Trùng Sinh Thế Gia Tử Chương 115



    Trùng Sinh Thế Gia Tử
    Tác giả: Thái Tấn ​​
    Chương 115: Trở Về Thủ Đô

    Nhóm dịch: HM
    Nguồn: Metruyen

    Nhiếp Chấn Bang bỗng có cảm giác đau đầu. Ở nước ngoài ba năm, lá gan của Dương An Na còn lớn hơn so với kiếp trước. Yên tĩnh, căn phòng lúc này rơi vào sự yên ắng tạm thời.

    Thấy Dương An Na khép hờhai mắt, một bộ mặc người xâm chiếm, Nhiếp Chấn Bang cảm thấy tim mình đp nhanh hơn. Lẽ nào, mình đối với An Na

    Nghĩđến đây, Nhiếp Chấn Bang không dám nghĩnhiều nữa, món nợ tình cảm mà mình còn thiếu dường như đã đủ nhiều rồi, nhiều hơn một chút nữa sẽ khó chấp nhn được. Nhưng nghĩđến thái độ và sự cố chấp của Dương An Na cảhai kiếp cộng lại đối với mình, nếu thực sự cự tuyệt thì dường như cũng không công bằng đối với Dương An Na.



    Thấy Nhiếp Chấn Bang hồi lâu cũng không có phản ứng gì, Dương An Na cũng mở mắt ra. Nhìn Nhiếp Chấn Bang ngẩn người đứng trước mặt mình, Dương An Na đột nhiên nắm lấy tay Nhiếp Chấn Bang, đặt vào ngực mình, bộ ngực đy đà ưỡn lên, khoảnh khắc tiếp xúc, hai người đều run rẩy, trước ngực truyền đến cảm giác khác thường khiến Dương An Na ưm lên một tiếng, hơi thở cũng có vẻ dồn dp.

    Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng tỉnh lại, răng cắn vào đầu lưỡi, gắng sức đểđầu óc không được nóng lên như vy. Trầm ngâm một lúc, giọng điệu Nhiếp Chấn Bang dịu dàng trầm thấp, hai tay rút ra, nắm lấy vai Dương An Na, thấp giọng nói:

    - An Na, đừng như vy, có được không? Anh nói rồi, em bây giờcòn nhỏ, suy nghĩchưa chín chắn, vn chưa hiểu cái gọi là yêu.

    Không đợi Nhiếp Chấn Bang nói tiếp, Dương An Na lắc đầu, ngắt lời Nhiếp Chấn Bang:

    - Em không muốn nghe, em không muốn nghe, anh Chấn Bang, sao em lại không chín chắn, em biết đây chính là yêu, em chính là yêu anh, cảđời này em đều yêu anh, anh Chấn Bang, anh không thích em sao?

    Thở dài một tiếng, Nhiếp Chấn Bang lp tức nói:

    - An Na, em có thểxác định sao? Anh Chấn Bang cũng thích em, nhưng, An Na à, em bây giờmới mười tám tuổi, qua năm năm nữa, thời gian năm năm dành cho em, cũng là cho anh Chấn Bang một cái giảm giảm xóc. Nếu lúc đó em xác định tâm ý của mình không thay đổi thì chúng ta nói chuyện lại, được không?

    Thực tế suy nghĩNhiếp Chấn Bang lúc này cũng có chút đi vào bế tắc. Kiếp trước Nhiếp Chấn Bang áy náy với Dương An Na. Kiếp này giảsử không xảy ra chuyện với Đổng Uyển, không có lần mất lý trí sau khi say rượu đó, có lẽ Nhiếp Chấn Bang sẽ chọn Dương An Na, hơn nữa còn là đi đến cuối cùng.

    Nhưng lúc này, nếu chấp nhn Dương An Na thì Nhiếp Chấn Bang lại cảm thấy mình có lỗi với Dương An Na. Kiếp trước tàn tt nên mình không xứng, kiếp này sống lại, nhưng mình lại khiến Dương An Na phải cùng với cô gái khác chia sẻ một người đàn ông, điều này không phải là càng có lỗi với Dương An Na sao?

    Vì vy lúc này Nhiếp Chấn Bang mới tìm biện pháp hòa hoãn, nếu sau năm năm Dương An Na có thểgặp được nam nhân mà mình yêu thì sẽ yên lặng chúc cô ấy hạnh phúc. Nếu không có thì Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng chưa nghĩđến.

    Dương An Na vốn dĩlà người thông minh, nghe lời nói của Nhiếp Chấn Bang, Dương An Na lp tức cự tuyệt, nói:

    - Không, anh Chấn Bang, em không muốn đợi sau năm năm. Từ bây giờtrở đi em muốn anh là bạn trai của em, nếu không nếu không em tht sự không biết em có dũng khí sống tiếp không. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

    Thấy Dương An Na vẻ mặt quảquyết này, Nhiếp Chấn Bang có cảm giác đã từng như vy. Lp tức, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút sợ hãi. Dương An Na nói được là làm được, sau khi im lặng một lúc, Nhiếp Chấn Bang cũng đành phải áp dụng biện pháp thỏa hiệp, nhìn Dương An Na nói:

    - Được, được, An Na, em xem, bây giờanh không phải là bạn trai của em sao? Nhưng An Na à, em cũng phải hứa với anh, sau này, tuyệt đối đừng làm chuyện như vy. Lần đầu tiên là quý giá nhất, hẳn là phải giữlại đến thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Em bây giờcòn nhỏ, đợi sau khi em trưởng thành, chúng ta nói tiếp. Đến lúc đó anh đích thân đến cầu hôn với cha em, được chứ?

    Dương An Na lúc này nghe thấy Nhiếp Chấn Bang nói như vy, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười gian xảo, lp tức gt mạnh đầu, hồn nhiên nói:

    - Anh Chấn Bang, anh phải giữlời đấy, chúng ta ngoéo tay.

    Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng biết mình bịDương An Na cô nàng này đánh lừa, nhưng, lời đã nói ra rồi, nếu đổi ý sợ là cô nàng này lại khóc như mưa rồi làm chuyện quá khích. Có điều, có thểtạm thời làm Dương An Na ổn định cũng coi như là tốt rồi.

    Bây giờNhiếp Chấn Bang chỉcó thểđi một bước tính một bước.

    Vừa cười vừa đưa đầu ngón tay ra móc ngoéo với Dương An Na xong, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:

    - Được rồi, An Na, tối này em ngủ ở đây, ngày mai chúng ta cùng về thủ đô.

    Sân bay Thủ đô

    Trước khi về, Nhiếp Chấn Bang đã thông báo cho Dương An Bang. Vừa đến sân bay, Dương An Na liền được Dương An Bang đón đi.

    Trước khi đi, Dương An Na đột nhiên khoác tay Nhiếp Chấn Bang, ghé vào tai nói:

    - Anh Chấn Bang, ngày mai giới thiệu chịĐổng Uyển và cô gái nước ngoài với em một chút nha!

    Nhiếp Chấn Bang nghe được liền đau đầu, xem ra, giữa ba cô gái này còn có chuyện rồi. Bên cạnh, Dương An Bang lại là bộ dạng hảhê, vui sướng trên nỗi đau khổ của người khác. Trừng mắt nhìn Dương An Bang một cái, Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng có cảm giác bịăn đến gắt gao vy, bất đắc dĩgt đầu nói:

    - Được, được, được, nhất định giới thiệu cho em.

    Sau khi tiễn hai anh em Dương An Na, Nhiếp Chấn Bang lúc này mới cùng đám người Trịnh Căn Sinh đến Đoàn thanh niên trung ương. Trong phòng làm việc của Ngụy Bân, Nhiếp Chấn Bang đặt báo cáo kết quảkiểm tra đánh giá ba tỉnh tây nam lên bàn xong, lúc này mới nói:

    - Chủ nhiệm Ngụy, đây là báo cáo của ba tỉnh tây nam, anh xem qua một chút, nếu không còn chuyện gì thì tôi ra ngoài trước.

    Đối với Nhiếp Chấn Bang, Ngụy Bân đương nhiên sẽ không tỏ vẻ ta đây gì. Một mặt là vì bối cảnh Nhiếp Chấn Bang người này rất bí mt, Ngụy Bân bản thân có chút sờkhông thấu. Một người mà đến thủ trưởng cao nhất cũng đích thân điểm danh, bối cảnh nghĩđến cũng là thông thiên rồi. Ngoài ra, trong Trung ương Đoàn, từ sau khi kế hoạch thanh niên văn minh bắt đầu, khi đối diện với Giác, biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang khiến Ngụy Bân rất hài lòng, lúc này Ngụy Bân thm chí còn coi Nhiếp Chấn Bang như tâm phúc.

    Mở báo cáo kiểm tra đánh giá ra, sau khi nhìn hình thức trên mặt một lúc, Ngụy Bân liền cười nói:

    - Mấy ngày này vất vảrồi, Chấn Bang cu làm việc tôi đều yên tâm. Khoảng thời gian này cũng không có việc lớn gì, cu nghỉngơi trước mấy ngày đi.

    Nhiếp Chấn Bang cũng không từ chối, Dương An Na cũng đã trở về rồi, mấy ngày này mình sợ là không được an nhàn rồi. Với tính cách của Dương An Na, nhất định sẽ kéo mình đi gặp Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết, như vy thì đi làm nhất định không thểđược rồi. Ngụy Bân đã nói như vy, Nhiếp Chấn Bang cũng không khách khí, gt đầu cười nói:

    - Chủ nhiệm Ngụy, vy tôi đi trước. Nếu anh Ngụy có chuyện gì cứgọi điện cho tôi bất cứlúc nào là được.

    Câu lạc bộ Vương Triều

    Hơn tám giờtối, lúc này Nhiếp Chấn Bang lái một chiếc Mercedes-Benz C dừng ở trước cửa Câu lạc bộ Vương Triều. Vừa xuống xe, lúc này Dương An Na mặc một bộ đầm trễ ngực màu trắng, trang điểm giống như một cô công chúa, rất tự nhiên khoác tay Nhiếp Chấn Bang.

    Đánh giá kiến trúc hình tứphương trước mặt, các loại ánh đèn trang trí khiến Câu lạc vộ Vương Triều giống như là một hoàng cung vây.

    Lúc này An Na gt đầu rất hài lòng, vẻ mặt này giống như là một bà chủ nhỏ vy, đánh giá:

    - Ừm, rất tốt, rất tốt, anh Chấn Bang, câu lạc bộ này của anh tht sự rất tốt, có hương vịcủa câu lạc bộ tư nhân nước ngoài.

    Từ sau mấy lần Nhiếp Chấn Bang qua đây, nhân viên bảo vệ của câu lạc bộ Vương Triều đều nhớ kỹ Nhiếp Chấn Bang, khách quý chân chính, tấm thẻ đen duy nhất của Câu lạc bộ Vương Triều không ghi nhớ không được.

    Vừa đến cửa, hai nhân viên bảo vệ Nga thân hình cao lớn lp tức đứng nghiêm, cung kính nói:

    - Ông chủ, hoan nghênh quang lâm.

    Bên cạnh hai nhân viên bảo vệ lúc này lại là hơn hai bảo vệ người Nga, vừa nhìn động tác và cử chỉliền biết hai người này đều là từ quân đội Liên Xô mà ra, theo sau nhân viên bảo vệ trước mặt, dùng tiếng Hán nửa vời, không rõ ràng lắm nói:

    - Ông chủ, chào buổi tối.

    - Anh Chấn Bang, không tồi. Ông chủ ở nơi này rất có đầu óc, đểngười nước ngoài phục vụ vừa nhìn là biết có đẳng cấp.

    Dương An Na bên cạnh cũng nói.

    Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng gt đầu hài lòng, tài kinh doanh của Lý Lệ Tuyết tht sự không phải là người bình thường có thểso được. Ít nhất ở mặt tuyển dụng người nước ngoài, Lý Lệ Tuyết chính là đi trước người khác. Muốn có sự nổi bt mà dùng người nước ngoài làm bảo vệ, điều này có thểthểhiện đầy đủ sách lược kinh doanh về sự ưu việt của người trong nước đối với người nước ngoài. Có Lý Lệ Tuyết ở đây, vịtrí đứng đầu trong các câu lạc bộ ở thủ đô của Vương Triều sợ là không gì lay chuyển được.

    Nhìn nhân viên bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang lp tức cũng gt đầu mỉm cười nói:

    - Chào buổi tối, Lý tổng của các anh ở đây không?

    Bảo vệ hơi sửng sốt, công việc và hành tung của Lý tổng tuyệt đối không phải là bảo vệ thông thường có thểbiết, nhưng sự bồi dưỡng của Vương Triều lúc này cũng thểhiển ra, bảo vệ rất nhanh liền phản ứng lại, nói:

    - Ông chủ, Lý tổng dặn dò ngài đến là có thểlên thẳng thang máy riêng. Tht ra thì hôm nay không thấy Lý tổng đi ra, xe riêng của Lý tổng vn đỗ trong ga ra, còn về có ở đây không tôi cũng không rõ.

    Nhiếp Chấn Bang gt đầu, vừa rồi hỏi thực sự là mình mạo muội rồi. Lp tức, Nhiếp Chấn Bang dn Dương An Na đi vào bên trong câu lạc bộ, từ thông đạo bên cạnh trực tiếp chuyển đến thang máy chuyên dụng ở phía sau đại sảnh, lấy ra thẻ đen quẹt vào trong nơi quét thẻ của thang máy một cái.

    Vừa vào thang máy, Dương An Na cô nàng này liền cười đứng sau lưng Nhiếp Chấn Bang, lúc này bịthân hình khôi ngô của Nhiếp Chấn Bang che đi, thân hình Dương An Na dường như hoàn toàn bịẩn đi.

    Thang máy mở ra, Nhiếp Chấn Bang và Dương An Na đi thẳng lên tầng cao nhất. Thang máy vừa mở, một làn gió thơm bay đến, một âm thanh vang lên:

    - Chấn Bang, anh trở về rồi à? Sao

    Đây là giọng của Đổng Uyển, lp tức, Dương An Na từ sau lưng của Nhiếp Chấn Bang lộ ra, Đổng Uyển cũng sững sờ, lần này Nhiếp Chấn Bang có thểnói là đột xuất tp kích, căn bản không thông báo cho Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết.

    Vừa nhìn thấy Dương An Na, Đổng Uyển lúc này cũng có chút ngượng ngùng. Ngẩn người bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang vốn cứtưởng có sự giao tranh kịch liệt, nhưng điều khiến Nhiếp Chấn Bang không ngờlà lúc này biểu hiện của Dương An Na hoàn toàn ngược lại với suy nghĩcủa Nhiếp Chấn Bang. Lúc này, Dương An Na cũng cười tiếp đón, nắm lấy tay của Đổng Uyển nói:

    - ChịĐổng Uyển, còn nhớ An Na không? truyện được lấy từ website tung hoanh

Nguồn: tunghoanh.com/trung-sinh-the-gia-tu/chuong-115-aqqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận