Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Chương 61 - Nhân tình.
Dịch: Chất Độc
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Sao lại là hắn!
Nhiếp Ngôn lẩm bẩm tự nói, kiếp trước hắn và Thôi Xán Đao Quang không có giao tình gì, sở dĩ hắn biết Thôi Xán Đao Quang là vì Thôi Xán Đao Quang rất có tiếng tăm, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ bài danh trong ba hạng đầu, Thôi Xán Đao Quang rất nổi danh trên bảng xếp hạng, ba người Thuẫn Giáp Chiến Sĩ thực lực không phân chênh lệch, cho nên ai xếp hạng nhất khó mà định luận. Nhưng mà Thôi Xán Đao Quang quả thật là một danh nhân, Nhiếp Ngôn đã nghe qua tên của hắn.
Về Thôi Xán Đao Quang, còn có một câu chuyện xưa, Thôi Xán Đao Quang có một bằng hữu tên là Hắc Trác là Nguyên Tố Pháp Sư, hai người cùng nhau thành lập Tung Hoành Thiên Hạ, là bằng hữu thân thiết nhưng mà Thôi Xán Đao Quang không quản lý Tung Hoành Thiên Hạ, quyền lực của Tung Hoành Thiên Hạ đều ở trong tay Hắc Trác. Sau này Thôi Xán Đao Quang mới phát hiện, bạn gái mình lại cấu kết với Hắc Trác mà hắn vẫn không hay biết gì, hắn là người tâm cao khí ngạo sao có thể chịu được chuyện như vậy, mang theo một đám huynh đệ giận dữ rời hội, từ đó Tung Hoành Thiên Hạ một phân thành hai, song phương thế bất lưỡng lập, đó là một ít chuyện cũ xảy ra sau này. Thôi Xán Đao Quang coi như là nhân vật thủ tín, nói nghĩa khí trong ngoạn gia rất có danh vọng, trong tất cả Thuẫn Giáp Chiến Sĩ đứng ba hạng đầu là không phải tranh cãi, Tung Hoành Thiên Hạ thiếu Thôi Xán Đao Quang, về sau liền suy sụp không thịnh vượng, lưu lạc thành nghiệp đoàn hạng hai.
Thôi Xán Đao Quang đang ngăn cản công kích của ba con sư tử kia, thấy lạnh sóng lưng, trong lòng sinh ra một ít cảm giác khác thường, hắn vừa đánh vừa lui, nhìn quanh bốn phía thì thấy trống không.
Nhưng mà bản năng chiến đấu nói cho hắn, hắn đã bị một tên Đạo Tặc chú ý.
Lấy điểm cảm giác của hắn cao tới 6, vậy mà phát hiện không được vị trí đối phương, tên Đạo Tặc này chắc chắn không tầm thường.
- Huynh đệ, nếu đến đây thì hãy xuất hiện đi. Ta là Thôi Xán Đao Quang, nếu ngươi quyết định công kích, ta cũng không vùng vẫy dù sao cũng chết chắc rồi, nếu ngươi chịu cứu thì ta vô cùng cảm kích, tất nhiên Thôi Xán Đao Quang là ghi nhớ phần ân tình này.
Thôi Xán Đao Quang cao giọng nói, lúc này sư tử bị trúng Đoạn cân và hai con sư tử khác đều nhào lên, tăng cường công kích.
Không nghĩ tới Thôi Xán Đao Quang lại phát hiện ra hắn, Nhiếp Ngôn trầm ngâm một lát, nếu như xử lý Thôi Xán Đao Quang, chỉ thu hoạch được một kiện trang bị của Thuẫn Giáp Chiến Sĩ thôi, hắn không thiếu chút tiền ấy, sau một lúc tính toán một ân tình của Thuẫn Giáp Chiến Sĩ đỉnh cấp thì giá trị hơn một kiện trang bị nhiều. Nhân phẩm của Thôi Xán Đao Quang là hoàn toàn có thể tin tưởng.
Quang ảnh phức tạp, một thân ảnh xuất hiện ở chỗ cách Thôi Xán Đao Quang không tới ba thước, chính là Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn duỗi chân một chiêu bán suất, một con sư tử ngả đi xuống.
Kích vựng!
Chủy thủ sắc bén lóe lên, duy nhất một con sư tử tàn huyết trong ba con sư tử bị Kích vựng, Ám sát thêm Thiết cát, sau đó một chiêu Yếu hại công kích liền đánh gục nó. Nhiếp Ngôn lập tức lui lại phía sau, thay nỏ tiễn đặt lên cánh tay trái, sưu sưu sưu, ba mũi tên bay ra.
-37, -38, -32, ba trị số thương tổn từ kia trên đầu con sư tử kia bay lên.
Cừu hận của hai sư tử đều bị Nhiếp Ngôn kéo qua, xoay người đánh về phía Nhiếp Ngôn.
Trào phúng!
Thôi Xán Đao Quang biết lúc này nên làm thế nào phối hợp với Nhiếp Ngôn, một kỹ năng Trào phúng của Chiến Sĩ, cừu hận hai sư tử lập tức chuyển hướng, một lần nữa chuyển đến trên người Thôi Xán Đao Quang.
Sưu sưu sưu, Nhiếp Ngôn bóp cò nỏ tiễn, ba mũi tên bắn ra nhanh, lại một con sư tử tàn huyết rên lên mất mạng.
Nhiếp Ngôn thu hồi nỏ tên, đánh về phía con sư tử còn lại.
Thôi Xán Đao Quang nhảy lên cao, một chiêu Thuận phách trảm, hấp dẫn chú ý con sư tử kia, Nhiếp Ngôn lách ra phía sau con sư tử kia, xuất thủ một đống công kích, khi Đạo Tặc ở sau lưng quái công kích có 30% công kích tăng thêm, -52, -50, -51, một đám trị số thương tổn siêu cao từ đỉnh đầu con sư tử kia bay lên, không được bao lâu con sư tử kia liền lảo đảo té trên mặt đất.
Nhiếp Ngôn sát thương cao và động tác nhanh nhẹn làm cho Thôi Xán Đao Quang âm thầm kinh hãi, thật là Đạo Tặc lợi hại nếu vừa rồi tên Đạo Tặc này ở phía sau đánh lén hắn, thì hắn không có khả năng sống sót.
Nhiếp Ngôn tìm kiếm phía dưới thân thể ba con sư tử một lát, ngoài trừ mấy đồng ra không tìm được cái gì khác.
- Xong rồi, không ra cái gì hết, nếu vừa rồi nói giữ lời, ngươi thiếu ta một ân tình. Ta gọi là Niết Viêm.
Nhiếp Ngôn nói, đánh giá Thôi Xán Đao Quang một chút, bộ dáng Thôi Xán Đao Quang khoảng 23, 24 tuổi, khuôn mặt hình vuông, còn có chút ít râu, thoạt nhìn rất ổn trọng thành thục.
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
- Ta Thôi Xán Đao Quang nói một là một, phần ân tình này ta nhớ kỹ, sau này có chuyện thì có thể tìm ta, trong phạm vi khả năng làm được ta nhất định sẽ hỗ trợ.
Tính tình Thôi Xán Đao Quang cũng rất thẳng thắn, không phải là người lôi thôi.
Thôi Xán Đao Quang nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, trong lòng kinh ngạc không nghĩ tới Nhiếp Ngôn còn trẻ như thế, thoạt nhìn chỉ khoảng 18, 19 tuổi, Nhiếp Ngôn sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện chỗ này, vừa rồi tên Đạo Tặc treo ở trên vách núi đánh chết Sư vương, chắc chắn chính là hắn.
- Làm sao chỉ có một mình ngươi đến đây?
Nhiếp Ngôn hỏi, một mình Thuẫn Giáp Chiến Sĩ xông vào khu quái cấp cao là rất nguy hiểm, nhưng Đạo Tặc lại không có việc gì, bởi vì Đạo Tặc có ẩn núp và Tiềm hành.
- Cùng bằng hữu cùng nhau tổ đoàn đánh đến đây, nhưng mà gặp phải một đống sư tử, những người khác đều đã chết chỉ còn một mình ta, nếu da ta không dày chỉ sợ chạy cũng không được, vẫn không có cơ hội dùng Hồi thành quyển trục.
Lúc Thôi Xán Đao Quang nói chuyện ngữ khí bình tĩnh, nhưng mà Nhiếp Ngôn đại khái có thể tưởng tượng, đó là một hồi chiến đấu thảm thiết cỡ nào.
- Vận khí ngươi không tệ.
- Đúng là không tệ, vậy mà sống sót thật không dễ dàng gì, thêm hảo hữu đi, Thôi Xán Đao Quang quá rườm rà, ngươi gọi ta Đao Quang là được.
Thôi Xán Đao Quang nói.
Nhiếp Ngôn thêm Thôi Xán Đao Quang vào hảo hữu, trong nhiều bằng hữu quen biết có Thuẫn Giáp Chiến Sĩ cường lực là một chuyện thật đáng cao hứng, ít nhất lúc hạ phó bản không đến mức bởi vì tìm không được Thuẫn Giáp Chiến Sĩ tốt mà buồn rầu.
- Nơi này không thích hợp ngươi ở lại, tốt nhất nhanh chóng trở về thành đi.
Nhiếp Ngôn nói, hắn bị đàn quái chú ý, là một Đạo Tặc hắn vẫn có thể ung dung chay thoát nhưng mà Thôi Xán Đao Quang lại không được, hắn là mục tiêu lớn như thế muốn trốn cũng trốn không được.
Những lời này tới lỗ tai của Thôi Xán Đao Quang, lại không dễ nghe chút nào nhưng hắn không thể nào phản bác lại, Nhiếp Ngôn quả thật mạnh hơn hắn nhiều lắm, huống chi năng lực sinh tồn dã ngoại của Thuẫn Giáp Chiến Sĩ lại không bằng Đạo Tặc.
- Được, ta trở về, ta nợ ngươi một ân tình, sau này có việc cứ mật ta chỉ cần là đủ khả năng ta nhất định toàn lực ứng phó.
Thôi Xán Đao Quang gật đầu nói, nơi này không thích hợp ở lâu, hắn lấy ra Hồi thành quyển trục.
- Chậm đã.
Nhiếp Ngôn gọi Thôi Xán Đao Quang lại, hắn cảm thấy con người Thôi Xán Đao Quang này coi như không tệ.
- Có chuyện gì?
- Ta nơi này có tấm thuẫn, chắc là hợp với ngươi, nếu ngươi có thể ra giá tương đương, bán cho ngươi cũng không sao.
Nhiếp Ngôn nói, loại đồ vật này mà bán đấu giá thì rất đáng tiếc, nếu có người quen có thể nâng giá lên, cũng không ngại bán cho người quen. Bán đi thuẫn, Nhiếp Ngôn cũng có vốn để làm một số chuyện khác.
- Sao? Để ta xem.
Bộ dáng Thôi Xán Đao Quang cảm thấy rất hứng thú, Nhiếp Ngôn chính là người vừa rồi treo ở trên vách núi đánh Sư vương, nếu Nhiếp Ngôn có thể nghĩ ra phương pháp đánh BOSS như vậy, khẳng định trong tay có không ít trang bị tốt.