Trái Tim Màu Hổ Phách Chương 27


Chương 27
Hãy ở bên em

a0Nhã nghe 0xong, ném b2vút chiếc 32váy dạ 3chội ngắn bbằng vải 20voan mỏng barồi nói: e“Vì thế, eđây chính flà lý do 2d cậu đột ee ngột chạy 77đến chỗ 3 mình muốn 8 tạm trú 93 sao?” Cô c8 thở dài: 03“Cái sổ 22đáng thương ca ủa tôi eơi!”



“Gần 71đây cậu 96đã đóng 02 mấy bộ p8 him, cát-xê c8 ũng không 2 phải ít. 81 © DiendanLteQuyDontt.com tại sao không 6dđổi đến fc nơi rộng h0 ơn một c4 hút?”

“Tự mc7 ình lo liệu 0c mọi thứ 7e chả lẽ d9 không cần ta9 iền hay 98 sao?” Tư 1c nhã nhìn f cô khinh thường: e“Mình thấy e cậu được t9 hôi Thái d1b ạ bao dưỡng 3e quá rồi a4 nên chẳng ba iết gì e về nỗi k0f hổ cực 1 của người 3đời nữa.”

“Đừng f4nói cứ 92như mình fvà anh ta e5là tình d0nhân vậy 8chứ! Từ 1ngày hôm 49qua, mình 57và anh ta 0chỉ là 70quan hệ 49giữa ông 0chủ và 0người làm 0bthuê.” c3Nói đến eđây, điện afthoại Tiểu a8Ái vang lên, caTư Nhã trêu b7chọc nói 2clà điện 28thoại gọi ceđến đòi e7mạng. Tiểu 1cÁi nhìn 18số, hóa 8ra là Trân 9eGia, đúng 56lúc cô ấy ađi cùng 18Văn Nhã 87Địch đến fethành phố 9S, vì phải fở lại 5một thời 8egian nên fmuốn tìm 78Tiểu Ái d2ăn cơm.

“Cùng 3đi với 81mình nào!” 8Tiểu Ái f3lập tức fekéo theo 54Tư Nhã đi 2đến khách 46sạn năm 24sao mà trân 2Gia nói.

Trong 9phòng ăn bxoay tròn 7ftrên tầng 5cao nhất aecủa khách 53sạn, Tiểu feÁi giới a1thiệu hai 7người với 4nhau, Trân c1Gia ngồi 48đối diện fvới hai eccô. Dưới 1aánh đèn emàu cam êm 29dịu, lờ a6mờ, Trân 1Gia mặc 3dbộ quần báo kiểu ddáng mới 56của Gucci, b8mái tóc 2ađược chăm bchút hoàn 9fhảo, cổ evà tay đều 17đeo trang 03sức kim 1cương quý 9báu, ngay bacả đầu engón tay 66cũng đính 6đá Crystal 2lóng lánh. f © DiendanLeQuyDon.comTrân Gia 4ngồi đó, 0fgiống như 8một quý c5bà cao sang, f1trang nhã.

Tiểu aÁi hơi sững 2người, 6atrước đây 11Trân Gia btuy cũng 9thích ăn ediện, nhưng 1luôn theo a1phong cách e2thoải mái, ccũng chưa d5từng mua ahàng hiệu, bdvì thực 7ra cũng không 4hiểu biết d0lĩnh vực 0đó. Nhưng 91chỉ mấy 1tháng không 15gặp, Trân 3Gia lại fcó thay đổi clớn như f1vậy, lẽ 4nào lại aliên quan 0bđến chuyện bbthân phận fecon riêng 43của Văn 9Nhã Địch b7sao?

e8muốn hỏi, 0nhưng Trân 3Gia đã nói 0trước: 8“Chọn emón đi! 8Hôm nay mình 3mời. Hai 6người cứ 2tùy thích 7anhé!”

“Chọn e 8000 gì cũng 3được sao? f6Nơi này 2đắt lắm 99đó!” Tư 36Nhã hào dhứng, còn afTrân Gia d7chỉ mỉm 09cười gật 0đầu.

Lúc 0tính tiền, bTrân Gia alấy ra một 2tấm thẻ. 6d © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái fbiết đó 18là thẻ dtín dụng 2không giới 3hạn, có 05lẽ Văn bNhã Địch 5đã đưa 0cho cô ấy. a © DiendanLeQuyDon.comSau bữa d5cơm, Trân 7Gia nói muốn 1đi uống 59rượu. Tiểu cÁi lén lút 54nháy mắt cra hiệu 4fvới Tư 6Nhã, Tư 40Nhã lập 3tức nói csáng sớm 3mai có lịch 0trình đóng c6phim, nên 2axin về trước.

Người dgác cửa bcủa khách 8sạn lái fmột chiếc 0cxe Audi TT 0emàu đỏ d8đến, Trân 9Gia nhận 26lấy chìa 8khóa. Cô 07không đưa aTiểu Ái 12đến quán e5bar, mà chỉ 83từ từ a9vượt qua a1đường 2phố náo 6nhiệt, ánh 72sáng lung 9linh, rực c3rỡ, rồi 2dừng lại 4bên lề 3fđường.

Tiểu eÁi im lặng 96nhìn Trân cGia. Đợi akhi cô ấy ckhông thể 5nào tiếp d7tục yên b4lặng chải f5chuốt, trang 21điểm được f3nữa và 20tự nói 33ra chuyện 64của mình.

Tấm 4kính xe mỏng 1manh đã 89ngăn cách ckhông gian 4yên tĩnh 3trong xe và 1sự náo dnhiệt của f4thế giới 1bbên ngoài. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrân Gia 4mỉm cười 9nhìn Tiểu 1Ái, nước 1emắt không 1ngừng tuôn 1erơi. Cô 6nói, trước 7đây thật 55sự chưa 3btừng nghĩ 8đến chuyện 70sẽ yêu 3Văn Nhã 2Địch sâu fđậm như bvậy. Sâu 5dđậm đến 1mức vì 7anh mà phá 0abỏ tất 8cả những eenguyên tắc 2trước kia, 5athậm chí fcòn không 6ngại tranh 1fluận với 8bố mẹ. aa © DiendanLeQuyDon.comTrân Gia f1luôn nghĩ 14rằng, anh 2không phải dlà đối c4tượng tốt 42để kết 3hôn, cô e7thích anh, 5phụ thuộc e2vào anh, enhưng không dfcó anh cô 7ấy vẫn 8có thể d7sống tốt.

“Cậu e0biết không? dVăn Nhã 39Địch muốn 1mình làm 14tình nhân e9của anh b7ấy. Thật 0amắc cười…bọn 1mình qua 4lại với 2nhau lâu 2như vậy, canh ấy lại 44có thể dađem vị 5trí người evợ cho một aengười phụ 19nữ mới 7gặp có 9emột lần.” cTrân Gia 1gục mặt alên vô lăng, 0Tiểu Ái enhẹ nhàng 75vỗ vai Trân 7Gia. Lúc 7fthân phận f2Văn Nhã a2Địch bị 79bại lộ, 9trong điện b4thoại, Trân bGia than phiền, 33so tính thiệt chơn, Tiểu dÁi còn trách 5cô ấy xem e3phim truyền 93hình quá 6nhiều. Nhưng c4không ngờ, 3eVăn Nhã 3Địch lại 4thật sự 9elà loại 2người như 91vậy. Sau 9khi khôi cphục được 21thân phận 15phong lưu, 0anh ta liền evứt bỏ dngười yêu acủa mình 2dở phía 96sau. Và vì amuốn củng 7ecố địa 7avị gia tộc, b2anh ta kết 9chôn với emột thiên f0kim tiểu 1thư không c0có tình c8cảm. Danh 9lợi và etiền tài 5bthật sự 0có thể 85khiến một d3người bình d0thường 1hoàn toàn fthay đổi 3sao? Nhìn 56Trân Gia 51khóc sướt amướt, Tiểu bÁi chỉ dbiết lặng a0im không dnói gì. c © DiendanLeQuyDon.comCô biết, f8Trân Gia 8nhất định bađã từng 61nhiều lần 6thử ra đi, 2muốn từ e2bỏ hoàn 5toàn, nhưng d4bất luận 62thế nào acũng không fđược. e8 © DiendanLeQuyDon.comTình cảm 0fsâu đậm 2fnhư vậy, bTiểu Ái bkhông thể etưởng tượng d7ra được, 64vì cô chưa 3từng yêu amột ai sâu 1sắc đến 9dmức có 85thể vì 58đối phương 54mà ngay cả 5đến sự dtôn trọng 25và bình eđẳng trong 61tình yêu dbcũng vứt 8bỏ.

Nhớ 2đến đôi 8mắt đẹp 8lạnh lùng 1ấy, Tiểu 3Ái chợt 4fcó cảm 5giác nhói dbđau âm ỉ btrong tim, 5ctựa hồ ffnhư có ai 6đó đang 1bóp nghẹt. e © DiendanLeQuyDon.comGần đây, 1cô thường 2exuyên như 3vậy, chỉ 38cần nhớ 1đến anh 12thì mọi 55giác quan 4đều không 93tự chủ bađược. ba © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu, eTiểu Ái fcòn thấy 2căm ghét 6cvà cố ý celoại bỏ enhững suy e2nghĩ đó fdra khỏi 9tâm trí, ednhưng hiện f7tại cô 9ftạo cho 42mình thói ccquen và dần dechấp nhận 4nó.

Tiểu b3Ái ngồi 8abên Trân dGia rất alâu. Khi 2trời vừa 29sáng, thấy 91Trân Gia 92mệt quá 7fngủ thiếp 50đi, cô liền 76lái xe đưa fbạn về dkhách sạn.

Hôm fsau, Tiểu 9cÁi quyết f7định đợi 02Thôi Thái 4dDạ ở công 2aty. Bộ quần 9áo anh tặng, bdcô sẽ không 1mặc, niềm f8vui bất b3ngờ cô f6cũng không 4muốn, nhưng 8dcó vài lời 6cô phải dthận trọng 7nói với canh một 2lần nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 32sau bữa 8etrưa Tiểu 7Ái nhận fđược điện 23thoại từ 09nhà gọi 70đến. Giọng dnói của camẹ có phần 45hoảng loạn, 23bà nói sáng 0sớm nay 2dbất ngờ fnhận được 5thư chuyển 2phát nahn. b © DiendanLeQuyDon.comLúc mở athư ra thì 44giật nảy 4fmình khi a5bên trong 8là cuốn 95sổ tiết ekiệm định fkỳ hai triệu 5nhân dân 3tệ. Đứng 35tên tài 0khoản là 98bố cô, 2fnhưng chữ akí chuyển 0phát nhanh elại là 42của Dung 98Kỳ. Ông abà Dung gọi 36điện cho 4Dung Kỳ, 5nhưng di 5động của 72anh luôn f2trong tình atrạng tắt 4máy. Bà b1Dung không 2fhiểu vì fsao Tiểu ddKỳ lại dbất ngờ 70gửi cho 66họ một ekhoản tiền dlớn như 82vậy. Trong clòng đang 7rất lo lắng 5không biết 6aanh đã xảy 7ra chuyện 38gì, bà gọi cđiện muốn 9Tiểu Ái 58tìm anh hỏi 8echo rõ ràng.

Sau eckhi gác máy, 9bTiểu Ái edlập tức 85gọi cho 53Dung Kỳ, 60nhưng điện 96thoại của fanh vẫn ekhông liên blạc được.

Kể ddtừ khi Dung 6Kỳ bán 0anhà quay 8về  thành 6phố Z, và 5nhất là bcsau chuyện 0trên du thuyền, 5Tiểu Ái achưa lần 36nào hỏi 1han đến e4anh. Giờ eađây, cô e2hoàn toàn 7không biết 67mấy tháng 92nay anh sống 67ở đâu 40và làm những 4egì? Tuy từng 6gặp bạn 1bè anh, nhưng eTiểu Ái 1không có edsố điện 1thoại của 1họ. Không 0ngờ, khoảng d8cách giữa 4cô và anh 9càng lúc 3càng xa như 6vậy. Cô ekhông hề bbiết chút f6thông tin 2gì về tình f2trạng hiện 6nay của dDung Kỳ. b © DiendanLeQuyDon.comNói cách 0dkhác, từ 7trước đến f4giờ cô b6chỉ căm 9ghét và 8xem thường 28chứ hoàn 0toàn không 3quan tâm 0đến anh.
Cuối 9dcùng, Tiểu 17Ái nhờ eChâu Châu 3thử dùng 5cmối quan 1ehệ của 5anh ta trong egiới showbiz, e9liên lạc 1fvới cánh a1phóng viên 0xem có ai 5chụp được 96hoặc biết 69hành tung dcủa Aki 8không.
Sau a9một tiếng, 13qua nhiều 0nguồn tin, 1emột người e9bạn của 18Châu Châu 23đã hồi 9âm lại anói rằng afDung Kỳ 7asắp rời 3khỏi Trung dQuốc trong 9vài ngày 4cnữa.

Tiểu abÁi lập 0btức gọi 5điện đến acông ty hàng 9không thành cphố Z. Lúc 16đó cô mới 17hay, khoảng d9một tháng 4trước, bDung Kỳ 3dđã đặt 7vé máy bay ađi Mỹ, 5fthời gian 39bay là hôm 6cnay. Hơn 3cnữa, lại 9là vé một 3chiều. Nhớ 5lại những 2hành động eakhó hiểu ffcủa Dung ccKỳ ngày 2fhôm đó, 2trong lòng fTiểu Ái 2trào dâng 6bnhững cảm 3giác kỳ 7lạ, không d1những vậy 0anh còn dặn 5cô hãy chăm 9sóc tốt fcho bản ethân.

Lẽ c4nào…anh ađến Mỹ emà không bcó ý định 91quay về?

Tiểu 8cÁi cầm 9túi xách 5lao như bay, 2mặc cho 3Châu Châu aeđang không 8ngừng gọi c5mình từ 76phía sau. 99 © DiendanLeQuyDon.comCô vẫy cataxi, đi ddthẳng đến 3sân bay thành a1phố Z.

Hai 36tiếng đồng 3hồ trên 1axe, Tiểu aÁi luôn b8nắm chặt btúi, liên 92tục nhìn athời gian 5trên điện fthoại. Cô 98không biết 5tại sao 4mình lại 9sợ hãi 03như vậy, acảm giác 7đó tựa 16như sắp a2mất đi 0một điều 48gì đó rất f1quan trọng. 3b © DiendanLeQuyDon.comBản thân esắp mất 6đi cái gì? 2bCô không eebiết. Dung 02Kỳ ra đi, dchẳng phải clà mong muốn 0từ trước e7đến nay bacủa cô 0chay sao?

Kể ftừ mùa 29thu Dung Kỳ d6quay về e9thành phố 33S, cô đã c4luôn hi vọng danh có ngày 8rời đi, 0cách xa cuộc bsống của 31cô.

Từ fmột người 5fanh trai nghiêm b4khắc, lạnh blùng, anh b0trở thành 5người bất 8achợt thay a6đổi ánh 32mắt khi 7nhìn cô, 0khiến cho dmọi thứ 83dần bị bđảo lộn. 2e © DiendanLeQuyDon.comVào lúc fnày, cái 3cngười khiến b7cô lao như ađiên vào deđại sảnh esân bay rồi 1không ngừng 73kiếm tìm, 9eđối với e1cô anh rốt 4cuộc là 8fai chứ? bbCó thể 6không gặp, ekhông nghĩ evà cho dù 0căm ghét 1fđến tột 0cđộ đi 6chăng nữa, athì đến 7acuối cùng, f3cô lại 5không thể 97nào để 4anh ra đi. 9 © DiendanLeQuyDon.comĐối với 2cô, chuyện 4dnày rốt 3cuộc là edo đâu?
Thấy 5có người 3một tay 28cầm túi fđựng laptop 3một tay 6dcầm vé 58máy bay và e5hộ chiếu 7ara khỏi 3choỗ xuất 99cảnh, Tiểu 40Ái bỗng 4sững người, 2rồi đột 1nhiên chạy 9đến kéo c9người đó 3clại.

“Tiểu eÁi?” Giây 5phút thấy 6cô, đáy 2mắt anh 68như lóe elên một edtia sáng 76lấp lánh, 2nhưng trong 4chốc lát 1lại bị 5che lấp bfbởi sự 45lạnh lùng, blạnh nhạt: 4“Sao lại 5là em?”

“Tại 3dsao không 69thể là 8em?” Tiểu bÁi mệt cdsuýt đứt ehơi vậy 9mà anh lại 1tỏ ta dửng ddưng thì a3thật đáng aghét vô ccùng! Cô 2túm chặt 8ftay áo anh: 2“Mẹ bảo 3aem đến 2hỏi anh, 7bcuốn sổ 17tiết kiệm 7kia là sao? fcBây giờ 5anh sắp aechết rồi 4ư? Anh nghĩ 0rằng đang 6để lại badi vật đấy e7à? Bố mẹ 7đều vô b3cùng lo lắng, bdmau quay về 6với em!”

Anh ckhông có 74bất kỳ 4phản ứng 5gì, một 9lúc sau mới etừ từ dlên tiếng: 1“Chính d5vì không cmuốn để 0bố mẹ 0lo lắng c3nên anh mới fkhông thể 18quay về.”

Tiểu 48Ái hiểu 32anh đang enói chuyện egì, nhưng 8avào lúc 30này, cô 11quyết không 77để anh 3đi được: 3“Anh thôi eđi! Em nói 16quay về blà quay về! 2aBố mẹ 6đâu có 5nói bắt 4anh đi, anh 95đừng lấy 6ahọ ra làm fcái cớ.”

Dung 78Kỳ khẽ 4cong môi, anụ cười b9vừa chế 64diễu vừa 15nguội lạnh: 49“Vậy còn 7em thì sao? e1Anh ra đi ckhông phải 8luôn là 6tâm nguyện e8của em từ cftrước tới 97giờ ư?”

Nụ fbcười đó bkhiến Tiểu 5Ái nổi 6giận: “Anh e5như vậy b4là sao hả? 90Người làm 94sai luôn 3là anh, bây 4giờ anh 4còn nhăn 04mặt cái fgì chứ?”

“Đúng, 2anh làm sai! 59Vì thế 85em đừng 12đến quấy 31rối anh fbnữa!” cDung Kỳ 8bất ngờ 19thay đổi dsắc mặt, 01xoay người 5bước đi. 8 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái adnổi cơn dtam bành, 79cướp lấy c8hộ chiếu, 7vé máy bay ctrong tay 5aanh rồi ddquay đầu ebỏ chạy. 6f © DiendanLeQuyDon.comDung Kỳ 9không ngờ 6dTiểu Ái 1sẽ dùng abnước cờ 0đó, khi 8fphản ứng 8lại thì 5cô đã chạy 2khá xa rồi.

Tiểu 1Ái chạy 4lên cầu 12thang, băng 67qua đại d5sảnh tầng 8dhai. Lúc 1vượt qua bdcửa chính, bdphát hiện 09anh sắp e9đã đuổi 3kịp tới 9nơi nên e7cô chỉ 45có thể 7atiếp tục emen theo lối 7cầu vượt 2đi bộ chạy c2về phía 2trước, aTrước khi bbchạy đến 3fbên kia đầu c1lan can, Dung dKỳ đã 3đuổi kịp dcTiểu Ái, 5cô liền 3cgiương tay 8blên cao, 6ném hộ 9chiếu và 4evé máy bay 6dxuống phía fcdưới cầu 5vượt.

“Dung 60Tiểu Ái!” 96Dung Kỳ 4rất tức e9giận, sau 4khi lạnh f6lùng trừng 59mắt nhìn 20cô, liền 3xoay người 9cđịnh bước 7xuống.

Đáng c3ghét! Tiểu 3Ái ném cả dvé máy bay 25đi rồi 5dmà anh vẫn 9muốn bỏ 36đi sao? Cô 57mặc kệ 4btất cả, cbước lên 7ôm chặt 4lấy anh 99từ phía 61sau.

Dung 6Kỳ bỗng 1csững lại, 99lạnh lùng 7quát lớn: e“Bỏ ra!”

Tiểu 4aÁi vùi mặt 7vào chiếc dáo khoác 0edạ mỏng b2mềm mại ccủa anh, 60thốt ra chai từ: c8“Không 51muốn!” 8fCơ thể aamềm mại 8evà cánh 19tay cô, tựa 5như dây 8leo quấn 45chặt lấy danh. Cô không 4quan tâm, aamặc kệ canh. Dù sao cdthì cô cũng fekhông thể 3để anh 9đi được.

“Rốt b4cuộc em b3có chịu b9buông ra 52hay không?” b8Dung Kỳ 1ngoảnh đầu 37lại, chỉ cthấy mái 84tóc xoăn 51dài dày bmượt của 34Tiểu Ái.

“Hừ! 49Nếu em muốn e4bỏ ra thì clàm gì phải 9côm chứ? 8Có bản 20lĩnh thì a0đánh em bđi!”

Sau 2khi giằng eco một hồi, 33anh liền 3kéo mạnh 6cô ra.

“Dung 6Tiểu Ái!” e7Anh cầm 2tay kéo Tiểu bÁi lại 0gần rồi 35cúi xuống e8nhìn, ngọn 5lửa giận 8dnhảy múa 1dtrong đáy ecmắt. “Em bcó biết 8hiện tại 9dmình đang 7làm gì khồn? aNếu em buồn echán, thì 16đi ôm người 72đàn ông 2của em. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐừng có 26đến làm ephiền anh 4nữa!” aMỗi lần 1fnguyên do ctại cô, 7Dung Kỳ 14luôn giữ bcho mình fbvẻ bề 8ngoài bình ftĩnh, nhưng 04cô lại a6luôn xuất ahiện một d5cách khó fhiểu, sau d8khi gây ra 94một đống 2phiền phức a8thì lại 0dcăm ghét 33trốn xa 9anh. Cứ 4như vậy 62hết lần dnày đến 22lần khác, 1eanh thật b6sự không 86chịu được d5nữa rồi!

“Anh 6không phải blà thánh 04nhân. Rời dxa nơi này eđến nước 1eMỹ là việc 71duy nhất 5banh có thể 10làm lúc 7này. Em chỉ afcần giống f4như trước 57đây, trốn 25xa anh là ađược, 8còn những 4dthứ khác, 7dem không eacần phải d3làm!”

Thấy bTiểu Ái d9ngây lặng, fanh lập dtức xoay 38người bỏ 20đi.

Bước c7chân anh 6avội vã, bđi nhanh bnhư bay, ftrong phút 9chốc đã 4cách cô c2khá xa. Tiểu 7eÁi xoa ngực, acchỉ cảm 6thấy nơi eđó một 4elần nữa 22lại bắt ađầu nhói 5đau, một 7cơn đau 0fkhông thể 0nào miêu c2tả được, 0nó đè nặng a3tâm can khiến ccô cảm 6thấy khó cbthở.

Tiểu b0Ái biết, 0đã đến 89lúc cô phải edđưa ra quyết 2ađịnh. Thiên a3đường 1cvà địa 9fngục, cô 93chỉ có cthể đến d7một nơi, 52và một fkhi đã bước e8vào đó b2rồi thì 22không thể bquay đầu 87lại được 6nữa.

Thấy dDung Kỳ 0bước đến cacửa sân 1bay. Tiểu fÁi bỗng dnhảy kên, 8lao thẳng 59về phía 6bóng lưng cmàu đen 41cao lớn, cftrong miệng facòn kèm c5theo một ecâu chửi: 7c“Khốn 1kiếp! Dung fKỳ! Anh 9đứng lại 3cho em không fthì bảo!”

Tiểu b6Ái chạy berất nhanh, bfdường như 6có thể ecảm nhận 0được tiếng 2gió vù vù 8bên tai. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐứng chặn atrước mặt a3anh, cô nói: 0“Em bảo 59anh đứng 7lại, anh 0dnghe thấy dchưa hả?”

“Tránh 5ra!”     

“Em akhông đi 86đấy! Anh 31cũng không 4được đi! 29Ở lại 84cho em, không 3được phép a3đi đâu 4cả!” Tiểu eÁi túm chặt 9những ngón 9tay mà Dung dbKỳ đang bxách laptop, fbsắc mặt 9anh đã xám fđen lại: 6“Em…”

“Đúng, 38em ghét anh, 21từ khi anh 0quay về 4ftrong lòng fem đã luôn 1mong anh rời b0khỏi nơi dnày. Nhưng 5fhiện giờ 8anh không 9được đi. 3e © DiendanLeQuyDon.comAnh đi rồi bthì em biết 4làm sao đây? c3Ai sẽ mặt 5lạnh mắng 5fem khi em blàm sai? 3cAi sẽ chăm 4sóc em khi cem ốm mệt? 1Ai sẽ giặt 7bquần áo, 6nấu cơm 5fcho em ăn…” fTiểu Ái 2ecàng nói 6ecàng lạc e1đề.

“Một 67năm trước 30anh đã chuyển 21đi rồi!”

“Em efkhông quan 8ctâm!” Tiểu 4Ái vòng 1atay qua cổ e6anh, rướn 09người lên: c7“Tóm lại 0em nói không 2được là 90không được…” 7Bị bả 0vai anh đẩy dra lực vô 79cùng mạnh, 5cô đau đến 5mức muốn bchảy nước cbmắt.

“Dung cKỳ! Nếu 2banh dám đi… 12em, em sẽ 7khóc cho 5anh xem.” 1Nước mắt 33thật sự 7nói rơi cdlà rơi, cdtừng giọt 9từng giọt 4nối tiếp btuôn trào etừ đôi e7mắt đen 3như pha lê 0của cô.

“Đừng 5diễn nữa!” 8eDung Kỳ 7dquay đầu 9lại,lúc 99kéo cánh d6tay Tiểu 22Ái, anh mới 34phát hiện b5ra những 9ngón tay 1của cô blạnh buốt. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngẩng eđầu nhìn athì thấy b7trên người acô chỉ 8mặc vẻn 8vẹn chiếc 5áo len mỏng: 2e“Áo khoác bngoài của 76em đâu?”

Tiểu aÁi nhìn 2lại bản 3thân, rồi 5nức nở 52nói: “Em fbỏ quên 7ở Sun rồi…”

“Em 8dlàm sao vậy? 3Trời lạnh 6bnhư vậy 36không mặc 42áo khoác 6mà đã chạy bfloạn khắp cnơi.” Dung 00Kỳ bỏ etúi máy 2tính xuống, cblập tức 21cởi áo 22khoác ngoài frồi cuốn 2cchặt lên 0angười cô. 8 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái bngẩng đầu f3nhìn khuôn 65mặt đẹp 75trai lạnh 5lùng gần dngay gang fatấc, nhìn 34sự quan 5btâm và quở 7ftrách trong 1đôi mắt 3lạnh băng 68đó, cô 10liền tỏ 6vẻ nũng 8dnịu nói 85với anh: ee“Anh xem, 6em không 4bhề biết cchăm sóc 0bản thân… 10anh quay về 60cùng em nhé!”

Dung 3Kỳ dang 99tay ôm Tiểu cÁi vào lòng, dmột tay 4nhẹ nhàng dxoa lên má 8dcô, nơi 1đó cũng 0thấy lạnh 0dngắt. Anh 98thở dài 02nặng nề, a0dùng hơi bấm lòng ebbàn tay mình 2bủ ấm cho 32cô.

“Em 4có hiểu 35mình đang 7làm gì không?”

“Đương dnhiên là 6em hiểu!”

“Thực 3ra em không 03hề hiểu!”

“Vậy arốt cuộc 5anh có ở 7lại hay 4không hả?” bTiểu Ái 7quyết không 5abỏ cuộc.

Anh 50lại thở a3dài, rất a1lâu sau mới 1nói: “Anh 21biết rồi!”

“Anh cfbiết gì?”

“Anh bsẽ tạm 52thời ở dlại.” fSáu chữ, 20chỉ có bbản thân 4anh hiểu, f0trọng lượng ccủa chúng 79nặng bao danhiêu.

“Không 7phải tạm 6thời mà bfở lại 28luôn!” 8Tiểu Ái 7quàng tay 8lên vai anh, 19chân cà 9dnhắc ôm 16lấy anh, 09vùi mặt 2dvào khuôn 3engực ấm 0áp của canh. Động 7tác đó cbbất ngờ 3khiến đôi 3mắt xinh dđẹp của 5Dung Kỳ dbhơi nhíu 0lại, anh 3blại nhẹ eanhàng vỗ d4vỗ lưng fcô.

“Sao 3thế, đột b1nhiên không d2ghét anh 8nữa à?” 63Lời của 1canh khiến 5cô ngẩng 2đầu lên, 77bờ môi 3với đường 10cong hoàn bmĩ tạo a0thành nụ 2cười dí 7dỏm. Cô 1có cảm 9giác mặt 9mình đang benóng ran, ebxấu hổ 6quá liền ebuông anh d4ra rồi rít elên: “Đúng 5thế! Em dghét anh cđấy! Chẳng 6fqua là lạnh 1quá mà thôi, adựa vào e9một chút 3thì sẽ 9bchết sao…” fTiểu Ái c3lẩm bẩm c9đi lên phía 6trước, cnhưng bất fngờ lại d3bị anh nắm 32chặt tay, 2giằng ra 03không được, 2anh như nắm cchặt hơn, erồi nhét 8tay cô vào 31trong túi 7quần mình.

Tiểu 78Ái không 8giãy dụa 37nữa, mà a3chỉ ngoan cngoãn đi 10bên anh, 22trong đầu 5Tiểu Ái flúc này ekhông có 4bất kì e1phán đoán 1fnào, cô 1chỉ có 83thể nghe 5theo mách ebảo của 6con tim mình. a © DiendanLeQuyDon.comKhông biết ftương lai esẽ ra sao, dnhưng hiện 5tại, cô d8không muốn 9chạy trốn e9cảm giác 1đó nữa.

Tiểu 7Ái ôm chăn 4dvà đệm 7dđến cho bDung Kỳ, 18sau đó đứng 9ở cửa 6dnhìn anh 8athu dọn 09căn phòng. 17 © DiendanLeQuyDon.comSau khi anh 3chuyển đi, 5cô chưa 8ctừng quét adọn căn 03phòng này, 5bây giờ 1abụi bặm 6đã sắp 04dày hàng 21tấc rồi. 99 © DiendanLeQuyDon.comThấy khuôn 13mặt lúc 57nóng lúc 9lạnh của 0Dung Kỳ, 7Tiểu Ái b2sợ hãi 5lên tiếng: 75“Nếu như e8anh cảm 53thấy thực 88sự quá a9bẩn, thì 5có thể 05ở khách esạn…”

Quay 0đầu lại 2nhìn cô, f5Dung Kỳ 74lạnh nhạt 1nói: “Không eccần thiết!”

“Dạ!” 6bTiểu Ái avén mái 9tóc, chợt acó cảm 9giác mất ddtự nhiên, ethật buồn 2bực, đây 06đâu phải f8lần đầu 0tiên cô e2sống cùng 75anh. Hơn 0nữa chuyện 8gì nên làm, 2chuyện gì 0không nên a7làm họ 4cũng đã 6làm hết dacả rồi, 1còn căng 11thẳng gì 4chứ? Tuy 8nhiên, tình 39hình bây 85giờ đã dekhác, giờ cđây mỗi blần lại 63gần anh 6btim cô đập 6anhanh hơn, 11ngay cả 53nhìn trực fcdiện anh 96thôi cũng 2cảm thấy 85xấu hổ, 0ngộ nhỡ fdđêm đến e7cô không 1cnhẫn nại 9ađược mò 4đến phòng 0anh, có khi cbnào anh hét 1tướng lên 45vì có kẻ 86biến thái 2ahay không efnữa… Không 94đúng! Phải 2là anh muốn 9mò vào phòng 4cô chứ! fGiống như 4lần trước 2tóm lấy ccơ hội c4rồi… Tiểu 4Ái ôm lấy 0má, hỏng brồi, còn cnghĩ tiếp 3bnữa, thì 1cô sẽ thành 5dâm tặc 1mất!

“Tiểu bÁi?” Dung dKỳ nắm 0blấy tay 0cô.

“Hả?” a7Tiểu Ái 0giật bắn emình: “Gì 4vậy anh?”

“Em fđang liên ctục tự 95đánh vào 02mặt mình, 3akhông sao 8chứ?” 3Anh nhìn 61cô, hơi 1thở nóng e6bỏng, thanh 35khiết phả 40lên sống 7bmũi, đôi 8môi trơn 7bóng màu dbnhạt dừng 2cngay trước emắt, mặt f3cô đỏ 7lên, đờ c3đẫn há 5hốc mồm.

Như 00phát hiện 2bra điều 6dgì đó, 37Dung Kỳ 5mỉm cười eenhẹ nhàng dđưa tay aép Tiểu 4Ái vào tường, dđôi mắt 66màu trà 8trong suốt 3cnhư thạch 29anh bừng 2lên màu c0sắc tuyệt 2đẹp, hơi 9thở ám 12muội: “Vừa 5rồi, có aphải em…”

“Không d2có, không 07có! Chẳng aecó gì cả!” b7Tiểu Ái 5vội vã clắc đầu, 6sau đó nhận 4thấy sự etrêu đùa 2trong đáy 5mắt anh, b2cô lập 95tức ngại cngùng đẩy caanh ra: “Đáng 66ghét! Anh 7trêu em!”

Tiểu 5Ái hừng a3hực tức 3egiận xoay 45người, flại bị ceDung Kỳ d8túm lấy, 9amột lần 18nữa anh 1ôm cô vào 0lòng.

“Tiểu aÁi!” Ánh 7mắt anh 1đột nhiên e3nghiêm túc, 2nhìn cô cchăm chú 7emà sâu sắc 7như bầu a1trời sao 4về đêm. c3 © DiendanLeQuyDon.comAnh dần 91dần kề 5sát môi 08cô, cô ngây 2người, 81tiếp đó 73nhắm mắt 1blại yên blặng chờ 6cđợi trong 8elòng anh. 0c © DiendanLeQuyDon.comĐúng vậy, 7etừ lúc 0quyết định agiữ anh 3ở lại 8cũng đồng dnghĩa với ffviệc cô bngầm thừa cnhận chuyện cfnày. Cho 7cdù chưa dtừng nói erằng anh 68cho phép 6bản thân, bnhưng cô e4cũng không dfné tránh f9nữa.

Tuy dcnhiên, nụ dhôn trong fdự đoán 4không hề 15xảy ra. 3 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái d1cảm nhận 5cđược anh bđã buông 9tay. Ánh c4mắt cô c2dõi theo 0bóng Dung fKỳ, anh 42đang đi 45vào nhà 49bếp, rồi 35bất chợt dbquay đầu 8clại nhìn, 98vẫn là 9ánh mắt 8và thần 5thái bình 8tĩnh: “Tối 37nay em muốn 00ăn gì?”

Trong d2lòng Tiểu 0Ái dấy 30lên cảm 4giác thất 6vọng không 2tên, cô cliền đáp bbừa một d6món: “Bò abít tết 0đi!”

“Vậy 4cthì phải eđi siêu 4thị.” 5aDung Kỳ d2cầm chiếc 5aáo khoác 7trên sô-pha, b1lúc bước dđến cửa 55phòng khách dthì quay eđầu lại 9hỏi cô: 0c“Em có emuốn đi 5bcùng không?”

Tiểu bÁi nhìn aanh, mỉm 5acười gật eđầu.

Lúc aThôi Thái 9bDạ họi 3điện đến d1đã là hơn dtám giờ bbtối. Lúc eenày, Tiểu 1Ái chợt bnhớ đến 0chuyện quần afáo và bức 8thư để 4lại, nhưng 82vừa thưởng bthức xong 3món bò bít etết ngon 2miệng, lại eđang làm 69ổ trên 59ghế sô-pha băn hoa quả, a4xem ti vi, d9nên cô không 1muốn ra 5ngoài chút fnào. Đột 8nhiên nhớ 59đến dáng 7vẻ đau 3khổ vì 05tình của 8aTrân Gia, 95Tiểu Ái 94nghĩ dù 9thế nào 7vẫn nên 66nói rõ ràng 61với Thôi 9Thái Dạ.

Thấy 07Tiểu Ái cđứng lên, 7Dung Kỳ d9dù đang c4bận rộn 9atrước máy 4tính, vẫn 5quay đầu 4sang: “Em 68muốn ra 1cngoài?”

“Vâng!” eTiểu Ái 4gật đầu, 4ecó vẻ chột 2dạ khó 0hiểu.

Anh 1lặng lẽ bnhìn cô 3chăm chú: b9“Cùng với 8fThôi Thái f4Dạ?”

Tiểu f1Ái càng 21bất ngờ d2đến nỗi 3không dám 27nhìn anh, e1chỉ đành 8cười mấy 7tiếng: “Ha 5ha… Đúng b7vậy, anh bấy tìm 8em có chút 2chuyện!” 2Điên rồi 5asao? Cô làm 8cái gì vậy?

Dung fKỳ không b9nói gì, 0Tiểu Ái dcđành nói 07tiếp: “Hic… 7Em biết 9dbây giờ bra ngoài 7thì hơi 9muộn, nếu 7anh không 7muốn, ngày 10mai em tìm canh ấy sau!” cNói xong, d0cô trộm 62nhìn sắc 15mặt anh, dkhuôn mặt d2điển trai dthon gọn 1đang chăm echú dõi 8theo màn fhình máy 6ftính, vẫn 1yên lặng a6và bình 1thản.

Tiểu cÁi cứ đứng eeđó, đi fakhông được 6fmà ở cũng 9không xong.

Phải brất lâu dbsau, anh mới eflên tiếng: b“Có việc 9thì cứ 23đi, nhớ 3bphải mặc 5thêm áo 69đó!”

“Em 6bbiết rồi!” 1Cô thở 0phào nhẹ 3nhõm, đi advào phòng 3lấy chiếc 45áo lông 4fdày nhất, 8fcuốn từ 3đầu đến abchân không ehở chỗ fnào, sau cđó chạy 4cnhư bay ra 1khỏi nhà.

Sau bkhi cửa 02đóng, những 7ngón tay 0đang di chuyển 0trên bàn 57phím chậm 82chậm dừng 8lại. Dung 6Kỳ bước 9đến trước 06cửa sổ, 13tấm kính 8btrong đêm 5tối phản 5fchiếu ra akhuôn mặt 5dlạnh lùng. e7 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhìn 2xuống phía 0dưới, sau 2ánh đèn a1đường 5cô đã rẽ edchỗ ngã c4ba, không 8còn thấy cbóng dáng cđâu nữa.

Châu 6Châu đã 7dphát hiện 5ra, mấy 67ngày gần eđây, biểu f6hiện của 5Tiểu Ái brất kì flạ. Trước 53đây, những 21lúc không 25phải làm 99việc, Tiểu 91Ái sẽ giết 5thời gian 27ở công 6ty, nếu 9không cùng fvới bọn 0anh chơi fbài, thì a6cũng bị 9ông chủ akéo đến 1ephòng nghỉ 50tán gẫu. 2c © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng b6mấy ngày 90nay, ngoại 59trừ có 0lịch quay, athời gian dkhác Tiểu 2cÁi gần c3như không 6xuất hiện, 14ngay cả dgặp ông echủ cũng bbchỉ chào ahỏi xã 66giao, rồi b3nhanh chóng 8tránh mặt.

Châu eChâu không 6khỏi tò 4mò, kéo 3San San bắt 5đầu tám cchuyện, 5chẳng lẽ 2dthật sự bhai người 7đã chia btay như lần 09trước Tiểu fÁi nói sao? 4bSan San nói dchắc như 6đinh đóng dccột rằng f8do chuyện 33con gái riêng. 5 © DiendanLeQuyDon.comPhụ nữ 9dkiêng kị 91nhất là fchuyện này, 5bai bảo trước 29đây ông achủ quá a7phong lưu. b © DiendanLeQuyDon.comĐáng đời! 7Châu Châu fdthì lại ffthấy sự 0fviệc không d2hề đơn a9giản như 1vậy, bởi cfsự bất 0thường acủa Tiểu 41Ái bắt 0eđầu khi 7thấy cô 28ấy bảo 2anh tìm tung 1tích đạo ebdiễn Aki. 0f © DiendanLeQuyDon.comNgày hôm 4đó, Tiểu 8Ái đã vội 03vàng đến 78nổi áo 1fkhoác không f9kịp mặc 8mà đã chạy 49đi rồi. bd © DiendanLeQuyDon.comHai người 0enày nhất a7định có 1bđiều gì 9uẩn khúc 6bên trong. b © DiendanLeQuyDon.comVì thế, 4Châu Châu b8lại giải 7cquyết trường 6hợp này 4dứt khoát blà tình 7tay bốn. 9 © DiendanLeQuyDon.comBất ngờ edxuất hiện 8người yêu eeđầu và 59con gái riêng 6của người abạn trai, d1còn người bbạn gái ethì cũng 1fcó một 8người khác 09xen vào. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐiều này 5ckhiến cho 8chuyện tình 73của cặp a2đôi này dvừa mới 8bắt đầu 3được mấy b4tháng đã dđổ vỡ.

“Thôi 6đi! Đổ avỡ gì chứ? 3Tôi thấy 54ông chủ 76của chúng e8ta chẳng cthể nào 9btừ bỏ ddễ dàng 80như vậy 9ađâu! “San 7San nói với 4aanh, trước 5ckia khi cô 9ađi chụp aảnh chân ecdung cùng bTiểu Ái, 8giữa chừng 2ông chủ 61gọi điện 6bđến, nói 4brằng bị 9sốt muốn 1bTiểu Ái 2đi thăm 6bằng được. a © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 1sau đó với athái độ bcung kính f3của nhân 9cviên, cô fkhéo léo 22nhắc Tiểu 4Ái tình dhình bệnh a3của ông dchủ. Không 9fngờ, Tiểu 5Ái liền cdgiẫm chân e3mắng chửi, 7rồi liên 1tục nói 4Thôi Thái 5Dạ quá 0anhạt nhẽo, dngay cả 23chuyện giả 0bệnh cũng dlàm được, 5không phải 64là đàn 06ông, mà b8là tiểu d8nhân.

“Ông 7echủ chúng eta giả bệnh bdsao?” Nhớ alại dáng 6vẻ tự 4do, phóng 6fkhoáng của 4Thôi Nhị 1thiếu gia, aChâu Châu 3thực sự acó cảm agiác hình fảnh thần 9tượng của c0mình bị 1csụp đổ.
“Còn b9hơn thế ebcơ! Ngày e8hôm qua, bcông chủ bcương quyết 9cmuốn tôi 1sắp xếp 9thêm lịch ctrình buổi 0fchụp chân 1dung ngoài aftrời hai 6ngày, còn 6định địa ađiểm trên ccdu thuyền 1ecủa Thuần d8Quán.”

“Du c1thuyền của công chủ e2sao?” Châu bChâu bừng 44tỉnh: “Chẳng 2trách ngày 31hôm qua anh c0bảo tôi bđi bài trí 1lại du thuyền, 6atôi còn 40cho rằng banh ta có 03người phụ 1nữ mới. cb © DiendanLeQuyDon.comNói như cvậy, thân 7phận phu 0cnhân thượng 54lưu giàu e8có này chắc 8cnhư đinh 6đóng cột alà của 58Tiểu Ái 03rồi!”
San 8San bĩu môi, 2diễn biến asự việc 3sau này cô f0chỉ có 6thể dùng 0fbốn chữ 03khái quát bđó là: d3“phó mặc 4fcho trời!

Đến dchiều, sau b4khi nhận d8được lịch 2cchụp chân 0dung ở Thuần 4Quán, Dung cTiểu Ái b1quả nhiên 5eđùng đùng 0nổi giận ffgọi điện fcho San San.

Tại 70sao thợ c4chụp ảnh, 0nhà hóa 7trang không 8có một 42ai đến? aTại sao ctrên thuyền 7chỉ có cmình Thôi 3Thái Dạ? d2Đối diện 4với câu bhỏi này, 93San San còn 2có thể dbnói thế banào được 6nữa. Gặp 39phải ông 5chủ lấy 79việc công alàm việc 85tư như vậy, 36đúng là dfmệnh khổ!

Sau 81khi tắt 3điện thoại, dcTiểu Ái etrừng mắt bnhìn Thôi 0bThái Dạ, 89chỉ về 1phía bờ c3hồ cách edđó không 9xa ra lệnh: f5“Tôi muốn 11anh lập ftức lái ethuyền quay 7trở lại!”

Thôi eThái Dạ 73tựa hờ 10trên lan 20can, khuôn 1amặt tươi 7ecười vẫy 9tay nói: 1a“Đến a3đây cầu dxin anh! Cầu ecxin anh đưa 8em quay trở 2alại!”

“Thôi 4Thái Dạ, 0anh đừng bcó mà quá 29đáng!”

“Vậy 7không chọc 1em nữa, 8đi ăn cơm 3cùng anh, ftrên thuyền aecó rất bnhiều món f8điểm tâm 7cem thích d5đấy! Đó eđều là fnhững món 6do đầu 3bếp đẳng 0cấp nấu, 2eem nhất 77định sẽ 51khen ngon.” 8Dáng vẻ 1anh rất 2vui mừng, 9hoàn toàn 8lờ đi sự 64tức giận 31của Tiểu cÁi.

“Anh 2định như d9thế này e2đến bao 7agiờ?” 1Cô hất b2tay anh ra: 4“Cho dù 7bhôm nay tôi a3ở bên anh 1thì được egì nào? 55Kinh nghiệm byêu đương ddcủa anh 33còn phong 0dphú hơn 99tôi, anh 00chắc phải 73hiểu hơn 6ai hết. 0f © DiendanLeQuyDon.comChia tay là 2bchia tay. e © DiendanLeQuyDon.comCó làm nhiều 27hơn nữa e1cũng chẳng c2còn nghĩa 57lý gì.”
Thôi 3Thái Dạ 97dừng bước cquay đầu 5alại, nụ 1dcười vô becùng gượng 0gạo: “Chia e9tay là do 6em nói, anh 84đã từng 5nói sao?”

“Chuyện 6anày chỉ 8cần một 4fbên nói c2là được c3rồi! Đâu 89cần phải 79hai người ccùng nói.”

“Ai efnói thế? 21Trong tình 7yêu trước 62nay chỉ 96có Thôi fThái Dạ 0này nói 67chia tay!”

“Tôi dthấy anh dfđã đá 9fngười ta 87quá nhiều 2rồi, nên 5không quen fbị như 0vậy đúng 5bkhông?” 27Cô nghiến 7frăng nói: b3“Vậy được, 4bây giờ edđể anh 8nói với 93tôi!”

“Nói c7gì?” Anh 73khoanh tay 5lại.

“Nói 12chia tay với 95tôi!” Thằng 6cha này thật 5phiền phức, 3cô không 84thể nhẫn c2nhịn được 0nữa rồi.

“Tại 9sao em muốn bchia tay? 1Chúng ta 7đang hạnh 51phúc, chia ftay gì chứ?” a1Anh lại abắt đầu 8giáo huấn: d6“Anh đã 0từng nói 44với em, 9chuyện của f7Vy An không 6nhất thiết c6phải để 0trong lòng, 26em dằn vặt 3vớ vẩn 5làm gì.” 3cNói xong, 7anh đi thẳng 7vào khoang 5thuyền, 0cô cũng d8đành bước d7vào theo. b2 © DiendanLeQuyDon.comTrên chiếc 76bàn tròn c1màu trắng btrong nhà 22ăn, các 5cloại điểm 5tâm ngon 4miệng tỏa c4mùi hương 62mê người, 9frượu sâm 6banh, giá ecắm nến, ahoa tươi dcái gì cũng e2có.

Thấy 7cô bước 9vào, anh 5dịu giọng: 9e“Bé con, f1mau đến 1đây ăn bcnào!”

“Tôi e5muốn chia 51tay không 9phải vì 6bVy An!” 4Tiểu Ái cđập tay 1xuống bàn.

Anh 3ngẩng đầu 44lên, mặt 5mày sa sầm, 3nhìn cô b9không hài 0lòng: “Không bcvì Vy An 40sao? Nếu 6ekhông phải 4vì cô ta ethì em ầm 9ĩ lên làm 92cái gì?”

“Tôi..” 98Trước mắt 0aTiểu Ái 4fhiện lên 5đôi mắt 59màu trà ftuyệt đẹp, 5clạnh lùng, fcô lắc bđầu nói: e4“Tôi vì cbản thân 9không được 4sao? Sau khi 5yêu anh, 3tôi không 6có lấy 9một chút e1không gian eriêng tư. 6 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 90đang là 1elúc tôi 3bận rộn 8cho sự nghiệp, efnhưng mỗi 46ngày đều a9phải hẹn d2hò ăn cơm 0cùng anh, 33cuộc sống denày khiến 3tôi cảm 28thấy thời bgian đang aquá lãng ephí!”

Choang! 44Chiếc đĩa 7sứ sắp e6đầy điểm 5tâm vỡ dtrên nền csàn. Tiểu bÁi ngẩng 68đầu lên, beđúng lúc 3đối diện 84với ánh e9mắt tức 49giận, hung 7edữ của eanh.

Tiểu aÁi biết 44câu nói 79cuối cùng c6của mình e2đã nặng 6lời, nhưng 5những lời ccmuốn nói 5cũng đã 4nói rồi, a0mặc kệ 30anh ta. Hiện 05giờ cấp bbách nhất 2flà quay về, bdù sao thì a6du thuyền bdnày cô cũng 9biết lái, 9acùng lắm 3thì tự acra tay. Nghĩ e2đến đó, 13cô cầm dtúi xách 60xoay người 5bước đi.
Khởi 8động du 6cthuyền chưa 3được bao 53lâu thì 4eDung Kỳ bgọi điện bđến, hỏi ecô tối canay có về c6nhà ăn cơm 5không. Tiểu dÁi vừa 9nới được 6chữ em thì cđiện thoại 2bị Thôi 95Thái Dạ 2cướp mất.
“Dung bKỳ? Cậu 5lại chuyển 5cvề thành f6phố S khi a1nào vậy? aTại sao 5không nói bdvới mình d4một câu?” 0Thôi Thái 07Dạ cầm 81điện thoại fvừa đi evừa nói, 43Tiểu Ái 7làm thế a9nào cũng cdkhông lấy 6được, 9“Tiểu 0Ái đang 5fở bên ngoài 0avới mình. a8 © DiendanLeQuyDon.comBuổi tối 3có thể acũng không 5về… Cậu 3fbiết đó, a3giai đoạn 5yêu đương 45cuồng nhiệt 2ý mà, hẹn 5bhò luôn 8quan trọng. 8 © DiendanLeQuyDon.comVậy nha, a1mình đang 9dchuẩn bị b1mở rượu 2nho, hôm akhác nói dachuyện với bacậu. Bye!” 6Anh lập 4tức tắt 3máy, Tiểu daÁi cướp 7alại điện athoại, tức a1giận đá b8Thôi Thái 52Dạ.

“Yêu 7ađương cuồng 52nhiệt cái e2đầu anh! eChúng ta 9đã chia 6tay rồi, 38ai hẹn hò f9với anh 7chứ?”

Anh 4xoa đầu 82gối, mặt 4mày sa sầm 5fnhìn cô: e4“Đến bmức phải 1ctức giận bnhư thế fcsao? Anh trai fcem đâu phải bkhông biết 86chuyện chúng 5ta bên nhau, ehơn nữa dngười lớn ftrong nhà 6cũng đã 9từng gặp crồi.”

“Anh ccòn muốn 4atôi nói 7mấy lần b8nữa, hiện efgiờ chúng 1ta đã chia 2ctay rồi!”

“Ăn 0bnói bậy 19bạ! Ai nói 7là sẽ chia 0tay? Đi, c8xuống dưới eăn cùng 56anh! Anh cho eadu thuyền 4dừng lại, 2cmột lần 8nữa kéo a6cô quay về 0phòng ăn. d © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái d7tức giận 8fnghiến răng ekèn kẹt, fnhưng với 2tình hình 0trước mắt, 26hôm nay anh 7quyết sẽ ckhông để 2cô cứ thế 0mà quay về. f © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 6cầm dĩa b3lên, bắt 7đầu ăn eđồ điểm 10tâm.

“Như a1vậy mới afngoan!” 1Anh lại dcmỉm cười c7nhìn Tiểu 0aÁi, thỉnh 35thoảng lại 4cđưa tay f2lau khóe ddmiệng cho ecô.

Tiểu f7Ái trợn 75mắt nhìn, btrong lòng 10liên tục 8chửi thầm.

Lúc fvề nhà dbđã gần amười một cbgiờ đêm, 59Tiểu Ái 13vác đầy 98một bụng dđiểm tâm 5và vì bị dép uống 4mấy ly rượu e4vang lớn fbnên cô thất 24mệt hơn a6cả khi quay 58phim suốt a1đêm. Vừa abước vào 93nhà, Tiểu cÁi liền bfnằm bò 57lên ghế 6sô-pha.

Phòng e6khách không 4bật đèn, bcô nghĩ 7eDung Kỳ dđã ngủ. d © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu 09Tiểu Ái fcòn định 75bảo anh enấu món 9ăn đêm 70để giảm 5đi cảm 6giác vừa bdngấy vừa 07ngọt trong 20dạ dày. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh ccngủ rồi 79cũng tốt, 7để anh 2thấy bộ bdạng này 9của cô, emặt lại 1sưng xỉa alên cho xem.

Ngày b4trước, f5mỗi lần f3vì Thôi 0thái Dạ 6mà về muộn, 2fDung Kỳ 8fluôn lạnh 47lùng nhìn 7cô, rồi 7bước vào 77phòng. Ngày 8hôm sau, 52nếu anh 9không mặt dsưng mày 54xỉa thì 44cũng buông 13những lời e3châm chọc, ckhiêu khích 0cô.

Thực 1ra ngày đầu ftiên sau 5hôm gặp 1Thôi Thái 5cDạ, tiểu 3Ái đã nói 86với anh c7rằng, cô e4đi là vì fmuốn nói d2lời chia 73tay với danh ta. Nào c5ngờ Dung 2Kỳ chỉ 88lạnh lùng: f“Anh đã atừng nói, csau này chuyện 8ecủa hai 91người đừng 0nhắc trước 8mặt anh.”

Ánh 43mắt và 46giọng điệu canh vẫn 1akhông thay 1đổi, vẫn acđáng ghét fdnhư trước ceđây.

Tiểu 8Ái rên rỉ 8dtrên ghế 1sô-pha một 28lúc, định b2bò dậy 71đi tắm 4thì chiếc fđèn trần 0phòng khách dbỗng vụt 51sáng. Cô bngoảnh đầu 74lại, thấy eDung Kỳ 6đang đứng 7ở cửa 5hành lang 57thông với acăn phòng. d6 © DiendanLeQuyDon.comAnh mặc 27chiếc áo e5len cổ cao 00màu đen, amắt hơi 6cụp xuống, dahàng lông demi dài quyến 5rũ che mất c2tia nhìn bcủa mắt.

Tiểu bÁi chống b1tay, ngẩng 7ađầu nói 43“hello” 3avới anh, 3khuôn mặt btrái xoan dmàu lúa cmạch, hơi 4ửng hồng.

Anh 6fbất chợt fnhíu mày, e2sau khi bước 77đến gần 10cô và ngửi 6thấy mùi 8rượu thì 9lập tức 59hỏi: “Em 2đã uống 2rượu?”

Hỏng ffrồi, bị 9dphát hiện a8rồi! Tiểu 4Ái gật 43đầu, giả aevờ đáng 6yêu, lè d9lưỡi với 5anh.

“Em 84đã uống 0bao nhiêu 9dvậy?”

“Em fchỉ uống 3có một ecốc.” 0Tiểu Ái 7cười hì 94hì, nào 98ngờ rượu fdồn lên, acô “ợ” 5fmột cái, 6dáng vẻ fvô cùng dthô kệch, fcchẳng khác 4gì lũ bợm 35rượu.

Lông 52mày anh càng cnhíu chặt: 5“Rốt cuộc c5em đã uống b1bao nhiêu?”

“Anh 76làm gì phải e5hung dữ 57như vậy dchứ?” 8cCô níu lấy ctay áo anh 03làm nũng: 5“Người 90ta… khó 15khăn lắm cmới thoát 1eđược đó 62để về…”

“Vậy 18sao?” Anh drút lại 19tay áo, khoanh 1tay cười alạnh lùng: 04“Anh lại 80thấy em fachơi rất fvui đó!”

“Vui dacái con khỉ! 9Anh ta cứ anhư keo dán 8ý, không 50làm sao tách dara được.”

“Trước 4amặt anh ekhông nói f1tục!”

“Em 66chỉ nói 7“cái con dkhỉ” đâu 0có nói… 7nào được acoi là nói d2tục chứ?” cRượu cứ fcliên tục 9dồn lên, 0Tiểu Ái dchống eo 9đứng dậy, fđung đưa 0trước mặt 26anh gào to.

Trước 9dtrán Dung 85Kỳ nổi f3lên hai đường b5gân xanh: 3a“Em đi dtắm rửa 3rồi ra đây!”

“Làm cgì phải 2tắm rửa? ecHôm nay em 2không có alàm gì với 79anh ta, không 9hôn cũng 6không lên e7giường, a0anh dựa avào cái 3bgì bắt a2em phải etắm nước 6lạnh? Đầu 33cô bắt 1đầu choáng 4váng, càng chét to, túm 05lấy áo b8len của 0anh kéo đi b0kéo lại.

“Anh aakhông muốn 6nói chuyện 52với một ccon sâu rượu fcđầu óc 73không tỉnh 9btáo, mau afđi tắm 29rửa ngay!” 4Anh đánh dvào tay Tiểu 2Ái. Cô khó 6chịu nhìn 02vào cánh 4tay bị đánh, clại nhào 9kên: “Anh e9đánh em. a © DiendanLeQuyDon.comAnh cố tình 0mượn cớ b8nổi giận c3với em, 02thực ra bflà lợi dddụng việc 7dcông để 1ctrả thù 2riêng. Anh 75đừng cho 4là em không 8biết, anh ebkhông thích 1em ra ngoài 7cùng anh f2ta, vì thế f4mới đánh a0em.”

“Đi f5tắm rửa amau!” Anh fkéo cô đi 23về phía 7fnhà tắm.

“Em bkhông tắm!” 20Tiểu Ái 3bướng bỉnh, f3sống chết 8cũng không c0bằng lòng. 7 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt cnghiêm khắc, 6lạnh lùng bbthấu xương: 1e“Em thử 16quậy một 88lần nữa 4exem!”

0abĩu môi, 7không cam c3tâm nói: 1“Hừ, anh dchỉ có dbản lĩnh 5cnhăn mặt! 7Cứ hễ 6ekhông vui 07lại nhăn bmặt cau d5mày. Cứ fnhư thế 46thì ai biết 5được trong c1lòng anh dđang nghĩ fcái gì chứ? d9Không thích cem với anh 08ta đi với cnhau thì 8cứ nói 7thẳng ra. b © DiendanLeQuyDon.comKhông phải 00là anh đang 96ghen đó 7chứ?”

Anh atrừng mắt 80nhìn cô, e5ánh mắt fđó hơi fđáng sợ. 28 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái d7đã gần 8tỉnh rượu, 5dnuốt nước e0bọt, rón 5rén đi về f6phía phòng 7tắm: “Em 2đi tắm…” 4Cô vừa 7dđi được 2fmấy bước, cthì bị 72anh kéo lại, 0emôi anh hạ 7xuống, mang abtheo sự 1tức giận, cvừa đột 6ngột vừa ecứng nhắc, e8trong nháy 8mắt cuốn 5lấy đầu 8lưỡi đáng f1ghét của 8cô.

Môi 5của anh fevẫn mềm 54mại như 3thế, Tiểu 86Ái thấy 4cmình như fsắp hòa 5tan trong 0tay anh. Cô 5đúng là 4một người 60không biết 7liêm sỉ! 4Cùng với 3anh trai mình cchôn nhau, 7mà tim lại 9fđập nhanh 5như vậy. 8 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng, 01những ngón e5tay anh đang abníu chặt dlấy eo cô, 45đôi môi 04anh đang 01phủ trên 3môi cô, f8còn có cả fmùi hương ethanh dịu 5nhẹ nhàng 4của riêng 52anh nữa 1vây xung equanh, tất 7cả những 2cái đó, 7đều khiến 4cho tim cô 3đập liên ahồi.

Lúc ccDung Kỳ ebuông cô 41ra cùng với bhơi thở 8gấp gáp 8cthì sự 4tức giận 7trong đôi amắt đẹp 5đã giảm 28đi phân e9nữa: “Tại 00sao em không 0tránh?”

“Cho 52dù em tránh, 5anh sẽ buông 39tay sao?” d3Tiểu Ái 57hỏi lại 42rất nghiêm 3túc.

Dung 12Kỳ nheo 1mắt nhìn dcô, rất 12lâu sau, a5mới từ 39tốn đáp 8lại: “Em 4biết anh 07sẽ không afbuông?”

“Đúng 6vậy! Em 5biết anh aasẽ không 2làm vậy cnên em không 6atránh.” eTiểu Ái 5cđưa tay alướt qua ckhuôn mặt 3thon gọn 6hoàn mĩ, eđẹp lạnh 4lùng của 9anh: “Lúc 7tại sân 9abay em kiên 1quyết giữ 37anh ở lại, 5anh nói em 3không hiểu cnhưng thực 5fra em hiểu. a0 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ, 3anh đã tin 5cchưa?”

Dung 26Kỳ không fnói gì, 7một lúc 86sau lại cbất ngờ f1ôm Tiểu b4Ái vào lòng. 1c © DiendanLeQuyDon.comAnh ôm rất 31chặt, tựa 8chồ như 2muốn làm bgãy lưng d9cô. Tiểu 8dÁi đau đến bnhíu mày, 00nhưng vẫn 19dang tay ra 3ôm anh.
Sáng 3sớm ngày fađông giá 94lạnh, khu 1mộ chìm 7dtrong không egian tĩnh 7amịch. Đây flà lần d4thứ hai 50Tiểu Ái e3đến nơi enày, nhưng 77không lạnh 0giống như 98lần trước, 3có lẽ vì 8ftay cô đang c5được một abàn tay khác 7nắm chặt.

Khi bđặt chân 9dtrên con 1đường e1lên núi, b0Tiểu Ái 3mới phát b0hiện ra 69nơi đây 4dđược bao 6cphủ bởi 44lớp sương 8rất lớn, 2màu trắng anhạt, giống fnhư tấm 6vài voan f3mỏng mềm fmại, uyển 95chuyển, 97lởn vởn ccquanh những 62tấm mộ cvà cây cối. 8b © DiendanLeQuyDon.comTất cả cmọi thứ 4xung quanh, 69chỉ có ethể lờ emờ phân a0biệt được 2đường anét.

“Cẩn 4thận chút, abậc thềm 8ftrơn!” eDung Kỳ 10nhỏ giọng e9dặn dò 1Tiểu Ái, 3dcô ngẩng 9đầu nhìn, 6rồi lập 78tức đu 9cả người dtrên cánh ctay anh, khiến 99anh không 0có cách cnào đi được.

“Em 4sao vậy?” 1Đôi lông 2mày xinh 0đẹp, thanh 4mảnh của 4anh nhíu flại.

“Em 0dkhông đi 7nổi nữa fbrồi, cõng cem đi!” 5Cô cười 70nũng nịu.

“Đã aabao nhiêu atuổi rồi 7chứ, em 20tự đi đi!”

“Lúc cnhỏ cũng 9bchưa thấy 3anh cõng bem mà!” e1Tiểu Ái dbám lấy 9fanh sống dchết cũng 22không chịu 39buông, bắt banh phải 7cõng bằng 0được.

Anh 5bó tay, chỉ acó thể dtừ từ equỳ xuống 6atrước mặt dccô. Tiểu 9Ái cười 11giảo hoạt, 19lập tức eleo lên lưng 8anh, hai tay 8ôm chặt 9lấy cổ 6rồi vùi 9cmặt vào 5chỗ cổ 66áo ấm áp 1nhất của 4anh.

“Em 06lạnh à!” 3eDung Kỳ 6anhẹ nhàng chỏi.

“Có 0anh em không c1thấy lạnh!” bdCô nói ngọt 9bxớt.

Trên ebờ môi 7hoàn mĩ 71mà cô không fnhìn thấy 76được khẽ e5cong lên.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/77055


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận