Trường Sinh Bất Tử Chương 128: Hoang Cổ Gia Tộc!

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.11 - Chương 128: Hoang Cổ Gia Tộc!
  
Ads
- Thiếu chủ, chúng ta đi nhanh đi!

Một người lp tức nói.

- Chuyện còn không có giải quyết? Muốn đi sao?

Giọng nói Chung Sơn lạnh như băng, nói.

Chung Sơn nói xong, căn bản không tự mình ra tay, Đao Nhân Đồ, Kim Bằng, U Sơn một đám Tổ Tiên phía sau, dùng khí thế cường đại ép xuống.

Một đám Tổ Tiên áp chế, đểcho mọi người nhất thời có cảm giác không thểđộng đy.

Bành!

Ở bên trong bảy thuộc hạcủa Trình Bạch Y, nhất thời có một lục y cường giảbộc phát ra lục quang cường đại, một phát bắt được Trình Bạch Y, liền trốn chạy.

Ông!



Nhưng, mới vừa bước ra một bước, lục y cường giảkia đã ngừng lại, bởi vì Lạc Tinh Trần kéo trường cung, một cái Hu Nghệ thần tiễn nhắm thẳng vào mi tâm của lục y cường giả, chỉcần hắn hơi có nhúc nhích, Hu Nghệ thần tiễn này sẽ xuyên thủng thân thểcủa hắn.

- Tổ Tiên? Lại có Tổ Tiên đặc biệt bảo vệ ngươi?

Chung Sơn mắt lạnh nhìn về phía lục y cường giảkia.

- Lục sư huynh, mau, mau báo cho Phụ Thánh!

Trình Bạch Y cảkinh kêu lên.

Mặt lục y cường giảliền biến sắc, ngẩng đầu nhìn trời, tiếp theo lộ ra một vẻ khổ sở.

Trên bầu trời, giờphút này nổi lên từng đợt gió lốc quỷ dị, mây trắng lúc tụ lúc tán, hết thảy biến thành rất không chân tht.

- Bắt lại toàn bộ!

Chung Sơn ra lệnh một tiếng.

- Rõ!

Một đám Tổ Tiên của Đại Tranh ầm ầm tuân mệnh.

- Lục sư huynh?

Trình Bạch Y hét lớn.

Cường giảtóc xanh tức gin nói:

- Thiên Cơ nơi này đã bịche, căn bản không liên lạc được với sư tôn!

- Cái gì?

Mặt Trình Bạch Y liền biến sắc.

- Chung Sơn, ngươi dám động vào ta? Phụ Thánh của ta là Thánh nhân đệ nhất thiên hạ, ngươi dám động vào ta, Phụ Thánh sẽ làm ngươi vạn kiếp bất phục!

Trình Bạch Y cảkinh kêu lên.

Nhưng, quần thần Đại Tranh chỉnghe một mình Chung Sơn ra lệnh, sao lại đểý tới Trình Bạch Y hô to?

- Con của Trình Hầu?

Chung Sơn lắc đầu khinh thường.

Đồng dạng là Thánh đời hai, Quân Thiên Hạcon của Luân Hồi Thánh nhân hùng tài đại lược, sáng lp Luân Hồi Thánh đình, Đế Vương cường thế của Bắc châu, mà Trình Bạch Y trước mắt cũng là. . .

Nghĩđến năm đó ở Phong Trủng Cương Vực, Trình Hầu đưa Trình Bạch Y đi Tử Tiêu Đạo tràng, có lẽ chính là đểcho Trình Bạch Y thoát khỏi sự che chở của chính mình, có thểlớn lên, đáng tiếc . . .

Oanh!

Một tiếng vang tht lớn, đại chiến mở ra, dĩnhiên, cái gọi là đại chiến đều chỉlà vì bắt giữlục y cường giảmà thôi. Về phần những Cổ Tiên khác bảo vệ Trình Bạch Y, căn bản là thêm vào cho đủ số mà thôi.

Có Tử Dương Kinh Hồng che dấu Thiên Cơ, quần thần Đại Tranh đối phó mấy tiểu nhân vt, cũng không có đáng giá đểChung Sơn chú ý.

Chúng thần cũng tương đối thức thời, dời chiến trường ra chỗ khác. Cường giảáo xanh tuy nói là Tổ Tiên, nhưng chỉlà một Tổ Tiên sơ cấp mà thôi, nếu không một Tổ Tiên cường thế sao lại làm hộ vệ cho một tên con nhà giàu? Cường giảáo xanh muốn bỏ chạy, nhưng một đám Tổ Tiên vây quanh hắn, hắn trốn kiểu gì a?

Chỉcó một chút thời gian, những người này đã bịbắt không sai biệt lắm. Cường giảáo xanh cũng vt lộn một phen, đáng tiếc hắn không phải là Trấn Nguyên Tử. Kiên trì một hồi, đã bịbắt được, tiếp theo bịThi tiên sinh dùng bí pháp phong trụ tu vi.

- Chung Sơn, ngươi biết ngươi đang làm gì không? Ngươi muốn là địch cùng Phụ Thánh ta?

Trình Bạch Y mặc dù bịbắt chặt, cũng tựa như không có hiểu rõ tình huống bây giờ, vn kêu lên không chút kiêng kỵ.

- Hắn!

Tử Huân bỗng nhiên cau mày nói.

- Sao vy?

- Hắn là con của Trình Hầu, như ngươi vy có thể. . .

Tử Huân lo lắng nói.

- Ngươi đang ở quan tâm ta?

Chung Sơn cười nói.

- Tử Huân, ngươi tiện nhân này, trước kia là ta quá nhân từ đối với ngươi, chờta trở về, ta nhất định khiến Phụ Thánh giao ngươi cho ta, ngươi tiện . . .

Hai mắt Trình Bạch Y nhìn Tử Huân.

Cường giảbịbắt bên cạnh nhìn Trình Bạch Y đến hiện giờcòn khẩu xuất cuồng ngôn, một đám sắc mặt tối sầm, mình tại sao đi theo một tên thiếu chủ như vy?

- A!

Chung Sơn lt tay tát một cái, nhất thời cắt đứt lời nói nhục mạcủa Trình Bạch Y đối với Tử Huân. Trên mặt Trình Bạch Y nhất thời tím lên, hàm răng thm chí bịmột cái tát của Chung Sơn đánh rớt bảy tám cái.

- Ngươi, ngươi . . .

Trong mắt Trình Bạch Y lóe lên một cổ kinh hãi.

Hàn quang trong mắt Chung Sơn chợt lóe, lúc này Trình Bạch Y mới hiểu được tình cảnh bây giờ, git mình một cái, không dám nói lời nào.

- Chung Thánh Vương, lúc trước là chúng ta có nhiều đắc tội, mong rằng Chung Thánh Vương chớ trách, gia sư Trình Hầu . . .

Cường giảáo xanh nói. nguồn tunghoanh.com

- Mang về!

Chung Sơn không đểý đến cường giảáo xanh, mà là hạlệnh.

- Rõ!

Đám người Kim Bằng lp tức tuân mệnh.

Mọi người thối lui. Đồng thời, cũng không dám quan sát Tử Huân nhiều, bởi vì tất cảmọi người cảm thấy quan hệ của nàng này cùng Chung Sơn có chỗ không tầm thường, có lẽ, Đại Tranh sẽ thêm một hoàng hu.

Đợi mọi người rời đi, Tử Huân mới phức tạp nhìn về phía Chung Sơn.

- Trình Bạch Y, hắn . . .

Tử Huân suy nghĩmột chút nói.

- Không cần lo lắng hắn, ta sẽ xử lý!

Chung Sơn lắc lắc đầu nói.

- Nhưng là . . .

- Ta biết ta đang làm cái gì!

Chung Sơn lắc đầu.

Tử Huân cắn môi một cái, cuối cùng cái gì cũng không nói.

Hai người một trn trầm mặc.

- Hàng ngàn tiểu thế giới, trước khi phi thăng, lá thư nầy là ngươi đưa tới sao?

Trầm mặc một hồi, Chung Sơn nhẹ nhàng nói.

- Ừm!

Tử Huân nhẹ nhàng lên tiếng.

Hai người lại là một trn trầm mặc.

Tử Huân nhìn Chung Sơn một chút, tht giống như trong mắt có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng làm sao cũng không cách nào nói ra.

- Ta phải đi!

Cuối cùng Tử Huân nói.

Nhìn thân ảnh cô đơn kia của Tử Huân, nội tâm Chung Sơn giống như có một cổ xúc động sâu đm.

- Ở lại đây đi, ở bên cạnh ta!

Bỗng nhiên Chung Sơn nắm tay phải Tử Huân lên, không đểcho nàng đi.

Một thoáng kia khi nắm bàn tay của Tử Huân, Chung Sơn cảm giác Tử Huân khẽ run lên.

Tử Huân lắc đầu, tránh thoát bàn tay của Chung Sơn.

Tử Huân nghiêng đầu, tht giống như không dám nhìn ánh mắt của Chung Sơn.

- Thứta muốn, ngươi không cho ta được! Ngươi cũng biết!

Tử Huân lắc đầu, làm ra một bộ quyết tuyệt.

Tử Huân nói đúng như lời nói ban đầu, bảo Chung Sơn từ bỏ đám thê tử, Tử Huân sẽ toàn tâm toàn ý hầu hạChung Sơn, nhưng năm đó Chung Sơn cự tuyệt, dĩnhiên, giờphút này Chung Sơn cũng không muốn dây dưa tại việc này!

- Ta biết, ngươi đang tìm kiếm gì đó ở Lôi Đình Đạo tràng, nhưng, Trình Hầu cũng không phải là hạng người dễ dàng, Trình Bạch Y đều có thểnhìn ra mục đích của ngươi, Trình Hầu không nhìn ra được sao? Không nên đi, ở lại đây đi!

Chung Sơn ôn nhu nói.

- A!

Tử Huân lộ ra một tia khổ sở nhàn nhạt. Cuối cùng, u oán lắc lắc đầu nói:

- Ngươi không hiểu!

- Ta không hiểu? Ta không cần phải hiểu! Ta chỉbiết ngươi đang ở Lôi Đình Đạo tràng, ta không yên lòng. Ngươi là nữnhân, ta là nam nhân, tất cảthứngươi muốn, làm nam nhân ta đây cũng có thểlấy được cho ngươi, cho dù là diệt Lôi Đình Đạo tràng!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

Nghe được thanh âm đanh thép của Chung Sơn, thân thểmềm mại của Tử Huân lại khẽ run lên.

Nhưng, Tử Huân vn là cắn hàm răng, đè ép tình cảm muốn bộc phát trong lòng. Cho dù giờphút này, tâm tình Tử Huân thiếu chút nữa cũng thất thủ.

Hít vài hơi tht sâu, Tử Huân lắc lắc đầu nói:

- Trước khi phi thăng ở hàng ngàn tiểu thế giới, ta gửi thư cho ngươi, ngươi nhất định rất kỳ quái, tu vi ta kém hơn so với ngươi, lại có thểphi thăng trước tiên sao?

Rốt cục Tử Huân nguyện ý tiết lộ một tia tin tức.

- Ta nghĩtới, ngươi có thểphi thăng, ta nghĩkhẳng định nhn được sự trợ giúp nào đó?

Chung Sơn hỏi.

- Ta họ Cổ!

Tử Huân nhẹ giọng nói.

Tử Huân, nữnhi của Cổ Thần Thông!

Bỗng nhiên, Chung Sơn suy nghĩminh bạch, một dãy chuyện nhất thời xâu chuỗi trong đầu.

- Cổ? Hoang Cổ gia tộc? Cổ gia? Cổ Thần Thông đến từ đại thế giới? Năm đó ngươi phi thăng, là Hoang Cổ gia tộc giúp cho ngươi? Tiến vào Tử Tiêu Đạo tràng, cũng là Hoang Cổ gia tộc giúp cho ngươi? Mà hiện tại tiến vào Lôi Đình Đạo tràng, cũng là dự mưu của Hoang Cổ gia tộc?

Trong mắt Chung Sơn run lên. Nhất thời Chung Sơn suy nghĩminh bạch rất nhiều.

Mà Tử Huân lại mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Chung Sơn, Tử Huân không nghĩtới chính mình chỉcó nhấn mạnh một cái họ, Chung Sơn đã suy nghĩminh bạch hết thảy.

- Ngươi . . . Ngươi đoán ra?

Tử Huân kinh ngạc nói.

- Ừm!

Chung Sơn gt đầu, nhưng trong lòng còn có một cổ hờn dỗi.

Hoang Cổ gia tộc mặc dù vn dụng người của gia tộc có huyết mạch tương liên, nhưng có liên quan cùng Chung Sơn, lại phạm vào kiêng kỵ của Chung Sơn.

- Cho nên, ngươi không cần lo lắng cho sự an toàn của ta!

Tử Huân lắc lắc đầu nói.

- An toàn của ngươi? Nếu là Hoang Cổ gia tộc tht sự có thểbảo vệ ngươi an toàn, ta lại lo lắng cái gì? Nhưng ngươi cũng biết, đây là lừa mình dối người, một khi ngươi mất đi giá trị, Hoang Cổ gia tộc sẽ quản ngươi sao? Sẽ không, ta khẳng định bọn họ sẽ không, huống chi đối thủ còn là Trình Hầu, đây là như bảo hổ lột da. Ngươi bây giờcăn bản không thểở Lôi Đình Đạo tràng!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Không!

Giọng nói Tử Huân bỗng nhiên kiên quyết.

Chung Sơn ngắm nhìn nàng.

- Ta muốn ở lại Lôi Đình Đạo tràng!

Tử Huân kiên quyết nói..

Chung Sơn nhíu mày nhìn, trong mắt Chung Sơn lộ ra một tia không hiểu.

- Ta đi!

Cuối cùng Tử Huân nói, nói xong cũng bay đi.

Tử Huân sợ nói tiếp với Chung Sơn, chính mình sẽ không đi được, vì vy trước khi Chung Sơn nói chuyện, lấy tốc độ nhanh nhất bay đi. Trên đường phi hành, hai hàng nước mắt bất tri giác chảy xuống.

Chung Sơn vốn là muốn đuổi theo, nhưng vừa cất bước, Chung Sơn thấy được hai giọt nước mắt trong suốt chảy xuống. Trong lòng Chung Sơn nhất thời rung động, hít sâu một cái, dừng bước, tiếp nhn hai giọt nước mắt này. Trong mắt tràn đầy phức tạp. Sau khi mắt nhìn Tử Huân biến mất, Chung Sơn mới cẩn thn thu hồi hai giọt nước mắt, bay trở về.

- - -

Âm phủ, Đại Tranh, Xương Kinh.

Trong thư phòng Chung Sơn, mấy bóng đen quỳ xuống đất.

- Chọn lựa ra nhân tài không có bất kỳ lý lịch, lẻn vào bên trong Lôi Đình Đạo tràng! Gia nhp Lôi Đình Đạo tràng!

Ảnh thân Chung Sơn trầm giọng nói.

- Rõ!

Mấy bóng đen cung kính nói.

- - -

Dương gian, Đông Thắng Thần Châu, đưa Tử Huân đi, Chung Sơn bay trở lại.

- Thánh vương, mấy người này xử trí như thế nào?

Kim Bằng hỏi.

Trước mắt, một đám người bịbắt nhìn về phía Chung Sơn.

- Bọn họ chết, Trình Hầu nhất định sẽ biết, tạm thời đểcho bọn họ sống thêm một đoạn thời gian nữa!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Chung Sơn, ngươi nghĩmuốn cái gì, ta có thểbảo Phụ Thánh cho ngươi, ta cái gì cũng có thể. . .

Trình Bạch Y kêu lên.

Nhưng Chung Sơn căn bản không có đểý tới, đi về phía bên cạnh đại điện. Phải như thế nào? ThứChung Sơn mong muốn là mạng của Trình Bạch Y bọn họ. Đối với người sẽ chết, Chung Sơn căn bản sẽ không đểý tới.

Hội nghịlúc trước không có kết thúc. Tù phạm bịmang khỏi, mà đoàn người Chung Sơn cũng là tiếp tục hội nghị.

Trước hội nghị, Chung Sơn suy nghĩmột chút nói:

- Các ngươi hiểu rõ về Hoang Cổ gia tộc không?

Lúc Chung Sơn hỏi, chủ yếu vn là nhìn Thi tiên sinh.

- Nghe nói qua, nhưng không biết!

Kim Bằng lắc đầu.

Thi tiên sinh cau mày, tht giống như có mâu thun gì đó cùng Hoang Cổ gia tộc, cuối cùng hít một hơi tht sâu, mới nhìn Chung Sơn, nói:

- Hoang Cổ gia tộc, đệ nhất gia tộc của đại thế giới!

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-11-chuong-128-eBpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận