Trường Sinh Bất Tử Chương 15: Tiền Cược

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.11 - Chương 15: Tiền Cược
  
Ads
Một tháng sau, trong một cung điện Ly Hỏa Thánh Đô.

Chung Sơn cùng Vương Tĩnh Văn đang đánh cờ, đồng thời giống như đang chờđợi, đám người Kim Bằng im lặng đợi ở một bên.

- Báo!

Một thịvệ bước vào đại điện.

- Nói đi!

Chung Sơn nhẹ nhàng đặt con cờxuống.

- Thánh Vương phái ta đến báo, Công Thâu Tử đã phái sứgiảđến, đã thương thảo xong chi tiết trn đấu!

Thịvệ nói.

- Sao?

Chung Sơn nhìn về phía thịvệ.

- Tổng cộng bảy trn chiến, hai trn đầu ở Phượng Hoàng Cương Vực, năm trn sau đặt ở Hoàng Tuyền Cương Vực. Trn thứba là Phong Thủy Sư chiến đấu, có nhiều Phong Thủy Sư tham dự; Trn thứbảy là chiến đấu giữa Thánh Vương và Công Thâu Tử, còn lại một đầu một. Hai trn đầu, do Công Thâu Tử báo danh trước, trn bốn, năm, sáu, do Thánh Vương báo danh trước.



Thịvệ nói.

Vương Tĩnh Văn bên cạnh gt đầu:

- Coi như công bằng!

- Danh sách của Công Thâu Tử thế nào?

Chung Sơn hỏi.

- Trn đầu, Đao Nhân Đồ, trn hai, Thiên Ngôn!

Thịvệ trảlời.

- Tổ Tiên Đao Nhân Đồ? Thiên Ngôn?

Vương Tĩnh Văn suy ngm.

- Niết Phàm Trần đúng là ông chủ phủi tay, cái gì cũng mặc kệ?

Chung Sơn cười nhạt nói.

- Chung Sơn, đểcho ta đấu với Thiên Ngôn, ta nhất định sẽ tước lấy thọ nguyên của hắn!

Hạo Mỹ Lệ vội lên tiếng.

- Ngươi?

Chung Sơn hơi suy ngm.

- Không phải ban đầu đã nói rồi sao? Bây giờngươi còn do dự cái gì?

Hạo Mỹ Lệ sốt ruột.

- Lúc trước ý của chúng ta là bố trí ngươi đối phó Thiên Ngôn, nhưng bây giờmột đấu một, ta lo an toàn của ngươi!

Chung Sơn nói.

Nghe được Chung Sơn quan tâm, Hạo Mỹ Lệ mới bớt vội vàng, sắc mặt nhu hòa nhìn Chung Sơn, tiếp đó vẻ mặt nắm chắc nói:

- Ngươi yên tâm đi, Thiên Ngôn không tổn thương được ta, ta và hắn đấu Chú Ngôn Thut, hơn nữa Thiên Ngôn chỉlà Cổ Tiên mà thôi, không mạnh hơn ta bao nhiêu, khẳng định Chú Ngôn Thut của hắn không bằng ta.

Nhìn Hạo Mỹ Lệ, cuối cùng Chung Sơn gt đầu nói:

- Được rồi, nhưng nếu không địch lại, nhất định không được cy mạnh, về sau chúng ta lại nghĩcách đối phó hắn!

- Ừ!

Hạo Mỹ Lệ lp tức đáp.

Như vy, đã xác định đối phó Thiên Ngôn.

- Đao Nhân Đồ?

Vương Tĩnh Văn nhìn về phía thịvệ kia.

- Vâng, người này trong nhóm đến từ Ly Hỏa Thánh Đô!

Thịvệ kia nói.

- Ồ? Còn ai nữa?

Ánh mắt Vương Tĩnh Văn sáng lên.

- Lần này có tổng cộng ba người đến, Đao Nhân Đồ, Giang Xuyên, Lỗ Ngọc!

Thịvệ trảlời.

- Đao Nhân Đồ, Niết Thánh Vương đã cho ta tư liệu, Giang Xuyên coi như ta cũng biết. Lỗ Ngọc là ai, ngươi có tin tức của hắn?

Vương Tĩnh Văn hỏi.

- Lỗ Ngọc, tại hạcũng vừa biết, ta dùng pháp thut thểhiện cho ngài!

Thịvệ trảlời. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

Sau đó dùng pháp thut ngưng tụ thành hình dạng công tử tiêu sái.

- Hả, chính là cái tên họ Lỗ kia?

Hạo Mỹ Lệ hô lên.

- Đúng rồi, chính là Lỗ công tử kia!

Kim Bằng gt đầu.

Trong hình ảnh, quảtht là Lỗ công tử ngày xưa ở Phàm thành bịHạo Mỹ Lệ cùng Tiểu Kim Long khi dễ.

- Lỗ Ngọc lần này đi cùng Giang Xuyên đến đây, lần này chủ yếu Giang Xuyên là người bàn việc, Lỗ Ngọc là đi theo hắn tới, không có mục đích. Nhưng thân phn là con cháu của Công Thâu Tử, Đao Nhân Đồ phụ trách an toàn chuyến này của bọn họ!

Thịvệ nói.

- Người quen, dễ làm rồi, Thánh Vương!

Vương Tĩnh Văn mỉm cười tự tin nhìn về phía Chung Sơn.

Chung Sơn nhìn Vương Tĩnh Văn, cuối cùng gt đầu nói:

- Vy chuyện này giao cho ngươi, ngươi muốn gì cứtrực tiếp nói với Niết Phàm Trần!

- Vâng!

Vương Tĩnh Văn cung kính.

- Các ngươi cũng phải toàn lực phối hợp với Vương Tĩnh Văn!

Chung Sơn quay lại nhìn mọi người.

- Rõ!

Đám người Kim Bằng gt đầu.

................

Ly Hỏa Thánh Đô, ở bên trong một đại điện.

Trong điện có ba người đang đứng.

Lỗ công tử ngày xưa bịHạo Mỹ Lệ khi dễ ở Phàm thành, Lỗ Ngọc.

Giang Xuyên ngày xưa cứu đi Lỗ Ngọc từ tay Hạo Mỹ Lệ!

Còn một người, quần áo dính máu, trong mắt lóe lên sát khí, ngắm nghía thanh đao màu máu trên tay, khóe miệng toát ra nụ cười lãnh khốc. Đây chính là Đao Nhân Đồ mà Chung Sơn nhắc tới.

- Tiền bối, người tên "Kim Bằng" kia tới thử ngài thế nào?

Giang Xuyên hỏi.

- Kim Bằng? Là Tổ Tiên không kém, ta thua hắn rồi!

Đao Nhân Đồ cười nói.

- Thua? Ngài là Tổ Tiên mà tiên tổ phái ra, là người mạnh nhất, Kim Bằng này tht sự lợi hại như thế?

Lỗ Ngọc lo lắng hỏi.

Đao Nhân Đồ mỉm cười.

- Tiền bối ngài ấy cố ý thua!

Giang Xuyên cười nói.

- Cố ý thua?

Lỗ Ngọc kinh ngạc.

- Còn chưa đánh, đã bắt đầu mò mm căn bản của ta, Niết Phàm Trần đã không còn là Cơ Cung Niết năm đó, lúc này ta làm sao lại bại lộ thực lực? Ta chỉdùng một thành thực lực, cố ý thua hắn, nhưng ta cũng nhìn thấu được thực lực của hắn!

Đao Nhân Đồ tự tin nói.

- Nếu không ngoài dự liệu, hẳn là đối phương sẽ nhanh chóng đưa danh sách đến đây!

Giang Xuyên cười gian xảo.

Vừa dứt lời, một thịvệ bên ngoài vào cầu kiến.

- Thánh Vương giao phó, bảo ta giao chiến thư cho các vị!

Thịvệ kia đểlại một phần thiệp liền bước đi.

Cầm thiệp lên, ba người cùng xem.

- Quảnhiên không sai, trn chiến đầu tiên chính là Kim Bằng, trn hai chính là Hạo Mỹ Lệ?

Giang Xuyên cười nói.

- Kim Bằng này, các ngươi yên tâm, về phần trn hai, Hạo Mỹ Lệ này là người nào?

Đao Nhân Đồ thắc mắc.

- Tiền bối, chỉcần ngài có thểthắng trn đầu là được, Hạo Mỹ Lệ, ta sẽ truyền tin này cho sư tổ quyết định!

Giang Xuyên nói.

- Ta lp tức trở về Hoàng Tuyền Cương Vực? Báo chuyện này cho Công Thâu Tử biết!

Đao Nhân Đồ nói.

- Vy làm phiền tiền bối, ta cùng Lỗ Ngọc không vội, Niết Phàm Trần cũng sẽ không làm khó chúng ta. Chúng ta cứtạm ở lại đây, không kéo chân ngài. Hai tháng sau, sư tổ cũng sẽ đến, lúc đó chúng ta sẽ gặp lại!

Giang Xuyên nói.

- Được!

Đao Nhân Đồ mang theo chiến thư bay ra ngoài.

...................

Một tháng sau.

Một tháng này, Chung Sơn cũng không phải tốn sức cho lần quyết đấu này, mà vn luôn ở cùng Linh Nhi, mọi chuyện đều do Vương Tĩnh Văn an bài.

- An bài thế nào?

Chung Sơn hỏi.

- Cục đã bày bố xong.

Vương Tĩnh Văn cười nói.

- Hả?

- Niết Phàm Trần cùng Công Thâu Tử cược chức gia chủ, còn ta, tự nhiên thông qua mạng lưới quan hệ của Niết Phàm Trần tìm tới Lỗ Ngọc, cược nhỏ với hắn!" Vương Tĩnh Văn cười nói.

- Cược cái gì?

- Tự nhiên cược thắng thua trn đầu, Kim Bằng và Đao Nhân Đồ!

- Tiền cược thì sao?

- Nếu như Kim Bằng thua, chúng ta thua một Tổ Tiên khí, cộng thêm ĐảThần Tiên của Khương Tử Nha!

- Khương Tử Nha lại chịu?

- Niết Phàm Trần đồng ý, Khương Tử Nha khẳng định biết, về phần Tổ Tiên khí khác thì cũng là Niết Phàm Trần bỏ ra!

- Hai món Tổ Tiên khí, một trong đó còn là ĐảThần Tiên nổi tiếng thiên hạ. Tiền cược đủ lớn, vy tiền cược của đối phương thì sao?

- Cây huyết đao của Đao Nhân Đồ, Đao Nhân Đồ coi nó như sinh mạng!

Vương Tĩnh Văn cười nói.

- Đao Nhân Đồ đã quay về Hoàng Tuyền Cương Vực, Lỗ Ngọc kia cũng chịu?

Chung Sơn mỉm cười.

- Đương nhiên, hắn nghe được ĐảThần Tiên, con mắt liền đỏ, hơn nữa Kim Bằng từng thử Đao Nhân Đồ, đã tạo ảo giác Đao Nhân Đồ thắng chắc, sao hắn lại không chịu?

Vương Tĩnh Văn cười nói.

- Lỡ như bọn họ thua, không muốn thừa nhn thì sao đây?

Kim Bằng ở bên cạnh xen vào.

Vương Tĩnh Văn nhìn Kim Bằng, lắc đầu nói:

- Chỉcần ngươi có thểthắng, hắn có thừa nhn hay không cũng không sao, bởi vì ta đã dùng thủy tinh ký ức ghi lại cuộc nói chuyện đó, đồng thời sao chép mấy chục ngàn bản, rải khắp Hoàng Tuyền Cương Vực!

- Đây là lời của chính Lỗ Ngọc, Đao Nhân Đồ cũng có thểkhông chịu thừa nhn!

Kim Bằng không hiểu được.

- Đao Nhân Đồ tự nhiên sẽ không đưa ra huyết đao, tuy nhiên lời này do chính miệng con cháu của Công Thâu Tử nói ra. Ta chính là muốn dùng con cháu của Công Thâu Tử làm rét lạnh cõi lòng của Đao Nhân Đồ, làm rét lạnh cõi lòng những "người ngoài" tới hỗ trợ Công Thâu Tử.

Vương Tĩnh Văn nghiêm túc nói.

- Lòng người chính là thứyếu ớt nhất, nếu có thểthao túng được tâm lý đối phương, vy có thểđánh bại mọi đối thủ!

Chung Sơn gt đầu khen ngợi.

Chung Sơn chính là người như vy, Chung Sơn mạnh nhất không phải thủ đoạn ùn ùn của hắn, mà là năng lực có thểđiều khiển đối thủ.

- Rét lạnh cõi lòng bọn họ? Vương tiên sinh, ngươi tht là quá độc ác!

Kim Bằng mỉm cười.

- Ác? Đây chỉlà bắt đầu, ngươi cứxem, đặc sắc còn ở đằng sau!

Vương Tĩnh Văn cười nói.

- Vy mà chỉmới bắt đầu?

Kim Bằng trừng nhìn Vương Tĩnh Văn, im lặng một hồi mới lắc đầu:

- May mà ta không phải kẻ địch với ngươi!

........................

Trong thư phòng Niết Phàm Trần.

Trước mắt là một số trọng thần đang đứng, trong đó bao gồm cảQuắc Thạch Phụ, Khương Thượng, Thiếu Phi Hầu.

Niết Phàm Trần nhẹ nhàng gõ mặt bàn, chúng thầnmột lặng.

Một lát sau, Niết Phàm Trần lên tiếng:

- Các ngươi thấy thế nào?

- Thánh Vương, Vương Tĩnh Văn này đúng là nhân tài hiếm có!

Khương Thượng bước ra lên tiếng đầu tiên.

- Hắn tự tiện dùng ĐảThần Tiên của ngươi làm tiền cược, ngươi không gin hắn?

Niết Phàm Trần cười nói.

- ĐảThần Tiên? Một cái ngoại vt mà thôi, Khương Thượng nào lại đểý vt chết này. Nếu có thểdùng vt chết này đổi lấy Vương Tĩnh Văn cho Thánh Vương, Khương Thượng có thểchắp tay dâng lên! truyện copy từ tunghoanh.com

Khương Thượng nói rất trực tiếp.

- Khương Thừa tướng nói không sai, Vương Tĩnh Văn năng lực xem xét thời thế quảtht rất mạnh, trong thời gian ngắn ngủi đã bố trí được "cục" ác độc như thế. Tuy rằng cục này chỉlộ ra một chút, nhưng có thểbiết trước được kết cục.

Thiếu Phi Hầu cũng gt đầu.

- Thánh Vương muốn có Vương Tĩnh Văn này?

Quắc Thạch Phụ hỏi.

- Nhìn xem đã!

Niết Phàm Trần nhàn nhạt nói.

.....................

Đại điện chỗ Giang Xuyên và Lỗ Ngọc.

- Sư thúc, ngài nói tiền cược lần này có đáng không? Một cái Tổ Tiên khí cùng ĐảThần Tiên, ta đã ghi chép nói chuyện lúc đó, tới khi đó dù không lấy được ĐảThần Tiên, cũng phải lấy không một cái Tổ Tiên khí, bọn họ không chơi xấu được.

Lỗ Ngọc hưng phấn nói.

- Tất cảđều có lợi cho chúng ta, nhưng ta vn luôn cảm thấy không đúng.

Giang Xuyên lắc đầu.

- Sư thúc không cần phải lo, thắng thua đều trong tính toán của ta. Dù là thua, bọn họ cũng phải tự mình đi đòi huyết đao, Đao Nhân Đồ có cho hay không là chuyện của hắn, hơn nữa đây là cục điện thắng chắc!

Lỗ Ngọc khuyên bảo.

- Chỉmong là ta suy nghĩnhiều!

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-11-chuong-15-PNobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận