Trùng Sinh Thế Gia Tử Chương 119



    Trùng Sinh Thế Gia Tử
    Tác giả: Thái Tấn ​​
    Chương 119: Báo Chí Bá Châu

    Nhóm dịch: HM
    Nguồn: Metruyen

    Nghe được lời giới thiệu của Nhiếp Chấn Bang, đầu dây bên kia yên tĩnh một hồi, sau một lúc, một thanh âm khác liền truyền tới, giọng nam trung rất hùng hu. Một tiếng cười rất sang sảng:

    - Ha ha, Chấn Bang đi, cháu đến Tây Bắc rồi sao? Có cần chú cho xe đi đón cháu một chuyến không?

    Nghe giọng điệu của Lý Dt Phong, Nhiếp Chấn Bang liền biết được rằng, chỉsợ là ông cụ đã đánh tiếng trước với Lý Dt Phong rồi. Ngm lại cũng đúng, bởi vì phải tới Tây Bắc nhn chức, Nhiếp Chấn Bang còn cố ý đi tra tìm một lượt về tư liệu của khu tự trịTây Bắc này. Hiện giờ, Bí thư của khu tự trịTây Bắc tên là Tưởng Chấn Toàn. Cán bộ sinh từ năm 1930, năm nay đã là 62 rồi, dựa theo chế độ cán bộ hiện hành, nếu như sang năm bầu nhiệm kỳ mới thì, Tưởng Chấn Toàn rất có khảnăng sẽ điều nhiệm lên thủ đô, vào Hội đồng nhân dân hoặc là Mặt trn tổ quốc, cũng là lần cuối cùng lên chức rồi. Bởi vì, dựa theo chế độ, chức vịchính thức trong hệ thống chính trịĐảng bộ cấp tỉnh, 65 tuổi là đến tuổi về hưu, nếu như đang trong nhiệm kỳ còn chưa kết thúc, có thểkéo dài thêm ba năm, bình thường đều là đến 68 tuổi bắt buộc phải từ chức.



    Chức vụ cao nhất trong chính phủ của khu tự trịTây Bắc gọi là Chủ tịch, người Duy Ngô Nhĩ, dựa theo điều lệ của khu tự trịquốc gia, vịtrí này, chỉcho phép là người Duy Ngô Nhĩđảm nhiệm. Đây là một cái quy định cứng nhắc, không thểthay đổi được. Hiện giờChủ tịch khu tự trịtên là Mãi Mãi Đắc A Địch Giang, sinh năm 1932, năm nay cũng đã 60 rồi.

    Hôm nay, Lý Dt Phong, người mà chính mình chuẩn bịtới thăm hỏi đây, là Phó bí thư Đảng ủy khu tự tịTây Bắc, Trưởng ban Tổ chức Đảng ủy khu tự trịkiêm Hiệu trưởng trường Đảng của khu tự trị, sinh năm 1938, đồng thời còn là Ủy viên dự khuyết Trung ương. Lý Dt Phong có thểcoi như là người trong bè phái Nhiếp gia. 54 tuổi, có thểcó địa vịnhư Lý Dt Phong này, thì cũng coi như là tiền đồ vô lượng rồi. Tin chắc rằng, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà vì sao ông cụ lại muốn sắp xếp cho Nhiếp Chấn Bang tới Tây Bắc.

    Nghe lời nói rất nhiệt tình của Lý Dt Phong, Nhiếp CHấn Bang lúc này cũng khách khí nói:

    - Bác Lý, cháu đã đến cửa khu ký túc của Đảng ủy khu tự tịrồi, ngay chỗ vọng gác của cảnh vệ đây.

    Bên đầu dây kia, Lý Dt Phong vừa nghe được câu này, vội vàng nói:

    - Được rồi, Chấn Bang, cháu đứng chờmột chút thôi, bác lp tức sẽ bảo con trai bác ra đón cháu.

    Sau một lát, một người thanh niên ước chừng khoảng 26, 27 tuổi liền đi thẳng tới chỗ của Nhiếp Chấn Bang. Sauk hi đi tới trước mặt Nhiếp Chấn Bang, người thanh niên này cũng liền cười nói:

    - Cu chính là Chấn Bang đi. Tôi là Lý Vân Phàm, cha tôi bảo tôi ra đây đón cu đi vào.

    Dưới sự chỉdn của Lý Vân Phàm, Nhiếp Chấn Bang đi theo vào trong. Lý Dt Phong ở chính là trong căn nhà số 4 ở khu nhà ở cán bộ của Đảng ủy khu tự trị, việc phân bổ theo vịtrí chức vụ rất là rõ ràng. Căn nhà số 1 tự nhiên là của Tưởng Chấn Toàn. Căn nhà số 2 là Mãi Mãi Đắc A Địch Giang. Lý Dt Phong là Phí bí thư Đảng ủy lại kiêm thêm chức vụ Trưởng ban Tổ chức, nếu tính ra thì ở trong Đảng ủy khu tự trịnày, ông không thua kém gì với hai người đứng dầu cũng như Phó bí thư chuyên trách, bởi vy ông xếp thư 4 ở đây.

    Giờphút này, Lý Dt Phong cùng với vợ ông cũng đã đứng ở cửa sân nhà, điều này khiến cho Nhiếp Chấn Bang cũng run run một chút, mặt mũi của ông cụ tht sự là quá lớn.

    Vừa vào cửa, Nhiếp Chấn Bang cũng liền bước nhanh hơn tới chào hỏi, hắn nhìn Lý Dt Phong nói:

    - Bác Lý, bác gái, hai bác tht sự là khách sáo quá rồi. Chấn Bang hổ thẹn không dám nhn.

    Lúc này Lý Dt Phong cũng là mỉm cười, nói với vợ mình đứng ở bên cạnh:

    - Lão Lâm, bà xem, năm đó tôi lúc còn là học trò dưới tay cảu Nhiếp lão, Quốc Uy cũng mới vừa kết hôn, không nghĩtới là, hiện giờChấn Bang đều lớn như vy rồi.

    Vừa vào cửa, Nhiếp Chấn Bang liền lấy từ trong hai chiếc hòm lớn trong đống hành lý của mình ra rượu thuốc mà hắn đã sớm chuẩn bịtốt rồi.

    Một thùng rượu Mao Đài ông cụ được cung cấp đặc biệt, hai cây thuốc lá Hùng Miêu đặc biệt. Đặt lên trên bàn trà xong, lúc này hắn mới nói:

    - Bác Lý, lần này đến Tây Bắc, làm phiền bác. Một thùng rượu cùng với hai cây thuốc này là do ông nội cố ý dặn dò cháu mang tới đây. Ông nội nói, bác không có cái gì ham cả, chỉthích rít vài điếu thuốc. Hai cây thuốc này liền mang cho bác đỡ nghiện chút.

    Lời nói của Nhiếp Chấn Bang rất đúng chừng mực. Trước khi tới đây, Nhiếp Chấn Bang cũng đã tìm tới Nhiếp lão xin cố vấn một chút về sở thích của Lý Dt Phong. Những lời này, nhưng cũng không phải là do ông cụ dạy.

    Đây cũng là một loại học vấn. Nếu, Nhiếp Chấn bang nói là do bản thân đưa tới, vy thì sẽ có nghi ngờlà đút quà rồi. Lấy thân phn của Lý Dt Phong, mấy thứnày tuyệt đối là sẽ không nhn lấy. Đồng thời, như vy thì khoảng cách giữa Lý Dt Phong và Nhiếp Chấn Bang lại bịkéo dãn ra nhiều hơn, trung gian còn cách một cái cấp sở nữa. Một mặt khác, Lý Dt Phong cũng không dám tự tiện nhn gì đó của Nhiếp Chấn Bang. Nếu như chuyện này mà Nhiếp lão không hiểu rõ cảchuyện thì đây chẳng phải là tìm mắng sao?

    Nhưng mà lấy giọng điệu tặng quà của ông cụ đểnói ra thì Lý Dt Phong sẽ không có đểý nhiều như vy nữa rồi. Quảnhiên, Nhiếp Chấn Bang vừa nói như vy, Lý Dt Phong ngược lại là có vẻ tht cao hứng, cảm kích nói:

    - Lão thủ trưởng tht là quá khách sáo rồi. Ông vn còn nhớ rõ được chút ham mê ấy của bác nữa chứ. Hai bác đã không tới thủ đô thăm hỏi lão thủ trưởng được thì thôi, ngược lại còn khiến cho lão thủ trưởng phải cho cháu mang đồ tới đây cho hai bác. Bác tht là hổ thẹn.

    Nói xong, Lý Dt Phong quay đầu nói với vợ của mình:

    - Lão Lâm này, tối nay mở một bình rượu ngon của lão thủ trưởng. Đã nhiều năm tôi chưa được nếm thử qua rồi. Chờtôi với, hôm nay Chấn Bang đến đây, tôi cũng tự thân xuống bếp, cho mấy người nếm thử tài năng của tôi mới được.

    Đợi đến khi Lý Dt Phong cũng đứng dy đi khỏi phòng, Nhiếp Chấn Bang liền đứng dy đi tới bên hành lý của mình, bỏ ra một cây thuốc lá cung cấp đặc biệt, đưa cho Lý Vân Phàm, hắn nói:

    - Anh Phàm, lần đầu gặp mặt, một chút tấm lòng của tôi. Thứnày tôi cũng không có nhiều lắm, lúc trước khi tới đây, tôi thun tay lấy từ trong thư phòng của ông cụ đấy.

    Vừa nói như vy, Lý Vân Phàm cũng mỉm cười lên. Trên cơ bản, cái đám thái tử gia ở thủ đô này với đám con cháu quan lại cấp tỉnh bộ, cũng đều đã có một dịp trải nghiệm như thế này. Lời nói của Nhiếp Chấn Bang, ngay lp tức liền kéo gần lại khoảng cách giữa hai người không ít.

    Tùy theo đó, Lý Vân Phàm rất lưu loát liền cầm thuốc lá bỏ vào trong phòng của mình, sau đó cười nói:

    - Chấn Bang lão đệ, khách khí quá rồi, từ thủ đô tới có khác, vừa ra tay là không bình thường rồi. Cái này nha, anh ngược lại tht muốn coi tên Ngải Lực kia còn có lời gì đểnói nữa.

    Lời nói của Lý Vân Phàm cũng không phải là lời nói dối.Mặc dù là cấp tỉnh, nhưng mấy thứchỉđược cung cấp riêng cho lãnh đạo trung ương gì đó, thì ở trong cái hội con ông cháu cha này, cũng là hàng hiếm. Bình thường, mấy lãnh đạo chính trịĐảng ủy cấp Bộ trưởng cũng có thểthông qua một vài con đường nào đó kiếm được một ít. Nhưng, chia được tới tay mấy người con ông cháu cha này thì cũng không nhiều mấy rồi.

    Trong lúc hai người nói chuyện, bữa tối cũng đã chuẩn bịxong bưng ra.

    Khoảng chục món ăn, rất là phong phú. Sau bữa cơm, Lý Dt Phong cũng ngồi ở trên ghế sa lon, Nhiếp Chấn Bang ngồi bên này lp tức liền lấy một hộp màu trắng đựng thuốc lá cung cấp riêng từ trong túi ra, đưa một điếu thuốc ra, cười nói: xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

    - Bác Lý, mời bác hút thuốc.

    Lý Dt phong giờphút này nhưng tht ra lại rất thản nhiên, nhn lấy điếu thuốc, hút một hơi, nhìn Nhiếp Chấn Bang, vẻ mặt nghiêm túc nói:

    - Chấn Bang này, lần này tới Tây bắc, lão thủ trưởng cũng đã nói với cháu rồi đi. Lần này cháu tới Tây Bắc nhm chức, đúng là do bác sắp xếp. Nhưng, sau khi cháu đi xuống dưới đó, bác nhưng là sẽ không có bất cứủng hộ gì cho cháu đâu.

    Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng đã sớm có tư tưởng chuẩn bịsẵn ở trong lòng, lp tức cũng gt đầu nói:

    - Bác Lý, cháu đã biết rồi. Trước khi đến đây, ông nội liền nói với cháu rồi. Xin bác yên tâm, cháu sẽ cố gắng hết sức.

    Với cái thái độ, hơi thở trầm ổn như vy của Nhiếp Chấn Bang, đã khiến cho Lý Dt Phong ngồi bên cạnh cũng âm thầm gt đầu. Rốt cuộc cũng là con cháu Nhiếp gia, chỉriêng cái loại khí độ này thì cũng không phải người bình thường có thểcó được.

    Lp tức, Lý Dt Phong cũng lấy một tờgiấy ra, đưa cho Nhiếp Chấn Bang nói:

    - Chấn Bang, trên tờgiấy này viết chính là số điện thoại của Phó Bí thư chuyên trách, ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Bá Châu, đồng chí Trình Tân Hoa. Lần này cháu xuống dưới huyện Lê, trực thuộc thành phố Bá Châu, nhm chức Phó chủ tịch huyện. Đây là người Bác đã yêu cầu làm chuyện của cháu. Đồng chí Tân Hoa trước kia là cấp dưới cũ của bác. Có chuyện gì, cháu cứtìm cu ta là được. Ngày mai bác sẽ không tiễn cháu nữa, đểcho Vân Phàm đưa cháu qua đấy đi.

    Nghe lời nói của Lý Dt Phong, Nhiếp Chấn Bang cũng là nhớ kỹ. Nếu lấy tình huống hiện tại ra xem thì, Trình Tân Hoa này, có lẽ chính là chỗ dựa vững chắc của mình sau này ở thành phố Bá Châu rồi.

    Lý Dt Phong có thểđểcho Lý Vân Phàm tự mình đưa chính mình qua đó, chỉriêng chuyện này, cũng đã thểhiện rõ một loại thái độ rồi. Bởi vì, Lý Vân Phàm này, Trình Tân Hoa nhất định là biết mặt.

    Người có thểkhiến cho Lý Vân Phàm phải ra mặt, quan hệ khẳng định là không tầm thường, mặc kệ Trình Tân Hoa có biết bối cảnh thực sự của mình hay không, nhưng ít nhất, thái độ của Trình Tân Hoa sẽ không cùng một kiểu rồi.

    Bảy tiếng ngồi xe, cũng may là chiếc Jeep của Lý Vân Phàm có tính năng rất tốt, xe việt dã chính gốc của Mitsubishi, một đường chạy như bay trên sa mạc lồi lõm. Buổi sáng hơn tám giờxuất phát, cuối cùng, hơn bốn giờchiều thì chạy tới Bá Châu.

    Bá Châu nằm ở phía Đông Nam bộ của khu tự trịTây Bắc, dính liền với hai tỉnh Cam Châu và Thanh Châu, dựa lưng vào dãy Côn Lôn sừng sừng. Toàn bộ Bá Châu, phía dưới chia làm 8 huyện cùng một thịtrấn. Thành ủy thành phố Bá Châu nằm ở thịtrấn Khố.

    Khác với các khu nội địa, địa khu Tây Bắc có thời gian mặt trời lặn rất là muộn. Mặc dù đồng hồ đã chỉhơn bốn giờ, nhưng ở chỗ này, ca làm việc chiều cũng chỉmới bắt đầu được một lúc mà thôi.

    Xe chạy thẳng vào tòa nhà Thành ủy của thành phố Bá Châu. Với biển số xe của Lý Vân Phàm thì tất nhiên là cứthế mà chạy thông luôn. Vừa xuống xe, Lý Vân Phàm liền cười nói:

    - Chấn Bang, ông cụ nhà cu tht đúng là độc a, tôi đều đã cảm thấy thành phố Ô đã là nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi rồi. Thế mà cu còn hay ho hơn, bịném tới tn bên này nữa.

    Lý Vân Phàm cũng không nằm trong cái bộ máy quan lại. Trong thời đại này, cũng giống như cái lời bài hát nào đó, một tỷ người thì có 900 triệu người kinh doanh, còn có 100 triệu thì đứng xem chừng. Bất kểlà dân chúng bình thường hay là con ông cháu cha, trong cái lúc mà hệ thống công nhân viên chức nhà nước còn chưa thểhiện ra được tính ưu việt của nó thì mọi người đều là muốn đi kinh doanh. Lý Vân Phàm có loại suy nghĩnày cũng là chuyện đương nhiên.

    Nhiếp Chấn Bang vào lúc này cũng cười đáp lại, nhưng không có giải thích gì cả, chỉnói:

    - Anh Phàm, không nói mấy thứnày làm gì, chúng ta cứđi làm chuyện chính sự trước là quan trọng hơn.

    Dưới sự chỉdn của Lý Vân Phàm, hai người đi thẳng lên tầng ba. Có lẽ là Lý Dt Phong đã sớm gọi điện thoại cho Trình Tân Hoa rồi cho nên khi hai người đi thẳng tới văn phòng của Trình Tân Hoa thì, ông ta lúc này đang b rộn ở trước bàn làm việc. truyện cp nht nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

    Vừa nhìn thấy Lý Vân Phàm dn người đi vào, Trình Tân Hoa cũng liền đứng lên, cười nói:

    - Vân Phàm, khách hiếm gặp nha. Đêm qua, Bí thư Lý có gọi điện thoại cho chú nói là hôm nay cháu tới đây, tht không ngờlà nhanh như vy. Trên đường chắc chưa ăn gì đi. Chú đã bảo thím chuẩn bịmột mâm thức ăn ngon rồi, hôm nay liền ngủ luôn ở chỗ chú đi.

    Ở bên ngoài, Lý Vân Phàm sẽ không ngoan ngoãn giống như lúc ở trong nhà nữa rồi, anh ta rất là tùy ý ngồi xuống ghế sa lon, đánh giá phòng làm việc Trình Tân Hoa, đồng thời nói:

    - Chú Trình, căn cứvào chỉthịcủa cha cháu thì, nhiều nhất là một buổi tối, ngày mai cháu phải đi về rồi. Chú Trình, giới thiệu với chú một người, cu này chính là Nhiếp Chấn Bang đây. Con trai một người bạn của cha cháu. Lần này tới địa bàn của chú Trình, đúng là còn phải cần dựa vào sự quan tâm của chú Trình rồi.

    Trình Tân Hoa khi đang đánh giá Nhiếp Chấn Bang thì Nhiếp Chấn Bang cũng chủ động đứng lên, mỉm cười nói:

    - Bí thư Trình, chào chú, về sau, cháu trình là một binh lính dưới tay chú rồi.

Nguồn: tunghoanh.com/trung-sinh-the-gia-tu/chuong-119-eqqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận