Trăng Lạnh Chương 30.

Chương 30.
Ngồi trong cái ngăn nhỏ của mình, Sarah Stanton nghe thấy một tiếng uồm oàm nữa từ hệ thống truyền thanh gắn phía trên đầu cô.

 

Trong văn phòng, mọi người không ngớt đùa cợt là công ty lắp bộ lọc vào các loa để âm thanh truyền đi trở nên hoàn toàn chẳng thể hiểu được. Cô quay lại với máy vi tính, hỏi to: “Họ đang nói cái gì vậy? Tôi chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào”.

“Thông báo cái gì đấy”, một trong số các đồng nghiệp của Sarah trả lời.

“Suốt ngày thông báo. Bực cả mình. Thực tập cứu hỏa à?”

“Không biết nữa.”

Một lát sau, Sarah nghe thấy tiếng chuông báo cháy réo.

Biết ngay mà.

Sau vụ 11 tháng Chín, cứ khoảng một tháng một lần chuông báo cháy lại réo. Mấy lần đầu tiên, Sarah cũng thực hiện đúng các thao tác và cùng với tất cả mọi người lũ lượt xuống gác. Nhưng hôm nay, trời lạnh đến hai mươi độ[69] và cô có quá nhiều việc phải làm. Hơn nữa nếu cháy thật và các cửa bị chặn, cô có thể nhảy ngay qua cửa sổ. Văn phòng của cô chỉ ở tầng hai.

Sarah quay lại màn hình máy vi tính.

Nhưng rồi Sarah nghe thấy những giọng nói từ đầu đằng kia dãy hành lang dẫn đến văn phòng của cô. Trong những giọng nói ấy có sự cấp bách. Và một cái gì đó nữa – tiếng kim loại va vào nhau kêu chói tai. Thiết bị cứu hỏa chăng? Cô tự hỏi.

Có lẽ chuyện gì đó đang xảy ra thật.

Những tiếng bước chân nặng nề vang lên sau lưng Sarah, tiến đến gần. Cô quay lại và nhìn thấy cảnh sát mặc đồng phục sẫm màu, mang súng, Cảnh sát à? Ôi, lạy Chúa, đã có một vụ tấn công khủng bố à? Toàn bộ ý nghĩ của cô là tới trường của đứa con trai để đón nó.

Nguồn: truyen8.mobi/t112594-trang-lanh-chuong-30.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận