa, vội 8nói tín 2bhiệu không 08tốt rồi 06tắt máy.

Đặt dđiện thoại 0xuống, đúng 5elúc đó ebDung Kỳ 7bbưng đĩa 60ra ngồi a3xuống ghế 4dsô-pha đối b7diện. Tư 7eNhã vừa 0hét to như 1vậy, anh 5nhất định 3là nghe thấy, 5Tiểu Ái 62cười ngây 0ngô “hi 2hi” hai ftiếng: “Cái 0đó...buổi 7sáng em đã 9brửa mặt 79rồi, nhưng 52vẫn chưa 7đánh răng, 65có bàn chải 5đánh răng cmới không 39anh?”

Đánh barăng xong 1chưa ăn 6được mấy dfmiếng, điện 1thoại trên 0bàn lại 8vang lên, 6ccô liếc 0nhìn, ba 9chữ Thôi daThái Dạ 8đang nổi e9giận hừng fhực nhảy 8bnhót. Chết 51sớm hay ddchết muộn f4cũng là 8chết, mặc 9kệ anh ta! 5Tiểu Ái 7cầm máy 4ấn nút 22nghe. Quả 4nhiên, Thôi aThái Dạ alo lắng 5tìm cô cả 79một đêm 5bđã nổi fcgiận đùng fđùng, đem bso với núi f4lửa phun 6trào thì 6ekhông biết 69ai dữ dội 1chơn.

“Dung faTiểu Ái! 6aEm lại mua 9vui với b3ai rồi?” a0Nghe xem, 7dnhững lời 94mắng người 43đều y chang bcnhau, lẽ abnào cô thật 8sự là loại bbại hoại fsuốt ngày 8chỉ biết 77ăn chơi 0phóng đãng 0hay sao?

“Em 6có biết 70là tôi đã ectìm em suốt 4đêm hôm equa không? c3Không casting 8không ở 1cnhà lại 19còn dám 57tắt máy. 0 © DiendanLeQuyDon.comEm bản lĩnh 1bthật đó!” bNói như 8vậy, ai acmới là 1người có cbản lĩnh 9hơn anh ta 16chứ? Có cthể khiến 3một người 4luôn yêu etrai đẹp 5anhư Tư Nhã efphải bực babội, thì cthật không chề đơn 5giản!

“Dung cTiểu Ái, d2em mau nói bcho anh, trong 92ầu em dchứa cái 9gì vậy? 3aThiếu phu cnhân sẵn 96đây thì b9không muốn eblàm, lại amuốn tự fmình kiếm 3sống bằng 44được, bbây giờ 6cho em cơ 44hội em lại 1bỏ chạy 0akhông thèm. b © DiendanLeQuyDon.comEm có biết 7là bộ phim 5mới này 2ccủa Thang eÂn Nặc b2trên thị 66trường 5ahiện giờ dđang rất 7ehot không, 06đầu em cbị chập 0mạch rồi 0bhả? Việc 8công hay b5việc tư 8cũng không fphân biệt a8nổi à? 9Không phải 7dlà em vì 76chuyện của 0Dung Kỳ 53mà phân 9tâm đấy 0achứ? Bây 14giờ thì 8thế nào, bvừa thấy a2Thang Ân 7Nặc đã fbỏ chạy, 8em chơi cô bta hay là b3chơi anh 58vậy hả?...”

Tiểu cÁi vội 6vàng che 4điện thoại canhưng không 8kịp nữa frồi, Thôi a4Thái Dạ bquát không a5hề nhỏ, 8Dung Kỳ 28chắc chắn 8đã nghe 6dthấy. Tuy 7những lời banh ta nói 72không phải b1sự thực, 2enhưng... 8 © DiendanLeQuyDon.comcô chầm 5chậm ngẩng 07đầu lên, d9Dung Kỳ 7đang uống acà phê xem 13báo, dường 8bnhư không 3chú ý đến.


“Tiểu cÁi! Nói 3đi chứ!” cVị thiếu 3gia trong 11điện thoại 52đang tức 8giận hét eflên một 94tiếng, cô 20choáng váng 8đầu óc, b9vội rời 2khỏi phòng 4ăn chạy 74đến boong fthuyền. 5 © DiendanLeQuyDon.com“Được 6rồi! Anh dTahis Dạ, 7đều là etôi không 3tốt được 79chưa? Thực 56ra hôm qua 58tôi cũng 95muốn casting cnhưng lại cgặp phải eHứa Kỷ 3fDương, thằng 5dcha đó lần atrước tôi c7đá hắn, 82xúi quẩy 54sao lần dnày lại cclàm diễn eviên nam 4chính, gặp 0tôi đã 3fkhoe khoang, fanh nói xem 1tôi còn acó thể c5casting được dekhông?”

“Hứa 2fKỷ Dương d0là ai?” efAh nghe ra 5điều kỳ flạ.

“Ồ, 3đúng rồi, 89anh vẫn echưa biết!” 7Tiểu Ái fagiải thích 92qua loa, nói 2xong thì 97phát hiện dra đầu 4dây bên c7kia lặng 71thing. Cô 3alo hồi 6lâu, anh 80mới lên 89tiếng, nhưng 1dgiọng nói 35có vẻ càng b7tức giận 18hơn: “Dung 0aTiểu Ái 0! Tại sao bdtrước đây dem chưa từng 3nói với eftôi chuyện 36này?”

“Anh 9ebị chập eemạch à, 7bđã là chuyện 8từ đời b2thủa nào 88rồi? Hơn anữa có 4bphải chuyện 0agì cũng cphải báo 8bcáo với 1anh đâu, 45anh cũng 9có cả đám 1fbạn gái 3dđó thôi, 7tôi đâu b4có bắt 1anh khai báo.”

“Đó blà hai chuyện 37khác nhau!” 3Dừng một bflát, anh 39lại nói: c“Em đang 7ở đâu, b1bây giờ 2anh đến fdón?”

“Tôi 88không ở a5thành phố 04S…” Tiểu 4Ái yếu 04ớt trả 3lời, kết 9quả lại c4bị quát. 3 © DiendanLeQuyDon.comThực ra 85mấy ngày 17sau cô không 0có việc e5gì cả, 3cứ cho là fxin nghỉ fcũng được, 2vậy mà 9không hiểu fasao anh ta 00lại hét cbtoáng lên 3flàm gì thế.

Trong 0điện thoại,Thôi 0Thái Dạ era quyết 5định thời 2gian muộn enhất trở 07về công ecty, Tiểu bÁi vừa frủa thầm 81vừa đáp 9lại: “Vâng! bVâng! Lời fanh Thôi enói đúng 1nhất! Đều eddo tôi không c9tốt, sau benày bất f1kể ở đâu 80tôi cũng 67phải thông 60báo ngay a7cho anh, để danh không 5phải lo 3lắng, được 5fchưa? Tôi eeđã ngoan cfngoãn như 1vậy, anh 1avẫn còn bamắng nữa d2à, tôi tắt 00máy nha, 7clúc quay 2về sẽ 9lại liên 3lạc với afanh.” Tiểu eÁi nịnh 9hót, an ủi f0một hồi, bfvừa tắt 26điện thoại, 3quay đầu 77lại, thì bbị Dung 8bKỳ đang d5dứng ở 0etrước cửa 94làm cho giật 5nảy mình.

Dưới fánh nắng e9hiền hòa 84sáng rõ 5giữa trưa, c9đôi mắt 3emàu trà 46đó dường fdnhư trong bfsuốt, mang 9đến cảm agiác lạnh alẽo. Nhìn 88thấy Tiểu bÁi xoay người, dbDung Kỳ athu lại 7ánh mắt 5đang hướng 6về cô, 9đến dựa 6vào lan can.

“Nghe 1enói, Thôi a8Thái Dạ 8vì em mà 57thành lập a2nên một dabộ phận 86ở Sun phải dkhông?”

Không 61ngờ anh a0sẽ hỏi avấn đề 51đó, nên dcô đáp 3alại vâng, 60sau đó lại 6bổ sung 9bthêm: “Không fthể nói 2là một 2bộ phận, 17chỉ có 0thể xếp 58vào một bevị trí cmà thôi.”

“Thôi eaThái Dạ arất có 5lòng với 06em, trước cnay cậu 4ta chưa bao 0giờ vì 8phụ nữ 7mà làm nhiều b5việc như f4vậy.” aKhuôn mặt 3anh dưới 5ánh mặt d9trời khá 7u buồn.

Tiểu 67Ái biết 49Dung Kỳ f1hiểu nhầm c5tình cảm adgiữa cô 7và Thôi 1fThái Dạ, 9nhưng mà fhiếm khi 7athấy anh dđiềm tĩnh 3thản nhiên 7nói chuyện 6đó, cô c7đã sai thì ccứ sai cho 77chót: “Đúng 3avậy, ban 6đầu em 9còn cho rằng fanh ấy chỉ 1clà hứng 1bthú nhất fthời, không 1ngờ lại 8brất chân 4tình, còn a5nói nếu 1như ngày 4cnào đó aeem định 4từ bỏ dngheefnayf, 66thì cứ c2làm vợ 89của anh 3ấy, hằng 30ngày chỉ 17cần dạo 0phố, ăn dcơm, uống 8trà, mua d6sắm, mắc acười lắm 1đúng không?” 81Nói xong, 05chính cô ftự bật 77cười. Dung cKỳ từ efđầu đén cccuối không 61hề nhìn 3cô, ánh 8fmắt đó 38đặt ở 0nơi xa xăm, 0hướng về 69mặt biển bmột cách d4vô định. d4 © DiendanLeQuyDon.comDường như 2ở nơi đáy acbiển kia, c2đang cất 1giữ vô 68số châu ebáu thu hút 20toàn bộ aánh mắt 6lẫn tâm ahồn anh. fb © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn eanh một 7lúc, rồi a4lặng lẽ e0quay về 4phòng ăn.

Con 02thuyền xinh 24đẹp, tao c1nhã rẽ f8những cơn ecsóng trắng 34xóa. Bốn 9bề bây 96giờ đều f4là đại bcdương mênh 4cmông, dấu 7vết của 6đất liền 9dtrước đó acòn nhìn 4thấy thấp bthoáng giờ edđây cũng akhông thấy ađâu nữa. 4c © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái c1ở trên bbuồn lái, 72vừa ngắm 6biển vừa 97nghe nhạc, 77thỉnh thoảng 17lại liếc d0nhìn nơi a1bậc thềm, e0chỉ sợ alúc Dung 0fKỳ quan 1sát được dđiều gì 50bất thường b1đột ngột cxông lên 5đây, cô 2không kịp aechuẩn bị eứng phó.

Chiếc d1du thuyền 3chính xác alà đang dtiến về 88phía trước, acchỉ là f6mục tiêu bdkhông phải 5là quay về, 5mà tiếp 0tục một bmạch hướng 82về nam, 5ctính toán 4theo thời 06gian và tốc 6độ thuyền 6chạy, thì 5cho dù bây 6giờ Dung dKỳ phát 95hiện ra 8eđiều khác cbthường ethì cũng 87trễ rồi. c6 © DiendanLeQuyDon.comLần này 58không chỉ 0làm anh tức 4chết mà 34cô thì có dmột chuyến bmiễn phí fra biển.

Cuối 67cùng, Dung cKỳ cũng 84phát hiện 1ra điều 0khác thường. b © DiendanLeQuyDon.comLúc đó acđã hơn 37ba giờ chiều, f0Tiểu Ái 5còn đang fnửa nằm 45nửa ngồi etrên ghế 6dđiều khiển angủ say 39sưa. Dưới 12sự chất 9evấn của fanh, cô tỏ 3ra vô tội 4hoảng loạn 7ekiểm tra 7bmáy móc, ffthậm chí 6còn giả 1bộ cắn 5môi, đỏ 4mắt. Nhìn cvào đôi 82mắt anh, a5Tiểu Ái bdcảm thấy 19dáng vẻ dbmình thật 2vô tội, eđiều ấy dkhiến chính 3cô cũng 48phải gật cgù khen ngợi. a0 © DiendanLeQuyDon.comKĩ thuật 07diễn xuất 2dcủa cô aquả là 8cđiêu luyện!

“Người 6ta dẫu sao 0cũng chưa ftừng được 0huấn luyện 55chuyên nghiệp 2mà, trước 71đó bị c1anh mắng dcmới bấm 8bụng nói bckhông sao ccả. Anh 9đừng tức aagiận, tuy bekhing nghiệm 96của em ít 34nhưng xem atình hình ahiện tại, 5chắc chỉ 7ado chọn 39sai hướng amà thôi. d5 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần dekịp thời 1điều chỉnh 1là được 7frồi. Anh 1yên tâm, d8lần này 9nhất định 72không có 67vấn đề egì đâu! dHuống hồ, a2chúng ta 85luôn ở 8vùng biển equốc gia, 9sẽ không 00có chuyện 1egì xảy edra cả. Hôm 2nay cũng 3đã tối 8rồi, so 15với chạy athuyền trong 9đêm, thì 8chi bằng 2cứ ở đây 60nghỉ ngơi, 23sớm mai 8lại xuất 83phát… Tất 0fnhiên, nếu 1như anh nhất 8định muốn 4quay về d2hôm nay thì e7cũng được, 9chỉ e là 8em chưa từng 1lái thuyền 09ban đêm…” 1Cô cứ thao 07thao bất 6ftuyệt khiến 1khuôn mặt 5Dung Kỳ 2fhơi trầm 9elạnh, tuy 4rằng chột 1dạ, nhưng 9chuyện lái 9bthuyền ban dđêm thì 7cô không ahề dối c1anh. Dù sao, 4cô cũng 8akhông ngờ 32Dung Kỳ d0lại phát 62hiện ra bvấn đề 3evào lúc d3này, càng 55không ngờ 19rằng mình 2elại ngủ 04say quá mức 79như vậy. c © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 0ccũng muốn 2trước khi 2trời tối b1quay về, cnhưng lúc 4này, ở 5trên biển 01một mình 6với anh dcô càng 41cảm thấy ekỳ quái. 8 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên 79vì sợ chết bdhơn, nên 6cô nghĩ 1quyết định 3equa đêm a1trên biển 9elúc này 7là hợp 7lý nhất. 06 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ sự 9chân thành bcuối cùng c4trong mắt 9cô đã thuyết 3phục được c7Dung Kỳ, 30dù sắc 7mặt không etốt, nhưng 4eanh vẫn 97đồng ý.

Chiếc bcdu thuyền 5edừng lại, dacả vùng fdbiển là dmột màu 1xanh biếc, 58mênh mông 3bbát ngát, cánh mặt ctrời chiếu fxuống khiến 7nước biển a7tựa như 8những giọt 81thủy ngân alóng lánh. 8 © DiendanLeQuyDon.comNếu như 18thời tiết 21không se 4lạnh, cô 9đã nhảy 6xuống biển 5bơi. Sau 0một hồi 0lục lọi, 9bcô tìm ra 9amột chiếc 39cần câu 0cá mới e3tinh, xem 4ara là lúc bmua du thuyền 89đã được 08tặng kèm, dcòn mới enguyên chưa a0dùng bao 4giờ. Lúc dxế chiều, 24Tiểu Ái dngồi trên 4bsân thượng 5phía đuôi 9con thuyền. 6 © DiendanLeQuyDon.comPhía sau f0cô là cánh 4cửa kính asát đất c6của phòng 1ăn, thỉnh 3fthoảng quay dđầu lại ccó thể cthấy dáng 1vẻ bận 63rộn của a3Dung Kỳ ctrong bếp.

flẽ vì biển 1cả, hoặc 0do cảnh 2hoàng hôn 30lộng lẫy, e3tráng lệ 6như mơ trước bfmặt mà 7trong sâu fthẳm, cô ebỗng thấy 2vô cùng cbình yên. 3 © DiendanLeQuyDon.comLần đầu 49tiên ngắm 7hoàng hôn d0giữa biển, 4cảm giác fđó giống anhư cả 4fthế giwois 1dnày chỉ cathuộc về briêng cô, abình yên, 4tự tại.

Buổi btối, Tiểu 8fÁi ngủ 37trong phòng d1ngủ của 8bdu thuyên, ecòn anh ở 9phòng khách. a © DiendanLeQuyDon.comHai người acách nhau 5một tầng, 3Tiểu Ái 8fcòn lấy 2fchiếc áo 70sơ mi mới ftinh của fDung Kỳ 72làm quần 94áo ngủ. 47 © DiendanLeQuyDon.comChiếc giường 6lớn trên 9du thuyền 9vừa rộng favừa mềm, 1cô ôm gối, 7rất nhanh 7di vào giấc 3mộng.

Giữa 9đêm khuya, 6ehai người bbị đánh 70thức bởi 1một trận 4emưa lớn. 75 © DiendanLeQuyDon.comTrong trận 0fcuồng phong, 6fchiếc du 34thuyền lắc 9lư không 0ngừng, Tiểu 08Ái lảo 9bđảo mở 0cửa kính 9bra, Dung Kỳ 0cũng đang ebtừ khoang cgiữa đi a7xuống. Hai bngười đều c0bị cảnh c6tượng trước bfmắt làm 1cho hoảng 8csợ. Trên 6dbiển là 9cmột màu eđen như e4mực, cơn 0giông tố 8đột nhiên b1ập đến, 3chiếc du 6thuyền nhưu ephiến lá 7btrong gió, 5không ngừng dđung đưa. 7 © DiendanLeQuyDon.comCái trần 8phái đuôi 83thuyền ngăn d5không nổi acơn mưa 96to, nước 2trút xuống a1trộn với 9nước biển 8clạnh băng. d © DiendanLeQuyDon.comTrong nháy dcmắt hai c9người ướt c1như chuột 60lột. Trên dngười chỉ bmặc một echiếc áo 94sơ mi của 0Dung Kỳ, 0bị nước f8tạt vào 25lạnh đến 3mức làm acho Tiểu 7fÁi muốn 85khóc.

“Anh! 4Làm sao bây fgiờ?” dcTrong gió flớn, vừa 41vén những 3sợi tóc 85rối ướt 1trên mặt, d4Tiểu Ái evwuaf hoảng dloạn kéo 46lấy Dung cKỳ.

“Về 18phòng ăn dtrước đa, 1bđóng cửa f1chặt lại, ddít nhất bkhông để 0nước biển 7trào vào.” 5Anh kéo Tiểu 4Ái bước fcvào phía 17trong, nhưng 8cô đột e5nhiên vùng dkhỏi anh 8chạy lên 6ebuồng lái aftầng trên. 15 © DiendanLeQuyDon.comAnh vội e6vàng đuổi fdtheo, cô 7đang ra sức bkéo mái eche buồng 70lái.

“Em 84làm gì vậy? dcMau quay về c7phòng ăn!” 4fTrong mưa abão pha lẫn 5dtiếng sấm 6nổ đùng e1đoàng, ở bdtrên biển eâm thanh 1đó nghe 8càng thêm 0đáng sợ.

“Phải eache buồng 3dlái lại, cftrời mưa 24to quá! Em dsợ máy 38móc sẽ chỏng mất!” 65Trước đó, 12vì muốn 02chơi khăm 7anh nên Tiểu 7dÁi đóng 3dhệ thống 4fđịnh vị f6toàn cầu 65GPS và máy 4dò ra-đa, 1bây giờ a9cô lại 8sợ chúng 0bị hỏng. e © DiendanLeQuyDon.comTrên biển a3không được fcnhư trên fđất liền, engộ nhỡ bcchiếc du aathuyền có btổn hại, 93họ sẽ 0chết ở 1nơi này.

“Em 6đi xuống! 5Để anh 84làm!” Anh dkéo cô đẩy 5về phía 7bậc thang e2thế nhưng 2bdù thế fnào cô cũng 2không chịu: e8“Mưa quá 7to! Một 7amình anh 3không làm 3được!”

“Đi dxuống!” 93Anh hét lên 9giận dữ, 6lại một 4tiếng sét 8nữa vang 69lên, đánh 1trúng vào 5phái trước 80buồng lái, 5dtia lửa 7bkèm theo 6những rung 9eđộng cực 0lớn trấn 4áp giọng 11nói của fhai người. d © DiendanLeQuyDon.comChiếc du 39thuyền lắc eclư kịch b0liệt, sàn fthuyền vốn efđã ướt 6đẫm lại bakhông thể fdđứng vững eđược, 17cô nghiêng 67người, 5atrán bất 2ngờ đập 50mạnh vào 77lan can, cả 1người rơi akhỏi thuyền.

“Tiểu caÁi…” 0Dung Kỳ 1lập tức 14nhảy theo dxuống biển.

Trong 3đêm tối, 66biển cả 55đen như cdmực cùng 08với cơn 1bgiông gió ddữ dội, 7hoàn toàn btrái ngược d8với vẻ 1yên bình 7tuyệt đẹp c8của ban 6bngày. Nó cgiống như 64con thú bị achọc giận, 5há cái miệng ekhổng lồ 2nuốt chửng 8engười rơi bxuống nước. 3d © DiendanLeQuyDon.comÝ thức ddcủa cô f2dường như 7lìa khỏi 22thân xác, dtrán rất 96đau, cả dngười vô ccùng choáng 53váng, đáng 8bsợ hơn, fanước biển 5thông qua 2bmũi chảy 0bvào phổi. d2 © DiendanLeQuyDon.comCổ họng 17nhưu bị akim châm, 7bkhông thể 6nào hít e5thwor nổi. 9 © DiendanLeQuyDon.comLần đầu 1tiên, cô acảm nhận d4được mình 01đang cận ekề với 5fcái chết.

Ngay 7lúc không 0còn sức 88vùng vẫy, 5dmột cánh 8tay mạnh amẽ bỗng 9quấn chặt e0Tiểu Ái, 77dung lực 9kéo cô lên e8khỏi mặt 40biển. Phổi bđược tiếp fenhận không 27khí, ý chí fdkhao khát esống thúc 65giục cô, d8một lần 6nữa cô 2giãy giụa. 8e © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 0tay của 6fcô cũng fcchạm tới fboong thuyền, dcô được ađẩy mạnh 6flên trên. d © DiendanLeQuyDon.comTrong cơn 1mê man cô 40mở mắt 3thấy Dung c0Kỳ đang alay lay người fbmình, vẻ 72mặt rất 30lo lắng, c3liên tục egọi tên 8ccô, nhưng 7acô lại 0không nghe arõ giọng 2nói của 6anh. Khó achịu, đau c2đầu, buồn 83nôn, người 4rất lạnh, 4cô túm lấy 83anh, muốn 5nói với a7anh, nhưng 2không thể 94nào thốt 1lên được.

6được bế c0vào khoang 73trước, 4cánh cửa 34kính đã 7ngăn cách c7cơn giông a6bão bên 0dngoài, chỉ a4có mặt 1thuyền không 5fngừng lắc blư mạnh.

Tiểu eÁi nằm 6co ro trên 75giường, 8người mỗi 81lúc một 4blạnh hơn. 10 © DiendanLeQuyDon.comChân tay 0cô đều dmất đi 71cảm giác, 4cứ như fđã rời ekhỏi cơ 5thể. Trong aánh nhìn dbmơ hồ, 3có có cảm 44giác được 8bế khỏi 26giường, 5đưa vào d9phòng vệ d1sinh, cô 83nghĩ là 86sẽ có nước denóng, nhưng a6nước chảy 9flên người 5vẫn rất alạnh. Lẽ 65nào Dung beKỳ đến 6lúc này fvẫn muốn ctrừng phạt dfcô sao? Đúng! 2LÀ do cô 0không tốt, 6cố tình 3chơi đùa fác ý, khăng 5khăng làm dtheo ý mình, 27kết quả 7blại để 4fxảy ra cơ asự này. ba © DiendanLeQuyDon.comNhưng hiện 8giờ cô fđau đơn, 36khó chịu b9như vậy, f0tại sao afanh không c6thể tha athứ cho c2cô!

Tiểu 6Ái lại 26được đặt 8elên giường, etrên sàn 8akhoang giờ 3cđây gần 3như cũng b0toàn nước, daxung quanh 29lạnh không 7dthể tưởng 2tượng được, ccả người 9cô run lên 8cầm cập. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn bdựa vào 8anh lấy 3hơi ấm cnhưng anh elại đẩy 4cmạnh cô 03ra, rốt 8bcuộc cô 67bật khóc, bnhưng ngay 45đến cả 9sức khóc 3bto cũng không 71còn nữa. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrên trán 07cô có chất aclỏng gì b6đó mang 9mùi tanh echảy xuống, 09dường như 2dcô bị chảy 5máu.

Tiểu 99Ái yếu eớt nhắm 2mắt lại, 2bên tai là 5tiếng bước 2chân hoảng 72loạn của 4anh, ra ra 6fvào vào c8không biết 4đang làm 4bgì. Một 1lúc sau, cfmùi máu 33tanh trên ctrán không 78còn nữa, 8acô mở mắt b7ra, trong 81đôi mắt 76màu trà 6bchất chứa 6sự hoảng 64loạn và 96run rẩy 63trước nay echưa từng 14thấy.

“Tiểu 9aÁi, Tiểu b5Ái! Em không ađược ngủ!” 9eAnh dùng 9chiếc khăn fbông khô 8cdày lau chân 08tay cô, sự 8blo lắng 7trong giọng 7nói dường fnhư muốn 7nhấn chìm 6cô.

Tiểu 37Ái cảm 64thấy nặng adnề, ngay 8cả tim cũng 96bắt đầu d8khó chịu. b © DiendanLeQuyDon.comĐã gắng bfsức mở 6miệng, nhưng 0cô chỉ 42có thể 52thốt ra e4một chữ: f“Lạnh…” dLời nói 9vừa dứt, f0ngay lập ftức cô d4được bao 36chặt bởi emột chiếc cbchăn mỏng 0nhưng thân 99thể vẫn 5không ngừng 1run lên cầm ccập. Không fbiết bao clâu sau, c8lớp vải 6lạnh băng eđang dán 83chặt trên 4người cô 8như bị dai đó cởi 49ra.

Tiểu eaÁi cố gắng 9mở mắt, 52qua bóng 8đèn cứu ehộ vàng benhạt yếu 64ớt, cô 1chỉ có a7thể thấy acbả vai rộng 1dđể trần 7từ từ blại gần, 27tuy không 8nhìn rõ, a8nhưng cô 32có thể 8fcảm nhận 83được, 24dưới lớp bchăn mỏng 4fkia cô không 65mặc gì 0cả. Tiểu eÁi yếu 7ớt đẩy 41anh ra: “Không fcmuốn…” 5bTuy nhiên, 52sự cự f7tuyệt của bcô chẳng cthấm vào 11đâu. Dung 95Kỳ nhanh fechóng ôm 0cô vào lòng, 89cảm giác ctiếp xúc a3với thân anhiệt truyền f4đến, cô 3không còn d6run lẩy dbẩy vì 81lạnh nữa.

Trong elúc ý thức b5miên man, c4cô nghe thấy 51anh nói: f3“Anh biết 9aem ghét, 8nhưng mà 2hiện giờ 5không được…hệ 7thống điện 2ctrên thuyền 4đã hỏng, anước nóng 10không có, 98điểu hòa 1ecũng không 2thể sử 46dụng được… 1fcòn thuốc 35phân nữa 5fđã bị bnước biển 5alàm cho ướt 09sạch rồi… 5Tiểu Ái, 5anh không d6còn cách c5nào khác, 34thật sự 2không có 0ecách nào adkhác…em 6chịu khó e9một chút, 41cứ tạm 8thời chịu f8khó một 3chút thôi…”

Cuối f6cùng Tiểu 14Ái hoàn a6toàn mất f8đi ý thức…

Sau 12khi tỉnh a3dậy, khoang 1btrước vẫn 3tối tăm, 6cdưới ánh 84đèn cứu 30hộ Tiểu bÁi chỉ 0fcó thể 1lwof mờ 9nhìn rõ eacảnh vật b5xung quanh. f7 © DiendanLeQuyDon.comXuyên qua edô cửa sổ 7chình tròn, ffcô thấy 9trời vẫn e1đang mưa 9to. Ý thức bdvừa hồi 6phục được bmột chút, 1thì cô lập c4tức khững 1người lại, fcảm nhận 2có một 7thân thể 7cường tráng 7eđang dán 4cchặt vào 8người mình d– là Dung 1Kỳ. Cô bvô thức e2cựa quậy 0clàm vết 43thương trở 3nên đau 0ađớn đến 0nghẹt thở, 9đồng thwoif e2cũng khiến 2Dung Kỳ 0thở gấp. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐó rõ ràng bchỉ là ctiếng thở egấp bình a1thwuongf nhưng  vào alúc này, 25hiển nhiên dlại toát 00lên tín a1hiệu cảnh 1báo đầy eám muội.

“Tiểu 2Ái…đừng bcựa quậy 2loạn xạ!” e9Dung Kỳ 0cnghiến răng, 8hai hàng 0lông mày b8khẽ chau 20lại.

Thân 8thể phục 01hồi chút 01ít, Tiểu e7Ái cảm 3thấy họ 6lúc này 57đang quấn 7cùng một bachiếc chăn fmỏng, trên agiường cdcòn rải 3arác quần báo của 62cô và anh. 8e © DiendanLeQuyDon.comCả anh và ccô đều 2không mặc bgì cả. 6c © DiendanLeQuyDon.comCổ họng 6cTiểu Ái bphút chốc 4nghẹn lại, a0sự xấu c8hổ lẫn 7căm giận b0khôn cùng 4từ trong clòng trỗi 0dậy. Sao ccô lại 0có thể dnhư thế aanày? Cô 0giãy ra nhưng e8mỗi khi eđộng đậy, 2ccon đau ở e2trán dường bbnhư choáng 07váng hơn.

“Tiểu b0Ái! Đừng ecựa quậy…” fNhũng ngón 50tay anh giữ fchặt lấy 1bkhớp xương dphát ra tiếng 20kêu rắc 1brắc. Anh 5đích thực 80có khả 43năng kiềm dchế hơn dbso với người bbình thường, 6nhưng không 6có nghĩa c4trong lòng 9ckhông khát 5vọng.

9ràng biết 9rằng như 6thế này 9dchẳng khác f0gì đặt bfanh và cô fvào tình acảnh nguy c3hiểm, nhưng 6vào lúc c8đó anh đã 3thực sự erơi vào 1trạng thái 0khủng hoảng 4tuyệt vọng. ed © DiendanLeQuyDon.comThấy cô 1run cầm 20cập, chảy 7máu, nhiệt ađộ cơ 9ethể thì 56ngày càng 9hạ thấp, bfkhông thể 4làm gì được, 8ecảm giác ađó khiến c7anh vô cùng c0đau khổ. e © DiendanLeQuyDon.comThà rằng 1anh bị ghét bbỏ chứ c4nhất định 48không thể cbỏ mặc 3cô được.

Thế 1nhưng… 7thế nhưng a3anh dường fnhư đã ađánh giá 7thấp sức 04hấp dẫn e3của cô cđối với 2bmình.

Khi danh cởi bfchiếc áo 1sơ mi ướt 3sũng đang 9bao lấy cccô, cũng dgiống như dbóc ra viên bkẹo ẩn echứa độc adược chết 0người. 4d © DiendanLeQuyDon.comAnh hoàn dtoàn không 3dcó cách 9cnào nhìn 8thẳng vào 9cơ thể 0ftuyệt đẹp  và 3bmềm mại 0eđó. Huống 1fhồ hiện 3agiờ, anh 8đang ôm 8chặt lấy 73cơ thể 16ấy, đôi 0cmôi của b1cô gần e6ngay gang 4ctấc, đôi 1mắt đen 32nháy dù aftràn ngập 35tức giận 3elẫn xấu 49hổ, nhưng 5vẫn không 1đủ để 9dthức tỉnh flý trí anh.

Tiểu dÁi không 4nghe lời 29cảnh báo c7cảu anh, 0vẫn tiếp 00tục giãy 7giụa, thân fhình gợi 33cảm đang e4sát vào 1anh. Anh cứng eđơ người ckhông dám 0cựa quậy, 8chỉ sợ 9một hành dđộng sẽ clập tức fkéo cô xuống 6địa ngục 59không dáy cakia mất. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrong sự 82giãy giụa bdcủa Tiểu eÁi, hơi athở Dung 3Kỳ trở 57nên gấp 2fgáp, thân 0hình cao 61ráo, thanh 4nhã như fcngọc dần 3bừng lên 8sức nóng ednhư lửa ađốt.

Tiểu adÁi cảm 5nhận được 8sự biến 6đổi của 08thân thể 5anh, trên ekhuôn mặt 23điển trai 02trắng ngần bđảo điên 3trời đất 1đó, đang 7etừ từ 8hiện lên 4csự thống 0fkhổ kìm banén.

“Tiểu bÁi…nghe dlời anh, 8đừng cựa 6aquậy…” bAnh dường ddnhư đã 9dồn toàn b9bộ sức 8lực để 3cnói câu 3cđó, giọng 99nói trong 2trẻo đã 4asớm trở 20nên khản 6cđặc, nặng 0nề, bất 6clực, tựa cnhư nó đang 73bị quấn 7bbởi vô 97số những asợi bông.

Nếu 44như hiểu e7được, 6cô nên nghe alời anh c8và nếu e3như đổi 38alij là một dngười đàn 66ông khác 0đang đè ftrên người 6như vậy, 2cô còn chó f7thể suy canghĩ cách 69giải quyết. 71 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đối bphương lại blà Dung Kỳ, 7là anh trai 8ecô, không 17phải là 3người đàn aeông khác. a © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, a9khi thấy 1dphản ứng 3bcủa anh 8như vậy, clòng cô bclại rối 4như tơ vò. 3e © DiendanLeQuyDon.comCô không 51muốn  nghe bbất cứ 04điều gì, 6không muốn 1nhìn thấy 67gì cả, 7cchỉ muốn 71nhanh chóng 5rời khỏi 3cngười anh.

Màu csắc của 6đôi mắt bdmàu trà 4kia bỗng d3nhiên trở fnên đậm 1fhơn: “Tiểu 67Ái…” a9Môi anh chạm 2vào môi 2cô, mang a8theo sự edòi hỏi 2và và khát 8khao khiến c1người ta 65kinh ngạc, 14đầu lưỡi 17anh quấn e1cahwtj lấy 40đầu lưỡi 2mềm mại adđang trốn cetránh của 0cô. Cổ 5ftay cô bị 5nắm chặt, 9không thể 3nào giãy ddgiụa nổi, a5ngaoif việc 31phát ra tiếng 0ú ớ ra, 9cô chẳng ealàm được 2cgì khác 03nữa.

Thân 58thể vốn 4bị cương 10cứng của 5aanh trong 19phút chốc 3như được b4đốt cháy, 17khát vọng 5với cô 3là một 9dchặng đường 3gian nan không acó kết 54cục. Từ 5ftâm hồn fđến thể 3exác, tất 46cả mọi 0thứ, không fcó lấy 5một cái 60gì thuộc bdvề anh. 6a © DiendanLeQuyDon.comSau khi kìm 7enén  rồi 57lại kìm 51nén, khi bsự kiềm 5chế đã c8đến mức 8đường 5cùng, anh cnghĩ rằng 3mình có athể buông atay. Nhưng 6chóa ra, anh 57chẳng thể f1nào làm dfđược. c © DiendanLeQuyDon.comMột trận 86mưa to không 98do con người 62tạo nên, 5fở một 91nơi bên 03ngoài thế 17giới văn bminh mà anh 32quen thuộc 1và vùng 33biển đếm 6anơi họ cgặp nạn 80đã khiến ddanh không d3kiềm chế 9được bản 8thân kéo 5cô cùng 4rơi xuống 4fđịa ngục.

Hơi 6thở mê 8loạn của 8anh ma sát 8cvào vành d9tai cô, rồi 79nhanh chóng 7di chuyển 2xuống vùng 5cổ, những bngón tay 9thon dài 3của anh 3bvuốt ve 0dtừng chút cphần bụng 4và eo, rồi 35lưu luyến 0ở trước 04ngực cô. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhững động 61tác đó 93kích thích 70cơ thể, eclàm cô dấy 59lên từng 82đợt run aerẩy và ftê dại, 7ckèm theo 69đó là những 6hơi thở esa đọa, 87trụy lạc 79đang lan atỏa khiến 3cô không 3ethể nào 06kiềm nén bnổi.


Duwois 8ánh đèn cyếu ớt, cTiểu Ái 7khong nhìn frõ mặt cbanh, chỉ fnghe thấy 3tiếng thở 1dgấp nặng b0nề, ngoài 3anh ra còn 98có cả tiếng 5cthở của 33cô.

Tiểu 7Ái không edthể nào 8tin được 9phản ứng eacủa chính 5mình. Rõ baràng phải 8căm ghét, dnhưng thân 0thể cô elại đang 5nóng bừng, 6run rẩy. de © DiendanLeQuyDon.comCô lại…lại 0có thể c5vô liêm d1sỉ đến 1mức có fcảm giác 27với anh 8ư? Nhất ecđịnh là 4ddo cô sốt 2đến mụ 11mị cả bđầu óc. 08 © DiendanLeQuyDon.comTuyệt đối 8là nhưu 02thế rồi!

Du 6thuyền vẫn dđang lắc 5lư, anh hôn 9cô không erời, thân aethể hai 7engười quấn f4lấy nhau. d2 © DiendanLeQuyDon.comGiờ đây esự khao bbkhát đã 6đẩy anh ccàng lún adsâu hơn, f7cả tinh abthần và 2dthể xác e4đều bị cgiác quan 3khống chế, 8sự gấp 0gáp và mãnh f9liệt kia 84khiến anh 3dkhông thể 56nào dừng 7lại được bcnữa.

Biết 8rõ là sai clầm và dchẳng có ckết cục fbtốt đẹp, 5nhưng anh fvẫn như 7con thiêu 98thân lao 5vào lửa. 0b © DiendanLeQuyDon.comHiểu rõ d9cuối cùng 4cũng sẽ 4dbị thiêu dđốt hoàn atoàn, nhưng 32vẫn ước 9bao những 5tia sáng 6đó, thà 5rằng bị 6dốt đến a1thương tích 29đầy mình, 4thà rằng 6đau như ecắt, dù 8có thể 0một khắc a4sau sẽ chết, 40song anh cũng 0không dừng 8lại.

Vãn 4chưa bắt 8đầu mà 0Dung Kỳ ađã ướt cđẫm mồ 34hôi, Tiểu 7Ái thì không 3ngừng giãy e4giụa dưới 0thân anh. 0f © DiendanLeQuyDon.comAnh nhẹ fenhàng vuốt dve má cô, c8trong mơ 10màng gọi atên cô, 0khi đầu 7lông mày 0chau lại, danh lấy 0hết can b9đảm thâm b2nhập vào 0bên trong 72người cô.

Trong cthwoif khắc 14anh tiến 8vào cũng 3là lúc cảm 3dgiác đau 5đớn nhưu axé rách 7từ thân 1dưới truyền dđến, cô c0khẽ kêu 5lên. Lúc 5enày đây, ctrong lòng 8cô ngoài 4ccảm giác 1achán ghét 22còn có cả fsự nhục 9nhã, tội 7clỗi xâm 9chiếm. Cô 9rốt cuộc 3đang làm e1gì vậy?

Cô…cô 63lại có 1thể cùng cvới anh 8trai mình 83làm ra những 9achuyện nhưu 9thế này c7sao?

Đầu 31ngón tay 45run rẩy 09đẩy bả f2vai cường ctráng của adanh, cô lắc ebđầu, nước 3mắt tuôn e7rơi, từng 83giọt từng 96giọt làm eeướt đãm cdhai gò má.

“Tiểu 43Ái…” 0Dung Kỳ 35đau khổ ehôn lấy 5môi cô, 83ma sát bên ectai cô, động 2etác sau so 53với động 7tác trước 1lại càng ckịch liệt 3hơn.

Đã 6không thể 42dừng nổi bnữa, dù 0cô có khóc 05lóc cầu dcxin, cũng fdkhông thể fdừng lại 9ađược.

Lưng bTiểu Ái ebị Dung c6Kỳ giữ 21chặt, mỗi 5cđộng tác 2gần như a4khiến cô dngất đi, 46sự giãy 51giụa cũng egiống như 8cuộc đánh blộn yếu b3ớt của 0một đứa eftrẻ, dưới 9thân anh 4hết thảy 4đều háo 93thành run 7rẩy… Caais dđau đớn 5ban đầu 05được thay 6bthế bằng 8ccảm giác 8khác, cô a4bắt đầu 7sợ hãi, amuốn làm 87mình phân 7tâm, nhưng 8ý thức 90giác quan 11vẫn mãnh bliệt.

“Đừng! fĐừng…” 9eTiểu Ái bbật khóc 69to, không 59biết là 5evì sự bức 33bách của 4fanh hay vì  cảm 53giác của d4chính mình. 2 © DiendanLeQuyDon.comVào giây 8phút tất 78cả đạt a9twois cao dtrào, cô c9hung hăng 0bcắn lấy evai anh, cổ 19họng anh 2dphát ra tiếng 4rên. Trái 9tim cô run 77rẩy bới 7lúc này b8cô mới 1phát hiện, 96hai tay mình d9không biết 66từ lúc 08nào bám 15chặt lấy 9lưng anh.

Đỉnh 3ecao của edục vọng 0khiến thân 34thể cả dhai đều 71tê dại, 4hơi thở dhỗ loạn 1quấn quýt blấy nhau.

Vào elúc này, 1Tiểu Ái 7không thể 4nào phủ adnhận được 21rằng, thân bthể cô akhông hề dghét bỏ c5Dung Kỳ. f © DiendanLeQuyDon.comBất kể 5aquan hệ 4ecủa họ 2blà như thế a4nào, bất c4kể trái atim cô có fcbao nhiêu 0phần kháng 7cự và bài 0xích, bất 1kể lúc 7fnày cô căm 71ghét bản 0thân đến 8nhường 4nào, thì 46cô vẫn 5không thể b4phủ nhận 22sự thật 6phũ phàng ađó.

06không biết 8vì sao lại 8như vậy. 71 © DiendanLeQuyDon.comCó thể, elà vì lần 58gặp gỡ 4đầu tiên, 1bkhuôn mặt d8và đôi 30mắt anh 6quá đẹp. aa © DiendanLeQuyDon.comCũng có 6thể, vì 6nhiều năm dnhư vậy, 14anh cưa từng 26yêu chiều, dbảo vệ ecô giống 0như một 5người anh 0trai bình athường. 8 © DiendanLeQuyDon.comHoặc có 1lẽ, anh e1luôn duy 8trì sự 8lạnh nhạt 7của mình, aở trên 18một vị 1trí xa vời evợi…

fdkhông biết, 6avà thật 0sự cái 83gì cô cũng 6không biết!

“Tiểu abÁi!” Anh 5abám vào 03đầu giường, 99khuôn mặt 9thấm đãm c5mồ hôi 8dhơi ngẩng c7lên, đôi b9môi mềm 8mại hoàn bmĩ gọi 2tên cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comTrong đáy 7mắt màu 8trà, tràn 0đầy dục avọng.

0không nhìn 9anh, rất 3dlâu, rất 4lâu sau…đột 70nhiên cô 90ôm lấy 42cổ anh, 08hôn anh điên acuồng. Đầu 3clưỡi linh 28hoạt tiến dsâu vào dtrong miệng 4anh, cùng cbvới lưỡi 8anh quấn 28quýt cứ 9như đó 7là nụ hôn 76tuyệt vọng 5ccủa ngày 1tận thế.

“Tiểu 86Ái!” Anh 22dồn sức cđẩy cô 4ra, cô đang 8khóc, nhưng a6vẫn ngang 1bướng nâng 5người lên 3hôn anh. 95 © DiendanLeQuyDon.comMột lần 2nữa anh 9rời khỏi fmôi cô: 6“Tiểu 99Ái, em làm 88sao vậy!”

“Không abphải anh c2muốn như bvậy với 8dtôi sao? aBây giờ 5fanh vui rồi bchứ? Hại f5tôi trở 21thành bộ 8dạng như d7vậy. Tôi 68giúp anh e9toại nguyện 5không được 9esao?” Nước 66mắt Tiểu bÁi không 5ngừng tuôn etrào. Đều 6là lỗi fcủa anh. ad © DiendanLeQuyDon.comTại sao 7phải làm 56như vậy 6avới cô? a9Tại sao dphải khiến f3cô cảm dthấy nhục 3cnhã? Tại 3sao?...

Đầu bngón tay 7mát lạnh b8của Dung 5bKỳ lau những adgiọt nước 9bmắt trên 4má cô, thế 8nhưng nước 5mắt cô 9lại càng 4tuôn ra nhiều bhơn. Anh eôm chặt dcô, nhẹ 6nhàng vuốt 87mái tóc ccmềm mại. 35 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 3ngờ mình 94lại mất 1kiểm soát 4để thành f8ra như vậy, 8càng không 5ngờ đây 51là lần bađầu tiên dcủa cô.

“Tiểu 8Ái…Đừng 7khóc nữa, 4đừng khóc…”

Bên bfngoài thuyền, fegiông tố bđang dần 4dần dừng f1lại. Mặt 32biển trở b1nên yên a5tĩnh ban 6bđầu. Trái 9ngược với acngày hôm 21qua, giờ 4ađây biển 0cả mênh 09mông đang etừ từ 2nghênh đón 61bình minh 2lấp ló 02sau những b7đám mây.

Thế 7nhưng, đối 87với hai cngười trên 41du thuyền, f9mọi thứ 4lúc này bcđều đã 2thay đổi.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/77051


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận